6- Tam Nhật Thánh
"Con Người đến để
hiến mạng sống ḿnh làm giá chuộc cho nhiều
người"
Nhận Thức Tam
Nhật Thánh
Theo Dự Án Cứu Rỗi của
Thiên Chúa, như Nội Dung (trang 4) của cuốn sách này
phác họa, th́ Phụng Niên có thể được chia làm
3 phần tiêu biểu cho 3 Mùa Phụng Vụ chính: "Chúa
Kitô: Sự Sống Tỏ Hiện", "Chúa Kitô: Sự
Sống Thông Ban"' và "Chúa Kitô: Sự Sống Tái
Sinh".
Chủ đề của chung Mùa
Phụng Vụ thứ nhất, "Chúa Kitô: Sự Sống
Tỏ Hiện" bao gồm Mùa Vọng, Đại Lễ
Giáng Sinh, Mùa Giáng Sinh và Mùa Thường Niên Hậu Giáng Sinh.
"Chúa Kitô: Sự Sống Tỏ Hiện" là ai và ra sao,
đă được Mùa Phụng Vụ thứ nhất
của Phụng Niên tưởng niệm, như được
tóm gọn ở trang 44 và được tŕnh bày ở
phần nhất của cuốn sách này.
Tuy nhiên, vào Chúa Nhật 9
Thường Niên là Chúa Nhật kết thúc riêng Mùa
Thường Niên Hậu Giáng Sinh cũng như chung Mùa
Phụng Vụ thứ nhất, thời gian Giáo Hội
tưởng niệm và cử hành mầu nhiệm "Chúa
Kitô: Sự Sống Tỏ Hiện", con cái Giáo Hội đă
thấy, qua Phụng Vụ Lời Chúa, đề cập đến
(trang 142) việc làm chứng cho Tin Mừng Phục Sinh.
Tuy nhiên, để có thể
thực sự và hoàn toàn "vượt qua sự chết
mà vào sự sống" (Jn.5:24), nói cách khác, để chung
con người và riêng Kitô hữu "được
sống và sống viên trọn" (Jn.10:10),
"Người Con duy nhất đến từ Cha, đầy
ân sủng và chân lư" (Phúc Âm lễ Ban Ngày Giáng Sinh) đă
phải như một "mục tử nhân lành hiến
mạng sống ḿnh v́ chiên" (Jn.10:11). Như thế, theo
nội dung của chung Mùa Phụng Vụ thứ hai,
dưới chủ đề: "Chúa Kitô: Sự Sống
Thông Ban", Tam Nhật Thánh chính là và thật sự mới
đúng là Thời Điểm Vượt Qua, (Tam
Nhật Thánh v́ thế c̣n được gọi là Tam
Nhật Vượt Qua), thời điểm để Giáo
Hội tái diễn trong Phụng Vụ của ḿnh biến
cố "Con Người đến để hiến
mạng sống ḿnh làm giá chuộc cho nhiều
người".
Thật ra, những ngày sau Chúa Nhật
Lễ Lá, cũng là Chúa Nhật Vượt Qua, được
gọi chung là Tuần Thánh. Tuy nhiên, v́ những biến
cố chính yếu liên hệ trực tiếp đến
Biến Cố Vượt Qua, theo lịch sử, lại
xẩy ra vào 3 ngày Thứ Năm, Thứ Sáu và Thứ
Bảy, nên ở đây chỉ chú trọng đến Tam
Nhật Vượt Qua mà thôi. Qua phần Phụng Vụ
Lời Chúa, được Giáo Hội chọn làm những
bài đọc có ư nghĩa riêng cho Tam Nhật Vượt
Qua, con cái Giáo Hội nhận thấy có 3 ư chính sau đây:
1.
"Con Người hiến mạng": v́ yêu đến
cùng (Thứ Năm)
2.
"Con Người hiến mạng": đến máu
chảy ra (Thứ Sáu)
3.
"Con Người hiến mạng": đă sống
lại rồi (Thứ Bảy)
Thứ Năm Tuần Thánh
Chiêm Ngắm Lời Chúa là
Thần Linh:
"Trước ngày lễ Vượt Qua, Chúa Giêsu nhận
thấy rằng đă đến giờ Người
bỏ thế gian này mà về cùng Cha. Người đă yêu
thương thành phần riêng của Người ở
thế gian này, và Người c̣n muốn tỏ bày ḷng
của Người yêu họ cho đến cùng. Ma qủi đă
dụ dỗ Giuđa, con của Simon -ch-Ca, nộp Chúa Giêsu'
nên trong bữa ăn tối, Chúa Giêsu - biết rơ
Người từ Thiên Chúa mà đến và sẽ trở
về cùng Thiên Chúa là Cha, Đấng đă ban mọi sự
cho Người - đă chỗi dậy khỏi bữa
ăn và cởi áo ḿnh ra. Người lấy một cái
khăn, quấn lại quanh ḿnh. Đoạn Người đổ
nước vào chậu và bắt đầu rửa chân cho
các môn đệ của Người, và lấy khăn
quấn quanh ḿnh mà lau chân cho họ... Nếu Ta là Thày và là
Chúa mà c̣n rửa chân cho các con th́ các con cũng phải
rửa chân cho nhau. Điều Thày vừa làm là để
làm gương cho các con: Thày đă làm thế nào, các con
cũng phải làm theo như vậy": "Chúa phán cùng
Moisen và Aaron trong đất Ai Cập: 'Tháng này sẽ mở
đầu cho năm niên lịch của các người' các
người sẽ kể nó là tháng đầu tiên trong
năm. Các người hăy bảo toàn thể cộng đồng
-ch Diên rằng: Vào ngày mùng 10 của tháng này, mỗi một
gia đ́nh phải kiếm cho ḿnh một con chiên non (con chiên
đực được một năm và vô t́ vết)...
