Phái Tính: Phẩm Chất
Nhân Thể
Tất cả mọi t́nh yêu
trên đời này đều phát xuất từ t́nh yêu
phái tính.
Nếu không có t́nh yêu phái tính, cũng
không thể nào có t́nh yêu mẫu tử, t́nh yêu phụ tử,
t́nh yêu huynh đệ, t́nh yêu chị em, kể cả t́nh yêu
bằng hữu, t́nh yêu quê hương, t́nh yêu đồng loại.
Nói cách khác, nếu không có t́nh yêu
phái tính, xă hội loài người cũng chẳng khác nào xă
hội loài vật, chỉ có giống đực, giống
cái, giao cấu theo bản năng và vào thời điểm ấn
định.
Về thể lư, tuy con người
linh ư vạn vật cũng được chia ra làm hai
giống đực và giống cái, song v́ con người là
loài có tâm linh, sống bằng t́nh yêu hơn là sống theo bản
năng, do đó, giống đực, giống cái về thể
lư của họ đă được văn hóa thành phái nam,
phái nữ.
Như thế, phái tính nơi con
người là một biểu hiệu để diễn
đạt t́nh yêu linh thiêng cao qúi của con người. V́
phái tính được gắn liền với t́nh yêu như
vậy mà người ta thường gọi chung cả hai
là t́nh yêu phái tính.
Có thể nói, phái tính là phẩm chất
của xác thể con người, và t́nh yêu là phẩm chất
của linh hồn con người.
Bởi thế, về cấu tạo
tự nhiên, con người không thể chỉ có xác hay chỉ
có hồn, mà phải hội đủ cả hai yếu tố
xác và hồn mới thành người thế nào, về cuộc
sống làm người, con người cũng chỉ sống
một cách trọn vẹn khi biết yêu thương theo
phái tính của ḿnh.
Như thế, nếu theo lư thuyết
về việc cấu tạo bản tính con người,
phái tính là biểu hiệu để dien đạt t́nh yêu,
th́ trên thực tế, về việc thể hiện sự
sống con người, phái tính là hấp lực yêu
thương nơi con người và của con người.
Phái Tính: Tính Chất Linh
Thánh.
Phái tính của con người liên
hệ mật thiết với t́nh yêu. T́nh yêu lại là một
thực tại thiện hảo, đến nỗi, Thánh
Kinh Kitô giáo đă công nhận là bản tính sống động
của Thiên Chúa, khi định nghĩa:
Thiên Chúa là T́nh Yêu (Gioan 4:8,16).
Do đó, phái tính nơi con người
và của con người tự nó cũng có một tính chất
hoàn toàn linh thiêng và thánh hảo.
Thánh Kinh Do Thái giáo và Kitô giáo, qua những
đoạn đầu của cuốn sách Khởi Nguyên,
đă đề cập đến tính chất hoàn toàn linh
thiêng và thánh hảo này của phái tính, khi tŕnh thuật lư do,
cách thức và mục đích Thiên Chúa đă trực tiếp
ra tay dựng nên con người có nam, có nữ ngay từ
ban đầu.
Về lư do Thiên Chúa đă dựng
nên con người có nam, có nữ, theo sách Khởi Nguyên,
đó là:
Chúa là Thiên Chúa phán: 'Con người
ở một ḿnh không tốt. Ta sẽ tạo ra cho nó một
phụ tá xứng hợp với nó'. (Khởi Nguyên 2:18).
Về cách thức Thiên Chúa dựng
nên con người có nam, có nữ, cũng theo sách Khởi
Nguyên, sau khi dựng nên con người và thấy rằng:
Con người ở một ḿnh
không tốt (Khởi Nguyên 2:18),
Thiên Chúa đă dùng bùn đất mà
dựng nên thú vật và chim trời, đem đến cho
con người; thấy tất cả những ǵ Thiên Chúa
đem đến cho ḿnh và biết rơ tất cả cũng
như từng con vật qua việc đặt tên cho chúng,
nhưng con người, như lời sách Khởi Nguyên viết,
vẫn:
Không có ǵ xứng hợp làm phụ
tá cho con người (Khởi Nguyên 2:20).
