Hôn Nhân: Ngay Từ Nguyên Thủy
Nếu con người cứ ở
trong t́nh trạng nhân chi sơ tính bản thiện (Khổng
giáo), với một bản tính không bị băng hoại,
phần
hạ không lấn át phần
thượng, bản năng không hướng dẫn hành
động, đam mê không bất chấp ư chí, t́nh dục
không chiếm ngôi t́nh yêu, th́ có thể nói được rằng
đă không có chuyện hôn nhân và hôn nhân đă không cần
đến giao ước.
Theo sách Khởi Nguyên của Do Thái
giáo, ngay từ ban đầu, con người là một con
người duy nhất nơi bản thân và sự sống
của họ.
Con người là một con người
duy nhất nơi bản thân của ḿnh ở chỗ: cho dù
được dựng nên có nam, có nữ, song phái nữ
chỉ là phụ tá xứng hợp
được phát xuất từ chính con người và mục
đích để cho con người.
Đây không phải là thực tại
mà thôi, tự con người cũng cảm thấy ḿnh duy
nhất như vậy, cảm thấy nơi bản thân
ḿnh không có ǵ là khác biệt, là dị biệt, là khác phái, qua
tâm trạng hồn nhiên lành thánh ngay từ khởi nguyên khi
con người c̣n sống trong cảnh trần truồng của
ḿnh mà vẫn không biết xấu hổ là ǵ.
Con người là một con người
duy nhất nơi sự sống của ḿnh ở chỗ:
được thần hứng bởi Đấng đă dựng
nên ḿnh có nam, có nữ theo h́nh ảnh Ngài, con người nhận
ra ḿnh, nơi người nữ, phụ tá xứng hợp
mà Ngài đă, lợi dụng lúc con người ngủ say, dựng
nên từ con người rồi đem đến cho con
người.
Sau khi nhận ra bản thân ḿnh
nơi người nữ, phụ tá xứng hợp của
ḿnh, con người, theo xu hướng tự nhiên của bản
năng sinh tồn, như Thánh Kinh Kitô giáo viết không ai lại
ghét bản thân ḿnh (Êphêsô 5:29), đă tự động yêu
thương, gắn bó và nên một thân thể với nàng,
một hữu thể quả thật là xương bởi
xương tôi, thịt bởi thịt tôi, mà không cần phải
hứa quyết hay giao ước ǵ với nhau cả.
Thế nhưng, cũng theo sách Khởi
Nguyên thuật lại, con người được dựng
nên có nam, có nữ đă không sống đúng với thân
phận cao trọng và sứ mệnh
linh thiêng của ḿnh, thân phận được dựng nên
có nam, có nữ để yêu thương nhau, thực hiện
sứ mệnh phải diễn đạt một cách trung
thực và phải phản ảnh một cách chính xác Thiên
Chúa là T́nh Yêu, Thiên Chúa Ba Ngôi duy nhất mà con người có
nam, có nữ là h́nh ảnh.
Con người đă không sống
đúng với thân phận cao trọng của ḿnh được
dựng nên có nam, có nữ theo h́nh ảnh Thiên Chúa, và sứ
mệnh linh thiêng của ḿnh là phản ảnh Thiên Chúa là
T́nh Yêu Ba Ngôi duy nhất, khi con người t́m ḿnh và yêu ḿnh
thay v́ t́m Thiên Chúa và yêu Thiên Chúa, như sách Khởi Nguyên lập
lại lời Thiên Chúa khiển trách và lên án con người:
Ngươi đă nghe vợ
ḿnh mà ăn cây Ta đă cấm ngươi không được
ăn (Khởi Nguyên 3:17).
Cũng v́ con người được
dựng nên có nam, có nữ theo h́nh ảnh Thiên Chúa là T́nh Yêu
Ba Ngôi duy nhất, tự ḿnh đă không biết yêu
thương như Thiên Chúa là và như Thiên Chúa muốn
như thế, mà t́nh trạng duy nhất nguyên thủy
nơi bản
thân và sự sống của con
người đă không c̣n nữa.
Hôn Nhân: Ư Nghĩa Đích Thực
Chính con người đă cảm
thấy sự phân rẽ rơ ràng này nơi ḿnh, khi họ nhận
ra cảnh trần truồng của ḿnh và t́m cách che kín ḿnh
đi, cả về thể xác lẫn tâm thần, cho khỏi
bị xấu hổ với Thiên Chúa và với nhau.
Cho khỏi bị xấu hổ về
thân xác, theo sách Khởi Nguyên tiết lộ, họ đă
đan lá vả làm vật che thân. Và, cho khỏi bị xấu
hổ về tâm thần, họ đă không biết nhận
loại và đă t́m cách chạy tội, Adong th́ đổ lỗi
cho Evà và Evà th́ đổ lỗi cho con rắn v.v.
Không phải v́ đă mất đi
sự duy nhất nguyên thủy nơi bản thân và sự sống
của ḿnh như thế mà con người được
dựng nên có nam, có nữ theo h́nh ảnh Thiên Chúa là T́nh Yêu cũng
hết yêu thương hay không c̣n biết yêu thương là
ǵ nữa.
Trái lại, chính v́ cần phải
lấy lại t́nh trạng công chính nguyên thủy của
ḿnh, t́nh trạng duy nhất, như Thiên Chúa là T́nh Yêu Ba Ngôi
duy nhất mà ḿnh là h́nh ảnh, con người mới t́m
đến với nhau để nên một thân thể, nên một
bản thân, nên chính ḿnh.
