<5>
Nồng
Trong
câu chuyện Chúa Giêsu dự bữa cơm tối tại nhà
ông Simon (xem Luca 7:36-50), chúng ta cũng thấy rơ ràng diễn
ra, trước mặt Chúa Giêsu, hai thành phần:
người lớn và "như trẻ nhỏ".
Thành
phần người lớn ở trong câu chuyện này chính
là Simon, "một người Pharisiêu mời Chúa Giêsu
đến dùng bữa tối với ḿnh" (Luca 7:36). Và
thành phần "như trẻ nhỏ" chính là "người
phụ nữ có tiếng là tội lỗi trong thành"
(Luca 7:37).
Trước
hết về việc nhận biết Chúa Giêsu, thành
phần người lớn chỉ tỏ ra có cảm t́nh
với Chúa Giêsu hơn là cảm phục Người. Trong
khi đó, thành phần "như trẻ nhỏ" chẳng
những hết ḷng cảm phục Chúa Giêsu mà c̣n hết
sức cảm mến Người nữa.
Thái
độ và hành động của cả hai thanh phần
này đối với đối tượng chung của
ḿnh là Chúa Giêsu đă nói lên tinh thần người lớn
hay "như trẻ nhỏ" của họ. Chính Chúa
Giêsu đă thẳng thắn tỏ ra nhận định
của Người về hai thành phần này.
Trong
con mắt tự cao của thành phần người
lớn, tiêu biểu qua người Pharisiêu gia chủ này,
Chúa Giêsu cùng lắm chỉ được coi như một
"sư phụ" (Luca 7:40), chứ chưa phải là
"một tiên tri" (Luca 7:39) nữa, theo như nhận
định của gia chủ.
Bằng không,
gia chủ đă đâu dám tỏ ra coi thường Chúa
Giêsu, đến nỗi không làm một việc lịch
sự tỏ ra qúi trọng đối với một
vị thượng khách, một vị khách qúi mà ḿnh
cảm phục, (v́ nhỏ hơn khách), được hân
hạnh đón tiếp, như Chúa Giêsu đă nói với ông,
là: "Tôi đến nhà của ông mà ông không rửa chân cho
tôi" (Luca 7:44).
Ngược
lại, trong con mắt của "những ai giống
như chúng", "như trẻ nhỏ", như
người phụ nữ tội lỗi nổi tiếng
ở đây, Chúa Giêsu lại là Đấng "có quyền
tha tội" (Luca 7:49).
Bằng
không, chị đă đến với Chúa Giêsu mà làm ǵ,
với "một b́nh dầu thơm" (Luca 7:37), và
với những tác động tôn vinh sùng kính "như
trẻ nhỏ", trước mặt thành phần
người lớn vẫn khinh thường ḿnh "là
loại đàn bà ... tội lỗi" (Luca 7:39) và vẫn
coi Chúa Giêsu là thành phần khách không đáng được
rửa chân cho.
Việc
làm cho Chúa Giêsu của người đàn bà tội lỗi
nổi tiếng trong thành này, chẳng những tỏ ra ḷng
ngưỡng mộ tôn sùng của chị, mà c̣n tỏ ra
ḷng kính mến của chị nữa.
Nếu
chỉ ngưỡng mộ tôn sùng không mà thôi, chắc ǵ
chị phụ nữ biết ḿnh tội lỗi nhơ
nhuốc xấu xa "nổi tiếng trong thành" như
chị trước mặt một vị cao cả như
Chúa Giêsu dám mon men đến gần Người.
Ở
đây, chị đă dạn dĩ đến nỗi,
chẳng những bất chấp những cái nh́n khinh khi
của đám người lớn đang ở chung quanh
Chúa Giêsu bấy giờ, mà c̣n dám "chạm đến
(Người)" (Luca 7:39), qua những tác động
rất thân t́nh, như Chúa Giêsu đă phải kể ra cho
chủ nhà, tiêu biểu cho thanh phần người lớn
biết:
"Chị rửa chân tôi bằng nước mắt
của chị và lau chân khô bằng tóc của chị...
Chị không ngừng hôn chân tôi
từ khi tôi vào đây... Chị đă xức chân
tôi bằng dầu thơm" (Luca 7:44-46).
Thái
độ "giống như chúng", "như trẻ
nhỏ" của chị phụ nữ tội lỗi
trong trường hợp này là ở chỗ ấy, ở chỗ,
như Chúa Giêsu kết luận về các việc làm của
chị đối với Người: "Đó là lư do
tại sao tôi lỗi của chị dù nhiều cũng
được tha thứ, bởi v́ chị yêu nhiều"
(Luca 7:47).
