Chúa Nhật 4 Mùa Chay
Chiêm Ngắm Lời Chúa là
Thần Linh:
A.
"Khi Chúa Giêsu nghe thấy (người mù từ lúc
mới sinh) bị đuổi ra ngoài th́ Người t́m anh
ta mà hỏi: 'Anh có tin Con Người không?' Anh ta đáp:
'Thưa ông, Người là ai để tôi tin
Người?'. Chúa Giêsu trả lời: 'Anh đă nh́n
thấy Người, Người hiện đang nói
với anh lúc này đây'. Anh ta nói: 'Lạy Chúa, tôi tin',
rồi cúi ḿnh xuống thờ lạy Người":
"Chúa nói với Samuel: 'Đừng phán đoán theo bề
ngoài hay theo vóc dáng... Con người ta không nh́n thấy như
Thiên Chúa nh́n thấy, v́ con người nh́n thấy cái
bề ngoài, c̣n Chúa th́ thấy tận trong ḷng'" -
"Chúa chăn nuôi tôi, tôi chẳng thiếu thốn
chi"' "Đă có một thời anh em ở trong tối
tăm, nhưng nay anh em là ánh sáng trong Chúa. Bởi thế cho
nên anh em hăy sống như con cái của ánh sáng. Ánh sáng phát
sinh ra mọi thứ tốt lành, công chính và chân thật. Hăy
phán đoán cho đúng đắn về những ǵ làm hài
ḷng Chúa".
B-
"Chúa Giêsu nói với Nicôđêmô: 'Như Moisen treo con
rắn lên ở trong sa mạc, Con Người cũng
phải được treo lên như vậy, để
tất cả những ai tin được sự sống
đời đời nơi Người. Phải, Thiên Chúa
đă yêu thương thế gian đến ban Con Một
của Ngài, để ai tin vào Con sẽ không chết song
được sự sống vĩnh cửu. Thiên Chúa không
sai Con xuống thế gian để luận phạt
thế gian, song để thế gian có thể nhờ
Người mà được cứu": "Vậy Cyrô
là vua của Ba Tư nói: 'Tất cả những
vương quốc trên mặt đất mà Chúa, Thiên Chúa
trời cao, đă ban cho ta, và Ngài cũng khiến ta phải
kiến thiết cho Ngài một ngôi nhà ở Gia-Liêm thuộc
xứ Giuđa. Bởi thế, ai trong các ngươi
thuộc về thành phần dân của Ngài, th́ hăy tiến
lên, xin Thiên Chúa của họ ở với họ" -
"Lưỡi tôi dính vào cuống họng, nếu tôi không
nhớ đến ngươi" (ở đây, câu đáp
ca, theo Sách Lễ tiếng Anh, "Let my tongue be silenced, if I
ever forget you!", có thể được diễn
đạt như sau: "Nếu ta có lăng quên ngươi
(Gia-Liêm), th́ lưỡi của ta hăy nín thinh đi!")'
"Thiên Chúa giầu t́nh thương' v́ t́nh yêu cao cả
của Ngài đối với chúng ta, mà khi chúng ta c̣n đang
chết trong tội th́ Ngài đă mang chúng ta đến
sự sống với Đức Kitô. Nhờ hồng ân này
mà anh em đă được cứu... Đây không phải
là việc làm riêng của anh em, song là tặng ân của Thiên
Chúa' đó cũng không phải là tặng thưởng cho
một điều nào anh em đă làm được, để
không ai v́ nó mà kiêu hănh".
C-
"Bấy giờ Người (Chúa Giêsu) nói với họ
(thành phần Pharisiêu và luật sĩ) dụ ngôn này: Một
người kia có hai đứa con trai. Đứa nhỏ
thưa với Cha của nó: 'Thưa cha, xin chia cho con
phần gia tài thuộc về con'. Vậy người cha đă
phân chia của cải. Sau đó mấy hôm, thằng con trai
nhỏ này thu quén tất cả tư hữu của nó mà
bỏ nhà ra đi đến một miền đất xa,
ở đó nó phung phá tiền bạc của ḿnh vào cuộc
sống buông tuồng... Người con (phung phá) nói với
cha: 'Cha ơi, con đă lỗi phạm đến Thiên Chúa và
đến cha' con không c̣n đáng gọi là con của cha
nữa'... Người cha trả lời (người con
lớn): 'Đứa em của con đây đă chết mà đă
sống lại. Nó đă bị lạc mất mà lại t́m
thấy'": "Chúa phán cùng Gioduệ: 'Hôm nay Ta đă
cất đi khỏi các ngươi nỗi nhuốc hổ
ở Ai Cập' ... Không c̣n Manna cho dân -ch-Diên nữa, họ đă
ăn thổ sản của xứ Canaan năm đó" -
"Các bạn hăy nếm thử và hăy nh́n coi cho biết Chúa
thiện hảo nhường bao" (ở đây, câu đáp
ca, theo Sách Lễ tiếng Anh, ngắn hơn: "Taste and
see the goodness of the Lord" - "Hăy thưởng thức và
nh́n ngắm ḷng lành của Chúa")' "Nếu ai ở
trong Đức Kitô th́ họ là một tạo vật
mới... Tất cả những điều này được
thực hiện bởi Thiên Chúa, Đấng đă nhờ Đức
Kitô hóa giải chúng ta với chính ḿnh, và đă trao cho chúng ta
sứ vụ giải ḥa... V́ chúng ta, Thiên Chúa đă làm cho Đấng
không biết đến tội lỗi trở thành tội
lỗi, để trong Người, chúng ta có thể
trở nên chính sự thánh thiện của Thiên Chúa"
Cảm Nghiệm Lời
Chúa là Sự Sống:
"Con Người đến
phục vụ: như rắn treo lên". "Con
Người cũng phải được treo lên" (Phúc
Âm năm A), đó là "Đường Lối"
(Jn.14:6) cứu độ của Thiên Chúa, một Đường
Lối Cứu Độ đă được Thiên Chúa
mạc khải trong Cựu Ước, khi "Moisen treo con
rắn lên ở trong sa mạc" (Phúc Âm năm B). Mục đích
của việc "Moisen đă theo đó làm một con
rắn đồng và treo nó lên một cái cột, (là) để
hễ ai bị rắn cắn mà nh́n con rắn đồng
th́ được khỏi" (Nm.21:9). H́nh ảnh mặc
tính cách tiên tri này đă hoàn toàn ứng nghiệm trên đồi
tử giá, khi "viên đại đội trưởng đứng
canh Người, nh́n thấy cung cách Người chết, đă
thú nhận: 'Người này rơ ràng là Con Thiên Chúa'" (Phúc Âm
Lễ Lá năm B).
