Nếu Tin v́ dấu
lạ th́ vấp phạm v́ Tử Giá
Để tiếp theo ư nghĩa hướng
về phục sinh của Bài Phúc Âm tuần trước, bài
Phúc Âm về biến cố Chúa Biến H́nh trên núi, bài Phúc Âm
Chúa Nhật Thứ Ba Mùa Chay Năm B tuần này Giáo Hội
lấy từ bài Phúc Âm của Thánh Kư Gioan, bài Phúc Âm về
việc Chúa Giêsu thanh tẩy Đền Thờ, một
việc làm mà ngay sau đó, khi trả lời cho thành
phần hạch hỏi Người về vấn
đề dấu hiệu nào chứng tỏ cho thấy
Người thực sự có quyền ra tay xua đuổi
đám bán buôn ở đền thờ, Người cho
họ biết việc Người làm ấy có liên quan
đến việc phục sinh của Người sau này.
Chúng ta nên lưu ư là, chu kỳ Phụng Vụ Năm B bao
giờ cũng theo Phúc Âm Thánh Kư Marcô. Tuy nhiên, có lẽ v́ Phúc
Âm Thánh Kư Marcô hơi ngắn, do đó, trong chu kỳ
phụng vụ Năm B này, Giáo Hội đă phải sử
dụng đến một số bài Phúc Âm của Thánh Gioan
xen kẽ, như ở Mùa Vọng có Chúa Nhật Thứ Ba,
ở Mùa Thường Niên Hậu Giáng Sinh có Chúa Nhật
Thứ 2 (cho cả chu kỳ năm A và C), ở Mùa Chay sáu
tuần có Chúa Nhật Thứ Ba, Tư và Năm, ở Mùa
Phục Sinh Phúc Âm Thánh Gioan được sử dụng
hầu hết cho cả ba chu kỳ, chứ không riêng ǵ chu
kỳ B, trừ Lễ Chúa Giêsu Thăng Thiên, Mùa
Thường Niên Hậu Phục Sinh có Chúa Nhật 17-21, và
Lễ Chúa Kitô Vua (cho cả 3 chu kỳ).
Riêng Mùa Chay, Giáo Hội chọn ba bài Phúc Âm
liền theo Thánh Kư Gioan, 3, 4 và 5, trước Chúa Nhật
Thương Khó hay Lễ Lá. Chính v́ vị trí của ba Chúa
Nhật trước Tuần Thánh mà ba bài Phúc Âm Thánh Gioan
đề hướng về và chất chứa cuộc
Vượt Qua của Chúa Kitô, một cuộc Vượt
Qua từ đau khổ tới vinh quang, từ tử giá
đến phục sinh. Bài Phúc Âm Chúa Nhật Thứ Ba theo
Thánh Kư Gioan cho Mùa Chay chu kỳ Năm B này đă cho thấy
rơ sự kiện ấy, qua câu Chúa Giêsu trả lời cho
những người Do Thái muốn xem dấu lạ
để biết được Người thực
sự có quyền thế trên con người hay chăng:
“Hăy cứ phá đền thờ này đi, nội trong ba ngày
Tôi sẽ dựng lại”. Thánh Kư Gioan đă phải chú thích
ngay trong bài Phúc Âm là Chúa Giêsu có ư nói đến đền
thờ thân xác của Người, chứ không nói
đến đền thờ Giêrusalem bấy giờ
đầy nguy nga tráng lệ được xây cất
hết sức công phu trong ṿng 46 năm mới xong, một
nơi được Người khẳng định là
“nhà của Cha Tôi” đă bị đám con buôn sặc mùi
lợi lộc biến thành khu phố chợ đến
nỗi Người đă phải thẳng tay thanh tẩy.
