|
CHÚA NHẬT XXII QUANH NĂM
BÀI ĐỌC I:
Jer 20:7-9
“Lời Chúa làm cớ cho tôi
bị nhục nhă”
Bài trích sách Tiên tri Giêrêmia.
Lạy
Chúa, Chúa đă khuyến dụ tôi, và Chúa đă khuyến dụ được tôi. Chúa đă hùng mạnh
hơn tôi và thắng được tôi: suốt ngày tôi đă trở nên tṛ cười, và mọi người đều
chế nhạo tôi. Mỗi lần tôi nói, tôi phải la lớn và loan báo sự hung bạo và điêu
tàn, cho nên lời Chúa làm cớ cho tôi bị nhục nhăvà bị chế nhạo suốt ngày. Tôi đă
nói rằng: “Tôi sẽ không nhớ đến Người ữaa, sẽ không nhân danh Người mà nói nữa,
th́ lúc đó trong ḷng tôi như lửa đốt nóng, âm ỉ trong xương cốt tôi, tôi kiệt
sức, không chịi nổi nữa”.
Lời của Chúa.
Đáp Ca: (Xin mời Cộng đoàn thưa)
Lạy Chúa là Thiên Chúa tôi,
linh hồn tôi khát khao Chúa.
1.
Ôi lạy Chúa, Chúa là
Thiên Chúa của tôi, tôi thao thức chạy kiếm Ngài. Linh hồn tôi khát khao, thể
xác tôi mong đợi Chúa tôi, như đất héo khô, khát mong mà không gặp nước!
2.
Tôi cũng mong được
chiêm ngưỡng thiên nhan ở thánh đài, để nh́n thấy quyền năng và vinh quang của
Chúa. V́ ân t́nh của Ngài đáng chuộng hơn mạng sống, miệng tôi sẽ xướng ca ngợi
khen Ngài.
3.
Tôi sẽ chúc tụng Ngài
như thế trọn đời tôi, tôi sẽ giơ tay kêu cầu danh Chúa. Hồn tôi được no thỏa
dường như bởi mỹ vị cao lương, và miệng tôi ca ngợi Chúa với cặp môi hoan hỉ.
4.
V́ Chúa đă ra tay trợ
phù tôi, để tôi được hoan hỉ núp trong bóng cánh của Ngài. Linh hồn tôi bám thân
vào Chúa, và tay hữu Chúa nâng đỡ người tôi.
BÀI ĐỌC II: Rom 12:1-2
“Anh em hăy tiến thân làm
của lễ sống động”
Bài trích thơ Thánh Phaolô Tông đồ gởi tín hữu Rôma.
Anh
em thân mến tôi nài xin anh em về lượng từ bi Thiên Chúa, hăy hiến thân anh em
làm của lễ sống động và thánh thiện, đẹp ḷng Thiên Chúa. Đó là việc phụng thờ
hợp lư anh em phải làm. Anh em đừng theo thói đời nầy, nhưng hăy canh tân ḷng
trí anh em, để anh em biết đâu là thánh ư Chúa, biết điều ǵ tốt lành đẹp ḷng
Chúa và hoàn hảo.
Lời của Chúa.
(Xin mời Cộng đoàn đứng)
Alleluia, alleluia. --- Lạy Chúa, lời của Chúa là thần
trí và là sự sống; Chúa có những lời ban sự sống đời đời. --- Alleluia.
PHÚC ÂM: Mt 16:21-27
“Nếu ai muốn theo Thầy,
th́ hăy từ bỏ ḿnh"
Bài trích Phúc Âm theo Thánh Matthêô.