Đúng thế, v́ hậu qủa
của nguyên tội, con người "đă có một
thời ở trong tối tăm" (bài đọc 2
năm A), chẳng khác ǵ như một "người
bị mù từ lúc mới sinh" (Phúc Âm năm A), ở
chỗ "yêu tối tăm hơn ánh sáng" (Phúc Âm
năm B). Thế nhưng, "Thiên Chúa giầu t́nh
thương' v́ t́nh yêu cao cả của Ngài đối
với chúng ta, mà khi chúng ta c̣n đang chết trong tội
th́ Ngài đă mang chúng ta đến sự sống với Đức
Kitô" (bài đọc 2 năm B), "Đấng không
biết đến tội lỗi Thiên Chúa đă làm cho
trở thành tội lỗi, để trong Người,
chúng ta có thể trở nên chính sự thánh thiện của
Thiên Chúa" (bài đọc 2 năm C).
Do đó, nếu "Thiên Chúa không
sai Con xuống thế gian để luận phạt
thế gian, song để thế gian có thể nhờ
Người mà được cứu" (Phúc Âm năm B),
th́ một khi được Người tỏ ḿnh ra cho,
như một Đấng "hiện đang nói với
(ḿnh) lúc này đây" (Phúc Âm năm A), bấy giờ, sau
khi "đă nh́n thấy Người" (Phúc Âm năm A),
nhờ Bí Tích Rửa Tội, con người mới có
thể tuyên xưng: "Lạy Chúa, tôi tin" (Phúc Âm
năm A).
Thật vậy, khi con người
tuyên xưng trong Bí Tích Rửa Tội: "Lạy Chúa, tôi
tin", th́ họ được "thuộc về thành
phần dân của Ngài" (bài đọc 1 năm B), và được
thông phần thừa hưởng gia tài Nước
Trời, như "người cha đă phân chia của
cải" (Phúc Âm năm C) cho đứa con trai nhỏ
của ḿnh. Thế nhưng, thực tế cho thấy, thay
v́ "tiến lên" (bài đọc 1 năm B) để
"kiến thiết cho Ngài (Thiên Chúa) một ngôi nhà ở
Gia-Liêm" (bài đọc 1 năm B), lại có những đứa
con đă "thu quén tất cả tư hữu của nó mà
bỏ nhà ra đi đến một miền đất xa,
ở đó nó phung phá tiền bạc của ḿnh vào cuộc
sống buông tuồng" (Phúc Âm năm C).
Thế nhưng, trong nỗi
khốn cùng của ḿnh, nếu người con hoang đàng
c̣n biết nh́n Đấng bị "treo lên" (Phúc Âm
năm B), bằng tâm t́nh thống hối: "Tôi sẽ lên đường
trở về cùng cha tôi mà thưa với người: 'Cha
ơi, con đă lỗi phạm đến Thiên Chúa và đến
cha' con không c̣n đáng gọi là con của cha nữa'"
(Phúc Âm năm C), th́ họ sẽ "được sự
sống đời đời nơi Người" (Phúc
Âm năm B), v́ họ như "đă chết mà sống
lại, đă lạc mất mà lại t́m thấy" (Phúc
Âm năm C). "Phải, Thiên Chúa đă yêu thương
thế gian đến ban Con Một của Ngài, để
ai tin vào Con sẽ không chết song được sự
sống vĩnh cửu" (Phúc Âm năm B). "Tất
cả những điều này được thực
hiện bởi Thiên Chúa, Đấng đă nhờ Đức
Kitô hóa giải chúng ta với chính ḿnh" (bài đọc 2
năm C).
Lạy Chúa là Cha chúng con ở trên trời, "Chúa chăn
nuôi (chúng con), (chúng con) chẳng thiếu thốn chi" (đáp
ca năm A), như Chúa đă cho dân Do Thái "năm ấy
ăn thổ sản của xứ Caanan" (bài đọc
1 năm C) là thổ sản của chính Đất Chúa
Hứa ban cho họ, sau khi Chúa "đă cất đi
khỏi (họ) nỗi nhuốc hổ ở Ai Cập"
(bài đọc 1 năm C). Xin Chúa đừng để chúng
con, "nhờ hồng ân đă được cứu"
(bài đọc 2 năm B), c̣n cứ mù quáng "phán đoán
theo bề ngoài" (bài đọc 1 năm A), lao ḿnh "vào
cuộc sống buông tuồng" (Phúc Âm năm C), mà
"lăng quên Gia-Liêm" (đáp ca năm B), nơi Chúa
ngự trị' trái lại, xin Chúa cho chúng con biết
"phán đoán cho đúng đắn về những ǵ làm
hài ḷng Chúa" (bài đọc 2 năm A), nhờ đó, chúng
con mới có thể "thưởng thức và nh́n
ngắm ḷng lành của Chúa" (đáp ca năm C) đến
muôn đời.
Chúa Nhật 5 Mùa Chay
Chiêm Ngắm Lời Chúa là
Thần Linh
A.
"Nghe thấy thế, Chúa Giêsu nói: 'Bệnh này không đến
nỗi chết' mà là để vinh danh Thiên Chúa, nhờ đó
Con Người được tôn vinh'... Khi Chúa Giêsu đến
Bêthania, Người thấy rằng Lazarô đă ở trong
mồ 4 ngày rồi... Chúa Giêsu nói với nàng (Matta): 'Ta là
sự sống lại và là sự sống: ai tin Ta, dù có
chết cũng sẽ được sống' và ai đang sống
mà tin Ta sẽ không bao giờ chết'... Nói thế rồi,
Người kêu lớn tiếng: 'Lazarô, hăy ra đây!'