Ở đây, chúng ta thấy Chúa Giêsu biết trước
cuộc Vượt Qua của Người, một cuộc
Vượt Qua ba ngày về thời gian, một cuộc
Vượt Qua trực tiếp liên quan đến thân xác
của Người, và là một cuộc Vượt Qua gây
ra bởi bàn tay tham lam hận thù của đám thợ xây Do
Thái (như được Người bóng bẩy nói
đến trong dụ ngôn bọn tá điền làm
vườn nho – Mt 21:33-46). Thế nhưng, nhân vật
chủ chốt của cuộc Vượt Qua này không
phải là chính bọn tá điền làm vườn nho, mà là
chính nạn nhân, chính vật tế thần là Đấng
Thiên Sai, Người Con Duy Nhất được Cha sai
đến thu hoa lợi nhưng bị bọn tá
điền này sát nhân đoạt của, chiếm gia tài (x
Mt 21:38). Đó là lư do, trong bài Phúc Âm hôm nay, Nạn Nhân
của cuộc Vượt Qua cũng là nhân vật chủ
chốt trong cuộc Vượt Qua này mới lên tiếng
thách thức đối phương :”Hăy cứ phá
đền thờ này đi…”
Tất nhiên, dân Do Thái, một dân tộc rất
tôn kính đền thờ của họ, làm sao có thể dám
ra tay làm điều này, dám ra tay phá ngôi đền thờ
của cha ông họ, phá một nơi linh thiêng nhất
của dân tộc họ, nơi Thiên Chúa ngự trị
giữa họ (1Kgs 8:29-30). Thế nhưng, dù họ không có
ư phá, phá về thể lư ngôi đền thờ linh thiêng
của họ này, về thiêng liêng, họ cũng đă phá
nó rồi, ở chỗ, họ tục hóa nó bằng sinh
hoạt phàm tục bất xứng của họ ở
đó, một sinh hoạt chỉ biết kiếm chác
lợi lộc trần gian bất xứng với khu
vực đền thờ linh thiêng, một t́nh trạng
tục hóa như thế mà thành phần lănh đạo và tôn
sư giảng dạy lề luật trong dân vẫn mần
ngơ không nói năng ǵ. Chính v́ chỉ biết sống
đạo theo h́nh thức bề ngoài, theo lễ nghi,
một cách giả h́nh, mà đám thợ xây lănh đạo và
tôn sư của dân này đă không dám đụng đến
đền thờ vật chất, dù khu đền thờ
của chung dân tộc họ bị một thiểu số
tục hóa bằng sinh hoạt trần gian, nhưng đă
dám ra tay phá ngôi đền
thờ đích thực xứng đáng nhất cho Chúa
ngự trị là thân xác của Đấng Thiên Sai nữa.
Tại sao lại xẩy ra trường hợp đám
thợ xây Do Thái dám phá đền thờ chính là thân xác
của Chúa Kitô, nếu không phải v́ họ đă
để cho đền thờ của họ bị
tục hóa mà không biết. T́nh trạng tục hóa
đền thờ đây không phải chỉ xẩy ra
nơi đền thờ Giêrusalem của họ mà thôi, mà c̣n
xẩy ra ngay khu vực đền thờ bản thân
của họ nữa, v́ nơi khu vực ngoại vi
đền thờ bản thân họ này hằng diễn ra
những việc làm giả h́nh, những việc làm vụ
h́nh thức, theo lễ nghi, theo luật lệ, chứ không
“theo tinh thần và chân lư” (Jn 4:24) của những kẻ tôn
thờ Thiên Chúa đích thực (x Jn 4:23). Nếu Chúa Giêsu
đă thẳng tay đánh đuổi con buôn ra khỏi khu
vực ngoại vi của đền thờ Giêrusalem trong
bài Phúc Âm hôm nay thế nào, Người cũng đă nghiêm
nghị ra tay thanh tẩy khu vực ngoại vi của
đền thờ bản thân thành phần lănh đạo và
tôn sư của dân Do Thái như vậy (xem cả
đoạn 23 của Phúc Âm Thánh Mathêu).
Việc Chúa Giêsu thanh tẩy đền thờ
trong bài Phúc Âm hôm nay, tuy là một việc bề ngoài,
nhưng có một ư nghĩa hết sức sâu xa, ở
chỗ, Người muốn dọn ḷng cho con người
để họ có thể thực sự tin tưởng
chấp nhận Người, Đấng là Thiên Chúa
Nhập Thể, Đấng muốn đến ngự
giữa chúng sinh, không phải ở một đền
thờ nào đó, mà là nơi chính cơi ḷng mỗi
người, qua việc họ tin tưởng nhận
biết Người. Đó là lư do Thánh Phaolô đă nguyện
ước “chớ ǵ Chúa Kitô ngự trị trong ḷng anh em
nhờ đức tin” (Eph 3:17). Và đó cũng là lư do,
ở phần cuối bài Phúc Âm hôm nay, Thánh Kư Gioan đă
đề cập đến vấn đề đức
tin của dân Do Thái đối với Chúa Giêsu: “Trong khi
Người ở Giêrusalem vào lễ Vượt Qua,
nhiều kẻ đă tin vào danh Người, v́ họ
thấy được những dấu lạ Người
đă làm. Về phần ḿnh, Chúa Giêsu không hề tin
tưởng họ, v́ Người biết tất cả
mọi ngườiỉ. Người không cần ai làm
chứng về bản tính loài người. Người quá
biết những ǵ chất chứa trong ḷng con
người”. Ở đây, theo chiều hướng
của cả bài Phúc Âm th́ đoạn cuối liên quan
đến đức tin của dân Do Thái đối
với Chúa Giêsu này cho thấy, Chúa Giêsu đă biết ḷng
người ta tin tưởng Người bấy giờ
chỉ v́ họ thấy dấu lạ Người làm,
tức sống theo những cái bề ngoài mà thôi, chứ
không hay chưa đi sâu vào thực tại của những
dấu lạ chỉ đường dẫn lối như
ngôi sao cho ba chiêm vương gia Đông Phương
đến bái thờ Hài Vương Giêsu ở Bêlem. Chính v́
ḷng tin do bởi được xem dấu lạ mà một
khi họ thấy những ǵ ngược lại, họ
sẽ không tin nữa, sẽ mất đức tin.
