Chúa Nhật

 


CHÚA NHẬT XXVII QUANH NĂM

BÀI ĐỌC I: Is 5:1-7

 “Vườn nho của Chúa các đạo binh là nhà Israel”
Bài trích sách Tiên tri Isaia.

Tôi sẽ ca tặng người yêu bài hát của cô bác tôi về vườn nho. Người tôi yêu có một vườn nho trên đồi xinh tươi. Người rào giậu, nhặt đá, trồng cây chọn lọc, xây tháp giữa vườn, lập máy ép trong vườn, và trông mong nó sinh quả nho, nhưng nó lại sinh toàn nho dại. Vậy giờ đây, hỡi dân cư Giêrusalem và người Giuđa, hăy luận xét giữa ta và vườn nho ta. Nào c̣n việc ǵ phải làm cho vườn nho ta mà ta đă không làm? Sao ta trông mong nó sinh quả nho, mà nó lại sinh quả nho dại? Giờ đây ta tỏ bày cho các ngươi biết ta sẽ làm ǵ đối với vườn nho ta; Ta sẽ phá hàng rào, để nó bị tàn phá, sẽ phá tường để nó phải bị giầy đạp. Ta sẽ bỏ nó hoang vu: không cắt tỉa, không vun xới: gai góc sẽ mọc lên và ta sẽ khiến mây không mưa xuống trên nó. Vườn nho của Chúa các đạo binh là nhà Israel: và người Giuđa là chồi cây Chúa vui thích: Ta trông mong nó thực hành điều chính trực, nhưng đây toàn sự gian ác. Ta trông mong nó thực hành đức công b́nh, nhưng đây toàn là tiếng kêu oan.

Lời của Chúa.
 

Đáp Ca: (Xin mời Cộng đoàn thưa)

Vườn nho của Chúa là nhà Israel.

1.      Tự Ai Cập Chúa đă mang về một gốc nho, Chúa đă đuổi chư dân đi để ương trồng nó. Nó vươn nhành ra cho tới nơi biển cả vươn chồi non cho tới chỗ đại giang.

2.      Tại sao Ngài phá vở hàng rào, để bao khách qua đường đều lảy hái nó, để lợn rừng xông ra tàn phá, và muông thú ngoài đồng dùng nó làm cỏ nuôi thân?

3.      Lạy Chúa thiên binh, xin thương trở lại, tự trời cao xin nh́n coi và thăm viếng vườn nho nầy. Xin bảo vệ vườn nho mà tay hữu Ngài đă cấy, bảo vệ ngành nho mà Ngài đă củng cố cho ḿnh.

4.      Chúng tôi sẽ không c̣n rời xa Chúa nữa, Chúa cho chúng tôi được sống và chúng tôi ca tụng danh Ngài. Lạy Chúa thiên binh, xin cho chúng tôi được phục hồi, xin tỏ thiên nhan hiền từ Chúa ra, hầu cho chúng tôi được ơn cứu sống.


BÀI ĐỌC II: Phil 4:6-9

“Thiên Chúa b́nh anh sẽ ở cùng anh em”
Bài trích thơ Thánh Phaolô Tông đồ gởi tín hữu Philipphê.

Anh em thân mến, anh em đừng lo lắng ǵ hết, nhưng trong khi cầu nguyện, anh em hăy tŕnh bày những ước vọng lên cùng Chúa, bằng kinh nguyện và lời cầu xin đi đôi với lời cảm tạ. Và b́nh an của Thiên Chúa vượt mọi trí hiểu, sẽ giữ ǵn ḷng trí anh em trong Chúa Giêsu Kitô. Vả lại, hỡi anh em, những ǵ là chân thật, trong sạch, công chính, là thánh thiện, đáng yêu chuộng, danh thơm tiếng tốt, là nhân đức, là luật pháp đáng khen, th́ anh em hăy tưởng nghĩ những sự ấy. Những điều anh em đă học biết, đă lănh nhận, đă nghe và đă thấy nơi tôi, anh em hăy đem những điều đó ra thực hành, th́ Thiên Chúa b́nh an sẽ ở cùng anh em.

