Lời Thỏ
Thẻ với
thánh nữ
Magarita Alacốc
(soạn
dịch theo Tự Truyện đă được chia thành
tiểu đoạn)
Con luôn luôn
tỉ mỉ chú ư và coi chừng việc giữ kín tất cả
những ǵ con hiện đang viết để sau này không
ǵ có thể bị lộ, ngay cả việc cố gắng
hồi tưởng về nó cũng vậy, con cứ để
mặc tất cả cho Thày Nhân Lành nhớ. Bởi thế,
con than phiền với Người về nỗi day dứt
khó chịu ghê gớm này của con, song Người nói với
con:
Hăy tiếp
tục, hỡi con gái của Cha, hăy tiếp tục, đừng
để ư ǵ đến tất cả những day dứt
khó chịu to hay nhỏ này' Ư của Cha phải được
hoàn thành.
"Nhưng
ôi thôi! Lạy Chúa, làm sao con có thể nhớ được
những ǵ đă xẩy ra cách đây cả 25 năm về
trước?"
Con không biết
rằng Cha là kư ức đời đời của Cha Cha
trên trời hay sao, nơi Ngài không ǵ bị quên lăng và trước
nhan Ngài quá khứ và tương lai đều là hiện tại?
Do đó, đừng sợ, hăy viết theo như Cha đọc
cho con viết, và Cha hứa với con Cha sẽ ghi dấu ấn
tín ân sủng của Cha để nhờ đó Cha được
vinh danh.
Cha muốn
con làm điều này, trước nhất, để tỏ
cho con thấy rằng Cha giải tỏa và vô dụng hóa tất
cả những cẩn trọng Cha đă cho phép xẩy ra nơi
con, những cẩn trọng chôn dấu muôn vàn ân sủng mà
Cha lấy làm vui sướng trong việc thăng tiến một
tạo vật quá ư nghèo khó và khốn cùng như con. Thế
nên, con không bao giờ được quên mất điều
này để con có thể liên tục dâng cho Cha niềm tạ
ơn.
(Cha muốn
con làm điều này) sau nữa là để dạy con biết
con không được làm cho muôn vàn ân sủng của Cha thích
dụng cho riêng một ḿnh con, cũng như con không được
dành lấy việc phân phát chúng cho các kẻ khác, v́ Cha muốn
sử dụng trái tim con làm máng chuyên các ơn Cha tuôn đổ
vào các linh hồn theo như trù tính của Cha, nhờ đó
lôi kéo nhiều linh hồn khỏi vực thẳm trầm hư
đời đời, như Cha sẽ tỏ cho con thấy
sau này.
(Cha muốn
con làm điều này) sau hết là để tỏ ra Cha là
Chân Lư đời đời và để ân sủng mà Cha ban
tặng cho con có thể ứng phó được với tất
cả mọi thứ trắc nghiệm và thử thách.
(Tự Truyện đoạn 10).
Mặc dầu
bản chất nhậy cảm của con ham ước tất
cả những ǵ là nhục nhă và hăm ḿnh, tuy nhiên, con vẫn
chưa lấy làm măn nguyện, và Vị Thần Sư của
con luôn luôn thúc giục con kêu xin cho được những điều
này. Việc cầu xin này mang lại cho con một ít điều
lợi là, mặc dầu lời cầu xin của con
không được chấp nhận như thể con bất
xứng thực hiện những điều ấy, th́ xẩy
ra có những điều con không muốn lắm lại áp đặt
lên con, những điều áp đặt này ngược lại
với những bản năng tự nhiên của con đến
nỗi, trong gắng gỏi cố gắng của ḿnh, con
buộc phải kêu lên cùng Thầy Nhân Lành của con:
"Hỡi ôi! Chúa Trời con ơi, xin hăy đến cứu
giúp con đi, v́ Chúa là căn nguyên của chúng!" Ngài đă
nhậm lời, nói rằng:
Con hăy nh́n
nhận con không thể làm ǵ được ngoài Cha là Đấng
không bao giờ để cho con phải thiếu ơn trợ
giúp, bao lâu nỗi yếu hèn và trống không của con mất
đi trong mănh lực của Cha.