Các người phải giữ nó cho đến ngày 14 trong
tháng, rồi cùng với toàn thể cộng đồng -ch
Diên hiện diện, con chiên non sẽ được sát
tế trong lúc chiều tối. Họ sẽ lấy một
ít máu của nó mà bôi lên hai cánh cửa và khung cửa của
mỗi nhà cùng chia phần con chiên non. Cũng vào đêm hôm
ấy họ sẽ ăn thịt nướng của nó
với bánh không men và rau đắng... Ngày này sẽ là
một ngày lễ tưởng niệm của các
người, mà mọi thế hệ của các
người trong cuộc lữ hành sẽ cử hành kính Thiên
Chúa như một thiết lập vĩnh viễn" -
"Chén chúc tụng là sự thông hiệp máu Chúa Kitô"'
"Chúa Giêsu, vào đêm Người bị bội phản,
cầm lấy bánh, sau khi tạ ơn, đă bẻ ra mà nói:
'Này là ḿnh Ta hiến cho các con. Các con hăy làm việc này mà
nhớ đến Ta'. Cũng một thể thức
ấy, sau bữa ăn tối, Người cầm lấy
chén mà nói: 'Chén này là tân ước trong máu Ta. Khi nào các con
uống, các con hăy làm mà nhớ đến Ta'. Bởi
thế, mỗi lần anh em ăn bánh này và uống chén này
là anh em công bố cái chết của Chúa, cho đến khi
Người đến".
Cảm Nghiệm Lời
Chúa là Sự Sống:
"Con Người hiến
mạng: v́ yêu đến cùng". Có một điều đáng
chú ư trong ngày Thứ Năm Thánh, đó là, trong Phụng
Vụ Lời Chúa, Phúc Âm, bài đọc chính, lại không
hề nói ǵ đến việc Chúa Giêsu thiết lập Bí
Tích Thánh Thể và Bí Tích Tư Tế Thừa Tác, hai biến
cố quan trọng nhất liên hệ đến chính
việc Phụng Vụ của Giáo Hội, mà lại là bài đọc
thứ hai. Chắn chắn Giáo Hội phải có ư ǵ khi
chọn làm như thế. Một điều cũng
cần chú ư ở đây nữa, đó là, trừ Phúc Âm
của Thánh Lễ Vọng Phục Sinh trong ngày Thứ
Bảy Thánh được trích từ bộ ba Phúc Âm
Nhất Lăm, c̣n ngoài ra, trong hai ngày Thứ Năm và Thứ
Sáu Tuần Thánh, Phúc Âm được trích từ Phúc Âm
theo thánh Gioan.
Phải chăng, v́ trong Chúa
Nhật Vượt Qua, Phúc Âm Nhất Lăm tŕnh thuật
Biến Cố Vượt Qua có tính cách khách quan, mà hai ngày
Thứ Năm và Thứ Sáu Thánh này, hai ngày ở trong
tuần sau Chúa Nhật Vượt Qua, Giáo Hội muốn
dùng Phúc Âm thánh Gioan để vạch ra cho con cái ḿnh
thấy rơ hơn phương diện chủ quan của
Biến Cố Vượt Qua, phương diện nói lên
nguyên động lực Vượt Qua của Chúa Kitô,
ở chỗ "v́ yêu đến cùng", cũng như
nói lên cách thức Người đă tỏ t́nh yêu đến
cùng của Người, ở chỗ Người đă đổ
hết máu ḿnh ra, hai chi tiết này không hề được
Phúc Âm Nhất Lăm đề cập tới.
Theo tinh thần của toàn Biến
Cố Vượt Qua, Chúa Kitô đă thực sự
"muốn tỏ bày ḷng của Người yêu họ cho đến
cùng" (Phúc Âm). Tuy nhiên, theo ư nghĩa được
diễn đạt qua mạch văn của bài Phúc Âm, th́
Phụng Vụ Lời Chúa trong ngày Thứ Năm Tuần
Thánh nói đến việc "Người c̣n muốn
tỏ bày ḷng của Người yêu họ cho đến
cùng", ở ngay "trong bữa ăn tối" (Phúc Âm),
khi Người "đă chỗi dậy khỏi bữa
ăn và cởi áo ḿnh ra. Người lấy một cái
khăn, quấn lại quanh ḿnh. Đoạn Người đổ
nước vào chậu và bắt đầu rửa chân cho các
môn đệ của Người, và lấy khăn quấn
quanh ḿnh mà lau chân cho họ" (Phúc Âm).
Tuy nhiên, việc Chúa Giêsu
"muốn tỏ bày ḷng của Người yêu họ cho đến
cùng" ở đây, không phải chỉ có ư nghĩa
về mức độ của chính t́nh Người "đă
yêu thương thành phần riêng của Người ở
thế gian này" (Phúc Âm), mà c̣n có ư nghĩa yêu cả
người môn đệ mà Người biết và sẽ
loan báo rằng sẽ phản nộp Người
(x.Jn.13:18,21).
Chính v́ thế, không phải hoàn toàn
vô t́nh và ngẫu nhiên mà Lời Chúa "là Thần Linh" đă
gắn liền hai chi tiết "yêu thương" và
"phản nộp" lại với nhau. Điều này đă
rơ ràng nơi Phúc Âm hôm nay: "Ma qủi đă dụ dỗ
Giuđa, con của Simon -ch-Ca, nộp Chúa Giêsu' nên trong
bữa ăn tối, Chúa Giêsu đă chỗi dậy khỏi
bữa ăn và cởi áo ḿnh ra". Sự kiện này
cũng hết sức tỏ tường nơi bài đọc
thứ hai: "Vào đêm Người bị bội
phản, Chúa Giêsu cầm lấy bánh, sau khi tạ ơn, đă
bẻ ra mà nói: 'Này là ḿnh Ta hiến cho các con. Các con hăy làm
việc này mà nhớ đến Ta'".
Thật ra, việc Chúa Giêsu
thiết lập Bí Tích Thánh Thể và Tư Tế Thừa Tác,
như bài đọc thứ hai đề cập tới, đă
đủ nói lên ḷng Người yêu thương thành
phần riêng của Người đến cùng rồi, và
thành phần được Người thương,
cũng theo bài đọc 2, "mỗi lần (họ)
ăn bánh này và uống chén này là (họ) công bố cái
chết của Chúa, cho đến khi Người đến",
v́ đó là, theo bài đọc thứ nhất, "một
ngày lễ tưởng niệm của (họ), mà mọi
thế hệ của (họ) trong cuộc lữ hành sẽ
cử hành kính Thiên Chúa như một thiết lập
vĩnh viễn". Thế nhưng, Chúa Giêsu chỉ
thiết lập Bí Tích Thánh Thể sau khi đă rửa chân
cho các môn đệ, trong đó cả cả Giuđa, môn đệ
mà Người cố ư nói đến một cách khéo léo
trước mặt các môn đệ khác: "'Không phải
tất cả đă được rửa sạch', v́
Người biết kẻ phản bội
Người" (Phúc Âm).
