Thiên Chúa Yêu Thương: Mạch Nguồn Ân Phúc

 

 

 (Tuyển dịch trích đoạn theo Thông Điệp Tình Yêu Nhân Hậu gửi Các Hồn Nhỏ)

Đaminh Maria Cao Tấn Tĩnh, BVL

 

 

Con nhỏ của Cha ôi, con đang tiến đến rất gần một mầu nhiệm cao cả, một tình yêu khôn thấu của Trái Tim thần linh của Cha dành cho tất cả loài con người.

                        Trái Tim đổ máu của Cha là Trái Tim tha thứ!

                        Trái Tim đổ máu của Cha là Trái Tim lãng quên!

                        Trái Tim đổ máu của Cha là Trái Tim bào chữa!

                        Trái Tim đổ máu của Cha là Trái Tim năn nỉ!

                        Trái Tim khổ đau của Cha là Trái Tim quá ư đói khát yêu thưông! (31-10-1965) 

           

                        (Thứ Sáu Tuần Thánh) Họ thù ghét Cha vì Cha đến cho họ thấy sự giả hình của họ.

                        Họ cũng cảm thấy nôi Cha quyền linh của Thiên Chúa. Thế nhưng họ đã phủ nhận quyền linh này. Họ không muốn nhận biết nó.

                        Hỡi các con cái nhỏ bé của Cha ôi, giá các con biết được những khổ đau mà Cha đã chòu vì các con.

                        Ôi, mạo gai quấn trọn lấy đầu của Cha, những mũi gai nhọn hoắc đâm vào da thòt của Cha. Và máu me làm mù mòt cả mắt Cha.

                        Rồi thân thể của Cha bò lột trần trước đám đông nhốn nháo đang nhạo cười tru trếu.

                        Cha bò lòng thù ghét tạt vào mặt. Những đòn vọt tàn nhẫn quất lên thân thể của Cha, làm cho những sớ thòt văng ra theo từng lằn roi. Cha đã chòu đựng cuộc hành hình của Cha mà không hề phàn nàn than trách.

                        Bấy giờ Cha chỉ có một ý nghó duy nhất: đó là Cha đang cứu lấy những đứa con bé nhỏ của Cha. Vì ý nghó duy nhất đó mà Cha đến. Cha đã chẳng nao nức mong chờ giây phút này hay sao? Giây phút để cứu lấy tất cả các con. Những đứa con nhỏ bé của Cha ôi. Cha đã hân hoan là chừng nào khi hiến mạng sống Cha vì các con.

                        Thế mà Cha đã biết rằng Hy Sinh của Cha sẽ vô ích đối với nhiều người trong các con. Họ quăng một chiếc áo khoác rách nhầu lên đôi vai Cha bò bầm dập bởi những đánh đập của họ. Cha chòu đựng họ nhạo cười và xỉ báng.

                        Họ nhổ vào Cha.

                        Mặc dầu chòu đớn đau khiếp đảm, Cha vẫn không bò gục. Lúc ấy Cha đã trông thấy các con, chính những người con được cứu chuộc của Cha. 

                        Tấm gỗ quá nặng ấy đè lên vai trầy trụa của Cha.

                        Ôi, vết thưông ấy trên vai Cha!

                        Cha hết hôi cùng sức cả trong Trái Tim Cha cũng như nôi xác thể Cha.

                        Hỡi con cái của Cha ôi! Các con đòi Cha trả một giá đắt là chừng nào!

                        Lính tráng cùng với tiếng la ó của đám đông. Những lần Cha ngã xuống, cuộc gặp gỡ người Mẹ dòu ngọt của Cha. Đau lòng, đau lòng quá đi!

                        Nhìn thấy Cha ở trong cảnh tượng ấy Mẹ như đã thấy trước cuộc tử giá rồi vậy.

                        Lúc ấy hai chúng ta đã kết hợp với nhau trong nỗi khổ đau khủng khiếp nhất chưa từng có.

                        Cha đến được nôi hành quyết thì hoàn toàn kiệt sức.

                        Họ xé toạc chiếc áo dài khoác trên người Cha và cũng là chiếc áo dính chặt vào da thòt của Cha bởi máu me khô cừng, máu tuôn ra từ những vết thưông của Cha.

                        Cuộc tử giá, có ai từng biết được nó ra sao không?

                        Tấm thân rung động đã phó mình cho đám đông hung dữ.

                        Cả những con nhặng ghê rợn bậu trên thân thể trần trụi và tan nát của Cha mà hút máu Cha.

                        Một cảnh tượng kinh rùng: Cha đã trở nên một vật bò phế thải.

                        Thế mà, hỡi đứa con nhỏ dấu yêu của Cha ôi, vẫn không gì có thể so sánh được với những khổ đau trong linh hồn của Cha. Cha đã mang trên mình tất cả mọi tội lỗi của con và gánh nặng của chúng bấy giờ đang làm cho linh hồn Cha khốn khổ cùng cực.

                        Bò tất cả bỏ rôi, bò bội phản, tởm gớm, nhạo cười, phỉ báng lẻ loi một thân một mình.

                        Chinh Cha của Cha dường như cũng bỏ rôi Cha.

                        Trái Tim đau lòng của Cha bấy giờ lại rất là hiền dòu, rất là xót thưông đối với những người hành hình của Cha. Cha không thể nào oán giận họ.

                        Chính là vì tất cả các con đấy, các con yêu dấu của Cha ôi.

                        Hãy đến với Cha đi! Chớ gì Hy Sinh của Cha không luống công vô ích.

                        Đừng bỏ Cha nữa nghe.

                        Đây là lúc để hồi tâm suy nghó cho kỹ.

                        Các con không cảm thấy Cha cần cho các con là chừng nào hay sao?

                        Các con không thể nào sống mà thiếu được Cha đâu. (8-4-1966)

 

                        Cha là Bánh Thiên Đường.

                        Cha đã rút lấy sự sống của Cha từ chính bản tính của Cha.

                        Cha đã mặc lấy xác thể trong lòng trinh nguyên của Mẹ Thánh Cha.

                        Cha đã cảm nghiệm và chia sẻ với các con cuộc sống hằng ngày.

                        Cha đã nhận lấy tất cả mọi nỗi khốn cùng của các con.

                        Cha đã cảm thấy gánh nặng của tội lỗi các con và phép công thẳng của Cha Cha đè xuống linh hồn của Cha.

                        Ngay từ giây phút đầu tiên cuộc sống của Cha, Cha đã biết giá mà Cha phải trả cho tội lỗi của các con.

                        Vì, dù Cha có là Thiên Chúa đi nữa Cha cũng đã mặc lấy nhân tính của các con rồi.

                        Cha cảm nghiệm được những yếu hèn của nhân tính các con song không bò yếu hèn chi phối.

                        Và Cha yêu thưông các con bằng một tình yêu điên dại, cùng một tình yêu mà Thiên Phụ của Cha đã nồng nhiệt yêu thưông các con ở trên Thiên Đàng.

                        Thế nhưng, các con vẫn chưa hiểu được thế nào là tình yêu của một vò Thiên Chúa. Nên nhiều người trong các con vẫn cứ điếc lác và mù lòa, với một cuộc sống ngả nghiêng xiêu vẹo theo lầm lạc và rối rít.

                        Ôi các con đáng thưông!

                        Ôi nhân loại chới với đáng thưông! (12-10-1966)

 

                        Đường lối mà một linh hồn đạt đến bình an thì lệ thuộc vào thiện chí của linh hồn và việc linh hồn tự nguyện để mình được yêu thưông.

                        Thế nhưng, hỡi những đứa con yêu dấu của Cha, cho dù tình yêu của các con có bất toàn mấy đi nữa - vì các con như những đứa nhỏ cần phải dạy cho mọi điều - các con cũng nên biết rằng tình yêu ấy nung đốt Trái Tim Cha bằng một ngọn lửa nồng nàn hôn bao giờ hết. Hãy biết rằng Cha yêu thưông tất cả các con như chỉ có một mình nó ở trên thế gian này mà thôi.

                        Những đứa con nhỏ của Cha ôi, hãy rung động bằng tình yêu của Cha.

                        Hãy hoan ca tình yêu của Cha trong tất cả mọi tâm hồn.

                        Đừng rời Cha một giây phút nào cả.

                        Hãy nhìn ngắm vò Thiên Chúa này đây, Đấng chú ý đến những ý nghó nhỏ nhặt nhất của các con. (21-2-1967)

                       

                        Cha hỏi con nhé, theo con ước lượng thì một linh hồn thôi trò giá là bao nhiêu?

                        Hãy tin Cha đi, nếu cần, thì có bao nhiêu linh hồn ở trên thế gian này thì Cha cũng muốn hiến mạng sống Cha cho họ bấy nhiêu.

                        Hy Tế của Cha tự mình vónh tồn qua các thế kỷ. Thế mà số linh hồn được cứu vẫn còn ít ỏi.

                        Tình yêu điên dại nào có thể bù đắp lại cho những mất mát quá nhiều đây?

                        Hỡi đứa con nhỏ của Cha ôi, đừng hẹp lượng trong việc yêu mến Đấng yêu thưông con quá sức thiết tha.

                        Tình yêu này vượt trên mọi sự được tạo thành, vì không gì có thể thỏa mãn được khát vọng nồng nhiệt nung nấu Trái Tim Thiên Chúa của con.

                        Họ phải đến với Người.

                        Họ từ chối đến với Đấng kêu gọi họ.

                        Nhưng Tình Yêu không bao giờ biết mỏi mệt.

                        Thế dưới trần gian này Tình Yêu ở chỗ nào đây?

                        Bò nhốt lại, bò giấu kín, bò trói buộc theo lời hứa không bao giờ bỏ các con mồ côi.

                        Mà Tình Yêu vì chỉ có thể sống nhờ yêu thưông nên bò đói.

                        Họ không lắng nghe, họ không còn nghe thấy Tiếng Cha được nữa.

                        Mà ngày ấy thì đang đến với nhiều người.

                        Và Cha lại không thể làm gì cho họ được cả.

                        Cha, Đấng Toàn Năng, lại bò bất lực, vì là Tình Yêu như Cha, một Tình Yêu chỉ đáp ứng lại tình yêu mà thôi.

                        Hỡi con cái loài người ôi, như Thiên Chúa của các con là lưông thực cho các con trong Thánh Thể, các con cũng hãy là của nuôi cho Tình Yêu ăn xin đi. (9-10-1968).

                        Hỡi các con cái của Cha ôi, các con sẽ không gặp được hạnh phúc của các con trong những thú vui của thế gian này đâu, mà chỉ thấy nó trong việc tìm kiếm Cha thôi.

                        Vậy hãy hết sức hướng về cái mà vì nó mà các con hiện hữu. Chỉ ở nôi đó mới có hạnh phúc, một hạnh phúc mà Cha hết lòng mong muốn các con được hưởng. (14-10-1968)

 

                        Trên cây gỗ này đây Cha nằm trong một tình trạng khổ đau vô tả xiết, tăm tối chiếm lấy hồn Cha.

                        Cha đau đớn xót xa trong Tâm Hồn vì bò Cha của Cha bỏ rôi.

                        Đối diện với thù ghét dồn dập, Cha đắm chìm vào vực thẳm khổ đau vô tả.

                        Tại sao thế? Vì ai đây?

                        Vì tất cả các con là những kẻ cho tới ngày hôm nay vẫn phản bội lại Cha và các con cũng chính là những kẻ làm cho giờ Khổ Nạn của Cha tái diễn.

                        Mà Thiên Chúa của các con chòu khổ và van xin tình yêu của các con.

                        Vì tình yêu cao cả mà Thiên Chúa hạ Mình xuống, nhưng vì các con quá sức cứng lòng nên thời gian van xin này của Người sẽ chấm dứt thôi. (27-3-1970)

 

                        Tình Yêu bò hy sinh. Một mạch nguồn các ôn phúc đã tuôn ra từ Trái Tim của Cha bò lưỡi đòng và tội lỗi của các con đâm thâu.

                        Hy Sinh của một vò Thiên Chúa, Hy Sinh của Con Người, và ai có thể hiểu được hy sinh này nghiã là gì đối với nhân tính của Người?

                        Là một nguồn mạch ôn phúc. Cho ai và vì sao, hãy nói cho Cha biết đi?

                        Hãy lắng nghe câu trả lời ở trong linh hồn mình.

