3.- MỘT
CON NGƯỜI THIẾU NIÊN
Thời kỳ thiếu
niên bắt đầu kể từ khi biến cố sinh lư
theo phái tính của con người đúng lúc phải xẩy
ra. Chẳng hạn, biến cố sinh lư phái tính nơi nữ
giới là kinh nguyệt, thường xẩy ra vào tuổi
12, và biến cố sinh lư phái tính nơi nam giới là xuất
tinh, thường xẩy ra chậm hơn phái nữ hai năm.
Thời kỳ này trung b́nh kéo dài cũng khoảng 6 năm,
nghiă là cho tới khi con người
lên 18 tuổi, tuổi
mà con người đă có thể mọc trọn 32 chiếc
răng, trong đó, sự hiện diện đầy đủ
của những chiếc răng khôn là biểu hiệu tuổi
trưởng thành của con người trước pháp luật
và tuổi con người đă học xong chương tŕnh
trung học phổ thông.
Thời kỳ thiếu
niên này của con người là giai đoạn phát triển
tâm trí của con người. Trong thời kỳ này, mức
độ và trương độ hoạt động của
óc tưởng tượng nơi con người từ
trong thời kỳ thiếu nhi tự nhiên sẽ giảm
thiểu. Bởi v́, số lượng vật chất được
tạo nên do khả
năng so sánh và phân tách nhờ tác động liên tưởng
của trí tưởng nhớ, kể như đă đầy,
cần phải được tiêu hóa, đe khối ảnh
tượng vẫn c̣n tính chất rời rạc và sống
sượng của vật chất hữu h́nh đó, có thể
từ một hỗn chất trở nên một hợp chất
tinh túy như tinh thần, trong tinh thần và cho tinh thần
vô h́nh của con người. Thời kỳ thiếu niên là
giai đoạn tiêu hoá những kiến tạo của thời
kỳ thiếu nhi, cũng như thời kỳ thiếu
nhi đă là thời kỳ biến hoá những chất liệu
của thời kỳ ấu nhi. Công việc tiêu hoá những
cảm thức của thời kỳ thiếu nhi để
chúng có thể trở nên những tri thức cho thời kỳ
thiếu niên như thế, đ̣i hỏi hai yếu tố
chính, đó là khả năng lư luận của trí khôn nơi
con người và nguyên lư được phú bẩm trong trí
khôn của con người.
Những thực phẩm
mà con người ăn vào để nuôi sống và tăng
trưởng cơ thể của ḿnh, tự chúng, chỉ là
những chất hữu
cơ, chúng không thể
trở thành những dưỡng chất vô cơ thích hợp
với cơ thể, nếu chúng không được tiêu hóa
bởi dạ dầy và ruột non. Dạ dầy có phận
sự dùng chất cường toan của ḿnh nhào bóp cho chúng
nhuyễn đi để cho ruột non có thể, nhờ
chất xúc tác do chính ruột non tiết ra, phân hóa và đồng
hóa chúng với cơ thể của con người. Về
việc h́nh thành lư trí của con người cũng tương
tự như vậy. Tất cả những ǵ con người
tiếp thụ được qua ngoại quan (tức ngũ
quan) chỉ là những thực phẩm c̣n thuần vật
chất (hữu cơ), cần phải được nội
quan, (gồm trí tưởng và trí nhớ, gọi chung là trí
tưởng nhớ), nhờ
cảm giác như chất
cường toan có sức tác dụng đặc biệt và
bằng khả năng so sánh cũng như phân biệt, nhào
nặn thành những ảnh tượng. Để rồi,
những ảnh tượng này sẽ được trí khôn
thuộc phần thượng của con người tinh thần
hóa (vô cơ), nhờ những nguyên lư tự nhiên như chất
xúc tác được tiết ra từ trí khôn trong việc
trợ giúp khả năng lư luận của trí khôn. Để
rồi, kết qủa của tiến tŕnh tiêu hóa theo tâm lư
này nơi con người, đó là, những đặc điểm
cụ thể, rời rạc, hữu h́nh, chiếm địa
của vật chất trở nên những ư niệm, ư tưởng,
ư nghĩ, có những đặc tính trừu tượng, phổ
quát, vô h́nh, thẩm thấu của tinh thần. Những ư
niệm, ư tưởng, ư nghĩ này của con người
là những yếu tố làm nên tri thức của con người,
hay làm nên lư trí
của con người
cũng vậy. Bởi v́, lư trí của con người chính
là sự phát triển trí khôn theo tuổi đời của
con người. Sau đó, nhờ những ư tưởng làm
nên tầm mức hiểu biết của con người này,
và cũng lệ thuộc vào mức độ hiểu biết
đó, mà họ có thể ư thức một cách chính xác hay không
về con người của ḿnh cũng như về thế
giới chung quanh, theo như khả năng phán đoán của
họ vào thời kỳ thành niên sau này.