Ngoại trừ chính những ǵ xuất
phát từ bản thân con người:
Do đó, Chúa là Thiên Chúa làm cho con
người ngủ say và trong khi con người ngủ,
Ngài đă rút lấy một chiếc xương sườn
của con người, lấy thịt đắp vào chỗ
của chiếc xương sườn đó. Rồi Chúa
là Thiên Chúa tạo nên một người nữ từ chiếc
xương sườn mà Ngài đă rút ra từ con người.
Khi Ngài mang nàng đến cho con người th́ con người
liền nói: 'Người này mới đúng là xương bởi
xương tôi và thịt bởi thịt tôi. Người
này sẽ được gọi là 'người nữ', v́
người này từ 'người nam' mà ra (Khởi Nguyên
2:21-23).
Về mục đích Thiên Chúa dựng
nên con người có nam, có nữ, sách Khởi Nguyên, ngay sau
khi tŕnh thuật lại việc Thiên Chúa dựng nên một
phụ tá đem đến cho con người và con người
nhận biết phụ tá này bằng việc gọi người
phụ tá của ḿnh là người nữ, cũng xác định
như sau:
Đó là lư do tại sao người
nam bỏ cha mẹ mà gắn bó với vợ mịnh và cả
hai trở nên một thân thể. (Khởi Nguyên 2:24).
Phái Tính: Trổ Sinh Hoa Trái
Phái tính chẳng những là hấp
lực lôi kéo hai người khác phái yêu thương nhau, t́m
đến với nhau và nên một với nhau, mà
c̣n là chính nhựa cây làm cho thân cây
là xác thể của con người trổ sinh hoa trái nữa.
Đây mới là mục đích
chính yếu của việc Thiên Chúa dựng nên con người
có nam, có nữ. Sách Khởi Nguyên đă ghi rơ ư
định của Thiên Chúa khi tạo
dựng nên con người có nam, có nữ như sau:
Thiên Chúa chúc lành cho họ mà
nói: 'Hăy sinh sôi nẩy nở; hăy lan tràn mặt đất và
làm chủ nó. Hăy cai trị cá biển, chim trời và tất
cả mọi sinh vật di động trên mặt đất'
(Khởi Nguyên 1:28).
Nếu không sinh sản, con người
chắc không cần phái tính. Nếu không có phái tính, con
người không phải là con người nữa, cho dù là
con người á nam á nữ, mà là thiên thần thiêng liêng vô
h́nh. Trong Thánh Kinh của Kitô giáo, Đức Giêsu Kitô đă
xác nhận điều này qua câu:
Khi người ta sống lại
từ trong kẻ chết họ sẽ không cưới vợ
gả chồng nữa, mà là nên giống như các thiên thần
trên trời.
(Mathêu 22:30).
Để sinh sản, con người
cần có phái tính, được thể hiện qua những
tác động phái tính là t́m kiếm nhau, gắn bó với
nhau và nên một với nhau.
Chính v́ tính cách xu hướng về
nhau này mà nơi mỗi phái, tự bẩm sinh, có những
đặc điểm thể lư và đặc tính tâm lư thu
hút lẫn nhau và bổ khuyết cho nhau.
Phái Tính: Nam Nữ
Tương Dị
ĐẶC ĐIỂM THỂ
LƯ
(ở đây chỉ nói theo tiêu chuẩn
chung chung).
Phái nam:
-Thân xác th́ to lớn, lực lưỡng,
tóc ngắn;
-Vóc dáng hào hùng, với râu ria, vai
dài, lưng rộng, thân cao;
-Giọng nói trầm trầm;
-Ăn uống nhậu hút ("nam
thực như hổ");
-Hành vi nồng nhiệt, cử chỉ
bạo dạn;
Phái nữ:
-Thân xác th́ nhỏ con, mảnh khảnh;
-Vóc dáng yêu kiều, với tóc dài,
ngực nở, bụng eo, thân gầy;
-Giọng nói thanh cao thánh thót;
-Ăn uống nhỏ nhẹ
("nữ thực như miu, có thể v́ thế mà gặp
nạn đói, đàn bà sống dai hơn và chết ít
hơn đàn ông);
-Hành vi dịu dàng, cử chỉ e ấp;
ĐẶC TÍNH TÂM LƯ
Phái nam:
-Thích phô trương, biểu diện
(nhất là trước mặt người đẹp);
-Hướng chiều về việc
chiếm đoạt nhục dục;
-Thích tán tỉnh, nịnh đầm;
-Theo đuổi yêu thương cho
tới cùng;
-Tính nết chủ quan, thiên về
lư trí và đam mê.