Khi
ấy, Chúa Giêsu bắt đầu tỏ cho các môn đệ thấy: Người sẽ phải đi Giêrusalem, phải
chịu nhiều đau khổ bởi các Kỳ lăo, Luật sĩ và Thượng tế, sẽ bị giết và ngày thứ
ba th́ sống lại. Phêrô kéo Người lại mà can gián Người rằng: “Lạy Thầy, không
thể thế được! Thầy sẽ chẳng phải như vậy đâu”. Nhưng Người quay lại bảo Phêrô
rằng: “Hỡi Satan, hăy lui ra đàng sau Thầy, con làm cớ cho Thầy vấp phạm, v́ con
chẳng hiểu biết những sự thuộc về Thiên Chúa, mà chỉ hiểu biết những sự thuộc về
loài người”. Bấy giờ Chúa Giêsu phán cùng các môn đệ rằng: “Nếu ai muốn theo
Thầy, th́ hăy từ bỏ ḿnh đi, và vác thập giá ḿnh mà theo Thầy. V́ chưng, ai
muốn cứu mạng sống ḿnh, th́ sẽ mất; c̣n ai đành mất mạng sống ḿnh v́ Thầy, th́
sẽ được sự sống. Nếu ai được lợi cả thế gian mà thiệt hại sự sống ḿnh, th́ được
ích ǵ? Hoặc người ta sẽ lấy ǵ mà đổi được sự sống ḿnh? Bởi v́ Con Người sẽ
đến trong vinh quang của Cha Người, cùng với các thiên thần của Người, và bấy
giờ, Người sẽ trả công cho mọi người tùy theo việc họ làm. Thầy bảo thật các
con: trong những kẻ đang đứng đây, có người sẽ không nếm sự chết trước khi xem
thấy Con Người đến trong Nước Người”.
Phúc Âm của Chúa.
Suy Niệm Lời Chúa
Chứng Nhân Vượt
Qua
Mạc Khải về Con Người Vượt Qua
Trong bài Phúc Âm tuần trước, Thánh Kư Mathêu thuật lại
cho chúng ta thấy một vị trưởng tông đồ đoàn Phêrô được Chúa Giêsu khen lao về
lời tuyên xưng đức tin theo mạc khải của ngài. Trong bài Phúc Âm tuần này, Thánh
Kư Mathêu tiếp tục thuật lại cho chúng ta thấy con người Phêrô ấy, nhưng không
phải là con người của một vị tông đồ được Chúa Giêsu hứa sẽ dùng để xây Giáo Hội
của Người cũng như sẽ trao ch́a khóa Nước Trời cho nữa, mà là một con người
thuần túy có những tâm tưởng tuy ngay lành nhưng mang tính chất của một tên
Satan. (Xin lưu ư ở đây là, theo Sách Bài Đọc tiếng Anh, bài Phúc Âm tuần trước
không có đoạn tông đồ Phêrô can ngăn Chúa Giêsu và bị Người thậm tệ rủa mắng,
trong khi Sách Bài Đọc tiếng Việt lại có đoạn này cho cả bài Phúc Âm tuần trước
lẫn tuần này). Tuy nhiên, đoạn về riêng tông đồ Phêrô trong bài Phúc Âm hôm nay
có thể hiểu là đoạn đóng vai tṛ chuyển tiếp cho những ǵ Chúa Giêsu muốn dứt
khoát tỏ ra cho các môn đệ của Người biết lần đầu tiên về thân phận của các vị
là thành phần môn đệ muốn theo Người: “Ai muốn theo Thày, người ấy phải chối bỏ
chính bản thân ḿnh, phải vác thập giá của ḿnh mà bắt đầu theo chân Thày”.
Thật ra không phải đây là lần đầu tiên Chúa Giêsu nói đến vấn đề này, và các
tông đồ lần đầu tiên mới nghe thấy vấn đề ấy. Theo Phúc Âm Thánh Mathêu, ở gần
cuối đoạn Chúa Giêsu sai Nhóm 12 các vị đi rao giảng, đoạn Phúc Âm Giáo Hội chọn
đọc cho Chúa Nhật XIII Thường Niên Năm A cách đây 9 tuần, Chúa Giêsu đă nói đến
vấn đề tương tự này rồi: “Ai yêu cha mẹ, con cái hơn Thày th́ không xứng với
Thày. Ai không vác thập giá ḿnh mà theo Thày cũng không xứng với Thày” (Mt
10:37-38). Tuy nhiên, trong lần ấy, Chúa Giêsu dường như nói điều này cho chung
tất cả mọi người, nhất là thành phần nghe lời rao giảng của các vị thừa sai của
Người, hơn là cho chính các vị được Người sai đi. Bởi v́, nếu đối với thành phần
được Người sai đi là các tông đồ bấy giờ, Người khẳng định ở đoạn ngay trước đó
là “Ai tuyên nhận Thày trước mặt con người th́ Thày sẽ tuyên nhận họ trước Cha
Thày trên trời”, th́ đối với thành phận nghe lời rao giảng của các vị thừa sai
này, Người cũng đă khẳng định ngay sau đó là: “Ai tiếp nhận các con là tiếp nhận
Thày…”. Dù lần trước Chúa Giêsu nói về vấn đề bỏ ḿnh và vác thập giá theo Người
có bao gồm cả các vị tông đồ đi nữa, giáo huấn này vẫn chưa được Người tuyên bố
một cách rơ ràng và trịnh trọng như lần của bài Phúc Âm hôm nay thuật lại. Tại
sao? Thưa, tại v́ lần này có dính liền đến lời loan báo lần đầu tiên về cuộc khổ
nạn, tử giá và phục sinh của Người, như đầu bài Phúc Âm hôm nay ghi lại.
