1
LỜI
NHẬP THỂ:
TUYỆT ĐỈNH
THỜI GIAN
MẦU
NHIỆM NHẬP THỂ: THỜI ĐIỂM VIÊN TRỌN
Nói đến Mầu
Nhiệm Vượt Qua, bao giờ người ta
cũng nói: “Chúa Kitô Tử Giá và Phục Sinh”, chứ
không bao giờ hay rất ít khi nghe thấy nói: “Thiên Chúa
Tử Giá và Phục Sinh”, nếu có th́ nói rằng: “Thiên
Chúa chịu đóng đanh và phục sinh nơi Đức
Giêsu Kitô (hay) qua Đức Giêsu Kitô”. Thế
nhưng, khi nói đến Mầu Nhiệm Nhập
Thể, người ta thường hay nói và
được phép nói: “Thiên Chúa Giáng Sinh”, cũng
như người ta hay nói “Chúa Kitô sinh ra” (xem Lk.2:11). Tuy nhiên, tuyệt
đối không ai nói cũng như không được phép
nói: “Đức Kitô nhập thể”, mà phải nói: “Thiên
Chúa nhập thể” hay “Lời nhập thể” (xem Jn,
Thật thế, nơi
Mầu Nhiệm Nhập Thể, được bắt
đầu từ cung ḷng trinh nguyên của Trinh Nữ Đầy
Ơn Phúc Maria, và được tỏ hiện thực
sự nơi hang lừa máng cỏ ở Bêlem vào thời
điểm hoàng đế Cêsa Augustô ra lệnh kiểm tra
dân số lần đầu tiên trong toàn đế quốc
của ḿnh (xem
Lk 2:1-2), th́ cũng
là lần độc nhất vô nhị trong lịch sử
loài người nói riêng, và lịch sử của toàn
thể tạo vật (kể cả thiên thần) nói chung,
“Thiên Chúa là Thần Linh” (Jn.4:24)
“đă hóa thành nhục thể” (Jn 1:14; xem Phil 2:7), một vị “Thiên Chúa vô
h́nh” (Col.1:15) “đă trở nên hữu h́nh
cho chúng ta” (1Jn.1:2).
Có thể nói, đối với
Công Cuộc Cứu Độ, Mầu Nhiệm
Nhập Thể được coi là khởi điểm,
c̣n Mầu Nhiệm Vượt Qua mới là đích
điểm. Bởi thế, theo Phụng Vụ của Giáo
Hội, thời điểm trọng nhất trong Phụng
Niên là Tam Nhật Thánh và Chúa Nhật Phục Sinh. Thế
nhưng, đối với Dự Án Cứu Độ,
Mầu Nhiệm Nhập Thể mới thực sự là
chính tâm điểm, bởi v́, có Mầu Nhiệm Nhập
Thể mới có Mầu Nhiệm Vượt Qua, hay nói cách
khác, Mầu Nhiệm Vượt Qua chỉ là tột
đỉnh của Mầu Nhiệm Nhập Thể mà thôi,
hoặc cũng có thể nói, Mầu Nhiệm Nhập
Thể là Mầu Nhiệm bao gồm cả Mầu Nhiệm
Phục Sinh, Mầu Nhiệm Giáo Hội và Mầu Nhiệm
Cánh Chung. Tức là, nơi Mầu Nhiệm Nhập Thể
đă có cả Mầu Nhiệm Phục Sinh (v́ thân xác
của Đức Kitô được ngôi hiệp với
thần tính của Lời sẽ không bao giờ bị
hư hoại), Mầu Nhiệm Giáo Hội (v́ Đức
Kitô sẽ hiến mạng sống thân xác của ḿnh
để cho chiên được sự sống viên măn
hơn), và Mầu Nhiệm Cánh Chung (v́ Thiên Chúa hằng
sống đă đi vào thời gian, nên thời gian đă
được mặc lấy vĩnh cửu, và v́ nhân tính
đă được kết hiệp với thần tính
hằng sống, nên đă được, đang
được và vĩnh viễn sẽ được canh
tân, để xứng đáng làm nơi Thiên Chúa ngự
trị, một “Tân Gialiêm” – Rev.21:2).