Từ những suy luận trên
đây, hôn nhân là giao ước yêu thương hàm chứa rất
nhiều ư nghĩa như sau.
Hôn nhân là giao ước yêu
thương, thứ nhất, nói lên ư nghĩa người
nam va người nữ đă nhận ra con người
ḿnh nơi nhau, một con người duy nhất được
dựng nên có nam, có nữ theo h́nh ảnh Thiên Chúa là T́nh Yêu.
Hôn nhân là giao ước yêu
thương, thứ hai, nói lên ư nghĩa người nam và
người nữ thấy rằng ḿnh không thể sống
mà không có nhau, (như hồn không thể thiếu xác hay xác
không thể thiếu hồn), để làm nên một thân thể,
một bản thân, như t́nh trạng duy nhất ban đầu
của con người.
Hôn nhân là giao ước yêu
thương, thứ ba, nói lên ư nghĩa người nam và
người nữ hoàn toàn muốn chấp nhận và yêu
thương nhau như chính ḿnh, để có thể đạt
được t́nh trạng con người duy nhất trọn
hảo thuở ban đầu của con người.
Hôn nhân là giao ước yêu
thương, thứ bốn, nói lên ư nghĩa người
nam và người nữ không chỉ hứa quyết nên một
với nhau mà c̣n là lời đáp lại tiếng gọi của
Thiên Chúa là T́nh Yêu, Đấng đă dựng nên họ có nam,
có nữ theo h́nh ảnh của Ngài và
đă xe duyên kết nghĩa cho họ
để họ có thể phản ảnh sự sống Thần
Linh của Ngài trên đời này, qua cuộc sống hôn nhân
nên một của họ.
Do đó, một khi phản bội
nhau, người nam và người nữ đă liên kết
với nhau trong giao ước yêu thương, trước
hết đă phản bội Thiên Chúa, Đấng mà Đức
Giêsu Kitô, vị sáng lập Kitô giáo đă minh quyết:
Sự ǵ Thiên Chúa đă liên kết,
không ai được phép phân chia (Mathêu 19:6).
Phản bội nhau chính là phân chia
điều Thiên Chúa đă liên kết, và nên một với
nhau là liên kết với Thiên Chúa là T́nh Yêu.
Hôn Nhân: Miếng Ngon Dục
Tính
Thật ra, thuở con người
c̣n ăn lông ở lỗ, sống hầu như theo bản
năng và theo một nền văn hóa chưa hơn ǵ loài vật
là bao nhiêu, th́ vấn đề hôn nhân là giao ước yêu
thương chắc c̣n ở trong hư vô, con người
chưa nghĩ đến.
Có thể nói, bấy giờ, con
người nam và nữ sống chung với nhau v́ nhu cầu
phái tính, đặc biệt của nam tính, nhiều hơn
là yêu thương. Phái nữ hầu như là con mồi
để cung phụng cho phái nam, và đó là lư do tục
đa thê đă khởi đầu và c̣n kéo dài ở một
vài nơi trên thế giới cho đến ngày nay.
Trong sách Khởi Nguyên của Do Thái
giáo đề cập đến việc Thiên Chúa đă phạt
loài người bằng một trận đại hồng
thủy với lư do như sau:
Khi loài người bắt
đầu lan tràn trên mặt đất và sinh ra những
người con gái, những trai thiên tử thấy gái nhân tử
xinh đẹp th́
tha hồ mà lấy làm vợ theo ư
ḿnh. Bởi vậy Chúa phán: 'Thần linh của Ta sẽ măi
măi không ở với con người, v́ nó chỉ toàn là xác
thịt mà thôi...' Vậy Chúa phán: 'Ta sẽ tẩy sạch
trái đất loài người mà Ta đă dựng nên...' Ngài
phán cùng Noe: 'Ta quyết định kết liễu tất cả
mọi tử vong trên trái đất; trái đất v́ chúng
đă đầy những lăng loàn. Nên Ta sẽ hủy hoại
họ và tất cả mọi sự sống trên trái đất'
(Khởi Nguyên 6:1-3,7,13).
Theo nguyên tắc, nếu hôn nhân là
giao ước yêu thương, mà giao ước là do sự
tự đồng ư của hai bên, được tỏ ra
bằng cách nào đó, bằng lời nói hay bằng hành
động, th́ việc đồng ư giao hợp giữa hai
người nam nữ phải chăng là dấu hiệu
đích đáng nhất tỏ ra họ hết ḷng hết sức
muốn trở nên vợ chồng với nhau?
Nếu thế th́ hai người
nam nữ đă có vợ có chồng rồi, khi tự động
đồng ư ăn nằm với nhau th́ cả hai sẽ
thành đôi vợ chồng khác hay sao?
Nếu thế th́ những cặp
t́nh nhân c̣n độc thân hễ ăn nằm với nhau th́
tự động sẽ thành vợ chồng hay sao?
