Thế nhưng, phần con, thời
giờ của con chưa hoàn tất. Hăy nhận thức
hạnh phúc biết bao khi con c̣n có thể cho Cha dưới
thế gian này.
Trên Trời là nơi con nhận lănh.
Dưới thế là chốn con nhận lănh để mà
cho đi.
Hỡi đứa con gái nhỏ của Cha ơi, hăy hát cho
T́nh Yêu nghe bản thánh ca của con đi. (
Các hồn nhỏ phải cam kết dâng ngày sống của
ḿnh lên T́nh Yêu để cầu cho ḥa b́nh thế giới cũng
như cho tất cả mọi tâm hồn thiện chí được
b́nh an. (
T́nh yêu truyền khiến hành động. Đừng để
cho lư trí gây rắc rối cho con. Đúng, lư trí phải đạp
thắng. Thế nhưng chính nó cũng phải tự giới
hạn ḿnh. Những người lư sự sẽ không bao giờ
làm được ǵ lớn lao cả.
Ngược lại, t́nh yêu có thể tạo các con nên
những vị thánh.
C̣n ngu dại cao cả nào hơn cái ngu dại bất
chấp những trở ngại để nâng các con lên đến
tận Trời. (
Hỡi các con của Cha, hăy tôn trọng quyền bính của
Giáo Hội, tuy nhiên, bất cứ điều ǵ các con có
thể làm mà không phản lại qui luật này th́ các con hăy
cứ việc làm. (
Điều ǵ phàm tục vẫn là phàm tục. Điều
ǵ thuộc về Thiên Chúa th́ vẫn là của Người.
Những thỏ thẻ của t́nh yêu chỉ buồn cười
đối với những kẻ lạ lẫm chúng mà thôi.
Đối với những kẻ lư sự th́ lấy làm
hệ trọng trí óc b́nh phẩm. Thế nhưng đối
với những tấm ḷng sốt sắng th́ T́nh Yêu linh
thánh lại ngọt ngào cuồng nhiệt hơn nhiều.
Lư luận th́ tốt và cần thiết, song nó không được
làm trở ngại cho động lực yêu mến của
linh hồn phó ḿnh cho T́nh Yêu. (30-10-1966)
Con thích những người khác công nhận cái chuyên chính của
một việc xẩy ra. Nhưng c̣n trọn lành hơn
nữa nếu v́ yêu Cha con ước ao bị hiểu
lầm.
Bị xỉ nhục và nhạo báng là con giống như
Cha. Được tôn kính và bợ đỡ th́ không cách chi
trở nên một đứa con nhỏ của Chúa Giêsu trên
thế gian này được cả.
Con muốn yêu mến Cha như các thánh đă mến yêu Cha.
Muốn được như thế, con phải hăm hở
ôm lấy thập giá mỗi ngày, cho dù thập giá đó có
thế nào đi nữa. Nếu con không sẵn sàng làm như
thế th́ con chớ tưởng là con yêu mến Cha.
Hỡi đứa con nhỏ của Cha, cuộc sống đích
thực chỉ được cấu tạo nên bởi
những hy sinh mà thôi. Đức ái thần linh làm cho nỗi
đắng cay của nó thành ngọt ngào.
Sự thiện mà một linh hồn rút được từ
mối thân t́nh với Cha phải được đem ra
phục vụ tha nhân của ḿnh. Cha không bao giờ làm
giầu cho một linh hồn chỉ nguyên v́ linh hồn đó
thôi, mà là để linh hồn đó có thể tự do ban
phát cho những người khác điều mà linh hồn nhờ
thiện tâm nhận được từ Cha.
Nếu con thực hiện như thế, phần thưởng
của con trên Trời sẽ lớn lao.
Ở đó, cùng với những người con yêu thương,
mà hiện nay con đang ganh đua, con sẽ cảm
nghiệm được hoan lạc và b́nh an trong Cha.
(1-1-1966)
Ai nhỏ bé sẽ nên cao cả.
Ai nghĩ ḿnh cao cả phải trở nên nhỏ bé trước
khi được nên cao cả.
Không ai có thể nên cao cả mà không nhỏ bé trước đă.
Đó là trật tự của ân sủng.
Và đó cũng là thứ tự thường t́nh của cuộc
sống trên thế gian này.
Linh hồn phải tự đổi mới trong T́nh Yêu.
Thiếu việc đổi mới này không thể nào
sống thân mật với Cha được.
Tất cả được thực hiện trong Cha, bởi
Cha và với Cha.
Hăy liên kết nỗi bé nhỏ của con với nỗi bé
nhỏ của Cha trong việc Cha tùng phục cha mẹ của
Cha khi Cha trở nên một con trẻ bé nhỏ.
Con có biết quyền lực của một con trẻ
thật nhỏ bé ra sao không?
Trên trái tim của cha mẹ nó?
Trên Trái Tim Thiên Chúa của nó? (13-11-1966)
Chớ ǵ mối lo âu hàng đầu của con là làm hài ḷng
Cha mà không t́m thỏa măn bản thân con.
Trước khi hành động, con hăy nghĩ đến điều
nào sẽ làm Cha hài ḷng Cha nhất.
Từ bỏ ḿnh là chết đi từng lúc. Mà nếu không
có Cha trong giây phút đó con sẽ không đủ can đảm
để mà bỏ ḿnh..