Chẳng hạn như trường hợp họ thấy
con người đă từng làm phép lạ cho kẻ
chết sống lại, đă cứu được
nhiều người khỏi mọi thứ tật
nguyền bệnh hoạn mà không tự cứu
được ḿnh, tức không thể xuống khỏi
thập giá (x Lk 23:35; Mk 15:29-32).
Thế nhưng, Chúa Giêsu đă lợi dụng
chính cái hiếu kỳ bề ngoài này của dân Do Thái
để làm cho họ tin, ở chỗ, cho họ thấy
một dấu lạ trên hết các dấu lạ, một
dấu lạ không ai có thể làm được ngoại
trừ chính Thiên Chúa, đó là dấu lạ Người
để cho con người sát hại ḿnh nhưng sau ba
ngày Người sống lại từ trong kẻ chết
(x Jn 10:17-18).
Đaminh Maria Cao Tấn
Tĩnh, BVL
ĐỜI CẦU
NGUYỆN
Trần Mỹ Duyệt
“Anh em là đền thờ Chúa Thánh Thần”.
Đền thờ Chúa là “nhà Thiên Chúa”. Nhà Chúa là “nhà cầu
nguyện”: “Hăy đem những thứ này đi khỏi
đây, và đừng làm nhà Cha ta thành nơi buôn bán” (Gioan 2:
16). V́ “nhà ta sẽ
được gọi là nhà cầu nguyện” (Mat 21:13).
Như vậy, nếu chúng ta là đền thờ Chúa, là nhà
của Chúa, mà nhà Chúa là “nhà cầu nguyện”, th́ chúng ta
cũng phải là “người cầu nguyện”, và
cuộc sống của chúng ta là “đời cầu
nguyện”.
Ta là người cầu nguyện và cuộc
sống ta là đời cầu nguyện. Điều này có
thể nào trở thành mẫu mực cho đời sống
người Kitô hữu không? Câu trả lời là “có”. Chúng
ta phải trở thành người cầu nguyện và
đời chúng ta phải là một đời cầu
nguyện. Khi Chúa Giêsu nói với Phêrô: “Hăy cầu nguyện
luôn khỏi phải sa chước cám dỗ. Tinh thần
mau kíp nhưng xác thịt nặng nề” (Mt 26:41), không
phải Ngài chỉ nói với Phêrô mà c̣n nói với mọi
người chúng ta nữa. V́ ai cũng biết rằng tinh
thần chúng ta luôn luôn sẵn sàng, luôn luôn mau mắn đáp
trả lời Chúa, nhưng xác thịt, thân xác chúng ta th́
không.
Tuy nhiên, khi Chúa bảo Phêrô và chúng ta “hăy tỉnh
thức và cầu nguyện”, th́ Ngài không chỉ muốn
chúng ta dừng lại ở khía cạnh tiêu cực, là
sợ tội, hoặc xin Chúa cứu giúp ḿnh khỏi
phải thua cơn cám dỗ. Nhưng Ngài c̣n muốn Phêrô
cũng như chúng ta phải luôn ở gần, ngay bên
cạnh để tâm sự, để chia sẻ, và
để lắng nghe Chúa nữa: “Linh hồn thầy
buồn đến nỗi chết. Hăy ở lại đây
và tỉnh thức với thầy” (Mt 26:38) . Và khi nghe Chúa
nói những lời ấy, th́ hiểu rằng không phải
chỉ có chúng ta mới cần được an ủi, mà
cả Chúa nữa. Ngài cũng đang cần chúng ta an
ủi. Đây chính là niềm hạnh phúc và vinh dự
lớn lao cho chúng ta - những thụ tạo yếu hèn
của Chúa - lại có thể làm cho Chúa được vui.