Người chết bước ra, chân tay c̣n cuốn
khăn, mặt c̣n phủ một miếng vải. Chúa Giêsu
bảo họ: 'Hăy cởi anh ta ra cho anh ta đi lại
tự nhiên'": "Vậy Chúa là Thiên Chúa phán: Ôi dân
của Ta, Ta sẽ mở cửa mồ của các
ngươi cho các ngươi từ đó chỗi dậy,
và đem các ngươi về lại đất -ch-Diên...
Ta sẽ đặt thần trí của Ta nơi các
ngươi cho các ngươi được sống, và Ta
sẽ định cư các ngươi nơi mảnh đất
của các ngươi' nhờ đó, các ngươi sẽ
nhận biết Ta là Chúa" - "Bởi v́ Chúa rộng
lượng từ bi và Chúa rất giầu ơn cứu độ"
(ở đây, câu đáp ca, theo Sách Lễ tiếng Anh,
"With the Lord there is mercy, and fullness of redemption", có
thể hơi khác nghĩa một chút như sau: "Ở
nơi Chúa là xót thương và đầy ơn cứu độ")'
"Nếu Thần Linh của Đấng làm cho Đức
Kitô từ kẻ chết sống lại ở trong anh em...
sẽ làm cho thân xác tử vong anh em cũng được
sống như vậy, nhờ Thần Linh Người
ở trong anh em".
B-
"Chúa Giêsu trả lời họ (các tông đồ, khi các
ngài cho Chúa Giêsu biết là có những người Hy Lạp đến
Gia-Liêm dự lễ Vượt Qua xin được
gặp Người): 'Giờ Con Người được
tôn vinh đă đến. Ta đoan chắn với các
người là, hạt lúa miến vẫn là hạt lúa
miến trừ khi nó rơi xuống đất và mục đi.
Có mục đi nó mới sinh nhiều hoa trái. Ai yêu sự
sống ḿnh th́ mất nó, c̣n ai ghét sự sống ḿnh ở đời
này th́ giữ được nó cho sự sống đời
đời... Giờ đây linh hồn Ta bối rối,
biết nói ǵ đây - Lạy Cha, xin cứu con khỏi
giờ này? Nhưng chính v́ vậy mà Con đă đến
với giờ này. Lạy Cha, xin hăy tôn vinh danh Cha!' Bấy
giờ có tiếng từ bầu trời: 'Cha đă tôn vinh
danh Cha rồi, và Cha sẽ tôn vinh danh Cha nữa'":
"Những ngày tới đây, Chúa phán, là lúc Ta sẽ
thiết lập một giao ước mới với nhà
-ch-Diên và nhà Giuđa... Ta sẽ đặt lề luật của
Ta trong họ, và sẽ viết nó lên tâm can họ' Ta sẽ
là Thiên Chúa của họ, và họ sẽ là dân của
Ta" - "Ôi lạy Chúa, xin tạo cho tôi qủa tim trong
sạch"' "Trong những ngày Đức Kitô c̣n ở
trong xác thể, Người đă lớn tiếng cũng
như rơi lệ dâng những lời kinh nguyện và
những lời cầu khẩn lên Thiên Chúa, Đấng có
thể cứu Người khỏi chết, và v́ ḷng
trọng kính của Người, Người đă được
nhậm lời. Mặc dù là Con, Người đă biết
vâng phục nơi những ǵ Người chịu' và khi
thành toàn, Người đă trở nên căn nguyên của
ơn cứu độ đời đời cho tất
cả những ai tùng phục Người".
C.
"Những người luật sĩ và Pharisiêu dẫn đến
một phụ nữ bị bắt qủa tang ngoại
t́nh. Họ đặt chị đứng ở
trước mặt mọi người... Chúa Giêsu cúi
xuống và bắt đầu dùng ngón tay vạch trên đất.
Khi họ cứ đặt vấn nạn ('theo luật,
Moisen ra lệnh ném đá thứ người đàn bà này.
Ngài nghĩ sao về trường hợp đây?'),
Người thẳng người lại mà nói với
họ: 'Ai trong các người không có tội th́ hăy ném đá
chị ta trước đi'... Chúa Giêsu nói với
người phụ nữ: 'Ta cũng không kết tội
chị đâu. Chị có thể đi được
rồi đó. Nhưng từ nay về sau hăy tránh đừng
có phạm thứ tội này nữa'": "Vậy Chúa
phán: 'Này Ta đang thực hiện điều mới
mẻ! Đây nó phát hiện, các ngươi có nhận
thấy hay không? Ta tạo nên đường lối trong sa
mạc, các sông ng̣i trong hoang địa... V́ Ta đặt
nước trong sa mạc và các sông ng̣i trong hoang địa
cho dân Ta tuyển chọn uống, dân mà Ta h́nh thành cho chính
ḿnh, để họ có thể cao rao chúc tụng Ta'" -
"Chúa đă đối xử đại lượng
với chúng tôi, nên chúng tôi mừng rỡ hân hoan" (ở đây,
theo Sách Lễ Tiếng Anh, câu đáp ca hơi khác: "Chúa đă
thực hiện những việc trọng đại cho
chúng tôi' chúng tôi đầy những hân hoan" - "The Lord
has done great things for us' we are filled with joy") - "Sự
công chính mà tôi có là sự công chính ở tại đức
tin vào Đức Kitô. Nó bắt nguồn từ Thiên Chúa và
dựa vào đức tin. Tôi muốn biết Đức Kitô
và quyền năng phát sinh từ cuộc phục sinh
của Người' cũng như biết làm sao để
thông dự với những khổ đau của
Người, bằng việc được h́nh thành theo
khuôn mẫu cái chết của Người. Có thế, tôi hy
vọng chắn chắn là tôi được đạt đến
cuộc phục sinh từ trong kẻ chết".
Cảm Nghiệm Lời
Chúa là Sự Sống:
"Con Người đến
phục vụ: như hạt lúa mục". Đúng
thế, Chúa Nhật này là Chúa Nhật thứ năm Mùa Chay,
thời điểm ngay sát với Chúa Nhật mở màn
Tuần Thánh, Tuần Lễ tưởng niệm Cuộc
Vượt Qua của Chúa Kitô, mà trong Phụng Vụ
Lời Chúa của Chúa Nhật thứ năm này, con cái Giáo
Hội nghe thấy báo động: "Giờ Con
Người được tôn vinh đă đến"
(Phúc Âm năm B).