Những lời cầu nguyện môi mép làm cho Cha rùng ḿnh, c̣n
lời cầu nguyện của một con tim tinh tuyền
và đơn thành làm cho Cha đành phải đầu hàng vô điều
kiện.
Các nhân đức hiển trị trong trái tim con là những
ǵ làm vinh hiển Cha. (29-11-1966)
Hỡi Đứa con nhỏ của Cha, hiền lành là một
nhân đức cao cả.
Con hăy biết rằng nếu con thiếu hiền lành là con
rút lui ra khỏi t́nh yêu Cha.
V́ Cha hiền lành và khiêm nhượng trong ḷng... (7-12-1966)
Ai yêu mến mẹ ḿnh th́ lănh hội được
những bài học về nhân ái và yêu thương mà bà
dạy cho.
Nếu con yêu mến Người Mẹ thần linh của
Cha, Mẹ sẽ nhận lấy trách vụ bảo hộ
con và âu yếm chỉ vẽ cho con đường lối
nên thánh.
Hăy nghĩ đến t́nh của Người dành cho hết
mọi con cái của Người, đặc biệt là cho
riêng con.
Con cũng thấy rồi đó, vị trí của Người
vẫn luôn luôn ngự trị trong cuộc đời của
con, ngay cả khi con cùng cực nhất, đồng thời
con thấy được cả ảnh hưởng ân phúc
của Người tác động trên linh hồn đáng thương
của con, khi nó chẳng những đụng độ với
hiểm nghèo lại c̣n chiều theo rất nhiều điều
nguy hại nữa.
Nên Cha ban cho Người việc chăm lo dẫn con đến
với Cha. (8-12-1966)
Những người đă đi trước con về
Thiên Đàng tất cả đều nhỏ bé...
Điều nhỏ bé trên thế gian sẽ thành cao cả
trên Thiên Đàng.
Con rất thích được làm một điều cao
cả nào đó cho Chúa.
Điều cao cả nhất mà con sẽ làm đó là
sống bé nhỏ.
Đấy là ơn gọi của con. Bởi thế mà con được
sinh vào sự sống thánh ân. (10-12-1966)
Đức tin là nền tảng của mọi việc lành.
Hăy bước đi trong đức tin, đức cậy
và đức mến.
Hăy vươn ḿnh lên trên nỗi trống không nhận ch́m
linh hồn của con.
Nỗi trống không này không khác ǵ bóng dáng của sự hư
không. Trong thực tế, cảm giác này chỉ là một
nhận thức mờ nhạt và âu yếm về việc
Cha Hiện Diện trong con.
Con xin Cha cho con một dấu hiệu chứng thực
về sứ mệnh của con.
Con hăy lục xét kỹ linh hồn của ḿnh. Không thiếu
ǵ những dấu hiệu đâu con. (17-12-1966)
Khi nào con không thể yêu mến Cha bằng cảm xúc th́ con
hăy mến yêu Cha bằng ư muốn của con. (20-12-1966)
Hai người chung vai vác một gánh nặng th́ lại không
nhẹ nhàng hơn hay sao?
Thế mà tại sao con lại buông Cha ra vào lúc thử thách?
Nếu con muốn, Cha sẽ gánh vác phần nặng hơn
cho con.
Chừng nào con mới hết khủ khờ quá như
vậy hả con? (22-12-1966)
Hỡi đứa con nhỏ của Cha, vẻ cao qúi của
một linh hồn được đo lường
bằng việc từ bỏ của nó.
Để linh hồn được bừng nở cần
phải kềm chế các giác quan.
Thiên nhiên có các định luật phải được tôn
trọng. Thế nhưng, sự sống thần linh có
những định luật c̣n hệ trọng hơn
thế nữa, cần phải được nhận
biết và thấu triệt, nếu người ta muốn đạt
tới mức độ hoàn toàn thoát ly hết tất
cả mọi tạo vật. Cái 'tôi' chỉ chết đi
bằng việc liên tục đọa đầy nó.
(29-12-1966)
Ngược lại với ư nghĩ của một số
tâm trí, đời sống nội tâm phải được
đặt làm nền tảng cho hết mọi việc tông
đồ và không được xao lăng v́ bất cứ lư
do ǵ.
Trước hết mọi sự phải là Thiên Chúa.
Không có Người, không có ǵ sẽ thành tụu được
cả. (2-1-1967)
Con hăy hân hoan trong những khó khăn khốn khó của ḿnh.
Chúng là những dấu hiệu chắc chắn của t́nh
yêu Cha. (15-1-1967)
Con hăy tỉnh táo, v́ kẻ thù đang ŕnh chờ con.
Con hăy thực hiện những tác động hiến dâng
cho T́nh Yêu.
Nỗi khốn cùng của con không làm Cha cách xa con.
Ngược lại, nếu linh hồn con luôn luôn nhận
biết nỗi đớn hèn và yếu đuối của
ḿnh th́ đó là một phương tiện thánh hóa mănh
liệt. (9-2-1967)
Trong ngày sống, càng nhiều lần càng tốt, con hăy thường
xuyên dừng công việc lại trong giây lát. Con hăy tôn thờ!
Hăy than thở, bằng cả tấm ḷng, lời tin,
cậy, mến này:
Lạy Chúa Trời con!...
Con tin kính Chúa!...
Con thờ lạy Chúa!...
Con trông cậy Chúa!...
Con tin tưởng Chúa!...
Con yêu mến Chúa!...