Nếu Chúa Giêsu là tất cả những ǵ Thiên Chúa muốn tỏ cho riêng dân Do Thái cũng
như cho chung loài người biết, và Cuộc Vượt Qua của Chúa Giêsu là tột đỉnh của
Mạc Khải Thần Linh Thiên Chúa muốn tỏ cho con người biết về Ngài cũng như về
Đấng Ngài sai là Đức Kitô, th́ việc mạc khải về Cuộc Vượt Qua này là một mạc
khải siêu việt, vượt quá tầm mức hiểu biết và cảm nhận của con người, kể cả
thành phần đă theo sát Lời Nhập Thể. Bởi thế, Chúa Giêsu đă phải thực hiện việc
mạc khải bằng lời nói trước khi bằng chính bản thân của Người, và việc mạc khải
bằng lời nói Người đă phải thực hiện làm ba lần chứ không phải một lần duy nhất;
chưa hết, mỗi lần mạc khải bằng lời nói về Cuộc Vượt Qua của Người này Người
cũng phải sửa soạn kỹ lưỡng cho các tông đồ trước, để các vị sau khi nghe mạc
khải khủng khiếp này đỡ bị choáng váng. Đối với lần mạc khải đầu tiên, Chúa
Giêsu đă phải cẩn thận xem đức tin của các tông đồ của ḿnh đến đâu đă, và chỉ
sau khi nghe người đại diện các vị tuyên xưng: “Thày là Đức Kitô, Con Thiên Chúa
hằng sống”, Người mới dám tỏ ra cho các vị biết. Đó là lư do, ngay sau đó, Phúc
Âm Thánh Mathêu viết câu chuyển ư, câu mở đầu bài Phúc Âm hôm nay như sau: “Từ
bấy giờ, Chúa Giêsu (Đấng Thiên Sai) bắt đầu cho các môn đệ của ḿnh biết rằng
Người phải lên Giêrusalem để chịu nhiều khốn khổ trong tay các kỳ lăo, trưởng tế
và luật sĩ, rồi bị giết chết, song sống lại vào ngày thứ ba”.
Lần thứ hai, cũng theo Phúc Âm Thánh Mathêu, Chúa Giêsu tỏ cho các tông đồ biết
biến cố Vượt Qua của Người sau lần thứ nhất 6 ngày, tức sau khi Người biến h́nh
trên núi Tabor (xem Mt 17:1,12), một biến cố Người muốn cho ba môn đệ thân tín
nhất của Người được chứng kiến thấy trước thân xác phục sinh của Người qua việc
Người biến h́nh trước mắt các vị. Lần thứ ba, Phúc Âm Thánh Mathêu cho biết vào
dịp Người bắt đầu hành tŕnh lên Giêrusalem (x Mt 20:17-19). Lần cuối cùng này
Người không cần phải xem xét đức tin của các tông đồ như lần thứ nhất, hay cũng
không cần phải củng cố đức tin cho các vị như lần thứ hai. Không biết các vị có
hiểu rơ những ǵ Người tiên báo về cuộc Vượt Qua của Người hay chăng, nhất là
những ǵ Người nói rất rơ trong lần thứ ba này, chỉ biết rằng có cặp anh em tông
đồ trong các vị đă dám cam đoan với Người rằng họ “có thể uống chén Thày uống”
(Mt 20:22).
Môn Đệ của Con Người Vượt Qua
Vấn đề ở đây là việc bỏ ḿnh vác thập giá theo Chúa của
thành phần môn đệ của Người gắn liền với Cuộc Vượt Qua của Người, như Người rơ
ràng cho thấy trong lần tiên báo thứ nhất được bài Phúc Âm hôm nay thuật lại.