Thế nhưng, "Con
Người (sẽ) được tôn vinh" ra sao,
nếu không phải là Người sẽ được
làm cho "sinh nhiều hoa trái" (Phúc Âm năm B). Ở
chỗ, "Cha đă ban cho Người quyền trên
mọi người, để Người có thể ban
sự sống đời đời cho những ai Cha đă
ban cho Người. Sự sống đời đời đó
là nhận biết Cha, Thiên Chúa chân thật duy nhất, và
Giêsu Kitô, Đấng Cha đă sai" (Phúc Âm Chúa Nhật 7
Phục Sinh năm A). Như thế, "giờ Con
Người được tôn vinh" chính là lúc "Con (được
dịp) tỏ danh Cha cho những kẻ Cha đă ban cho Con
giữa thế gian" (Phúc Âm như trên), cũng là lúc
"chính v́ vậy mà Con đă đến với giờ này.
Lạy Cha, xin hăy tôn vinh danh Cha!" (Phúc Âm năm B).
Đúng thế, "trong những
ngày Đức Kitô c̣n ở trong xác thể, Người đă
lớn tiếng cũng như rơi lệ dâng những
lời kinh nguyện và những lời cầu khẩn lên Thiên
Chúa, Đấng có thể cứu Người khỏi
chết, và v́ ḷng trọng kính của Người,
Người đă được nhậm lời" (bài đọc
2 năm B). Bởi vậy, "bấy giờ có tiếng
từ bầu trời: 'Cha đă tôn vinh danh Cha rồi, và Cha
sẽ tôn vinh danh Cha nữa'" (Phúc Âm năm B).
"Cha đă tôn vinh danh Cha
rồi". Chẳng hạn như trường hợp
người phụ nữ Samaritanô và dân làng của chị,
như Phúc Âm của Chúa Nhật 3 Mùa Chay năm A tŕnh
thuật. Hay trường hợp của người mù
từ lúc mới sinh, như Phúc Âm Chúa Nhật 4 Mùa Chay
năm A nhắc đến. Nhất là trường hợp
của Lazarô được Phúc Âm năm A của Chúa
Nhật 5 Mùa Chay này thuật lại như sau: "Bệnh
này không đến nỗi chết' mà là để vinh danh
Thiên Chúa, nhờ đó Con Người được tôn
vinh... Người kêu lớn tiếng: 'Lazarô, hăy ra đây!'
Người chết bước ra, chân tay c̣n cuốn
khăn, mặt c̣n phủ một miếng vải. Chúa Giêsu
bảo họ: 'Hăy cởi anh ta ra cho anh ta đi lại
tự nhiên'. Sự kiện này khiến cho nhiều
người Do Thái đến thăm Maria, thấy việc
Chúa Giêsu làm th́ tin vào Người" (Phúc Âm năm A).
Sự kiện này, ít là theo nghĩa đen, cũng đă
ứng nghiệm lời tiên tri: "Ta sẽ mở cửa
mồ của các ngươi cho các ngươi từ đó
chỗi dậy" (bài đọc 1 năm A). Ở
chỗ, "nếu Thần Linh của Đấng làm cho Đức
Kitô từ kẻ chết sống lại ở trong anh em...
sẽ làm cho thân xác tử vong anh em cũng được
sống như vậy, nhờ Thần Linh Người
ở trong anh em" (bài đọc 2 năm A).
"Cha sẽ tôn vinh danh Cha
nữa". Bởi v́, Con Người đến không
phải chỉ làm cho phần xác của nhân loại
sống lại, mà chính là phần hồn của họ:
"Ta sẽ đặt thần trí của Ta nơi các
ngươi cho các ngươi được sống, và Ta
sẽ định cư các ngươi nơi mảnh đất
của các ngươi' nhờ đó, các ngươi sẽ
nhận biết Ta là Chúa" (bài đọc 1 năm A).
Như trường hợp của "một phụ
nữ bị bắt qủa tang ngoại t́nh" (Phúc Âm
năm C). Lợi dụng trường hợp của
chị phụ nữ bị tố giác công khai này,
trước hết, Con Người đă "định
cư" cả "mọi người" mà
chị bị "đặt đứng ở
trước mặt", tất nhiên kể cả thành
phần "dẫn (chị) đến", về
"nơi mảnh đất" của họ, khi
Người phán: "Ai trong các người không có tội
th́ hăy ném đá chị ta trước đi" (Phúc Âm
năm C). Sau đó, Người mới "định
cư" chính chị phụ nữ "bị bắt
qủa tang phạm tội ngoại t́nh" này "nơi
mảnh đất" của riêng chị, khi Người
nhẹ nhàng căn dặn chị: "Ta cũng không
kết tội chị đâu. Chị có thể đi được
rồi đó. Nhưng từ nay về sau hăy tránh đừng
có phạm thứ tội này nữa" (Phúc Âm năm C).
Qủa thật "Thiên Chúa không
sai Con xuống thế gian để luận phạt
thế gian, song để thế gian có thể nhờ
Người mà được cứu" (Phúc Âm Chúa
Nhật 4 Mùa Chay năm B), thể hiện qua thái độ
Con Ngài đối xử với tội nhân, điển h́nh
là trường hợp của người phụ nữ
bị bắt qủa tang ngoại t́nh. Như thế, Thiên
Chúa thực sự đă "đặt nước trong sa
mạc và các sông ng̣i trong hoang địa cho dân (Ngài)
tuyển chọn uống, dân mà (Ngài) h́nh thành cho chính ḿnh, để
họ có thể cao rao chúc tụng (Ngài)'" (bài đọc
1 năm C). Bởi vậy, "sự công chính mà tôi có là
sự công chính ở tại đức tin vào Đức
Kitô" (bài đọc 2 năm C), Đấng "mặc
dù là Con, Người đă biết vâng phục nơi
những ǵ Người chịu' và khi thành toàn, Người
đă trở nên căn nguyên của ơn cứu độ
đời đời cho tất cả những ai tùng
phục Người" (bài đọc 2 năm B), như
"hạt lúa miến... rơi xuống đất và
mục đi... sinh nhiều hoa trái" (Phúc Âm năm B).