Con hăy suy niệm mấy lời gói ghém này, những lời
mà quả thực là nền tảng của cả đời
sống nội tâm. (1-3-1967)
Hỡi đứa con nhỏ yêu qúi nhất của Cha ơi,
con hăy để cho ḷng con lên tiếng nói.
Không, con không thiếu ḷng tôn kính đối với Cha đâu
con.
Cha lại càng thích t́m thấy nơi mọi người
việc mà con cho là thiếu tôn kính này biết là chừng
nào!
Các đứa nhỏ đôi khi thiếu tôn kính cha mẹ chúng
là v́ muốn tỏ cho cha mẹ thấy ḷng của chúng yêu
mến các ngài.
Con cũng như thế đó, hỡi người bạn
của Cha ơi, song Cha lại rất lấy làm hài ḷng.
Giá con mà biết được niềm ủi an con hiến
cho Cha nhỉ.
Con có nghĩ là người ta có thể yêu thương mà không
cần ḷng ái mộ chăng?
Cha là Thiên Chúa và là con người, nhờ đó mà Cha
hiểu con lắm lắm. Và Cha lấy làm sung sướng,
như bất cứ một người nghèo nào, trước
những dấu hiệu tỏ ḷng tôn kính của con.
Rất nhiều linh hồn sợ làm mất ḷng Cha bằng
việc tŕnh diễn có tính cách h́nh thức bề ngoài.
Thế nhưng, cái làm mất ḷng Cha chính là khoảng cách mà
họ tránh né Cha v́ họ sợ phải âu yếm phó ḿnh vào
ṿng tay của Cha. Họ nguyện cầu cùng Cha như
cầu nguyện với một vị Thiên Chúa xa xôi và
lạnh lùng. Và khi lắng nghe họ ngỏ lời với
Cha bôi bác như vậy th́ Trái Tim nồng nàn êm ái của Cha
nào có cảm thấy được măn nguyện ǵ đâu.
Hăy là một đứa con nhỏ và chớ có sợ hăi.
Mặc kệ những người sợ hăi, họ là
những kẻ không biết mến yêu là ǵ cả. (10-3-1967)
Các việc làm của con sẽ theo con về cơi đời đời.
Chúng đồng nghiă hoặc là với sự sống hay là
với sự chết.
Trường học thánh thiện là t́nh yêu, một t́nh yêu
sống động và thực hành. (16-4-1967)
Con có nghĩ là cứ thiếp đi trên nhung lụa là
chiếm được thánh thiện không?
Tất cả những ǵ làm nên một vị thánh đích
thực ở tại việc các ngài tuân hợp với Ư
Muốn của Cha, và việc các ngài yêu mến lănh nhận
thập giá.
Chính các ngài ước ao lănh nhận thập giá. (19-4-1967)
Ḷng con ước ao nhận biết và yêu mến Cha là giây
trời dẫn con đến cùng Cha.
Phải, hỡi đứa con nhỏ của Cha ơi, không
được sống yên tĩnh một ḿnh, đối với
con, đó là và sẽ là một thánh giá nặng.
Song có một nơi mà không ai có thể ŕnh ṃ và quấy
rầy con được cả.
Đó là trong thầm lặng của cơi ḷng con.
Chính ở nơi đó mà Cha sẽ luôn luôn tái hợp với
con. (24-4-1967)
Thù ghét gây ra chia rẽ. Yêu thương đem lại
giải hóa.
Hỡi đứa con nhỏ của Cha, thánh thiện không
phải mua mà được. Thánh thiện phải
chiếm lấy mới có.
Không trải qua thánh giá người ta không thể nào
chiếm được thánh thiện. (1-5-1967)
Trong tất cả mọi việc con làm, cho dù chúng có
nhỏ mọn mấy đi nữa, con cũng hăy dành cho
Thiên Chúa của con phần của Người.
Cha không thích ḿnh bị lăng quên.
Nhờ việc làm trung thành mà những cái chẳng là ǵ
nhỏ nhặt lại chồng chất để thành nên
những tổng hợp vĩ đại.
Ai có thể nói rằng họ không có giờ nghĩ đến
Cha, hiến cho Cha một cái nh́n, dâng cho Cha một xúc động
âu yếm đây? Trong thời gian họ bận bịu với
các việc làm, Cha luôn luôn ở với họ và chờ đợi
họ tưởng nhớ đến Cha.
Điều đ̣i hỏi này có quá lắm chăng?
Mà nếu có Cha th́ tất cả thật là dễ dàng.
Đó là được hưởng trước Thiên Đàng
vậy.
Nếu Cha cảm được nỗi xỉ nhục khi
bị một số người chối từ, th́ Cha cũng
cảm thấy niềm vui khi được một số
lớn lắng nghe.
Phúc cho ai nghe Lời Cha mà mang ra thực hành.
Thiên Đàng thuộc về họ.
V́ họ đă thấy và đă nghe, ḷng họ sẽ cởi
mở ra cho T́nh Yêu. (10-5-1967)
Chúa Giêsu của con ơi, con hỏi Chúa nhé, cuộc đời
của con sẽ như thế nào đây Chúa?
Cuộc đời của con phải trở nên như Cha
muốn, đó là hoàn toàn thuận phục Ư Muốn của
Cha.
Con phải chứng tỏ cho thế giới biết
rằng, trong những hoàn cảnh khó khăn nhất, linh hồn
có thể và phải hoàn toàn hiệp nhất với Đấng
Tạo Hoá của ḿnh.