Trước hết là việc Người nặng lời quở mắng tông đồ Phêrô đă không ngờ bóp méo sự
thật về Người. Ở chỗ, Người quả là “Đức Kitô, Con Thiên Chúa hằng sống” như tông
đồ Phêrô tuyên xưng theo mạc khải thần linh, nhưng không phải là một Đức Kitô
Thiên Sai như con người xác thịt của vị tông đồ này nói riêng cũng như của dân
Do Thái nói chung mong đợi (x Acts 1:6), tức một Đấng Thiên Sai đầy quyền năng
đến để giải phóng dân Chúa như vẫn xẩy ra trong gịng lịch sử cứu độ của Dân
Chúa. Trái lại, “Đức Kitô, Con Thiên Chúa hằng sống” đây, qua ba lần được chính
Người tỏ cho các tông đồ biết, là một Con Người Vượt Qua, một Con Người trước
hết phải vượt qua sự chết rồi mới vào sự sống. V́ là Con Người Vượt Qua, nên vừa
xuất đầu lộ diện ở hội đường Nazarét, Chúa Giêsu đă bị đồng hương của ḿnh bắt
bớ và âm mưu sát hại (x Lk 4:29-30).
Có thể v́ thế mà dân chúng, (hơn là nhóm Pharisiêu, và Hội Đồng Do Thái), “một
số cho là Gioan Tẩy Giả, những kẻ khác cho là Êlia, có những người c̣n cho là
Giêrêmia hay một tiên tri nào đó”, như bài Phúc Âm tuần trước thuật lại. Phải
chăng v́ ba vị tiên tri này chẳng những đă rao giảng sự thật, một sự thật ngược
lại với ḷng mong đợi của dân chúng, mà chính bản thân của các vị c̣n phải gánh
chịu khổ đau v́ những lời rao giảng của ḿnh nữa. Như Gioan Tẩy Giả bị quận
vương Hêrôđê lấy đầu (x Mt 14:1-12), và Êlia bị hoàng hậu Jezreel của vua Ahab
lùng giết v́ ông đă lột trần bộ mặt ngẫu tượng của 400 tiên tri theo thần Baal
(x 1Kgs 18:1-46). Riêng trường hợp của tiên tri Giêrêmia trong bài đọc thứ nhất
hôm nay đă cho thấy rơ điều này qua những ǵ ông cảm nhận: “Suốt ngày tôi đă trở
nên như tṛ cười, làm cho mọi người đều chế nhạo tôi. Mỗi lần tôi nói, tôi phải
la lớn và loan báo sự hung bạo và điêu tàn, cho nên lời Chúa làm cớ cho tôi bị
nhục nhă và bị chế nhạo suốt ngày”.
Bởi thế, sở dĩ Gioan Tẩy Giả, Êlia và Giêrêmia được dân chúng nhắc đến tên tuổi
khi so sánh với Chúa Kitô là v́ họ thấy thân phận của Chúa Kitô giống như trường
hợp của các vị, ở chỗ, Người cũng phải chịu khổ đau để làm chứng cho chân lư.
Phần các tông đồ nói riêng và thành phần môn đệ theo Chúa Kitô nói chung, sở dĩ
các vị cần phải bỏ ḿnh đi và vác thập giá theo Người là v́ “tôi tớ không hơn
chủ. Họ sẽ bắt bớ các con như đă bách hại Thày” (Jn 15:20). Nếu việc bỏ ḿnh và
vác thập giá gắn liền với Con Người Vượt Qua là Chúa Kitô như thế, th́ chính
việc bỏ ḿnh và vác thập giá chẳng những là dấu chứng tỏ con người thực sự hoàn
toàn muốn theo Chúa Kitô, mà c̣n là chứng từ sống động về Người nữa. Đó là lư do
đời sống tận hiến tu tŕ, một đời sống tự nguyện từ bỏ quyền sở hữu sản vật trần
gian để sống thanh bần, từ bỏ quyền yêu thương hôn nhân để sống thanh khiết, và
quyền tự do định đoạt để sống tuân phục, tự bản chất quả thực là việc chẳng
những chứng tỏ con người hết ḷng muốn theo Chúa Kitô mà c̣n là chứng từ sống
động cho Chúa Kitô, Con Người Vượt Qua.