 Lời của Chúa.


(Xin mời Cộng đoàn đứng)
 Alleluia, alleluia.  --- Chúa phán: “Thầy là đường, là sự thật và là sự sống, không ai đến được với Cha mà không qua Thầy”.  --- Alleluia.


PHÚC ÂM: Mt 21:33-43

“Ông sẽ cho người khác thuê vườn nho”
Bài trích Phúc Âm theo Thánh Matthêô.

Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng các thượng tế và các kỳ lăo trong dân rằng: “Các ông hăy nghe dụ ngôn nầy: Có ông chủ nhà kia trồng được một vườn nho; Ông rào dậu chung quanh, đào hầm ép rượu và xây tháp canh; đoạn ông cho tá điền thuê, rồi đi phương xa. Đến mùa nho, ông sai đầy tớ đến nhà tá điền để thu phần hoa lợi. Nhưng những người làm vườn nho bắt các đầy tớ ông: đánh đứa nầy, giết đứa kia và ném đá đứa khác. Chủ lại sai một số đầy tớ khác đông hơn trước, nhưng họ cũng xử với chúng như vậy. Sau cùng chủ sai chính con trai ḿnh đến với họ. V́ nghĩ rằng: Họ sẽ kính nể con trai ḿnh. Nhưng bọn làm vườn vừa thấy con trai ông chủ liền bảo nhau: Đứa con thừa tự kia rồi: Nào anh em! Chúng ta hăy giết nó đi và chiếm lấy gia tài của nó”. Rồi họ bắt cậu, lôi ra khỏi vườn nho mà giết. Vậy khi chủ về, ông sẽ xử trí với bọn họ thế nào?” Các ông trả lời: “Ông sẽ tru diệt bọn hung ác đó và sẽ cho người khác thuê vườn nho để cứ đến mùa nộp phần hoa lợi”. Chúa Giêsu phán: “Các ông chưa bao giờ đọc thấy trong Kinh Thánh: “Chính viên đá bọn thợ loại ra, đă trở nên viên đá góc; đó là việc Chúa làm và là việc lạ lùng trước mắt chúng ta! Bởi vậy, Tôi bảo các ông: “Nước Thiên Chúa sẽ cất khỏi các ông để trao cho dân tộc khác biết làm cho trổ sinh hoa trái”.

Phúc Âm của Chúa.

-----------------------------------------------------

 

Suy Niệm
 



“Một Dân Tộc Khác”

 


Nếu thợ làm vườn nho của bài Phúc Âm Chúa Nhật hai tuần trước là các tông đồ hay hàng giáo phẩm tông truyền thừa kế các vị th́ vườn nho là Giáo Hội Chúa Kitô. Nếu đứa con đi làm vườn nho cho cha trong bài Phúc Âm Chúa Nhật tuần vừa rồi là đứa không muốn đi rồi lại đi là thành phần tội nhân, hiện thân của một Giáo Hội được Chúa Kitô cứu chuộc và thành hóa, th́ vườn nho là Vương Quốc của Thiên Chúa cần được Giáo Hội làm cho phát triển cho đến khi Chúa Kitô tái giáng trong vinh quang. Vậy h́nh ảnh Giáo Hội trong dụ ngôn vườn nho Chúa Nhật tuần này như thế nào?

