Tâm T́nh Yêu Thương
"Ta Biết Chiên Của Ta"
(Gn 10:14,27)
"Cha biết đến những tận cùng sâu thẳm của
các linh hồn, biết cả những đam mê của
họ, biết họ hướng chiều về thế
gian và t́m thỏa măn thế gian' Cha đă biết từ đời
đời, trong số các linh hồn này, bao nhiêu người
sẽ làm cho Trái Tim Cha ngậm đắng nuốt cay, và
biết rằng cả những đau khổ lẫn Máu của
Cha sẽ đổ ra vô ích cho một số lớn các linh
hồn... Thế nhưng, vốn đă yêu thương
họ, nên Cha vẫn yêu thương họ... Trái Tim Cha
sẽ không bị tội lỗi làm tổn thương
nhiều lắm, cho bằng bị sầu khổ nát tan v́
sau khi phạm tội họ không đến ẩn náu
nơi Cha"
(với nữ tu Josefa ngày
"A! hăy mau đến với Trái Tim Cha..., và đừng
lo về quá khứ' tất cả đều đă được
vực thẳm của t́nh thương Cha nuốt hết
mất rồi, và t́nh yêu của Cha đang sửa sọan
những ân sủng mới cho con. Hồi niệm về
những sa sút của con sẽ là một khích tố để
con tự hạ và là một nguồn công phúc cho con, ć con
không thể dâng cho Cha một chứng cớ mến thương
nào to lớn hơn là tin cậy vào việc thứ tha
trọn vẹn của Cha, và tin rằng các tội lỗi của
con sẽ không bao giờ to lớn hơn được
ḷng thương xót của Cha, một ḷng xót thương vô
cùng bất tận"
(với nữ tu Josefa ngày 24-3-1923)
"Ngay từ giây phút đầu tiên cuộc sống của
Cha, Cha đă biết giá mà Cha phải trả cho tội
lỗi của các con. V́, dù Cha có là Thiên Chúa đi nữa Cha
cũng đă mặc lấy nhân tính của các con rồi.
Cha cảm nghiệm được những yếu hèn của
nhân tính các con song không bị yếu hèn chi phối. Và Cha yêu
thương các con bằng một t́nh yêu điên dại, cùng
một t́nh yêu mà Thiên Phụ của Cha đă nồng
nhiệt yêu thương các con ở trên Thiên Đàng.
Thế nhưng, các con vẫn chưa hiểu được
thế nào là t́nh yêu của một vị Thiên Chúa. Nên
nhiều người trong các con vẫn cứ điến
lác và mù loà, với một cuộc sống ngả nghiêng xiêu
vẹo theo lầm lạc và rối rít. Ôi các con đáng thương!
Ôi nhân loại chới với đáng thương!"
(với nữ giáo dân Maguerite ngày
12-10-1966)
"Dấu chỉ đích thực của Vương
Quyền Cha là Thần Linh yêu thương và thương xót
của Cha. Dấu chỉ khác, dấu chỉ mà con đang
chiêm ngắm, là vết thương ở bàn tay Cha, được
đặt lên Trái Tim thần linh của Cha, để
trấn át tiếng đập dồn nén của t́nh Cha yêu
thương các con, những thụ tạo khốn cùng của
Cha! Cha là Vua vũ trụ! Song Cha c̣n hơn như thế
nữa kià! Tước hiệu tối cáo của Cha là ǵ? Tước
hiệu là CHA của mọi linh hồn được
tạo dựng nên. Vương quyền của Cha có
thể làm cho các con run sợ, thế nhưng, T́nh Phụ
Tử của Cha có thể nào lại như thế được
chăng? Nó là sức lôi cuốn các linh hồn của t́nh
yêu Cha. Nó là lời kêu gọi các con cái trung thành của Cha.