Xác thịt đă đói th́ khó chịu
lắm cho đến khi no thỏa, và khi t́m kiếm thỏa
măn th́ nó đâu chịu ăn măi một món. Cũng thế,
có thể áp dụng không sai về t́nh dục. Hai người
độc thân mà chỉ t́m kiếm xác thịt hay vội vă
hưởng lạc thú chắc ǵ họ đă chịu
ăn nằm với một người. Chẳng lẽ mọi
người mà họ ăn nằm đều là vợ hay
chồng của họ th́ biết là bao nhiêu và xă hội này
cứ thế sẽ ra sao!
Thế nhưng, làm thế nào để
biết được ḿnh, người nam và người
nữ, thực sự đă được Thiên Chúa liên kết,
đă được Ngài xe duyên kết nghĩa. Và, một
khi đă nhận thức ḿnh, người nam và người
nữ, thực sự được Thiên Chúa liên kết
th́ làm sao có thể tránh khỏi việc phân chia để có
thể nên một với Thiên Chúa là T́nh Yêu?
Hôn Nhân: T́m Duyên Kết Phận
Trước hết, làm thế
nào để biết được ḿnh, người nam và
người nữ, thực sự đă được
Thiên Chúa 'liên kết', đă được Ngài xe duyên kết
nghĩa.
Trong việc yêu thương phái
tính và tiến tới hôn nhân, nếu ai cũng biết
trước tiên t́m xem ư Trời, (như người Tầu
vẫn có thói quen t́m ngày lành tháng tốt để lấy
nhau, để làm lễ cưới), th́ có lẽ và chắc
chắn việc phân chia được gọi là ly dị
ngày nay đă ít hay bớt xẩy ra là chừng nào.
Bởi v́, trong việc t́m ư Trời
để biết yêu thương và tiến đến hôn
nhân của ḿnh như thế, con người đă nhận
thức được hôn
nhân là một ơn gọi làm chồng,
làm vợ, làm cha, làm mẹ, chứ không phải chỉ là một
màn yêu thương ngoạn mục theo phản ứng tự
nhiên của phái tính.
Thực tế cho thấy, ḷng
đạo nơi con người càng lỏng lẻo, lạnh
nhạt, con người càng băng hoại về luân lư.
Không phải hay sao, hiện tượng ly dị và phá thai
ngày nay là hậu quả của một nền văn minh tiến
hóa tột bực, tạo nên bởi khoa học và kỹ thuật,
được thể hiện qua mức phát triển về
kinh tế và kỹ nghệ, nhưng lại là một nền
văn minh tiến hóa theo chiều hướng, đầu
tiên từ nhân bản, rồi dần dần tiến đến
thuần túy duy vật, và sau cùng là hoàn toàn vô thần.
Ngày nay, hơn bao giờ hết, nhận
ra được quyền năng sáng tạo và quyền lực
điều khiển của ḿnh, con người cảm thấy
ḿnh có giá, bắt đầu đ̣i quyền lợi của
ḿnh trong mọi sự, nhất là quyền làm chủ, quyền
tự quyết và giải quyết theo ư ḿnh, nhân danh tự
do là muốn làm ǵ th́ làm, uốn cong, bất chấp hay bẻ
gẫy mọi nguyên tắc làm người.
Thế nhưng, mọi sự trong
trời đất, kể cả con người là loài có tự
do, có ư muốn, đă được xếp định,
đều phải tuân theo định luật tự nhiên,
bằng không, chính ḿnh sẽ bị hư đi và c̣n làm
hư cả các sự liên hệ với ḿnh nữa.
Đặt trường hợp,
vào một lúc nào đó, trái đất này đang quay quanh mặt
trời tự nhiên giở chứng, quay xa hay gần mặt
trời hơn một chút, th́ những ǵ kinh khủng sẽ
xẩy ra cho con người sống trên nó.
Cũng thế, v́ con người
ngày nay tự tôn hơn thân phận bẩm sinh làm người
của ḿnh, mà xă hội loài người đang bị khủng
hoảng hơn bao giờ hết, với t́nh trạng gia
đ́nh là nền tảng của xă hội mỗi ngày một
băng rữa theo đà ly dị và phá thai ở một mức
độ gia tốc không thể kiểm soát và kiềm chế
hiện nay.
Ngày nay, càng tự do luyến ái, tự
do lấy nhau, không c̣n hủ tục cha mẹ đặt
đâu con ngồi đấy nữa, lại càng ly dị.
Trong khi, ngày xưa, hai người nam và nữ lấy nhau,
nhiều khi chẳng được nh́n thấy mặt nhau
cho tới khi làm lễ hôn phối hay cả cho đến
lúc động pḥng, mà vẫn sống hạnh phúc với
nhau, vẫn đa tử đa tôn, vẫn b́nh yên xă hội.
Như thế, phải hiểu thế
nào và kết luận ra sao? Chủ trương tự do luyến
ái có ǵ là sai trái, không ổn, cần sửa đổi hay bỏ
đi, và tục lệ cha mẹ đặt đâu con ngồi
đó có hoàn toàn đúng không mà sao lại có những thành quả
hiển nhiên tốt đẹp như vậy so với hiện
trạng gia đ́nh bị phá sản ngày nay??
Hôn Nhân:
Đặt Đâu Ngồi Đó
Thật ra, không phải tự
tục lệ cha mẹ đặt đâu con ngồi đó
đă làm cho hệ thống gia đ́nh ngày xưa nói riêng và
xă hội bấy giờ nói chung được an lành hạnh
phúc, mà là do con người, nhất là những người
con sống trong hoàn cảnh xă hội bấy giờ biết
chấp nhận thi hành tục lệ này một cách hiếu
thảo với mẹ cha và một cách tin tưởng
nơi Trời, nơi số mệnh.
