Kết Phần Bốn 

 

Môi sinh nẩy nở của t́nh yêu là hữu thể, hiện thể và năng thể của con người:

 

Hữu thể là cái con người có, tức bản tính con người; 

 

Hiện thể là cái con người là, tức ư thức tâm linh của con người;

 

Năng thểlà cái con người làm, tức tinh thần sống động và tầm vóc trở nên của con người.

 

Bản chất của t́nh yêu là Chân, Thiện, Mỹ, thực tại nguyên ủy và đối tượng tối thượng của con người:

 

Chân là thực tại của hữu thể con người và là đối tượng nhận biết của trí khôn con người;

 

Thiện là thực tại của hiện thể con người và là đối tượng ước ao của ḷng muốn con người;

 

Mỹ là thực tại của năng thể con người và là đối tượng phỏng theo và trở nên của tinh thần con người.

 

Khuynh hướng của t́nh yêu là vị tha, chia sẻ và hiệp nhất, sinh lực phát triển của con người:

 

Vị tha là khuynh hướng làm cho hữu thể con người hướng chiều về đối tượng yêu; 

 

Chia sẻ là khuynh hướng làm cho hiện thể con người hy sinh xả kỷ thông ban cho đối tượng yêu;

 

Hiệp nhất là khuynh hướng làm cho năng thể con người kết hợp với đối tượng yêu để có thể sinh hoa kết trái theo đúng bản

chất chân, thiện, mỹ của t́nh yêu.

 

Tầm vóc của t́nh yêu là công chính, tốt lành và khôn ngoan, tinh thần sống động của con người:

 

Công chính là tinh thần làm cho hữu thể con người sống đúng với sự chân that;

 

Tốt lành là tinh thần làm cho hiện thể con người sống trong sự thiện hảo;

 

Khôn ngoan là tinh thần làm cho năng thể con người sống theo sự mỹ diệu.

 

Chỉ khi nào con người đạt đến bản chất của t́nh yêu là chân, thiện, mỹ, con người mới thực sự kiện toàn.

 

Bởi v́,

 

Khi ấy,

 

Bản chất của t́nh yêu cũng là bản chất của họ.

 

Hữu thể của họ là hiện thân sống động của t́nh yêu chân thật, chỉ biết vị tha;

 

Hiện thể của họ là thừa tác đích thực của t́nh yêu thiện hảo, chỉ biết thông ban;  

 

Năng thể của họ là nguồn sống vô tận của t́nh yêu mỹ diệu, làm cho mọi sự dị biệt hiệp nhất nên một và viên măn như chính t́nh yêu, lẽ sống của con người.