|
BÀI ĐỌC I: Is 6:1-2a, 3-8
“Nầy tôi đây, xin hăy sai tôi” Năm vua Ozias băng hà, tôi nh́n thấy Chúa ngự trên ngai cao, và đuôi áo của Người bao phủ đền thờ. Các Thần Sốt Mến đứng trước mặt Người, và luân phiên tung hô rằng: “Thánh, Thánh, Thánh, Chúa là Thiên Chúa các đạo binh, toàn thể địa cầu đầy vinh quang Chúa”. Các nền nhà đều rung chuyển trước tiếng tung hô, và nhà cửa đều đầy khói. Lúc bấy giờ tôi mới nói: “Vô phúc cho tôi, tôi chết mất, v́ lưỡi tôi nhơ bẩn, tôi ở giữa một dân tộc mà lưỡi họ đều nhơ nhớp, mắt tôi đă trông thấy Đức Vua, Người là Chúa các đạo binh”. Nhưng lúc đó có một trong các Thần Sốt Mến bay đến tôi, tay cầm cục than cháy đỏ mà ngài đă dùng cặp lửa gắp ở bàn thờ. Ngài đặt than lửa vào miệng tôi và nói: “Hăy nh́n xem, than lửa nầy đă chạm đến lưỡi ngươi, lỗi của ngươi được xóa bỏ, và tội của ngươi được thứ tha”. Và tôi nghe tiếng Chúa phán bảo: “Ta sẽ sai ai đi? Và ai sẽ đi cho chúng ta?” Tôi liền thưa: “Nầy tôi đây, xin hăy sai tôi”.
Lời của Chúa. Đáp Ca: (Xin mời Cộng đoàn thưa) Lạy Chúa, trước mặt các thiên thần tôi đàn ca mừng Chúa. 1. Lạy Chúa, tôi sẽ ca tụng Chúa hết ḷng, v́ Chúa đă nghe lời miệng tôi xin; trước mặt các Thiên Thần, tôi đàn ca mừng Chúa, tôi sấp ḿnh thờ lạy bên thánh điện Ngài. 2. Và tôi sẽ ca tụng uy danh Chúa, v́ ḷng nhân hậu và trung thành của Chúa. Khi tôi kêu cầu, Chúa nhậm lời tôi, Chúa đă ban cho tâm hồn tôi nhiều sức mạnh. 3. Lạy Chúa, các vua địa cầu sẽ ca ngợi Chúa khi họ nghe những lời miệng Chúa phán ra; và họ sẽ ca ngợi đường lối của Chúa: “Thực, vinh quang của Chúa lớn lao!” 4. Tay hữu Chúa khiến tôi được sống an lành. Chúa sẽ hoàn tất cho tôi những điều đă khởi sự, lạy Chúa, ḷng nhân hậu Chúa tồn tại muôn đời, xin đừng bỏ rơi công cuộc tay Ngài.
“Chúa hiện ra với Giacôbê, rồi với tất cả các
Tông đồ” Anh em thân mến, tôi xin nhắc lại cho anh em Tin Mừng mà tôi đă rao giảng cho anh em, và anh em đă lănh nhận và đang tin theo, nhờ đó anh em được cứu độ, nếu anh em tuân giữ lời lẽ tôi đă rao giảng cho anh em, bằng không anh em đă tin cách vô ích. Tôi đă rao truyền cho anh em trước tiên điều mà chính tôi đă nhận lănh: đó là Đức Kitô đă chết v́ tội lỗi chúng ta, đúng theo như lời Thánh Kinh. Người được mai táng và ngày thứ ba Người đă sống lại đúng theo như lời Thánh Kinh. Người đă hiện ra với ông Kêpha, rồi với mười một vị. Sau đó, Người đă hiện ra với hơn năm trăm anh em trong một lúc; nhiều người trong số anh em đó hăy c̣n sống tới nay, nhưng có vài người đă chết. Thế rồi Người hiện ra với Giacôbê, rồi với tất cả các Tông đồ. Sau cùng, Người cũng hiện ra với chính tôi như với đứa con sinh non. Tôi vốn là kẻ hèn mọn nhất trong các tông đồ, và không xứng đáng được gọi là tông đồ, v́ tôi đă bắt bớ Hội Thánh của Thiên Chúa. Nhưng nay tôi là người thế nào, là nhờ ơn của Thiên Chúa, và ơn của người không vô ích nơi tôi, nhưng tôi đă chịu khó nhọc nhiều hơn tất cả các đấng: song không phải tôi, nhưng là ơn của Thiên Chúa ở với tôi. Dù tôi, dù là các đấng, chúng tôi đều rao giảng như thế cả, và anh em cũng đă tin như vậy. Lời của Chúa.