Lạy Chúa là Cha chúng con ở trên trời, "ở nơi
Chúa là xót thương và đầy ơn cứu độ"
(đáp ca năm A) nên "Chúa đă thực hiện
những việc trọng đại cho chúng (con)' chúng (con)
mừng rỡ hân hoan" (đáp ca năm C). Xin Chúa
"tạo cho (chúng con) qủa tim trong sạch" (đáp
ca năm B), bằng cách "đặt thần trí của
(Chúa) nơi (chúng con)" (bài đọc 1 năm A), cũng
như "đặt lề luật của (Chúa) trong (chúng
con) và viết nó lên tâm can (chúng con)" (bài đọc 1
năm B), để chúng con biết "thông dự với
những khổ đau của Người (Đức
Kitô), bằng việc được h́nh thành theo khuôn
mẫu cái chết của Người. Có thế, (chúng con)
hy vọng chắc chắn là (chúng con) được đạt
đến cuộc phục sinh từ trong kẻ
chết" (bài đọc 2 năm C).
Chúa Nhật Lễ Lá hay Chúa
Nhật Vượt Qua
Chiêm Ngắm Lời Chúa là
Thần Linh
"Cuối cùng, khi họ đă nhạo báng Người
xong, họ lột chiếc áo choàng ra, mặc lại cho
Người y phục riêng của Người, rồi
dẫn Người đi đóng đanh... Họ đă đóng
đanh Người... Các trưởng tế, luật
sĩ và kỳ lăo cũng hùa nhau nhạo báng Người:
'Hắn cứu được những kẻ khác mà không
thể nào cứu được chính ḿnh! Ông vua của
-ch-Diên đó! Xem hắn liệu có xuống khỏi thập
giá được không, th́ chúng ta mới tin hắn. Hắn
tin vào Thiên Chúa' để xem lúc này Thiên Chúa có ra tay giải
cứu hắn chăng. Thế mà hắn tuyên bố: Ta là
Con Thiên Chúa'... Từ trưa trở đi, bóng tối bao
trùm khắp mặt đất cho đến xế
chiều. Rồi vào lúc xế chiều, Chúa Giêsu kêu lên
một tiếng lớn: 'Eli, Eli, lema sabachthani?', tức là
'Chúa Trời Con ơi, Chúa Trời Con ơi, sao Ngài lại
bỏ rơi Con?'... Chúa Giêsu kêu lớn tiếng một
lần nữa, đoạn trút hơi thở cuối cùng...
Đột nhiên bức màn của cung thánh bị xé ra làm hai
từ đầu xuống tới chân. Trái đất rung động,
đá nứt nẻ, các mồ mả mở ra... Viên đại
đội trưởng và các người của ông
bấy giờ đứng canh Chúa Giêsu, kinh hoàng nh́n thấy
cảnh động đất và tất cả những
sự việc xẩy ra, th́ nói: 'Qủa thật
người này là Con Thiên Chúa'... Nhận lấy xác (Chúa
Giêsu), Giuse (một môn đệ khác của Chúa Giêsu)
quấn xác Người trong tấm khăn c̣n nguyên và đặt
vào trong ngôi mộ mới của ông, ngôi mộ được
khoét vào thành đá. Đoạn ông đẩy một
tảng đá lớn chắn ngang cửa mồ, rồi đi.
Nhưng Maria Mai-Đệ-Liên và Maria khác cứ ngồi
ở đó, hướng về ngôi mộ" (năm A)'
"Khi họ đă chế nhạo Người xong, họ
lột chiếc áo tím nơi Người ra, mặc lại
cho Người y phục của Người, rồi đem
Người đi đóng đanh... Bấy giờ là
khoảng 9 giờ sáng, lúc họ đóng đanh
Người... Cùng với Người, họ đóng đanh
cả hai kẻ phản loạn, một ở bên phải
và một ở bên trái Người. Dân chúng lượn quanh
nhạo báng Người, lắc đầu mà nói: 'Ha ha!
Ngươi phá hủy đền thờ và tái thiết nó
trong ba ngày là như thế đó! Hăy tự cứu lấy
ḿnh đi coi nào, bằng cách xuống khỏi thập giá được
không chứ!'... Vào lúc đó (xế chiều), Chúa Giêsu kêu
một tiếng lớn: 'Eloi, Eloi, lama sabachthani?'. Nghĩa
là: 'Chúa Trời Con ơi, Chúa Trời Con ơi, sao Chúa
lại bỏ rơi Con?'... Đoạn Chúa Giêsu, thốt lên
một tiếng kêu lớn mà thở hơi cuối cùng. Vào
lúc ấy bức màn trong cung thánh bị xé ra làm hai từ đầu
tới cuối. Viên đại đội trưởng đứng
canh Người, thấy cách thức Người chết
th́ tuyên xưng rằng: 'Người này rơ ràng là Con Thiên
Chúa'... Philatô sau khi biết rằng Người đă
chết th́ trao thi thể cho Giuse. Bấy giờ, mang theo
khăn liệm, Giuse hạ Người xuống, cuốn
Người trong tấm khăn, và đặt Người
trong ngôi mộ được đục vào đá. Sau cùng,
ông đẩy một tảng đá chắn ngang cửa
mồ. Trong khi đó, Maria Mai-Đệ-Liên và Maria mẹ
của Joses trông xem nơi Người được an
táng" (năm B)' "Bấy giờ Philatô truyền
lệnh làm theo điều họ (cả đám đông) yêu
cầu. Ông thả tự do cho kẻ mà họ xin,
người bị tống ngục v́ tội làm loạn và
sát nhân, và trao Chúa Giêsu theo như ư của họ... Có hai
người tử tội cũng bị dẫn đi đóng
đanh cùng với Người. Khi đến nơi
gọi là Sọ Trường, họ đă đóng đanh
Người ở đó, cả hai người tử
tội nữa, một ở bên hữu Người và
một ở bên tả Người... Có một tấm
bảng treo trên đầu Người: 'Đây là vua dân Do
Thái'. Một trong hai người tử tội bị treo
trên thập giá nói lộng ngôn phạm đến
Người: 'Ngươi là Đấng Thiên Sai phải
không? Thế th́ hăy cứu lấy ḿnh cùng với chúng ta đi'.