Có thể an ủi được Ngài.
Tóm lại, là người cầu nguyện hay
đời cầu nguyện không chỉ học thuộc và
đọc nhiều những kinh do các thánh nhân hoặc
những người đạo đức dọn sẵn.
Nó cũng không hẳn căn cứ vào những Thánh Lễ hoặc
những giờ chầu Thánh Thể chúng ta tham dự.
Hoặc những tràng Mân Côi, những buổi đền
tạ lâu giờ. Tất cả đều tốt, và
đều cần để chúng ta gần gũi, tiếp
cận, và thân mật với Chúa. Nhưng cốt lơi của
cầu nguyện chính là những tâm sự phát xuất
từ cơi ḷng, những cái mà Thánh Têrêsa Hài Đồng Giêsu
gọi là những lần “hướng tâm”, những rung
động của con tim yêu mến được trao
đổi giữa ta và Chúa. Một h́nh thức cầu
nguyện không phải chỉ bằng lời, bằng
tiếng, hoặc bằng số lượng, mà là những
giây phút thật sự lắng đọng, ḥa tan giữa ta
và Chúa. Ta nghe Chúa, Chúa nghe ta. Chúa an ủi ta, ta ủi an Chúa.
Những giây phút Cha con tṛ truyện và tâm sự với nhau
một cách thoải mái, tự nhiên và t́nh nghĩa.
Nhiều lần chúng ta tự hỏi, đôi
bạn trẻ nói với nhau những ǵ mà kéo dài từ
giờ này qua giờ khác. Tại sao họ cảm thấy
thích thú, cần thiết, và mong mỏi được nói và
được nghe nhau như thế? Chúng ta cũng tự
hỏi, hai bố con hoặc hai mẹ con làm ǵ và nói ǵ
với nhau từ giờ này qua giờ khác. Và rồi
cũng với kinh nghiệm của chính ḿnh, chúng ta hiểu
những buổi nói truyện như thế không phải lúc
nào cũng là những câu truyện mang tính cách trang trọng,
nghiêm chỉnh, nhưng phần lớn chỉ là những
câu truyện rất b́nh thường như trời mưa,
trời nắng. Cơm, áo, nghề nghiệp. Học hành,
t́nh cảm, nhức đầu, sổ mũi, đau
bụng... Tóm lại, đó là những sự việc
xẩy ra thường ngày trong cuộc sống. Những
truyện mà hầu như ai cũng đă nghe, đă nói, và
đă cảm nghiệm trong chính cuộc đời của
ḿnh.
Nhưng cái làm cho những câu truyện tầm
thường kia trở thành “khác thường” và có tính
hấp dẫn, khiến cho những người trong
cuộc không c̣n cảm thấy yếu tố thời gian,
và “quên đường về” chính là t́nh yêu. Và đó là
nhịp đập của hai con tim, của hai tâm t́nh ḥa
hợp. Chính t́nh yêu đă làm cho những câu truyện ấy
trở nên thu hút và hấp dẫn. Nó làm cho hai tâm hồn
cảm nhận và chia sẻ được với nhau, sung
sướng được ở bên nhau. Hạnh phúc
được nghe nhau nói. Nó khác hẳn những giờ
phút nặng nề, chia trí, lo ra, và ngán ngẩm khi chúng ta v́
thiếu ḷng yêu mến Thiên Chúa mà bắt buộc phải có
mặt trong thánh đường vào những ngày Chúa
Nhật. Và đó là lư do tại sao các thánh nhân quí trọng và
cần thiết những giờ phút cầu nguyện. Đó
cũng là lời giải thích tại sao Chân Phước
Têrêsa Calcutta mặc dù bận bựu trăm công, ngàn
việc, vất vả, mệt nhọc, những vẫn qú
hàng giờ trước Thánh Thể. Bởi v́ đời
của các thánh là đời cầu nguyện, và các ngài là
những người cầu nguyện.
Chúng ta sẽ hỏi, thế các thánh nhân nói ǵ
với Chúa trong những giờ cầu nguyện như
thế? Câu trả lời là các ngài nói với Chúa như
đứa trẻ thơ nói với bố hay mẹ ḿnh.
Trong những lúc như vậy, các em cười nhiều
hơn nói, v́ chính lúc đó, không phải là các em mà là bố
hay mẹ các em nói và đem lại cho các em những giây phút
hạnh phúc. Các em chẳng cần phải xin ǵ, chẳng
cần phải nói ǵ mà lại được tất
cả. V́ có bao giờ các em nhỏ lại bị thiếu
thốn hoặc đói khổ khi ở giữa bố
mẹ!