Chính v́ thế, khi nói
đến Mầu Nhiệm Nhập Thể, (chứ không
phải Mầu Nhiệm Vượt Qua), trong thư gửi
giáo đoàn Galata, vị Tông Đồ Dân Ngoại đă xác nhận
đó là thời điểm viên trọn: “Khi đến thời
điểm viên trọn, Thiên Chúa đă sai Con ḿnh sinh ra
bởi một người nữ, sinh ra theo lề luật
để giải cứu những ai lụy thuộc
lề luật ...” (Gal.4:4-5). Thư gửi giáo đoàn Do
Thái cũng nhấn mạnh đến khía cạnh thời
gian của Mầu Nhiệm Nhập Thể (hơn là
Mầu Nhiệm Vượt Qua) như sau: “Trong những
thời quá văng, Thiên Chúa đă nói với cha ông chúng ta
bằng nhiều cách thức khác nhau qua các vị tiên tri;
trong thời điểm sau hết này, Ngài đă nói
với chúng ta qua Con của Ngài, Đấng Ngài đặt
làm thừa tự tất cả mọi sự và bởi
Người Ngài thoạt tiên đă dựng nên vũ
trụ” (Heb.1:1-2). Chính Chúa Giêsu Nazarét, khi
khởi sự xuất đầu lộ diện để
rao giảng Tin Mừng Cứu Độ, (chứ chưa
tử nạn và phục sinh), theo thánh kư Marcô, Người
cũng đă xác nhận và kêu gọi: “Thời
điểm đă trọn. Nước Thiên Chúa đă
đến! Hăy cải thiện đời sống và tin vào
Phúc Âm!” (Mk
1:15).
Nếu thời điểm
“Lời đă hóa thành nhục thể và ở giữa chúng
ta” (Jn.1:14) là thời điểm viên
trọn, là thời điểm sau hết, là thời
điểm đă trọn th́ không phải Lời
Nhập Thể là Tuyệt Đỉnh Thời Gian hay
sao? Thế nhưng, những yếu tố nào, hay những
sự kiện nào, đă làm cho Lời Nhập Thể
trở thành Tuyệt Đỉnh Thời Gian như
vậy??
THỜI
ĐIỂM TUYỆT ĐỈNH VỚI THIÊN CHÚA BA NGÔI
Trước hết, Lời
Nhập Thể là Tuyệt Đỉnh Thời Gian là
v́ đây là Thời Điểm Mạïc Khải Thần Linh
đạt đến Tuyệt Đỉnh của ḿnh.
Thứ nhất, Lời
Nhập Thể là Tuyệt Đỉnh Thời Gian đối
với Thiên Chúa Cha, là v́ Ngài đă tỏ hết ḿnh ra cho
con người biết Ngài là ai qua Đấng “là h́nh
ảnh Thiên Chúa vô h́nh” (Col.1:15),
“là phản ảnh vinh quang Cha, là hiện thân đích
thực hữu thể Cha” (Heb.1:3),
Đấng “hằng ở nơi Cha đă tỏ Cha ra” (Jn.1:18; và xem
cả Jn.14:8-11),
để “ai thấy Thày là thấy Cha” (Jn.14:11). Và Thiên Chúa Cha đă tỏ
hết ḿnh ra nơi và qua Lời Nhập Thể, ở
chỗ, đă ban trọn bản thân ḿnh cho con người:
“Thiên Chúa đă yêu thế gian đến nỗi đă ban Con
một ḿnh” (Jn.3:16). Trước đó, theo gịng
lịch sử cứu độ trong Cựu Ước,
“Thiên Chúa từ từ thông ḿnh ra cho con người. Ngài
đă sửa soạn cho họ từng giai đoạn
để họ đón nhận Mạc Khải siêu nhiên,
một Mạc Khải đạt đến tột
đỉnh của ḿnh nơi con người và nơi
sứ mệnh của Lời nhập thể là Đức
Giêsu Kitô” (Sách
Giáo Lư của Giáo Hội Công Giáo hiện đại, số
53, cũng xem số 65),
Nơi Lời Nhập
Thể, “Thiên Chúa đă hoàn toàn tự ư tỏ ḿnh và ban ḿnh
cho con người” (Sách Giáo Lư của Giáo Hội Công Giáo hiện
đại, số 50).