Chính ḷng tin tưởng linh thiêng và
ḷng thảo hiếu này nơi người nam và người
nữ đă làm cho họ tự t́nh chấp nhận nhau làm
chồng, làm vợ của nhau và đă giúp cho họ có sức
sống với nhau trọn đời, trọn kiếp.
Tuy nhiên, theo lư thuyết, tự tục
lệ cha mẹ đặt đâu con ngồi đó có tính
cách phản nhân bản và trái với tâm lư yêu thương
đă
được Thiên Chúa là T́nh Yêu ấn
định.
Tục lệ này phản nhân bản
ở chỗ người con hầu như không có tự do,
không có quyền chọn lựa ǵ cả, trái lại, phải
chấp nhận
người ḿnh không yêu, nhiều
khi trái với tính nết của ḿnh. Chính v́ thế, trong thời
gian tục lệ này c̣n đang thịnh hành, mới có những
câu truyện bên t́nh, bên hiếu, mới có những cảnh
bán ḿnh trả hiếu hay bỏ nhà theo trai v.v.
Tục lệ này c̣n trái với tâm
lư yêu thương, một xu hướng tự nhiên đi từ
việc nhận biết nhau, sang gắn bó với nhau, rồi
mới nên một với nhau. Trong tục lệ này hầu
như chỉ có bước kết thúc là nên một với
nhau mà không có việc nhận biết và gắn bó với
nhau trước đó.
Nhận biết và gắn bó ở
đây không phải ở tại việc không hề biết
mặt nhau cho tới khi về chung sống với nhau,
như một số trường hợp không ít đă phũ
phàng xẩy ra.
Có những trường hợp
đôi trai gái có biết nhau trước, như trường
hợp hai cha mẹ thân nhau, gả con cho nhau từ khi chúng
c̣n nhỏ, thậm chí từ khi chúng chưa sinh ra, nhưng
cả hai, hay ít là một trong hai vẫn không yêu
thương ǵ cả, tức không nhận biết nhau ǵ hết,
cho dù hai bên cha mẹ hết sức tạo cơ hội cho
chúng gắn bó với nhau để chúng lấy nhau theo ư của
ḿnh.
Ngày nay, giáo hội Công giáo, từ
giữa thập niên 1960, tức sau Công Đồng Chung
Vaticanô II, đ̣i các đôi trai gái, trước khi tiến
vào đời sống hôn nhân phải qua một thời gian
chuẩn bị tinh thần, qua ngưỡng cửa
chương tŕnh dự bị hôn nhân, để học hỏi
về tất cả những ǵ cần thiết liên quan
đến ơn gọi gia đ́nh và hạnh phúc hôn nhân.
Chưa hết, để thực
sự thành vợ chồng, trong lễ nghi hôn phối,
đôi trai gái vẫn c̣n phải chính thức minh định
trước mặt cộng đồng đại diện
giáo hội bấy giờ, qua câu trả lời là có, khi vị
linh mục chủ sự lễ nghi hôn phối chất vấn:
Anh chị có tự do và thật
ḷng, chứ không bị ép buộc, đến đây kết
hôn với nhau không?"
Về tục lệ cha mẹ
đặt đâu con ngồi đó th́ như thế, c̣n chủ
trương tự do luyến ái th́ sao
Hôn Nhân: Tự Do Luyến Ái
Tự
do luyến ái, theo nguyên tắc, th́ đúng và hợp với
nhân bản hơn tục lệ cha mẹ đặt đâu
con ngồi đó. Trừ các trường hợp sau đây.
Trường
hợp tự do luyến ái kiểu đồng tính luyến
ái giữa hai người cùng phái với nhau theo trào lưu ở
một số nơi ngày nay,
như
Hoa Kỳ, với cuộc biểu dương xuống
đường đại thể để tranh đấu
quyền lợi tại thủ đô Hoa Thịnh Đốn
vào ngày 25/4/1993, hay Đan Mạch, nơi người ta có thể
làm phép hôn phối cho cả những đôi ghê (gay).
Trường
hợp tự do luyến ái kiểu yêu cuồng sống loạn
của giới trẻ ngày nay đang bị truyền thông
xă hội đầu độc, bằng những
h́nh
ảnh và t́nh tiết khiêu dâm, và đang được học
đường, nhân danh và theo tinh thần khoa học, giáo dục
cho biết đủ thứ, kể cả việc học
làm t́nh an toàn (safe sex) để đề pḥng cho khỏi bị
chứng liệt kháng (Aids) hay khỏi bị có thai v.v.
Trường
hợp tự do luyến ái kiểu sống trước lấy
sau của thành phần viện lư sợ lấy nhau rồi
lại ly dị v́ chưa thực sự hiểu nhau và
đụng chạm nhau trong cuộc sống chung, th́ thà cứ
sống với nhau xem sao đă, chắc ăn rồi mới
dứt khoát lấy nhau mới hợp t́nh, hợp lư. Cảnh
vác cái bầu đi làm hôn thú tại ṭa đời hay lănh nhận
nghi thức theo phép đạo v.v. tại Mỹ quốc này
cũng không phải là quá hiếm và c̣n sượng sùng nữa.
