Chúa
Nhật 11 Thường Niên
Chiêm
Ngắm Lời Chúa là Thần Linh
A.
"Nh́n thấy từng đoàn lũ dân chúng, Chúa Giêsu động
ḷng xót thương. Như chiên không người chăn
dắt, họ sơng soài mỏi mệt. Người nói với
các môn đệ: 'Mùa màng th́ tốt tươi mà thợ
gặt lại hiếm hoi. Hăy xin chủ mùa sai các thợ
gặt đến thu hoạch mùa màng của ông'. Đoạn
Người triệu tập 12 môn đệ lại mà trao
quyền khu trừ các thần ô uế và chữa trị đủ
mọi thứ yếu đau bệnh hoạn... Chúa Giêsu sai
những người này ra đi truyền giáo thành một
Nhóm 12 Vị, sau khi căn dặn họ: 'Các con đừng
đến viếng thăm khu vực dân ngoại và đừng
vào làng mạc Samaritanô. Trái lại, các con hăy đến với
con chiên lạc của nhà -ch-Diên. Trên đường đi,
các con hăy loan báo rằng: Triều đại Thiên Chúa đă đến!
Hăy chữa bệnh, phục sinh kẻ chết, trị phong
cùi, trừ ma qủi. Tặng ân các con đă lănh nhận th́
cũng trao ban như là một tặng ân'": "Đang
khi dân -ch-Diên cắm lều lưu ngụ ở đây (sa
mạc Sinai) trước ngọn núi, Moisen lên núi cùng Thiên
Chúa. Bấy giờ Chúa gọi ông mà phán: 'Các người đă
chứng kiến việc Ta đối xử với các người
Ai Cập ra sao, và Ta đă mang các người trên đôi cánh
phượng hoàng thế nào mà đem các người đến
đây với Ta. Bởi thế, nếu các người
lắng nghe tiếng của Ta và tuân giữ giao ước
của Ta, các người sẽ là sở hữu đặc
biệt của Ta, được Ta yêu qúi hơn tất
cả mọi dân tộc khác, mặc dù tất cả trái đất
là của Ta. Các người sẽ là một vương
quốc tư tế, một dân nước thánh hảo đối
với Ta'" - "Ta là dân tộc, là đoàn chiên Chúa
chăn nuôi" (ở đây, theo Sách Lễ Tiếng Anh, câu
đáp ca là: "We are his poeple: the sheep of his flock":
"Chúng ta là dân của Ngài, là chiên trong đàn của
Ngài")' "Thiên Chúa đă chứng tỏ t́nh yêu của
Ngài đối với chúng ta ở chỗ đang khi chúng ta
c̣n là tội nhân th́ Đức Kitô đă chết cho chúng ta.
V́ nếu chúng ta khi là những thù địch của Thiên
Chúa c̣n được giải ḥa với Ngài bằng cái
chết của Con Ngài, th́ chắc chắn, hơn thế
nữa, là những kẻ đă được
giải ḥa, chúng ta sẽ được cứu độ
bằng sự sống của Người" (Bài đọc
hai này, trừ câu đầu không có, c̣n hoàn toàn giống bài đọc
hai của Lễ Kính Thánh Tâm Chúa Giêsu trang 325).
B-
"Chúa Giêsu nói với đám đông: 'Triều đại
của Thiên Chúa th́ như thế này. Có một người
gieo hạt xuống đất. Ngày qua ngày ông ngủ
rồi lại thức. Trong khi đó, hạt giống
nẩy mầm mọc lên ra sao ông ta không hay biết... Khi hoa
mầu trổ sinh, ông gặt hái v́ mùa màng đă tới lúc
thu hoạch...' Người tiếp tục nói: 'Chúng ta
sẽ so sánh triều đại Thiên Chúa như thế nào được?
Lấy h́nh ảnh nào để biểu hiệu cho nó đây?
Nó giống như hạt cải, khi được
trồng xuống đất th́ là một hạt nhỏ
nhất trong tất cả các hạt giống, tuy nhiên,
một khi được gieo văi, nó nẩy sinh thành một
bụi cây to nhất, đến nỗi những cành của
nó đủ lớn cho các chim trời đến làm tổ
nấp bóng nơi nó'": "Vậy Chúa là Thiên Chúa phán: 'Ta
cũng lấy đi khỏi cái lêu nghêu của cây bách hương,
sẽ bẻ đi cái chồi non từ những cành chót vót
của nó. Rồi đem trồng nó trên một ngọn núi
cao ngất' Ta sẽ trồng nó trên những đỉnh núi
cao của -ch-Diên. Nó sẽ trổ vươn cành lá và sinh
hoa kết trái, và thành một cây bách hương hùng vĩ.