Như thế, căn cứ vào ư
tứ được mạc khải qua lời Phúc Âm vừa
trích dẫn trên đây, việc rửa chân cho các môn đệ
của Chúa Giêsu chính là việc "Người muốn
tỏ bày ḷng của Người yêu họ đến
cùng", ở chỗ Người muốn tỏ bày ḷng
của Người yêu thương đến cả
người môn đệ, một trong số của các
ngài, là kẻ sẽ bội phản Người. Bởi thế,
trong toàn bộ Thánh Kinh nói chung và Phúc Âm nói riêng, không có
một đoạn nào, bằng bài Phúc Âm của ngày Thứ
Năm Tuần Thánh hôm nay, đă nói lên một cách sống động
lời Chúa Giêsu minh định: "Thiên Chúa không sai Con
xuống thế gian để luận phạt thế gian,
song để thế gian có thể nhờ Người mà được
cứu" (Phúc Âm Chúa Nhật 4 Mùa Chay năm B), và một
cách đích xác lời Chúa Giêsu tuyên bố: "Con
Người đến không phải để được
hầu hạ mà là để hầu hạ" (Mt.20:28).
Ngoài ra, Chúa Giêsu "muốn tỏ
bày ḷng của Người yêu họ cho đến cùng"
như thế, tức yêu cả người môn đệ
phản nộp ḿnh, được biểu hiệu qua
việc rửa chân cho các môn đệ, là "để làm
gương cho các con: Thày đă làm thế nào, các con cũng
phải làm theo như vậy" (Phúc Âm). Đó cũng là lư
do, cũng trong Bữa Tiệc Ly này, sau khi thiết lập
Bí Tích Thánh Thể và Tư Tế Thừa Tác, Chúa Giêsu c̣n ban,
qua các thánh Tông Đồ, cho Giáo Hội của Người
Giới Luật Yêu Thương, một giới luật làm
nên cũng như biểu hiệu cho Bản Chất
Thần Linh của Giáo Hội: "Thày ban cho các con điều
răn mới: đó là các con hăy yêu thương nhau. Thày đă
yêu thương các con thế nào, các con cũng phải yêu
thương nhau như vậy. Đó là dấu hiệu mà
mọi người sẽ nhận biết các con là môn đệ
của Thày" (Jn.13:34-35).
Lạy Cha chúng con ở trên trời, Cha là "Đấng đă
ban mọi sự cho Người" (Phúc Âm), Con Một
của Cha, trong đó có chúng con là "thành phần riêng
của Người ở thế gian" (Phúc Âm). Xin v́ t́nh
của Người yêu thương chúng con cho đến
cùng, một t́nh yêu hoàn toàn trung thực phản ảnh
tấm ḷng giầu t́nh thương của Cha, sau khi chia gia
tài cho đứa con của ḿnh, bị nó lấy đem đi
phung phá vào cuộc sống buông tuồng của nó, vẫn
trông mong nó trở về với ḿnh cho nó được
sống. Chúng con xin dâng lên Cha "chén chúc tụng là sự
thông hiệp máu Chúa Kitô" (đáp ca) như một Hy
Tế Tạ Ơn đến muôn thuở muôn đời.
Amen.
Thứ Sáu Tuần Thánh
Chiêm Niệm Lời Chúa là
Thần Linh
"Đứng kề bên thập
giá Chúa Giêsu có Mẹ của Người, chị của
Mẹ Người là Maria vợ ông Clêôpha, và Maria Mai-Đệ-Liên.
Thấy Mẹ của ḿnh ở đó với môn đệ
Người yêu, Chúa Giêsu nói cùng Mẹ Người: 'Này Bà, đó
là con của Bà'. Rồi Người nói cùng người môn đệ:
'Mẹ của con đó'. Từ bấy giờ người
môn đệ đem Mẹ về chăm sóc. Sau đó,
nhận thấy rằng mọi sự lúc ấy đă hoàn
tất, để trọn lời Thánh Kinh, Người
phán: 'Ta khát'... Khi họ (các người lính) đến xem
Chúa Giêsu, thấy Người đă chết th́ không đánh
dập chân Người. Một người lính lấy cây
giáo đâm vào cạnh sườn của Người,
tức th́ máu cùng nước chảy ra":
"Người bị đâm thâu v́ những xúc phạm
của chúng ta, bị chà đạp v́ tội lỗi
của chúng ta... Chúng ta tất cả đă như chiên đi
sai đường lạc hướng, mỗi
người theo nẻo ngơ riêng của ḿnh' nhưng Chúa đă
đặt lên Người lỗi lầm của tất
cả chúng ta... Như một con cừu bị dẫn đi
sát tế, hay một con chiên trước các thợ xén lông,
Người nín thinh không hề mở miệng... Khi
Người bị loại trừ khỏi mảnh đất
nhân sinh, và v́ tội lỗi của dân Người mà bị
hành phạt, Người nhận được ngôi mộ
ở giữa kẻ tội lỗi và một nơi chôn
cất chung với những kẻ gian ác... V́ thế, Ta
sẽ ban cho Người phần của Người
giữa kẻ cả, và Người sẽ phân chia
chiến lợi với kẻ quyền năng, v́
Người đă nộp ḿnh chịu chết và bị
liệt vào thành phần tội lỗi" - "Lạy
Cha, Con phó linh hồn Con trong tay Cha"' "Vào những ngày
khi Người c̣n ở trong xác thịt, Đức Kitô đă
lớn tiếng và rơi lệ dâng các lời cầu và
khẩn nguyện lên Thiên Chúa, Đấng có thể cứu
Người khỏi chết, và v́ ḷng trọng kính,
Người đă được nhận lời. Mặc
dầu là Con, Người cũng đă biết vâng phục
nơi những ǵ Người chịu' và khi thành tựu,
Người đă trở nên căn nguyên cứu độ đời
đời cho tất cả những ai tùng phục
Người".