(Tự Truyện: đoạn 40)
V́ lo ngại
về tất cả những đường lối của
con có vẻ như lầm lạc và hăo huyền làm sao đó,
nên con được bề trên cho biết là con rơ ràng không
có khả năng theo đuổi tinh thần của ḍng Thăm
Viếng, Con tŕnh bày điều này cho Đấng Cao Cả
của con với lời than trách sau đây: "Thôi rồi!
Chúa ơi, chẳng lẽ Chúa lại là nguyên cớ làm cho
con bị loại hay sao?" Đáp lại, Người phán:
Hăy tŕnh với
mẹ bề trên của con rằng người không nên sợ
chấp nhận con, Cha trả lời thay cho con, và nếu mẹ
bề trên tin vào Cha, Cha sẽ là bảo đảm của
con.
Khi con tŕnh
với mẹ bề trên điều này, mẹ truyền con
phải xin Người một minh chứng bảo đảm
là làm cho con trở nên hữu dụng trong đời sống
tu tŕ thánh hảo, qua việc giữ kỹ tất cả những
ǵ được qui định. Về điều này, Đấng
Ḷng Lành nhân ái đă trả lời:
Được
lắm, hỡi con gái của Cha, Cha ban cho con tất cả
những điều này, v́ Cha sẽ làm cho con c̣n hữu dụng
hơn mẹ bề trên của con nghĩ nữa, nhưng
theo cách thức chỉ một ḿnh Cha biết trong lúc này mà
thôi. Do đó, Cha sẽ thích ứng các ân sủng của Cha
với tinh thần của luật ḍng con, với ư của
các bề trên con và với nỗi yếu hèn của con' nên
con phải coi chừng mọi sự có thể kéo con ra khỏi
việc giữ kỷ luật ḍng của con là điều
mà Cha muốn con phải để ư trước hết mọi
sự khác. Hơn nữa, Cha lấy làm hài ḷng khi con trọng
ư của các bề trên con hơn ư của Cha, bất cứ
khi nào các ngài có cấm đoán con không được làm theo
điều Cha truyền cho con. Chịu khó theo các ngài để
thi hành như các ngài muốn nơi con' Cha sẽ thừa biết
cách để hoàn thành các dự định của Cha, cho dù
các dự định này v́ thế có thể bị chống
đối và xung khắc. Cha dành cho một ḿnh Cha quyền
dẫn dắt nội tâm con, đặc biệt là điều
khiển trái tim của con, v́ một khi đă thiết lập
trong nó vương quốc t́nh yêu tinh tuyền của Cha,
Cha sẽ không bao giờ chịu nhường nó cho những
điều ǵ khác nữa.
(Tự
Truyện: đoạn 43)
Sau cùng rồi
con cũng đạt được niềm hạnh phúc từ
lâu hằng mong đợi là được khấn ḍng, chính
vào ngày hôm ấy Vị Thần Sư của con đă nhận
con làm Hôn Thê của Người theo một thể thức
mà con không thể tả được. Con chỉ biết
nói là Người đă trang điểm cho con và đối
xử với con như một hôn thê xứ Thabor. Đối
với con, điều này làm con c̣n khổ hơn là chết,
v́ con thấy ḿnh không giống với Hôn Phu của con, Đấng
mà con thấy trên đồi Canvê hoàn toàn bị tan nát và tàn tạ
dung nhan. Nhưng Người nói cùng con:
Hăy để
Cha làm mọi sự khi đến thời điểm của
nó' v́ giờ đây Cha sẽ làm cho con thành một món đồ
chơi của t́nh yêu Cha, khi Cha vui thỏa đối xử
với con theo ḷng nhân lành của Cha, như trẻ con nghịch
các món đồ chơi của chúng' bởi thế, con phải
nhắm mắt ngoan ngoăn bỏ ḿnh đi để Cha được
thoả nguyện nơi việc hy sinh của con' nhờ thế
mà con sẽ không bị mất mát ǵ cả.