Thời gian dành cho con không c̣n là thời gian để hoan hưởng
nữa, mà là thời gian để quên ḿnh và từ bỏ
những ước muốn riêng tư của ḿnh đi.
Con hăy hiến dâng cho Cha niềm vui khi con thưa 'Vâng' theo
tác động của Cha.
Con hăy nhớ rằng Cha yêu thương con, và hăy nhớ
rằng giá mà Cha trả cho con, một vô thể nhỏ bé,
mất hút trong cái mông mênh của vô hữu thể, lại được
t́nh yêu của Cha ban cho sự sống.
Con nên nhớ kỹ là Cha có những linh hồn khác để
yêu thương và cứu vớt c̣n hơn cả linh hồn
con nữa.
Con phải hết sức cộng tác vào công cuộc cứu
vớt họ.
Cha cần việc giúp đỡ của con.
Hăy sung sướng trong việc chọn lựa của Cha.
Đừng than van về ngày mai bất định.
Về ngày mai sẽ xẩy ra những ǵ?
Cha thích ban cho con ra sao th́ ngày mai sẽ như vậy.
Có một sự buồn nản ở trong đáy ḷng con.
Tại sao thế?
Hạnh phúc của con hệ tại việc con v́ yêu
mến Cha mà chịu đựng khổ đau.
Hăy sung sướng trả giá như vậy để cứu
lấy các linh hồn.
Điều đă xẩy ra th́ đă mang lại lợi ích.
Điều đang xẩy ra cũng đang mưu lợi.
Điều sẽ xẩy ra sẽ c̣n giúp ích.
Lúc nào con cũng có thể giầu có trong hy vọng và ước
vọng.
Ai có thể lấy mất của con đi điều mà
Cha đă hết ḷng quảng đại ban cho con.
Cha nói thật cho con hay, ở mọi nơi mọi chốn
sẽ có các hồn nhỏ được sinh ra bởi t́nh
yêu, và được chúng ta thông ban cho ḷng quảng đại
cùng với sự sống.
Cuộc sống của con: một nguyện cầu luôn luôn
mới mẻ.
Trái tim của con: nơi nương náu êm dịu của
Cha.
Trong Cha: Chốn Nương Thân của con. (11-5-1967)
Linh hồn con đang ở dưới một cái máy ép?
Cái máy ép nào vậy Chúa ơi?
Cái máy ép rượu của t́nh yêu thần linh.
Hăy ép mạnh đi, Chúa Giêsu của con ơi, và ép hồn
con vọt ra sự sống cho tất cả mọi người.
(14-6-1967)
Ôi Chúa Giêsu ơi, nếu Chúa không làm cho việc cầu
nguyện mà con không thể thực hiện được
nữa trở thành thường xuyên th́ con sẽ chẳng
c̣n ǵ cả, chẩng c̣n ǵ ngoài sự trống không.
Hỡi đứa con nhỏ của Cha, con biết tuân hợp
ư muốn của con với Ư Muốn của Cha mà.
Đó là cầu nguyện thường xuyên đấy con.
Một bản t́nh ca xướng lên cả trong những
ngày sống dào dạt lẫn đêm ngủ khô khan.
Trong linh hồn yêu mến Cha, Cha luôn luôn hiện diện ở
đó để trấn an và đổi mới nó.
Cha chỉ vắng bóng khỏi những tấm ḷng yếu
nhược hồ nghi ḷng nhân lành của Cha mà thôi.
Trong nỗi cô quạnh của cơi ḷng ḿnh, con hăy nhớ
kỹ là Cha không bao giờ rời bỏ con cả.
Hăy luôn luôn lắng nghe tiếng gọi của Cha, v́ Cha có
thể đến bất cứ giờ nào, và Cha muốn
thấy con chăm chú và cậy trông chắc chắn vào
việc Cha trở lại. (15-6-1967)
Hăy tôn vinh Chúa là Thiên Chúa của con trong mọi tác hành của
con.
Hăy là nhà tạm An B́nh cho tất cả mọi người.
(26-6-1967)
Nếu muốn, hỡi hồn nhỏ, hăy học cùng Cha,
mệt nhọc sẽ biến nên sức mạnh, tẻ
nhạt sẽ thành niềm vui, vị kỷ trở nên rộng
lượng, kiêu căng tự ái và sợ tiếng tăm
trở nên hùng dũng, từ bỏ trở thành t́nh yêu
thần linh tinh ṛng.
Hăy nhận biết nỗi khốn cùng của ḿnh, các con
sẽ t́m thấy khí giới để chống lại nó,
chiếc thuẫn mà những mũi nhọn của quân thù đâm
vào sẽ bị gẫy gập đó là đức khiêm nhu
thánh hảo, khí giới của cả kẻ yếu lẫn
người mạnh, khí giới mà không ai có thể làm ǵ được.
Đó là chiếc áo mà chính Thiên Chúa của các con đă
mặc, và Người cũng muốn thấy các con khoác
lấy.
Hỡi đứa con nhỏ của Cha, hăy cẩn thận
mang ra thực hành tất cả những ǵ Cha dạy con, và
hăy tin chắc rằng khiêm nhượng là con đường
nên thánh. (29-6-1967)
Nếu bản tính tự nhiên đè nặng ngoài sức
chịu đựng của con, th́ v́ việc tiến
triển của linh hồn ḿnh, con hăy làm cho ḿnh nhẹ nhàng
một chút. Con phải tránh bao nhiêu có thể làm mất
sự tĩnh lặng và b́nh an là những ǵ phải chủ
tŕ đời sống tâm linh của con.
