Thánh Pedro de San José de Becantur (1626-1667)

 

Bài Giảng Phong Thánh của ĐTC Gioan Phaolô II



 

Thánh Lễ Phong Thánh đă được long trọng cử hành tại Trường Đua South Hippodrome của Guatemala Thành vào lúc 9 giờ sáng địa phương, Thứ Ba 30/7/2002, với trên 700 ngàn người tham dự. Cuối Thánh Lễ, vị thị trưởng thành phố và 2 vị đại diện đă trao cho ĐTC các ch́a khóa của Cổ Thành Guatemala, nơi vị thánh này đă sống và qua đời. Sau đây là bài giảng của ĐTC trong Thánh Lễ Phong Thánh.



1. “Hăy đến hỡi những kẻ được Cha Ta chúc phúc… Ta nói thật với các người là khi các người làm cho một trong những người anh em hèn mọn nhất của Ta là các người đă làm cho chính Ta” (Mt 25:34,40).

Hôm nay, trong việc thêm tên tuổi của Thày Pedro de San José de Becantur vào sổ bộ các Thánh, Tôi tin tưởng vào tầm quan trọng sứ điệp của Thày. Vị thánh mới này, khi hành tŕnh với duy đức tin và ḷng cậy trông vào Thiên Chúa, đă vượt qua Đại Dương Atlantic để đến chăm sóc cho người nghèo cũng như cho thổ dân Mỹ Châu: đầu tiên ở Cuba, sau đó đến Hunduras, và cuối cùng ở mảnh đất diễm phúc Guatemala này, “mảnh đất hứa” của Thày.

2. (ĐTC chào các chức sắc trong đạo ngoài đời, trong đó có 8 vị lănh tụ quốc gia, và chào cả các thổ dân ở nước này)

3. “Được kiên cường bởi sức mạnh Thần Linh của Người trong ḷng, và chớ ǵ Chúa Kitô ngự trong ḷng anh em bằng đức tin… anh em hăy đâm rễ sâu vào t́nh yêu” (Eph 3:16-17). Những lời của Thánh Phaolô chúng ta nghe hôm nay ấy cho chúng ta thấy việc nội tâm gặp gỡ Chúa Kitô làm cho hữu thể con người được biến đổi ra sao, khiến họ tràn đầy ḷng xót thương đối với tha nhân của họ.

Tại nơi sinh trưởng của ḿnh, cũng như qua mọi đoạn đời của ḿnh, Thày Pedro vốn là một con người cầu nguyện, nhất là ở nơi đây, ở nơi ẩn trú Canvê này, Thày đă chuyên chú t́m kiếm ư muốn của Thiên Chúa từng giây từng phút.

Bởi thế Thày là một gương mẫu nổi bật cho Kitô hữu hôm nay, thành phần Thày đă nhắc nhở là việc tập luyện nên thánh “cần phải có một đời sống Kitô hữu nổi bật nhất về nghệ thuật cầu nguyện” (Tông Thư Mở Màn Cho Một Tân Thiên Niên Kỷ, đoạn 32). Do đó, Tôi xin lập lại huấn từ của Tôi cho tất cả mọi cộng đồng Kitô hữu Guatemala, cũng như ở các quốc gia khác, là hăy trở thành những học đường cầu nguyện thực sự, nơi mà tất cả mọi sinh hoạt đều tập trung vào việc cầu nguyện. Một đời sống đạo đức bao giờ cũng phải là một đời sống sinh muôn vàn hoa trái.

Thày Pedro đă làm mô phạm cho linh đạo của ḿnh bằng đường lối này, nhất là bằng việc chiêm ngắm mầu nhiệm Bêlem và Thập Giá. Nếu Thày đă d́m ḿnh vào thời sơ sinh và thơ ấu của Chúa Giêsu, một biến cố khiến Thày thực sự tự nhiên nhận thấy dung nhan của Thiên Chúa nơi con người, th́ trong việc suy niệm về Thập Giá, Thày đă t́m được sức mạnh để anh hùng thực thi ḷng thương xót với thành phần hèn kém nhất cũng như thành phần bị bỏ rơi nhất.