Trường
hợp tự do luyến ái kiểu trao đổi vợ chồng
của một số tổ chức bí mật, hẹn ḥ
nhau, để cùng làm một màn ăn chung
(potluck),
(cho đỡ ăn hoài một món chán bỏ mẹ"), mà
món ngon của lạ là chính thân thể của các cặp vợ
chồng đến tham dự.
Trường
hợp tự do luyến ái hiện đại nhất và cũng
cổ kính nhất, đó là kiểu thủ dâm, một kiểu
hợp thời trang hơn bao giờ hết khi mà ngày nay, thời
bận rộn và đắt đỏ của cuộc sống
cần phải giảm bớt phục dịch và tăng việc
tự động làm lấy (self serve) cho đỡ bị
cost (tốn kém).
Ngoại
trừ những kiểu kể trên hay những kiểu vô
luân tương tự, bất xứng với nhân vị,
nhân phẩm và nhân cách của con người, tự do luyến
ái, như đă nói, theo nguyên tắc là đúng và hợp với
nhân bản hơn tục lệ cha mẹ đặt đâu
con ngồi đấy.
Tuy
nhiên, tục lệ cha mẹ đặt đâu con ngồi
đó, về nguyên tắc th́ không đúng và không hợp nhân
bản thật, song trên thực tế, nhờ tinh thần
thi hành tục lệ này nơi những người con
đến tuổi lập gia đ́nh mà tục lệ này
đă có lợi cho riêng gia đ́nh và chung xă hội thế
nào, cũng vậy, chủ trương tự do luyến
ái, theo lư thuyết th́ đúng và hợp nhân bản hơn
đấy, song
cũng
tùy con người lợi dụng vá áp dụng, thực tế
mới có lợi, bằng không, chẳng những không có lợi
mà lại bất lợi khôn lường.
Hiện
tượng có đến 50% trong tổng số những
đôi vợ chồng ly dị tại Hoa Kỳ hiện nay
nói riêng là ǵ, nếu không phải là một chứng cớ
nói lên việc con người văn minh ngày nay đă lạm
dụng tự do luyến ái của ḿnh, hay đă không biết
tự do luyến ái là ǵ, hoặc đă tự do luyến ái
quá trớn v.v.
Thật
vậy, nói đến tự do luyến ái là nói đến
việc chọn lựa ư trung nhân để làm người
bạn đời của ḿnh. Ngày nay, người ta không
c̣n bị ràng buộc bởi tục lệ cổ hủ cha
mẹ đặt đâu con ngồi đó nữa, trái lại,
tự ḿnh chọn và lấy cho ḿnh con người
lư
tưởng nhất theo sở thích và sở nguyện của
ḿnh, thế mà, người ta vẫn chọn không đúng
người, vẫn sai lầm trong việc chọn lựa,
đến nỗi cứ phải ly dị và tái hôn, cho đến
khi nào t́m thấy ḿnh mới thôi.
Nhưng,
thử hỏi, cho tới bao giờ con người mới
t́m được ḿnh, t́m được con người
hoàn toàn thoả măn ḿnh, làm cho ḿnh được hạnh
phúc như ư của ḿnh, nếu chính họ và tự họ
không thôi đ̣i hỏi và không hết luôn luôn bất măn.
Ở
Việt Nam nói riêng và các nước chậm tiến nói
chung, có lẽ c̣n tâm trạng sợ lấy người một
lần ly dị vợ hay chồng của họ. Nhưng, ở
các nước tân tiến th́ lại khác, với khuynh hướng
cạnh tranh (competition) và tinh thần hiếu thắng
(championship) vẫn có trong xă hội cầu tiến và sặc
mùi lợi lộc của họ, họ lại nghĩ khác. Họ
cho rằng người kia không có giá mới bị ly dị,
c̣n ḿnh có giá người ta mới bỏ người cũ
mà lấy ḿnh.
Chẳng
lạ ǵ trong xă hội nơi đây không phải là hiếm
thấy những cặp vợ chồng đă cạp đi
cạp lại hết người này đến người
khác
cả bốn, năm lần mà vẫn c̣n chưa hoàn toàn măn
nguyện v.v.
Hôn Nhân: Duyên Phận Cuộc Đời
Thật
ra, con người cứ tưởng là ḿnh có quyền chọn
lựa mọi sự, cách riêng có quyền chọn lựa
cho ḿnh người bạn đời, mà xét cho cùng, họ
chỉ có quyền chấp nhận mà thôi.
Bởi
v́, mọi sự đă được an bài, nơi họ cũng
như nơi cuộc đời của họ. Do đó, hôn
nhân mới là một ơn gọi, chứ không phải là một
cuộc chơi cho theo sở thích của ḿnh, chơi cho
đă đời, cho chán chê, chán th́ bỏ, chán th́ thôi v.v.
Trên
thế gian này, có thể nào lại có chuyện tất cả
đều là Thiên Chúa, nghĩa là tất cả đều tự
ḿnh mà có, không cần phải được dựng nên cho
có. Nếu mọi sự không phải là Thiên Chúa, mà chỉ
là tạo vật, phải được dựng nên mới
có, th́ cũng không có chuyện mọi sự muốn làm ǵ
th́ làm, không theo một luật lệ hay hướng về
một mục đích tối thượng nào.