Tự ư chối bỏ hết mọi an ủi là có thể
bị mắc lừa ma qủi đấy: khi mà nó làm
bại hoại cũng như t́m cách đè nén linh hồn đang
theo đuổi con đường từ bỏ và hy sinh.
Hy sinh một phần để cứu văn toàn thể không
phải là hành động nhu nhược, mà là một
việc thiết yếu đ̣i phải có sự khôn ngoan
căn bản. Hạnh phúc trong việc ban phát vô lường
không được làm cho các con quên rằng, theo bản
chất bé nhỏ của ḿnh, linh hồn con người cũng
cần nhận lănh nữa.
Để linh hồn con được b́nh an, th́ hăy
lấy ḷng biết ơn mà lănh lấy niềm an ủi và
việc giải khuây cần thiết trong việc giữ
ḿnh cho quân b́nh, nhờ đó con có thể đạt được
mục tiêu chỉ định cho con bằng sự thánh
thiện cao cả hơn. (15-7-1967)
Hỡi đứa con nhỏ của Cha, con thấy đó,
yêu thương là ban tặng chẳng những cái rẻ
tiền mà c̣n cả cái đắt giá nữa.
Nhờ thế mà con sẽ cứu được các linh hồn.
Con phải hiểu rằng, nhờ ơn Cha một hồn
nhỏ có thể trở nên một vị đại thánh.
NHỎ BÉ VÀ THÁNH THI-N LÀ ĐIỀU DUY NHẤT VÀ ĐỒNG
NHẤT. (18-7-1967)
Hăy dâng cho Cha nhiều t́nh yêu.
Hăy quảng đại.
T́nh yêu và quảng đại không thể nào thiếu được
nhau.
Yêu mến mà thiếu quảng đại th́ không trọn
vẹn.
Và quảng đại mà thiếu t́nh yêu th́ cũng mất
giá trị của ḿnh.
T́nh yêu chân thật cho đi không đo lường.
Không có t́nh yêu cũng không có sự sống.
Chẳng có ǵ cả.
Có cuộc đời xem ra đầy đủ lắm,
thế mà nó chỉ toàn là những việc chết.
V́ linh hồn đó không có t́nh yêu. (29-9-1967)
Yêu thương là không sợ làm chứng cho T́nh Yêu và
chống lại mọi nghịch biến.
Hỡi đứa con nhỏ của Cha, hiến ḿnh cho T́nh
Yêu th́ đáng giá hơn là mọi hy sinh mà người ta có
thể thực hiện được... (6-7-1968)
Con hăy nhắm mắt của con lại trước
những phù hoa của thế gian này. Hăy mở rộng
tầm mắt của con ra trước những kỳ
diệu của Nước Trời, quê hương của
con.
Con hăy hưởng dùng những của cải thế gian
này mà không để ḷng dính bén vô độ đối với
chúng. Chúng được vị Đại Chủ Nợ của
con cho con vay mượn. Rồi Người sẽ tính sổ
sách về những số lời của Người, đó
là ḷng biết ơn và mến yêu của con. (23-8-1968)
Con đừng nghĩ đến điều con ban
tặng. Mà hăy nghĩ đến điều con đă nhờ
ban tặng mà kiếm được. Con hăy tăng thêm
vốn liếng của con bằng việc quên bản thân
ḿnh đi.
Nơi con chỉ có chỗ cho t́nh yêu mà thôi...
T́nh yêu không cai trị trong con được nếu nó
thấy chỗ của ḿnh bị chiếm mất bởi
những nỗi thù hằn. Chớ ǵ đức ái thần
linh luôn luôn chiến thắng nơi cơi ḷng của con.
Hăy yêu thương, nhẫn nại và xót thương. Hăy nhớ
đến những khổ đau của các người
khác, và hăy quên đi trong Cha những đau khổ của
chính bản thân ḿnh...
Mỗi ngày đều có những khó khăn rắc rối
cùng với phương dược cứu chữa của
nó. Cha ban sức mạnh cho kẻ yếu đuối.
(19-1-1970)
Ngày nào cũng có đủ khó khăn rắc rối của
ngày đó, đủ năng lực yêu thương cho ngày đó,
đủ nỗ lực tiến lên Nước Trời cho
ngày đó.
Và hăy tin Cha đi, mỗi ngày một chút, bản tính nhân
loại được ân sủng của Cha chế ngự.
Nếu con trung thành, Cha sẽ không buông rơi con đâu. Cha
biết và Cha hiểu nỗi bất lực của con mà.
Cha nói cho con hay, đứa con nhỏ của Cha ơi, ở
trong Cha, con hăy thảnh thơi đừng lo lắng ǵ
cả. Chớ chi con khám phá ra nơi các biến cố là
chính Cha điều khiến chúng. Cha là vị Đại Sư
của cả cái được tạo thành lẫn Cái
Nhưng Không (26-1-1970).
(Theo người soạn dịch hiểu th́ 'Cái Nhưng Không'
Chúa muốn nói đến ở đây, so với "cái được
tạo thành" như "các biến cố" do Chúa
"điều khiển", chính là Ân Sủng và Thần
Linh vốn có nơi Chúa, để Chúa, "vị Đại
Sư" vô cùng khôn ngoan thông biết mọi sự, ban phát
cho con người theo ḷng thương yêu cũng 'nhưng
không' của Người)
Cái nh́n của con là một lời cầu nguyện.