Tuy nhiên, thực tế cho thấy, thành phần tận hiến nếu không sống đúng với tinh
thần làm môn đệ của ḿnh, như lời Chúa Kitô kêu gọi trong bài Phúc Âm hôm nay là
bỏ ḿnh và vác thập giá, bằng việc trung thành sống thanh bần, thanh khiết và
tuân phục theo gương Người, th́ có những lúc các vị chẳng những không làm chứng
cho Chúa Kitô, trái lại, c̣n trở thành gương mù gương xấu cho am chị em đồng đạo
của ḿnh và làm cớ vấp phạm cho thế gian nữa. Chẳng hạn như t́nh trạng và hiện
tượng linh mục Hoa Kỳ lạm dụng t́nh dục trẻ em trầm trọng xẩy ra vào Tháng Giêng
năm 2002. Đó là lư do, dù không sống đời tận hiến tu tŕ, thành phần giáo dân
cũng vẫn có thể theo Chúa, làm môn đệ của Người, làm chứng nhân cho Người theo
ơn gọi Kitô hữu của ḿnh ở bí tích rửa tội. Miễn là, hàng giáo phẩm, giáo sĩ, tu
sĩ hay giáo dân, ai cũng biết thực hiện những ǵ Thánh Phaolô huấn dụ và kêu gọi
Kitô Hữu Rôma trong bài đọc thứ hai hôm nay là “anh em đừng hùa theo thời đại
này, song hăy canh tân biến đổi tâm trí, để anh em biết phán đoán theo những ǵ
Thiên Chúa muốn, những ǵ là thiện hảo, đẹp ḷng Chúa và trọn lành”.
Đaminh Maria Cao Tấn Tĩnh, BVL
LỜI CHÚA: LỜI
CHÓI TAI VÀ KHÓ HIỂU!
Trần Mỹ Duyệt
Lời Chúa là lời hằng sống, lời “ban sự sống đời đời” (Gio
6:68). Nhưng lời Chúa nhiều khi cũng làm cho con người cảm thấy lung túng, áy
náy và khó hiểu. Không những chỉ với con người thời đại hôm nay, mà ngay cả
những đồng hương đương thời của Chúa Giêsu cũng có những cảm nghĩ tương tự. Đă
hơn một lần, họ lẩm bẩm, b́nh luận về những lời Ngài, đại khái, “lời nói chói
tai ai nghe cho được” (Gio 6:60). Chẳng thế mà đă có lần dân chúng cho rằng Ngài
bị “điên”. Nhưng Chúa vẫn nói, và vẫn đ̣i hỏi tất cả những ai muốn theo Ngài
phải chấp nhận những lời lẽ ấy. Điển h́nh là trong tin mừng Thánh Matthêu, Ngài
đă thẳng thắn cảnh tỉnh những ai muốn theo Ngài: “Được lời lăi cả thế gian mà lỗ
vốn mất linh hồn nào được ích ǵ. Lấy ǵ mà đổi được linh hồn” (Mt 16:26). Đối
với nhiều người, có lẽ đây cũng là những lời chói tai, khó nghe, và khó hiểu.
Thật vậy, lời Chúa Giêsu nhiều khi nghe rất chói tai, khó nghe và khó hiểu.
Nhưng v́ đă tin rằng lời ấy là những lời “ban sự sống đời đời”, nên hẳn là nó có
một nội dung và ư nghĩa nào đó khiến con người cần phải t́m hiểu và suy nghĩ.
Thí dụ những lời mà Thánh Mattheu đă ghi lại liên quan đến chọn lựa rất gắt gao
và hầu như khó ḷng thực hiện trên, đó là chọn Chúa hay chọn thế gian. Chọn linh
hồn, sự sống trường sinh hay thể xác, sự giầu có sang trọng vật chất. Tính cách
quyết liệt không khoan nhượng này là một bên là tất cả những ǵ con người thấy,
con người cảm, và con người có thể chiếm hữu được. Ngược lại, một bên là tất cả
những ǵ con người không thấy, không cảm, và không đo đếm được. Như vậy, khi
Chúa Giêsu cảnh giác những ai theo Ngài phải có sự lựa chọn là Ngài muốn thấy
nơi họ một lựa chọn dứt khoát. Một niềm tin hoàn toàn vào Ngài. Một niềm tin
không điều kiện. Một sự tin tưởng mù loà, và không so đo, tính toán.