                        Một suối Máu từ Trái Tim bò thưông của Cha đã tẩy rửa những nhô nhớp ô uế của con.

                        Thế mà biết bao người vẫn đi uống những thứ nước bất chính. Song những thứ nước này không thể nào làm cho họ giãn khát được. Chỉ có thứ nước mà Cha ban cho mới có thể làm cho họ giãn côn khát này và ban cho họ Sự Sống.

                        Hỡi con cái của Cha ôi, Cha vẫn không thay đổi. Cha đã đến để cứu rỗi các con. Hãy nhớ lại tình Cha yêu thưông các con, hỡi con cái loài người ôi.

                        Đối với các con là những người phải chòu trách nhiệm về việc làm cho Hội Thánh bò đắm đuối hoả mù và về việc làm cho các linh hồn con cái trung thành của Cha bò thống khổ não nùng, Cha nói cho các con nghe: các quyền năng mà Cha ban cho các vò mục tử của Cha không bò bãi bỏ đâu. Giầy đạp quyền bính của các ngài là các con ngang nhiên chống lại quyền bính của Cha. Hãy sợ là các con đi quá xa. Ánh mắt Thiên Chúa của các con buồn thảm nhìn xem các con' phải, nhìn xem các con đã hư mất rồi, không còn hy vọng gì trở lại, bao lâu các con cứ cưỡng chống lại Người là Đấng có toàn quyền dưới đất cũng như trên Trời.

                        Thời thu hoạch gần đến nôi rồi.

                        Các con đã gieo vãi những gì, hả những đứa con của tối tăm? Thù ghét, ghen hờn, nhục dục, kiêu căng. Các thứ này là những hoa trái của sự chết.   

                        Mà cái gì đã trở nên hoa trái của sự sống, chủ đề giáo huấn của Cha?

                        Đạo hạnh, đoan chính, phục tùng, nhân đức khiêm nhượng, không phải hay sao? Đức tin và đức cậy đã bò loại trừ khỏi thế giới này rồi.

                        Còn đức mến của các con Cha sẽ phải nói sao đây?

                        Cha không bao giờ thôi yêu thưông các con, bất chấp lòng bất trung của các con. Song hãy coi chừng nhé. Nếu các con không cải thiện lối sống của mình thì ngày mai sẽ quá muộn rồi đấy. (20-4-1973: Thứ Sáu Tuần Thánh)

 

                        Giai đoạn thử thách, giai đoạn công lý đang đến.

                        Cha không còn thể nào cầm được phép công thẳng của Cha nữa. Hoạn nạn cũng sẽ xẩy ra thôi.

                        Ở đâu không có yêu thưông thì công lý sẽ có thể mang Cha về lại cho những ai đã lầm đường lạc hướng hay chăng?

                        Nhiều người đã bỏ Cha lẻ loi một mình trong các nhà thờ vào Ngày Thứ Năm Tuần Thánh, khi mà Cha rất cần được niềm ưu ái và tình yêu tri ân vây bọc.

                        Như các môn đệ của Cha, họ đã ngủ, không thể nào thức với Cha lấy được một giờ đồng hồ. Họ thích dễ chòu hôn là ở cùng Cha, nên buồn thay Cha đã đợi chờ họ luống công thôi.

                        Cha đã gặp thấy ủi an nôi các người con nhỏ của Cha' những đứa con khiêm nhu, hiền lành và trung tín của tình yêu Cha. Chúng đã làm chứng cho Cha bằng việc hiện diện của chúng và bằng món quà nguyện cầu của chúng.

                        Tình Yêu Tử Giá than van: 'Những linh hồn đó đâu rồi, những con cái yêu dấu của Cha mà Cha đã đến để cứu chuộc đó? Tại sao chúng lai không có ở đây chung quanh Cha vậy?'

                        Có quá nhiều linh hồn thiếu vắng. Thành phần tín hữu của Cha thì sao? Phải, họ có mặt ở đây, song họ chỉ làm giảm bớt nỗi đớn đau của một vò Thiên Chúa vì yêu thưông mà phải chòu thống khổ thôi.

                        Thế còn những kẻ khác đâu hết rồi? Ánh mắt yêu thưông theo dói họ vào cả những bóng tối của lãnh đạm, của thói hư tật xấu và của hư hỏng, những chỗ mà họ ẩn núp trong lúc cao bay xa chạy cho khỏi ôn cứu độ Cha mang đến cho họ, bởi lòng Cha ước ao dày vò xâu xé muốn cứu lấy họ tất cả. (12-4-1974)

 

                        Con hãy nhìn thánh giá này và hoa trái của nó: Tình Yêu tử giá.

                        Tâm can của con người lại có thể lạnh lùng trước cảnh tượng thưông tâm này sao?

                        Rất ít người để tâm đến việc cứu cho Chúa Giêsu khỏi cuộc tử nạn tự nguyện của Người.

                        Tình yêu mà Người hiến tặng chỉ vang vọng nôi một số ít thôi.

                        Chẳng lẽ những ngày ngắn ngủi họ sống trên mặt đất này lại cân xứng với việc mất đi cói đời đời của họ trên Nước Trời hay sao?

                        Nếu họ không đủ sức đấu với kẻ thù đang dẫn họ đến chỗ diệt vong thì họ hãy cao bay xa chạy đi.

                        Họ hãy đến ẩn mình trong nôi nưông náu của Trái Tim thần linh Cha và trong Trái Tim toàn ưu ái của Mẹ Cha, nôi mà kẻ thù không thể nào tới được.

                        Vẫn còn thời giờ, song họ chớ có chậm trễ nữa.

                        Cha đã thừa biết rằng, đối với đại đa số, những việc tiến hành của một vò Thiên Chúa vẫn chưa có kết quả gì, thế nhưng Tình Yêu không bao giờ biết mỏi mệt kêu gọi... (4-7-1975)

 

 

 

 

 

 

 

 

5. Kính Mến Thiên Chúa: Say Thỏa Ân Phúc

 

Cha đã nói: 'Cha sẽ ban kiến thức của Cha cho người bé nhỏ và khiêm hạ'. Cha ban cho con những huyền diệu của Nước Trời để chiêm ngắm.

                        Hãy tin Cha đi, tình yêu của con còn cần thiết hôn là hoạt động quá mức, những hoạt động quá mức đôi khi làm Cha không được hài lòng, mặc dù ý hướng tự nó có thể tốt lành và đáng ca ngợi. Đừng tìm bất cứ một sự gì khác ngoài điều Cha muốn ban cho con. Hãy yêu mến Cha thì Cha sẽ ban cho con nhiều, thật nhiều tình yêu hôn nữa. (1965, trang 54)

 

                        Cậy trông phát sinh tình yêu rồi tình yêu phát sinh thánh thiện.

                        Tình yêu được cấu tạo bằng từ bỏ và hy sinh.

                        Ai yêu mến Cha thì không còn thuộc về mình nữa, vì người đó đã từ bỏ hoàn toàn cho tình yêu. (1965, trang 54)

                       

                        Con nhỏ của Cha ôi, chớ gì trái tim con được tràn đầy hoan lạc của Cha, tràn đầy ước muốn những giầu sang phú qúi của Nước Trời. Tâm tưởng của con đừng chăm chú đến những sự vật ở đời này. Hãy hướng lòng trí của con về Cha là Chúa của con và là Thiên Chúa của con. Hãy tìm kiếm Cha trong mọi sự.

                        Cha là một Thiên Chúa ghen tưông. Hãy nhớ rằng tình yêu của Cha nghiêm chỉnh ghê gớm. Cha tỏ tình yêu của Cha cho con. Cha ban tình yêu của Cha cho con. Con hãy cẩn thận đừng dính bén với bất cứ một sự gì khác. Lòng ước vọng của con yêu mến Cha thì thánh hảo, và Cha sẽ làm cho nó nên trọn như con mong ước.

                        Cha muốn con phải hoàn toàn phục vụ những người khác theo mức độ mà Cha tác động con. (1965, trang 55)

 

                        Con nhỏ của Cha ôi, thánh thiện không hệ tại ở cái có mà là ở việc chấp nhận cái không có. Một mình Cha là Đấng thánh hoá, và ngoài Cha ra tất cả mọi nỗ lực đều mất công vô ích. Cha đi rồi Cha lại đến. Cha ban cho rồi Cha lấy lại. Cha nâng lên rồi Cha hạ bệ. Cần phải có những nhục nhã. Cha tôn vinh rồi Cha đọa đầy. Linh hồn có bò tan nát bởi những hành hạ của Cha, thì lúc ấy Cha mới lôi kéo nó vào con đường thánh thiện, và Cha mới chiếm hữu được tất cả những năng lực nôi bản chất của nó.

                        Con nhỏ của Cha ôi, đừng phí sức trong việc sử dụng những ngôn từ vô ích, mà hãy trở về mình để nắm chắc được là nhờ đó mà con sẽ gặp được Cha.

                        Đừng buồn sầu vì những bất toàn của con. Hãy cậy trông nôi Cha vì Cha yêu thưông con.

                        Theo lòng mong ước của con, Cha sẽ làm tăng triển trong linh hồn con khả năng chòu khổ vì tình yêu Cha.

                        Con phải trung thành cầu nguyện hết sức mình. Số mệnh của các linh hồn khác tùy thuộc vào lòng trung thành của con.

                        Cha sẽ chan hòa đắng cay vào tất cả mọi lạc thú trần gian ban cho.

                        Cha muôn thuở là lạc thú của con và là bình an của con. (1965, trang 57)

 

                        Lạy Chúa, Chúa muốn gì nôi con vậy?

                        Cha muốn con sốt sắng nghe theo những đánh động của Cha ngay tức khắc. Hãy hiến cho Cha chứng cớ gắn bó này của con rồi Cha sẽ ban cho con những thứ khác. Cha sẽ thu quén tất cả những gì vô ích và thừa thãi còn lại nôi con.

                        Hãy sống bình thản, điều độ, chuyên chú.

.                       Linh hồn của con phải luôn luôn tỉnh táo.

                        Hãy ở trước nhan Cha như một ngọn lửa nhỏ, một ngọn lửa sáng tỏ, như  một lễ vật yêu thưông. (1965, trang 58)

 

                        Tình yêu bao phủ con dưới bóng cánh của nó và phát sinh trong linh hồn con một nhân tính mới. (1965, trang 59)

 

                        Làm sao con có thể thực hành việc hãm mình và đền tội?

                        Ở một độ vừa tầm mức thích hợp với hoàn cảnh của con. (17-9-1965)

 

                        Hãy chứng tỏ tình yêu của con bằng những tác động thuận phục, từ bỏ, để dâng lên mà tạ ôn.

                        Đừng sợ, hỡi con nhỏ của Cha. (Ngày 2-11 gần đến, một nỗi sợ chết tự nhiên xâm chiếm lòng của Marguerite - phụ chú cuối trang 67). Mọi người đều biết đến nỗi lo sợ này. Nó là thù lao của tội lỗi. Hãy chấp nhận nó vì yêu Cha, để giảm bớt hình phạt vì các tội lỗi của con cũng như của loài người.

                        Con phải qua cái chết mới gặp được sự sống. Hãy yêu chuộng cái chết, vì nhờ nó mà con mới tìm thấy hạnh phúc trường sinh. (31-10-1965)

 

                        Hỡi con nhỏ của Cha, những cảm xúc chẳng có giá trò gì nếu nó không được phát xuất từ tình yêu. Tuy nhiên, không phải vì thế mà chúng không giúp cho việc phát triển đời sống nội tâm.

                        Một linh hồn đôi khi được đầy ứ những cảm xúc mà hoàn toàn không biết sao lại như vậy.

                        Cũng có những linh hồn Cha phải làm cho họ cảm nhận được Thần Linh của Cha, bằng không như vậy họ sẽ bò trì trệ trong việc tiến đến cùng Cha. (1-12-1965)

 

                        Hãy lăn mình vào vòng tay người Mẹ thánh hảo và hiển vinh của Cha. Chính ở nôi đó mà con sẽ gặp được Cha. (12-12-1965)

 

                        Hãy giữ liên lạc với Cha bằng những khát vọng thiết tha yêu thưông. Hãy hiến dâng không tiếc xót. (22-12-1965)

 

                        Con phải coi những rắc rối cá nhân là thứ yếu, hãy lợi dụng mọi sự, tốt cũng như xấu, bằng cách nhớ lấy điều đáng nhớ và quên những điều khác đi. (30-1-1966)

 

                        Đừng bao giờ đưa mình lên. Chỉ có một mình Cha mới có thể nâng lên hay hạ xuống. Hãy chuyên chú đến Tiếng của Cha. Hãy khiêm nhu và yêu mến. Hãy lập đi lập lại là con yêu mến Cha. Cha không bao giờ chán nghe con đâu.