-Quan tâm đến những điều
bao quát và thích danh phận.
Phái nữ:
-Thích làm dáng, làm điệu (cho
người ta chú ư);
-Thích được ôm ấp, vuốt
ve, âu yếm;
-Dễ ghen tương, giận dỗi;
-Chấp nhất khi bị trái ư;
-Tính t́nh tế nhị, thiên về
t́nh cảm và nội tâm;
-Chuyên chú đến những ǵ chi
tiết và thích an phận.
Ngoài những đặc điểm
thể lư và đặc tính tâm lư của mọi phái tính, biểu
hiệu cho mỗi phái tính này, theo tâm lư chung, mỗi phái có một
điểm nổi bật dễ thu hút và lấy ḷng
được người khác phái với ḿnh. Người
ta thường nói đến:
Nam thanh, nữ tú hay Trai tài, gái sắc
v.v.
Câu nam thanh, nữ tú nói đến
tâm lư của phái nam rất dễ cảm khi nghe thấy một
giọng nói hay lời ca thánh thót, diụ dàng, êm ái của
phái nữ, dù chỉ mới nghe qua điện thoại hay
băng nhạc v.v.; trong khi đó, phái nữ lại rất
dễ bị những bộ mặt khôi ngô tuấn tú của
phái nam thu hút, nhất là khi những bộ mặt tuấn
tú ấy vừa đẹp trai (lại) con nhà giầu, có vơ
tầu, học giỏi nữa.
Nếu câu nam thanh, nữ tú nhấn
mạnh đến đối tượng mà mỗi phái
tính hướng về, phái nam hướng về giọng
nói của phái nữ, c̣n phái nữ hướng về diện
mạo của phái nam, th́ câu trai tài, gái sắc lại nhấn
mạnh đến đặc tính của mỗi phái có thể
thu hút được nhau.
Phái nam có tài, miễn là tài mà phái nữ
thích, nhất là tài nghệ sĩ là một trong những thứ
tài hợp với phái nữ nhất, v́ họ nặng về
và thiên về t́nh cảm, sẽ làm cho phái nữ mến phục,
cho dù không khôi ngô tuấn tú đi nữa.
Trong các thứ tài mà phái nam có thể
thu hút được phái nữ một cách dễ dàng, phải
kể đến tài nghệ sĩ, hơn tài thể thao,
tài
học giỏi.
Tuy nhiên, trong số các tài thuộc
về nghệ sĩ, như tài tử, ca sĩ, nhạc sĩ,
thi sĩ, văn sĩ, họa sĩ, nhiếp ảnh gia
v.v., h́nh như thứ tự được liệt kê này cũng
là thứ tự ưu tiên đối với tâm lư chung của
phái nữ hướng về phái nam.
Nếu phải chọn một
trong hai người con trai gặp cùng một lúc, (không kể
trường hợp khi người con gái đă yêu một
người nào rồi), một người con trai chỉ
có tài mà người con gái thích và một người con trai
khôi ngô tuấn tú làm cho người con gái mê mà lại không
có tài ǵ cả, th́ hầu như người con trai có tài sẽ
là kẻ thắng cuộc. Bởi v́, theo tâm lư chung của
phái tính, trai
tài dễ thu hút và lấy ḷng
được phái nữ hơn!
Phái nữ là phái đẹp, tất
nhiên, nếu có nhan sắc một chút là có thể thu hút
được phái nam một cách dễ dàng.
Chẳng cần phải là bà hoàng,
miễn là có nhan sắc tự nhiên sẽ được
nhiều anh ngang nhiên hay âm thầm tự nguyện đi
theo hộ vệ nàng. Các em của người đẹp
tha hồ mà nhận quà không hết.