Là con người với trí khôn và sự hiểu biết, nhiều khi chúng ta cũng cảm thấy lung
túng và phân vân trước những lựa chọn như thế. Chúng ta tự hỏi, đă có ai được
tất cả những ǵ có trên thế gian này. Đă có ai làm chủ được trái đất này? Và đă
có ai thấy được linh hồn ḿnh như thế nào để so sánh và đổi chác? Nhưng vẫn theo
lời Chúa th́ dù có ai đó chiếm hữu tất cả, làm chủ được trái đất mà họ “mất linh
hồn”, th́ cũng chẳng có ích ǵ. Bởi v́ không “lấy ǵ mà đổi được linh hồn”. Điều
làm nhiều người thấy lúng túng, khó hiểu ở đây không phải là giữa linh hồn và
của cải thế gian, nhưng là liệu nếu không được tất cả thế gian th́ có bị mất
linh hồn không? Và nếu mất th́ sự thua thiệt ấy như thế nào? Câu trả lời ấy tiềm
ẩn trong hành động Nhập Thể và cái chết của Ngài trên thập tự giá. Linh hồn và
sự sống trường sinh phải là cái ǵ quí giá lắm mới có thể khiến Chúa phải bỏ
trời xuống thế để dậy cho nhân loại con đường về trời, để ban lại cho sự sống
đời đời mà con người đă đánh mất khi Nguyên Tổ phạm tội, và để cho nhân loại
biết được sự sống đời đời như thế nào.
Chính v́ không muốn bất cứ ai phải mất linh hồn, mất sự sống đời đời mà Ngài
phải dùng những từ ngữ và cách thức nói năng quyết liệt như vậy. Có lẽ Ngài
không c̣n lựa chọn nào khác hơn và đành phải hành động như Ngài đă hành động.
Điều này dễ hiểu là tại sao lời Chúa không được nhiều người lưu ư và lắng nghe.
Và cũng giải thích tại sao theo Chúa là sẵn sàng chấp nhận bị thua thiệt. Không
phải chỉ những tâm hồn b́nh dân mới cảm thấy khó hiểu và khó chấp nhận, mà ngay
cả những bậc thánh nhân cao trọng đôi khi cũng thấy khó hiểu và khó chấp nhận
cái lối cư xử của Chúa.
Hạnh tích Thánh Nữ Têrêsa Avila, Đấng cải tổ Ḍng Kín Camêlô, kể rằng một hôm
trên đường đi thăm các tu viện, con lừa của Thánh nữ tự dưng bị xô xuống vực sâu,
đă thế cả vật lẫn chủ lại bị vùi dập dưới cơn mưa như thác lũ trút xuống dữ dội.
Bụng đói, mệt lả và rét mướt, người và lừa đều ră rời. Khi về tới tu viện, Thánh
Nữ đă hỏi Chúa rằng, tại sao Chúa lại đối xử với các bạn hữu của Ngài như vậy,
th́ được nghe Chúa trả lời rằng, “Ta muốn vậy. Đó là cách thức của Ta đối với
các bạn hữu Ta”. Và Thánh Nữ đă thưa lại, “Chẳng lạ ǵ Chúa có ít bạn quá”.
Theo Chúa, chọn nước trời, chọn sự sống đời đời, do đó, là một thách đố lớn lao
và đ̣i hỏi một niềm tin vững chắc. Đ̣i hỏi này của Chúa như vậy có quá đáng
không? “Được lời lăi cả thế gian mà mất linh hồn nào được ích ǵ”, huống chi nếu
chỉ được mấy ngàn, mấy trăm ngàn, mấy triệu, hoặc mấy tỷ mỹ kim mà đành mất linh
hồn th́ quả là thua thiệt quá mức. Điều này khiến chúng ta phải suy nghĩ. Nhiều
khi không phải là mấy ngàn, mấy chục ngàn, mà chỉ mấy đồng mà cũng có người đành
liều ḿnh mất linh hồn th́ thật không c̣n thua thiệt nào lớn hơn nữa. Và điểm
thực hành ở đây là trong khi t́m gặp những thứ cần cho cuộc sống trần gian, cuộc
sống vật chất, con người cũng phải qui hướng và tạo điều kiện cho sự sống tâm
linh của ḿnh, nhất là không v́ những thứ ấy mà để mất linh hồn, mất sự sống đời
đời. Tuy nhiên, việc này không dễ ǵ làm nổi nếu không có ơn Chúa phù giúp, và
không có lời cầu bầu của Mẹ Maria, người Mẹ của niềm tin. Chính Mẹ cũng đă thưa
tiếng “xin vâng” (fiat) trong niềm tin hoàn toàn nơi Thiên Chúa, và đă trở thành
Mẹ của tất cả những ai tin vào Chúa Giêsu.