“Các ông đă từ bỏ mọi sự mà đi theo Người” Khi ấy, dân chúng chen nhau lại gần Đức Giêsu để nghe lời Thiên Chúa, lúc đó Người đứng ở bờ hồ Giênêsarét. Người trông thấy hai chiếc thuyền đậu gần bờ; những người đánh cá đă ra khỏi thuyền và họ đang giặt lưới. Người xuống một chiếc thuyền, thuyền đó của ông Simon, và Người xin ông đưa ra khỏi bờ một chút. Rồi Người ngồi trên thuyền, giảng dạy dân chúng. Vừa giảng xong, Người bảo ông Simon rằng: “Hăy đẩy thuyền ra chỗ nước sâu, và thả lưới bắt cá”. Ông Simon thưa Người rằng: “Thưa Thầy, chúng tôi đă cực nhọc suốt đêm mà không được ǵ hết; nhưng v́ lời Thầy, tôi sẽ thả lưới”. Các ông đă thả lưới và bắt được rất nhiều cá; lưới các ông hầu như bị rách. Bấy giờ các ông làm hiệu cho các bạn đồng nghiệp ở thuyền bên cạnh đến giúp đỡ các ông. Những người nầy tới, họ đổ cá đầy hai chiếc thuyền, đến nỗi những thuyền chở nặng gần ch́m. Thấy thế, ông Simon sụp lạy dưới chân Chúa Giêsu và thưa Người rằng: “Lạy Chúa, xin Chúa hăy tránh xa tôi, v́ tôi là người tội lỗi”. Ông kinh ngạc và tất cả mọi người ở đó với ông cũng kinh ngạc trước mẻ cá mà các ông vừa mới bắt được; cả ông Giacôbê và Gioan, con ông Giêbêđê, bạn đồng nghiệp với ông Simon cùng thế. Nhưng Chúa Giêsu phán bảo ông Simon rằng: “Đừng sợ hăi: từ đây con sẽ là kẻ chinh phục người ta”. Bấy giờ các ông đưa thuyền vào bờ, và đă từ bỏ mọi sự mà đi theo Người. Phúc Âm của Chúa.
Ơn Gọi Tông Đồ: Lời Chúa
Trong thời điểm Giáo Hội đang cử hành Mầu Nhiệm Chúa Kitô chính thức công khai tỏ ḿnh ra nơi dân Do Thái, qua các bài Phúc Âm, chúng ta thấy Chúa Giêsu cũng đặc biệt tỏ ḿnh ra cho các môn đệ của Người. Ở bài Phúc Âm Chúa Nhật thứ hai Năm C, Người đă tỏ ḿnh ra cho các vị qua việc hóa nước lă thành rượu ngon. Ở bài Phúc Âm Chúa Nhật thứ năm tuần này, Người lại đặc biệt tỏ ḿnh ra cho các vị, một việc tỏ ḿnh không phải chỉ liên quan đến niềm tin của các vị như lần ở tiệc cưới Cana, cho bằng liên quan trực tiếp đến sứ vụ chứng nhân tông đồ của các vị.
Thật vậy, bài Phúc Âm Chúa Nhật V Thường Niên Năm C tuần này thuật lại việc Chúa Giêsu tỏ ḿnh ra cho các môn đệ tiên khởi qua chính nghề nghiệp chuyên môn của các vị. Các vị là những tay đánh cá chuyên nghiệp, biết đánh ở đâu và vào lúc nào th́ bắt được nhiều cá, nhưng lần này đă cố gắng suốt cả đêm mà chẳng bắt được ǵ cả. Thế mà chỉ v́ tin Thày, dù biết Thày không rành nghề đánh cá bằng ḿnh, và ḿnh đă đánh cá ở cả khu vực Thày bảo rồi mà vẫn không được, các ông cứ nhắm mắt làm theo, và quả thực đă bắt được một mẻ cá hết sức lạ lùng, ngoài sức tưởng tượng của các vị, làm các vị càng khâm phục Đấng các vị đă bỏ mọi sự để đi theo làm môn đệ của Người. Trước tinh thần tin tưởng và thái độ tuân phục của các vị, Chúa Giêsu đă hứa huấn luyện các vị trở thành những tay chài lưới thiêng liêng, những tông đồ cứu vớt linh hồn con người.
Đúng thế, Mầu Nhiệm Chúa Kitô về đời sống công khai của Người chúng ta đang cùng với Giáo Hội cử hành trong Chúa Nhật Thứ Năm Mùa Thường Niên Năm C này là việc Chúa Giêsu tỏ cho các môn đệ thuộc thành phần hành nghề đánh cá biết ư định Người muốn tuyển chọn các vị làm những tay chuyên nghiệp chài lưới người. Đó là lư do chủ đề Ơn Gọi Tông Đồ của Chúa Nhật Thứ Năm Mùa Thường Niên Hậu Giáng Sinh tuần này chẳng những được thể hiện rơ ràng qua bài Phúc Âm, mà c̣n qua cả hai bài đọc một và hai nữa.