Trước hết, đối tượng nghe dụ ngôn Chúa Giêsu nói về vườn nho đây, như tuần trước, vẫn là thành phần “các trưởng tế và kỳ lăo trong dân”. Bởi thế, mở đầu bài Phúc Âm Chúa Nhật tuần này, Thánh Kư Mathêu mới lập lại lời Chúa Giêsu nói với thành phần ấy như sau: “Quí vị hăy lắng nghe một dụ ngôn khác”. Tại sao Chúa Giêsu nói tiếp với cùng thành phần đối tượng nghe này một dụ ngôn khác ngay sau đó? Phải chăng dụ ngôn hai người con được cha kêu gọi đi làm vườn nho cho ông chưa đủ để họ hiểu Chúa Giêsu có ư nói về họ hay sao? Chỉ biết rằng, sau dụ ngôn thứ hai này, Thánh Kư Mathêu mới ghi lại phản ứng của thành phần ấy, một phản ứng không được Giáo Hội cho đọc trong bài Phúc Âm Chúa Nhật tuần này: “Khi các trưởng tế và những người Pharisiêu nghe thấy những dụ ngôn này th́ nhận ra rằng Người đang nói về họ. Mặc dù họ t́m cách bắt giữ Người họ vẫn sợ dân chúng đă coi Người là một vị tiên tri” (Mt 21:45-46).

Thật vậy, dụ ngôn Chúa Nhật tuần này đă làm sáng tỏ dụ ngôn Chúa Nhật tuần trước. Nếu dụ ngôn Chúa Nhật tuần trước cho thấy thành phần lănh đạo dân Do Thái thuộc loại nói mà không làm, tức nói với cha là ḿnh sẽ đi làm vườn nho cho cha song thực tế lại không làm, v́ họ cứ tưởng sống đạo kiểu giữ tỉ mỉ luật lệ như thế là đă đủ nên công chính, đủ làm vinh danh Thiên Chúa rồi. Với tâm tưởng mù tối như thế, trong dụ ngôn của bài Phúc Âm hôm nay, Chúa Giêsu cho thấy họ mù tối đến nỗi đă giết chính Con Thiên Chúa, Đấng Thiên Sai, để làm vinh danh Thiên Chúa, tức, theo ư họ, là “để đoạt gia tài của Người Con này” (Mt 21:38). Thế nhưng, trái lại, như chính lời họ đáp câu hỏi của Chúa Giêsu về số phận của nhóm tá điền mưu đồ cướp đoạt gia tài của Người Con này, là bọn tá điền gian ác, dù có ư đồ tốt lành, song đường lối xấu xa của họ cũng mang lại cho họ những hậu quả thảm hại, đó là họ bị loại trừ, không được tiếp tục hưởng đặc ân coi sóc vườn nho để sinh hoa lợi cho chủ nữa.

“Vườn nho của Chúa” đây là ǵ, nếu không phải, như bài đáp ca Chúa Nhật tuần này cho biết, “là nhà Yến Duyên”. Vườn nho này, như bài đọc thứ nhất cũng như bài Phúc Âm cho thấy, đă được Chúa chăm sóc rất kỹ, bằng cách rào giậu chung quanh là các thứ lề luật được ban bố cho họ, giúp họ khỏi bị các thú rừng đam mê và ư riêng hoang dại phá hoại; đào hầm ép rượu là giao ước họ đă kư kết với Thiên Chúa, một giao ước họ phải bỏ ḿnh đi, không chạy theo các ngẫu tượng và ngoại t́nh với các thần ngoại bang, mới có thể trung thành với Ngài; và xây tháp canh là nhắc nhở cho họ Lời Hứa Chúa đă đoan nguyền với cha ông tổ phụ họ, để luôn hướng họ về một Đấng Thiên Sai Cứu Tinh, về một Vương Quốc Thần Linh hoàn vũ. Thành phần được sai đến thu hoa lợi đây là các tiên tri, thành phần hầu hết đă bị dân tộc này sát hại, kể cả vị cuối cùng là Gioan Tẩy Giả. Bởi thế, “vườn nho của Chúa là nhà Yến Duyên” này đă bị Chúa để cho tan hoang tàn rụi, như Sách Tiên Tri Isaia ghi nhận trong bài đọc thứ nhất Chúa Nhật tuần này cho thấy.