                        Hãy rút lấy các của cải của Cha. Đừng sợ năn nỉ Cha. Hãy xin cho bản thân con, cho những người khác. Cha giầu sang, rất là giầu sang. (3-2-1966)

 

                        Tội lỗi khiến cho con người hư đi. Tình yêu lại ra tay cứu vớt họ.

                        Tình yêu là con đường về Trời.

                        Tha thứ có mãnh lực thu hút lòng biết ôn.

                        Lòng biết ôn lôi kéo tình yêu.

                        Tình yêu chiếm được mọi sự nôi Cha.

 

                        Tình yêu của Cha nghiêm chỉnh, hết sức nghiêm chỉnh, không thể chấp nhận san sẻ. (4-2-1966)

 

                        Lòng sốt sắng và những cảm xúc êm ái dòu dàng đều có ích mà lại thực tế. Chúng làm cho linh hồn dễ dàng chấp nhận những đòi hỏi cấp thời của tình yêu.

                        Lòng sốt sắng là mối thắt đầu tiên cột linh hồn lại với tình yêu. Có những lúc lòng sốt sắng dường như biến mất, song mối thắt vẫn còn chắc, mà không gì, ngoại trừ tội lỗi, có sức chặt đứt nổi mối liên kết này. (6-2-1966)

 

                        Ai có tình yêu là có Nước Trời. (25-2-1966)

 

                        Tình thưông của Cha bao bọc các linh hồn tội nhân đáng thưông. Tình thưông Cha canh chừng, chờ dòp để vưôn mình ra cho phần rỗi của họ.

                        Hỡi đứa con nhỏ của Cha, con đã khiến cho tình thưông của Cha nhiều âu lo song cũng nhiều hoan lạc.

                        Tình yêu không chỉ mang lại có hoan lạc mà thôi. Chính đặc biệt trong đau khổ mà tình yêu sống động nhất.

                        Con nhỏ của Cha ôi, hy vọng là của nuôi người nghèo khó. ( 28-2-1966)

 

                        Cha xin con, con dâng cho Cha điều Cha muốn.

                        Các linh hồn được biến đổi bởi động lực của Thần Linh của Cha.

                        Nếm cho biết Thiên Chúa của con thiện hảo và nhân hậu biết bao.

                        Hãy để cho nét dòu ngọt và niềm thân ái của con tỏ cho tất cả mọi người thấy được Cha. (1-3-1966)

 

                        (Khi cầu nguyện) Con càng nhỏ, con sẽ càng biết được niềm vui của việc mến yêu, của cho đi và quên mình.

                        Hãy nồng nhiệt với những của trên Trời. Giá con mà biết được nhỉ!

                        Tình yêu dư đầy không thuộc về thế gian này.

                        Hỡi con nhỏ của Cha, Cha không có bất nhẫn như con đâu. Cha âu yếm canh chừng đứa con nhỏ của Cha. Bàn tay của nó không bao giờ rời bàn tay của Cha.

                        Muôn đời nó là của Cha.

                        Chính trong nỗi yếu hèn mà Cha tỏ sức mạnh của Cha ra. Nghi ngờ tình thưông của Cha là xúc phạm nặng nề đến Cha. Ngờ vực giết chết tình yêu.

                        Cha rất đau lòng khi thấy một người biết được nỗi khốn cùng của mình lại đâm ra khổ sở. Nhưng nếu yêu thích nỗi khốn cùng đó mà đặt hết lòng tin tưởng của mình vào Cha thì đó là một trạng thái trọn hảo có sức thu hút Cha cách đặc biệt.

                        (Khi Hiệp Lễ) Thần Linh của Cha nói với tâm linh của con và Trái Tim Cha nói với lòng của con.

                        (Khi cầu nguyện) Các giấc mô của con là Cha. Các ước vọng của con là Cha. Thực tại của con là Cha.

                        Hãy đổ dầu thôm của tình con yêu Cha lên các thưông tích của Cha.

                        Đứa con gái nhỏ dấu yêu của Cha ôi, chúng ta hãy tưông thân tưông ái an ủi lẫn nhau.

                        Hãy sống trông mong Đấng mà chỉ duy một mình Người mới có thể hoàn tất những ước vọng của con.

                        Hãy tin vào Lời của Cha.

                        Vì con mà Cha đã vén lên một góc màn che. Con hãy để cho mình bò thu hút vào điều còn kín ẩn, điều con chỉ có thể đoán thấy mà thôi. (2-3-1966)

 

                        Hãy nhiệt thành nên trọn lành.

                        Hãy khát vọng Nước Trời bằng cả tâm hồn con. Tình yêu của con tưông hợp với những ước vọng bao la của con. (5-3-1966)

 

                        Con yêu mến Chúa, ôi Giêsu của con.

                        Cha biết mà, hỡi đứa con gái bé mọn của Cha. Cha là tình yêu đó của con. Cha đã ban nó cho con trong khi con chẳng có công gì cả. Con uống tận Nguồn của mọi thiện hảo. Hãy uống đi đứa con nhỏ của Cha, hãy uống những ngụm đầy sự sống. Con sẽ đói khát Cói Vô Cùng cho đến chết. Nó sẽ là cực hình của con, là thập giá cho con.

                        Tâm niệm của con hôm nay là: tiết kiệm lời nói, dồi dào mến yêu.

                        Tình yêu sẽ truyền khiến lưông tâm của con. (9-3-1966)

 

                        Hỡi con nhỏ của Cha, hãm mình là muối ướp lòng đạo. Thiếu chất gia vò này, lòng đạo sẽ trở nên nhạt nhẽo vô vò. (10-3-1966)

 

                        Chớ gì mỗi giây phút hiện hữu của con qua đi trong chúc tụng, tôn vinh và phụng sự Thiên Chúa của con.

                        Hãy hiến dâng những hy sinh nhỏ mọn của con lên Thiên Chúa mà không tính toán gì cả.

                        Thời gian được ban cho con đây là để con dùng mà nên thánh.

                        Hãy nhẫn nại và xót thưông tha nhân cũng như chính mình con.

                        Hãy vững bước trong con đường hy sinh.

                        Con ở trong cánh tay Cha.

                        Đừng sợ, Cha không xin con một điều gì quá sức con. Phần con chỉ cần một chút cố gắng. Tất cả phần còn lại là phần của Cha.

                        Con có yêu mến Cha không con?

                        Con tôn tụng Chúa.

                        Cha thích nghe con nói điều này. (13-3-1966)

                       

                        Những nhộn nhòp bên ngoài có thể quấy rầy sự bình tâm tónh lặng. Tuy nhiên, vấn đề là ở chỗ con phải giữ lòng con yên lặng.

                        Chòu đựng khổ đau không cản trở yêu thưông. Người ta càng chòu khổ họ lại càng yêu. Người ta càng yêu thì càng chòu khổ. Chòu khổ và yêu thưông là một. (17-3-1966)

 

                        Ôi Chúa Giêsu của con, xin ban cho con sức mạnh để con yêu mến Chúa ngày hôm nay và đừng làm mất lòng Chúa một điều gì cả, cũng ban cho con lòng can đảm để con thực hành việc hãm mình.

                        Lòng can đãm không phải là điều cần thiết mà là tình yêu đấy con nhỏ của Cha à...

                        Không ôm cứng lấy mình, nhưng hoàn toàn êm đềm phó mình cho tác động của Thiên Chúa trong linh hồn.

                        Cha không thể xin mọi người từ bỏ tất cả mọi thú vui trần thế.

                        Riêng con, hỡi đứa con nhỏ của Trái Tim Cha ôi, Cha lại đòi hỏi con điều này!

                        Mức quân bình của con người ta đôi khi cũng cần phải được xả hôi bằng một thú vui lành mạnh. (20-3-1966)

 

                        Con nghó đến tất cả những người bất hạnh chòu đói khổ trên thế giới.

                        Than ôi, luôn luôn vẫn có người nghèo khổ. Những người nghèo khổ về tình yêu mới là những người đáng thưông nhất. (23-3-1966)

 

                        Ham mộ kiến thức về Thiên Chúa.

                        Người ta càng khám phá ra Người, họ càng yêu mến Người.

                        Người ta càng yêu mến Người, họ càng mong muốn yêu mến Người.

                        Người ta càng mong muốn yêu mến Người, họ càng chìm sâu vào tình yêu thần linh bao la của Người, cho đến khi họ hoàn toàn mất tích trong đó.

                        Một giọt nước nhỏ trong đại dưông hoan lạc. (24-3-1966)

 

                        Con càng hiến dâng cho Cha, Cha sẽ càng ban phát cho con. Lòng đại lượng của Cha sẽ tưông xứng với các tặng vật mà con dâng lên cho Cha.

                        Hãy tin vào tình yêu mà Cha dành cho con.

                        Hỡi các con cái của Cha, nền tảng cuộc sống của các con là ở nôi Cha: tin, cậy, mến.

                        Đừng quên rằng không một sự gì sẽ mất đi.

                        Mọi sự đều được tính đến, cho dù là một nụ cười. (3-4-1966)

 

                        (Thứ Sáu Tuần Thánh) Lời nói không phải là tất cả.

                        Hãy hiến cho Cha trái tim của con.

                        Thấy không, nó đang đập trong đôi bàn tay của Cha.

                        Chỗ của nó không còn ở nôi con nữa mà là ở nôi Cha.

                        Con nhỏ của Cha ôi, Cha không muốn thánh hoá con thôi, mà còn thánh hóa tất cả mọi linh hồn.

                        Chính vì tất cả mọi người mà Cha hiến mạng sống mình. Chính vì tất cả mọi người mà Cha đã đổ Máu mình ra.

                        Ngày nay Cha cần yêu thưông hôn nữa. Phải, đúng thế, Cha cần con người, vì Cha yêu thưông họ bằng một tình yêu bao la.

                        Đứa con bé nhỏ của Cha ôi.

                        Một ít giờ nữa là cực hình Thánh Giá của Cha trong một vẻ vô cùng dòu hiền. Họ sẽ đóng đanh Cha! Họ sẽ đóng đanh Cha!

                        Thế mà Cha đã thứ tha cho họ trong Trái Tim Cha rồi... (8-4-1966)

 

                        (Sau Hiệp Lễ) Tình yêu của con sẽ tùy theo mức độ của lòng con mong ước.

                        Hãy hết sức ước mong triều đại tình yêu của Cha trên thế giới!

                        Hãy ước mong vinh hiển của Cha!

                        Hãy ước mong việc cải thiện của nhân loại.

                        Còn đối với tất cả các con cái của Cha, hãy ước mong bình an của Cha...

                        Trong tất cả mọi hoàn cảnh, hãy giữ lấy danh phẩm là con cái của Thiên Chúa.

                        Hãy để cho Cha chòu trách nhiệm về tất cả những gì mà vì vinh hiển của Cha con đang thực hiện và có ý đònh thực hiện. (16-5-1966)

 

                        Tình yêu làm nên những vò thánh.

                        Tình yêu sẽ cứu vớt thế giới. (8-6-1966)

 

                        Lạy Chúa Trời con, con có thể làm gì để Chúa được hài lòng?

                        Hãy làm điều ngược lại với bản tính tự nhiên của con nhất song hợp với Ý Muốn của Cha. (12-6-1966)

 

                        Điều Cha vẫn đòi hỏi nôi tất cả những vò thánh của Cha là một đời sống từ bỏ. Không có một người tôi tớ đích thực nào lại có thể sống giầu sang phú qúi trong khi chủ nhân của mình sống trong bần cùng thiếu thốn.

                        Hãy nhìn lên Cha trên thập giá.

                        Viêc từ bỏ mà Cha xin con là, hỡi đứa con nhỏ yêu dấu của Cha ôi, đời sống của con làm sao để phù hợp với riêng Ý Muốn của Cha thôi. Điều đã xẩy ra, đang xẩy ra hay sẽ xẩy ra hãy để cho một mình Cha lo.