Thật vậy, nhờ
khả năng lư luận lợi hại vô địch này,
con người bắt đầu đi sâu vào mỗi và
mọi sự của thế giới bên ngoài ḿnh,
để có thể
tổng quát hóa và đơn thuần hóa tất cả thành
những ư tưởng có tính cách vô h́nh và thông suốt như
chính tinh thần của con người. Thế nên, đối
tượng xứng hợp của con người trong thời
kỳ này, không c̣n là sự vật (là ǵ), đối tượng
của ngoại quan, hay sự việc (như thế nào), đối
tượng của nội quan, mà là sự kiện (tại
sao) có tính cách tâm lư phức tạp, liên quan đến những
tác động nội tâm sâu xa hàm ẩn những lư do và mục
đích chủ động và chủ quan nơi tác nhân. Vào thời
kỳ thiếu niên này,
con người tự nhiên có khuynh hướng và hứng thú
t́m hiểu và giải quyết những cái tại sao? do tự
chúng đặt
ra hay gặp phải,
như nguồn gốc của sự vật hay nguyên nhân của
sự việc.
Lư luận, do đó,
trở nên tối ư quan trọng trong thời kỳ thiếu
niên. Lư luận có đúng, con người mới có những
ư tưởng đúng; có
những ư tưởng
đúng, con người mới phán đoán đúng; có phán đoán
đúng, con người mới chọn lựa đúng; có chọn
lựa đúng,
con người mới
hành động đúng; có hành động đúng, con người
mới làm người đúng, hay mới đúng là người.Thế
rồi, như kết qủa của tiến tŕnh tiêu hóa, chẳng
những máu huyết được tạo nên để nuôi
sống thân thể, mà c̣n cả nhiệt lượng cũng
được sản xuất để duy tŕ hoạt động
của thân thể. Nơi tâm lư của con người cũng
thế, kết qủa của tiến tŕnh văn hóa nơi
con người chẳng những là tri thức, tức lư trí
của con người, mà c̣n là t́nh cảm được
phát sinh từ những và theo những ư nghĩ của con người,
làm như nguồn nhiệt năng sinh hoạt về tâm lư
của con người. T́nh cảm một đàng được
nẩy sinh từ tiến tŕnh văn hóa nơi con người,
đàng khác, ngược lại, t́nh cảm, với tư cách
là nguồn nhiệt năng cho toàn thân, c̣n chi phối cả
tiến tŕnh văn hóanơi con người. Những triệu
chứng văn hóa bị t́nh cảm chi phối nơi con người,
không trừ một ai, dù có tuổi đi nữa, nhất là
những con người đang trải qua giai đoạn
lư luận, xẩy ra nhan nhăn như cơm bữa. Trong giai đoạn
này con người cũng tỏ ra chủ quan, song không chủ
quan như một thiếu nhi sống theo cảm giác, mà là
theo cảm t́nh. Để rồi, mọi điều hay dở,
tốt xấu,
lợi hại, đúng
sai, đều được đánh gía và đối xử
theo t́nh cảm của họ. Nghĩa là, bất cứ điều
ǵ con người yêu thích, ham thích, mến chuộng, hay ưa
chuộng đều là hay, là phải, là tốt, là lợi,
là điều đáng có, đáng làm, đáng theo. Ngoài ra, bất
cứ điều ǵ khác với hay nghịch với những
điều do t́nh cảm của con người ấy định
đoạt, đều dở, đều xấu, đều
hại, đều đáng tránh, đáng bỏ, đáng ghét,
dù tự bản chất của chúng có chân thực và tốt
lành đến mấy đi nữa.