Về phần hàng lănh đạo của dân Do Thái, v́ mù tối, ở chỗ giết Con Thiên Chúa, Đấng Thiên Sai của Ngài, sẽ bị loại trừ, và từ đó, như lời Chúa Giêsu khẳng định trong bài Phúc Âm Chúa Nhật này, “vương quốc của Thiên Chúa sẽ lấy đi khỏi quí vị mà trao cho một dân tộc khác để làm trổ sinh mùa màng tươi tốt”. Vậy “một dân tộc khác” đây là ai, nếu không phải thành phần Dân Tân Ước, một mầm mống nước trời được Chúa Kitô gieo vào thửa ruộng thế gian của Người, ban đầu là một hạt cải nhỏ bé nhất, nhỏ như đức tin không thể thấy được bằng mắt trần hay lư trí tự nhiên, song đă lớn lên thành một thân cây Giáo Hội Hoàn Vũ vĩ đại, vươn cành của ḿnh đến tận cùng trái đất, đến nỗi chim trời là các linh hồn tới làm tổ nơi các cành của cây là các Giáo Hội địa phương trên khắp trái đất (xem Mt 13:31-32).

Hăy lưu ư, “một dân tộc khác” là Dân Tân Ước đây không tiếp tục làm “vườn nho của Chúa là nhà Yến Duyên”, thay cho nhóm tá điền mù tối gian ác, nhóm tá điền hoàn toàn tác hành ngược lại với những ǵ chân thật, tinh tuyền và đức hạnh, những điều được Thánh Phaolô nói đến trong bài đọc thứ hai, mà thành phần “dân tộc khác” này là dân tộc được kêu gọi đến thay cho nhóm tá điền mù tối lộng hành ấy để làm cho “Nước Cha trị đến” trên thế gian.

Như thế, nếu thợ làm vườn nho của bài Phúc Âm Chúa Nhật hai tuần trước là các tông đồ hay hàng giáo phẩm tông truyền thừa kế các vị th́ vườn nho là Giáo Hội Chúa Kitô. Nếu đứa con đi làm vườn nho cho cha trong bài Phúc Âm Chúa Nhật tuần vừa rồi là đứa không muốn đi rồi lại đi là thành phần tội nhân, hiện thân của một Giáo Hội được Chúa Kitô cứu chuộc và thành hóa, th́ vườn nho là Vương Quốc của Thiên Chúa cần được Giáo Hội làm cho phát triển cho đến khi Chúa Kitô tái giáng trong vinh quang. Và nếu thành phần “một dân tộc khác” đây là Dân Tân Ước nói chung th́ Vương Quốc của Thiên Chúa đây chính là Dự Án Cứu Độ của Thiên Chúa được thể hiện trên thế gian, hay là “Ư Cha thể hiện dưới đất cũng như trên trời”.

Có thể nói, nội dung của ba dụ ngôn liên quan đến vườn nho cũng như đến thành phần làm vườn nho trong ba bài Phúc Âm của hai Chúa Nhật trước cũng như của Chúa Nhật này đă được tóm gọn trong ba lời ước nguyện đầu của Kinh Chúa Dạy: Dụ ngôn thuê thợ làm vườn nho rồi trả công đồng đều từ kẻ đến sau tới kẻ đến trước liên quan đến ước nguyện “Danh Cha cả sáng”; dụ ngôn kêu gọi hai con trai đi làm vườn nho song chỉ có đứa cố làm dù lúc đầu không muốn làm liên quan đến ước nguyện “Nước Cha trị đến”; và dụ ngôn cho tá điền thuê vườn nho để sinh hoa lợi cho chủ liên quan đến ước nguyện “Ư Cha thể hiện dưới đất cũng như trên trời”.