Trong bài đọc một, Tiên Tri Isaia đă thuật lại Ơn Gọi Tông Đồ của ḿnh như sau: “Bấy giờ tôi nói: ‘Vô phúc cho tôi! Tôi chết mất, v́ lưỡi tôi dơ bẩn…’ Lúc đó có một trong các Thần Sốt Mến bay đến chỗ tôi, tay cầm cục than cháy đỏ mà ngài đă dùng cặp lửa gắp ở bàn thờ. Ngài đặt than lửa vào miệng tôi mà nói: ‘Hăy nh́n xem, than lửa này đă chạm đến lưỡi ngươi, lỗi của ngươi đă được xóa bỏ, và tội của ngươi được thứ tha’. Và tôi nghe tiếng Chúa phán bảo: ‘Ta sẽ sai ai đi đây? Và ai sẽ đi cho chúng ta?’. Tôi liền thưa: ‘Này con đây, xin hăy sai con’”.
Trong bài đọc hai, Thánh Phaolô cũng chia sẻ về Ơn Gọi Tông Đồ của ḿnh như sau: “Anh em thân mến, tôi xin nhắc lại cho anh em in Mừng mà tôi đă rao giảng cho anh em… Đó là Đức Kitô đă chết v́ tội lỗi chúng ta… được mai táng và sống lại… Người đă hiện ra với Kêpha… Sau cùng Người cũng đă hiện ra với chính tôi như với một đứa con đẻ non. Tôi vốn là kẻ hèn mọn nhất trong các tông đồ, và không xứng danh được gọi là tông đồ, v́ tôi đă bắt bớ Hội Thánh của Thiên Chúa…”.
Ơn Gọi Tông Đồ: Ư Nghĩa và Cảm Nhận
Ơn Gọi Tông Đồ như ba bài đọc trong phần Phụng Vụ Lời Chúa của Chúa Nhật Thứ Năm Mùa Thường Niên Hậu Giáng Sinh cho thấy có 3 ư nghĩa.
Ư nghĩa thứ nhất của Ơn Gọi Tông Đồ, đó là việc thành phần được tuyển chọn đều cảm thấy ḿnh thực sự và hoàn toàn bất xứng: Tiên Tri Isaia kêu lên trong bài đọc một: “Vô phúc cho tôi, lưỡi tôi dơ bẩn”; Thánh Phaolô thú nhận trong bài đọc hai: “Tôi vốn là kẻ hèn mọn nhất trong ácc tông đồ và không xứng đáng được gọi là tông đồ”; và Thánh Phêrô trong bài Phúc Âm cảm nhận: “Lạy Chúa, xin Chúa hăy tránh xa con, v́ con là kẻ tội lỗi”.
Ư nghĩa thứ hai của Ơn Gọi Tông Đồ, đó là nếu Chúa thực sự muốn tuyển chọn ai th́ Ngài sẽ làm cho họ nên xứng đáng và có đủ khả năng để thực hiện sứ vụ của họ: Tiên Tri Isaia trong bài đọc một đă được cục than lửa do một thiên thần gắp từ bàn thờ Chúa đặt vào miệng lưỡi của ông; Thánh Phaolô trong bài đọc hai đă cho biết: “Nhưng nay tôi là người thế nào là nhờ ơn của Thiên Chúa”; Thánh Phêrô trong bài Phúc Âm đă được Chúa Kitô trấn an: “Đừng sợ, từ nay con sẽ là kẻ đáng cá người ta”.
Ư nghĩa thứ ba của Ơn Gọi Tông Đồ, đó là thái độ sẵn sàng đáp ứng một cách trọn vẹn của thành phần được tuyển chọn: Tiên tri Isaia trong bài đọc một đă mau mắn thưa: “Này con đây, xin hăy sai con”; Thánh Phaolô trong bài đọc hai đă khẳng định “và ơn của Người không vô ích nơi tôi”; Thánh Phêrô và đồng nghiệp được Phúc Âm Thánh Luca cho biết: “Bấy giờ các ông đưa thuyền vào bờ, và đă từ bỏ mọi sự mà đi theo Người”.
