Thứ Năm
Mùa Thường Niên (tuần 19) Quanh Năm

 

Tóm Lời Chúa

Bài Sách Thánh năm 1 (năm lẻ): Jos.3:7-10,11,13-17
Sách Gioduệ ghi lại việc Gioduệ theo lệnh Chúa dẫn dân Ngài theo hòm bia qua sông Dược-Đăng.

7 ĐỨC CHÚA phán với ông Giô-suê: "Hôm nay, Ta bắt đầu cho ngươi được nên cao trọng trước mắt toàn thể con cái Ít-ra-en, để chúng biết là Ta sẽ ở với ngươi như Ta đã ở với Mô-sê.8 Còn ngươi, ngươi sẽ ra lệnh này cho các tư tế khiêng Hòm Bia Giao Ước: khi đến bờ sông Gio-đan, các ngươi hãy đứng lại trong sông Gio-đan."9 Ông Giô-suê nói với con cái Ít-ra-en: "Anh em hãy tiến lại đây và nghe lời của ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của anh em."10 Rồi ông nói: "Dựa vào điều này, anh em sẽ biết là Thiên Chúa hằng sống ngự giữa anh em và Người sẽ hoàn toàn đuổi người Ca-na-an, người Khết, người Khi-vi, người Pơ-rít-di, người Ghia-ga-si, người E-mô-ri, người Giơ-vút, cho khuất mắt anh em.
11 Này đây, Hòm Bia Giao Ước của Vị Chúa Tể toàn cõi đất sắp dẫn đầu anh em mà qua sông Gio-đan.
13 Và khi bàn chân các tư tế khiêng Hòm Bia của ĐỨC CHÚA, Vị Chúa Tể toàn cõi đất, vừa đặt xuống nước sông Gio-đan, thì nước sông Gio-đan, nước mạn ngược chảy xuống, sẽ bị chặn lại và dừng lại thành một khối duy nhất."14 Khi dân rời lều để qua sông Gio-đan, thì các tư tế khiêng Hòm Bia Giao Ước dẫn đầu dân.15 Bấy giờ là mùa gặt; sông Gio-đan tràn ra hai bên bờ suốt mọi ngày. Lúc những người khiêng Hòm Bia vừa đến sông Gio-đan, và chân các tư tế khiêng Hòm Bia vừa nhúng vào nước ở ven bờ,16 thì nước mạn ngược chảy xuống dừng lại, dựng đứng thành một khối duy nhất trong một khoảng rất dài, ở A-đam là thành ở cạnh Xác-than; còn nước chảy xuống biển A-ra-va, tức là Biển Muối, thì bị chặn hẳn lại, và dân đã qua sông, đối diện với Giê-ri-khô.17 Các tư tế khiêng Hòm Bia Giao Ước của ĐỨC CHÚA đứng yên tại chỗ, nơi đất khô cạn giữa lòng sông Gio-đan, trong khi toàn thể Ít-ra-en qua sông trên đất khô cạn, cho đến khi toàn dân đã qua hết.


Bài Sách Thánh năm 2 (năm chẵn): Ez.12:1-12
Sách Êzêkiên ghi lại việc tiên tri làm theo lời Chúa chỉ dẫn để trở thành dấu hiệu báo cho dân Ngài.