 

Đaminh Maria Cao Tấn Tĩnh, BVL
 

 

Ông Chủ Hiền Hậu
 


Trần Mỹ Duyệt
 



Trong dụ ngôn trước, khi nói về việc một ông chủ thuê thợ làm vườn nho ḿnh, Chúa Giêsu đă hé mở cho thấy qua h́nh ảnh ấy, tấm ḷng xót thương và hiền hậu của Cha trên trời như thế nào. Chúa Nhật tuần này, một lần nữa, Ngài lại cho thấy thêm về sự nhẫn nại của Thiên Chúa qua phong thái và cách đối xử của ông chủ trước những tá điền bất lương của ông. Ḷng khoan nhân và nhẫn nại của ông chủ vườn, cũng chính là h́nh ảnh về ḷng từ bi, xót thương và tha thứ của Thiên Chúa trước những bất trung và bội bạc của con người.

Khi đọc và suy nghĩ cẩn thận về cung cách đối xử và thái độ nhẫn nại chờ đợi của ông chủ vườn nho mà Chúa Giêsu đă dùng trong dụ ngôn, ta không thể không tự hỏi, tại sao ông chủ phải làm như vậy. Tại sao phải nhẫn nại chờ đợi lâu như vậy. Chúng ta càng cảm động hơn khi thấy ông chủ mặc dù muốn ra tay mạnh với bọn tá điền bất lương ấy, nhưng rồi không nỡ. Chúa Giêsu đă kết thúc dụ ngôn một cách hết sức nhân từ, khi Ngài để tự những người nghe Ngài giảng hôm đó ra cho ḿnh cái h́nh phạt của sự bất trung, đó là: “Oâng sẽ tiêu diệt bọn hung ác đó và sẽ cho người khác thuê vườn nho để cứ đến mùa nộp phần hoa lợi” (Mt 21:41). Phần Ngài, đứng trước thái độ chai lỳ của dân Ngài, Ngài cũng chỉ nói: “Bởi đó, Tôi bảo các ông: Nước Thiên Chúa sẽ cất khỏi các ông để trao cho dân tộc khác biết làm trổ sinh hoa trái” (Mt 21:43), nhưng không nói rơ lấy đi bằng cách nào, hay nói theo ngôn từ của những người kiểu nói của những người Do Thái bấy giờ, là Ngài đă dùng h́nh thức nào để “tiêu diệt bọn hung ác” ấy.

Nhân hậu và xót thương. Thiên Chúa qua h́nh ảnh của ông chủ vườn là một Thiên Chúa đầy t́nh thương và sự nhẫn nại. Một Thiên Chúa “chậm bất b́nh và hết sức khoan nhân”. Ngài đă không hành xử cách nóng giận và hẹp ḥi đứng trước những lỗi lầm, những bất lương của con người như những tá điền vô lương tâm kia. Họ không những đă hành hạ, khinh bỉ những sứ giả của ông, và sau cùng ngay chính con của ông, họ cũng đă giết chết với thâm ư là muốn chiếm đoạt phần gia tài của ông.

Tâm lư chung, ai cũng mong được Thiên Chúa nhẫn nại và khoan dung với ḿnh, nhưng ngược lại, cũng rất mong Ngài sốt sắng đối xử công b́nh với những người khác, đặc biệt, những người ḿnh không ưa, không thích. Thí dụ, chúng ta phàn nàn và cho rằng Thiên Chúa sao nhẫn nại quá mà không ra tay đối với người nọ, người kia, v́ họ gian ác, lọc lừa và hại dân, hại nước. Hoặc chúng ta cho rằng Thiên Chúa đối xử bất công khi cho người này, người khác được mọi sự vừa ư họ, nhưng lại để ḿnh gặp thử thách, lận đận và khó khăn. Th́ qua bài học ông chủ nhân hậu này, chúng ta hiểu thêm về tấm ḷng rộng răi, bao dung của Thiên Chúa.