Tóm lại, áp dụng vào trường hợp Kitô hữu chúng ta, một khi được Thiên Chúa tuyển chọn để sống hay thực hiện một Ơn Gọi Tông Đồ đặc biệt, như đi tu làm tu sĩ hay giáo sĩ, hay nhận lănh một trách nhiệm hoạt động Tông Đồ Giáo Dân ngoài khả năng và vị thế của ḿnh, chúng ta hăy tỏ thái độ khiêm nhượng tín thác “xin vâng” theo Thánh Ư Chúa như Mẹ Maria. Tuy nhiên, thực tế cho Kitô hữu chúng ta thường có ba cảm nhận sau đây.
Cảm nhận thứ nhất, đó là đôi khi chúng ta từ chối một trọng trách vinh dự nào đó v́ mục đích để tránh né gánh vác và hy sinh nhiều hơn là thực sự sống đức khiêm nhượng. Bởi v́, theo nguyên tắc Phúc Âm hay lời Chúa dạy, nếu cho phép chọn hay được tự do chọn, nghĩa là lúc chúng ta chưa biết rơ ư Chúa định về ḿnh thế nào, th́ ḿnh phải chọn chỗ cuối rốt, tức đừng tự đưa ḿnh lên, song một khi được mời lên chỗ cao hơn ngoài ư muốn của ḿnh, bấy giờ chúng ta phải bỏ ḿnh đi, tức phải bỏ chỗ ḿnh chọn lựa để ngồi vào đúng chỗ được dành cho ḿnh. Chỗ của chúng ta là chỗ Chúa đặt định cho chúng ta chứ không phải là chỗ chúng ta tự chọn lựa lấy cho ḿnh.
Cảm nhận thứ hai về vấn đề Ơn Gọi Tông Đồ, liên quan đặc biệt đến thời điểm Tông Đồ Giáo Dân đang tưng bừng náo nhiệt hơn bao giờ hết từ sau Công Đồng Vaticanô II này. Đó là có nhiều người Kitô hữu giáo dân trong chúng ta tỏ ra rất hăng say, không sợ hy sinh, vất vả, mất giờ, tiêu hao tiền bạc, để lo cho cộng đoàn, cho cộng đồng, cho hội đoàn v.v. Thế nhưng, bất cứ lúc nào xẩy ra một cái ǵ đó không được như ư muốn, ư nghĩ, ư thích của ḿnh, liền bỏ cuộc, thậm chí c̣n tỏ ra thái độ chống đối và hành động phá đám nữa là đàng khác, là những thái độ và hành động chứng tỏ chúng ta khi được mời đến dự tiệc đă t́m chỗ cao nhất mà ngồi nên đă bị mời xuống cuối rốt vậy.
Cảm nhận thứ ba về Ơn Gọi Tông Đồ là chúng ta đừng bao giờ tự măn, lầm tưởng là ḿnh đầy đủ, theo chủ trương của một số người trong chúng ta cho rằng ‘chúng ta đừng mang đạo vào nhà thờ’, như kiểu ‘đem củi về rừng’, bởi v́, nếu mỗi người và mọi người Kitô hữu chúng ta thực sự “là ánh sáng thế gian” như Mẹ Têrêsa Calcutta, th́ thế gian đă không đi đến t́nh trạng “văn hóa chết chóc” hết sức thảm thương như ngày nay, tức là chúng ta hăy tự truyền bá phúc âm hóa cho chính ḿnh đă, cho nhau đă, nghĩa là chúng ta hăy luôn là muối mặn ướp thế gian đă, rồi hăy lên tiếng trách thế gian tại sao càng ngày càng trở nên nguội lạnh và băng hoại.
Ơn Gọi Tông Đồ: Dấn Thân
Bài Phúc Âm hôm nay c̣n cho chúng ta thấy một kinh nghiệm dấn thân sống đạo rất thực tế nữa là Thiên Chúa luôn kêu gọi chúng ta, bằng cách liên lỉ tỏ ḿnh cho chúng ta qua nhiều h́nh thức, và nếu chúng ta nhận biết Người, chúng ta chẳng những biết được chính bản thân ḿnh mà c̣n có thể tiến đến chỗ sống trọn ơn gọi ban đầu của ḿnh.
Thật vậy, tay chài lưới mang tên Simon Phêrô trong bài Phúc Âm hôm nay, thực ra, đă đến gặp Chúa Giêsu một lần với người anh em ruột thịt Anrê của ḿnh, và đă được Người đổi tên cho là Phêrô, như Phúc Âm Thánh Gioan ghi nhận (1:42), nhất là đă được Người chính thức kêu gọi theo Người cùng với Anrê và cặp anh em Gioan-Giacôbê khi Người đi dọc theo bờ biển Galilêa, sau khi Người công bố Lời Rao Giảng Tiên Khởi, và trước khi Người đi giảng dạy ở Galilêa, như Phúc Âm Thánh Mathêu thuật lại (4:17-23). Trong trường hợp này, Thánh Mathêu đă ghi rơ cả hai cặp anh em này “đă lập tức bỏ lưới (hay) thuyền bè và thân phụ mà theo Người” (4:20,22). Riêng trường hợp của hai anh em Simon-Anrê, Người đă kêu gọi họ bằng câu: “Hăy theo Tôi, Tôi sẽ làm cho các anh trở thành những tay đánh cá người” (4:19). Các vị quả thực sau đó đă theo Người đi rao giảng và Người đă ghé về nhà của nhạc mẫu Simon để chữa lành cho bà, như Phúc Âm Thánh Luca cho thấy (4:38-39). Thế nhưng, măi cho tới sau biến cố mẻ cá lạ được Thánh Kư Luca ghi lại trong bài Phúc Âm hôm nay, “họ đưa thuyền vào bờ, và từ bỏ mọi sự để đi theo Người”.
