Thứ Tư
Mùa Thường Niên (tuần 15) Quanh Năm

 

Tóm Lời Chúa

Bài Sách Thánh năm 1 (năm lẻ): Ex.3:1-6,9-12
Sách Xuất Hành thuật lại việc ông Moisen được Chúa tỏ mình, kêu gọi và sai đi giải cứu dân của Ngài.

1 Bấy giờ ông Mô-sê đang chăn chiên cho bố vợ là Gít-rô, tư tế Ma-đi-an. Ông dẫn đàn chiên qua bên kia sa mạc, đến núi của Thiên Chúa, là núi Khô-rếp.2 Thiên sứ của ĐỨC CHÚA hiện ra với ông trong đám lửa từ giữa bụi cây. Ông Mô-sê nhìn thì thấy bụi cây cháy bừng, nhưng bụi cây không bị thiêu rụi.3 Ông tự bảo: "Mình phải lại xem cảnh tượng kỳ lạ này mới được: vì sao bụi cây lại không cháy rụi? "4 ĐỨC CHÚA thấy ông lại xem, thì từ giữa bụi cây Thiên Chúa gọi ông: "Mô-sê! Mô-sê! " Ông thưa: "Dạ, tôi đây! "5 Người phán: "Chớ lại gần! Cởi dép ở chân ra, vì nơi ngươi đang đứng là đất thánh."6 Người lại phán: "Ta là Thiên Chúa của cha ngươi, Thiên Chúa của Áp-ra-ham, Thiên Chúa của I-xa-ác, Thiên Chúa của Gia-cóp." Ông Mô-sê che mặt đi, vì sợ nhìn phải Thiên Chúa.
9 Giờ đây, tiếng rên siết của con cái Ít-ra-en đã thấu tới Ta; Ta cũng đã thấy cảnh áp bức chúng phải chịu vì người Ai-cập.10 Bây giờ, ngươi hãy đi! Ta sai ngươi đến với Pha-ra-ô để đưa dân Ta là con cái Ít-ra-en ra khỏi Ai-cập."11 Ông Mô-sê thưa với Thiên Chúa: "Con là ai mà dám đến với Pha-ra-ô và đưa con cái Ít-ra-en ra khỏi Ai-cập? "12 Người phán: "Ta sẽ ở với ngươi. Và đây là dấu cho ngươi biết là Ta đã sai ngươi: khi ngươi đưa dân ra khỏi Ai-cập, các ngươi sẽ thờ phượng Thiên Chúa trên núi này."


Bài Sách Thánh năm 2 (năm chẵn): Is.10:5-7,13-16
Sách Isaia ghi lại lời Chúa phán cùng Assyria, chỉ là cái Chúa dùng khi Ngài nổi giận, song đã tự phụ.

5 Khốn thay Át-sua, ngọn roi Ta dùng trong cơn thịnh nộ,
trận lôi đình của Ta là cây gậy trong tay nó.
6 Ta sai nó đến với một dân tộc vô luân,

Ta truyền cho nó đến với một dân chọc giận Ta,
để tha hồ cướp bóc, tha hồ tước đoạt,
để giày đạp dân ấy như bùn đất ngoài đường.
7 Nhưng nó lại chẳng hiểu như thế, và lòng chẳng nghĩ như vậy.
Vì nó chỉ để tâm diệt trừ và loại bỏ thật nhiều dân tộc.
13 Vì nó đã nói: "Nhờ sức mạnh tay ta, ta đã hành động,
và nhờ sự khôn ngoan của ta nữa, vì ta thông minh.
Ta đã xoá bỏ ranh giới các dân tộc
và chiếm đoạt những kho tàng của chúng.
Như một đấng anh hùng, ta đã khuất phục dân cư.
14 Tay ta đã chộp lấy của cải chư dân như chộp một tổ chim;
như người ta lượm trứng rơi, ta đây đã lượm cả mặt đất
mà chẳng ai vẫy cánh, há mỏ, kêu chim chíp."
15 Cái rìu lại lên mặt với kẻ cầm rìu mà chặt
hay cái cưa tự đại với người kéo cưa sao?
Như thể ngọn roi kéo được kẻ giơ nó lên,
cây gậy nhấc được kẻ không phải là gỗ vậy!
16 Bởi thế, ĐỨC CHÚA các đạo binh là Chúa Thượng
sẽ làm cho những kẻ lực lưỡng của nó gầy đi;
từ dưới cảnh vinh hoa phú quý của nó,
một ngọn lửa sẽ bốc lên như ngọn lửa một đám cháy.