Nụ cười của con cũng là một lời
cầu nguyện.
Việc thầm lặng của con là một lời cầu
nguyện tuyệt vời nhất.
Hăy tŕnh bầy những ư nguyện của con cho Cha rồi
cứ an b́nh và âu yếm ở bên Cha. (29-5-1970)
Con hăy sốt sắng phó ḿnh cho Đấng toàn sủng, toàn
thiện và toàn ái.
Con hăy ở trong Cha như Cha ở trong con.
Chúng ta hăy hiệp nhất nên một trong những nơi
thâm cung có chính Sự Sống ngự trị. (3-10-1970)
Nếu con yêu mến Cha th́ con sẽ sống.
Thực tại cụ thể của một cuộc đời
đó là yêu mến với một ḷng cậy trông và hoàn toàn
phó thác. (22-10-1971)
Không có ǵ bị mất mát hết, v́ mọi sự đều
là phương tiện chuyên chở ân sủng đến
cho các linh hồn. (30-3-1972)
Trên hết mọi sự con hăy yêu mến Cha. Cha ở trong
con là để yêu thương.
Con đừng ngần ngại phó hết ḿnh cho T́nh Yêu. Hăy
hết sức sống giây phút hiện tại.
Con hăy tin Cha đi, t́nh yêu chiếm được mọi
sự.
Việc yêu thương phó thác đả thương Trái
Tim thần linh của Cha một cách êm ái dịu dàng.
Hăy yêu mến Cha, hỡi đứa con nhỏ của Cha ơi.
Đó là tất cả mọi sự.
Đức tin di chuyển núi non.
T́nh yêu đảo lộn và bao trùm. (21-4-1972)
Đức tin bị chôn vùi dưới một tầng lớp
sâu thẳm nhất của cái thế giới khoái lạc
này. Đối với nhiều người, đức
cậy không là ǵ khác hơn là một nhung nhớ xa xôi
về thời gian mà ḷng họ thao thức kiếm t́m Chân
Lư.
Các con có khó nghèo đủ chưa để thấu
hiểu được thiên bảo tàng này?
Và các con, phải, các con là những người đang đọc
những gịng chữ này: hăy lục soát linh hồn ḿnh xem. Các
con có vun trồng cánh hoa hiếm có và qúi báu là đức ái
thần linh đó không?
Cha, Thiên Chúa của các con, Cha ḍ thấu những tầng sâu
thẳm của các con. Không có ǵ giấu được con
mắt của Cha đâu.
Các con biết là b́nh an của Cha sẽ không bừng nở
trong các con, trừ khi các con yêu mến thực hành 3 nhân đức
này: tin, cậy và mến.
Hỡi con cái của Cha, đừng quên rằng Nước
Trời thuộc về những ai kiến tạo được.
Phúc cho những tấm ḷng quảng đại: công lao được
đắp đền của họ sẽ lớn lao.
Đức tin, đức cậy và đức mến
phải được thực hành bằng cách nào và ra sao?
Các con hăy suy niệm trong ḷng và Cha sẽ dạy cho các con
biết.
Đức tin là hoàn toàn phó thác.
Đức cậy là ánh sáng trong tăm tối.
Đức mến là Thiên Chúa, các con và tha nhân của các con.
(28-4-1972)
Hăy t́m kiếm Chúa của con trong thinh lặng, trong nỗi
trống không của linh hồn con, nơi mà Cha ẩn
ngự. (Lúc dâng lễ)
Con phải linh thiêng hoá vật chất đến độ
làm cho nó nên giống như Con Người, bằng việc
hoàn tất Thánh Ư Cha của Người. (Lúc Hiệp Lễ
ngày 25-6-1972)
Hỡi đứa con nhỏ của Cha ơi, yêu thương
là hạnh phúc được t́m thấy trong việc
chấp nhận và hiến dâng đau khổ. (19-11-1972)
Một con người nhỏ có tất cả những tính
chất của trẻ nhỏ, và cũng có tất cả
những sơ xuất và lầm lỗi của nó.
"Nhỏ bé" th́ phải luôn đúng với thực
thể của ḿnh.
Nó không được làm theo ư RIÊNG M̀NH, mà là ư của Chủ
ḿnh.
Ai có thể nói là ḿnh khiêm nhượng?
Hăy xin đức khiêm nhượng. Các con sẽ được
ban cho.
Những con người nhỏ lớn lên trong bóng Cha chúng
mà nếu không có Người chúng không thể làm ǵ được
cả.
Trước khi chúng chiếm được nhân đức
khiêm nhượng thật sự, chúng cũng yếu đuối
và vô ư vô tứ, song chúng trông cậy vào việc bảo
vệ của Đấng yêu thương chúng và dẫn
dắt chúng từng bước trên con đường
trọn lành.
Khiêm nhượng là một trong những hoa trái của nhân đức
trọn lành. Nhiều con người nhỏ vẫn c̣n xa đức
khiêm nhượng, song chúng sẽ chiếm được đức
khiêm nhượng, v́ chúng yêu mến và nhận thức được
cái hư không của ḿnh.
Chúng đến cùng Người Cha với tất cả
những khốn nạn của chúng, ước mong được
thoát khỏi những khốn nạn này, v́ chúng biết
rằng, nếu không có Người th́ chúng không thể làm
ǵ được cả.