Chính v́ tính chất lăng
mạn của tuổi thiếu niên đang dậy th́ này mà
tâm trạng của con người họ từ đó thiếu
mất tính cách thực tế, và trở thành mơ mộng
hăo huyền, song lại có sức lôi cuốn họ chạy
theo nó bằng những ảo vọng vượt lên trên tầm
tay của họ và những tham vọng vượt ra ngoài
tầm tay của họ. Thế nhưng, cũng chính nhờ
những ảo vọng đầy t́nh cảm kích thích tựa
như ma túy này mà con người thiếu niên cảm thấy
yêu đời hơn bao giờ hết và hơn ai hết, đến
nỗi, khi hoạt động, chúng trở thành những
con người nhiệt tâm nhất, đam mê nhất. Do đó,
bất cứ một ai, kể cả cha mẹ hay anh chị
em và bạn
bè chí thiết nhất
của chúng, một khi tỏ ra đối nghịch hay cản
trở, nhất là phá đám hoặc phá vỡ mộng đời
của chúng, dù có ư ngay lành v́ chúng hay không, tức th́, họ
sẽ trở thành những kẻ thù không đội trời
chung của chúng. Tâm trạng dễ bất măn trong thời
kỳ thiếu niên này của con người, chẳng những
thế, c̣n được bộc phát bởi chính bản thân
của chúng, một khi chúng thấy rằng chúng không thể
hay khó ḷng mà đạt được mộng tưởng
duy nhất theo như chúng nghĩ và cho là lư tưởng không
thể thiếu trong cuộc đời của chúng. Trái lại,
một khi chúng đạt được những ǵ chúng thích,
chúng nghĩ ra, sau khi trải qua được những thử
thách và trở ngại, chúng càng tự măn và tự tin vào ḿnh
hơn nữa, đến nỗi, chỉ có trời xập
mới có thể đập nát được con người
tự măn của chúng.
Dĩ nhiên, v́ tính cách
mộng tưởng nơi những ước muốn của
con người thiếu niên đó, mà, đối với người
lớn, nhất là đối với những người
có trách nhiệm giáo dục chúng, những ước muốn
của chúng thường hay bị người ta pha ḿnh vào,
thậm chí, bị ngăn cản và cấm đoán một cách
phũ phàng theo cảm nghĩ của chúng. Phần chúng, những
ước mộng của chúng chẳng khác nào như lẽ
sống của chúng lúc bấy giờ, đến nỗi, nếu
chúng phải hy sinh những ước muốn ấy đi,
chẳng khác nào chúng đă hy sinh tính mạng của chúng đi
vậy. Thế mà, thời kỳ thiếu niên là một thời
kỳ yêu đời nhất của một đời người,
con người thiếu niên làm sao có thể dễ dàng hy
sinh mạng sống của ḿnh đi như thế. Bởi
đó, muốn sinh tồn, con người thiếu niên sẽ
t́m hết cách để có thể giữ cái đạo trẻ
của ḿnh, mà thần tượng tôn sùng của chúng là những
ảo ảnh do t́nh cảm của chúng nghĩ ra, dù có phải
dùng đến cả tà ma ảo thuật của quanh co gian
dối, nhất là, dù có phải bỏ nhà, bỏ học đi
hoang, chúng cũng nhất quyết không bỏ đạo của
ḿnh
Thế nên, trong thời
kỳ thiếu niên, chẳng những con người sống
trong không tưởng, lại c̣n sống trong không thật.
Không thật ở chỗ lén lút khi thực hiện ư đồ
của ḿnh, và không thật c̣n ở chỗ phủ nhận
sự thật khi mưu đồ của ḿnh bị lộ
tẩy, bằng những bất măn thật ngang bướng
đến bất cần hay bất chấp tất cả để
nhất định tiếp tục theo đuổi cho đến
cùng mộng ước
của đời ḿnh.
Với chiếc khiên
lư luận nhọn hoắc luôn sẵn sàng lao tới để
tấn công mỗi khi có dịp, cộng với chiếc thuẫn
bất măn kiên cố như bất chấp mọi thử
thách, con người thiếu niên đă là một thành phần
sống hết sức là xông xáo, như không c̣n biết bại,
biết chết là ǵ. Nhất là, một khi được
sự cộng tác đắc lực của tính háo thắng
bất khôn c̣n sót lại của thời kỳ thiếu nhi,
con người thiếu niên có thể sẽ coi trời bằng
vung. Như thế, nếu con người thiếu niên được
giáo dục khắc phục đối với những
cảm thức của
chúng khi chúng c̣n ở trong thời kỳ thiếu nhi, chúng sẽ
đỡ bị lầm lạc ở giai đoạn lư luận
của thời kỳ thiếu
niên, nhờ đó, về
phần t́nh cảm, chúng cũng sẽ bớt đi những
bất măn hay tự măn một cách vô lư và nông nỗi, bất
xứng với nhân cách và nhân phẩm của con người,
trái lại, chúng sẽ là một con người khôn ngoan chín
chắn khi tiến tới giai đoạn phát triển cuối
cùng của đời sống làm người, đó là thời
kỳ thành niên.