Cảm Nghiệm Lời
Chúa là Sự Sống
"Con Người hiến
mạng: đến máu chảy ra". Phải, sau khi Chúa
Kitô đă chết, "một người lính lấy cây
giáo đâm vào cạnh sườn của Người,
tức th́ máu cùng nước chảy ra" (Phúc Âm).
Chắc chắn người lính Rôma ngoại đạo này
không hề biết ǵ đến Thánh Kinh Cựu Ước
của dân Do Thái. Kể cả thành phần dân Do Thái đi
nữa, cho dù có biết Thánh Kinh của ḿnh, cũng không
ngờ chính họ lại trở thành "một
phương tiện Thiên Chúa dùng trong việc hoàn tất
những ǵ Ngài đă loan báo từ xa xưa qua tất
cả các vị tiên tri" (Acts 3:18). Họ đă không
"làm một cách vô thức" (Acts 3:17) cho lời Chúa
phán được nên trọn là ǵ, theo như Phúc Âm hôm nay
thuật lại, "v́ là ngày Dọn Mừng Lễ,
những người Do Thái không muốn có những xác c̣n
treo trên thập giá trong ngày hưu lễ... Họ đến
xin Philatô cho đánh dập các ống chân và tháo các xác
xuống". Nếu những người Do Thái không xin
Philatô làm điều này th́, theo sự thường, đâu
có chuyện người lính đâm cạnh sườn Chúa
Giêsu.
Như thế, nếu Chúa Giêsu
cố ư rửa chân cho các môn đệ để tỏ t́nh
yêu của Người đối với các vị "cho đến
cùng" (Phúc Âm Thứ Năm Tuần Thánh), th́ "máu cùng
nước chảy ra" (Phúc Âm) từ cạnh
sườn của Chúa Giêsu cũng là một sự kiện
đă được Thiên Chúa cố ư an bài để
chứng tỏ cho nhân loại thấy rằng Ngài đă yêu
thương họ "cho đến cùng", tức cho đến
giọt máu cuối cùng.
Bởi v́, nếu Thiên Chúa không yêu
thương con người "cho đến cùng", đến
hết cỡ, bằng cả bản tính "là t́nh yêu"
(1Jn.4:8,16) của ḿnh, th́ Ngài đă không đầy đọa
cùng cực chính Con Một của Ngài là "hiện thân đích
thực của hữu thể Ngài" (Heb.1:3), là bản
thân của Ngài như thế. Đến nỗi, Con của
Ngài đă "bị chà đạp... bị dẫn đi
sát tế... bị loại trừ khỏi mảnh đất
nhân sinh..." (bài đọc 1), làm cho Người đă
phải kêu lên: "Chúa Trời Con ơi, Chúa Trời Con
ơi, sao Chúa/Ngài lại bỏ rơi Con" (Phúc Âm Chúa
Nhật Vượt Qua năm A và B), và cuối cùng
Người kêu lên: "Lạy Cha, Con phó linh hồn Con trong
tay Cha" (đáp ca)..
Đối với Chúa Giêsu, v́
biết "ḿnh từ đâu đến và sẽ đi đâu"
(Jn.8:14), tức là Người tự biết "Thánh Kinh
làm chứng về Ta" (Jn.5:39), thế nên, cũng theo Phúc
Âm hôm nay thuật lại, "nhận thấy rằng
mọi sự lúc ấy đă hoàn tất, để
trọn lời Thánh Kinh, Người phán: 'Ta khát'". Đúng
vậy, cái "khát" của Chúa Giêsu trước khi
chết ở đây, tức trước khi Người đổ
hết máu ḿnh ra, đă chứng tỏ "khát" vọng
vô cùng yêu thương của một vị Thiên Chúa Toàn
Thiện, một t́nh yêu vô biên và tuyệt đối mà
chỉ có thể diễn tả một cách giới hạn
và tương đối bằng cái chết nơi xác
thể hạn hẹp của con người mà thôi.
Thế nhưng, xác thể hạn
hẹp của con người này lại là xác thể
của "Lời đă hoá thành nhục thể" (Phúc Âm
Lễ Ngày Giáng Sinh). Do đó, cái chết của
Người không phải là một cái chết tầm
thường, song là cái chết có một giá trị vô cùng và
vĩnh viễn, một cái chết mà con người
cần phải "nhớ đến" (bài đọc 2
Thứ Năm Tuần Thánh). Bởi v́, cái chết này là
một cái chết "tự hiến" (Jn.17:19) của
một Người Con "đă biết vâng phục
nơi những ǵ Người chịu' và khi thành tựu,
Người đă trở nên căn nguyên cứu độ đời
đời cho tất cả những ai tùng phục
Người" (bài đọc 2).
Thật thế, chính nhờ cái
chết "tự hiến" này mà Chúa Kitô, Lời
nhập thể, "đă trở nên căn nguyên cứu độ
đời đời cho tất cả những ai tùng
phục Người". Mà hiện thân "cho tất
cả những ai tùng phục Người" này chính là
Giáo Hội nói chung, và thành phần đứng "kề
bên thập giá" (Phúc Âm) nói riêng, trong đó, "có Mẹ
của Người, chị của Mẹ Người là
Maria vợ ông Clêôpha, và Maria Mai-Đệ-Liên" (Phúc Âm).
Tuy nhiên, trong trật tự ân sủng, tiêu biểu nhất
"cho tất cả những ai tùng phục
Người" vẫn là Mẹ Maria, "một
người nữ" tiền định (bài đọc
2 Lễ Mẹ Thiên Chúa) "đầy ơn phúc" và đă
"xin vâng" (Phúc Âm Lễ Truyền Tin) cho đến
cùng.
Trong danh sách này, Phúc Âm không kể đến
tên của tông đồ Gioan, v́ vị "môn đệ
Người yêu" này là biểu hiệu chung cho cả Giáo
Hội, cho bản chất yêu thương của Giáo
Hội. Chính v́ thế mà Chúa Giêsu đă không trao cho vị
tông đồ được Người thương này
quyền bính cai trị, như sẽ chính thức trao cho
vị thủ lănh tông đồ Phêrô trên bờ hồ Tibêria
sau khi Người sống lại, mà chỉ trao cho ngài
Mẹ của Người: "Mẹ của con đó"
(Phúc Âm).