Thật ra, nếu căn cứ vào câu Chúa Giêsu nói trong bài Phúc Âm hôm nay: “Đừng sợ. Từ nay trở đi, các anh sẽ là những tay đánh cá người”, th́ bài Phúc Âm của Thánh Luca hôm nay có thể trùng với bài Phúc Âm của Thánh Mathêu được trích dẫn trên đây về trường hợp Chúa Giêsu kêu gọi những môn đệ tiên khởi. Tuy nhiên, căn cứ vào lời của tay chài lưới mang tên Simon Phêrô ở cuối bài Phúc Âm sau khi ông và đồng nghiệp bắt được mẻ cá lạ: “Lạy Chúa, xin tránh xa tôi, v́ tôi là kẻ tội lỗi”, th́ cũng có thể suy luận rằng, trước đây các vị tuy đă “lập tức” bỏ mọi sự mà theo Người rồi, song h́nh như sau đó vẫn c̣n luyến tiếc nghề nghiệp của ḿnh, chưa dứt khoát theo Người, cho đến khi Người làm họ thấy họ hoàn toàn bị thảm bại trong nghề nghiệp chuyên môn của họ, “cả đêm mà không bắt được ǵ”, trái lại, nhờ “có những lời ban sự sống” (Jn 6:68) của Người, họ đă bắt được mẻ cá lạ, nên cảm thấy có lỗi với Người, cảm thấy ḿnh “tội lỗi”, cảm thấy không xứng đáng với Người. Thế nhưng, Chúa Giêsu muốn cho họ biết ḿnh họ để tin vào Người hơn, một điều kiện để Người có thể thực hiện lời Người khẳng định với các vị ngay sau khi các vị biết ḿnh như thế: “Đừng sợ, Từ nay trở đi, các anh sẽ là những tay đánh cá người”. Nghe thấy thế, “họ đă mang thuyến vào bờ, và bỏ mọi sự để trở thành môn đệ của Người”. Cũng thế, sau khi đă lănh nhận phép rửa, Kitô hữu chúng ta nói chung đă không sống xứng đáng với ơn gọi làm môn đệ của Chúa Kitô, qua những hành động phản tinh thần Phúc Âm, phản Kitô giáo. Đặc biệt là trường hợp của thành phần tận hiến tu tŕ, sau khi đă bỏ mọi sự để đáp lại ơn gọi theo Người sống tinh thần Phúc Âm trọn lành hơn, qua lời khấn ḍng hay thiên chức linh mục, sau đó vẫn có những hành động quyến luyến thế gian phản chứng nhân, thậm chí gây gương mù gương xấu. Hay trường hợp của thành phần Kitô hữu lập gia đ́nh với nhau, đáp ứng ơn gọi của Người để phản ảnh mầu nhiệm cao cả là Chúa Kitô và Giáo Hội của Người (x Eph 5:32), sau đó lại ly dị hay phá thai v.v. Thế nhưng, có những trường hợp, Người đă lợi dụng chính những thất bại của bản tính yếu đuối loại người ấy nơi Kitô hữu môn đệ Người, để làm cho họ biết ḿnh họ hơn, nhờ đó họ ư thức được ơn gọi tông đồ của họ hơn, rồi dấn thân sống xứng đáng với tư cách làm môn đệ của Người và sứ mệnh làm chứng nhân cho Người.
