1) MỘT CON NGƯỜI
ẤU NHI
Thời kỳ ấu
nhi của con người bắt đầu kể từ
khi con người được sinh vào đời, cho tới
khi họ bắt đầu nhận ra phái tính của ḿnh.
Thời kỳ này thường kéo dài trong khoảng sáu năm
đầu của cuộc sống làm người, nghiă là từ
lúc con người chưa được
tuổi nào cho tới
khi họ được 6 tuổi. V́ thế, những con
người đă lớn tồng ngồng, mà vẫn không
biết xấu hổ khi phơi bầy cái của quí của
ḿnh trước mặt thiên hạ, kể như, theo tuổi
tâm lư, họ vẫn thuộc về thời kỳ trẻ
con này.
Thời kỳ ấu
nhi này là giai đoạn phát triển những năng khiếu
tự nhiên về thể lư và ngoại quan của con người,
những năng khiếu này không cần phải được
huấn luyện một cách lâu dài và công phu như những
tài năng tập thành, mới có thể sinh hoạt được
như một con người b́nh thường.Chẳng hạn:-Năng
khiếu cử động thân ḿnh để có thể tạo
nên những động tác cần thiết, như ngồi,
ḅ, đứng, đi, chạy, nắm, ném, đỡ, v.v.,
và tự di chuyển một ḿnh đến những chỗ
quen thuộc.
-Năng khiếu nhận
thức, đặc biệt bằng thị giác và thính giác,
khi được cha mẹ chỉ dẫn bằng lời
nói hoặc bằng việc làm, để có thể tự hành
động một cách thích đáng.
-Năng khiếu tự
động phát biểu bằng ngôn ngữ những tư tưởng,
cảm nghĩ, nhận xét, nhu cầu hay kư ức của ḿnh
khi cần thiết hay theo ư thích của ḿnh.
-Năng khiếu tự
sinh hoạt để có thể làm lấy những việc
cần thiết cho bản thân, như ăn uống, đi
vệ sinh, mặc quần áo v.v. mà không cần cha mẹ nhắc
bảo hay giúp đỡ.Vào giai đoạn phát triển đầu
tiên này, lư trí của con người c̣n là một mầm mống
non nớt, đang chờ thời điểm và hoàn cảnh
thuận lợi để có thể dần dần phát triển
thành những hiểu biết cần thiết cho những hành
động hữu lư sau này. Bởi thế, con người
ấu nhi bấy giờ sẽ không thể nào thoát khỏi
những phản ứng tự nhiên hoàn toàn vô tư theo bản
năng của một con người chưa đủ lư
trí và chưa có ư chí. Thấy cái ǵ hay là chiều theo ngay, là đ̣i
cho bằng được, bất kể v́ cần hay thích,
có lợi hay hại, tốt hay xấu, hợp với ḿnh
hay không. Ngược lại, gặp cái ǵ khó chịu cho thân
xác hay trái với ư thích của ḿnh, là phản ứng liền,
bất kể lợi hại ra sao, chẳng hạn như
việc uống thuốc.