Ở đây, theo cách tŕnh bày
của Phúc Âm, Giáo Hội, hiện thân nơi con
người của Gioan, "môn đệ Người
yêu", được Chúa Giêsu trao phó cho Mẹ của
Người trước: "Này Bà, đó là con của
Bà", rồi Người mới trao Giáo Hội cho Mẹ
ḿnh sau. Tuy nhiên, Phúc Âm không đề cập đến
việc Mẹ Chúa Giêsu phải chăm sóc Giáo Hội, mà
chỉ nhấn mạnh đến bổn phận của
Giáo Hội phải có đối với Mẹ của
Người thôi: "Từ bấy giờ người môn đệ
đem Mẹ về chăm sóc".
Như thế, theo căn bản
Phúc Âm ở đây, Giáo Hội cần phải có bổn
phận biệt tôn Mẹ của Đấng "là Thày và
là Chúa" (Phúc Âm Thứ Năm Tuần Thánh) của Giáo
Hội, nhận Mẹ và theo Mẹ như mẫu
gương tuyệt hảo của ḿnh, trong vai tṛ vừa
là trinh nữ vừa là mẹ (xem Hiến Chế về Giáo
Hội "Lumen Gentium", đoạn 63), để Giáo
Hội, như cành nho dính liền với thân nho, có thể
"sinh muôn vàn hoa trái" (Jn.15:5), bằng việc rửa
chân theo tinh thần yêu thương phục vụ "cho đến
cùng" của Thày ḿnh.
Lạy Cha chúng con ở trên trời, Cha là Thiên Chúa Toàn
Năng và Toàn Thiện. Cha đă biến thập giá vốn
là biểu hiệu cho tội lỗi và sự chết
của thế gian trở thành "cánh tay Chúa tỏ ra"
(Is.53:1) để "giải cứu chúng (con) cho khỏi
quyền lực tối tăm mà mang chúng (con) vào
vương quốc của Con yêu dấu (Cha)"
(Col.1:13). Chính trong Đức Kitô và nhờ máu của
Người mà chúng (con) đă được cứu độ
và được thứ tha tội lỗi, hồng ân
của (Cha) đối với chúng (con) thật bao dung khôn sánh"
('ph.1:7). Xin Cha cho chúng con luôn luôn nhận thức và ư
thức rằng nếu Cha đă yêu chúng con đến ban
Con Một của Cha cho chúng con, nhất là đă không dung tha
Người, trái lại, Cha đă phó nộp Người v́
tất cả chúng con, th́ chúng con cũng không c̣n con đường
nào khác để có thể đến với Cha và gặp được
Cha ngoài Thánh Giá Chúa Kitô. Bởi thế, xin Cha cũng cho chúng
con ham ước và thiết tha ôm lấy Thánh Giá là "cánh
tay" yêu thương ăn sủng của Cha, hiên ngang
trước mặt thế gian: "Tôi không c̣n hănh diện
ǵ hơn thập giá của Chúa Giêsu Kitô" (Gal.6:11).
Thứ Bảy Tuần Thánh
Chiêm Ngắm Lời Chúa là
Thần Linh
"Bấy giờ thiên thần nói với các phụ nữ
(là Mai-Đệ-Liên và Maria kia đến thăm ḍ ngôi
mộ và th́nh ĺnh có động đất): Đừng
hoảng sợ. Ta biết các người đang t́m Giêsu
chịu đóng đanh, song Người không c̣n ở đây.
Người đă sống lại đúng như lời
Người hứa. Hăy đến mà xem chỗ
Người đă nằm. Rồi hăy mau về mà nói cho các
môn đệ của Người hay: Người đă
sống lại từ trong kẻ chết và nay Người
đi trước qúi vị đến Galilêa, ở đó
qúi vị sẽ thấy Người. Đó là sứ điệp
của ta dành cho các người.": (năm A)' "Khi
họ (Mai-Đệ-Liên, Maria mẹ của Giacôbê, và bà
Salômê) thấy tảng đá đă bị đẩy ra
(Đó là một tảng đá khổng lồ). Tiến vào
ngôi mộ, họ thấy một thanh niên trẻ trung
ngồi ở bên tay phải, mặc một chiếc áo khoác
trắng. Điều này làm họ hết sức hoảng
sợ, song chàng thanh niên trấn an họ: 'Các người
không cần phải kinh ngạc mà làm chi! Các người đang
t́m Giêsu Nazarét, Đấng đă bị đóng đanh.
Người đă sống lại rồi' Người không
c̣n ở đây nữa. Qúi bà hăy xem nơi Người
nằm. Bây giờ qúi bà hăy đi mà nói với các môn đệ
của Người và Phêrô hay là: Người sẽ đi
trước qúi vị đến Galilêa, ở đó qúi
vị sẽ thấy Người như Người đă
bảo qúi vị" (năm B)' "Trong khi các phụ
nữ (sau khi tiến vào mồ và không thấy xác Chúa Giêsu đâu)
c̣n đang ngơ ngác về điều này, th́ có hai nam nhân
mặc áo rực sáng hiện ra bên cạnh họ. Các bà
hoảng khiếp sấp mặt xuống đất.
Vị nam nhân nói với các bà: 'Tại sao các người t́m
Đấng đang sống nơi kẻ chết?
Người không c̣n ở đây nữa' Người đă
sống lại rồi. Hăy nhớ lại điều
Người đă nói khi Người c̣n ở Galilêa với
các người - đó là Con Người phải bị
nộp vào tay các kẻ tội lỗi, bị đóng đanh
vào thập giá, và sống lại vào ngày thứ ba"
(năm C): "Ban đầu lúc Thiên Chúa dựng nên các
tầng trời và đất... Thiên Chúa phán: 'Chúng Ta hăy
dựng nên con người theo h́nh ảnh của Chúng Ta,
tương tự như Chúng Ta. Chúng hăy làm chủ cá
biển, chim trời và xúc vật cũng như tất
cả mọi hoang thú cùng mọi loài ḅ sát trên mặt đất.