Đức Thánh Cha Gioan Phaolô II đă lấy 1 câu của bài Phúc Âm Chúa Nhật V tuần này để làm câu tâm niệm sống cho Giáo Hội trong ngàn năm thứ ba. Thật vậy, trong Tông Thư Mở Màn Tân Thiên Kỷ ban hành vào chính dịp bế mạc Đại Năm Thánh 2000 ngày Lễ Hiển Linh 6/1/2001, ĐTC đă kêu gọi toàn thể Giáo Hội hăy “duc in altum”, tức hăy “thả lưới ở chỗ nước sâu”: “Vào lúc mở màn cho một tân thiên niên kỷ, cũng như vào lúc kết thúc cho Cuộc Đại Hỷ Kỷ Niệm được chúng ta cử hành mừng hai ngàn năm Chúa Giêsu giáng sinh đây, và vào lúc bắt đầu cho một giai đoạn hành tŕnh mới của Giáo Hội, chúng ta dường như đang nghe thấy những lời của Chúa Giêsu vang lên trong ḷng, những lời mà, hôm ấy, sau khi ngồi trên thuyền của Simon nói với dân chúng, Người đă kêu vị Tông Đồ này hăy thả lưới đánh cá ‘ở chỗ nước sâu’ù: ‘Duc in altum’ (Lk 5:4). Tông đồ Phêrô và đồng bạn của ngài đă tin vào lời Chúa Kitô nói mà thả lưới, để rồi, ‘khi làm theo như vậy, họ đă bắt được một mẻ cá to’ (Lk 5:6)”.
Tại sao? Tại v́, căn cứ vào nội dung và chiều hướng của bức Tông Thư quan trọng này, để hoàn thành sứ mạng truyền giáo bất khả châm chước của ḿnh trong ngàn năm thứ ba, một công cuộc truyền giáo khẩn trương hơn bao giờ hết trong thời điểm thế giới đang sống trong một nền văn hóa sự chết, Giáo Hội cần phải sống đời cầu nguyện, bằng việc chiêm ngưỡng dung nhan Chúa Kitô, chẳng những qua phụng vụ, như Ngài đang chia sẻ với Giáo Hội loạt bài Giáo Lư Về Thánh Vịnh từ ngày 23/1/2002 tới nay (Thứ Tư vừa rồi 4/2/2004) đă được 98 bài, mà c̣n qua việc cầu kinh Mân Côi, cùng Mẹ chiêm ngưỡng dung nhan Chúa Kitô, như Người kêu gọi qua Tông Thư Kinh Mân Côi Trinh Nữ Maria được Ngài ban hành vào ngày kỷ niệm đúng 24 năm làm giáo hoàng của ḿnh, 16/10/2002, mở màn cho Năm Mân Côi, cho tới ngày Chúa Nhật Truyền Giáo, 19/10/2003. Việc Năm Mân Côi kết thúc vào Chúa Nhật Truyền Giáo của Giáo Hội cho thấy ư nghĩa và chiều hướng của những ǵ ĐTC đă kêu gọi Giáo Hội của Ngàn Năm Thứ Ba Kitô Giáo phải duc in altum, tức phải chiêm ngưỡng dung nhan Chúa Kitô trước rồi mới có thể tỏ dung nhan của Người ra, mới có thể làm chứng nhân cho Người, trong một thời điểm chính Kitô giáo Âu Mỹ đang bị phá sản về đức tin và đang cần phải tái truyền bá phúc âm hóa cho chính ḿnh.
Lạy Đấng đă đến để cứu vớt những ǵ đă hư trầm, và đă dùng hết cách để tỏ ḿnh ra cho chúng con là thành phần môn đệ của Chúa, không phải chỉ để cho chúng con tin vào Chúa mà c̣n để chúng con sống cho Chúa nữa. Xin Thần Linh Chúa đă ban cho chúng con qua các bí tích làm chủ con người và điều khiển cuộc đời Kitô hữu chúng con, để như Mẹ Maria đầy ơn phúc luôn lắng nghe và tuân giữ lời Chúa, chúng con trở thành những tay đánh cá người chuyên nghiệp, cho Nước Cha muôn đời trị đến. Amen.
Đaminh Maria Cao Tấn Tĩnh, BVL
Chúa đi thả lưới
Trần Mỹ Duyệt
“Vâng lời thầy, tôi thả lưới” (Luc 5:5). Câu trả lời nghe sao có vẻ miễn cưỡng quá. Nhưng chúng ta cần phải đọc lại toàn thể câu truyện đối đáp giữa Chúa Giêsu và Phêrô mới thấy rằng để làm công việc “thả lưới” lần này, Phêrô đă phải cố gắng lắm lắm. Phải chiến đấu với tính tự ái và lư trí tự nhiên của ḿnh, và sự cố gắng tâm lư này có khi c̣n hơn suốt một đêm canh thức và chài lưới mệt nhọc: “Chúng tôi đă vất vả suốt đêm mà chẳng bắt được một con cá nào. Vậy, vâng lời thầy, tôi thả lưới” (Luc 5:5). Có nghĩa là chỉ v́ vâng lời thôi, c̣n suy luận tự nhiên và kinh nghiệm nghề nghiệp th́ thả lưới kiểu này không bảo đảm bắt được cáù!