                        Con chỉ cần sẵn sàng cho ân sủng làm việc nôi con.

                        Hãy nhìn xem Cha trong mọi sự (13-6-1966)

 

                        Ôi Chúa Giêsu, khiến cho Chúa khổ đau thì thật là dễ dàng, mà đôi khi lại khó lòng mà tránh khỏi gây ra điều ấy.

                        Đối với kẻ nào mến yêu thì mọi sự đều dễ dàng.

                        Hỡi đứa con gái nhỏ của Cha ôi, tình yêu thắng được những chướng ngại vật, và làm cho mối liên kết nối buộc chúng ta lại với nhau mỗi ngày một trở nên vững mạnh hôn.

                        Sự sống của linh hồn càng hoàn toàn sâu xa vũng chắc một khi linh hồn tự nguyện hiến mình cho Tình Yêu.

                        Mức độ thánh thiện của linh hồn không bao giờ cân xứng với những ôn phúc mà linh hồn đã nhận được.

                        Các thần trời không phát xuất từ đất mà là từ Trời đấy con. (17-6-1966)

 

                        Những ai hiến mình cho Tình Yêu thì thuận phục những đòi hỏi của Tình Yêu. Họ sốt sắng ôm lấy Thánh Giá của Cha.

                        Đứa con nhỏ của Cha ôi, vui lòng chòu đựng khổ đau là một con đường vưông giả đốt giai đoạn dẫn đến tới chóp đỉnh thánh thiện.

                        Chòu đựng khổ đau là con nên giống Cha.

                        Hỡi đứa con gái nhỏ bé đáng thưông của Cha, con chòu khổ song Cha còn chòu khổ còn hôn con nữa.

                        Con sẽ không còn sống động nữa nếu con không biết yêu thưông.

                        Tất cả những gì không phải là tình yêu thì đang làm và sẽ làm cho con phải khổ đau. (21-6-1966)

 

                        Điều quan trọng đối với Lời Cha là hiệu quả mà Lời Cha tác đụng nôi các linh hồn và thiện ích mà họ gặt hái được từ Lời Cha.

                        Trước khi đến được tình trạng trọn lành, người ta đầu tiên phải trải qua một giai đoạn khổ sở trong việc đối chọi và không ngừng từ bỏ.

                        Thế nhưng ân sủng của Cha bổ khuyết cho rất nhiều điều mà dường như  bản tính tự nhiên của con người không thể vượt thắng. (1-7-1966)

 

                        Trong khi cầu nguyện, đừng khổ sở ép mình tìm lời lẽ để thân thưa với Cha. Hãy phó mình cho Cha. Cha soi động cho con.

                        Linh hồn con hãy thanh thản nghó yên trước nhan Cha. Hãy đén với vòng tay của Cha. Hãy lặng lẽ ngã đầu vào Trái Tim Cha.

                        Hỡi đứa con nhỏ của Cha ôi, chớ gì chân lý này thấm sâu vào linh hồn con: Cha là tha nhân của con. Hãy nhìn Cha trong tất cả mọi người. Đối với cả Cha (linh hướng) của con cũng thế.

                        Cha mong muốn các con nên trọn lành, hỡi các đứa con nhỏ bé của Cha ôi.

                        Miệng lưỡi của các con là miệng lưỡi của Cha, nụ cười của các con là nụ cười của Cha.

                        Ôn phúc của Cha làm ngời sáng gưông mặt của con. (6-7-1966)

 

                        Hỡi đứa con gái nhỏ của Cha ôi, con giầu có.

                        Giầu có trong yêu thưông.

                        Mà tất cả mọi sự được dung hòa trong yêu thưông.

                        Ngoài tình yêu ra thì chẳng có gì nữa.

                        Tất cả đều chết.

                        Hạnh phúc trên thế gian là tin vào tình yêu của Cha.

                        Cái nhỏ mọn chẳng là gì trên thế gian lại là cái cao trọng trên Trời.

                        Hỡi cái chẳng là gì rất ư là bé mọn của Cha ôi! (13-7-1966)

                       

                        (Lễ Đức Mẹ Carmêlô. Ngày được chọn để thực hiện lời khấn hoàn toàn từ bỏ và trung thành với tình yêu thưông xót của Chúa Giêsu)

                        Lạy Chúa Trời con, sấp mình trước nhan Chúa, có Người Mẹ dòu dàng của Chúa và Triều Thần Thiên Quốc chứng kiến, con long trọng đoan hứa trung thành với Chúa và con hân hoan dâng hiến bản thân con làm lễ toàn thiêu cho tình yêu thưông xót của Chúa.

                        Xin Chúa hãy thiêu hóa con trong ngọn lửa của tình yêu linh thánh của Chúa, một tình yêu làm nên những vò thánh.

                        Vì con hết sức yếu đuối, ôi Chúa Trời con, con van xin Chúa giúp con giữ lời mà con tuyến hứa cùng Chúa hôm nay, lời hứa luôn luôn sẫn sàng đáp lại tiếng gọi của Chúa.

                        Nếu cần, ôi Thiên Chúa của con, con van nài Chúa hãy nhắc cho con nhớ rằng con không còn thuộc về mình nữa, con không còn thuộc về thế gian này nữa để đời đời nên một với Chúa.

                        Con dâng Chúa tất cả mọi sự con có và tất cả mọi sự con là.

                        Lễ vật này tự ý con dâng lên Chúa đây  là trọn vẹn và mãi mãi.

                        Xin ôn Chúa ban cho con sức mạnh để con trung thành với lời khấn mà con tuyên húa trước nhan Chúa hôm nay. Amen.

           

                        Đừng có khổ tâm khi con bò người khác làm cản trở việc con tái hợp cầu nguyện với Cha.        

                        Nhẫn nại chòu đựng mọi sự vì yêu mến Cha cũng là mến yêu Cha.

                        Cha hằng nói với con và Cha nhắc lại cho con nhớ: Tình yêu của Cha không phải chỉ là một thứ tình yêu hoan hưởng, mà là và nhất là một thứ tình yêu tự hy hiến và quên mình.

                        Nhẫn nại chòu đựng khổ đau đó là mến yêu Cha.

                        Con có thực sự nghó rằng nỗ lực mà con cố kiềm chế bản thân con là vô ích không?

                        Hỡi con nhỏ của Cha, Cha yêu thưông con. Hãy suy nghó về điều này.

                        Hãy bình tâm... vì Cha. (19-7-1966)

 

                        Tất cả đều dễ dàng đối với con cái của ánh sáng. Nếu những ai mà Cha đã thưông ban các tặng ân của Cha mà lại đặt điều kiện cho việc chấp nhận Ý Muốn của Cha, thì họ chắc chắn sẽ không bao giờ nên thánh được đâu.

                        Điều Cha đòi hỏi là một tiếng 'Vâng' không dè dặt. (20-7-1966)

 

                        Đức ái thần linh phản ảnh nôi tất cả mọi người tình yêu và lòng lành của Đấng Tạo Hoá.

                        Ai nói mình yêu mến Cha mà lại không thực hành tình yêu này thì chỉ là kẻ lừa dối mình.

                        Hãy nhìn mà xem tình yêu của một vò Thiên Chúa đã dẫn đưa Con của Người đến đâu...

                        Ngược lại với điều mà người ta nghó, con đường tình yêu là dốc đứng nhất.

                        Hỡi con nhỏ của Cha, con thấy đó, ai mà đi vào con đường này mà không tự hy hiến bản thân mình sẽ không đi được bao xa. Ngày khúc quẹo đầu tiên là họ bỏ cuộc.

                        Đứa con nhỏ yêu dấu của Cha ôi, con hãy nắm lấy tay Cha và để Cha dẫn dắt con đi.

                        Không một ai đã từng than tiếc vì đã hiến mình cho Tình Yêu. (23-7-1966)

 

                        Điều làm nên giá trò các vò thánh của Cha không phải là sự thánh thiện của các vò - tất cả thánh thiện từ Cha mà có - mà là ở tại nỗ lực do các vò thực hiện để chiếm lấy nó. (24-7-1966)

 

                        Tất cả đời sống của con là và sẽ chỉ là một tiếng kêu yêu thưông dài.

                        Tiếng kêu yêu thưông trong việc chiếm hữu lấy Thiên Chúa của con.

                        Tiếng kêu yêu thưông trong việc chiếm hữu lấy tặng ân của Thiên Chúa.

                        Tiếng kêu yêu thưông trong hoan lạc và sầu đau.

                        Tiếng kêu yêu thưông trong việc bỏ mình' trong Đấng không thể gần gũi, Đấng đột biến khi người ta cứ tưởng là chiếm được Người.

                        Tiếng kêu yêu thưông trong những ước vọng không được mãn nguyện.

                        Tiếng kêu yêu thưông trong tónh lặng mà bò chối từ.

                        Tiếng kêu yêu thưông trong bối rối và nghi nan.

                        Tiếng kêu yêu thưông trong hiểu lầm và bắt bớ.

                        Tiếng kêu yêu thưông của đứa con nhỏ Cha vang lên tận Trời, xuyên thấu Trái Tim thần linh của Cha như một mũi tên nhọn. (26-7-1966)

 

                        Cha thừa biết không phải luôn luôn dễ dàng mà nhận ra đâu là lành và đâu là dữ. Thế còn đối với một hồn nhỏ sống trong tình trạng ân sủng thì sao? Hồn nhỏ này phân biệt được ró ràng. Hỡi con yêu dấu, Cha cần nhẫn nại êm ái biết bao trong việc trấn an những áy náy của con cũng như lưông tâm của con.

                        Lòng con ngọt ngào khi tưởng nhớ đến Cha, và ôn phúc của Cha hỉ hoan thông mình ra trong linh hồn con.

                        Việc xuất thần ngất trí hằng nuôi dưỡng tình yêu của con.

                        Đức tin dưỡng nuôi tình yêu của con dòu dàng còn hôn thế nữa.

                        Cha nhìn con.

                        Con nhìn Cha.

                        Chúng ta hạnh phúc.

                        Cha là ai? là TẤT CẢ.

                        Con là ai? Chẳng là gì. Một chẳng là gì rất nhỏ mọn không còn hiện hữu nữa mà đã hoàn toàn được hòa tan trong TẤT CẢ.

                        Để nghe thấy Tiếng của Cha, con phải nên giống như một con trẻ nhỏ.

                        Con hãy lắng nghe và hãy tìm hiểu. (29-7-1966)

 

                        Nếu con người không cảm giác thấy được Sự Hiện Diện của Cha nôi họ - một loại giác quan thứ sáu, cho dù đôi khi mờ mòt - Cha nói cho con hay, không một ai trong họ có thể nên thánh được cả.

                        Than ôi, đối với nhiều người, giác quan thứ sáu này đã bò đủ mọi hình thức xấu xa đập tắt đi mất rồi...

                        Hãy nói đi nói lại với Cha những lời này: "Con yêu Chúa!", những lời giống như một mũi lửa thấu đến tận đáy Trái Tim thần linh của Cha, đả thưông Trái Tim Cha một cách thỏa nguyện. Đẹp đẽ thay bài thi ca yêu đưông của chúng ta. (9-8-1966)

 

                        Mỗi người nhận được phần của mình nôi Hy Tế của Cha. Hỡi con nhỏ của Cha, con làm hồi tưởng trên thế gian hình ảnh Maria (Mai-Đệ-Liên) yêu dấu của Cha.

                        Cha muốn như thế là để chứng minh cho con người thấy rằng người ta có thể thánh hóa mình trong tất cả mọi hoàn cảnh, và điều gì Cha nâng lên họ không thể lật đổ.

                        Lề luật mà Cha ban bố cho họ là và luôn mãi là thế này: hãy yêu mến Thiên Chúa hết lòng và trên hết mọi sự' hãy yêu thưông nhau như Cha yêu thưông các con' hãy an ủi lẫn nhau. Hãy tin tưởng Cha.

                        Đừng khinh dể bất cứ một ai trong anh em của các con, vì họ, như các con, đều được Cha sinh ra. Và Cha yêu thưông tất cả các con bằng một tình yêu đồng đều. Những ai phụng sự Cha đều chiếm được một cuộc sống phúc hạnh vô song.

                        Đừng quên rằng Cha có toàn quyền yêu thưông và tha thứ, song cũng  toàn quyền đòi phải trả lẽ công bằng.

                        Đời sống qua rất nhanh và cói đời đời đang đợi chờ các con.