Bởi
thế, dù có vô thần đi nữa, nếu lư trí c̣n lành mạnh
và minh mẫn, người ta phải công nhận là trên
đời này mọi sự đă được an bài, kể
cả t́nh duyên nơi con người, loài có tự do, tự
do chọn lựa. T́nh duyên nơi con người là ǵ, nếu
không phải là những đặc điểm phái tính
nơi họ thu hút người khác phái với họ, và những
sở thích phái tính hướng chiều về người
khác phái nơi họ.
Chính
những yếu tố nội ngoại làm nên t́nh duyên"
nơi mỗi người này mà, vào một thời điểm
và địa điểm định đoạt nào đó,
như
ở một tiệc cưới hay ở một chuyến
đ̣ hoặc ở một tác phẩm v.v., hai người
có duyên với nhau, xa nhau cả nửa ṿng trái
đất,
chênh lệch nhau cả một thế hệ tuổi tác,
hoàn toàn xung khắc nhau về tôn giáo, (như Hồi giáo và
Do Thái giáo chẳng hạn) v.v., cũng vẫn có thể nên
vợ thành chồng của nhau.
Những
người có duyên với nhau, không sớm th́ muộn, theo
sự an bài của Đấng đă xe duyên kết nghĩa
cho con người và cho từng người, cũng sẽ
gặp nhau.
T́nh
duyên nơi mỗi người như là một tần số,
một làn sóng, mà Trời đă đặt sẵn nơi họ,
để hễ bắt đúng đài của nhau là hai
người có cùng một tần số, một làn sóng
như nhau, theo định luật phản ứng tự
nhiên, sẽ nhận ra nhau và gắn bó với nhau.
Hay
ngược lại, mỗi khi con người cảm thấy
bắt đầu yêu thương một đối tượng
nào đó, th́ con tim họ, cơi ḷng họ, như một chiếc
máy vô tuyến truyền thanh hay vô tuyến truyền h́nh,
đă được bàn tay vô h́nh của Thượng Đế
từ trời bật lên bằng bộ phận kiểm
soát xa (remote control).
Bởi
thế, khi cảm nhận được t́nh duyên của
ḿnh, là con người nhận ra được tiếng gọi
yêu thương, một tiếng gọi yêu thương
phát
xuất từ Thiên Chúa là T́nh Yêu, vang qua cái loa là người
t́nh có duyên với ḿnh.
Tuy
nhiên, thực tế cho thấy, tiếng xét ái t́nh chưa chắc
đă là tiếng gọi yêu thương. Như thế, làm
sao phân biệt được đâu là tiếng gọi yêu
thương đích thực của Thiên Chúa để mà
theo, cho t́nh duyên khỏi bị lỡ làng.
Để
giải quyết vấn đề này, về phương
diện chủ động, là vấn đề làm sao để
chọn được người bạn đời xứng
hợp với ḿnh, và về phương diện thụ
động, là vấn đề làm sao để đáp lại
đúng tiếng gọi yêu thương của Thiên
Chúa?
Hôn Nhân: Tiếng Gọi Yêu Thương
Sau
đây xin chia sẻ với qúi độc giả độc
thân nói chung và qúi độc giả đang gặp khó
khăn trong việc t́m bạn đời cho ḿnh nói riêng một
chút cảm nghiệm về tiếng gọi yêu
thương.
1-
Tôi không phải là một con người toàn hảo và
đáng yêu với tất cả mọi người, do
đó, tôi không thể đ̣i người ta phải hoàn hảo
và đáng yêu theo như ư nghĩ và ư muốn của tôi.
2-
Một con người đáng yêu như ư của tôi chưa
chắc đă là mẫu người thực sự toàn hảo,
va ư nghĩ của tôi không phải là những ǵ đúng nhất
và ư muốn của tôi không phải là những ǵ tốt nhất.
3-
Con người không phải chỉ thuần vật chất,
do đó, cái đáng yêu, đáng qúi nơi con người
chính là tinh thần làm người của họ, được
tỏ ra qua tư cách đứng đắn của họ.
4-
Cái đẹp tinh thần của con người chỉ có
thể cảm nhận bằng tinh thần, chứ không thể
nào bằng giác quan hời hợt hay bằng t́nh cảm nhất
thời.
5-
T́nh yêu đích thực th́ hướng về và t́m kiếm
cái đẹp cao qúi của tinh thần. T́nh cảm nhất
thời th́ hướng về và t́m kiếm cái đẹp tự
nhiên bề ngoài, cái đẹp mau qua như bản chất
vốn hay thay đổi của t́nh cảm.
6-
Lập gia đ́nh là để sống trọn đời,
trọn kiếp với nhau, chứ không phải để
mua vui một phút trống canh, do đó, chỉ con người
có tinh thần làm người mới đáng yêu và đáng chọn.
7-
Những người hết sức có duyên đối với
tôi, song tôi lại không có duyên đối với họ, th́,
tốt nhất, sau một số lần t́m cách làm duyên
đối với họ không thành, tôi hăy dứt khoát dính bén
với họ càng sớm càng tốt, kẻo chỉ thêm day
dứt khổ sở, đôi
khi
c̣n bị lợi dụng nữa là đàng khác.
