|
Thứ Tư Tóm Lời Chúa
Bài Sách Thánh năm 1 (năm
lẻ): Jon.4:1-11 1
Ông Giô-na bực ḿnh, bực lắm, và ông nổi giận.2 Ông cầu nguyện với
ĐỨC CHÚA và nói: "Ôi, lạy ĐỨC CHÚA, đó chẳng phải là điều con đă nói khi c̣n ở
quê nhà sao? Chính v́ thế mà con đă vội vàng trốn đi Tác-sít. Thật vậy, con biết
rằng Ngài là Thiên Chúa từ bi nhân hậu, chậm giận và giàu t́nh thương, và hối
tiếc v́ đă giáng hoạ.3 Giờ đây, lạy ĐỨC CHÚA, xin Ngài lấy mạng sống
con đi, v́ thà con chết c̣n hơn là sống! "4 ĐỨC CHÚA hỏi ông: "Ngươi
nổi giận như thế có lư không? "5 Ông Giô-na ra ngoài thành và ngồi ở
phía đông thành. Ở đó, ông làm một cái lều, rồi ngồi bên dưới, trong bóng mát,
để xem cái ǵ sẽ xảy ra trong thành.6 ĐỨC CHÚA là Thiên Chúa khiến
một cây thầu dầu mọc lên ở phía trên ông Giô-na để có bóng mát che đầu ông, hầu
làm ông hết buồn bực. Ông Giô-na vui, vui lắm v́ cây thầu dầu.7 Nhưng
hôm sau, khi hừng đông ló rạng, Thiên Chúa khiến một con sâu cắn cây thầu dầu và
cây bị héo.8 Khi mặt trời mọc, Thiên Chúa cho có một cơn gió đông
nóng bỏng, và mặt trời giội nắng xuống đầu ông Giô-na; ông ngất xỉu và xin cho
ḿnh được chết, ông nói: "Thà tôi chết c̣n hơn là sống."9 Thiên Chúa
hỏi ông Giô-na: "Ngươi nổi giận v́ cây thầu dầu, như thế có lư không? " Ông trả
lời: "Con có lư để nổi giận đến chết được! "10 ĐỨC CHÚA phán: "Ngươi,
ngươi thương hại cây thầu dầu mà ngươi đă không vất vả v́ nó, và không làm cho
nó lớn lên; trong một đêm nó đă sinh ra, rồi trong một đêm lại chết đi.11
C̣n Ta, chẳng lẽ Ta lại không thương hại Ni-ni-vê, thành phố lớn, trong đó có
hơn một trăm hai mươi ngàn người không phân biệt được bên phải với bên trái, và
lại có rất nhiều thú vật hay sao? " 1
Rồi sau mười bốn năm, tôi lại lên Giê-ru-sa-lem một lần nữa cùng với ông
Ba-na-ba; tôi cũng đem theo anh Ti-tô đi với tôi.2 Tôi lên đó v́ được
Thiên Chúa mặc khải, và đă tŕnh bày cho người ta Tin Mừng tôi rao giảng cho dân
ngoại, -cách riêng cho các vị có thế giá-, v́ sợ rằng tôi ngược xuôi, và đă
ngược xuôi vô ích.