Thiên Chúa đă dựng nên con người theo h́nh ảnh
Ngài' theo h́nh ảnh thần linh Ngài đă dựng nên họ'
Ngài đă dựng nên họ cả nam lẫn nữ... Thiên
Chúa nh́n xem mọi sự Ngài đă làm và Ngài thấy nó
thật là tốt đẹp" (bài đọc Cựu Ước
1) - "Địa cầu đầy ân sủng Chúa"'
"Thiên Chúa thử thách Abraham... Sứ thần của Chúa
từ trời lại gọi Abraham mà nói: 'Ta tự ḿnh
thề rằng, Chúa tuyên bố, v́ ngươi đă tỏ
ra không tiếc Ta đứa con dấu yêu của ḿnh, Ta
sẽ ban muôn vàn ân phúc cho ngươi và làm cho các gịng dơi
của ngươi trở nên vô số như sao trời cát
biển" (bài đọc Cựu Ước 2) -
"Lạy Chúa, xin bảo toàn tôi, v́ tôi t́m nương
tựa Chúa"' "Bấy giờ Chúa phán bảo Moisen
rằng: 'Hăy giang tay của ngươi ra trên biển
cả, để nước ập xuống trên các
người Ai Cập, trên các chiến xa và các kyï binh của
họ'... Khi nước ập xuống... Không một
người nào trong họ chạy thoát. C̣n dân chúng -ch-Diên đă
tiến đi trên đất khô qua giữa ḷng biển,
giữa thành nước dựng lên hai bên phải trái.
Thế là Chúa đă cứu dân -ch-Diên vào ngày hôm đó
khỏi quyền lực của những người Ai
Cập" (bài đọc Cựu Ước 3) - "Tôi
sẽ ca tụng Chúa, v́ Người uy linh cao cả"
(ở đây, theo Sách Lễ Tiếng Anh, câu đáp ca
lại xưng hô là "chúng ta")' "Ngài, Đấng
trở nên chồng của ngươi, là Đấng
Tạo Nên ngươi' danh Ngài là Chúa các đạo binh' Đấng
Cứu Tinh của ngươi là Đấng Thánh -ch-Diên,
Ngài được gọi là Thiên Chúa của toàn thể trái
đất... Tất cả mọi con cái của
ngươi sẽ được Chúa dạy dỗ, và b́nh
an của con cái ngươi sẽ lớn lao. Ngươi
sẽ được thiết lập trong công chính, xa
khỏi nỗi lo sợ bị áp bức, khỏi cảnh
bị hủy diệt" (bài đọc Cựu Ước
4) - "Lạy Chúa, tôi ca tụng Chúa v́ đă giải thoát
tôi"' "Vậy Chúa phán: Tất cả các ngươi là
những người khao khát, hăy đến với gịng
nước!... Hăy chú tâm mà đến với Ta, lắng nghe
th́ các người sẽ được sự sống. Ta
sẽ canh tân giao ước vĩnh cửu của Ta
với các người, những phúc lợi đă được
bảo đảm cho Đavít... Như mưa và tuyết từ
trời rơi xuống không trở về cho đến khi
nó tưới dội trái đất và làm cho trái đất
ph́ nhiêu sinh hoa kết trái thế nào... lời phán ra từ
miệng của Ta cũng thế' nó sẽ không trở
về với Ta cách vô bổ, song sẽ thực hiện ư
muốn của Ta, đạt được mục tiêu mà
Ta sai phái" (bài đọc Cựu Ước 5) -
"Các ngươi sẽ hân hoan múc nước nơi
suối Đấng Cứu Độ"' "-ch-Diên
ơi, hăy lắng nghe các giới răn sự sống... Ai đă
t́m thấy nơi ở của sự khôn ngoan, ai đă vào được
các kho báu của nó? ... Nó là cuốn sách các sắc lệnh
của Thiên Chúa, là lề luật bền bỉ muôn đời'
tất cả những ai gắn bó với nó sẽ
sống, c̣n những ai bỏ rơi nó sẽ chết. Giacóp
ơi, hăy quay về mà nhận lấy nó: hăy bước đi
nhờ ánh sáng hướng tới quang vinh của nó"
(bài đọc Cựu Ước 6) - "Lạy Chúa, Chúa có
lời ban sự sống đời đời"'
"Vậy lời của Chúa đến với tôi:... Hăy
nói cùng nhà -ch-Diên: Đây Chúa là Thiên Chúa phán: Không phải v́
các người mà Ta đă tác hành, hỡi nhà -ch-Diên, mà v́ danh
thánh của Ta, danh mà các người đă làm tục hóa
giữa các dân nước các người chung sống... Ta
sẽ vẩy nước tinh sạch lên các người để
thanh tẩy các người khỏi mọi ô uế của
các người, cũng như khỏi mọi ngẫu
tượng của các người mà Ta sẽ thanh tẩy
các người. Ta sẽ ban cho các người một
qủa tim mới và đặt thần trí mới trong các
người, bằng cách lấy đi khỏi thân thể
các người những trái tim bằng đá mà ban cho các
ngươi những qủa tim đích thực. Ta sẽ đặt
thần trí Ta trong các ngươi, làm cho các ngươi
sống theo các luật điều của Ta, cẩn
thận giữ các mệnh lệnh của Ta" (bài đọc
Cựu Ước 7) - "Ôi lạy Chúa, xin tạo cho tôi
qủa tim trong sạch"' "Anh em không biết rằng
chúng ta là những người chịu phép rửa trong Chúa
Giêsu Kitô là chịu phép rửa trong cái chết của
Người hay sao? Nhờ phép rửa trong cái chết
của Người, chúng ta chịu mai táng với
Người, để như Đức Kitô nhờ vinh
quang của Cha mà sống lại từ kẻ chết
thế nào, cả chúng ta nữa cũng được
sống một đời sống mới như
vậy".
Cảm Nghiệm Lời
Chúa là Sự Sống:
"Con Người hiến
mạng: đă sống lại rồi". Phụng Vụ
Lời Chúa trong Thánh Lễ Vọng Phục Sinh hôm nay có hai điều
đáng chú ư, hai điều nói lên rất đúng với ư
nghĩa "vọng" Phục Sinh. Điều thứ
nhất, đó là, trong tất cả 7 bài đọc Cựu
Ước nói về lịch sử, giao ước và điều
kiện cứu độ, Giáo Hội không chọn bài Sách
Thánh nào nhắc đến việc hai nguyên tổ sa
phạm cả. Điều thứ hai, đó là, trong 3 bài đọc
Phúc Âm Nhất Lăm cho cả 3 năm A-B-C, không hề nói ǵ đến
việc Chúa Giêsu chính thức hiện ra với các môn đệ
của Người sau khi Người đă sống
lại từ trong kẻ chết, mà mới chỉ đề
cập đến việc thiên thần hiện ra báo tin
"Người đă sống lại rồi' Người
không c̣n ở đây nữa", cho các phụ nữ đến
thăm mồ của Người "vào rạng đông
ngày thứ nhất trong tuần" mà thôi.