8-
Một người để ư theo đuổi tôi, nhưng
tự nhiên tôi lại không có duyên với họ, th́, đừng
ngại khéo léo t́m hiểu họ, (biết
đâu
là người thiên định th́ sao, càng không hợp mà chịu
khó t́m hiểu mới khách quan và chính xác). Cho tới khi thấy
rỗ là ḿnh thực sự không có duyên với người
ta, hăy dứt khoát ngay.
9-
Một người có duyên với tôi và tôi cũng có duyên với
người đó, th́, theo tự nhiên, hai người thực
sự có tiếng gọi yêu thương. Nếu sau này không
thành đôi hay đổ vỡ hạnh phúc hôn nhân là do không
biết đáp lại hay theo đổi tiếng gọi yêu
thương mà thôi.
10-
Chính yêu thương sẽ làm nên tất cả và mới làm
nên hạnh phúc hôn nhân. Do đó, người nào yêu
thương tôi chân thành nhất và tha thiết nhất, cho
dù, theo giác quan và cảm t́nh của tôi, họ không đáng
yêu và vô duyên đối với tôi, có thể sẽ là người
mang lại hạnh phúc cho tôi, nếu tôi biết cảm nhận,
chấp nhận và đáp ứng t́nh yêu của họ, để
có thể tấu lên một bản hợp ca muôn vàn hạnh
phúc.
Hôn Nhân: Lâu Đài T́nh Ái
Nếu
việc chọn lựa người bạn đời của
ḿnh đă khó th́ việc trung thành giao ước yêu
thương với họ lại càng là một việc khó
hơn. Tại sao?
Tại
v́, theo tự nhiên, t́nh yêu nơi con người bắt nguồn
từ t́nh cảm. T́nh cảm của con người lại
là những ǵ liên hệ mật thiết với đời
sống tự nhiên: đẹp th́ mê, xấu thế ghê; tốt
th́ khen, xấu th́ chê; giỏi th́ phục, dở th́ khinh; có
lợi th́ ham, bất lợi th́
sợ;
thích hợp với ḿnh th́ thiện cảm, không hợp với
ḿnh th́ ác cảm; tử tế với ḿnh th́ ḿnh tử tế
lại, tệ bạc với ḿnh th́ ḿnh tệ bạc lại
v.v.
Chính
v́ con người cứ tiếp tục giữ t́nh yêu hôn
nhân ở mức độ t́nh cảm như thế, chứ
không lợi dụng những va chạm, bất đồng
và bất hảo của nhau trong đời sống vợ
chồng để thăng hóa t́nh cảm của ḿnh trong
t́nh yêu chân thật và trở nên thật sự là một t́nh
yêu tinh ṛng thuần khiết, một t́nh yêu vị tha không vị
kỷ, cho đi hơn nhận lănh, một t́nh yêu hy sinh vô vị
lợi,
phục
vụ không hưởng thụ, mà hạnh phúc hôn nhân mới
đổ vỡ, đời sống gia đ́nh mới nát
tan.
Chúng
ta hay có khuynh hướng nói làm vỡ hạnh phúc hôn nhân. Nói
như thế tức là chúng ta mặc nhiên công nhận một
trong hai thực tại sau đây, hoặc công nhận một
lúc cả hai thực tại này.
Thực
tại thứ nhất, đó là hôn nhân tự nó mang lại
hạnh phúc cho đôi trai gái quyết định lập gia
đ́nh với nhau. Do đó, v́ không biết hưởng hạnh
phúc do cuộc sống hôn nhân hiến cho nên họ đă làm
mất/vỡ hạnh phúc hôn nhân.
Thực
tại thứ hai, đó là t́nh yêu ban đầu của
đôi trai gái đă d́u họ vào cuộc sống hôn nhân chính
là hạnh phúc của họ. Thế nhưng, một khi
chính thức nhập cuộc sống hôn nhân, v́ không c̣n những
màn t́nh yêu có tính cách cải lương (romantic) nữa, mà họ
đă làm mất/vỡ hạnh phúc hôn nhân.
Thật
ra, nếu t́nh yêu là lư do chính yếu hay tác nhân duy nhất tạo
nên hạnh phúc hôn nhân đích thực cho đôi tân hôn, th́ phải
nói thẳng là, trên đời này thật là hiếm có, nếu
không muốn nói dứt khoát là không thể nào tự nhiên mà
có, t́nh yêu đích thực, t́nh yêu trọn hảo, đúng
như bản tính của nó, nơi hai con người nam và
nữ muốn sống đời sống vợ chồng với
nhau.
Do
đó, cuộc sống hôn nhân tự nó cũng không thể
nào, như một lâu đài t́nh ái, có sẵn hạnh phúc cho
đôi tân hôn ngất ngây động pḥng và hưởng
đời trăng mật như người ta tưởng.
Hôn
nhân tự nó cho dù không phải là lâu đài t́nh ái làm cho
đôi trai gái sống đời gia đ́nh ngất ngây hạnh
phúc đi nữa, nhưng nó chính là ngưỡng cửa hạnh
phúc để họ bước vào lâu đài t́nh ái này, miễn
là, vâng, miễn là họ có trong tay chiếc ch́a khóa chính
(master key) để có thể mở toang cánh cửa của
lâu đài t́nh ái này.
Hôn Nhân: Tràn Đầy Hạnh Phúc
T́nh
yêu hôn nhân chính là chiếc ch́a khóa để mở cánh cửa
hạnh phúc hôn nhân này. Thật vậy, t́nh yêu hôn nhân chẳng
những là nguyên lư làm nên hạnh phúc hôn nhân mà c̣n là
phương tiện hay phương thế để đạt
đến hạt phúc hôn nhân nữa.