Cuộc đối thoại giữa Chúa Giêsu và Phêrô có thể diễn tả một cách rất tự nhiên là Chúa Giêsu một anh thợ mộc trẻ, con ông phó một Giuse quê làng Nagiaréth. C̣n Phêrô là một tay già đầu và chuyên nghiệp về nghề chài lưới sống gần biển hồ Têbêria. Một dân chuyên nghiệp đă vất vả suốt đêm không được một con cá nào, nay phải nghe lời một anh thợ mộc trẻ hướng dẫn về nghề nghiệp của ḿnh. Đó mới là lư do tại sao trước khi nói: “Vâng lời thầy, tôi thả lưới” (Luc 5:5), Phêrô đă phải trút bỏ phần nào cái ngờ vực, cái bực bội, và cái khó hiểu trong đầu ông bằng một câu nói rất thẳng thừng, rất bộc trực: “Chúng tôi đă vất vả suốt đêm mà chẳng được ǵ”.
Nhưng chúng ta có nghĩ rằng đây là mẻ cá mà chính Chúa Giêsu đă qua tay Phêrô buông lưới để bắt không? Và chúng ta có bao giờ nghĩ đến rằng qua h́nh ảnh mẻ cá đó, Chúa Giêsu muốn giới thiệu với chúng ta một h́nh ảnh của nước Trời, và về sự tham dự của mỗi Kitô hữu trong sứ mạng đem các linh hồn về cho ngài không: “Từ nay anh sẽ trở thành tay chài lưới người” (Lc 5:10).
Những con cá của mẻ lưới nước Trời:
Bằng cặp mắt Đức Tin, chúng ta phải nh́n nhận rằng chúng ta là những kết quả thực tiễn của Chương Tŕnh Cứu Độ mà Chúa Giêsu đă thực hiện. Sứ mệnh của ngài khi xuống trần gian không ǵ hơn là để đem mọi người về với vĩnh hằng. Biến đổi t́nh trạng thù nghịch, tội lỗi của chúng ta thành thân thiện và tốt lành đối với Thiên Chúa. Và do đó, chúng ta chính là những con cá mà ngài muốn buông lưới để bắt.
Thật vậy, những con cá không được mẻ lưới lạ lùng này, mẻ lưới Tin Mừng bắt lấy là những con cá sẽ bị chết dưới ḷng đại dương trần gian tội lỗi, và là mồi ngon cho thủy quái tức là ma quỉ. Chúa Giêsu đă dùng h́nh ảnh người ngư phủ thả lưới bắt cá làm nền tảng cho mẻ cá mà chính ngài là ngư phủ buông lưới. Phêrô thả lưới, nhưng Chúa mới chính là ngư phủ của mẻ lưới lạ lùng này. Những con cá mà Phêrô và các bạn chài kéo lên chính là h́nh ảnh các linh hồn mà Chúa Giêsu và các tông đồ, các nhà truyền giáo đem về cho Chúa Cha.
Nhưng như những con cá được Phêrô và các bạn chài mang lên thuyền, đ̣i phải bỏ lại phần biển quen thuộc của ḿnh. Phải được kéo lên thuyền, và phải qua một cuộc chuyển đời. Những Kitô hữu được Chúa kéo lên thuyền Giáo Hội từ biển trần gian khổ ải cũng vậy. Họ cũng phải bỏ lại quá khứ của ḿnh. Phải dễ dăi để Chúa đem lên thuyền. Bỏ lại quá khứ tội lỗi. Chấp nhận và sống cuộc đời đổi mới là điều cần thiết mà mỗi Kitô hữu chúng ta phải làm khi nghĩ về ơn gọi Kitô hữu của ḿnh.
Những tay chài lưới nước Trời:
Không như những con cá được kéo lên bởi Phêrô và các bạn chài, những Kitô hữu một khi được Chúa kéo lên khỏi biển trần gian và đem lên thuyền của Giáo Hội, c̣n phải trở thành những bạn chài giúp Chúa tiếp tục buông lưới: “Từ nay anh sẽ trở thành những kẻ chài lưới người” (Luc 5:10).
Người Kitô hữu khi được Chúa kéo lên từ biển trần và đưa vào thuyền Giáo Hội qua Bí Tích Thánh Tẩy, cùng một lúc ngài cũng biến họ thành “những tay chài lưới người”. Qua Bí Tích Thánh Tẩy, mỗi Kitô hữu đều được trao phó ba vai tṛ gồm tiên tri, tư tế, và vương giả.
Vương giả, v́ nhờ Bí Tích Thánh Tẩy chúng ta được gọi là con Thiên Chúa, là công chúa và hoàng tử của nước Trời. Thuộc đại gia đ́nh Thánh. Đời sống Kitô hữu chúng ta phải làm rạng danh ḍng tộc của ḿnh.