Nhưng người kia trách hắn: 'Ngươi cũng
chịu cùng một bản án mà ngươi không sợ Thiên
Chúa hả? Dầu sao chúng ta xứng đáng chịu bản
án này. Chúng ta chỉ trả giá cho những ǵ chúng ta đă
làm mà thôi, c̣n người này có làm chi sai đâu'. Đoạn
anh ta nói: 'Hỡi Giêsu, xin Ngài hăy nhớ đến tôi khi
Ngài hiển trị'. Chúa Giêsu trả lời: 'Ta bảo đảm
với anh: hôm nay anh sẽ được ở cùng Ta trên
thiên đàng'. Bấy giờ khoảng giữa trưa,
tối tăm che khuất mặt trời, bao trùm khắp
mặt đất cho đến xế chiều. Bức màn
trong cung thánh bị xé ra làm đôi. Chúa Giêsu thốt lên
một tiếng lớn mà nói: 'Cha ơi, Con xin phó thần
trí Con trong tay Cha'. Phán điều này xong th́ Người
tắt thở. Viên đại đội trưởng,
thấy sự việc xẩy ra, th́ tôn vinh Thiên Chúa mà nói:
'Qủa thật người này là một người vô
tội'. Khi đám đông, tụ tập quan sát cảnh
tượng này, chứng kiến sự thể xẩy ra,
họ đấm ngực trở về nhà'... Có một
người tên là Giuse, một phần tử liêm chính và
thánh đức của Hội Đồng Do Thái,
người đă không tham dự ǵ vào dự tính hay tác hành
của họ... đến Philatô xin cất xác Chúa Giêsu. Ông
hạ xác xuống, bọc trong tấm vải qúi, và đặt
trong một ngôi mộ được khoét vào đá, trong đó
chưa chôn cất ai... Những người đàn bà đă
theo Người từ Galilêa... trở về để
sửa soạn hương liệu và dầu thơm"
(năm C): "Ta đă đưa lưng cho những kẻ
đánh Ta, giơ má cho những kẻ giật râu' Ta không che
dấu dung nhan cho khỏi bị khạc nhổ và xỉ
vả. Chúa là Thiên Chúa, sự hộ giúp của tôi, nên tôi
không bị hổ ngươi" - "Ôi Thiên Chúa! Ôi Thiên
Chúa! Sao Chúa đă bỏ tôi?"' "Mặc dầu thân
phận là Thiên Chúa, Người (Chúa Kitô) cũng không tự
nghĩ ḿnh cứ phải ngang hàng với Thiên Chúa mới được.
Trái lại, Người đă tự hư không bản thân,
mặc lấy thân phận tôi đ̣i, được sinh ra
giống như con người. Trong thân phận làm
người, Người đă nhờ đó tự hạ,
vâng lời cho đến chết và chết trên thập giá!
Bởi thế Thiên Chúa đă vinh thăng Người và ban
cho Người một danh hiệu vượt trên tất
cả mọi danh hiệu...: GI'SU KITÔ LÀ CHÚA!".
Cảm Nghiệm Lời
Chúa là Sự Sống:
"Con Người đến
phục vụ: tử nạn". Thật ra, xét theo
thời gian, nếu Mùa Chay là thời gian 40 ngày,
tượng trưng cho thời gian Chúa Giêsu chay tịnh
trong sa mạc, th́ Chúa Nhật này mới là ngày thứ 40,
tức là ngày cuối cùng của Mùa Chay, nghĩa là vẫn
c̣n trong Mùa Chay. Do đó, Chúa Nhật này được
gọi là Chúa Nhật Lễ Lá, Chúa Nhật kính niệm
việc Chúa Giêsu khải hoàn vào thành Gia-Liêm.
Tuy nhiên, Giáo Hội coi Ngày Chúa
Nhật là Ngày Phụng Vụ chính trong một tuần
lễ nói riêng và trong cả năm nói chung, bởi v́
"Ngày Chúa Nhật là nền tảng và trung tâm của
cả năm phụng vụ" (Hiến Chế về
Phụng Vụ Thánh "Sacrosanctum Concilium", số 106).
Trong khi đó, cũng theo thời gian, th́ Chúa Nhật
tuần sau đă là Chúa Nhật Phục Sinh rồi. Bởi
vậy, Biến Cố Vượt Qua của Chúa Kitô,
một biến cố làm nên Mầu Nhiệm Thánh (Lễ),
như ư nghĩa của lời truyền phép Thánh Thể nói
lên, phải được Giáo Hội long trọng
tưởng niệm và cử hành vào chính Ngày Chúa Nhật.
Thế nên, Chúa Nhật Lễ Lá này c̣n được và
cũng được gọi là Chúa Nhật Vượt
Qua.
Nếu xét theo ư nghĩa Phụng
Vụ th́ Chúa Nhật Lễ Lá được coi là Chúa
Nhật Vượt Qua cũng rất thích hợp cả
về thời gian tính. Bởi v́, nếu Biến Cố
Vượt Qua của Chúa Kitô là biến cố mà
Người đă truyền: "Các con hăy làm việc này mà
nhớ đến Thày" (bài đọc 2 lễ Thứ
Năm Tuần Thánh), th́ việc cử hành để
"nhớ đến Thày" này phải xẩy ra sau khi
chính Biến Cố Vượt Qua xẩy ra mới hợp
t́nh hợp lư. Do đó, Thứ Năm Tuần Thánh là ngày Chúa
Giêsu lập Bí Tích Thánh Thể và Bí Tích Tư Tế Thừa
Tác đă diễn ra sau Chúa Nhật Vượt Qua. Và v́
Biến Cố Vượt Qua đă được long
trọng kính niệm vào Ngày Chúa Nhật rồi, do đó,
trong ngày Thứ Sáu Tuần Thánh, Giáo Hội chỉ cử
hành lễ nghi tưởng niệm cuộc tử nạn
của Chúa Kitô mà thôi, chứ không dâng Thánh Lễ nữa.
Bằng không, Ngày Thứ Sáu Tuần Thánh mới là thời điểm
thích đáng và thuận hợp nhất để Giáo
Hội cử hành Hiến Tế Tạ Ơn, Hiến
Tế làm nên Phụng Vụ Thánh.