Ngoài cái đẹp chính yếu
nơi bộ mặt, phái nữ c̣n có những lợi điểm
khác, bù lại khuôn mặt chẳng may xấu xí của họ.
Chẳng hạn có một thân ḿnh hấp dẫn hay có những
điệu bộ duyên dáng.
Tuy nhiên, nếu phải chọn một
trong hai người con gái mà người con trai gặp cùng
một lúc, một người con gái có khuôn mặt tuyệt
vời nhưng thân h́nh lại cục mịch hay tật
nguyền, và một người con gái mặt mày xấu xí
nhưng thân h́nh hết sức cân đối
hấp dẫn, hầu như
người con gái có nhan sắc sẽ thắng cuộc. Bởi
v́, theo tâm lư chung của phái tính, gái sắc dễ quyến rũ
và lấy ḷng được phái nam hơn!
Phải chăng t́nh duyên của con
người là ở những yếu tố tâm lư hấp dẫn
nhau nơi mỗi phái tính này.
Phái Tính: T́nh Duyên Trai Gái
Trước hết, duyên có nghĩa
là hợp với nhau. Nói đến Duyên là nói đến
yêu, bởi thế cả hai được ghép lại thành
hai chữ t́nh duyên. Là v́, người ta chỉ yêu những
ǵ hợp với ḿnh. Và, v́ mỗi người lại có những
sở thích khác nhau, nên có những duyên khác nhau.
Chẳng hạn, không phải cô
nường nào có răng khểnh đều sẽ bị ế
chồng, trái lại, thực tế đă cho thấy, dù
nhan sắc không bắt mắt cho lắm, nhưng, với
tài ăn nói của ḿnh, chính chiếc răng khểnh của
họ lại là cái duyên dáng thu hút t́nh cảm của không ít
các chàng.
Nếu kể ra những đặc
điểm duyên dáng nơi phái nữ, c̣n phải kể
đến những đặc điểm như có má lúm
đồng tiền, có đôi mắt
nhung hay bồ câu, có mụn ruồi
dưới cằm v.v.
Về phía nam nhân, cái duyên lại ít
tỏ hiện ra bề ngoài như phái nữ vốn
được gọi là phái đẹp. Cái duyên của nam
nhân thường là cái đẹp về tinh thần. Vẫn
biết, không phải là ít phái nữ không bị vẻ phong
lưu công tử bề ngoài của phái nam thu hút.
Tuy nhiên, cái vẻ đẹp thực
sự, dù bề ngoài, của phái nam không phải ở tại
có làn da trắng trẻo, ăn mặc theo thời (à la
mode), sống nhịp sống mới (new wave) v.v., cho bằng,
ở tại tỏ ra thực sự có nam tính, từ bộ
mặt điềm đạm, thân ḿnh rắn rỏi, cho tới
điệu bộ hiên ngang và hành động yêu chiều
(gallant).Nếu phái nam để ư đến cái đẹp
bề ngoài của phái nữ thế nào, phái nữ cũng
chú ư đến cái đẹp bề trong của phái nam
như vậy.
Phái nam thu hút phái nữ bằng tài
nghệ của ḿnh thế nào cũng bị phái nữ thu
hút bằng nhan sắc của họ như vậy.
Phần phái nữ, được
nhiều chàng theo, sẽ có dịp để t́m hiểu vẻ
đẹp bề trong của các anh chàng theo ḿnh để
có thể chọn được vị ư trung nhân cho ḿnh.
Nếu được chọn
trong bốn anh chàng: một anh chàng có bộ mặt khôi ngô
tuấn tú nhưng lại yểu điệu như con gái,
một anh chàng đa tài song lại tự phụ kiêu
căng khinh người, một anh chàng có nghề nghiệp
giầu có song lại keo kiệt lợi dụng, và một
anh chàng tài sắc danh phận vừa
phải song chân thành cao thượng, có lẽ anh chàng cuối
cùng sẽ lọt mắt xanh của phần lớn phái nữ
nói chung và các cô con gái nhà lành nói riêng.
Tuy nhiên, "duyên không phải chỉ
ở chỗ hợp với nhau về phương diện
tương hợp, mà c̣n ở chỗ hợp với nhau về
phương
diện tương khắc nữa.