Người ta phải nhỏ bé trước khi thành cao
cả. Chỉ có những con người nhỏ bé và
những ai giống như chúng mới có thể thấu
hiểu được Đấng Khôn Lường.
Người khiêm nhượng cũng là người
nhỏ bé, nhưng họ đă lớn lên trong ánh sáng của
Thiên Chúa. Những người nhỏ bé được nuôi
lớn bởi Chúa là Thần Linh của T́nh Yêu và của
Sự Thật.
"Nhỏ bé" giữ trọn ư nghiă của ḿnh và
phải giữ ư nghĩa đó trong mọi ngôn ngữ.
"Nếu các con không trở nên như các trẻ nhỏ,
các con sẽ không được vào Nước Trời".
Vương Quốc của Cha được thiết
lập trên trái đất bằng việc thực hành
sự nhỏ bé. Các con sẽ t́m thấy Cha chỉ nơi
những con người nhỏ bé mà thôi.
Các con hăy nhỏ bé làm sao để hiểu được
cũng như để vượt trên cái ti tiểu ở
đời này.
Cha ở trong các con, hỡi con cái bé nhỏ của Cha ơi,
và với các con, Cha sẽ làm cho kẻ dũng mănh phải
bàng hoàng sửng sốt. (26-11-1972)
Mỗi một trường hợp đều có chiều
thuận và nghịch của nó: chiều thuận giúp cho
dễ dàng thực hiện quyết định, chiều
nghịch giúp cho việc kiểm xét quyết định.
Tất cả là ơn phúc và hoà điệu.
Yêu thương là thuận chiều' khôn ngoan là nghịch
chiều. Chiều nghịch là một bảo đảm,
song chiều thuận mà trổi vượt mạnh mẽ
th́ chiều nghịch sẽ bị t́nh yêu d́m xuống.
Những đối chọi không phải luôn luôn là những
đối ngược. Ngày và đêm th́ đối ngược
nhau song cả hai lại đều cần thiết cho
sự sống.
Cái đối với con có vẻ như là một chống đối
thật sự th́ trong thực tế chỉ là con dấu mà
Cha đóng lên Công Việc của Cha mà thôi.
Hỡi đứa con nhỏ của Cha ơi, con có nghi ngờ
Cha không?
Con không biết rằng kiên nhẫn là một nhân đức
cao cả hay chăng?
Vâng lời là một nhân đức cao cả khác: các thánh của
Cha đôi khi đă thực hiện nhân đức này một
cách anh hùng.
Con hăy tin cậy, hăy hân hoan. (Đêm 9 rạng 10-7-1973)
Con người chắp cánh bay theo sự dữ' thế nhưng
chân của họ bị gh́ lại khi họ cố đạt
đến con đường dẫn đến sự
thiện.
Hỡi con cái của Cha ơi, các con thường phải
lập lại lời than thở này:
'Ôi Maria,
Trinh Nữ thánh hảo và sầu bi,
cầu cho chúng con là kẻ tội lỗi.
Ôi Maria,
Trinh Nữ thánh hảo và sầu bi,
cầu cho chúng con là kẻ tội lỗi.
Ôi Maria,
Trinh Nữ thánh hảo và sầu bi,
xin thương xót chúng con là kẻ tội lỗi'.
(8-11-1973)
Nếu t́nh yêu không được ư muốn vững
mạnh và kiên tŕ làm cho sống động th́ nó măi măi
chỉ là một t́nh yêu bần cùng lệ thuộc. Đúng
thế, lệ thuộc vào ân huệ mà không phải luôn luôn
sẽ nhận được.
Nếu một linh hồn chờ đợi ân huệ như
thế trước khi yêu mến th́ t́nh yêu của linh hồn
họ, thật là nông cạn và bất toàn, sẽ không tránh
khỏi khốn khổ khi gặp những nghịch
cảnh, và sẽ luôn luôn là một trở ngại cho bước
tiến của linh hồn. (21-2-1974)
T́nh Yêu đ̣i hỏi ǵ nào? Con hăy nói cho Cha hay đi, T́nh Yêu đ̣i
hỏi ǵ vậy con?
Từ bỏ và hy sinh phải không? Đúng thế: từ
bỏ thoải mái, hy sinh tư lợi, không dính bén với
các tạo vật.
Đừng sợ cái mà T́nh Yêu hỏi xin các con. Tùy theo tŕnh độ
yêu mến của ḿnh, các con hăy hiến dâng tất cả
những ǵ các con có thể hiến dâng cho T́nh Yêu, không
giữ lại cho các con những điều mà Cha dạy
riêng cho các con. Yêu thương phải chiếu tỏa
những giải sáng của ḿnh ra bằng cả quyền
năng có được. Không mến yêu không có chiếu
giăi, không chiếu giăi không thể nào là mến yêu.
Hăy nhẫn nại và xót thương lẫn nhau. Đừng
xin ǵ hơn điều mà Cha muốn ban cho các con. Hăy để
cho đức ái nhiệt t́nh nhất điều khiến mọi
hành động của các con, dù nhỏ mọn mấy đi
nữa.
Hăy dịu dàng đón nhận những ai khóc lóc.
Hăy băng bó những vết thương của nhân
loại khốn nạn này.
Đừng bao giờ dửng dưng với cảnh khổ
đau.