4. Hôm nay, chúng ta là những chứng nhân về sự thật sâu xa của những lời Thánh Vịnh chúng ta vừa đọc, đó là người công chính “sẽ không lo sợ… Họ tự do phân phát, họ đă ban tặng cho người nghèo, đức công minh của họ muôn đời bền vững” (112:8-9). Thứ công lư bền vững là thứ công lư được thực hành một cách khiêm tốn, biết xót thương thông cảm với số phận của anh em ḿnh, biết gieo rắc tinh thần thứ tha và nhân hậu khắp nơi. Thày Pedro de Becantur đă nổi bật chính là do bởi tinh thần khiêm nhượng và sống đời khổ hạnh, nhờ đó Thày đă biết thực thi t́nh thương xót. Lời khuyên dụ của Thánh Phaolô sau đây đă ăn sâu vào tâm hồn của Thày: “Bất cứ làm ǵ, anh em hăy làm hết ḿnh như thể phụng sự Chúa chứ không phải con người” (Col 3:23). Bởi thế, Thày thực sự là người anh em của mọi người sống trong bất hạnh và là người hiến ḿnh cho phần rỗi của họ một cách tha thiết cũng như bằng một t́nh yêu bao la. Nhờ đó, với cả cuộc sống của ḿnh, những công việc Thày làm đă chứng tỏ cho thấy Thày dấn thân cho người yếu bệnh ở bệnh viện nhở Đức Bà Bêlem, chiếc nôi của Ḍng Bêlem.

5. Thày Pedro là hiện thân của “một gia sản không được làm mất đi; chúng ta luôn phải cám ơn về điều này và chúng ta phải lập lại việc chúng ta quyết tâm bắt chước nó” (Tông Thư Mở Màn Cho Một Tân Thiên Niên Kỷ, đoạn 7). Gia sản này phải tác động nơi các Kitô hữu cũng như nơi tất cả mọi người công dân là hăy thực hiện việc biến đổi cộng đồng nhân loại thành một đại gia đ́nh, trong đó, những mối liên hệ về xă hội, chính trị và kinh tế có thể xứng với con người, và trong đó, cái nhân phẩm của con người được cổ vơ, bằng việc thực sự công nhận những quyền lợi bất khả xúc phạm của họ.

Tôi xin kết thúc bằng việc lập lại sự kiện là ḷng tôn sùng đối với Trinh Nữ Maria đă giúp cho Thày Pedro sống đạo và thực thi ḷng xót thương. Chớ ǵ Mẹ cũng hướng dẫn chúng ta nữa, để thắp sáng bằng tấm gương của “con người đă là đức bác ái”, chúng ta có thể tiến đến với Chúa Giêsu Con Mẹ. Amen.

Chúc tụng Chúa Giêsu Kitô.

 

(Đaminh Maria Cao Tấn Tĩnh, BVL, trích dịch theo tài liệu của Ṭa Thánh được Zenit phổ biến)

 

Tiểu Sử


Thánh Phêrô de Betancurt sinh vào đời ngày 19/3/1626 tại Chasna de Vilaflor ở Tenerife thuộc Quần Đảo Canary. Ngài qua đời ngày 25/4/1667 ở Thành Guatemala, Guatemala. Đời sống của Ngài, một cuộc sống được đánh dấu bằng nhân đức anh hùng, là một chứng từ chiếu sáng của ḷng trung thành với Phúc Âm. Ngài thuộc gịng dơi của Juan de Betancurt, một trong những người Norman đến chiếm cứ Quần Đảo Canary. Tuy nhiên, gia đ́nh của Ngài rất nghèo và Ngài bắt đầu làm việc như một người chăn nuôi đàn vật nhỏ của gia đ́nh Ngài. Đó là lư do hoàn cảnh thiên nhiên đă tạo cho Ngài có một tâm hồn biết nh́n thấy Thiên Chúa trong tất cả mọi sự chung quanh Ngài.

Khi Thánh nhân nghe thấy những t́nh trạng sinh sống khổ sở đáng thương của dân chúng West Indies “Da Đỏ Bên Phía Tây” (tức ở phía tây quê hương của Ngài, hay ở Mỹ Châu ngày nay cũng vậy), Ngài cảm thấy ḿnh được kêu gọi để mang sứ điệp Kitô Giáo đến cho miền đất này. Năm 1650, tức năm mới 23 tuổi, Ngài đă lên đường tới Guatemala là nơi một người họ hàng của Ngài đă đến đóng vai tṛ là thư kư của Vị Tổng Thống Đốc. Ngân quĩ của Ngài cạn kiệt ở Havana nên Ngài phải trang trải cuộc hành tŕnh của Ngài từ đó, bằng cách làm việc trên một chiếc tầu đậu ở Honduras để từ đó đi bộ tới Guatemala Thành.

