9- Đại
Lễ Chúa Thánh Thần Hiện Xuống
Nguyên Lư Sự
Sống
Chiêm
Ngắm Lời Chúa là Thần Linh
Lễ
Vọng
"Vào ngày cuối cùng cũng là ngày trọng đại
nhất của mùa lễ, Chúa Giêsu đứng dậy kêu
lên: 'Nếu ai khát, hăy đến với Ta' ai tin vào Ta th́ hăy
uống. Thánh Kinh có lời chép: Từ trong họ sẽ tuôn
ra những con sông chảy nước sự sống'.
(Ở đây Người nói về Thần Linh là Đấng
mà những ai tin Người sẽ lănh nhận. Dĩ nhiên,
v́ Chúa Giêsu chưa được tôn vinh nên cũng chưa
có Thần Linh)": "Bấy giờ, cả thế
giới nói cùng một ngôn ngữ, sử dụng những
từ ngữ giống nhau... Họ nói: 'Nào, chúng ta hăy
tự xây nên một đô thị và một tháp canh có đỉnh
cao ngất tầng trời, để lưu danh của
chúng ta' bằng không, chúng ta sẽ bị tản mác khắp
thế giới'... Đó là lư do nó được gọi là
tháp
Lễ
Chính Ngày
"Vào tối ngày thứ nhất trong tuần, dù các môn đệ,
v́ sợ những người Do Thái, đă khóa các cửa
nẻo nơi các vị ở, Chúa Giêsu cũng đến đứng
trước các vị. Người phán: 'Bằng an cho các
con'. Khi phán điều này, Người giơ cho các vị
xem hai bàn tay của Người và cạnh sườn
của Người. Các môn đệ hớn hở khi
thấy Chúa. Người lại phán: 'B́nh an cho các con.
Như Cha đă sai Thày, Thày cũng sai các con'. Thế rồi
Người thở hơi trên các vị mà phán: 'Các con hăy
nhận lấy Thánh Linh. Một khi các con tha tội
lỗi cho con người th́ họ được tha
tội' bằng các con cầm buộc tội lỗi
th́ tội lỗi liền bị cầm buộc'": "Đến
ngày Lễ Ngũ Tuần, anh em tụ họp lại
một chỗ. Th́nh ĺnh từ trên bầu trời xẩy ra
một tiếng động mọi người nghe
thấy như một cơn gió đẩy mạnh lùa vào
khắp nhà nơi họ ngồi. Có những lưỡi
như lửa xuất hiện phân tán đến đậu
trên từng người. Tất cả được đầy
Thánh Linh. Họ bắt đầu diễn đạt
bằng những tiếng lạ, và hiên ngang loan báo như
Thần Linh thúc đẩy họ. Vào lúc ấy, ở
Gia-Liêm có những người Do Thái đạo đức
từ khắp các nước dưới gầm trời.
Những người này nghe thấy tiếng vang và tụ
họp lại thành một đám đông lớn. Họ
lạ lùng bỡ ngỡ v́ mỗi người đều
nghe thấy các vị này nói theo ngôn ngữ của
họ" - "Lạy Chúa, xin sai Thánh Thần Chúa đến,
và xin canh tân bộ mặt trái đất"' "Không ai có
thể nói: 'Giêsu là Chúa mà lại không ở trong Thánh Linh'. Có
nhiều tặng ân khác nhau nhưng cùng một Thần Linh'
có nhiều sứ vụ khác nhau song cùng một Chúa' có
nhiều công việc khác nhau song cùng một Thiên Chúa là Đấng
hoàn tất mọi sự trong mọi người. Sự
biểu lộ của Thần Linh được ban cho
từng người là để phục vụ công ích. Thân
thể tuy là một mà lại có nhiều chi thể,
nhưng tất cả mọi chi thể, tuy nhiều, song
lại là một thân thể' đối với Đức
Kitô cũng thế. Chính trong một Thần Linh mà tất
cả chúng ta, dù Do Thái hay Hy Lạp, nô lệ hay tự do, đều
được rửa để làm nên một thân thể.
Tất cả chúng ta đă được ban cho để
uống cùng một Thần Linh".
Cảm
Nghiệm Lời Chúa là Sự Sống:
Thánh Thần là
Nguyên Lư Sự Sống. Đây là đề tài của
Phụng Vụ Lời Chúa cho riêng Đại Lễ Chúa
Thánh Thần Hiện Xuống. Nếu Chúa Kitô "là Sự
Sống Lại và là Sự Sống", đề tài
của Đại Lễ Chúa Phục Sinh và Mùa Phục Sinh,
th́ Chúa Thánh Thần đúng "là Đấng ban Sự
Sống" (Kinh Tin Kính), nghĩa là Đấng ban Chúa Kitô
cho nhân loại, hay là làm cho nhân loại nhận biết Chúa
Kitô cũng vậy. Ở chỗ, như Chúa Kitô minh xác:
"Khi Đấng An Ủi đến, đến từ
Cha và chính Thày cũng từ Cha sai Ngài đến, là Thần
Chân Lư, Ngài sẽ làm chứng về Thày" (Jn.15:26).