Theo Phúc Âm của Chu Kỳ
Phụng Vụ năm A, ở đoạn cuối, dù có đề
cập đến một chút việc "Chúa Giêsu th́nh ĺnh
hiện ra trước mặt họ (là các phụ nữ đang
vừa mừng vừa sợ chạy về báo tin như được
thiên thần cho biết)", th́ mục đích của
Người cũng chỉ muốn dùng các phụ nữ này
báo tin cho các môn đệ của Người mà thôi. Ở đây,
các phụ nữ, có thể nói là tiêu biểu cho thành
phần giáo dân, dù được diễm phúc hân hạnh
nh́n thấy Chúa Phục Sinh trước các môn đệ
của Người, thành phần tượng trưng cho
hàng giáo phẩm trong Giáo Hội, các người phụ
nữ này dầu sao cũng chỉ đóng vai sứ giả
mang tin cho các vị mục tử của ḿnh mà thôi, thành
phần "nhân chứng của Người" (bài đọc
1 Chúa Nhật 3 Phục Sinh), cũng là thành phần
Người chính thức muốn dùng để "làm chứng
về điều này" (Phúc Âm Chúa Nhật 3 Phục Sinh).
V́ tinh thần của Thánh Lễ
"vọng" Phục Sinh, đối với Giáo
Hội, có một ư nghĩa nhận lănh Tin Mừng Phục
Sinh như thế, do đó, vấn đề tội
lỗi và sự chết không được nhắc đến
nữa, v́ Giáo Hội đă đề cập đến
trong cả Mùa Chay và Tuần Thánh rồi. Về tội
lỗi, bài đọc về sự việc hai nguyên tổ
sa phạm đă được Giáo Hội cố ư nhắc
đến khi chọn bài đọc này làm bài đọc thứ
nhất trong Chúa Nhật thứ nhất Mùa Chay. Tội
lỗi th́ thuộc về Mùa Chay, thời điểm Giáo
Hội lập nên để nhắc nhở con cái ḿnh hăy
bắt chước Chúa Giêsu, qua việc chay tịnh 40 ngày,
"không nguyên sống bởi bánh mà c̣n bởi mọi
lời từ miệng Thiên Chúa phán ra" (Phúc Âm Chúa
Nhật 1 Mùa Chay năm A và C). Về sự chết, Giáo
Hội đă dùng Phụng Vụ Lời Chúa bày tỏ cho con
cái ḿnh thấy qua cuộc tử nạn của Chúa Kitô trong
Tuần Thánh, nhất là vào Chúa Nhật Vượt Qua và Thứ
Sáu Vượt Qua. Thứ Bảy Tuần Thánh, tuy vẫn
c̣n là thời điểm của Tuần Lễ Vượt
Qua, nhưng đă gần đến thời điểm
tưởng niệm cuộc Phục Sinh của Chúa Kitô, do đó,
trong Thánh Lễ Vọng Phục Sinh, Phụng Vụ Lời
Chúa đă bắt đầu hướng về ân sủng
và sự sống.
Về ân sủng, theo thứ
tự của 7 bài đọc Cựu Ước, Giáo
Hội tưởng niệm lại những việc Thiên
Chúa đă làm cho chung loài người và đă làm cho cả loài
người qua dân được Ngài tuyển chọn.
Trước hết, ân sủng của Thiên Chúa làm cho
chung loài người là ở chỗ, "Thiên Chúa phán: 'Chúng
Ta hăy dựng nên con người theo h́nh ảnh của Chúng
Ta, tương tự như Chúng Ta. Chúng hăy làm chủ cá
biển, chim trời và xúc vật cũng như tất
cả mọi hoang thú cùng mọi loài ḅ sát trên mặt đất.
Thiên Chúa đă dựng nên con người theo h́nh ảnh
Ngài' theo h́nh ảnh thần linh Ngài đă dựng nên họ'
Ngài đă dựng nên họ cả nam lẫn nữ... Thiên
Chúa nh́n xem mọi sự Ngài đă làm và Ngài thấy nó
thật là tốt đẹp" (bài đọc 1). Do đó,
lời đáp ca sau bài đọc thứ nhất mới
tuyên xưng và tung hô rằng: "địa cầu đầy
ân sủng Chúa" (đáp ca sau bài đọc 1).
Sau nữa, ân sủng của Chúa
làm cho chung loài người qua dân riêng của Ngài, ở
chỗ, Ngài đă "tự thề hứa" (bài đọc
2) với họ qua tổ phụ Abraham, cũng như đă
dùng tay Moisen mà cứu họ cho "khỏi quyền
lực của những người Ai Cập" (bài đọc
3), để họ có thể nhờ đó nhận biết
"Đấng Cứu Tinh của (họ) là Đấng
Thánh -ch-Diên... là Thiên Chúa của toàn thể trái đất"
(bài đọc 4).
Tuy nhiên, ân sủng của Thiên Chúa
ban cho chung nhân loại qua dân riêng của Ngài, theo ư định
của Thiên Chúa cũng như tự bản chất
thần linh của ḿnh, sẽ "như mưa và tuyết
từ trời rơi xuống không trở về cho đến
khi nó tưới dội trái đất và làm cho trái đất
ph́ nhiêu sinh hoa kết trái" (bài đọc 5), nơi
"tất cả những người khao khát đến
với gịng nước..." (bài đọc 5), tức
thành phần đáp lại lời Thiên Chúa mong ước và
kêu gọi: "Hăy chú tâm mà đến với Ta, lắng
nghe th́ các người sẽ được sự
sống" (bài đọc 5).