Cầu nguyện như vậy không phải
chỉ là những lời than van, kêu khóc, hoặc xin xỏ.
Cũng không phải là đọc cho to, hát cho lớn, cho
lâu, cho nhiều là được, mà là sự kết
hợp và tan ḥa giữa ta với Chúa. Chúa ở trong ta và ta
ở trong Chúa. Những lúc mà không chỉ chúng ta
được bổ sức, được an ủi,
được chữa lành, mà chính Chúa cũng
được an ủi, được vui mừng v́ chúng
ta đă tiếp đón, đă hầu cận, và đă
lắng nghe Ngài. Những lúc mà tiếng than năo nề
của Chúa năm xưa trong vườn Cây Dầu: “Linh
hồn thầy buồn rầu đến chết”
được ta lắng nghe và chia sẻ. Lắng nghe
bằng con tim yêu mến rồi chia sẻ bằng hành
động bác ái, thông cảm, chấp nhận tha nhân là
những Giêsu đang tiều tụy, buồn khổ và năo nề
trong vườn Câu Dầu của thế giới quanh
ta.
“Hăy mang những thứ này đi khỏi đây”
(Gioan 2:16). Lời Chúa Giêsu nói với những người
đổi tiền, buôn bán chiên, ḅ, hay bồ câu cũng là
lời Chúa nói với mỗi người chúng ta nếu
như chúng ta muốn trở thành người cầu
nguyện và đời sống chúng ta trở nên đời
cầu nguyện. Những thứ chiên, ḅ, bồ câu,
tiền ở đây là tính ích kỷ, ḷng tham lam, tính hay
giận hờn, cao ngạo, ham mê danh vọng, nhất là
dục vọng cuồng nhiệt đang làm như bẩn,
nhộn nhịp, và ồn ào căn nhà tâm hồn, và
khiến cho tâm trí chúng ta lo ra, xao xuyến. Bao lâu những
thứ chiên, ḅ, bồ câu, và tiền bạc ấy c̣n đó
th́ nhà chúng ta, tức linh hồn chúng ta, và trái tim chúng ta không
c̣n chỗ cho Chúa nữa. Lúc đó không c̣n là nhà cầu
nguyện, mà biến thành “hang trộm cướp”. Nơi
mà những tranh dành quyền lợi. Nơi mà tính ích kỷ,
tham lam, hẹp ḥi. Nơi mà những mơ ước quyền
lực, và dục vọng làm mất đi vẻ
đẹp và giá trị căn bản của cuộc
đời và tâm hồn con người.
Mùa Chay, mùa chuẩn bị tâm hồn đón
nhận ơn Cứu Độ. Sự chuẩn bị này
phải được nh́n dưới khía cạnh tâm linh,
có nghĩa là phải sửa soạn linh hồn ḿnh cho trong
trắng, cho tinh sạch. Nhất là phải đốt lên
ngọn lửa yêu mến để xua tan bóng tối
tội lỗi, gạt bỏ mọi trở ngại
để chúng ta trở thành đền thờ cho Chúa
ngự trị bằng cách đem Chúa về nhà ḿnh. Nói
một cách khác, là mời Chúa trở lại căn nhà
của Ngài là linh hồn chúng ta để nghe Chúa nói và nói
với Chúa. Yên ủi Chúa và xin Chúa an ủi chúng ta. Và như
thế chúng ta sẽ là những người cầu
nguyện, và đời chúng ta sẽ là đời cầu
nguyện.
NHIỆT
TÂM LO VIỆC NHÀ CHÚA
I.
DẪN VÀO PHỤNG VỤ
Người Mỹ có châm ngôn “sự thất bại nặng
nề nhất của con người là đánh mất
đi ḷng nhiệt thành.” Riêng tác giả Heywood th́ nói “không có ǵ là không làm
được với một con tim bốc lửa” Xét
theo một khía cạnh nào đó th́ Mùa Chay là mùa cao
điểm của T́nh Thương Cứu Độ
của Thiên Chúa, nên cũng là thời gian để các Ki-tô
hữu hâm nóng lại t́nh yêu và nhiệt tâm đối
với Thiên Chúa và đối với những ǵ có liên quan
tới con người v́ những ǵ thật sự có liên
quan tới con người th́ cũng liên quan tới Thiên
Chúa.