Thật sự Ngài không phải là không biết đến những lỗi lầm và khuyết điểm của con người. Nhưng chỉ v́ ḷng nhân lành của Ngài khiến Ngài phải chờ đợi và nhẫn nại. Trong một thị kiến tư, thụ khải nhân cho biết rằng trong Hỏa Ngục từ Satan đến một linh hồn phải đọa đầy trong đó không một ai phàn nàn và kêu ca Thiên Chúa v́ đă không nhẫn nại và khoan dung đối với ḿnh. Và từ Satan đến một linh hồn vừa mới sa vào Hỏa Ngục đều phải công nhận rằng, chúng bị phạt trong Hỏa Ngục là xứng đáng, là hợp với Đức Công B́nh của Thiên Chúa. Cũng một cách tương tự, không một thánh nhân nào trên Thiên Đàng lại phàn nàn và cho rằng ḿnh bị cưỡng bách phải lên Thiên Đàng. Và đó là cách đối xử công bằng nhưng cũng rất khoan nhân của Thiên Chúa.

Nhưng từ thái độ và cách đối xử kia, khiến chúng ta phải suy nghĩ lại tư tưởng, lời nói, và hành động của ḿnh. Liệu ḿnh có giống như những tá điền lười lĩnh, ương ngạnh, và bất nhân kia không? Liệu ḿnh có phủ nhận những sứ giả của Thiên Chúa từng sai đến trong cuộc đời ḿnh hay không? Đó là cha, mẹ, anh, chị, em, vợ, chồng, bạn hữu tốt. Đó là các linh mục, nam nữ tu sĩ, là tiếng nói chính thức của chính quyền và giáo quyền. Sẽ có một lúc nào đó, nếu h́nh ảnh và tiếng nói của những sứ giả kia bị ta gạt bỏ và khinh bỉ, th́ rồi dù tiếng nói và h́nh ảnh của Thiên Chúa trong lương tri và linh hồn ḿnh cũng bị chúng ta loại bỏ. Và lúc đó, hậu quả sẽ là: “Nước Thiên Chúa sẽ cất khỏi các ông để trao cho dân tộc khác biết làm trổ sinh hoa trái” (Mt 21:43).

Thiên Chúa nhân từ, xót thương, và rộng răi. Nhưng Ngài cũng là một Thiên Chúa hết sức công b́nh. Thái độ làm con của chúng ta, do đó, phải sống sao để khỏi phụ t́nh Ngài. Đừng để Ngài phải miễn cưỡng đối xử công b́nh với chúng ta. Ngoài ra, chúng ta đừng xét đoán, hoặc phê phán anh, chị, em chung quanh ḿnh, nhưng như Phaolô: “Vui với người vui, khóc với kẻ khóc” trong tâm t́nh biết ơn, chia sẻ, và cảm thông. Bởi v́ chúng ta đều biết, sẽ có một lúc nào đó sự công b́nh của Thiên Chúa được thể hiện cho tất cả mọi người, và ngay cả chính chúng ta nữa. Và để tránh khỏi phải giáp mặt với đức Công B́nh ấy, chúng ta haỵ làm vui ḷng Ngài và sống với Ngài như ông chủ đầy ḷng nhân hậu.

 

 

 

 

NƯỚC TRỜI LÀ CỦA CHÚNG TA

 

Trần Mỹ Duyệt

 

 

Có bao giờ bạn bị thất sủng chưa? Nhất là sự thất sủng ấy lấy đi danh giá, địa vị hay quyền lợi của bạn. Danh giá, chức vụ hay quyền lợi càng cao, càng sáng giá, càng nhiều th́ sự mất mát và đau khổ càng lớn lao. Qua những biến cố ấy, đă có nhiều người mất ăn, mất ngủ, tự tử, hoặc có thể đem đến tâm bệnh. Nhưng đó chỉ là những giá trị, địa vị, và danh giá của thế giới vật chất. C̣n nếu như thất sủng xẩy ra trong lănh vực tâm linh, thí dụ, như bị mất ơn sủng, mất cơ hội tham dự Nước Trời th́ đó là một mất mát lớn lao mà con người không thể lường được.  Về vấn đề này, Chúa Giêsu đă nói: “Được lời lăi cả thế gian mà thiệt mất linh hồn nào được ích ǵ. Lấy ǵ mà đổ được linh hồn” (Mt  16:26).