Thực tế đă cho thấy
không phải là không có những cặp t́nh nhân, những
đôi uyên ương, những cảnh vợ chồng, mập
gầy đi với nhau, đen trắng đi với nhau,
cao thấp đi với nhau, già trẻ đi với nhau,
khôn khờ đi với nhau, giỏi dở đi với
nhau, nhanh chậm đi với nhau, đẹp xấu đi
với nhau, giầu nghèo đi với nhau, hiền dữ
đi với nhau v.v. mà vẫn xứng đôi vừa lứa
như ai, có khi lại c̣n bền vững hơn ai!
T́nh duyên của con người bởi
thế phát xuất từ người yêu hướng đến
người t́nh là đối tượng có ǵ đặc biệt
hợp với ḿnh.
Gặp được “cái hợp
với ḿnh” nơi một người khác phái là con người
t́m thấy cái duyên của ḿnh. Nguyên tổ Adong đă t́m thấy
cái duyên của ḿnh nơi Evà, và cái duyên mà ông t́m thấy
nơi Evà lại chính là cái bởi ông mà ra.
Do đó, yêu thương tiên khởi
là t́m ḿnh và nhận ra ḿnh. Và con người được
xe duyên bởi chính “Thiên Chúa là T́nh Yêu”, Đấng đă biết
“con người ở một ḿnh không tốt” và đă dựng
nên từ họ cũng như cho họ “cái hợp với
họ” để làm phụ tác cho họ trên đời.
Phái Tính: Chiều Hướng
Yêu Thương
H́nh như chữ duyên thường
ám chỉ riêng phái nữ hơn phái nam. Ít khi người ta
nói anh này duyên dáng, anh kia có duyên, anh nọ làm duyên, mà chỉ
nói cô này duyên dáng, chị kia có duyên, nàng ta làm duyên mà thôi.
Thế nhưng, theo tiến tŕnh
yêu thương, thực tế lại cho thấy, h́nh
như t́nh yêu phát xuất từ phái nam, là phái, theo sách Khởi
Nguyên của Do Thái giáo, là hiện thân của con người
ở một ḿnh không tốt, tiến sang phái nữ.
Chính v́ thế, người ta không
nói phái nữ là phái thích con trai, đi tán trai, t́m trai, hỏi
chồng, mà chỉ áp dụng cho phái nam
những việc làm chủ động
này thôi: thích con gái, đi tán gái, t́m gái, hỏi vợ v.v.; c̣n
phái nữ là phái đẹp, phái có duyên, phái đáng yêu,
được yêu và đáp yêu, nên người ta thường
nói về phái nữ là phái theo trai, theo chồng v.v.
Nếu yêu thương phát xuất
từ phái nam th́ phải nói rằng sự sống phát xuất
từ phái nữ.
Sách Khởi Nguyên đă chẳng nhắc
đến hay sao biệt danh của phái nữ, sau khi hai
nguyên tổ sa ngă:
Mẹ của mọi sinh linh
(Khởi Nguyên 3:20).
Bởi v́, được phát xuất
từ con người, phái nữ chính là tâm điểm của
con người, là con tim của con người, là sự sống
của con người.
Việc con người, qua Adong,
người nam đầu tiên, nghe vợ ḿnh hơn tuân giữ
ư Thiên Chúa trong việc ăn trái cấm (xem Khởi Nguyên 3:
6,17) không phải là chứng cớ tỏ tường là ǵ!
V́ người nữ, vợ ḿnh,
con người có thể phản lại Thiên Chúa th́ c̣n ǵ
con người lại không làm v́ nàng là chính bản thân sống
động hữu h́nh của ḿnh nữa.
Sự sống c̣n liên hệ đặc
biệt với riêng người nữ là v́, sự sống
con người được h́nh thành và từ họ mà
vào đời.
Ngày nay, hơn bao giờ hết,
phái nữ cảm thấy ḿnh có giá, đến nỗi, nổi
dậy đ̣i toàn quyền tự quyết trên thân xác của
ḿnh…
Đaminh
Maria Cao Tấn Tĩnh, BVL
(xin xem tiếp trong sách. Đa tạ)