Nó là lời nhắc nhở cho những đứa con
bất khôn của Cha, những kẻ đang lầm cơn
nguy biến. Nó là lời cảnh giác của Cha và là ơn thứ
tha của Cha. Nó là đức khiêm nhu của Thiên Chúa đuơng
đầu với tính kiêu căng của con người. Nó
là bài học t́nh yêu của Chúa Kitô Vua dạy cho con cái bé
nhỏ, những người con phản loạn và vô
tâm"
(với nữ giáo dân Maguerite ngày
1-7-1975)
Một Con Chiên Trong Số Trăm
Con
(Lc 15:4)
"Những linh hồn sốt sắng ủi an Cha thay cho
thái độ dửng dưng, thay cho việc quên sót của
các tội nhân. Thế nhưng, họ vẫn không thay được
chỗ của các linh hồn mà Cha mong ước' mỗi
một linh hồn đều có một chỗ ở trong
Trái Tim Cha, mỗi một linh hồn được yêu thương
v́ một điểm đặc thù mà Cha đă ban cho linh
hồn đó, và Cha không thể nào nguôi ngoai về việc hư
đi của các linh hồn, trong khi họ c̣n hy vọng
ăn năn hối cải. Một số ít chiên không bù
lại được cho Cha con chiên thứ 100 đă đi
lầm đường lạc lối. Đối với
Cha, mỗi một linh hồn là một bảo tàng khôn
sánh"
(với nữ tu Maria Chúa Ba Ngôi ngày
8-12-1941)
"Cha cùng là một Giêsu đối với tất cả
mọi người. Nếu Cha yêu chuộng một số
linh hồn nào đó, th́ không v́ thế mà mất đi
một mảy may yêu thương mà Cha dành cho tất cả
và đặc biệt là cho mỗi một linh hồn"
(với nữ giáo dân Maguerite ngày
2-6-1967)
"Cha hỏi con nhé, theo con ước lượng th́
một linh hồn thôi trị giá là bao nhiêu? Hăy tin Cha đi,
nếu cần, có bao nhiêu linh hồn ở trên thế gian
này th́ Cha cũng muốn hiến mạng sống Cha cho
họ bấy nhiêu. Hy Tế của Cha tự ḿnh vĩnh
tồn qua các thế kỷ. Thế mà số linh
hồn được cứu vẫn c̣n ít ỏi. T́nh yêu điên
dại nào có thể bù đắp lại cho những
mất mát quá nhiều này đây? Hỡi đứa con
nhỏ của Cha ơi, đừng hẹp lượng
trong việc yêu mến Đấng yêu thương con quá sức
thiết tha. T́nh yêu này vượt trên mọi sự được
tạo thành, v́ không ǵ có thể thỏa măn được
khát vọng nồng nhiệt nung nấu Trái Tim Thiên Chúa của
con. Họ phải đến với Người. Họ đừng
từ chối đến với Đấng kêu gọi
họ. Nhưng T́nh Yêu không bao giờ biết mỏi
mệt. Thế dưới trần gian này T́nh Yêu ở
chỗ nào đây? Bị nhốt lại, bị giấu kín,
bị trói buộc theo lời hứa không bao giờ bỏ
các con mồ côi. Mà T́nh Yêu v́ chỉ có thể sống nhờ
yêu thương nên bị đói. Họ không lắng nghe,
họ không c̣n nghe thấy Tiếng Cha được
nữa. mà ngày ấy th́ đang đến với nhiều
người. Và Cha lại không thể làm ǵ cho họ được
cả. Cha, Đấng Toàn Năng, lại bị bất
lực, v́ là T́nh Yêu như Cha, một T́nh Yêu chỉ đáp ứng
lại t́nh yêu mà thôi. Hỡi con cái loài người ơi, như
Thiên Chúa của các con là lương thực cho các con trong
Thánh Thể, các con cũng hăy là của nuôi cho T́nh Yêu ăn
xin đi"
(với nữ giáo dân Maguerite ngày
9-10-1968)
"Trong con mắt của Cha, một tội nhân t́m
kiếm Cha th́ không c̣n là một tội nhân nữa, mà là
một linh hồn bị thương tích đang trên đường
t́m về Ánh Sáng và Chân Lư"
(với nữ giáo dân Maguerite ngày
26-1-1969)
"Các Con Hăy Yêu Thương Nhau
Như Thày Đă Yêu Thương Các
Con"
(Gn 15:12)
"Con càng yêu thương các Chị Em của con là con càng
yêu mến Cha. Con không hiểu được tường
tận điều này, song thật sự là như thế.