Thiên Chúa đă không hoàn toàn tự tỏ hết ḿnh ra và ban
hết ḿnh cho con người là ǵ: “Thiên Chúa chứng tỏ
t́nh yêu của Ngài đối với chúng ta ở chỗ,
trong khi chúng ta c̣n là các tội nhân, th́ Chúa Kitô đă chết
cho chúng ta” (Rm.5:8). Chính Ngài đă làm ḥa với
tội nhân chúng ta trước, thay v́ loài người chúng
ta, qua nguyên tổ, nhận tội và xin lỗi Ngài
trước (Col.1:19-20). Ngài đă thực hiện đúng
như lời Con Ngài dạy cho riêng các tông đồ và chung
dân chúng ở Bài Giảng Phúc Đức rằng: “Khi các con đến
dâng của lễ, ở đó có chợt nhớ ra anh em
của các con có điều ǵ với ḿnh, th́ các con hăy
bỏ của lễ lại, mà về làm ḥa cùng anh em ḿnh
trước đă, rồi hăy đến mà dâng của
lễ” (Mt
5:23-24).
Thật vậy, qua Lời
Nhập Thể, vào thời điểm viên măn, thời
điểm sau hết, thời điểm đă
trọn, Thiên Chúa Cha đă thực sự lên đường
t́m kiếm con người để đem họ về
với Ngài:
“Nơi Đức
Giêsu Kitô, Thiên Chúa chẳng những nói với loài
người mà c̣n t́m kiếm họ nữa. Việc Con Thiên
Chúa nhập thể chứng tỏ là Thiên Chúa đi t́m
kiếm con người. Chúa Giêsu nói về việc t́m
kiếm này như t́m kiếm một con chiên lạc đàn (x. Lk 15:1-7). Đó là một cuộc
t́m kiếm mà khởi điểm bắt đầu từ
cơi ḷng của Thiên Chúa và đích điểm ở nơi
việc nhập thể của Ngôi Lời. Nếu Thiên Chúa đi
t́m con người, loài được dựng nên theo h́nh
ảnh Ngài và giống như Ngài, là v́ đời đời
Ngài đă yêu thương họ nơi Ngôi Lời, và trong Đức
Kitô, Ngài muốn nâng họ lên danh phận làm nghĩa
tử. Thế nên, Thiên Chúa đi t́m kiếm con người
là sở hữu đặc biệt của Ngài, bằng
một đường lối không giống như các
tạo vật khác. Con người là sở hữu
của Thiên Chúa bởi việc yêu thương chọn
lựa: Thiên Chúa t́m kiếm con người theo tấm ḷng
hiền phụ rung cảm của ḿnh”.
(ĐTC Gioan Phaolô
II, Tông Thư về
Việc Giáo Hội Dọn Mừng Năm Thánh 2000
Tertio Millennio
Adveniente,
đoạn 7)
Thứ hai, Lời
Nhập Thể là Tuyệt Đỉnh Thời Gian đối
với Chúa Kitô là v́ Người “đă đến không
phải để hủy bỏ lề luật và các tiên
tri, mà là để làm cho nên trọn” (Mt 5:17), “nên trọn mọi sự đă
viết về Thày nơi lề luật Moisen, nơi các tiên
tri và nơi các thánh vịnh” (Lk.24:44),
đúng như lời Người vẫn c̣n nhận
thức ngay trước khi tắt thở trên thập giá:
“Mọi sự đă hoàn tất” (Jn.19:30), tức đă nên trọn.