II. LẮNG NGHE & T̀M HIỂU
LỜI CHÚA TRONG BA BÀI THÁNH KINH
2.1
Lắng nghe Lời Chúa trong ba bài Thánh Kinh
(1) Bài đọc 1:
Xh 20,1-17: Mười
điều răn
(1) Ngày ấy trên núi Xi-nai, Thiên
Chúa phán tất cả những lời sau
đây: (2) "Ta là ĐỨC CHÚA, Thiên
Chúa của ngươi, đã đưa
ngươi ra khỏi đất Ai Cập, khỏi
cảnh nô lệ. (3)
Ngươi không được có thần nào
khác đối nghịch với Ta. (4) Ngươi không
được tạc tượng, vẽ hình
bất cứ vật gì ở trên trời
cao, cũng như dưới đất thấp,
hoặc ở trong nước phía
dưới mặt đất, để mà
thờ. (5) Ngươi không được phủ
phục trước những thứ đó
mà phụng thờ: vì Ta, ĐỨC
CHÚA, Thiên Chúa của ngươi, là một
vị thần ghen tương. Đối với
những kẻ ghét Ta, Ta phạt con cháu
đến ba bốn đời vì tội lỗi
của cha ông. (6) Còn với những ai yêu
mến Ta và giữ các mệnh lệnh của
Ta, thì Ta trọn niềm nhân nghĩa đến
ngàn đời. (7) Ngươi không
được dùng danh ĐỨC CHÚA, Thiên
Chúa của ngươi, một cách bất
xứng, vì ĐỨC CHÚA không dung tha
kẻ dùng danh Người một cách bất
xứng. (8) Ngươi hãy nhớ ngày
sa-bát, mà coi đó là ngày thánh. (9)
Trong sáu ngày, ngươi sẽ lao động
và làm mọi công việc của ngươi. (10)
Còn ngày thứ bảy là ngày sa-bát
kính ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của
ngươi. Ngày đó, ngươi không
được làm công việc nào, cả
ngươi cũng như con trai con gái, tôi tớ nam
nữ, gia súc và ngoại kiều ở trong
thành của ngươi. (11) Vì trong sáu
ngày, ĐỨC CHÚA đã dựng nên
trời đất, biển khơi, và muôn loài
trong đó, nhưng Người đã nghỉ
ngày thứ bảy. Bởi vậy,
ĐỨC CHÚA đã chúc phúc cho
ngày sa-bát và coi đó là ngày
thánh. (12) Ngươi hãy thờ cha kính
mẹ, để được sống lâu trên
đất mà ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa
của ngươi, ban cho ngươi. (13) Ngươi không
được giết người. (14)
Ngươi không được ngoại tình. (15)
Ngươi không được trộm cắp. (16)
Ngươi không được làm chứng gian
hại người. (17) Ngươi không
được ham muốn nhà người ta,
ngươi không được ham muốn vợ
người ta, tôi tớ nam nữ, con bò con
lừa, hay bất cứ vật gì của
người ta."
(2) Bài đọc 2: 1 Cr 1,22-25: Chúng tôi
rao giảng Đấng bị đóng đinh.
(22) Thưa anh em, trong khi
người Do Thái đ̣i hỏi những điềm thiêng
dấu lạ, c̣n người Hy Lạp t́m kiếm lẽ
khôn ngoan, (23) th́ chúng tôi lại
rao giảng một Đấng Ki-tô bị đóng đinh,
điều mà người Do Thái coi là ô nhục không thể
chấp nhận, và dân ngoại cho là điên rồ. (24) Nhưng đối với những
ai được Thiên Chúa kêu gọi, dù là Do Thái hay Hy
Lạp, Đấng ấy chính là Đức Ki-tô, sức
mạnh và sự khôn ngoan của Thiên Chúa. (25) V́ cái điên
rồ của Thiên Chúa c̣n hơn cái khôn ngoan của loài
người, và cái yếu đuối của Thiên Chúa c̣n
hơn cái mạnh mẽ của loài người.
(3) Bài Tin
Mừng: Ga 2,13-25: Đức Giê-su tẩy
uế Đền Thờ.
(13) Gần đến lễ
Vượt Qua của người Do Thái, Đức Giê-su
lên thành Giê-ru-sa-lem. (14) Người thấy trong Đền
Thờ có những kẻ bán chiên, ḅ, bồ câu, và những
người đang ngồi đổi tiền. (15)
Người liền lấy dây làm roi mà xua đuổi tất
cả bọn họ cùng với chiên ḅ ra khỏi
Đền Thờ; c̣n tiền của những người
đổi bạc, Người đổ tung ra, và lật
ngược bàn ghế của họ. (16) Người nói với những kẻ bán
bồ câu: "đem tất cả những thứ này ra khỏi đây, đừng biến nhà Cha tôi thành nơi
buôn bán." (17) Các môn đệ của Người nhớ
lại lời đă chép trong Kinh Thánh: V́ nhiệt tâm lo
việc nhà Chúa, mà tôi đây sẽ phải thiệt thân.