Chim trời đủ loại sẽ trú ẩn ở bên dưới
nó, mọi thứ có cánh trú ẩn nơi những cành lá của
nó. Và mọi cây cối nơi đồng bằng sẽ
nhận biết rằng Ta là Chúa, Đấng hạ cây cao
xuống thấp, nâng cây thấp lên cao, biến cây xanh héo
úa, làm cây héo úa nẩy nở'" - "Lạy Chúa,
thiện hảo thay việc khen ngợi Chúa"' "Chúng
ta biết rằng trong khi c̣n ở trong thân xác là chúng ta cách
xa Chúa. Chúng ta bước đi bằng đức tin chứ
không phải bằng thị giác... Cuộc sống của
tất cả chúng ta phải được tỏ hiện
trước ṭa của Đức Kitô, để mỗi người
nhận lấy phần công của ḿnh, tốt hay xấu, tùy
theo cuộc sống của ḿnh khi c̣n ở trong thân xác".
C-
"Có một người Pharisiêu kia mời Chúa Giêsu ăn
tối với ḿnh. Chúa Giêsu đến nhà người
Pharisiêu này mà dùng bữa. Người phụ nữ có
tiếng là một tội nhân trong thành biết được
Người đang dùng bữa tối ở nhà người
Pharisiêu. Chị mang đến một b́nh dầu thơm và đứng
cạnh chân Người mà khóc cho những giọt nước
mắt nhỏ xuống chân Người. Đoạn
chị lau chân Người bằng tóc của ḿnh, hôn chân Người
và xức dầu thơm chân Người... Quay về phía người
phụ nữ, Người nói với Simon: '... Tôi cho ông hay,
đó là lư do tại sao nhiều tội lỗi của
chị được thứ tha - v́ t́nh yêu cao cả của
chị...' Rồi Người nói với chị: 'Con được
tha thứ tội lỗi... Đức tin của con đă cứu
con. Vậy con hăy đi bằng an'": "Nathan nói với
Đavít: 'Vậy Chúa là Thiên Chúa của -ch-Diên phán: Ta đă xức
dầu cho ngươi làm vua -ch-Diên. Ta đă giải cứu
ngươi khỏi tay Saolê... Ta đă ban cho ngươi nhà
-ch-Diên và nhà Giuđa... Tại sao ngươi lại lợi
dụng gươm đao mà hạ thủ Uria người
Hittite' ngươi lấy vợ hắn làm của ḿnh...'
Bấy giờ Đavít nói cùng Nathan: 'Tôi đă phạm
tội cùng Chúa'. Nathan đáp lời Đavít: 'Phần Chúa đă
tha tội cho ngươi: ngươi sẽ không phải
chết'" - "Lạy Chúa, Chúa đă tha thứ tội
lỗi cho tôi" (ở đây, theo Sách Lễ Tiếng Anh,
câu đáp ca là: "Lord, forgive the wrong I have done" -
"Lạy Chúa, xin thứ tha điều sai trái mà tôi đă
làm")' "Hăy biết rằng người ta không được
công chính hóa bởi việc giữ lề luật mà là bởi
đức tin vào Đức Giêsu Kitô... Tôi đă bị đóng
đanh với Đức Kitô, nên sự sống mà tôi
hiện sống không phải của tôi' Đức Kitô đang
sống trong tôi. Tôi c̣n sống sự sống loài người,
nhưng đó là sự sống đức tin vào Con Thiên
Chúa, Đấng đă yêu thương tôi và hiến ḿnh v́
tôi. Tôi sẽ không coi tặng ân ban phát của Thiên Chúa như
vô nghĩa. Nếu sự công chính nhờ lề luật mà
có th́ Đức Kitô đă chết cách luống công vô
ích!"
Cảm
Nghiệm Lời Chúa là Sự Sống
"Thời gian đă
viên trọn. Triều Đại Thiên Chúa đă đến!