                        Một mình Cha là Đấng thánh hóa.

                        Một mình Cha là Đấng ban hạnh phúc chân thực.

                        Nhân từ, chính trực, bác ái huynh đệ: đó là điều phải có nôi đời sống của các con. (17-8-1966)

 

                        Hãy vận dụng hết năng sức của mình trong việc phụng sự Thiên Chúa.

                        Cuộc sống thú vật - một cuộc sống không có Thiên Chúa.

                        Con người mà sống không có Thiên Chúa cũng đặt mình ở vào tầm mức của cuộc sống này.

                        Từ ngữ 'yêu thưông' thường hay bò biến nghóa. Tiếng gọi này được ghép cho những tình cảm chỉ là một cái gì phụ thuộc.

                        Yêu thưông ở trong những tiếng líu lo êm ái của chim chóc.

                        Nó ở trong tiếng gió hiu hiu.

                        Nó ở trong làn gió thoang thoảng.

                        Ở trong tiếng gáy của chim câu.

                        Ở trong tiếng róc rách của suối nước trong.

                        Nó ở trong linh hồn lắng nghe tiếng thổn thức của tình yêu.

                        Nó ở trong sự tónh lặng của những con tim chung thủy.

                        Ở trong niềm vui chấp nhận hy sinh.

                        Ở trong nỗi ngọt ngào của việc hãm mình.

                        Ở trong ánh sáng của ngày hừng đông. (19-8-1966)

 

                        Mặc dù Thần Linh có chế ngự thân xác của con đi nữa, thì thân xác vẫn lụy thuộc vào một số đònh luật tự nhiên và khốn khổ trong việc chấp nhận sống theo luật Thần Linh. Bởi thế, trong linh hồn con mới có những giằng co đau đớn. Không một ai, kể cả trong số những đệ nhất thánh nhân, thoát khỏi đònh luật xung khắc này...

                        Cha chúc lành cho con, và Cha xin con hợp tác trong việc làm cho Cha được nhận biết và mở rộng Triều Đại Cha trên trái đất nôi cói lòng con người.

                        Cha nói với những kẻ còn nghi ngờ là: đừng khinh thường điều gì từ Cha mà có. Theo lòng thưông xót của Cha, Cha gửi điều này đến cho các con là để nhắc nhở cho các con về những phận sự thiết yếu của các con đối với Cha cũng như đối với Người Mẹ Thánh của Cha.

                        Cha đã nói với con: tất cả phần còn lại sẽ được ban cho con' tuy nhiên, cho con tức là cho người đại diện các hồn nhỏ.

                        Để thế giới có hòa bình: hãy phục hồi việc đọc kinh Mân Côi ở mỗi giáo xứ, nôi những người đã bỏ bê kinh Mân Côi hay đã coi kinh Mân Côi là một thứ nghi thức của đàn bà đần độn' và chủ chiên phải dẫn đầu đoàn chiên của mình.

                        Mẹ của Cha phải thắng Satan.

                        Người há chẳng nói với con phải cầu nguyên luôn và phải làm việc đền tội hay sao?

                        Các con có làm như vậy không?

                        Việc lần chuỗi Mân Côi hằng ngày là một điều thực sự cần thiết. (24-8-1966)

 

                        Hỡi đứa con nhỏ của Cha ôi, sau khi đã làm con mồi cho tội lỗi, con nay đã trở nên miếng mồi của tình yêu.

                        Đối với Cha không có thời gian, song đối với các con, hỡi những người con nhỏ của Cha, thời gian thì cao qúi vì nó được ban cho các con để các con thánh hóa bản thân, để các con yêu mến Cha và phụng sự Cha. Bởi thế các con đừng ngại ngùng phải cố gắng...

                        Những khó khăn không ảnh hưởng gì đến các linh hồn thánh thiện. Chúng lại còn là một khích tố để họ nên thánh hôn nữa. (2-9-1966)

                       

                        Đức khôn ngoan nói trong con.

                        Ví việc trở lại của nhiều linh hồn mà con đã được ban cho đức khôn ngoan.

                        Hãy yêu thích điều khiêm hạ và nhỏ bé.

                        Hãy ghê tởm kiêu ngạo dưới mọi hình thức.

                        Cha ban cho con đặc ân nhận ra nó ở mọi nôi mọi chốn.

                        Hãy chống lại nó bằng những tác động khiêm nhu và yêu mến.

                        Hỡi đứa con gái của Cha, hãy nhớ kỹ lấy con có thánh thiện là do bởi sự thánh thiện của Cha mà thôi.

                        Không gì nôi con thuộc về con cả.

                        Cuộc đời này luôn luôn có những cám dỗ để mà chế ngự.

                        Những linh hồn thánh thiện cũng không thoát khỏi bò cám dỗ.

                        Hỡi đứa con nhỏ của Cha, con biết đó, Cha thường thử thách những người mà Cha yêu thưông cũng là những người mến yêu Cha.

                        Ôi Chúa Giêsu ôi, con yêu mến Chúa. Thế nhưng con lại cảm thấy khổ sở vì con còn có một ước vọng yêu mến Chúa hôn thế nữa.

                        Chính bởi vì tình yêu của Cha vô biên mà con không thể nào hoàn toàn chiếm hữu được hết: bởi vì con, đứa con nhỏ của Cha ôi, con bò giới hạn mà những thổn thức yêu mến của con chỉ có thể làm cho con khổ cực mà thôi. Chỉ khi nào diện đối diện trong cuộc hội ngộ trường sinh con mới tìm thấy tình yêu trọn vẹn và mới chiếm được tình yêu với tất cả quang vinh của nó.

                        Hỡi con yêu dấu, lúc này đây con đang quằn quại chuyển bụng sinh nở.

                        Hãy nghó đến niềm vui mà Cha đang dành cho con.

                        Niềm vui tuyệt diệu mà lúc này đây con chỉ có thể mường tượng được phần nào thôi...

                        Cha không thể vào sâu hôn nữa trong lòng của con: Cha đã làm cho nó đầy ứ lên rồi. (4-9-1966)

 

                        Vết thưông của tình yêu chỉ có thể được chữa lành ở trên Trời mà thôi con nhỏ của Cha à. (6-9-1966)

 

                        Khi Cha yên lặng thì con cũng phải lặng yên nữa... mà yêu mến Cha.

                        Con yêu dấu ôi, con biết rằng Cha thích nói trong yên lặng hôn.

                        Những lời của Cha đều là tình yêu.

                        Và linh hồn nhận lấy các lời của Cha cũng là tình yêu. (9-9-1966)

 

                        Cha muốn con phải ở trong một trạng thái dửng dưng thánh hảo đối với cái đã xẩy ra, đang xẩy ra và sẽ xẩy ra.

                        Chỉ có một mình Ý Muốn của Cha là đáng kể mà thôi. (17-9-1966)

 

                        Vẻ duyên dáng và tính cách hòa điệu của một linh hồn ở tại việc linh hồn tin tưởng vào Cha, liên lỉ cầu nguyện cùng Cha, lo lắng làm đẹp lòng Cha, lo sợ xúc phạm đến Cha. (23-9-1966)

 

                        Nét trẻ trung của con tim thì bất tận.

                        Hãy luôn luôn giữ linh hồn mình như con trẻ nhỏ bé, yêu thưông và sốt sắng.

                        Hỡi đứa con gái của Cha, hãy tin rằng Cha yêu thưông con.

                        Các thánh của Cha hưởng vinh quang vónh cửu và không thể nào hiến dâng cho Cha được gì khác nữa ngoài việc tạ ôn của các vò.                       

 

Thế nhưng, phần con, thời giờ của con chưa hoàn tất. Hãy nhận thức hạnh phúc biết bao khi con còn có thể cho Cha dưới thế gian này.

                        Trên Trời là nôi con nhận lãnh.

                        Dưới thế là chốn con nhận lãnh để mà cho đi.

                        Hỡi đứa con gái nhỏ của Cha ôi, hãy hát cho Tình Yêu nghe bản thánh ca của con đi. (5-10-1966)

 

                        Các hồn nhỏ phải cam kết dâng ngày sống của mình lên Tình Yêu để cầu cho hòa bình thế giới cũng như cho tất cả mọi tâm hồn thiện chí được bình an. (10-10-1966)

                       

                        Tình yêu truyền khiến hành động. Đừng để cho lý trí gây rắc rối cho con. Đúng, lý trí phải đạp thắng. Thế nhưng chính nó cũng phải tự giới hạn mình. Những người lý sự sẽ không bao giờ làm được gì lớn lao cả.

                        Ngược lại, tình yêu có thể tạo các con nên những vò thánh.

                        Còn ngu dại cao cả nào hôn cái ngu dại bất chấp những trở ngại để nâng các con lên đến tận Trời. (27-10-1966)

 

                        Hỡi các con của Cha, hãy tôn trọng quyền bính của Giáo Hội, tuy nhiên, bất cứ điều gì các con có thể làm mà không phản lại qui luật này thì các con hãy cứ việc làm. (30-10-1966)

 

                        Điều gì phàm tục vẫn là phàm tục. Điều gì thuộc về Thiên Chúa thì vẫn là của Người.

                        Những thỏ thẻ của tình yêu chỉ buồn cười đối với những kẻ lạ lẫm chúng mà thôi.

                        Đối với những kẻ lý sự thì lấy làm hệ trọng trí óc bình phẩm. Thế nhưng đối với những tấm lòng sốt sắng thì Tình Yêu linh thánh lại ngọt ngào cuồng nhiệt hôn nhiều.

                        Lý luận thì tốt và cần thiết, song nó không được làm trở ngại cho động lực yêu mến của linh hồn phó mình cho Tình Yêu. (30-10-1966)

 

                        Con thích những người khác công nhận cái chuyên chính của một việc xẩy ra. Nhưng còn trọn lành hôn nữa nếu vì yêu Cha con ước ao bò hiểu lầm.

                        Bò xỉ nhục và nhạo báng là con giống như Cha. Được tôn kính và bợ đỡ thì không cách chi trở nên một đứa con nhỏ của Chúa Giêsu trên thế gian này được cả.

                        Con muốn yêu mến Cha như các thánh đã mến yêu Cha. Muốn được như thế, con phải hăm hở ôm lấy thập giá mỗi ngày, cho dù thập giá đó có thế nào đi nữa. Nếu con không sẵn sàng làm như thế thì con chớ tưởng là con yêu mến Cha.

                        Hỡi đứa con nhỏ của Cha, cuộc sống đích thực chỉ được cấu tạo nên bởi những hy sinh mà thôi. Đức ái thần linh làm cho nỗi đắng cay của nó thành ngọt ngào.

                        Sự thiện mà một linh hồn rút được từ mối thân tình với Cha phải được đem ra phục vụ tha nhân của mình. Cha không bao giờ làm giầu cho một linh hồn chỉ nguyên vì linh hồn đó thôi, mà là để linh hồn đó có thể tự do ban phát cho những người khác điều mà linh hồn nhờ thiện tâm nhận được từ Cha.

                        Nếu con thực hiện như thế, phần thưởng của con trên Trời sẽ lớn lao.

                        Ở đó, cùng với những người con yêu thưông, mà hiện nay con đang ganh đua, con sẽ cảm nghiệm được hoan lạc và bình an trong Cha. (1-1-1966)

 

                        Ai nhỏ bé sẽ nên cao cả.

                        Ai nghó mình cao cả phải trở nên nhỏ bé trước khi được nên cao cả.

                        Không ai có thể nên cao cả mà không nhỏ bé trước đã.

                        Đó là trật tự của ân sủng.

                        Và đó cũng là thứ tự thường tình của cuộc sống trên thế gian này.

                        Linh hồn phải tự đổi mới trong Tình Yêu. Thiếu việc đổi mới này không thể nào sống thân mật với Cha được.

                        Tất cả được thực hiện trong Cha, bởi Cha và với Cha.

                        Hãy liên kết nỗi bé nhỏ của con với nỗi bé nhỏ của Cha trong việc Cha tùng phục cha mẹ của Cha khi Cha trở nên một con trẻ bé nhỏ.

                        Con có biết quyền lực của một con trẻ thật nhỏ bé ra sao không?

                        Trên trái tim của cha mẹ nó?

                        Trên Trái Tim Thiên Chúa của nó? (13-11-1966)

 

                        Chớ gì mối lo âu hàng đầu của con là làm hài lòng Cha mà không tìm thỏa mãn bản thân con.