Tuy nhiên, tự ḿnh,
Người chính là Nước Thiên Chúa (xem Thông Điệp
của ĐTC Gioan Phaolô II Redemptoris Missio về Sự
Khẩn Thiết của Việc Giáo Hội Truyền Giáo, đoạn
18.1) do chính
Người tỏ ra và cũng chính là Tin Mừng (xem cùng Thông Điệp
trên, đoạn 13)
do chính Người rao giảng, vào lúc “thời gian đă
trọn” (Mk
1:15), nhờ đó,
con người có thể “tin tưởng” (Mk 1:15) mà “được cứu độ”
(Mk 16:16), hay có thể “chấp
nhận Người th́ Người ban cho họ được
quyền làm Con Thiên Chúa” (Jn 1:12).
Thật vậy, vẫn biết Nước Thiên Chúa chỉ
đạt thành trong Mầu Nhiệm Vượt Qua
của Chúa Kitô, và chỉ hoàn thành khi Chúa Kitô “đến
trong vinh quang” (Mt
25:31), song v́
Nước Thiên Chúa chính là Chúa Kitô, “Lời đă hóa
thành nhục thể” (Jn 1:14),
do đó, “Nước Thiên Chúa đă đến” (Mk 1:15) ngay trước cả khi
Người công bố lời này để chính thức
tỏ ḿnh ra, chính thức mở màn cho sứ vụ thiên sai
của Người nơi dân Do Thái. Việc Nước
Thiên Chúa được đạt thành hay hoàn thành chỉ
là tiến tŕnh Mạc Khải Thần Linh, một Mạc
Khải đă được chính thức và thực
sự tỏ hiện khi Lời Nhập Thể, vào lúc “thời
điểm viên trọn” (Gal 4:4).
“Trước
Phục Sinh, sứ vụ của Người nhắm vào
dân Yến-Duyên. Tuy nhiên, Chúa Giêsu cũng cho thấy một
yếu tố mới hết sức quan trọng. Thực tại
cánh chung không tiêu biểu cho một ‘tận thế’ xa
vời, mà đă sát cận và hoạt động giữa
chúng ta rồi. Vương Quốc của Thiên Chúa đă đến
(x.
Mk 1:15);
việc vương quốc này trị đến đă được
nguyện xin (x.
Mt 6:10); đức
tin có thể thoáng thấy được rằng
vương quốc ấy đă hoạt động nơi
các dấu hiệu như phép lạ (x. Mt 11:4-5) và trừ quỉ (x. Mt 12:25-28), trong việc chọn 12
Vị (x.
Mk 3:13-19),
cũng như trong việc loan báo Tin Mừng cho
người nghèo khó (x. Lk 4:18). Việc Chúa Giêsu gặp
gỡ Dân Ngoại cho thấy rơ ràng là vấn đề vào
Vương Quốc Thiên Chúa là do đức tin và việc
cải thiện đời sống (x. Mk 1:15) chứ không
phải chỉ căn cứ vào chủng tộc”.
(ĐTC Gioan Phaolô
II, Thông Điệp về Sự Khẩn Thiết của
Việc Giáo Hội Truyền Giáo Redemptoris Missio, đoạn
13.2)
Cũng chính v́ Lời Nhập
Thể “gồm tóm tất cả Mạc Khải của
Thiên Chúa tối cao” (Sách Giáo Lư của Giáo Hội Công Giáo hiện
đại, số 75),
là tất cả những ǵ Thiên Chúa muốn tỏ cho
nhất là ban cho con người, là tột đỉnh
Mạc Khải của Thiên Chúa (xem ĐTC Gioan Phaolô II, Thông Điệp
về Sự Khẩn Thiết của Việc Giáo Hội
Truyền Giáo Redemptoris Missio, 7/12/1990, đoạn
5.3; Sách Giáo Lư của Giáo Hội Công Giáo hiện đại,
số 53), mà
Thời Điểm của Người mới là Tuyệt Đỉnh
Thời Gian, là thời điểm viên trọn, thời điểm
sau hết, thời điểm đă trọn:
“Chúa Kitô, Con Thiên
Chúa làm người, là Lời duy nhất, tuyệt hảo
và trổi vượt. Nơi Người, Thiên Chúa đă
nói hết mọi sự”.