Hăy cải thiện đời sống và tin vào Phúc Âm"
(Phúc Âm Chúa Nhật 3 Mùa Thường Niên Hậu Giáng Sinh
năm B), như trang 294 nhận định, "đó
là chủ đề của toàn Mùa Thường Niên Hậu
Phục Sinh, được thể hiện qua Phụng Vụ
Lời Chúa ở từng Chúa Nhật trong Mùa".
Thật vậy,
trong Chúa Nhật 10 Thường Niên tuần trước,
qua Phụng Vụ Lời Chúa cho cả chu kỳ Phụng Vụ
3 năm, "triều đại Thiên Chúa đă đến
chính là lúc Thiên Chúa chính thức và trực tiếp tỏ ḿnh
ra nơi Đức Giêsu Kitô, tâm điểm của Phúc Âm cứu
rỗi, Đấng là chính mạc khải của Thiên Chúa, được
tỏ ra cho loài người bằng ân sủng, như Người
đă gọi Mathêu trong Phúc Âm năm A, hay bằng rao
giảng, như Người đă ở giữa đám đông
trong Phúc Âm năm B, hoặc bằng quyền năng, như
Người đă làm phép lạ trong Phúc Âm năm C"
(trang 340).
Trong Phụng Vụ
Lời Chúa của Chúa Nhật 11 Thường Niên tuần
này, "triều đại Thiên Chúa đă đến" đầu
tiên với "con chiên lạc của nhà -ch-Diên" (chu
kỳ Phụng Vụ năm A), như một "hạt
giống nẩy mầm mọc lên" (chu kỳ Phụng Vụ
năm B), nơi con người "có t́nh yêu cao cả"
như "người phụ nữ có tiếng là một
tội nhân trong thành" (chu kỳ Phụng Vụ năm
C).
Trước
hết, Lời Chúa theo chu kỳ Phụng Vụ năm A của
Chúa Nhật Thường Niên 11 tuần này th́ "triều đại
Thiên Chúa đă đến" đầu tiên với "con
chiên lạc của nhà -ch-Diên". Đúng thế, v́ Do Thái
là dân tộc duy nhất được Thiên Chúa chọn để
Ngài có thể từ từ tỏ ḿnh Ngài ra trong Cựu Ước,
cho đến khi "Lời hóa thành nhục thể... Người
Con Duy Nhất đến từ Cha, đầy ân sủng và
chân lư" (Phúc Âm Lễ Ngày Giáng Sinh). Thiên Chúa đă trực
tiếp tỏ ḿnh cho dân tộc Do Thái là dân Chúa, và đồng
thời cũng gián tiếp tỏ ḿnh cho dân tộc Ai
Cập, đại diện các Dân Ngoại, ở chỗ,
theo như bài đọc 1: "Các người đă chứng
kiến việc Ta đối xử với các người
Ai Cập ra sao, và Ta đă mang các người trên đôi cánh
phượng hoàng thế nào mà đem các người đến
đây với Ta. Bởi thế, nếu các người
lắng nghe tiếng của Ta và tuân giữ giao ước
của Ta, các người sẽ là sở hữu đặc
biệt của Ta, được Ta yêu qúi hơn tất
cả mọi dân tộc khác, mặc dù tất cả trái đất
là của Ta. Các người sẽ là một vương
quốc tư tế, một dân nước thánh hảo đối
với Ta". Như thế, theo Dự Án Cứu Độ
của Thiên Chúa, cả dân Do Thái cũng như các Dân
Ngoại phải cùng nhau kêu lên như câu đáp ca hôm nay:
"Chúng ta là dân của Ngài, là chiên trong đàn của
Ngài". Tuy nhiên, trên thực tế và theo lịch sử,
dân Do Thái đă trở thành "con chiên lạc", cần
phải được dẫn về với Thiên Chúa trước
tiên. Đó là lư do, theo bài Phúc Âm, khi sai 12 tông đồ đi
truyền giáo, Chúa Giêsu mới "căn dặn họ: 'Các
con đừng đến viếng thăm khu vực dân
ngoại và đừng vào làng mạc Samaritanô. Trái lại,
các con hăy đến với con chiên lạc của nhà
-ch-Diên. Trên đường đi, các con hăy loan báo rằng:
Triều đại Thiên Chúa đă đến! Hăy chữa
bệnh, phục sinh kẻ chết, trị phong cùi, trừ
ma qủi". Phải, "triều đại Thiên Chúa đă
đến" đầu tiên với dân tộc Do Thái, không
phải từ khi 12 tông đồ được sai đi
truyền giáo cho họ, mà từ khi Lời nhập thể
và tỏ ḿnh ra ở thành Bêlem, nơi Người giáng sinh,
cho các mục đồng, thành phần đại diện
dân Do Thái, cũng như cho các nhà chiêm tinh đông phương,
thành phần đại diện các Dân Ngoại. Như
thế, "triều đại Thiên Chúa đă đến"
với chung loài người chính là lúc và ở tại
việc, như bài đọc thứ hai nhận thức:
"Thiên Chúa đă chứng tỏ t́nh yêu của Ngài đối
với chúng ta ở chỗ đang khi chúng ta c̣n là tội
nhân th́ Đức Kitô đă chết cho chúng ta".