Thế
nhưng, cái ǵ đă làm cho chị phụ nữ "tội
lỗi nổi tiếng trong thành" này "yêu (Chúa Giêsu)
nhiều" đến nỗi "tội lỗi (của
chị) dù nhiều cũng được tha thứ" như
vậy, nếu không phải, như Chúa Giêsu quả
quyết: "Chiên Ta th́ nghe tiếng Ta, Ta biết chúng và
chúng theo Ta" (Gioan 10:27).
V́
là chiên của Chúa, cho dù có là con chiên lạc (xem Luca 15:4; Gioan
10:16), miễn không phải là "dê" (Mathêu 25:33), người
phụ nữ dù "tội lỗi nổi tiếng trong
thành" này, cũng đă nhận ra Chúa Giêsu, bằng
việc đến với Người: "biết
được Người đang dùng bữa tối ở
nhà của một người Pharisiêu, chị đă mang
một b́nh dầu thơm, đến đứng ở
dưới chân Người..." (Luca 7:37), và bằng
việc theo Người, qua những việc "yêu
nhiều" chị làm cho Chúa Giêsu (xem Luca 7:44-48), vị
chủ chiên của ḿnh, Đấng đă tuyên bố: "Người
mạnh khỏe không cần đến thày thuốc, mà là
kẻ yếu đau. Ta đến không phải để
kêu gọi kẻ cho ḿnh là công chính không cần ăn năn hối
cải, mà là tội nhân" (Luca 5:31-32).
Tuy nhiên,
chị phụ nữ "tội lỗi có tiếng trong
thành" này sẽ không thể nào nhận ra Chúa Giêsu và theo
Chúa Giêsu, nếu trước hết chị không "hạ
ḿnh xuống", nhận biết thân phận tội
lỗi khổng lồ của ḿnh như một thứ
"nợ không thể nào thanh toán nổi" (Luca 7:42)
cần phải ăn năn cải thiện bằng
mối t́nh "yêu nhiều" của ḿnh.
Chính
khi chị phụ nữ "tội lỗi nổi
tiếng trong thành" này "hạ ḿnh xuống" tới
tận cùng của thân phận ḿnh như thế, chị
mới gặp được Đấng mà thánh tông
đồ dân ngoại đă không ngần ngại viết:
"V́ chúng ta, Thiên Chúa đă làm cho Người là
Đấng vốn không biết đến tội lỗi
thanh tội lỗi, để trong Người, chúng ta
trở nên đúng là sự thánh thiện của Thiên Chúa"
(1Côrintô 5:21).
Thế
nhưng, tác động "hạ ḿnh xuống" để
gặp Chúa sẽ không thể nào thành công, nếu không
phải là tác động "hạ ḿnh xuống trở nên
như con trẻ", thành phần Chúa Giêsu muốn
đến với Người. (Nếu "hạ ḿnh
xuống" mà không gặp được Chúa, hay không dám
tiến "đến với Chúa", th́ "hạ ḿnh
xuống" chỉ là tự hủy diệt).
Ở
đây, tac động "hạ ḿnh xuống trở nên
như con trẻ" của chị phụ nữ "tội
lỗi nổi tiếng trong thành" này là ăn năn khóc
lóc v́ kính mến Đấng đến để tha
tội cho ḿnh. Và, chính ḷng "yêu nhiều" này đă làm
cho chị tin tưởng để đến với Chúa
và đă chạm đến chính tim Người: "Tội
lỗi con đă được tha. Đức tin của
con đă cứu con. Vậy hăy đi bằng an" (Luca
7:48,50).
Tóm lại, qua
câu chuyện người phụ nữ "tội lỗi
nổi tiếng trong thành" "yêu (Chúa) nhiều":
"Trở nên như
trẻ nhỏ" là trở nên mồi ngon cho t́nh yêu Thiên
Chúa, bằng tác động lăn xả vao ḷng T́nh Yêu.
Thông Điệp T́nh Yêu Nhân Hậu
Con đừng lo ngại về
những khiếm khuyết của con.Cha đă lănh nhận
hết về Cha. Mỗi ngay Cha lau chùi nó bằng mau của
Cha... Chỉ một việc thống hối ăn năn
đủ mở cửa cho Cha lăn xả vao linh hồn
rach nat của tội nhân. Cha đă chẳng đổ mau v́
tất cả mọi người đó sao... Tín nhiệm
phat sinh t́nh yêu, va t́nh yêu phat sinh thanh thiện. T́nh yêu xây dựng
bằng bỏ ḿnh va hy sinh.