Theo Phụng Vụ Lời Chúa trong
Thánh Lễ của Chúa Nhật Vượt Qua hôm nay, con cái
Giáo Hội nhận thấy những h́nh ảnh diễn
tả về "Con Người đến không phải để
được hầu hạ, mà là phục vụ" hoàn
toàn được ứng nghiệm. Đó là h́nh ảnh
một "đền thờ bị phá", h́nh ảnh
"như rắn treo lên" và h́nh ảnh "như
hạt lúa mục".
H́nh ảnh thứ nhất, "đền
thờ bị phá", được Phúc Âm của Chúa
Nhật 3 Mùa Chay năm B nhắc đến, đă được
ứng nghiệm ở chỗ, họ đánh đập
thân xác của Người, họ lên án tử cho
Người, nhất là "họ đă đóng đanh
Người" (Phúc Âm năm A-B-C), và c̣n chế nhạo
Lời Người: "Ha ha! Ngươi phá hủy đền
thờ và tái thiết nó trong ba ngày là như thế đó!"
(Phúc Âm năm B).
H́nh ảnh thứ hai, "như
rắn treo lên", được Phúc Âm của Chúa
Nhật 4 Mùa Chay năm B gợi lại, đă được
ứng nghiệm ở chỗ, qua lời chế nhạo
của thành phần đầu năo trong dân Do Thái:
"Hắn cứu được những kẻ khác mà
không thể nào cứu được chính ḿnh! Ông vua
của -ch-Diên đó! Xem hắn liệu có xuống khỏi
thập giá được không, th́ chúng ta mới tin
hắn" (Phúc Âm năm A).
H́nh ảnh thứ ba, "như
hạt lúa mục", được Phúc Âm của Chúa
Nhật 5 Mùa Chay năm B lập lại, đă được
ứng nghiệm ở chỗ, "bấy giờ, mang theo
khăn liệm, Giuse hạ Người xuống, cuốn
Người trong tấm khăn, và đặt Người
trong ngôi mộ được đục vào đá. Sau cùng,
ông đẩy một tảng đá chắn ngang cửa
mồ" (Phúc Âm năm B).
Như thế, tất cả
những ǵ Chúa Kitô chịu trong Biến Cố Vượt
Qua của Người là để ứng nghiệm
lời Thánh Kinh nơi thân phận tự nguyện hy
hiến của Người. Bởi đó, Phúc Âm cả 3
năm A-B-C đều nhắc lại sự kiện
"bức màn trong của cung thánh (trong Đền Thờ)
bị xé ra làm hai từ đầu tới cuối",
một biểu tượng cho việc mạc khải
của Thiên Chúa đă hoàn toàn được thực
hiện "vào lúc ấy" (Phúc Âm năm B), lúc Chúa Giêsu
tử giá.
Chúa Kitô đă tự nguyện hy
hiến "thân phận tôi đ̣i" (bài đọc 2)
của Người như một đền thờ để
cho bàn tay con người phá hủy: "Ta đă đưa
lưng cho những kẻ đánh Ta, giơ má cho những
kẻ giật râu' Ta không che dấu dung nhan cho khỏi
bị khạc nhổ và xỉ vả" (bài đọc
1). Tuy nhiên, "Chúa là Thiên Chúa, sự hộ giúp của tôi,
nên tôi không bị hổ ngươi" (bài đọc 1),
mà chính "trong thân phận làm người, Người đă
nhờ đó tự hạ, vâng lời cho đến
chết và chết trên thập giá! Bởi thế Thiên Chúa đă
vinh thăng Người và ban cho Người một danh
hiệu vượt trên tất cả mọi danh
hiệu...: GI'SU KITÔ LÀ CHÚA!" (bài đọc 2).
"Thiên Chúa đă vinh thăng
Người", Đấng mà Người đă phải
kêu lên: "Ôi Thiên Chúa! Ôi Thiên Chúa! Sao Chúa đă bỏ
tôi?" (đáp ca), cũng chính là Đấng đă làm cho
Người, "như rắn treo lên" và "như
hạt lúa mục", "sinh nhiều hoa trái"
(Phúc Âm Chúa Nhật 5 Mùa Chay năm B), ở chỗ
Người đă được "mọi người
tin tưởng" (Phúc Âm Chúa Nhật 4 Mùa Chay năm B).
"Mọi người tin tưởng" đây là thành
phần dân ngoại, thành phần Do Thái, thành phần
tội nhân và thành phần thánh đức.
Thành phần dân ngoại tin vào
"Giêsu Kitô là Chúa" đây chính là: "Viên đại đội
trưởng và các người của ông bấy giờ đứng
canh Chúa Giêsu, kinh hoàng nh́n thấy cảnh động đất
và tất cả những sự việc xẩy ra, th́ nói:
'Qủa thật người này là Con Thiên Chúa'" (Phúc Âm
năm A). Thành phần dân Do Thái tin "Giêsu Kitô là Chúa",
"Giêsu Vua Dân Do Thái" (Phúc Âm năm A), đây là "đám
đông, tụ tập quan sát cảnh tượng này,
chứng kiến sự thể xẩy ra, họ đấm
ngực trở về nhà" (Phúc Âm năm C). Thành phần
tội nhân tin "Giêsu Kitô là Chúa" đây là: "Một
trong hai người tử tội bị treo trên thập giá
... nói: 'Hỡi Giêsu, xin Ngài hăy nhớ đến tôi khi Ngài
hiển trị'" (Phúc Âm năm C). Thành phần thánh đức
tin "Giêsu Kitô là Chúa" đây là
"những người đàn bà
đă theo Người từ Galilêa... trở về để
sửa soạn hương liệu và dầu thơm"
(Phúc Âm năm C).
Lạy Cha chúng con ở trên trời, Cha đă yêu
thương loài người tạo vật chúng con đến
nỗi "đă không dung tha cho Con riêng của ḿnh, song đă
phó nộp Người v́ tất cả chúng (con)" (bài đọc
2 Chúa Nhật 2 Mùa Chay năm B), "đă làm cho Đấng
không biết đến tội lỗi trở thành tội
lỗi, để trong Người, chúng (con) có thể
trở nên chính sự thánh thiện của (Cha)" (bài đọc
2 Chúa Nhật 4 Mùa Chay năm C). Xin Cha cho chúng con luôn luôn
nhớ đến Người, bằng việc hiệp
với Người dâng ḿnh của chúng con là hoa trái Người
đă cứu chuộc lên Cha như một Hiến Tế
Tạ Ơn đời đời.