Sau nữa, Lời
Chúa theo chu kỳ Phụng Vụ năm B của Chúa
Nhật Thường Niên 11 tuần này, th́ "triều đại
Thiên Chúa" được gieo "xuống đất"
Do Thái như một "hạt giống nẩy mầm
mọc lên". Đó là lư do "Chúa Giêsu nói với đám đông:
'Triều đại của Thiên Chúa th́ như thế này. Có
một người gieo hạt xuống đất. Ngày qua
ngày ông ngủ rồi lại thức. Trong khi đó, hạt
giống nẩy mầm mọc lên ra sao ông ta không hay
biết... Khi hoa mầu trổ sinh, ông gặt hái v́ mùa màng đă
tới lúc thu hoạch". Qua dụ ngôn thứ nhất
về "triều đại Thiên Chúa" trên đây,
"người gieo hạt xuống đất" này c̣n
ai ngoài Thiên Chúa. Việc "hạt giống nẩy mầm
mọc lên ra sao ông ta không hay biết", bởi v́ nếu
ông là Thiên Chúa th́ ông đă thừa biết tác dụng
Thần Linh của hạt giống mà ông gieo xuống đất
rồi. Do đó, ông chỉ cần đợi cho đến
"khi hoa mầu trổ sinh (là) ông gặt hái v́ mùa màng đă
tới lúc thu hoạch". Hạt giống được
gieo xuống đất đây c̣n là ǵ khác ngoài "Lời
hóa thành nhục thể" (Phúc Âm Lễ Ngày Giáng Sinh). Và 12
vị tông đồ không phải hay sao là thành phần đầu
tiên được sai đến "gặt hái v́ mùa màng đă
tới lúc thu hoạch", đúng như Phúc Âm năm A
tŕnh thuật: "Nh́n thấy từng đoàn lũ dân chúng,
Chúa Giêsu động ḷng xót thương. Như chiên không người
chăn dắt, họ sơng soài mỏi mệt. Người
nói với các môn đệ: 'Mùa màng th́ tốt tươi mà
thợ gặt lại hiếm hoi. Hăy xin chủ mùa sai các thợ
gặt đến thu hoạch mùa màng của ông'".
Phần hạt giống được gieo xuống đất,
theo dụ ngôn thứ hai, "nó giống như hạt
cải, khi được trồng xuống đất th́
là một hạt nhỏ nhất trong tất cả các
hạt giống, tuy nhiên, một khi được gieo văi,
nó nẩy sinh thành một bụi cây to nhất, đến
nỗi những cành của nó đủ lớn cho các chim trời
đến làm tổ nấp bóng nơi nó". Qủa
thật, tác dụng Thần Linh của hạt giống Nước
Trời, tức của Lời nhập thể, như
lịch sử chứng thực, từ vùng "đất"
Do Thái đă "nẩy sinh thành một bụi cây to
nhất, đến nỗi những cành của nó (là các giáo
hội địa phương trên khắp thế giới,
các ḍng tu, các thánh nhân) đủ lớn cho các chim trời
(là các linh hồn) đến làm tổ nấp bóng nơi nó
(để được cứu rỗi)". Như thế,
"triều đại Thiên Chúa đă đến" c̣n ở
tại việc Thiên Chúa làm cho Giáo Hội của Đức
Kitô, Con Ngài, "thành một cây bách hương hùng vĩ
(trên những đỉnh núi cao của -ch-Diên). Chim trời đủ
loại sẽ trú ẩn ở bên dưới nó, mọi thứ
có cánh trú ẩn nơi những cành lá của nó. Và mọi
cây cối nơi đồng bằng (là các ư thức
hệ, chủ nghĩa, triết thuyết v.v.) sẽ
nhận biết rằng Ta là Chúa, Đấng hạ cây cao
xuống thấp, nâng cây thấp lên cao, biến cây xanh héo úa,
làm cây héo úa nẩy nở".