T́nh yêu của Cha th́ thẳng ngặt, nhưng không vị
kỷ, và khi đức ái thắng vượt nơi con th́
Cha được vinh quang' chính Cha là Đấng yêu thương
nơi con... T́nh yêu mà con phải có đối với các
tạo vật th́ không phải tự nó là cùng đích' nó là
kết quả của t́nh con yêu Cha' Cha không ăn thua đủ
với các tạo vật, nhưng Cha bao phủ và thấu
nhập chúng, để rồi con lại thấy được
tất cả chúng trong Trái Tim Cha. Con phải yêu thương
lẫn nhau, đó là lệnh truyền của Cha. Con hăy nhớ
rằng, như bản thân của con, các Chị Em con cũng
cần cảm thấy rằng họ được yêu thương'
đó là một nhu cầu, v́ các con là những tạo
vật ở trong t́nh trạng tiến hoá, nên các con cần
t́nh yêu của nhau để mà phát triển. Cha không phải
là một hữu thể đang tiến hoá, Cha không cần
t́nh yêu của các con như một tạo vật - nhưng
Cha cần t́nh yêu của các con đối với nhau, để
Cha có thể sống động giữa các con mà thông
truyền sự sống của Cha cho các con' đúng, 'Cha là
Cây Nho và các con là những ngành nho'. Hỡi đứa con gái
nhỏ của Cha ơi, tất cả những ǵ các con làm
cho những người khác thật sự lá các con làm cho
chính Cha đó"
(với nữ tu Maria Chúa Ba Ngôi ngày
1-4-1942)
"Ai Không Yêu Thương Th́
Ở Trong Sự Chết"
(1Gn 3:14)
"Con sẽ không c̣n sống động nữa nếu con
không biết yêu thương. Tất cả những ǵ không
phải là t́nh yêu th́ đang làm và sẽ làm cho con phải
khổ đau"
(với nữ giáo dân Maguerite ngày
21-6-1966)
"Ngoài t́nh yêu ra th́ chẳng có ǵ nữa. Tất cả đều
chết. Hạnh phúc trên thế gian là tin vào t́nh yêu của
Cha"
(với nữ giáo dân Maguerite ngày
13-7-1966)
"Cha là Ánh Sáng và là Chân Lư. Ánh Sáng chiếu soi thế giới,
mà thế giới lại khinh thường. Luật yêu thương
mà Cha ban cho các con, hỡi con cái của Cha, là luật duy
nhất có thể cưúu rỗi các con. Thế giới không
yêu thương là một thế giới hư vong. Các con
tin là các con có thể sống mà không yêu thương được
ư? Các con nghĩ ḿnh mạnh mẽ và sáng suốt. Các con
chưa bao giờ lại vô thức như thế. Tại
sao các con chú trọng quá nhiều đến cái sẽ qua đi
nhỉ? Các con cần phải có tất cả những thứ
vụn vặt đó trong hành lư về Trời của các con
hay sao? Các con hăy suy tưởng đến sự chết là
điều sẽ kết thúc tất cả những sa hoa
vô loài của các con. Để rồi sẽ c̣n lại
những ǵ? Các con có muốn mang hai bàn tay trắng đến
trước nhan Cha chăng? Các con nghĩ có đáng liều
mất hạnh phúc trường sinh để đánh đổi
lấy cuộc sống mà các con đang theo đuổi
không? Một ít năm sống trên mặt đất này có là
bao? Một ngày kia rồi các con cũng sẽ phải rời
bỏ nó. Rồi các con sẽ chẳng khóc than trong cơi đời
đời v́ đă ruồng bỏ Thiên Chúa của các con hay
sao?"