1 Có lời ĐỨC CHÚA phán với tôi rằng:2 Hỡi con người, ngươi đang sống giữa một nòi phản loạn, giữa những kẻ có mắt để nhìn mà không thấy, những kẻ có tai để nghe mà không nghe, vì chúng là một nòi phản loạn.3 Về phần ngươi, hỡi con người, hãy chuẩn bị hành lý đi đày và hãy đi đày giữa ban ngày trước mắt chúng; ngươi sẽ đi đày, rời chỗ ngươi đang ở mà tới một chỗ khác, trước mắt chúng. May ra chúng sẽ nhận thấy mình là một nòi phản loạn.4 Ngươi hãy đem hành lý của ngươi ra ngoài như hành lý của kẻ đi đày, giữa ban ngày, trước mắt chúng. Và chiều đến, ngươi sẽ ra đi trước mắt chúng như một kẻ phải đi đày.5 Trước mắt chúng, ngươi hãy khoét tường mà đưa hành lý ra.6 Trước mắt chúng, ngươi sẽ vác hành lý lên vai và ra đi lúc trời tối; ngươi sẽ che mặt để khỏi nhìn thấy xứ sở, vì Ta đã biến ngươi nên điềm báo cho nhà Ít-ra-en.7 Tôi đã làm y như lệnh Đức Chúa truyền cho tôi. Giữa ban ngày, tôi đã đem hành lý của tôi ra ngoài, hành lý của kẻ đi đày; và chiều đến, tôi lấy tay khoét tường. Tôi ra đi lúc trời tối và vác hành lý lên vai trước mặt họ.8 Sáng hôm sau, có lời ĐỨC CHÚA phán với tôi rằng:9 "Hỡi con người, chẳng phải nhà Ít-ra-en, nòi phản loạn, đã nói với ngươi: "Ông làm gì thế" sao?10 Ngươi hãy nói với chúng: "ĐỨC CHÚA là Chúa Thượng phán thế này: Sấm ngôn ấy nhằm nói về ông hoàng ở Giê-ru-sa-lem và toàn thể nhà Ít-ra-en ở trong thành.11 Ngươi hãy nói: "Tôi là điềm báo cho các ông. Tôi đã làm thế nào, thì sẽ xảy ra cho họ như vậy. Họ sẽ phải đi tù, đi đày.12 Ông hoàng đang ở giữa họ sẽ vác hành lý lên vai lúc trời tối và sẽ ra đi; họ sẽ khoét một lỗ trên tường cho ông chui qua. Ông sẽ che mặt để chính mắt khỏi nhìn thấy xứ sở."

Bài Phúc Âm chung cả năm 1 và 2: Mt.18:21-19:1
Phúc Âm Mathêu ghi lại dụ ngôn Chúa Giêsu dùng để trả lời cho Phêrô về việc tha thứ cho nhau.

21 Bấy giờ, ông Phê-rô đến gần Đức Giê-su mà hỏi rằng: "Thưa Thầy, nếu anh em con cứ xúc phạm đến con, thì con phải tha đến mấy lần? Có phải bảy lần không? "22 Đức Giê-su đáp: "Thầy không bảo là đến bảy lần, nhưng là đến bảy mươi lần bảy."23 Vì thế, Nước Trời cũng giống như chuyện một ông vua kia muốn đòi các đầy tớ của mình thanh toán sổ sách.24 Khi nhà vua vừa bắt đầu, thì người ta dẫn đến một kẻ mắc nợ vua mười ngàn yến vàng.25 Y không có gì để trả, nên tôn chủ ra lệnh bán y cùng tất cả vợ con, tài sản mà trả nợ.26 Bấy giờ, tên đầy tớ ấy sấp mình xuống bái lạy: "Thưa Ngài, xin rộng lòng hoãn lại cho tôi, tôi sẽ lo trả hết."27 Tôn chủ của tên đầy tớ ấy liền chạnh lòng thương, cho y về và tha luôn món nợ.28 Nhưng vừa ra đến ngoài, tên đầy tớ ấy gặp một người đồng bạn, mắc nợ y một trăm quan tiền. Y liền túm lấy, bóp cổ mà bảo: "Trả nợ cho tao! "29 Bấy giờ, người đồng bạn sấp mình xuống năn nỉ: "Thưa anh, xin rộng lòng hoãn lại cho tôi, tôi sẽ lo trả anh."30 Nhưng y không chịu, cứ tống anh ta vào ngục cho đến khi trả xong nợ.31 Thấy sự việc xảy ra như vậy, các đồng bạn của y buồn lắm, mới đi trình bày với tôn chủ đầu đuôi câu chuyện.32 Bấy giờ, tôn chủ cho đòi y đến và bảo: "Tên đầy tớ độc ác kia, ta đã tha hết số nợ ấy cho ngươi, vì ngươi đã van xin ta,33 thì đến lượt ngươi, ngươi không phải thương xót đồng bạn, như chính ta đã thương xót ngươi sao? "34 Rồi tôn chủ nổi cơn thịnh nộ, trao y cho lính hành hạ, cho đến ngày y trả hết nợ cho ông.35 Ấy vậy, Cha của Thầy ở trên trời cũng sẽ đối xử với anh em như thế, nếu mỗi người trong anh em không hết lòng tha thứ cho anh em mình."
1 Khi Đức Giê-su giảng dạy những điều ấy xong, Người rời khỏi miền Ga-li-lê và đi đến miền Giu-đê, bên kia sông Gio-đan.