Chính Cha là Đấng kêu gọi và kêu xin cho những ai đau
khổ.
Phó ḿnh trong tay Cha chỉ là một điều đơn
giản thôi. Các thánh đă phải trả giá đắt để
thực thi việc phó ḿnh này. V́ yêu mến Cha và nhờ ơn
trợ giúp của Cha, các con có muốn cố gắng để
bắt chước các ngài không?
Đó là con đường vương giả, là cửa
hẹp mà các con phải qua để vào Nước Trời.
Hôm nay đây Tiếng của Cha đang nói với ḷng các con
một cách thúc giục hơn: các con hăy khiêm hạ cho đủ
để lắng nghe và để mang ra thực hành.
Sợ hăi đè bẹp t́nh yêu và ngăn cản không cho t́nh
yêu phát tỏa hết mọi ánh quang của ḿnh.
Hăy là con cái của Ánh Sáng, hăy nhân Danh Cha mà nói.
Chớ sợ hăi, Cha ở với các con và măi ở với
các con. (24-3-1974)
Con hăy là vị giác nếm hưởng Cha.
Con hăy là thân xác lănh nhận Cha.
Con hăy là tâm tưởng diễn đạt Cha.
Con hăy là con tim yêu mến Cha và hiến dâng cho Cha. (3-10-1974: lúc
Hiệp Lễ)
Cha khát. Con hăy làm cho Cha giăn khát bằng t́nh yêu của con.
(6-10-1974)
Đào tẩu cho khỏi những chước cám dỗ không
phải là một giải pháp' chúng phải được
chiếm thắng bằng t́nh yêu, đó mới là giải
pháp. Đào tẩu trước kẻ thù chỉ là giảm
bớt tác dụng xấu mà thôi: c̣n lấy t́nh yêu làm khiên
thuẫn để ra mặt đương đầu với
hắn là hủy diệt quyền lực mà hắn dùng để
cám dỗ lôi kéo các nạn nhân của ḿnh...
Chỉ có một đường lối duy nhất để
đạt đến T́nh Yêu đó là mến yêu. (28-11-1974)
Lời cầu nguyện của con là một tác động
của đức tin.
Đức cậy của con là một tác động của
t́nh yêu.
Đức ái của con là t́nh yêu hoạt động trong
linh hồn của con. (2-1-1975)
Thật vậy, không phải là Magarita yêu thương các
linh hồn, v́ chính Cha yêu thương họ trong nó.
Magarita có thể nào yêu thương họ mà không có Cha
chăng? Điều này cũng đúng với hết mọi
người nữa: mọi yêu thương từ Cha mà đến.
Hỡi con, Cha xin con hăy v́ Cha, v́ ḷng yêu Cha, mà chấp
nhận những lời làm tổn thương đến
trái tim con. Chính t́nh yêu Cha hành động trong con mà không
cần đến tí công lênh nào của con cả.
Đó là một vết thương của t́nh yêu. Bằng
tất cả ḷng khiêm nhượng, con hăy chịu đựng
nó cho đến đời đời. Yêu mến Thiên Chúa của
con là yêu thương các linh hồn và chịu đựng
những đ̣i hỏi của t́nh yêu Người.
T́nh yêu đích thực của các linh hồn ở tại
việc hoàn toàn chiều theo ân sủng. Con hăy nói cho Cha hay,
con làm sao có thể rao giảng và ban phát t́nh yêu cho những
kẻ khác, nếu linh hồn con không được t́nh yêu
của Cha mồi lửa cho?
Làm sao con có thể cứu các linh hồn, nếu con chỉ
có mỗi con tim nhân loại bần cùng của con để
thực hiện điều này?
Con hăy an ủi lấy ḿnh và hăy tin rằng mỗi một người
chỉ có thể cho những ǵ họ lănh nhận được
từ Cha.
Hăy tôn trọng tác động của Cha nơi mỗi một
người: nó không có giống nhau nơi hết mọi người
đâu. Cha nói thật cho con hay, con đừng nghĩ
rằng ḿnh ngon lành khá hơn bất cứ một ai trong
việc yêu mến, v́ con không biết ǵ về mối thân
t́nh và mức độ thân thiết của t́nh yêu Cha nơi
bất cứ một linh hồn đặc biệt nào. Con đừng
phán đoán theo những dáng vẻ bề ngoài' chi bằng
hăy cố nhận ra nơi mỗi một người
sự hiện diện sâu xa của T́nh Yêu ẩn ngự.
Đôi khi Cha thích con chịu nhục nhă, để một
khi ư thức được sự hư không của ḿnh,
con có thể yêu mến Cha càng hết sức ḿnh hơn
nữa. (27-1-1975)
Con hăy mạnh mẽ trong t́nh yêu, vững vàng trong hy vọng,
liên tục trong cố gắng, trung thành trong đức tin,
kiên tŕ trong cầu nguyện, tin cậy vào ḷng nhân lành của
Cha, nhiệt thành với những sự trên trời, thân
t́nh với thần tính Cha...
Việc đáp ứng ân sủng bao hàm việc hoàn toàn phó
ḿnh cho việc làm của ân sủng trong con, dựa vào ḷng
tin cậy và đức tin của con nơi Lời của
Cha.
Nếu một trong những yếu tố này mà bị
mất thiếu th́ nghi nan sẽ đột nhập và
sẽ dẫn đến việc chối bỏ mọi
sự. (17-2-1975)