 

Đọc lịch sử cứu độ, chúng ta đă thấy người Do Thái hay dân tộc Do Thái ngay từ đầu đă được Thiên Chúa Giavê tuyển chọn và rất mực cưng chiều. Để thiết lập nên đất nước Do Thái, miền đất chảy sữa và mật, Thiên Chúa đă thẳng tay tiêu diệt mọi kẻ thù của họ. Ngài đă giải thoát họ khỏi ách thống trị người Ai Cập. Đă đem họ về sau thời gian lưu đày tại Babilon. Ngài đă kư kết với các tổ phụ họ những giao ước mà ngàn đời vẫn c̣n đó. Một trong những giao ước quan trọng nhất, là Thiên Chúa đă tuyển chọn dân này để từ ḍng giống Do Thái, Đức Kitô – Con Thiên Chúa – sẽ giáng trần. Vậy mà hôm nay, chính người con ấy – Đức Kitô – mà các tiên tri, tổ phụ của họ mong đợi đă đến, đă thiết lập nước Người ở giữa họ đă tuyên bố lấy đi cái vinh dự ấy, lấy đi niềm mong đợi ấy để trao vào tay người khác: “V́ lư do đó, ta nói thật với các ngươi, nước Thiên Chúa sẽ bị lấy mất khỏi các ngươi và trao cho dân tộc khác để làm cho phong phú” (Mt 21:43).

 

Tại sao Chúa Giêsu lại thẳng tay với bọn luật sỹ, Pharisiêu, Biệt Phái, kỳ lăo và thượng tế như vậy? Tại sao Ngài nỡ cất khỏi họ Nước Thiên Chúa – ơn cứu độ – để trao cho dân tộc khác? Lư do giản dị, v́ họ không hưởng dùng cái đặc ân mà chính cha ông, các tổ phụ họ đă mong đợi. Những giao ước mà Thiên Chúa đă kư kết với các tổ phụ họ, họ đă lạm dụng, và đă xử dụng như những phương tiện nhằm phổ bày quyền lực, danh giá, và thỏa măn tính tự ái. Những ǵ Thiên Chúa đă chuẩn bị cho họ, đă thề hứa với cha ông họ không đem lại cho họ sự sống đời đời là điều mà Ngài cho là quan trọng, và chính lư do ấy, Ngài đă xuống trần. Họ có mắt mà như mù, có tai mà như điếc, v́ họ đă không thấy và nghe những điều mà các tiên tri họ mong được thấy và được nghe như có lần Chúa Giêsu đă nói với họ.

 

Thiên Chúa đă lấy đi các đặc ân của họ, nhưng Ngài đă không hoàn toàn hỷ bỏ những giao ước mà Ngài đă kư kết với các tổ phụ họ. Và v́ thế, Ngài chỉ tuyên bố lấy Nước Thiên Chúa đi khỏi những ḷng trí kiêu căng, tự phụ và hẹp ḥi mà đại diện cho nhóm người này là bọn Biệt Phái, Pharisiêu, luật sỹ, thượng tế và kỳ lăo. Riêng với những ai thành tâm t́m kiếm chân lư, th́ Ngài vẫn ở đó để tỏ ḿnh ra cho họ. Và đó cũng là lư do mà Kitô hữu chúng ta hôm nay được ơn nhận biết Ngài. Được ơn đón nhận ơn cứu độ từ ḷng thương xót của Ngài.

 

Nhưng trước những đặc ân nhưng không ấy, Kitô hữu chúng ta phải làm ǵ, và sẽ sinh lợi như thế nào. Hay cũng như những Biệt Phái, Pharisiêu, thượng tế, kỳ lăo, và luật sỹ thời Ngài, chúng ta cũng làm ngơ trước tiếng mời gọi của Ngài, cũng coi thường và không đón nghe lời chân lư mà Ngài muốn nói với chúng ta.