Sau hết, Lời
Chúa theo chu kỳ Phụng Vụ năm C của Chúa
Nhật Thường Niên 11 tuần này, "triều đại
Thiên Chúa" như một "hạt giống nẩy
mầm mọc lên" nơi con người "có t́nh yêu
cao cả" như "người phụ nữ có
tiếng là một tội nhân trong thành". Thật
vậy, Hạt Cải Thần Linh là Đức Kitô, Lời
nhập thể, "được trồng xuống đất",
theo ư định của Thiên Chúa, phải "nẩy
sinh thành một bụi cây to nhất" có thể làm địa
điểm cho "các chim trời đến làm tổ
nấp bóng nơi nó". Tuy nhiên, thực tế cho
thấy, "bụi cây to nhất" này chỉ có thể
trở thành tổ ấm cho "kẻ nào mà Con muốn
mạc khải ra cho" (Phúc Âm Lễ Kính Thánh Tâm Chúa
năm A). Một trong những trường hợp điển
h́nh, như tŕnh thuật của Phúc Âm hôm nay, đó là trường
hợp của ông Simon "một người Pharisiêu mời
Chúa Giêsu ăn tối với ḿnh", nhưng có lẽ đă
tự coi ḿnh là kẻ công chính nên không đối xử thân
t́nh với Người như "người phụ
nữ có tiếng là một tội nhân trong thành",
một con người, như vua Đavít trong bài đọc
thứ nhất, biết ăn năn thống hối:
"Tôi đă phạm tội cùng Chúa", ngoài ra, lại c̣n
t́m dịp đền tội của ḿnh, bằng cách
"chị mang đến một b́nh dầu thơm và đứng
cạnh chân Người mà khóc cho những giọt nước
mắt nhỏ xuống chân Người. Đoạn
chị lau chân Người bằng tóc của ḿnh, hôn chân Người
và xức dầu thơm chân Người". Bởi đó,
"triều đại Thiên Chúa đă đến" với
chị khi Chúa Giêsu "nói với chị: 'Con được
tha thứ tội lỗi... Đức tin của con đă cứu
con. Vậy con hăy đi bằng an'". Do đó, bài đọc
thứ hai đă xác quyết: "Hăy biết rằng người
ta không được công chính hóa bởi việc giữ
lề luật mà là bởi đức tin vào Đức Giêsu
Kitô... Nếu sự công chính nhờ lề luật mà có th́ Đức
Kitô đă chết cách luống công vô ích!"
Cảm
Nghiệm Lời Chúa là Sự Sống
Lạy Chúa là Cha chúng con ở trên trời, v́ "khi c̣n ở
trong thân xác th́ chúng (con) cách xa Chúa" (bài đọc 2
năm B), do đó, trong đời sống Kitô hữu của
ḿnh, có những lúc chúng con nhầm lạc cứ tưởng
v́ ḿnh mà chúng con được nên công chính. "Xin (Chúa)
thứ tha điều sai trái mà (chúng con) đă làm" (đáp
ca năm C), để chúng con có thể cùng nhau chúc tụng
t́nh thương và hồng ân của Chúa mà thôi: "Lạy
Chúa, thiện hảo thay việc khen ngợi Chúa" (đáp
ca năm B). Xin Chúa cho chúng con luôn "bước đi
bằng đức tin chứ không phải bằng thị
giác" (bài đọc 2 năm B), để một khi chúng
con "đă bị đóng đanh với Đức Kitô,
th́ sự sống mà (chúng con) hiện sống không phải của
(chúng con)' (mà là) Đức Kitô đang sống trong (chúng
con). (Chúng con) c̣n sống sự sống loài người, nhưng
đó là sự sống đức tin vào Con Thiên Chúa, Đấng
đă yêu thương (chúng con) và hiến ḿnh v́ (chúng
con)" (bài đọc 2 năm C).