Bài Phúc Aâm chung cả năm 1 và 2: Mt.11:25-27

Phúc Aâm Mathêu ghi lại lời Chúa Giêsu chúc tụng Cha trong việc Cha chọn đối tượng để mạc khải.

25 Vào lúc ấy, Đức Giê-su cất tiếng nói: "Lạy Cha là Chúa Tể trời đất, con xin ngợi khen Cha, vì Cha đã giấu không cho bậc khôn ngoan thông thái biết những điều này, nhưng lại mặc khải cho những người bé mọn.26 Vâng, lạy Cha, vì đó là điều đẹp ý Cha.27 "Cha tôi đã giao phó mọi sự cho tôi. Và không ai biết rõ người Con, trừ Chúa Cha; cũng như không ai biết rõ Chúa Cha, trừ người Con và kẻ mà người Con muốn mặc khải cho.

 

Suy Lời Chúa

            Ý chính của Lời Chúa qua các bài Thánh Kinh do Giáo Hội cố ý chọn lựa và sắp xếp cho phụng vụ Thánh Lễ của riêng ngày hôm nay được chứa đựng trong nội dung của Bài Phúc Aâm. Đó là thành phần và điều kiện để có thể tiếp nhận mạc khải Cha tỏ ra cho.

            Nếu “Chúa Giêsu bắt đầu khiển trách các thành thị mà Người đã làm hầu hết các phép lạ song vẫn không chịu cải thiện”, (nhận định của bài Phúc Aâm hôm qua), thì, theo lời Chúa Giêsu (trong bài Phúc Aâm hôm nay), là vì, sau khi thấy phép lạ bề ngoài, để có thể chấp nhận mạc khải thần linh, con người còn phải được tuyển chọn nữa: “Không ai biết Con ngoài Cha và không ai biết Cha ngoài Con và người mà Con muốn tỏ ra cho”. Tuy nhiên, không phải ai cũng được chọn để nhận ra mạc khải thần linh, song chỉ có “những trẻ nhỏ bé mọn nhất” mà thôi, như lời Chúa Giêsu đã khẳng định (trong cùng bài Phúc Aâm hôm nay). Trước hết, để có thể tiếp nhận mạc khải thần linh phải được Chúa chọn, như Moisen (trong bài đọc năm 1 hôm nay): “Có một thiên thần Chúa hiện ra với ông trong ngọn lửa bốc từ bụi gai...Thiên Chúa đã gọi ông từ bụi gai: ‘Moisen! Moisen!...Ta là Thiên Chúa của cha ông ngươi...Ta sẽ sai ngươi đến với Pharao để dẫn Yến-Duyên dân Ta ra khỏi Ai Cập’”. Sau nữa, con người tiếp nhận mạc khải thần linh còn phải “bé mọn nhất”, như Moisen (cũng trong bài đọc năm 1 hôm nay) đã thưa cùng Đấng tỏ mình ra cho ông: “Tôi là ai...?”, chứ không phải như “Assyria” (trong bài đọc năm 2 hôm nay), dù chỉ là “cái roi trong cơn giận của Ta, cái gậy trong cơn tức của Ta. Ta sai nó đi chống lại với dân nước vô đạo... Thế nhưng việc này lại không phải là ý đồ của nó...Trái lại, lòng của nó chỉ muốn tiêu diệt, chỉ muốn kết liễu không phải là một số ít các nước. Vì nó nói: ‘Tôi đã làm được như thế do quyền năng của mình...’”

                       

Nguyện Lời Chúa

            Lạy Chúa Giêsu Kitô, Con Thiên Chúa hằng sống, được xức dầu Thần Linh, đã đến trong thế gian như một mạc khải thần linh. Kitô hữu chúng con đã được hạ sinh bởi nước và Thần Linh khi chịu Bí Tích Rửa Tội. Thế nhưng, còn sống trong xác thịt, chúng con vẫn có thể cậy mình thông biết tinh khôn. Bởi thế, xin Mẹ Maria là nữ tỳ xin vâng giúp chúng con biết luôn sống với Chúa như những con trẻ bé mọn nhất. Amen.