(với nữ giáo dân Maguerite ngày
11-9-1966)
"Khi c̣n là một con trẻ nhỏ bé, Cha lụy
thuộc vào thụ tạo. Trong thời gian công khai của
ḿnh, Cha làm chủ thụ tạo. Vào lúc Cha chịu Khổ
Nạn, chúng tưởng ḿnh làm chủ được Cha.
Thế nhưng, Cha ban cho họ lề luật yêu thương,
mà không có lề luật này họ không thể làm ǵ được,
v́ Cha lấy Máu Cha để trả giá cho lề luật
này. Phản kháng lại lề luật này là đâm đầu
vào chỗ hủy diệt. Cha là Giá Chuộc Thế Gian.
Không có Cha, không ai có thể được cứu
rỗi"
(với nữ giáo dân Maguerite ngày
5-5-1967)
"Không có t́nh yêu cũng không có sự sống. Chẳng có
ǵ cả. Có cuộc đời xem ra đầy đủ
lắm, thế mà nó chỉ toàn là những việc chết.
V́ linh hồn đó không có t́nh yêu"
(với nữ giáo dân Maguerite ngày
29-9-1967)
"Ta Muốn Ḷng Nhân Lành
Chứ Không Phải Lễ
Vật"
(Hosea 6:6' Mt 9:13)
"Đức bác ái cao cả nhất mà các con có đối
với nhau không ở tại những quà tặng hay
những phục vụ mà các con có thể hiến cho nhau: nó
nằm ngay trong những tư tưởng của các con. Đó
là đức ái quan thiết nhất và là đức ái hoàn
trọn nhất. Các Chị Em con phải t́m thấy nơi
con một niềm từ ái trong tư tưởng là xu hướng
hiểu được họ, để nh́n thấy
vẻ đẹp của họ hơn là chú trọng đến
sự xấu xa của họ, (v́ mọi linh hồn đều
là một hỗn hợp của bóng tối và ánh sáng) -
một niềm từ ái trong tư tưởng để
giúp họ là chính họ trước nhân loại, như
họ là trước nhan Cha - đúng, như Cha muốn
chính họ là. Đó không phải là điều mà chính con cũng
mong ở các Chị Em của con hay sao?"
(với nữ tu Maria Chúa Ba Ngôi ngày
31-12-1941)
"Con hăy bác ái, trước hết là ở trong tư tưởng
của con' phần c̣n lại tự nhiên sẽ đâu vào đấy.
Con sẽ không bao giờ hối hận v́ đă sai lầm
trong việc phán đoán một người tốt hơn
là họ xứng đáng, v́ con phải nh́n nơi những
người khác điều mà họ có thể trở nên
bằng ơn Cha, chứ đừng có ấn tượng
về họ theo như điều họ có lúc bấy giờ.
Bằng không, con có thể gặp trường hợp
phải hối hận không ít và phải đền bù
lại lỗi lầm mà con đă coi thường những
phẩm chất nơi người này hay người kia
trong số các Chị Em của con"
(với nữ tu Maria Chúa Ba Ngôi ngày
19-3-1942)
"Nếu các con biết được tiếng vang của
nguyên một tác động bác ái ở trên mặt đất
này cũng như cho đến đời đời, th́
các con sẽ chỉ có một tham vọng: đó là hành động
theo bác ái. Để rồi b́nh an sẽ ngự trị. Bác
ái không phải chỉ là nhân đức chiếm được
một niềm vui trong giây lát' mà là nhân đức làm
nẩy sinh nhiều hơn kiến thức và t́nh yêu Thiên
Chúa. Tất cả mọi sự phải được hy
sinh cho những đ̣i hỏi của bác ái. Các con không bao giờ
được phép để cho đức bác ái bị trở
thành một vật tế thần cho bất cứ một
lợi lộc nào, cho dù lợi lộc đó có trọng đại
đến đâu đi nữa"
(với nữ tu Maria Chúa Ba Ngôi ngày
24-4-1942)
"Cả khi có lư do để phê phán, cũng hăy đối
xử hết sức bác ái với hết mọi người.