Ai yêu Cha th́ không c̣n thuộc về
ḿnh nữa, v́ họ đă hoan toan phó thac cho t́nh yêu...Thanh thiện
không ở tại sự hiện hữu, ma la ở tại
sự chấp nhận vô hữu... T́nh thương tỏa
bóng trên con phat sinh trong con một nhân tính mới.
(Tất cả những lời
trên đây ở trong phần mở đầu của Thông
Điệp Chúa tâm sự vao trước thang 8/1965)
Chính trong chỗ yếu đuối
ma Cha biểu lộ sức mạnh của Cha..Nghi ngờ
ḷng thương xót của Cha, ấy la xúc phạm đến
Cha nặng nề.Nghi ngờ giết chết t́nh yêu. Biết
ḿnh khốn cùng va buồn phiền v́ sự ấy th́ cũng
lam cho Cha phải buồn phiền nhiều. Nhưng yêu cảnh
khốn cùng của ḿnh, va đặt vao Cha tất cả sự
cậy trông,la một trạng thai toan thiện có sức lôi
kéo Cha cach đặc biệt...
Cac giấc mơ của con la Cha. Thực tại của
con la Cha. Cac ước muốn của con la Cha.. Hỡi
con nhỏ yêu dấu, Con hăy rót dầu thơm êm dịu
la t́nh yêu của con trên những vết thương của
Cha. Cha con ta hăy an ủi lẫn nhau.. Con hăy sống trong
sự chờ đợi Đấng duy nhất có thể
lấp đầy những ước muốn của
con...Con sẽ la mối t́nh si khiêm hạ.Con sẽ la mối
t́nh thương ẩn kín trong cac linh hồn bé nhỏ.
(2/3/1966)
Ḷng yêu mến của con sẽ
tùy theo mức độ khat vọng của con. (16/5/1966)
Con có muốn lam một cuộc
trao đổi không? Hăy cho Cha tính loai người của
con. Cha đă chẳng mặc lấy nhân tínhkhi tự ư lam
người v́ yêu thương đó sao? Cha sẽ mặc
cho con thiên tính của Cha, để con yêu Cha như một
thiên thần biết cach yêu.Thời giờ của con
chưa tận cùng, Va con c̣n có thể cho Cha biết bao t́nh
yêu, biết bao linh hồn,bằng cach con tùng phục va từ
bỏ chính ḿnh.Con hăy yêu không mức độ,để Cha
cũng cho con không mức độ.Hăy nh́n trong con h́nh ảnh
sống động của Đấng ḷng con yêu dấu.(10/4/1967)
"T́nh thương của Cha thiêu hóa tât cả trong ngọn
lửa yêu thương... "Cac con đừng
tưởng ḿnh qúa bất xứng không thể đến gần
Cha. Cha sẽ ban cho cac con sự bạo dạn thanh thiện
của con cai Thiên Chúa. V́ Cha yêu cac con hết thảy như
cac con chưa từng được yêu bao giờ, với
tất cả sự âu yếm của ḷng Cha. Cha muốn
quên đi hiện trạng của cac con, để chỉ
nghĩ đến trạng thai ma cac con có thể đạt
tới, nếu cac con muốn.
Cac con đừng để Cha phải chờ đợi nữa.
Hăy nói một tiếng "vâng" la Cha đem tất cả
tính yêu của Cha thâm nhập vao cac con.. (11/4/1967)
"Thời giờ nay Cha ban
cho cac con la cốt để cac con tiến đến gần
Cha la Thiên Chúa cac con.Trong linh hồn kẻ lanh,cũng như
trong tâm hồn người tội lỗi đều có
Cha.Nhưng không phải như nhau trong cả hai.Hồn kẻ
lanh nhận biết Cha va chiếm hữu Cha hoan toan.Hồn
tội nhân không nhận biết Cha, nên Cha ẩn kín.Nhưng
Cha có đó. Cha đi va Cha đến...Cac con hăy nhớ:Cha
đă từng ăn uống với những kẻ bất
lương.Cha đă lam cho họ nên công chính.Như những
con chim nhỏ,cac con hăy hy vọng mọi sự từ ḷng
nhân từ của Cha.(12/4/1967)