Lời Thỏ Thẻ với

Thánh Nữ Magarita Alacốc

(soạn dịch theo Tự Truyện đă được chia thành tiểu đoạn)

 

                        Có một lần con chiều theo một tác động hăo huyền nhỏ nhoi là nói về bản thân ḿnh, nhưng mà, ôi lạy Chúa! lầm lỗi này đă làm con đổ ra bao nhiêu là nước mắt và than van! v́, ngay khi c̣n lại một ḿnh con với Chúa, bằng ánh mắt nghiêm nghị, Người đă gọi con đến kiểm điểm như sau:

                        Ngươi kiêu hănh về cái ǵ chớ, ôi đồ tro tàn và cát bụi, v́ tự ngươi chỉ là hư không và khốn cùng, một thân phận mà ngươi không bao giờ được lăng quên, và nhờ đó ngươi hằng phải d́m ḿnh trong vực thẳm hư không của ḿnh! Để sự cao trọng của các tặng ân của Ta không làm cho ngươi quên mất thân phận của ngươi, Ta sẽ đặt trước mặt ngươi bức chân dung của ngươi.

                        Thế rồi Người cho con thấy bức ảnh rùng rợn gồm tóm tất cả con người của con đây. Nó làm cho con đầy những ngỡ ngàng và ghê tởm chính ḿnh, đến nỗi, nếu Người không nâng đỡ con, con đă ngất lịm đi v́ đau ḷng, và không thể nào chịu nổi cảnh tượng trong h́nh, con không hiểu làm sao Người lại có thể chịu đựng con trong ḷng nhân lành thương xót qúa mức của Người mà không quăng con vào hỏa ngục cho rồi. Đây là một sự hành hạ mà Người trừng phạt con, v́ những tác động hư danh nhỏ nhặt nhất. Đôi khi con buộc phải nói với Người: "Ôi! Chúa Trời con ơi! hăy để cho con chết đi hay hăy cất h́nh ảnh này đi khỏi con' con không thể nào trông thấy nó mà c̣n sống được nữa" (Tự Truyện: đoạn 62)