ĐỂ VINH DANH THIÊN CHÚA“Lạy Cha, xin làm cho Danh Cha vinh hiển, Triều Đại Cha mau đến.” (Lc 11,1-4) Suy niệm: “Hữu sự th́ vái tứ phương, vô sự nén hương chẳng mất”. Hoá ra làm các việc thờ phượng với tâm thức thực dụng không phải là chuyện mới có đây. Khi “hữu sự” người ta mới “cầu Trời, khấn Phật”. Người ta đến các Đền, Chùa, Nhà Thờ để cầu xin nhiều hơn là để cầu nguyện. Ngay các ki-tô hữu cũng đưa ‘cơ chế xin-cho’ vào mối tương quan giữa Thiên Chúa với ḿnh. Chúa Giê-su Ngài đă mặc khải cho chúng ta biết Thiên Chúa là Cha và chúng ta phải sống với Ngài trong tâm t́nh cha con. Người con có hiếu phải biết sống thế nào để làm rạng rỡ gia phong. Là con cái Thiên Chúa, chúng ta càng phải làm cho “danh Cha cả sáng” hơn nữa. Sống với Chúa bằng tâm thức thực dụng: chỉ cầu nguyện với Chúa để ‘xin xỏ’ cho được việc ḿnh, đó không phải là cách sống của người con ngoan coi Thiên Chúa là Cha của ḿnh. Mời Bạn: Là ki-tô hữu, là con cái Thiên Chúa, mối quan tâm duy nhất của chúng ta là làm cho ‘Danh Cha cả sáng, triều đại Cha mau đến’ bằng lời cầu nguyện và những việc làm cụ thể hằng ngày. Ngay khi cầu xin cho những nhu cầu của ḿnh cũng như của anh chị em, chúng ta cũng hướng tới mục tiêu làm vinh danh Thiên Chúa. Chia sẻ: Cùng nhau làm một việc ‘phi lợi nhuận’ để tôn vinh Chúa: chầu Thánh Thể, một hoạt động bác ái xă hội. Sống Lời Chúa: Tâm niệm và thực hành Lời Chúa: “Dù ăn, dù uống, hay bất cứ làm việc ǵ, anh em hăy làm tất cả để tôn vinh Thiên Chúa” (1Co 17,31). Cầu nguyện: Lạy Chúa, xin cho chúng con luôn làm mọi sự cho sáng danh Chúa cho dầu phải chịu gian khổ và thiệt tḥi. Amen. Suy Lời Chúa Ư chính của Lời Chúa qua các bài Thánh Kinh do Giáo Hội cố ư chọn lựa và sắp xếp cho phụng vụ Thánh Lễ của riêng ngày hôm nay được chứa đựng trong nội dung của Bài Phúc Aâm. Đó là lời kinh Chúa dạy “nguyện danh Cha cả sáng, nước Cha trị đến...”. Trong chính lời cầu nguyện Chúa dạy cho các môn đệ của Người có hai yếu tố làm nên việc/cách cầu nguyện của “những kẻ tôn thờ đích thực” (Jn.4:23), đó là bản chất cầu nguyện và mẫu thức cầu nguyện. Bản chất cầu nguyện trong kinh Chúa dạy này là nhận biết, và mẫu thức cầu nguyện trong kinh nguyện này là chúc nguyện (chúc tụng trước, nguyện cầu sau, cả hai đều phát xuất từ sự nhận biết là tinh thần làm nên chính việc cầu nguyện). Nói cách khác, cầu nguyện là tỏ ra nhận biết Thiên Chúa qua việc/lời chúc nguyện. Nhận biết Thiên Chúa, trong phần đầu của lời kinh Chúa dạy, được diễn đạt qua việc/lời chúc tụng “danh Cha” và “nước Cha”, cũng như, trong phần sau của kinh Chúa dạy, qua việc/lời nguyện cầu cho ḿnh “mỗi ngày” được “lương thực” ân sủng để sống xứng với “danh Cha” ở chỗ yêu thương “tha thứ”, với “nước Cha” ở chỗ kiên trung chịu “thử thách”. Căn cứ vào bản chất và mẫu thức cầu nguyện theo lời kinh Chúa dạy này, th́ lời Giona cầu nguyện (trong bài đọc năm 1 hôm nay) đă lệch lạc, khi ông “cầu nguyện rằng: ‘Lạy Chúa... Tôi biết rằng Chúa là một Thiên Chúa ưu ái xót thương, chậm bất b́nh, giầu khoan dung... Giờ đây xin Ngài hăy cất lấy mạng sống của tôi; tôi thà chết đi c̣n hơn là sống’”. Và việc của thánh Phêrô ở Antiôkia, lúc dùng bữa với các người Dân Ngoại, đă rút lui khi thấy nhóm người Do Thái của thánh Giacôbê tới (trong bài đọc năm 2 hôm nay) cũng chứng tỏ thánh nhân bấy giờ không thật sự cầu nguyện, ở chỗ, đă không hoàn toàn làm v́ danh Chúa và cho nước Chúa, nên đă “sa cơn thử thách”.
Nguyện Lời Chúa Lạy Chúa Giêsu Kitô, Con Thiên Chúa hằng sống, được xức dầu Thần Linh, đă đến trong thế gian như Thiên Chúa ở giữa chúng sinh. Kitô hữu chúng con đă được tái sinh từ trên cao khi chịu Bí Tích Rửa Tội. Thế nhưng, c̣n sống trong xác thịt, chúng con vẫn có thể chết trong tội lỗi của ḿnh. Bởi thế, xin Mẹ Maria đầy ơn phúc và ơn nghĩa với Chúa nuôi lớn chúng con bằng lương thực hằng ngày là nhận biết Chúa. Amen.
|