Nếu các con phải sửa bảo, hăy sửa bảo cách
dịu dàng và cảm thông. Đừng bao giờ tưởng
rằng các con có thể nh́n bề ngoài mà biết được
người khác. Hăy t́m kiếm sự tốt lành nơi
họ th́ sự dữ sẽ bị chế ngự. Bởi
sự dữ có là chỉ v́ yếu đuối mà thôi.
Kẻ yếu đuối là người bị bệnh, nên
cần phải được chăm sóc cho. Phương dược
duy nhất có thể cứu được họ mà các con
mang đến cho họ là yêu thương, bằng việc
cầu nguyện và sửa bảo. Một vết thương
không bao giờ lại được chữa lành bằng
một vết thương khác cả, mặc dầu đôi
khi cũng cần phải gây ra một thương tích vừa
phải cho những thành phần nổi loạn"
(với nữ giáo dân Maguerite ngày
28-04-1968)
"Phần Chúng Ta Yêu Thương
V́ Thiên Chúa Đă Yêu Chúng Ta Trước"
(1Gn4:19)
"Thật vậy, không phải là Maguerite yêu thương
các linh hồn, v́ chính Cha yêu thương họ trong nó.
Maguerite có thể nào yêu thương họ mà không có Cha
chăng? Điều này cũng đúng với hết
mọi người nữa: mọi yêu thương từ
Cha mà đến. Hỡi con, Cha xin con hăy v́ Cha, v́ ḷng yêu Cha,
mà chấp nhận những lời làm tổn thương đến
trái tim con. Chính t́nh yêu Cha hành động trong con mà không
cần đến tí công lênh nào của con cả. Đó là
vết thương của t́nh yêu. Bằng tất cả
ḷng khiêm nhượng, con hăy chịu đựng nó cho đến
đời đời. Yêu mến Thiên Chúa của con là yêu thương
các linh hồn và chịu đựng những đ̣i hỏi
của t́nh yêu Người. T́nh yêu đích thực của
các linh hồn ở tại việc hoàn toàn chiều theo ân sủng.
Con hăy nói cho Cha hay, con làm sao có thể rao giảng và ban phát
t́nh yêu cho những kẻ khác, nếu linh hồn con không được
t́nh yêu của Cha mồi lửa cho? Làm sao con có thể cứu
các linh hồn, nếu con chỉ có mỗi một con tim nhân
loại bần cùng của con để thực hiện điều
này? Con hăy an ủi lấy ḿnh và hăy tin rằng mỗi
một người chỉ có thể cho những ǵ họ
lănh nhận được từ Cha. Hăy tôn trọng tác động
của Cha nơi mỗi một người: nó không có
giống nhau nơi hết mọi người đâu. Cha
nói thật cho con hay, con đừng nghĩ rằng ḿnh ngon
lành khá hơn bất cứ một ai trong việc yêu
mến, v́ con không biết ǵ về mối thân t́nh và mức
độ thân thiết của t́nh yêu Cha nơi bất cứ
một linh hồn đặc biệt nào. Con đừng
phán đoán theo những dáng vẻ bề ngoài' chi bằng
hăy cố nhận ra nơi mỗi một người
sự hiện diện sâu xa của T́nh Yêu ẩn ngự. Đôi
khi Cha thích con chịu nhục nhă, để một khi ư thức
được sự hư không của ḿnh, con có thể
yêu mến Cha càng hết sức ḿnh hơn nữa"
(với nữ giáo dân Maguerite ngày
27-1-1975)