Bằng cách nào? Chúa Giêsu cũng đă diễn giải thêm
cho rơ ràng hơn qua Phúc Âm của Lễ Thiên Chúa Ba Ngôi năm
C: "Ngài sẽ nhận lănh từ Thày điều Ngài
sẽ loan báo cho các con". Bởi thế, "Thày đi
th́ tốt cho các con hơn nhiều. Nếu Thày không đi, Đấng
An Ủi sẽ không bao giờ đến với các con,
trong khi đó, nếu Thày đi, Thày sẽ sai Ngài đến
với các con" (Jn.16:7). Do đó, trước khi về
trời, qua Phúc Âm Lễ Chúa Giêsu Thăng Thiên năm C,
Người c̣n dặn ḍ các tông đồ rằng: "Các
con hăy ở lại đây trong thành (Gia-Liêm) cho đến
khi các con được mặc lấy quyền lực
từ trên cao".
"Các con được
mặc lấy quyền lực từ trên cao" từ đâu
và để làm ǵ? Nếu không phải, như Người đă
minh định với các tông đồ, qua bài đọc 1
Lễ Chúa Giêsu Thăng Thiên: "Các con sẽ nhận được
quyền lực khi Thánh Thần xuống trên các con' rồi
các con phải làm chứng nhân cho Thày ở Gia-Liêm... cho đến
tận cùng trái đất nữa". Tại sao thế?
Nếu không phải "bởi v́ các con đă ở với
Thày ngay từ ban đầu" (Jn.15:27). Như vậy,
"Chúa Thánh Thần là Đấng ban Sự Sống"
nhờ các "tặng ân" (bài đọc Tân
Ước 2 Lễ Chính Ngày) mà Ngài ban cho Giáo Hội Chúa Kitô
như tác nhân duy nhất của Ngài, được thể
hiện qua các "sứ vụ" (bài đọc Tân
Ước 2 Lễ Chính Ngày) mà các thừa tác viên thánh
chức thi hành linh quyền Chúa Kitô ban cho, cũng như
qua các "công việc" (bài đọc Tân
Ước 2 Lễ Chính Ngày) mà các vị tông đồ
thực hiện theo tinh thần Chúa Kitô.
Như thế,
một linh hồn được tái sinh trong Chúa Kitô, hay nói
ngược lại, "Chúa Kitô: Sự Sống Tái Sinh"
(chủ đề của toàn Mùa Phục Sinh Hậu
Phục Sinh này) nơi các linh hồn tin vào Người, th́
chẳng khác ǵ "từ trong họ sẽ tuôn ra những
con sông chảy nước sự sống", đó là
"Thần Linh là Đấng mà những ai tin Người
sẽ lănh nhận" (Phúc Âm Lễ Vọng) sau khi
người từ trong kẻ chết sống lại,
tức là sau khi Người "được tôn vinh"
(Phúc Âm Lễ Vọng).
Thật vậy,
v́ nguyên tội, con người đă phải chết,
một biểu hiệu cho t́nh trạng phân rẽ nơi con
người. Trước hết, t́nh trạng phân rẽ
nơi chính bản tính nhân loại, khi linh hồn ĺa thân xác,
một t́nh trạng chết về thể lư, được
tiêu biểu nơi h́nh ảnh "những khúc
xương... khô" (bài đọc Cựu Ước 3
Lễ Vọng). Sau nữa là t́nh trạng phân rẽ nơi
thân phận con người, một t́nh trạng bất an, được
bộc lộ qua tâm trạng "rên xiết tâm can" (bài đọc
Tân Ước Lễ Vọng). Sau hết là t́nh trạng phân
rẽ nơi cộng đồng con người, một
t́nh trạng bất ḥa, được tiêu biểu nơi
biến cố "Tháp Babel... Chính từ chỗ này mà Ngài
(Thiên Chúa) đă phân tán họ rải rác khắp trái đất"
(bài đọc Cựu Ước 1 Lễ Vọng).
"Thế
rồi Người thở hơi trên các vị" (Phúc Âm
Lễ Chính Ngày), đó là các vị tông đồ, một
nhóm người đại diện cho riêng Giáo Hội và cho
chung loài người, nhóm người chẳng những đă
nhận được "Thánh Linh" (Phúc Âm Lễ Chính
Ngày), mà c̣n "nhận được quyền lực
từ trên cao" (Phúc Âm Lễ Chúa Giêsu Thăng Thiên năm
C) nữa, khi mà "th́nh ĺnh từ trên bầu trời
xẩy ra một tiếng động mọi người
nghe thấy như một cơn gió đẩy mạnh lùa
vào khắp nhà nơi họ ngồi. Có những lưỡi
như lửa xuất hiện phân tán đến đậu
trên từng người. Tất cả được đầy
Thánh Linh" (bài đọc Tân ước 1 Lễ Chính Ngày).