Tư tế, v́ chúng ta tất cả đều được thông quyền Thượng Tế tối cao của Chúa Giêsu để tế lễ và tham dự tế lễ Thiên Chúa. Chúng ta được thừa hưởng bàn tiệc Nước Trời ngay từ đời này qua việc dâng lễ và hiệp lễ mỗi ngày. Ngoài ra, bàn tiệc t́nh thương ấy c̣n được biểu lộ qua đức ái thực hành mà mỗi người chúng ta phải cố thực hành để đem lại b́nh an, thương yêu, và hạnh phúc cho nhau như những người anh em ruột thịt.
Và tiên tri, v́ tất cả chúng ta đều được xức dầu và sai đi. Thánh Thần Thiên Chúa đă ngự xuống và thánh hiến chúng ta trong ngày chúng ta lĩnh phép Thánh Tẩy, và ngài cũng đă sai chúng ta vào ḷng đời. Như Chúa Giêsu đă bảo Phêrô và các bạn ông chèo thuyền ra khơi để thả lưới. Kitô hữu chúng ta cũng được ngài sai đi vào ḷng đời bằng tinh thần Tin Mừng của Phúc Âm để đem các linh hồn về với Chúa. Tức là phải trở thành những kẻ chài lưới người.
Sứ mạng những tay chài lưới nước Trời:
Do vai tṛ và sứ mạng là những tay chài lưới người, Kitô hữu chúng ta cần phải hiểu rằng, các linh hồn, tức là những con cá của nước trời không giống như những con cá mà Phêrô và các bạn chài của ông kéo lên thuyền. Chúng vô tư và không biết ǵ. Nhưng cá nước Trời, những con người mà chúng ta cần đem về cho Chúa th́ khác. Họ có tự do, có tư tưởng, có suy nghĩ, có tất cả những ǵ mà một con cá b́nh thường không có. Do đó, việc chinh phục hẳn phải gắng sức và đ̣i hỏi nhiều nỗ lực. Mà nỗ lực chính là cuộc sống chứng nhân của mỗi Kitô hữu chúng ta. Ư nghĩa của hành động: “Hăy chèo thuyền ra chỗ nước sâu” (Luc 5:4) là vậy.
Chèo thuyền ra chỗ nước sâu, tức là phải đối diện với sóng gió và với nguy hiểm. Nhưng như Chúa Giêsu đă minh chứng với Phêrô và các bạn của ông là ở chỗ nước sâu, th́ mới có nhiều cá. Đời sống và những hoạt động tông đồ của chúng ta cũng không đi ra ngoài định luật này. Chúng ta phải vượt ra khỏi nhà thờ, vượt ra khỏi khuôn viên nhà thờ, và phải dấn thân đi vào những môi trường mới, sẵn sàng với những thử thách mới, lúc đó chúng ta mới mong có dịp gặp gỡ và tiếp xúc với nhiều người, và mới có cơ hội đem họ trở về với con thuyền Giáo Hội. Đem họ về nhận biết và tôn thờ Thiên Chúa. Chúa Giêsu đă làm gương về điều này. Ngày đă len lỏi vào mọi tầng lớp xă hội, kết thân với mọi người, đón nhận mọi người từ Phêrô, Mátthêu, Giakêu, Mađalêna, các người cùi, người mù, người điếc, người què. Cả đến những Pharisiêu, kư lục, luật sỹ và các thượng tế. Chúa cũng tiếp đón, trao đổi, và giao thiệp với họ.
Người tông đồ, người ngư phủ của nước Trời mà chỉ luẩn quẩn quanh bờ, sợ sóng gió, sợ chỗ nước sâu th́ cũng giống như những linh mục, những Kitô hữu chỉ luẩn quẩn bên trong hoặc bên ngoài nhà thờ, chắc chắn là không bắt được cá, và cũng không có cá lớn. Cá lớn th́ ở xa bờ, mà xa bờ th́ biển sâu, và biển sâu th́ sóng to và gió lớn nguy hiểm. Nhưng đó là sứ mạng của người Kitô hữu đích danh. Không ngại nguy hiểm, gian nan và vất vả. Ḷng yêu mến Thiên Chúa, và nhiệt t́nh đối với các linh hồn chính là động lực tạo nên sức mạnh và ḷng can đảm để chấp nhận hy sinh, thử thách. Nhưng cốt lơi vẫn chính là ḷng tín thác và tin vào quyền năng của Thiên Chúa, như Phêrô đă vất vả suốt đêm nhưng rồi “vâng lời thầy, tôi thả lưới”. Chúng ta hăy tạo cơ hội cho Chúa Giêsu dùng chúng ta để thả lưới bắt cá các tâm hồn.
|