Hiện Thực Mùa Chay
Mùa Chay là thời gian 40 ngày Giáo
Hội lập ra để tưởng niệm thời
gian chay tịnh trong sa mạc của Chúa Kitô, thời gian
con người "sống không nguyên bởi bánh" (Chúa
Nhật 1 Mùa Chay năm A), đồng thời cũng là
thời gian Giáo Hội cử hành Phụng Vụ để
hướng ḷng con cái ḿnh về Đấng "đă đến
không phải để được hầu hạ mà là để
phục vụ" (Mt.20:28).
Phần Chúa Giêsu, tuy đă về
trời, nhưng Người vẫn "luôn ở lại
với (Giáo Hội) cho đến tận thế"
(Mt.28:20). Do đó, qua Phụng Vụ của Giáo Hội trong
Mùa Chay, "Chúa Kitô: Sự Sống Thông Ban", bằng thân
thể của của Người chỉ biết
"sống bởi mọi lời từ miệng Thiên Chúa
phán ra" (Chúa Nhật 1 Mùa Chay năm A), là "một
Biểu Hiệu Cứu Rỗi" (trang 155), "một
Mạc Khải Thần Linh" (trang 160), "một Bí Tích
Cứu Rỗi" (trang 166), "một Đường
Lối Cứu Độ" (trang171), một "căn
nguyên của ơn cứu độ đời đời
cho tất cả những ai tùng phục Người"
(bài đọc 2 Chúa Nhật 5 Mùa Chay năm B).
C̣n đối với mỗi Kitô
hữu, thành phần "được công chính nhờ đức
tin... chấp nhận Chúa Giêsu Kitô" (bài đọc 2 Chúa
Nhật 9 Thường Niên năm A), th́ chung Phụng Niên và
riêng mỗi Mùa Phụng Vụ chính là thời gian "ơn
cứu độ gần hơn lúc mới chấp nhận đức
tin" (bài đọc 2 Chúa Nhật 1 Mùa Vọng năm A),
tức gần họ hơn lúc họ mới lănh nhận Bí
Tích Rửa Tội.
Thế nhưng, người Kitô
hữu cần phải tránh khỏi t́nh trạng đáng
tiếc là "có một Đấng ở giữa qúi
vị mà qúi vị không biết" (Phúc Âm Chúa Nhật 3 Mùa
Vọng năm B). Ngược lại, họ c̣n
cần phải làm sao để thực sự cảm
nghiệm "thấy ơn cứu độ của Thiên
Chúa" (Phúc Âm Chúa Nhật 2 Mùa Vọng năm C), được
tỏ ra nơi "Chúa Kitô: Sự Sống Thông Ban", qua
việc Giáo Hội tưởng niệm "Con
Người đến không phải để được
hầu hạ mà là để phục vụ" trong Mùa Chay
này.
Bởi nguyên tội, con
người tự nhiên chẳng khác ǵ như một
"người mù từ lúc mới sinh" (Phúc Âm Chúa
Nhật 4 Mùa Chay năm A), chẳng biết ǵ về Thiên
Chúa nếu không được Ngài tỏ ḿnh ra cho. Tuy nhiên,
tận thâm tâm ḿnh, con người, giống như
"người phụ nữ Samaritanô" (Phúc Âm Chúa
Nhật 3 Mùa Chay năm A), dù có sống không chính thức
với 5 đời chồng đi nữa, vẫn khao khát
nước sự sống đời đời. Do đó,
nếu thành tâm, con người vẫn chưa mất
hẳn khả năng nhận biết Thiên Chúa, khi được
Ngài, một lúc nào đó, tỏ ḿnh ra cho họ qua Con
của Ngài.
Thế rồi, nhờ Bí Tích
Rửa Tội, con người đă được
trở nên con cái Thiên Chúa, được Thiên Chúa "chia
gia tài cho" (Phúc Âm Chúa Nhật 4 Mùa Chay năm C). Nhưng,
trên thực tế, con người vẫn như một đứa
con hoang đàng, cứ sống theo bản tính tự nhiên,
thường làm mất đi gia tài ân sủng của ḿnh,
như "người phụ nữ ngoại t́nh" (Phúc
Âm Chúa Nhật 5 Mùa Chay năm C), theo bản năng thú tính và
xu hướng hưởng thụ của ḿnh, sống thông
dâm với tạo vật.
Tuy nhiên, "Thiên Chúa không sai Con
xuống thế gian để luận phạt thế gian,
song để thế gian có thể nhờ Người mà được
cứu" (Phúc Âm Chúa Nhật 4 Mùa Chay năm B). Bởi
thế, dù con người có tội lỗi đến đâu
đi nữa, như tử thi của Lazarô chết bốn
ngày rữa thối, "là Sự Sống Lại và là
Sự Sống" (Phúc Âm Chúa Nhật 5 Mùa Chay năm A), Chúa
Kitô cũng sẽ làm cho họ, như người con hoang đàng
trở về, "đă chết mà đă sống
lại" (Phúc Âm Chúa Nhật 4 Mùa Chay năm C), trang điểm
lại cho họ bằng mọi ân sủng trong Bí Tích Ḥa
Giải, nhờ đó, họ có thể tiếp tục
xứng đáng tham dự vào bàn tiệc Bí Tích Thánh Thể
của Người và với Người.
Được thông hiệp Sự
Sống Thần Linh với Chúa Kitô trên đời này,
người Kitô hữu cũng giống như 3 môn đệ
được Người "dẫn lên núi cao (để)
biến h́nh trước mặt họ" (Phúc Âm Chúa
Nhật 2 Mùa Chay năm A). Tuy nhiên, người Kitô hữu
cũng cần phải cùng Người xuống núi,
cuộc hành tŕnh mà Người sẽ đồng hành
với họ, để từ từ làm cho họ nhận
thức rằng, nếu họ muốn Sự Sống
của Người hiển linh nơi họ, họ
phải "bỏ ḿnh đi, vác thập giá ḿnh hằng ngày
mà theo Người" (Mt.16:24), nhờ đó, họ
mới có thể "vượt qua sự chết mà vào
sự sống" (Jn.5:24).