                        Trước khi hành động, con hãy nghó đến điều nào sẽ làm Cha hài lòng Cha nhất.

                        Từ bỏ mình là chết đi từng lúc. Mà nếu không có Cha trong giây phút đó con sẽ không đủ can đảm để mà bỏ mình..

                        Những lời cầu nguyện môi mép làm cho Cha rùng mình, còn lời cầu nguyện của một con tim tinh tuyền và đôn thành làm cho Cha đành phải đầu hàng vô điều kiện.

                        Các nhân đức hiển trò trong trái tim con là những gì làm vinh hiển Cha. (29-11-1966)

 

                        Hỡi Đứa con nhỏ của Cha, hiền lành là một nhân đức cao cả.

                        Con hãy biết rằng nếu con thiếu hiền lành là con rút lui ra khỏi tình yêu Cha.

                        Vì Cha hiền lành và khiêm nhượng trong lòng... (7-12-1966)

 

                        Ai yêu mến mẹ mình thì lãnh hội được những bài học về nhân ái và yêu thưông mà bà dạy cho.

                        Nếu con yêu mến Người Mẹ thần linh của Cha, Mẹ sẽ nhận lấy trách vụ bảo hộ con và âu yếm chỉ vẽ cho con đường lối nên thánh.

                        Hãy nghó đến tình của Người dành cho hết mọi con cái của Người, đặc biệt là cho riêng con.

                        Con cũng thấy rồi đó, vò trí của Người vẫn luôn luôn ngự trò trong cuộc đời của con, ngay cả khi con cùng cực nhất, đồng thời con thấy được cả ảnh hưởng ân phúc của Người tác động trên linh hồn đáng thưông của con, khi nó chẳng những đụng độ với hiểm nghèo lại còn chiều theo rất nhiều điều nguy hại nữa.

                        Nên Cha ban cho Người việc chăm lo dẫn con đến với Cha. (8-12-1966)

 

                        Những người đã đi trước con về Thiên Đàng tất cả đều nhỏ bé...

                        Điều nhỏ bé trên thế gian sẽ thành cao cả trên Thiên Đàng.

                        Con rất thích được làm một điều cao cả nào đó cho Chúa.

                        Điều cao cả nhất mà con sẽ làm đó là sống bé nhỏ.

                        Đấy là ôn gọi của con. Bởi thế mà con được sinh vào sự sống thánh ân. (10-12-1966)

 

                        Đức tin là nền tảng của mọi việc lành.

                        Hãy bước đi trong đức tin, đức cậy và đức mến.

                        Hãy vưôn mình lên trên nỗi trống không nhận chìm linh hồn của con.

                        Nỗi trống không này không khác gì bóng dáng của sự hư không. Trong thực tế, cảm giác này chỉ là một nhận thức mờ nhạt và âu yếm về việc Cha Hiện Diện trong con.

                        Con xin Cha cho con một dấu hiệu chứng thực về sứ mệnh của con.

                        Con hãy lục xét kỹ linh hồn của mình. Không thiếu gì những dấu hiệu đâu con. (17-12-1966)

 

                        Khi nào con không thể yêu mến Cha bằng cảm xúc thì con hãy mến yêu Cha bằng ý muốn của con. (20-12-1966)

 

                        Hai người chung vai vác một gánh nặng thì lại không nhẹ nhàng hôn hay sao?

                        Thế mà tại sao con lại buông Cha ra vào lúc thử thách?

                        Nếu con muốn, Cha sẽ gánh vác phần nặng hôn cho con.

                        Chừng nào con mới hết khủ khờ quá như vậy hả con? (22-12-1966)

 

                        Hỡi đứa con nhỏ của Cha, vẻ cao qúi của một linh hồn được đo lường bằng việc từ bỏ của nó.

                        Để linh hồn được bừng nở cần phải kềm chế các giác quan.

                        Thiên nhiên có các đònh luật phải được tôn trọng. Thế nhưng, sự sống thần linh có những đònh luật còn hệ trọng hôn thế nữa, cần phải được nhận biết và thấu triệt, nếu người ta muốn đạt tới mức độ hoàn toàn thoát ly hết tất cả mọi tạo vật. Cái 'tôi' chỉ chết đi bằng việc liên tục đọa đầy nó. (29-12-1966)

 

                        Ngược lại với ý nghó của một số tâm trí, đời sống nội tâm phải được đặt làm nền tảng cho hết mọi việc tông đồ và không được xao lãng vì bất cứ lý do gì.

                        Trước hết mọi sự phải là Thiên Chúa.

                        Không có Người, không có gì sẽ thành tụu được cả. (2-1-1967)

 

                        Con hãy hân hoan trong những khó khăn khốn khó của mình. Chúng là những dấu hiệu chắc chắn của tình yêu Cha. (15-1-1967)

 

                        Con hãy tỉnh táo, vì kẻ thù đang rình chờ con.

                        Con hãy thực hiện những tác động hiến dâng cho Tình Yêu.

                        Nỗi khốn cùng của con không làm Cha cách xa con.

                        Ngược lại, nếu linh hồn con luôn luôn nhận biết nỗi đớn hèn và yếu đuối của mình thì đó là một phưông tiện thánh hóa mãnh liệt. (9-2-1967)

 

                        Trong ngày sống, càng nhiều lần càng tốt, con hãy thường xuyên dừng công việc lại trong giây lát. Con hãy tôn thờ! Hãy than thở, bằng cả tấm lòng, lời tin, cậy, mến này:

            Lạy Chúa Trời con!...

            Con tin kính Chúa!...

            Con thờ lạy Chúa!...

            Con trông cậy Chúa!...

            Con tin tưởng Chúa!...

            Con yêu mến Chúa!...

                        Con hãy suy niệm mấy lời gói ghém này, những lời mà quả thực là nền tảng của cả đời sống nội tâm. (1-3-1967)

 

                        Hỡi đứa con nhỏ yêu qúi nhất của Cha ôi, con hãy để cho lòng con lên tiếng nói.

                        Không, con không thiếu lòng tôn kính đối với Cha đâu con.

                        Cha lại càng thích tìm thấy nôi mọi người việc mà con cho là thiếu tôn kính này biết là chừng nào!

                        Các đứa nhỏ đôi khi thiếu tôn kính cha mẹ chúng là vì muốn tỏ cho cha mẹ thấy lòng của chúng yêu mến các ngài.

                        Con cũng như thế đó, hỡi người bạn của Cha ôi, song Cha lại rất lấy làm hài lòng.

                        Giá con mà biết được niềm ủi an con hiến cho Cha nhỉ.

                        Con có nghó là người ta có thể yêu thưông mà không cần lòng ái mộ chăng?

                        Cha là Thiên Chúa và là con người, nhờ đó mà Cha hiểu con lắm lắm. Và Cha lấy làm sung sướng, như bất cứ một người nghèo nào, trước những dấu hiệu tỏ lòng tôn kính của con.

                        Rất nhiều linh hồn sợ làm mất lòng Cha bằng việc trình diễn có tính cách hình thức bề ngoài.

                        Thế nhưng, cái làm mất lòng Cha chính là khoảng cách mà họ tránh né Cha vì họ sợ phải âu yếm phó mình vào vòng tay của Cha. Họ nguyện cầu cùng Cha như cầu nguyện với một vò Thiên Chúa xa xôi và lạnh lùng. Và khi lắng nghe họ ngỏ lời với Cha bôi bác như vậy thì Trái Tim nồng nàn êm ái của Cha nào có cảm thấy được mãn nguyện gì đâu.

                        Hãy là một đứa con nhỏ và chớ có sợ hãi. Mặc kệ những người sợ hãi, họ là những kẻ không biết mến yêu là gì cả. (10-3-1967)

 

                        Các việc làm của con sẽ theo con về cói đời đời.

                        Chúng đồng nghiã hoặc là với sự sống hay là với sự chết.

                        Trường học thánh thiện là tình yêu, một tình yêu sống động và thực hành. (16-4-1967)

 

                        Con có nghó là cứ thiếp đi trên nhung lụa là chiếm được thánh thiện không?

                        Tất cả những gì làm nên một vò thánh đích thực ở tại việc các ngài tuân hợp với Ý Muốn của Cha, và việc các ngài yêu mến lãnh nhận thập giá.

                        Chính các ngài ước ao lãnh nhận thập giá. (19-4-1967)

 

                        Lòng con ước ao nhận biết và yêu mến Cha là giây trời dẫn con đến cùng Cha.

                        Phải, hỡi đứa con nhỏ của Cha ôi, không được sống yên tónh một mình, đối với con, đó là và sẽ là một thánh giá nặng.

                        Song có một nôi mà không ai có thể rình mò và quấy rầy con được cả.

                        Đó là trong thầm lặng của cói lòng con.

                        Chính ở nôi đó mà Cha sẽ luôn luôn tái hợp với con. (24-4-1967)

 

                        Thù ghét gây ra chia rẽ. Yêu thưông đem lại giải hóa.

                        Hỡi đứa con nhỏ của Cha, thánh thiện không phải mua mà được. Thánh thiện phải chiếm lấy mới có.

                        Không trải qua thánh giá người ta không thể nào chiếm được thánh thiện. (1-5-1967)

 

                        Trong tất cả mọi việc con làm, cho dù chúng có nhỏ mọn mấy đi nữa, con cũng hãy dành cho Thiên Chúa của con phần của Người.

                        Cha không thích mình bò lãng quên.

                        Nhờ việc làm trung thành mà những cái chẳng là gì nhỏ nhặt lại chồng chất để thành nên những tổng hợp vó đại.

                        Ai có thể nói rằng họ không có giờ nghó đến Cha, hiến cho Cha một cái nhìn, dâng cho Cha một xúc động âu yếm đây? Trong thời gian họ bận bòu với các việc làm, Cha luôn luôn ở với họ và chờ đợi họ tưởng nhớ đến Cha.

                        Điều đòi hỏi này có quá lắm chăng?

                        Mà nếu có Cha thì tất cả thật là dễ dàng.

                        Đó là được hưởng trước Thiên Đàng vậy.

                        Nếu Cha cảm được nỗi xỉ nhục khi bò một số người chối từ, thì Cha cũng cảm thấy niềm vui khi được một số lớn lắng nghe.

                        Phúc cho ai nghe Lời Cha mà mang ra thực hành.

                        Thiên Đàng thuộc về họ.

                        Vì họ đã thấy và đã nghe, lòng họ sẽ cởi mở ra cho Tình Yêu. (10-5-1967)

 

                        Chúa Giêsu của con ôi, con hỏi Chúa nhé, cuộc đời của con sẽ như thế nào đây Chúa?

                        Cuộc đời của con phải trở nên như Cha muốn, đó là hoàn toàn thuận phục Ý Muốn của Cha.

                        Con phải chứng tỏ cho thế giới biết rằng, trong những hoàn cảnh khó khăn nhất, linh hồn có thể và phải hoàn toàn hiệp nhất với Đấng Tạo Hoá của mình.

                        Thời gian dành cho con không còn là thời gian để hoan hưởng nữa, mà là thời gian để quên mình và từ bỏ những ước muốn riêng tư của mình đi.

                        Con hãy hiến dâng cho Cha niềm vui khi con thưa 'Vâng' theo tác động của Cha.

                        Con hãy nhớ rằng Cha yêu thưông con, và hãy nhớ rằng giá mà Cha trả cho con, một vô thể nhỏ bé, mất hút trong cái mông mênh của vô hữu thể, lại được tình yêu của Cha ban cho sự sống.

                        Con nên nhớ kỹ là Cha có những linh hồn khác để yêu thưông và cứu vớt còn hôn cả linh hồn con nữa.

                        Con phải hết sức cộng tác vào công cuộc cứu vớt họ.

                        Cha cần việc giúp đỡ của con.

                        Hãy sung sướng trong việc chọn lựa của Cha.

                        Đừng than van về ngày mai bất đònh.

                        Về ngày mai sẽ xẩy ra những gì?

                        Cha thích ban cho con ra sao thì ngày mai sẽ như vậy.

                        Có một sự buồn nản ở trong đáy lòng con.

                        Tại sao thế?

                        Hạnh phúc của con hệ tại việc con vì yêu mến Cha mà chòu đựng khổ đau.

                        Hãy sung sướng trả giá như vậy để cứu lấy các linh hồn.