 

Để được đón nhận và xứng đáng với hồng ân Nước Trời, điều mà Chúa đ̣i hỏi nơi mỗi Kitô hữu chúng ta, là phải biết làm phong phú, làm triển nở và dồi dào ơn ấy như những tá điền lương thiện, và cần cù chịu khó. Bằng cách nào? Bằng cách chúng ta phải sống mật thiết với ơn ấy. Phải biết đón nhận ơn ấy với ḷng biết ơn. Và sau khi đă đón nhận với ḷng biết ơn, th́ phải làm cho ơn ấy được phát triển dồi dào trong chính cuộc sống ḿnh, cũng như làm cho mọi người chung quanh biết và đón nhận ơn ấy nữa.

 

Tuy nhiên để sống mật thiết với ơn Cứu Chuộc, Kitô hữu chúng ta phải mật thiết với Đức Kitô. H́nh ảnh của sự mật thiết này đă được Chúa Giêsu dùng trong ví dụ thân nho và cành nho. Cành phải dính liền với cây, và cây dính liền với cành. Cao hơn nữa, Ngài đă dùng h́nh ảnh chính Ngài ở trong Chúa Cha, và Chúa Cha ở trong Ngài. Một sự hiệp thông mở đường cho Chúa Giêsu được trưởng thành trong đời sống mỗi Kitô hữu. Mối giây mật thiết giữa người Kitô hữu và Chúa Giêsu ấy có thể t́m thấy và thực hiện được mỗi ngày khi chúng ta rước Thánh Thể. Năm Thánh Thể, theo Đức Gioan Phaolô II là một dịp để chúng ta tất cả t́m về nguồn sức sống thần linh, và để đào sâu, học hỏi và mật thiết với Chúa Giêsu. Và đây là một thực hành đúng nghĩa nhất cho sự mật thiết giữa người Kitô hữu và Chúa Giêsu. C̣n hơn là cành nho và thân nho, nó giống như sự mật thiết giữa Chúa Giêsu và Chúa Cha, nghĩa là, sau khi rước lễ, người Kitô hữu được tan nhập vào Chúa Giêsu, và Chúa Giêsu cũng ḥa tan trong người ấy.         

 

Tiếp đến là sự biết ơn về ân huệ mà Thiên Chúa đă ban cho. Như Đức Maria đă cất tiếng ngợi khen khi được mời tham dự vào mầu nhiệm cứu độ: “Linh hồn tôi ngợi khen Chúa”, bởi v́ “Chúa đă làm cho tôi những sự trọng đại”, mà sự trọng đại nhất là mạc khải t́nh thương và ơn cứu độ cho mỗi Kitô hữu chúng ta. Và để làm cho Chúa được nhận biết, cũng cùng một ư nghĩa của sự kết hợp với Chúa Giêsu Thánh Thể, người Kitô hữu mỗi lần rước Ḿnh Máu Thánh Chúa là mỗi lần được nuôi dưỡng bằng sức sống Thánh Thể. Sức sống thần linh này sẽ tăng bổ và Giêsu-hóa sự trưởng thành của Người nơi mỗi Kitô hữu. Qua đó, những người chung quanh có thể nhận ra sự hiện diện của Ngài trong chính cuộc sống và con người mỗi Kitô hữu. Đây là một việc làm phong phú, sinh hoa trái thiêng liêng mà Chúa Giêsu đă nhắc tới khi Ngài tuyên bố cất Nước Trời khỏi tay những người Do Thái ương ngạnh, kiêu căng, tự phụ, và từ chối Ngài mà ban cho chúng ta.  

 

Đời sống Kitô hữu, do đó, phải là một phản ảnh trung thực h́nh ảnh và ân sủng của Thiên Chúa trong mỗi người chúng ta. Cùng với lời chúc tụng, ngợi khen và biết ơn trong chính cuộc sống ḿnh. Chỉ có thế, người Kitô hữu mới sinh hoa trái, mới làm phong phú những ân huệ mà Ngài đă ban cho chúng ta một cách nhưng không và rộng răi. Và lúc đó, Nước Trời mới thật là của chúng ta.