(Sách Giáo Lư của
Giáo Hội Công Giáo 1992, số 65)
“Thiên Chúa đă làm
điều này (tỏ
ḿnh và ban ḿnh cho con người), bằng việc mạc khải cho
thấy một mầu nhiệm, đó là dự án thiện
hảo yêu thương của Ngài đă được phác
họa từ đời đời nơi Chúa Kitô v́
lợi ích của tất cả mọi người. Thiên
Chúa đă mạc khải trọn vẹn dự án này ra,
bằng việc sai đến với chúng ta Người
Con yêu dấu của Ngài là Đức Giêsu Kitô, Chúa chúng ta,
và cả Chúa Thánh Linh”.
(Sách Giáo Lư của
Giáo Hội Công Giáo 1992, số 50)
Thứ ba, Lời
Nhập Thể là Tuyệtt Đỉnh Thời Gian đối
với Chúa Thánh Thần là v́, Ngài là Đấng “từ
Cha mà đến” (Jn
15:26) và cũng là Đấng
do “Cha nhân danh Thày sai đến” (Jn 14:26),
có sứ mệnh duy nhất là để tỏ Chúa Kitô ra,
như Chúa Kitô đă đến với sứ mệnh là để
“tỏ Cha ra” vậy (Jn.1:18;
và xem Mt.11:27).
Đúng thế, v́ Lời
Nhập Thể đă là Tuyệt Đỉnh Thời Gian
rồi, là tất cả những ǵ Thiên Chúa muốn mạc
khải cho con người rồi, là tột đỉnh
Mạc Khải Thần Linh rồi, do đó, trong thời
điểm viên trọn, thời điểm sau hết,
thời điểm đă trọn, Chúa Thánh Thần đến
không có một sứ mệnh ǵ khác hay một sứ
mệnh ǵ thêm, ngoài sứ mệnh để làm sáng tỏ
Mạc Khải Thần Linh, cũng chính là làm sáng tỏ Chúa
Kitô, cho riêng Giáo Hội, và qua Giáo Hội cũng như
nhờ Giáo Hội, cho chung cả loài người nữa. Đó
là lư do Chúa Kitô đă nói với các tông đồ rằng:
“Thày c̣n phải
nói nhiều với các con nữa, song nay các con không thể
hiểu được. Thế nhưng, khi Ngài đến,
là Thần Chân Lư, Ngài sẽ dẫn các con vào tất cả
sự thật. Ngài sẽ không tự ḿnh mà nói, song Ngài
sẽ chỉ nói những ǵ Ngài nghe thấy, và sẽ loan
truyền cho các con những sự phải đến. Làm
như thế là Ngài làm cho Thày được hiển vinh,
v́ Ngài sẽ nhận lănh từ Thày những ǵ Ngài sẽ
loan truyền cho các con. Tất cả mọi sự Cha có đều
ở nơi Thày. Đó là lư do tại sao Thày nói rằng
những ǵ Ngài sẽ loan truyền cho các con Ngài đều
nhận lănh từ Thày” (Jn 16:12-15).
“Khi Đấng
Huấn Dụ đến, là Thần Chân Lư đến
từ Cha, và cũng là Đấng Thày sẽ sai đến
từ Cha, Ngài sẽ làm chứng cho Thày. Các con phải làm
chứng nữa, v́ các con đă ở với Thày ngay từ
ban đầu” (Jn.15:26-27).
“Các con sẽ
nhận được quyền năng khi Thánh Thần
xuống trên các con; rồi các con sẽ là những chứng
nhân của Thày ở Gialiêm, khắp Giuđêa và Samaria, cho đến
tận cùng trái đất” (Acts 1:8).