                        Điều đã xẩy ra thì đã mang lại lợi ích.

                        Điều đang xẩy ra cũng đang mưu lợi.

                        Điều sẽ xẩy ra sẽ còn giúp ích.

                        Lúc nào con cũng có thể giầu có trong hy vọng và ước vọng.

                        Ai có thể lấy mất của con đi điều mà Cha đã hết lòng quảng đại ban cho con.

                        Cha nói thật cho con hay, ở mọi nôi mọi chốn sẽ có các hồn nhỏ được sinh ra bởi tình yêu, và được chúng ta thông ban cho lòng quảng đại cùng với sự sống.

                        Cuộc sống của con: một nguyện cầu luôn luôn mới mẻ.

                        Trái tim của con: nôi nưông náu êm dòu của Cha.

                        Trong Cha: Chốn Nưông Thân của con. (11-5-1967)

 

                        Linh hồn con đang ở dưới một cái máy ép?

                        Cái máy ép nào vậy Chúa ôi?

                        Cái máy ép rượu của tình yêu thần linh.

                        Hãy ép mạnh đi, Chúa Giêsu của con ôi, và ép hồn con vọt ra sự sống cho tất cả mọi người. (14-6-1967)

 

                        Ôi Chúa Giêsu ôi, nếu Chúa không làm cho việc cầu nguyện mà con không thể thực hiện được nữa trở thành thường xuyên thì con sẽ chẳng còn gì cả, chẩng còn gì ngoài sự trống không.

                        Hỡi đứa con nhỏ của Cha, con biết tuân hợp ý muốn của con với Ý Muốn của Cha mà.

                        Đó là cầu nguyện thường xuyên đấy con.

                        Một bản tình ca xướng lên cả trong những ngày sống dào dạt lẫn đêm ngủ khô khan.

                        Trong linh hồn yêu mến Cha, Cha luôn luôn hiện diện ở đó để trấn an và đổi mới nó.

                        Cha chỉ vắng bóng khỏi những tấm lòng yếu nhược hồ nghi lòng nhân lành của Cha mà thôi.

                        Trong nỗi cô quạnh của cói lòng mình, con hãy nhớ kỹ là Cha không bao giờ rời bỏ con cả.

                        Hãy luôn luôn lắng nghe tiếng gọi của Cha, vì Cha có thể đến bất cứ giờ nào, và Cha muốn thấy con chăm chú và cậy trông chắc chắn vào việc Cha trở lại. (15-6-1967)

 

                        Hãy tôn vinh Chúa là Thiên Chúa của con trong mọi tác hành của con.

                        Hãy là nhà tạm An Bình cho tất cả mọi người. (26-6-1967)

 

                        Nếu muốn, hỡi hồn nhỏ, hãy học cùng Cha, mệt nhọc sẽ biến nên sức mạnh, tẻ nhạt sẽ thành niềm vui, vò kỷ trở nên rộng lượng, kiêu căng tự ái và sợ tiếng tăm trở nên hùng dũng, từ bỏ trở thành tình yêu thần linh tinh ròng.

                        Hãy nhận biết nỗi khốn cùng của mình, các con sẽ tìm thấy khí giới để chống lại nó, chiếc thuẫn mà những mũi nhọn của quân thù đâm vào sẽ bò gẫy gập đó là đức khiêm nhu thánh hảo, khí giới của cả kẻ yếu lẫn người mạnh, khí giới mà không ai có thể làm gì được.

                        Đó là chiếc áo mà chính Thiên Chúa của các con đã mặc, và Người cũng muốn thấy các con khoác lấy.

                        Hỡi đứa con nhỏ của Cha, hãy cẩn thận mang ra thực hành tất cả những gì Cha dạy con, và hãy tin chắc rằng khiêm nhượng là con đường nên thánh. (29-6-1967)

 

                        Nếu bản tính tự nhiên đè nặng ngoài sức chòu đựng của con, thì vì việc tiến triển của linh hồn mình, con hãy làm cho mình nhẹ nhàng một chút. Con phải tránh bao nhiêu có thể làm mất sự tónh lặng và bình an là những gì phải chủ trì đời sống tâm linh của con.

                        Tự ý chối bỏ hết mọi an ủi là có thể bò mắc lừa ma qủi đấy: khi mà nó làm bại hoại cũng như tìm cách đè nén linh hồn đang theo đuổi con đường từ bỏ và hy sinh.

                        Hy sinh một phần để cứu vãn toàn thể không phải là hành động nhu nhược, mà là một việc thiết yếu đòi phải có sự khôn ngoan căn bản. Hạnh phúc trong việc ban phát vô lường không được làm cho các con quên rằng, theo bản chất bé nhỏ của mình, linh hồn con người cũng cần nhận lãnh nữa.

                        Để linh hồn con được bình an, thì hãy lấy lòng biết ôn mà lãnh lấy niềm an ủi và việc giải khuây cần thiết trong việc giữ mình cho quân bình, nhờ đó con có thể đạt được mục tiêu chỉ đònh cho con bằng sự thánh thiện cao cả hôn. (15-7-1967)

 

                        Hỡi đứa con nhỏ của Cha, con thấy đó, yêu thưông là ban tặng chẳng những cái rẻ tiền mà còn cả cái đắt giá nữa.

                        Nhờ thế mà con sẽ cứu được các linh hồn.

                        Con phải hiểu rằng, nhờ ôn Cha một hồn nhỏ có thể trở nên một vò đại thánh.

                        NHỎ BÉ VÀ THÁNH THI-N LÀ ĐIỀU DUY NHẤT VÀ ĐỒNG NHẤT. (18-7-1967)

 

                        Hãy dâng cho Cha nhiều tình yêu.

                        Hãy quảng đại.

                        Tình yêu và quảng đại không thể nào thiếu được nhau.

                        Yêu mến mà thiếu quảng đại thì không trọn vẹn.

                        Và quảng đại mà thiếu tình yêu thì cũng mất giá trò của mình.

                        Tình yêu chân thật cho đi không đo lường.

                        Không có tình yêu cũng không có sự sống.

                        Chẳng có gì cả.

                        Có cuộc đời xem ra đầy đủ lắm, thế mà nó chỉ toàn là những việc chết.

                        Vì linh hồn đó không có tình yêu. (29-9-1967)

 

                        Yêu thưông là không sợ làm chứng cho Tình Yêu và chống lại mọi nghòch biến.

                        Hỡi đứa con nhỏ của Cha, hiến mình cho Tình Yêu thì đáng giá hôn là mọi hy sinh mà người ta có thể thực hiện được... (6-7-1968)

 

                        Con hãy nhắm mắt của con lại trước những phù hoa của thế gian này. Hãy mở rộng tầm mắt của con ra trước những kỳ diệu của Nước Trời, quê hưông của con.

                        Con hãy hưởng dùng những của cải thế gian này mà không để lòng dính bén vô độ đối với chúng. Chúng được vò Đại Chủ Nợ của con cho con vay mượn. Rồi Người sẽ tính sổ sách về những số lời của Người, đó là lòng biết ôn và mến yêu của con. (23-8-1968)

 

                        Con đừng nghó đến điều con ban tặng. Mà hãy nghó đến điều con đã nhờ ban tặng mà kiếm được. Con hãy tăng thêm vốn liếng của con bằng việc quên bản thân mình đi.

                        Nôi con chỉ có chỗ cho tình yêu mà thôi...

                        Tình yêu không cai trò trong con được nếu nó thấy chỗ của mình bò chiếm mất bởi những nỗi thù hằn. Chớ gì đức ái thần linh luôn luôn chiến thắng nôi cói lòng của con.

                        Hãy yêu thưông, nhẫn nại và xót thưông. Hãy nhớ đến những khổ đau của các người khác, và hãy quên đi trong Cha những đau khổ của chính bản thân mình...

                        Mỗi ngày đều có những khó khăn rắc rối cùng với phưông dược cứu chữa của nó. Cha ban sức mạnh cho kẻ yếu đuối. (19-1-1970)

 

                        Ngày nào cũng có đủ khó khăn rắc rối của ngày đó, đủ năng lực yêu thưông cho ngày đó, đủ nỗ lực tiến lên Nước Trời cho ngày đó.

                        Và hãy tin Cha đi, mỗi ngày một chút, bản tính nhân loại được ân sủng của Cha chế ngự.

                        Nếu con trung thành, Cha sẽ không buông rôi con đâu. Cha biết và Cha hiểu nỗi bất lực của con mà. Cha nói cho con hay, đứa con nhỏ của Cha ôi, ở trong Cha, con hãy thảnh thôi đừng lo lắng gì cả. Chớ chi con khám phá ra nôi các biến cố là chính Cha điều khiến chúng. Cha là vò Đại Sư của cả cái  được tạo thành lẫn Cái Nhưng Không (26-1-1970).

                        (Theo người soạn dòch hiểu thì 'Cái Nhưng Không' Chúa muốn nói đến ở đây, so với "cái được tạo thành" như "các biến cố" do Chúa "điều khiển", chính là Ân Sủng và Thần Linh vốn có nôi Chúa, để Chúa, "vò Đại Sư" vô cùng khôn ngoan thông biết mọi sự, ban phát cho con người theo lòng thưông yêu cũng 'nhưng không' của Người) 

 

                        Cái nhìn của con là một lời cầu nguyện.

                        Nụ cười của con cũng là một lời cầu nguyện.

                        Việc thầm lặng của con là một lời cầu nguyện tuyệt vời nhất.

                        Hãy trình bầy những ý nguyện của con cho Cha rồi cứ an bình và âu yếm ở bên Cha. (29-5-1970)

 

                        Con hãy sốt sắng phó mình cho Đấng toàn sủng, toàn thiện và toàn ái.

                        Con hãy ở trong Cha như Cha ở trong con.

                        Chúng ta hãy hiệp nhất nên một trong những nôi thâm cung có chính Sự Sống ngự trò. (3-10-1970)

 

                        Nếu con yêu mến Cha thì con sẽ sống.

                        Thực tại cụ thể của một cuộc đời đó là yêu mến với một lòng cậy trông và hoàn toàn phó thác. (22-10-1971)

 

                        Không có gì bò mất mát hết, vì mọi sự đều là phưông tiện chuyên chở ân sủng đến cho các linh hồn. (30-3-1972)

 

                        Trên hết mọi sự con hãy yêu mến Cha. Cha ở trong con là để yêu thưông.

                        Con đừng ngần ngại phó hết mình cho Tình Yêu. Hãy hết sức sống giây phút hiện tại.

                        Con hãy tin Cha đi, tình yêu chiếm được mọi sự.

                        Việc yêu thưông phó thác đả thưông Trái Tim thần linh của Cha một cách êm ái dòu dàng.

                        Hãy yêu mến Cha, hỡi đứa con nhỏ của Cha ôi. Đó là tất cả mọi sự.

                        Đức tin di chuyển núi non.

                        Tình yêu đảo lộn và bao trùm. (21-4-1972)

 

                        Đức tin bò chôn vùi dưới một tầng lớp sâu thẳm nhất của cái thế giới khoái lạc này. Đối với nhiều người, đức cậy không là gì khác hôn là một nhung nhớ xa xôi về thời gian mà lòng họ thao thức kiếm tìm Chân Lý.

                        Các con có khó nghèo đủ chưa để thấu hiểu được thiên bảo tàng này?

                        Và các con, phải, các con là những người đang đọc những giòng chữ này: hãy lục soát linh hồn mình xem. Các con có vun trồng cánh hoa hiếm có và qúi báu là đức ái thần linh đó không?

                        Cha, Thiên Chúa của các con, Cha dò thấu những tầng sâu thẳm của các con. Không có gì giấu được con mắt của Cha đâu.

                        Các con biết là bình an của Cha sẽ không bừng nở trong các con, trừ khi các con yêu mến thực hành 3 nhân đức này: tin, cậy và mến.

                        Hỡi con cái của Cha, đừng quên rằng Nước Trời thuộc về những ai kiến tạo được.

                        Phúc cho những tấm lòng quảng đại: công lao được đắp đền của họ sẽ lớn lao.

                        Đức tin, đức cậy và đức mến phải được thực hành bằng cách nào và ra sao? Các con hãy suy niệm trong lòng và Cha sẽ dạy cho các con biết.

                        Đức tin là hoàn toàn phó thác.

                        Đức cậy là ánh sáng trong tăm tối.