ĐỒ QUỶ
Trần Mỹ Duyệt
“Satan! Hăy lui ra đằng
sau. Con làm cớ cho thầy vấp phạm, v́ con chẳng hiểu biết những sự thuộc về
Thiên Chúa, mà chỉ biết những sự thuộc về loài người” (Mt 16:23).
Tội nghiệp cho Phêrô, bị
chửi mắng hơi thậm tệ. Lúc th́ bị chê là “kẻ hèn tin”, lúc lại bị chửi là quỷ,
mà c̣n hơn quỷ nữa, hôm nay được Chúa gọi là Satan: “Satan hăy lui ra đằng sau”.
Nhưng nếu Chúa phiền
trách Phêrô, th́ ngược lại, chúng ta phải thương và biết ơn ông. V́ nhờ ông mà
chúng ta mới biết nhiều về những mầu nhiệm của nước Trời, của Tin Mừng cứu độ.
Nhờ ông mà chúng ta biết phải t́m Chúa ở đâu, và nh́n ra Chúa như thế nào, cũng
như phải đến với ngài bằng cách nào.
Thật vậy, chúng ta phải
t́m Chúa và phải khám ra sự hiện diện của Ngài ở mọi nơi và trong mọi lúc; đặc
biệt, trong những lúc gian nan, hoạn nạn, đau khổ, và thử thách. Cũng như Phêrô,
chúng ta phải nh́n ra Chúa lúc được vui mừng với Ngài trên núi cao khi Ngài biến
h́nh sáng láng: “Lậy thầy, được ở đây th́ sướng lắm”, mà c̣n phải nhận ra Ngài
khi hốt hoảng, sợ hăi: “Lậy thầy, nếu là thầy xin cho con đi trên biển để đến
với thầy”. Và nhất là những lúc bị nghiền nát bởi đau khổ và thử thách như lúc
Phêrô sắp ch́m xuống đáy biển đang lúc đi trên biển để đến với Ngài: “Lậy thầy,
cứu con với”. Ngoài ra, chúng ta cũng c̣n phải t́m ra Ngài giữa những dấu hiệu
bên ngoài như cảm nhận và ảnh hưởng của quần chúng, cũng như với ánh sáng tâm
linh soi thấu và hướng dẫn nội tâm từ Thánh Thần T́nh Yêu của Thiên Chúa.
Nhờ Phêrô mà chúng ta
biết rằng Thiên Chúa không mấy hài ḷng nếu như chúng ta chỉ dựa vào người này,
người khác để đến với Ngài. Ngài muốn chính mỗi người chúng ta phải t́m ṭi,
phải cố gắng, và phải khổ công t́m gặp Ngài như câu hỏi mà Ngài đă hỏi các môn
đệ: “C̣n các con, các con bảo thầy là ai?”. Các con bảo thầy là ai, chứ không
phải người ta bảo thầy là. Và nhất là nhờ Phêrô, mà chúng ta biết được rằng Chúa
Giêsu đó, chính là “Đấng Thiên Sai, Con Thiên Chúa Hằng Sống”.
Hôm nay, cũng qua cái
nóng nẩy, bộc trực của ḿnh, Phêrô đă can ngăn thầy, để bị thầy chửi cho là quỷ
Satan. Đối với Phêrô bị chửi như vậy là cái nhục, cái xấu hổ. Thế nhưng nhờ
Phêrô mà chúng ta lại khám phá thêm một chân lư này, đó là không ai bằng Thiên
Chúa, và bất cứ cái ǵ, bất cứ ai làm cho ta xa Chúa, làm cho ta xúc phạm tới
Chúa th́ đều phải xa tránh, đều phải cắt bỏ.