 Suy Lời Chúa

            Ý chính của Lời Chúa qua các bài Thánh Kinh do Giáo Hội cố ý chọn lựa và sắp xếp cho phụng vụ Thánh Lễ của riêng ngày hôm nay được chứa đựng trong nội dung của Bài Phúc Âm. Đó là lời Chúa Giêsu dạy hãy tha thứ cho nhau như được Chúa Cha tha thứ.

            Thật vậy, Chúa Giêsu (trong bài Phúc Âm hôm qua) đã dạy chung các môn đệ “nếu anh em các con làm điều gì phạm đến các con, hãy đến chỉ cho họ thấy lỗi lầm của họ”, song để trả lời cho câu hỏi của Phêrô (trong bài Phúc Âm hôm nay): “khi anh em con lỗi phạm đến con, con phải tha thứ cho họ bao nhiêu lần? Tới bảy lần chăng?”, Người đã dạy rằng: “không phải là 7 lần mà là 70 lần 7”. Như thế, căn cứ vào lời Chúa Giêsu dạy về việc thứ tha lỗi lầm của nhau ở đây thì lời Chúa dạy về việc anh em sửa chữa cho nhau đúng là một việc làm vì bác ái chứ không phải việc giải quyết cá nhân, như trường hợp chấp nhất nhỏ mọn của tên đầy tớ bất nhân sau khi đã được chủ nợ tha cho “món nợ kếch sù không thể trả” trong dụ ngôn (của bài Phúc Âm hôm nay). Đúng thế, sở dĩ con người luôn phải tha thứ cho nhau, không được chấp nhất nhau, theo dụ ngôn của Chúa Giêsu (trong bài Phúc Âm hôm nay), là vì Thiên Chúa đã thứ tha cho họ: “Ta đã xóa hết nợ cho ngươi khi ngươi van xin ta. Ngươi lại không đối xử nhân hậu với đồng bạn của mình như ta đã đối xử với ngươi”. Việc Thiên Chúa thứ tha cho con người chẳng những là việc Ngài cứu chuộc họ, còn là việc Ngài muốn họ nhờ được Ngài cứu mà sống bác ái thứ tha cho nhau nữa. Đó là hình ảnh dân Do Thái (trong bài đọc năm 1 hôm nay) nhờ đã theo sau hòm bia Chúa, hòm bia của lề luật kính Chúa yêu người, họ mới có thể vượt qua sông Dược-Đăng vào đất hứa. Đó cũng là ý nghĩa của việc Eâzêkiên (trong bài đọc năm 2 hôm nay) được Chúa “làm thành một dấu hiệu cho nhà Yến-Duyên”.

 

Nguyện Lời Chúa

            Lạy Chúa Giêsu Kitô, Con Thiên Chúa hằng sống, được xức dầu Thần Linh, đã đến trong thế gian không để hủy diệt mà để cứu vớt. Kitô hữu chúng con đã được cứu chuộc bằng giá cao khi chịu Bí Tích Rửa Tội. Thế nhưng, còn sống trong xác thịt, chúng con vẫn có thể phá tán gia tài ân sủng. Bởi thế, xin Mẹ Maria luôn ngợi khen Cứu Chúa của Mẹ nuôi lớn chúng con bằng lương thực hằng ngày là nhận biết Chúa. Amen.