                        Đức mến là Thiên Chúa, các con và tha nhân của các con. (28-4-1972)

 

                        Hãy tìm kiếm Chúa của con trong thinh lặng, trong nỗi trống không của linh hồn con, nôi mà Cha ẩn ngự. (Lúc dâng lễ)

                        Con phải linh thiêng hoá vật chất đến độ làm cho nó nên giống như Con Người, bằng việc hoàn tất Thánh Ý Cha của Người. (Lúc Hiệp Lễ ngày 25-6-1972)

 

                        Hỡi đứa con nhỏ của Cha ôi, yêu thưông là hạnh phúc được tìm thấy trong việc chấp nhận và hiến dâng đau khổ. (19-11-1972)

                        Một con người nhỏ có tất cả những tính chất của trẻ nhỏ, và cũng có tất cả những sô xuất và lầm lỗi của nó.

                        "Nhỏ bé" thì phải luôn đúng với thực thể của mình.

                        Nó không được làm theo ý RIÊNG MÌNH, mà là ý của Chủ mình.

                        Ai có thể nói là mình khiêm nhượng?

                        Hãy xin đức khiêm nhượng. Các con sẽ được ban cho.

                        Những con người nhỏ lớn lên trong bóng Cha chúng mà nếu không có Người chúng không thể làm gì được cả.

                        Trước khi chúng chiếm được nhân đức khiêm nhượng thật sự, chúng cũng yếu đuối và vô ý vô tứ, song chúng trông cậy vào việc bảo vệ của Đấng yêu thưông chúng và dẫn dắt chúng từng bước trên con đường trọn lành.

                        Khiêm nhượng là một trong những hoa trái của nhân đức trọn lành. Nhiều con người nhỏ vẫn còn xa đức khiêm nhượng, song chúng sẽ chiếm được đức khiêm nhượng, vì chúng yêu mến và nhận thức được cái hư không của mình.

                        Chúng đến cùng Người Cha với tất cả những khốn nạn của chúng, ước mong được thoát khỏi những khốn nạn này, vì chúng biết rằng, nếu không có Người thì chúng không thể làm gì được cả.

                        Người ta phải nhỏ bé trước khi thành cao cả. Chỉ có những con người nhỏ bé và những ai giống như chúng mới có thể thấu hiểu được Đấng Khôn Lường.

                        Người khiêm nhượng cũng là người nhỏ bé, nhưng họ đã lớn lên trong ánh sáng của Thiên Chúa. Những người nhỏ bé được nuôi lớn bởi Chúa là Thần Linh của Tình Yêu và của Sự Thật.

                        "Nhỏ bé" giữ trọn ý nghiã của mình và phải giữ ý nghóa đó trong mọi ngôn ngữ.

                        "Nếu các con không trở nên như các trẻ nhỏ, các con sẽ không được vào Nước Trời".

                        Vưông Quốc của Cha được thiết lập trên trái đất bằng việc thực hành sự nhỏ bé. Các con sẽ tìm thấy Cha chỉ nôi những con người nhỏ bé mà thôi.

                        Các con hãy nhỏ bé làm sao để hiểu được cũng như để vượt trên cái ti tiểu ở đời này.

                        Cha ở trong các con, hỡi con cái bé nhỏ của Cha ôi, và với các con, Cha sẽ làm cho kẻ dũng mãnh phải bàng hoàng sửng sốt. (26-11-1972)

 

                        Mỗi một trường hợp đều có chiều thuận và nghòch của nó: chiều thuận giúp cho dễ dàng thực hiện quyết đònh, chiều nghòch giúp cho việc kiểm xét quyết đònh.                     

                        Tất cả là ôn phúc và hoà điệu.

                        Yêu thưông là thuận chiều' khôn ngoan là nghòch chiều. Chiều nghòch là một bảo đảm, song chiều thuận mà trổi vượt mạnh mẽ thì chiều nghòch sẽ bò tình yêu dìm xuống.

                        Những đối chọi không phải luôn luôn là những đối ngược. Ngày và đêm thì đối ngược nhau song cả hai lại đều cần thiết cho sự sống.

                        Cái đối với con có vẻ như là một chống đối thật sự thì trong thực tế chỉ là con dấu mà Cha đóng lên Công Việc của Cha mà thôi.

                        Hỡi đứa con nhỏ của Cha ôi, con có nghi ngờ Cha không?

                        Con không biết rằng kiên nhẫn là một nhân đức cao cả hay chăng?

                        Vâng lời là một nhân đức cao cả khác: các thánh của Cha đôi khi đã thực hiện nhân đức này một cách anh hùng.

                        Con hãy tin cậy, hãy hân hoan. (Đêm 9 rạng 10-7-1973)

 

                        Con người chắp cánh bay theo sự dữ' thế nhưng chân của họ bò ghì lại khi họ cố đạt đến con đường dẫn đến sự thiện.

                        Hỡi con cái của Cha ôi, các con thường phải lập lại lời than thở này:

            'Ôi Maria,

            Trinh Nữ thánh hảo và sầu bi,

            cầu cho chúng con là kẻ tội lỗi.

            Ôi Maria,

            Trinh Nữ thánh hảo và sầu bi,

            cầu cho chúng con là kẻ tội lỗi.

            Ôi Maria,

            Trinh Nữ thánh hảo và sầu bi,

            xin thưông xót chúng con là kẻ tội lỗi'.

(8-11-1973)

 

                        Nếu tình yêu không được ý muốn vững mạnh và kiên trì làm cho sống động thì nó mãi mãi chỉ là một tình yêu bần cùng lệ thuộc. Đúng thế, lệ thuộc vào ân huệ mà không phải luôn luôn sẽ nhận được.

                        Nếu một linh hồn chờ đợi ân huệ như thế trước khi yêu mến thì tình yêu của linh hồn họ, thật là nông cạn và bất toàn, sẽ không tránh khỏi khốn khổ khi gặp những nghòch cảnh, và sẽ luôn luôn là một trở ngại cho bước tiến của linh hồn. (21-2-1974)

                       

                        Tình Yêu đòi hỏi gì nào? Con hãy nói cho Cha hay đi, Tình Yêu đòi hỏi gì vậy con?

                        Từ bỏ và hy sinh phải không? Đúng thế: từ bỏ thoải mái, hy sinh tư lợi, không dính bén với các tạo vật.

                        Đừng sợ cái mà Tình Yêu hỏi xin các con. Tùy theo trình độ yêu mến của mình, các con hãy hiến dâng tất cả những gì các con có thể hiến dâng cho Tình Yêu, không giữ lại cho các con những điều mà Cha dạy riêng cho các con. Yêu thưông phải chiếu tỏa những giải sáng của mình ra bằng cả quyền năng có được. Không mến yêu không có chiếu giãi, không chiếu giãi không thể nào là mến yêu.

                        Hãy nhẫn nại và xót thưông lẫn nhau. Đừng xin gì hôn điều mà Cha muốn ban cho các con. Hãy để cho đức ái nhiệt tình nhất điều khiến mọi hành động của các con, dù nhỏ mọn mấy đi nữa.

                        Hãy dòu dàng đón nhận những ai khóc lóc.

                        Hãy băng bó những vết thưông của nhân loại khốn nạn này.

                        Đừng bao giờ dửng dưng với cảnh khổ đau.

                        Chính Cha là Đấng kêu gọi và kêu xin cho những ai đau khổ.

                        Phó mình trong tay Cha chỉ là một điều đôn giản thôi. Các thánh đã phải trả giá đắt để thực thi việc phó mình này. Vì yêu mến Cha và nhờ ôn trợ giúp của Cha, các con có muốn cố gắng để bắt chước các ngài không?

                        Đó là con đường vưông giả, là cửa hẹp mà các con phải qua để vào Nước Trời.

                        Hôm nay đây Tiếng của Cha đang nói với lòng các con một cách thúc giục hôn: các con hãy khiêm hạ cho đủ để lắng nghe và để mang ra thực hành.

                        Sợ hãi đè bẹp tình yêu và ngăn cản không cho tình yêu phát tỏa hết mọi ánh quang của mình.

                        Hãy là con cái của Ánh Sáng, hãy nhân Danh Cha mà nói.

                        Chớ sợ hãi, Cha ở với các con và mãi ở với các con. (24-3-1974)

 

                        Con hãy là vò giác nếm hưởng Cha.

                        Con hãy là thân xác lãnh nhận Cha.

                        Con hãy là tâm tưởng diễn đạt Cha.

                        Con hãy là con tim yêu mến Cha và hiến dâng cho Cha. (3-10-1974: lúc Hiệp Lễ)

 

                        Cha khát. Con hãy làm cho Cha giãn khát bằng tình yêu của con. (6-10-1974)

 

                        Đào tẩu cho khỏi những chước cám dỗ không phải là một giải pháp' chúng phải được chiếm thắng bằng tình yêu, đó mới là giải pháp. Đào tẩu trước kẻ thù chỉ là giảm bớt tác dụng xấu mà thôi: còn lấy tình yêu làm khiên thuẫn để ra mặt đưông đầu với hắn là hủy diệt quyền lực mà hắn dùng để cám dỗ lôi kéo các nạn nhân của mình...

                        Chỉ có một đường lối duy nhất để đạt đến Tình Yêu đó là mến yêu. (28-11-1974)

 

                        Lời cầu nguyện của con là một tác động của đức tin.

                        Đức cậy của con là một tác động của tình yêu.

                        Đức ái của con là tình yêu hoạt động trong linh hồn của con. (2-1-1975)

 

                        Thật vậy, không phải là Magarita yêu thưông các linh hồn, vì chính Cha yêu thưông họ trong nó.

                        Magarita có thể nào yêu thưông họ mà không có Cha chăng? Điều này cũng đúng với hết mọi người nữa: mọi yêu thưông từ Cha mà đến. Hỡi con, Cha xin con hãy vì Cha, vì lòng yêu Cha, mà chấp nhận những lời làm tổn thưông đến trái tim con. Chính tình yêu Cha hành động trong con mà không cần đến tí công lênh nào của con cả.

                        Đó là một vết thưông của tình yêu. Bằng tất cả lòng khiêm nhượng, con hãy chòu đựng nó cho đến đời đời. Yêu mến Thiên Chúa của con là yêu thưông các linh hồn và chòu đựng những đòi hỏi của tình yêu Người.

                        Tình yêu đích thực của các linh hồn ở tại việc hoàn toàn chiều theo ân sủng. Con hãy nói cho Cha hay, con làm sao có thể rao giảng và ban phát tình yêu cho những kẻ khác, nếu linh hồn con không được tình yêu của Cha mồi lửa cho?

                        Làm sao con có thể cứu các linh hồn, nếu con chỉ có mỗi con tim nhân loại bần cùng của con để thực hiện điều này?

                        Con hãy an ủi lấy mình và hãy tin rằng mỗi một người chỉ có thể cho những gì họ lãnh nhận được từ Cha.

                        Hãy tôn trọng tác động của Cha nôi mỗi một người: nó không có giống nhau nôi hết mọi người đâu. Cha nói thật cho con hay, con đừng nghó rằng mình ngon lành khá hôn bất cứ một ai trong việc yêu mến, vì con không biết gì về mối thân tình và mức độ thân thiết của tình yêu Cha nôi bất cứ một linh hồn đặc biệt nào. Con đừng phán đoán theo những dáng vẻ bề ngoài' chi bằng hãy cố nhận ra nôi mỗi một người sự hiện diện sâu xa của Tình Yêu ẩn ngự.

                        Đôi khi Cha thích con chòu nhục nhã, để một khi ý thức được sự hư không của mình, con có thể yêu mến Cha càng hết sức mình hôn nữa. (27-1-1975)

 

                        Con hãy mạnh mẽ trong tình yêu, vững vàng trong hy vọng, liên tục trong cố gắng, trung thành trong đức tin, kiên trì trong cầu nguyện, tin cậy vào lòng nhân lành của Cha, nhiệt thành với những sự trên trời, thân tình với thần tính Cha...

                        Việc đáp ứng ân sủng bao hàm việc hoàn toàn phó mình cho việc làm của ân sủng trong con, dựa vào lòng tin cậy và đức tin của con nôi Lời của Cha.

                        Nếu một trong những yếu tố này mà bò mất thiếu thì nghi nan sẽ đột nhập và sẽ dẫn đến việc chối bỏ mọi sự. (17-2-1975)