Người
hứa sẽ không bao giờ bỏ con nữa, khi nói:
Con hăy luôn
sẵn sàng cởi mở để nhận lấy Cha, v́ từ
đây, Cha sẽ cư ngụ trong con để Cha có thể
thường xuyên tỉ tê với con.
(Tự
Truyện: đoạn 44)
"Ôi Tôn
Sư của con ơi, sao Người không để con sống
theo một đường lối b́nh thường như
các chị em ḍng Thánh Nữ Maria? Chẳng lẽ Chúa đă đưa
con vào nhà của Chúa đây là để hủy diệt con đi
hay sao? (V́ các bề trên đă dùng hết cách để phá hủy
tác động của Người trong con và con cũng được
lệnh làm như vậy nữa). Con van nài Chúa hăy ban các ơn
ngoại thường này cho các linh hồn ưu tuyển xứng
hợp khác để làm cho Chúa được vinh danh hơn
con, v́ con chỉ chống cưỡng lại với Chúa mà
thôi. Tất cả ước vọng của con là t́nh yêu Chúa
và Thánh giá Chúa, những thứ đủ cho con để trở
nên một tu sĩ tốt lành rồi, đó là tất cả
những ǵ con ao ước". Người đáp:
Hỡi
con gái của Cha, chúng ta hăy tiếp tục sự giằng
co này, Cha rất ưng ư làm như vậy' chúng ta sẽ thấy
ai sẽ là kẻ chiến thắng, Tạo Hóa hay tạo vật
của Ngài' Mănh Lực hay yếu đuối, Đấng Toàn
Năng hay sự bất lực' Và ai là kẻ chiến thắng
sẽ vĩnh viễn thắng cuộc.
Điều
này càng làm cho con lẫn lộn, nên Người nói:
Hăy nhớ
kỹ là Cha không thể bị xúc phạm bởi tất cả
những trục trặc này cũng như bởi sự chống
đối mà con thực sự gây ra cho Cha theo đức vâng
lời, một nhân đức nhờ đó mà Cha đă hiến
mạng sống Cha' nhưng Cha sẽ dạy cho con biết
rằng Cha là vị Tôn Sư tối cao đối với
những tặng ân của Cha cũng như với các tạo
vật của Cha, không ǵ có thể ngăn cản Cha thực
hiện các dự định của Cha. Bởi thế, Cha
chẳng những muốn con phải làm theo điều các
bề trên của con truyền khiến, mà c̣n không được
làm tất cả những ǵ Cha lệnh cho con làm mà không có phép
của các ngài. Cha yêu thích đức tuân phục, một nhân
đức mà không có nó không ai có thể làm đẹp ḷng
Cha.
(Tự
Truyện: đoạn 47)
Một ngày
kia, v́ một số lỗi lầm mà con sa phạm, Vị
Thần Sư của con đă ban cho con bài học sau đây:
Con hăy hiểu
rằng Cha là một Thánh Sư và là Đấng dạy nên
thánh, Cha tinh tuyền và không chịu nổi một tí vết
ô nhơ nào cả. Bởi thế, con phải tác hành với
một con tim đơn thuần cùng với một ư hướng
trong sạch và ngay thẳng trước nhan Cha. Con hăy biết
rằng Cha không thể chịu được một ước
muốn không mấy ngay thật, và Cha sẽ làm cho con hiểu
rằng, nếu sự quá độ của t́nh yêu Cha đă
làm cho chính Cha nên Sư Phụ của con để dạy vẽ
và khuôn đúc con theo cách thế cũng như dự định
của Cha, chứ Cha không thể chấp nhận thứ
linh hồn ương ương dở dở, và nếu
Cha nhân hậu trong việc chịu đựng nỗi yếu
hèn của con, th́ Cha sẽ không kém phần nghiêm nghị và
nghiêm chỉnh trong việc sửa chữa và trừng phạt
những bất trung của con.
(Tự Truyện: đoạn 51)