Thánh nhân bấy giờ nghèo khổ đến nỗi Ngài phải xếp hàng xin bánh ăn trước cửa anh em Ḍng Phanxicô, và cũng chính ở đó mà Ngài đă gặp Thày Fernando Espino, một nhà truyền giáo nổi danh, vị trở thành bạn thân của Ngài và trở thành cố vấn suốt đời của Ngài. Thày này đă t́m cho Ngài một việc làm ở một xưởng làm tơ sợi ở địa phương. Năm 1653, Ngài cảm thấy ḿnh muốn vào học viện Ḍng Tên địa phương để làm linh mục. Tuy nhiên, quá yếu khả năng, Ngài đă phải rút lui. Nhưng cũng qua dịp này Ngài đă gặp Cha Manuel Lobo, Ḍng Tên, Vị đă làm linh mục giải tội cho Ngài.

Thày Fernando đă mời Ngài gia nhập Ḍng Phanxicô như một thày trợ sĩ, nhưng Ngài cảm thấy Thiên Chúa muốn Ngài ở thế gian; và vào năm 1655, Ngài đă gia nhập Ḍng Ba Phanxicô. Từ đó trở đi, Ngài dốc tất cả thời giờ của ḿnh vào việc xoa dịu những khổ đau của thành phần bất hạnh giữa những vất vả khôn xiết và khó khăn khôn tả. Ngài đă trở thành vị tông đồ cho những người nô lệ Mỹ-Phi Châu, những người Indios phải lao động một cách phi nhân, những người di dân và trẻ em bị bỏ rơi, bằng một ḷng quảng đại bao la và với một ḷng khiêm nhượng hoàn toàn phó ḿnh theo ư Chúa. Ngài đă trở nên mọi sự cho mọi người bởi ḷng bác ái của Chúa Kitô. Năm 1658, Ngài đă thí cho một cái cḥi ở, một cái cḥi đă được Ngài biến thành một bệnh viện cho người nghèo, thành phần xuất viện từ nhà thương của thành phố song vẫn cần được chăm sóc.

Nhà thương nhỏ bé của Ngài ấy được gọi là “Đức Bà Bêlem”. Ngài cũng thành lập một nơi trú ẩn cho thành phần vô gia cư, một trường học cho người nghèo và trẻ em bị bỏ rơi, cũng như một nguyện đường. Ngài đă nhận được sự giúp đỡ cho những cơ sở này từ cả hai phía thẩm quyền dân sự và tôn giáo. Ngài đă đi ăn xin để trả tiền cử hành Thánh Lễ cho những vị linh mục nghèo và trả cho những Lễ được cử hành sớm cho người nghèo khỏi bị mất lễ. Ngài có những nhà thờ nho nhỏ được xây cất lên ở những khu vực người nghèo, nơi Ngài dạy bảo hướng dẫn cho các trẻ em, Mỗi năm, vào ngày 15/8, Ngài tụ họp trẻ em lại để hát Bảy Niềm Vui của Kinh Mân Côi Phanxicô tôn kính Thánh Mẫu, một thói lệ vẫn c̣n tiếp tục ở Guatemala cho tới ngày nay.

Có nhiều người nam nữ đă tham gia cộng tác với Ngài, thành phần trở nên Các Sư Huynh Bêlem và Các Sư Tỉ Bêlem, và đă viết một cuốn Qui Luật bao gồm việc chủ động làm việc tông đồ với người nghèo, bệnh nhân và thành phần kém may mắn, bằng một đời sống sâu xa cầu nguyện, chay tịnh và đền tội. Thế là Hội Ḍng Bêlem được thiết lập. Ngài chết vào ngày 25/4/1667, lúc mới có 41 tuổi. Cả cuộc đời của ḿnh, Ngài chuyên chú suy niệm về Con Trẻ Bêlem. Ngài lúc nào cũng thấy dung nhan của “Con Trẻ Giêsu” nơi người nghèo, và sốt sắng phục vụ họ. Ngài được gọi là “Thánh Phanxicô của Những Người Châu Mỹ”.