Nếu
thông cảm tự nó là cách thức, là phương tiện
đạt đến hạnh phúc hôn nhân, th́ thử hỏi,
tại sao, trong xă hội b́nh quyền nam nữ tại Âu Mỹ
ngày nay, người ta luôn t́m cách ngồi xuống thông cảm
với nhau bằng cách talk to each other (nói chuyện
với
nhau) mà kết cục rồi cũng vẫn dẫn nhau ra
ṭa làm giấy ly dị.
Như
thế không phải là người ta đă cố mở cửa
bằng một chiếc ch́a khóa khác, ch́a khóa giả hay sao,
do đó, họ đă không thể nào mở được
cửa.
Trái
lại, có ch́a khóa t́nh yêu hôn nhân trong tay, nghĩa là có sẵn
ḷng vị tha, th́ chẳng cần phải talk ra bề ngoài,
tự ḿnh, họ vẫn có thể thông cảm với nhau
được, vẫn tha thứ cho nhau và vẫn sống
với nhau, càng ngày càng nên một, càng ngày
càng
duy nhất hơn, đúng với bản chất của hôn
nhân, nhờ đó, đôi vợ chồng càng ngày càng cảm
thấy kiện toàn và hạnh phúc là viên măn yêu thương.
Một
khi đă biết yêu thương nhau, đă có chiếc ch́a
khóa trong tay, người ta tự nhiên sẽ mở
được cánh cửa của lâu đài t́nh
ái,
bằng những tác động chứng
tỏ
họ thật sự và thiết tha yêu nhau như bản
thân ḿnh:
Tin
tưởng vào con người của nhau,
Để
ư đến những sở thích của nhau,
Tôn
trọng những tâm tư của nhau,
Chiều
theo đ̣i hỏi vô tội của nhau,
Đáp ứng những nhu cầu của
nhau,
Chia sẻ những khó khăn của
nhau,
Nâng đỡ những yếu kém của
nhau,
Bênh chữa những lỡ lầm
của nhau,
Bổ khuyết những thiếu
sót của nhau,
Tha thứ những bội bạc
của nhau,
Coi nhau là hạnh phúc của ḿnh,
Biến ḿnh nên hạnh phúc cho nhau.
Với những tác động
hôn nhân tỏ ra thật sự đôi nam nữ sống
đời vợ chồng hết sức muốn trở
nên một thân thể, muốn yêu thương nhau như bản
thân ḿnh như thế, về mặt tiêu cực, họ sẽ
tránh được những đổ vỡ gia đ́nh,
thường xẩy ra về mặt sinh lư, tài chính, giáo dục
hay tâm linh, tạo nên bởi những tương dị tự
nhiên nơi cá tính vợ chồng, lại nhân với những
tương khắc về tâm lư, không ai chịu ai, ai cũng
muốn người ta phải thích ứng (adjust) với
ḿnh hơn là đáng lẽ ḿnh phải thích ứng với
nhau.
V́ đôi nam nữ sống đời
vợ chồng không thể thích ứng với nhau, như
1x1=1 hay 1/1=1, mà Hôn Nhân là Giao Ước Yêu Thương
đă trở thành bài toán trừ, 1-1, với đáp số là
không (zero).
Đúng thế, chính tác động
thích ứng với nhau trong đời sống gia đ́nh mà
t́nh cảm ban đầu đă gắn bó cả hai nên một
thân thể bằng Hôn Nhân là Giao Ước Yêu Thương
đă được mài dũa, rèn luyện để thực
sự trở thành chiếc ch́a khóa chính (master key) mở
toang lâu đài t́nh ái cho họ.
Sau đây xin chia sẻ với qúi
độc giả đă lập gia đ́nh nói chung và qúi
độc giả đang gặp trục trặc trong đời
sống hôn nhân nói riêng những khẩu huyết cần phải
luôn ư thức và nắm giữ mới có thể bảo tồn
và kiến tạo Mái Ấm Yêu Thương của ḿnh.
1- Hôn nhân do Thiên Chúa là T́nh Yêu xe duyên
kết nghĩa;
2- Bởi đó, không ai được
phép phân chia, một khi đă tự t́nh lấy nhau.
3- Lấy nhau là chấp nhận
nhau hoàn toàn, dù tốt xấu, hay dở;
4- Bởi đó, luôn phải thông cảm,
tha thứ và bù đắp cho nhau.
5- Lấy nhau là hứa quyết yêu
nhau trọn đời, chứ không phải một thời;
6- Bởi đó, dù gian nan khốn
khó cũng không bao giờ bỏ nhau.
7- Lấy nhau không phải là v́ t́nh
yêu đă viên măn mà là cho t́nh yêu viên măn;
8- Bởi đó, không chuyên tâm luyện
tập yêu nhau, bằng cách tự thích hợp với nhau, sẽ
không bao giờ gặp nhau và không thể nào sống với
nhau.
9- T́nh yêu từ “Thiên Chúa là T́nh Yêu”
phát xuất;
10- Bởi đó, chỉ yêu nhau
như Thiên Chúa mới “hạnh phúc là viên măn yêu
thương”.
Đaminh
Maria Cao Tấn Tĩnh, BVL