Những phản ứng
theo bản năng của con người c̣n đang ở
trong thời kỳ ấu nhi này, đă nói lên khả năng
trực giác của họ, một khả năng chỉ cảm
nhận mọi sự vật chung quanh theo bề ngoài của
chúng, nhất là đối với những sự vật có
h́nh thể thấy được bằng mắt, có âm
thanh nghe được bằng tai, có chất vị nếm
được bằng lưỡi, có mùi vị ngửi được
bằng mũi, và có nồng độ cảm được
bằng da.Thế rồi, nhờ các loại chất liệu
cụ thể này, như một loại thực phẩm c̣n
tính cách hữu cơ sống sượng, do ngoại cảnh
cung cấp và được tiếp thụ bởi trực
giác, dần dần, qua tiến tŕnh tiêu hóa của tâm trí, tri
thức của con người
được thành
h́nh để trở nên như huyết mạch tuần hoàn
cho sự sống và mức độ tăng trưởng
của toàn thân. Ngoài ra, cũng nhờ khả năng trực
giác này, việc sinh động căn bản của con người
mới được hoàn toàn phát triển một cách xứng
hợp theo tuổi đời của ḿnh. Nhất là, từ
khả năng trực giác vô tư này mà con người ấu
nhi có thể và dễ dàng bắt chước những lời
nói, việc làm, cử chỉ, điệu bộ mà chúng thấy
được nơi cha mẹ, anh em, bạn bè, truyền
h́nh v.v., không phân biệt những điều bắt chước
đó đúng hay sai, tốt hay xấu, lợi hay hại, chỉ
cần hợp với thị hiếu của ḿnh là theo, thế
thôi.Ngoài ra, cũng v́ t́nh trạng c̣n non nớt và lệ thuộc
hầu như tất cả vào cha mẹ là những người
dưỡng dục cả thể xác lẫn tâm thần của
chúng như thế, những con người thuộc về
thời kỳ ấu nhi này thường tỏ ra hai khuynh hướng
h́nh như tương phản nhau. Đó là khuynh hướng
ỷ nại và khuynh hướng tự lập. Khuynh hướng
tự lập nơi con người ấu nhi được
tỏ ra ở chỗ, một khi chúng đă biết làm một
việc ǵ rồi, chúng thích tự ḿnh làm việc ấy, làm
đúng cách và đúng lúc như đă được chỉ
bảo, khó ai có thể thay đổi được nữa.
Thế nhưng, ngược lại, nơi chúng cũng c̣n
có khuynh hướng ỷ nại nữa, ở chỗ, dù
chúng biết cách làm và lúc phải làm điều này điều
kia như khả năng của chúng có thể làm được
một cách tự lập, chúng cũng tự động bỏ
một cách ngang xương không làm nữa, chỉ v́ không thích
nữa, thế thôi. Bấy giờ, nếu muốn chúng chịu
khó làm phận sự của chúng, một là phải dỗ dành
chúng, hai là phải dọa dẫm chúng đủ điều.
Thế nhưng, đối với những cha mẹ mà chúng
trực giác biết rằng không bao giờ dám làm trái ư chúng,
v́ sợ nước mắt hoặc tiếng la hét của
chúng, chúng sẽ càng ỷ nại hơn nữa, cho đến
khi các ngài phải làm thay cho chúng mới thôi.
Thêm vào đó, con người
ấu nhi c̣n có một khuynh hướng đặc biệt
khác, đó là khuynh hướng tham lam. Chúng tham lam ở chỗ,
hễ thích cái ǵ, như đồ chơi, đồ ăn,
đồ dùng v.v., th́ t́m cách chiếm đoạt cho bằng
được, dù bất cứ là của ai, ở đâu,
lúc nào; và một khi đă có được hay chiếm được
những cái ḿnh thích, không ai có thể được đụng
hay đụng được đến những
của đó, trừ
khi chúng cho phép hay được đổi chác một cách
tương xứng, giống như trường hợp thằng
bờm có cái quạt mo, phú ông xin đổi nắm xôi, bờm
cười.
Ở trong lứa tuổi
ấu nhi này, nếu con người không v́ một lư do nào đó,
trong khi được cưu mang, đang khi sinh hoặc sau
khi sinh, bị những hư hại nơi năo óc hay trục
trặc nơi trí thông minh, những năng khiếu tự
nhiên về thể lư và ngoại quan sẽ phát triển một
cách b́nh thường. C̣n những phản ứng sinh hoạt
theo bản năng và khả năng sinh hoạt theo trực
giác của chúng, một khi tiến sang thời kỳ thiếu
nhi, công lực và hiệu lực của chúng tự nhiên sẽ
bị giảm đi trước những lănh tụ mới
ở mỗi thời kỳ phát triển sau đó. Thế
nhưng, đối với khuynh hướng ỷ nại
và tham lam thuộc về nhân cách của con người ấu
nhi, nếu không hạ thủ hoặc chế ngự hay lợi
dụng chúng ngay khi chúng vừa xuất đầu lộ diện,
chúng sẽ trở thành những mầm mống độc
hại khôn lường, rất nguy hiểm đến tiến
tŕnh phát triển của con người và đến chính
nhân phẩm cao quí của họ, một khi chúng được
nhập bọn với các đầu lănh c̣n ngổ ngáo hơn
chúng nữa ở những thời kỳ sau này, mà thời
kỳ tiếp theo là thời kỳ thiếu nhi.