Và Chúa Giêsu đă làm
điều này khi Phêrô can ngăn Ngài đừng làm theo ư Chúa Cha, đừng đi vào con đường
khổ nạn, và đừng lên Giêrusalem nữa. Đứng trước một t́nh cảm tốt, một người bạn
tốt như Phêrô hôm qua mới tuyên xưng ḿnh là Đấng Thiên Sai, Con Thiên Chúa Hằng
Sống, nhưng hôm nay lại khuyên can đừng làm theo ư Chúa Cha, Chúa Giêsu đă phản
ứng rất rơ ràng, và đă cho cái t́nh cảm kia là những cái cớ khiến Ngài có thể
vấp ngă. Điều này, Chúa Giêsu đă giải thích liền sau đó khi Ngài nói: “Nếu ai
muốn theo ta phải từ bỏ ḿnh đi” (Mt 16: 24). Từ bỏ ḿnh mà c̣n cần thiết phải
làm như một điều kiện theo Chúa, th́ anh em, bạn hữu, hay bất cứ ai làm cớ cho
ḿnh xa Chúa, cũng phải xa ĺa và từ bỏ.
Qua lối cư xử mà Chúa
Giêsu đối với Phêrô, chúng ta thử nh́n lại xem cung cách cư xử và đối diện với
những người chung quanh ḿnh ra sao trong đời sống tâm linh của mỗi người chúng
ta. Chúng ta có nhận ra những lời nói, thái độ và lối sống của những người chung
ta làm cho chúng ta xa Chúa không? Và chúng ta có khám phá ra cái dáng dấp của
Satan trong những cung cách cư xử, lời ăn, tiếng nói, và lối sống của những
người chồng, người vợ, người con, người cha, người mẹ, người bạn của ḿnh không.
Và nếu có th́ sao? Thí dụ, hôm nay thứ Sáu sau một tuần làm việc, người bạn cùng
sở nói với ta: “Hăy dối vợ một lần, đi tắm hơi và xoa bóp một lần cho biết. Hoặc
đi xem khiêu vũ khỏa thân một lần cho biết.” Chúng ta, trong những trường hợp ấy,
có nh́n ra dáng dấp Satan đang ẩn hiện sau người bạn ḿnh như Chúa Giêsu đă nh́n
ra Satan đang ẩn núp sau Phêrô, và có dám can đảm phản ứng như Chúa đă phản ứng:
“Satan, hăy lui ra sau”. Hay là chúng ta đă để cho t́nh bạn, t́nh vợ chồng, t́nh
cha mẹ, t́nh anh chị em, t́nh thầy tṛ đưa chúng ta vào những cạm bẫy và vấp ngă.
Chúa chửi Phêrô nhưng
vẫn trao ch́a khóa nước trời cho ông. Chúa chửi ông, nhưng vẫn cho ông chia phần
khổ nạn của Ngài. Ông vẫn có mặt tại vườn Cây Dầu, cũng như ông vẫn có mặt trên
núi Taborê. Và đó là lối nh́n, cách khám phá ra chân dung Chúa, cũng như h́nh
dáng của Satan qua những người mà chúng ta thường ngày giao tiếp. Nó cũng là
thái độ sống và thực hành đức tin chúng ta giữa ḍng đời. Chúng ta phải như Chúa
Giêsu biết khám phá ra cái bộ mặt của Satan núp sau bộ mặt của bạn hữu, người
thân. Và chúng ta cũng đừng như Phêrô, nên cớ vấp phạm cho mọi người.
Đồ quỷ! Chỉ làm người ta
vấp ngă. Nếu chúng ta can đảm và mănh liệt nói lên được câu này với người bạn
hay rủ chúng ta đi sớm về khuya, trốn vợ, dối chồng làm những chuyện xấu. Nếu
chúng ta khám phá và nói với người chồng, người vợ chúng ta đang cám dỗ chúng ta
thâm thủng công quỹ, khai gian, trốn thuế, hoặc lạm dụng quyền bính để hối lộ,
làm giầu cách bất chính, th́ phúc cho chúng ta, và cũng có phúc cho người thân
của chúng ta, v́ ít nhất chúng ta không ôm nhau mà rơi vào cạm bẫy của Satan. Đồ
quỷ! Chỉ xui người ta làm bậy. Xin lỗi và nghỉ chơi đi. Hay nói theo cái nh́n tu
đức là chúng ta phải xa chước cám dỗ, xa tránh người gây ra dịp để chúng ta phải
rơi vào cám dỗ dù người đó là bất cứ ai.
|