(18) Người Do Thái hỏi
Đức Giê-su:
"Ông lấy dấu lạ nào chứng tỏ cho chúng tôi
thấy là ông có quyền làm như thế?" (19) Đức Giê-su đáp: "Các ông cứ phá hủy Đền Thờ
này đi; nội ba ngày, tôi sẽ xây dựng lại." (20)
Người Do Thái nói: " Đền Thờ này phải
mất bốn mươi
sáu năm mới
xây xong, thế mà nội trong ba ngày ông xây lại
được sao?" (21) Nhưng Đền Thờ
Đức Giê-su muốn nói ở đây là chính thân thể
Người. (22) Vậy, khi Người từ cơi chết
trỗi dậy, các môn đệ nhớ lại
Người đă nói
điều đó, họ tin và Kinh Thánh và lời
Đức Giê-su đă nói.
(23) Trong lúc Đức Giê-su
ở Giê-ru-sa-lem vào dịp lễ Vượt Qua, có
nhiều kẻ tin vào danh Người bởi đă
chứng kiến các dấu lạ Người làm. (24)
Nhưng chính Đức Giê-su không tin họ, v́ Người
biết họ hết thảy, (25) và không cần ai làm
chứng về con người. Quả thật, chính
Người biết có ǵ trong ḷng con người.
2.2 Trong ba bài Thánh Kinh trên, chúng ta khám
phá ra Thiên Chúa là Đấng nào?
(1) Bài đọc 1 (Xh 20,1-17), nếu chỉ đọc cách
hời hợt, chúng ta chỉ thấy mười giới
răn khô khẳng khó nuốt, c̣n nếu đọc với
cả tấm ḷng, chúng ta sẽ khám phá ra Tấm Ḷng
đầy T́nh Thương của Thiên Chúa. Thật vậy
nền tảng và động lực của mười
điều răn là Giao Ước. Nguyên do của Giao
Ước là T́nh Thương của Thiên Chúa. V́ yêu
thương dân Ít-ra-en và nhân loại, nên Thiên Chúa muốn cho
họ được hạnh phúc. Để giúp dân Ít-ra-en
và mọi người t́m được hạnh phúc, Thiên
Chúa ban mười điều răn như những
nẻo đường, những phương thế thích
hợp. Chúng ta thấy Thiên Chúa hết ḷng với Ít-ra-en và
mong Ít-ra-en toàn tâm toàn ư với Thiên Chúa. T́nh Yêu chỉ
được đáp lại bằng T́nh Yêu! Tấm ḷng
cần được đón nhận và hồi đáp
bằng tấm ḷng!
(2) Trong bài đọc 2 (1 Cr 1,22-25) Thánh Phao-lô Tông đồ cho thấy ngài
sốt sáng nhiệt thành như thế nào trong việc rao
giảng Chúa Ki-tô bị đóng đinh thập giá. Đó là
điều mà con người - dù văn minh và khôn ngoan
như người Hy Lạp hay đạo đức thánh
thiện (được chọn là dân riêng, được
các ngôn sứ dạy dỗ qua các thời đại)
như người Do Thái - chẳng sao hiểu nổi,
bởi v́ câu chuyện thập giá là CÂU CHUYỆN T̀NH của
Thiên Chúa toàn trí, toàn năng và chí ái. Deus Caritas est! Thiên Chúa là
T́nh Yêu! Người phàm làm sao hiểu được Thiên
Chúa, hiểu được T́nh Yêu của Người!
(3) Trong bài Tin
Mừng (Ga 2, 13-25) Thánh Gio-an
tường thuật lại một sự kiện nổi
bật trước những ngày cuối cùng của Chúa
Giê-su ở trần thế: tẩy uế Đền
Thờ. Sự việc này xẩy ra chẳng khác ǵ
“đổ dầu vào lửa” trong bối cảnh có
nhiều người Do Thái đang t́m cách loại trừ
Chúa Giê-su. Phải nh́n nhận rằng đây là lần
đầu tiên trong Phúc âm chúng ta thấy Chúa Giê-su nổi
giận, trước cảnh “trái tai gai mắt” đang
diễn ra trong khu vực xung quanh Đền Thờ
Giê-ru-sa-lem. Thánh Gio-an miêu tả Chúa Giê-su như một ngôn
sứ đang bốc lửa xông vào cuộc chiến
để bảo vệ quyền lợi của Thiên Chúa và
sự tinh tuyền của nơi phụng thờ
Người. Lửa bốc trong ḷng, lửa tràn ra lời
nói và hành động của Chúa Giê-su! V́ nhiệt tâm với
Nhà Chúa (Cha) mà Chúa Giê-su sẽ bị bắt, bị đánh
đập tàn bạo, bị kết án oan uổng và bị
giết thảm thương trên thập giá. Nhưng
ngọn lửa T́nh Yêu ấy đă biến Người
thành Của Lễ Toàn Thiêu đẹp ḷng Thiên Chúa Cha và
đem lại Ơn Cứu Rỗi cho muôn người.