Bởi đó, "sự
sống" này không phải ở tại việc họ
giữ lời Chúa, cho bằng ở tại chính thần
lực của lời Chúa, được thể hiện
qua và phát xuất từ cái gọi là "các giới răn
sự sống" (bài đọc 6), "là cuốn sách các
sắc lệnh của Thiên Chúa, là lề luật bền
bỉ muôn đời' tất cả những ai gắn bó
với nó sẽ sống, c̣n những ai bỏ rơi nó
sẽ chết" (bài đọc 6). Đó là lư do "không
phải v́ các người mà Ta đă tác hành, hỡi nhà
-ch-Diên, mà v́ danh thánh của Ta, danh mà các người đă
làm tục hóa giữa các dân nước các người chung
sống... Ta sẽ vẩy nước tinh sạch lên các
người để thanh tẩy các người khỏi
mọi ô uế của các người, cũng như
khỏi mọi ngẫu tượng của các người
mà Ta sẽ thanh tẩy các người. Ta sẽ ban cho các
người một qủa tim mới và đặt thần
trí mới trong các người, bằng cách lấy đi
khỏi thân thể các người những trái tim bằng đá
mà ban cho các ngươi những qủa tim đích thực.
Ta sẽ đặt thần trí Ta trong các ngươi, làm cho
các ngươi sống theo các luật điều của
Ta, cẩn thận giữ các mệnh lệnh của Ta"
(bài đọc 7).
Lạy Chúa là Cha chúng con ở trên trời, qua cuộc
tử nạn của Con Một Chúa, Chúa đă mạc
khải cho loài người chúng con thấy ḷng Chúa vô cùng yêu
thương chúng con một cách nhưng không và tuyệt
hảo. Xin cho chúng con là "tất cả những ai tùng
phục Người" (bài đọc 2), qua việc lănh
nhận Bí Tích Rửa Tội, luôn luôn ư thức được
rằng, chúng con "là những người đă chịu
phép rửa trong Chúa Giêsu Kitô th́ đă chịu phép rửa
trong cái chết của Người. Nhờ phép rửa trong
cái chết của Người, chúng (con) chịu mai táng
với Người, để như Đức Kitô
nhờ vinh quang của Cha mà sống lại từ kẻ
chết thế nào, cả chúng (con) nữa cũng được
sống một đời sống mới như vậy...
Con người cũ của chúng (con) đă bị đóng đanh
cùng với Người, để thân xác tội lỗi
của chúng (con) bị tiêu diệt đi và chúng (con) không c̣n
làm tôi cho tội lỗi nữa... (Nhưng chúng con) phải
coi ḿnh đă chết cho tội nhưng sống cho (Chúa)
trong Đức Giêsu Kitô" (bài đọc Tân Ước).
Trong đêm Vọng Phục Sinh này, một thời điểm
mang ư nghĩa "vượt qua" thật sự và hoàn toàn
nhất, "Lạy Chúa, (chúng con) ca tụng Chúa v́ Chúa đă
giải thoát (chúng con)" (đáp ca sau bài đọc 4),
"(chúng con) ca tụng Chúa v́ (Chúa) uy linh cao cả" (đáp
ca sau bài đọc 3). "Lạy Chúa, xin bảo xin bảo
toàn (chúng con) v́ (chúng con) t́m nương tựa Chúa" (đáp
ca sau bài đọc 2), "Chúa có lời ban sự sống đời
đời" (đáp ca sau bài đọc 6). "Ôi lạy
Chúa, xin tạo cho (chúng con) qủa tim trong sạch" (đáp
ca sau bài đọc 7), để "(chúng con) sẽ múc
nước nơi suối Đấng Cứu Độ"
(đáp ca sau bài đọc 5).
Hiện Thực Tam Nhật Thánh
Tam Nhật Thánh là thời điểm
của tuần lễ sau Mùa Chay và trước Đại
Lễ Phục Sinh Giáo Hội lập ra để
tưởng niệm Cuộc Vượt Qua của Chúa Kitô,
Đấng "đă hiến ḿnh làm giá chuộc cho
nhiều người" (Mt.20:28).
Phần Chúa Giêsu, tuy đă về
trời, nhưng Người vẫn "luôn ở lại
với (Giáo Hội) cho đến tận thế" (Phúc Âm
Lễ Chúa Giêsu Thăng Thiên năm A). Do đó, qua Phụng
Vụ của Giáo Hội trong Tam Nhật Thánh, "Chúa Kitô:
Sự Sống Thông Ban" vẫn tỏ ḿnh ra thực
sự là "căn nguyên của ơn cứu độ đời
đời cho những ai tùng phục Người" (bài đọc
2 Chúa Nhật 5 Mùa Chay năm B).
C̣n đối với mỗi Kitô
hữu, thành phần "được công chính nhờ đức
tin... chấp nhận Chúa Giêsu Kitô" (bài đọc 2 Chúa
Nhật 9 Thường Niên năm A), th́ chung Phụng Niên và
riêng mỗi Mùa Phụng Vụ chính là thời gian "ơn
cứu độ gần hơn lúc mới chấp nhận đức
tin" (bài đọc 2 Chúa Nhật 1 Mùa Vọng năm A), tức
gần họ hơn lúc họ mới lănh nhận Bí Tích
Rửa Tội.
Thế nhưng, người Kitô
hữu cần phải tránh khỏi t́nh trạng đáng
tiếc là "có một Đấng ở giữa qúi
vị mà qúi vị không biết" (Phúc Âm Chúa Nhật 3 Mùa
Vọng năm B). Ngược lại, họ c̣n
cần phải làm sao để thực sự cảm
nghiệm "thấy ơn cứu độ của Thiên
Chúa" (Phúc Âm Chúa Nhật 2 Mùa Vọng năm C), được
tỏ ra nơi "Chúa Kitô: Sự Sống Thông Ban", qua
việc Giáo Hội tưởng niệm "Con
Người hiến mạng sống ḿnh làm giá chuộc cho
nhiều người" trong Tam Nhật Thánh này.
Người Kitô hữu chỉ có thể làm cho hiện
thực Biến Cố Tử Nạn cũng như Mầu
Nhiệm Vượt Qua của Chúa Kitô nơi con
người của ḿnh, khi họ "phải coi ḿnh đă
chết cho tội nhưng sống cho Thiên Chúa trong Đức
Giêsu Kitô" (bài đọc Tân Ước Thánh Lễ
Vọng Phục Sinh).