Từ bấy
giờ, nhờ các vị này, như Thiên Chúa đă nhờ
'zêkiên "nói tiên tri trên những khúc xương (cũng
như) với thần trí" (bài đọc Cựu
Ước 3 Lễ Vọng), "họ bắt đầu
diễn đạt bằng những tiếng lạ, và hiên
ngang loan báo như Thần Linh thúc đẩy họ" (bài
đọc Tân Ước 1 Lễ Chính Ngày), con người
như "những kẻ bị sát hại" (bài đọc
Cựu Ước 3 Lễ Vọng), nói chung, mới có
thể "hồi sinh... sống động và thẳng đứng,
như một đạo quân hùng hậu" (bài đọc
Cựu Ước 3 Lễ Vọng). Trước hết,
về thân phận, con người "hồi sinh"
lấy lại bằng an khi "được tha
tội" (Phúc Âm Lễ Chính Ngày)' sau nữa, về
bản tính, con người "sống động"
mới có thể "đợi chờ việc cứu
chuộc của thân xác" (bài đọc Tân Ước
Lễ Vọng)' và sau hết, về phương diện
cộng đồng, con người "thằng đứng"
mới có thể tự nhủ "tất cả chúng ta, dù
Do Thái hay Hy Lạp, nô lệ hay tự do, đều được
rửa để làm nên một thân thể" (bài đọc
Tân ước 2 Lễ Chính Ngày). Một khi "mối
hiệp nhất của họ được nên
trọn" (Phúc Âm Chúa Nhật 7 Mùa Phục Sinh năm C)
nhờ "làm nên một thân thể" như thế, con
người cũng mới có thể hiểu được
mọi người và làm cho mọi người hiểu được
ḿnh, như đă xẩy ra trong Ngày Lễ Ngũ Tuần,
khi mà, "vào lúc ấy, ở Gia-Liêm có những
người Do Thái đạo đức từ khắp các
nước dưới gầm trời. Những
người này nghe thấy tiếng vang và tụ họp
lại thành một đám đông lớn. Họ lạ lùng
bỡ ngỡ v́ mỗi người đều nghe
thấy các vị này nói theo ngôn ngữ của
họ" (bài đọc Tân Ước 1 Lễ Chính Ngày).
Lạy Chúa là Cha chúng con ở trên trời, "xin sai Thánh
Thần Chúa đến và xin canh tân bộ mặt trái đất"
(đáp ca Lễ Vọng), để "hoàn tất lời
hứa của Cha" (bài đọc 1 Lễ Chúa Giêsu
Thăng Thiên), đó là "Ta sẽ đổ thần trí Ta
trên cả nhân loại... Và Ta sẽ thực hiện
những sự lạ trên các tầng trời và trên mặt đất...
Đoạn ai kêu cầu danh Chúa sẽ được
giải cứu" (bài đọc Cựu Ước 4
Lễ Vọng). Xưa kia, "Núi Sinai hoàn toàn bị khói bao
phủ, v́ Chúa ở trong lửa mà xuống núi... Khi Chúa
xuống đỉnh Núi Sinai, Ngài triệu Moisen lên đỉnh
núi" (bài đọc Cựu Ước 2 Lễ Vọng)
thế nào, th́ nay, qua Bí Tích Rửa Tội, chúng con đă được
Chúa "kêu gọi từ tối tăm vào ánh sáng diệu
kỳ" (bài đọc 2 Chúa Nhật 5 Mùa Phục Sinh
năm A), được trở nên "những hoa trái đầu
tiên đă có Thần Linh" (bài đọc Tân Ước
Lễ Vọng), và "đă được ở trong Thánh
Linh" (bài đọc Tân Ước 2 Lễ Chính Ngày),
nhờ đó, chúng con mới "có thể nói: Giêsu là
Chúa" (bài đọc Tân Ước 2 Lễ Chính Ngày), và
mới "biết cầu nguyện làm sao cho phải,
(bởi v́) chính Thần Linh gợi lên cho chúng (con) những
lời than không lời nào tả được... V́
Thần Linh (là Đấng) cầu bầu cho các thánh theo đúng
như chính ư muốn của Chúa" (bài đọc Tân Ước
Lễ Vọng). Bởi thế, ôi "lạy Chúa, xin sai
Thánh Thần Chúa đến, và xin canh tân bộ mặt trái đất"
(đáp ca Lễ Chính Ngày).