2.3
Qua ba bài Thánh Kinh trên, Thiên Chúa muốn gửi sứ điệp ǵ cho chúng ta?
Sứ điệp
của Lời Chúa hôm nay là Tấm Ḷng, là T́nh Yêu cháy bỏng
của Thiên Chúa,
nhất là của Thiên Chúa Ngôi Lời nhập thể
đối với Thiên Chúa Cha và đối với loài
người.
Vậy chúng ta hăy tin và đón
nhận T́nh Yêu ấy cũng như hăy để cho T́nh Yêu
ấy đốt cháy chúng ta. Nói cách khác hăy đáp lại
T́nh Yêu ấy bằng một T́nh Yêu cháy bỏng!
III. SỐNG LỜI CHÚA HÔM NAY
Sống
Lời Chúa hôm nay là nuôi dưỡng một Tâm Hồn
Sốt Mến, một Ḷng Nhiệt Thành, một T́nh Yêu Cháy
Bỏng đối với Thiên Chúa là T́nh Yêu và với Công
Cuộc Cứu Độ Muôn Dân của Người.
Kiểm
chứng:
* Tâm
hồn tôi có rạo rực mỗi khi nghĩ / nghe / nói
về Chúa không?
* Tâm
tư tôi có thao thức trước nỗi thống khổ
của con người, nhất là của những người
thấp cổ bé miệng, bị khinh khi miệt thị và
loại trừ không?
* Lương tâm tôi có day dứt trước cảnh
đói nghèo, bất công, tham nhũng, quan liêu và
trước các tệ
nạn xă hội không?
* Chọn lựa căn
bản của tôi là dũng cảm bênh vực công lư và
lẽ phải, - bằng lời nói và việc làm - dù bị
thiệt thân, hay im lặng đồng lơa và thỏa
hiệp để được yên thân yên chỗ?
IV. CẦU
NGUYỆN
"V́ nhiệt tâm lo việc Nhà Chúa, mà tôi sẽ
phải thiệt thân”
Lạy Thiên Chúa là Cha,
chúng con biết rằng chỉ v́ yêu thương Ít-ra-en mà Cha
đă chọn và kư kết Giao Ước với dân riêng
của Cha, chỉ v́ Cha muốn cho họ và mọi
người được hạnh phúc mà Cha đă ban
mười điều răn. Chúng con cảm tạ,
ngợi khen, chúc tụng Cha và xin Cha ban ơn cho chúng con
biết trân trọng Tấm Ḷng Yêu Thương của Cha
mà tuân giữ mười điều răn ấy.
"V́ nhiệt tâm lo việc Nhà Chúa, mà tôi sẽ
phải thiệt thân"
Lạy Chúa Giê-su Ki-tô,
Chúa đă v́ nhiệt tâm lo việc Nhà Chúa Cha mà phải
thiệt thân, chúng con cảm tạ,
ngợi khen và chúc tụng Chúa. Xin Chúa ban cho chúng con
ơn biết noi gương Chúa mà nhiệt tâm lo việc
nhà Chúa Cha và việc cứu rỗi anh em.
“V́ nhiệt tâm lo việc Nhà Chúa, mà tôi sẽ
phải thiệt thân”
Lạy Chúa Thánh
Thần là lửa thần linh, thiêu đốt mọi tâm
hồn, Chúa đă thiêu đốt tâm hồn Chúa Giê-su
khiến Người suốt đời nhiệt tâm lo
việc Nhà Chúa (Cha), dù phải chịu đóng đinh trên
thập giá. Xin Chúa Thánh Thần đốt cháy ḷng chúng con
để chúng con nhiệt tâm với việc của Thiên
Chúa và việc của tha nhân. Amen.
Giêrônimô
Nguyễn Văn Nội.
Sàig̣n ngày 09.03.2006