THỜI ĐIỂM TỘT ĐỈNH VỚI THẦN DỮ SATAN

 

Sau hết, Lời Nhập Thể là Tuyệt Đỉnh Thời Gian là v́ đây là Thời Điểm quyết liệt nhất của ngụy thần trong việc chống đối Thiên Chúa.

 

Thật vậy, theo thị kiến của Thánh Gioan được ngài ghi lại trong Sách Khải Huyền, th́ thời điểm “con khổng long tức con cựu xà là ma quỉ hay Satan” (Rev 12:9) tỏ ra chống đối và phản lại Thiên Chúa không phải là thời điểm của Mầu Nhiệm Vượt Qua, mà là thời điểm của Mầu Nhiệm Nhập Thể, hay đúng hơn, chính là v́ Mầu Nhiệm Nhập Thể: “Bấy giờ con rồng đứng trước người nữ sắp sinh con để ŕnh nuốt đi con của bà khi con trẻ được sinh ra” (Rev 12:4). Như thế có nghĩa là Satan không đồng ư và bất măn với Thiên Chúa vô cùng toàn thiện và toàn năng của ḿnh. Thế nhưng, chính v́ tự bản tính thông sáng thuộc đệ nhất phẩm thần của hắn không thể nào hiểu nổi Tuyệt Đỉnh Mạc Khải của Thiên Chúa nơi ư định Lời Nhập Thể, hắn mới ngông cuồng ra mặt chống lại việc “Thiên Chúa là Thần Linh” (Jn 4:24) muốn “hóa thành nhục thể” (Jn 1:14), muốn “sinh ra bởi một người nữ” (Gal 4:4), là những ǵ hoàn toàn và thực sự thấp kém và hèn hạ hơn loài thần thiêng của hắn và như hắn (xem Ps 8:6).

 

Lịch sử cho thấy, Satan đă thực sự nhào đến ăn tươi nuốt sống con trẻ được người nữ sinh ra, qua việc “Hêrôđê t́m kiếm tiêu diệt con trẻ” (Mt 2:13), khi hắn vừa biết được “”tân vương của dân Do Thái sinh ra” (Mt 2:1) “trong thành Đavít” (xem Lk 2:11), “ở Bêlem xứ Giuđêa” (Mt 2:5). Và trận chiến “phản Kitô” (1Jn 2:22-23, 4:3; 2Jn 7) mở màn này đă được tiếp diễn trong thời điểm viên măn, thời điểm sau hết, thời điểm đă trọn, cho đến “giờ chiến thắng của tối tăm” (Lk 22:53), tức giây phút Vượt Qua của Chúa Kitô.

 

Thế nhưng, dù con khổng long có hết sức tinh quái và mănh lực đến làm chủ được thế gian đi nữa, cũng không thể nào phá được Dự Án Cứu Độ của Thiên Chúa, cũng không thể nào “nuốt” được Lời Nhập Thể. Trái lại, chính v́ “đứa con của người nữ được đưa lên cùng Thiên Chúa và lên ngai ṭa của ḿnh” (Rev 12:5) là thập giá mà Người đă được dịp “kéo tất cả mọi người lên cùng ḿnh” (Jn 12:32), tức Người đă được dịp “hiến mạng ḿnh làm giá cứu chuộc cho tất cả mọi người” (1Tim 2:6), đă hoàn toàn giải thoát họ khỏi tội lỗi và sự chết, nghĩa là đă giải thoát họ khỏi quyền lực của ma quỉ, khỏi bàn tay của Satan, “tên sát nhân ngay từ ban đầu” (Jn 8:44).

 

Cho dù có bị vô cùng thảm bại trong Mầu Nhiệm Vượt Qua của Chúa Kitô, như thể bị “một thiên thần từ trời xuống, trong tay cầm ch́a khóa vực thẳm và một chiếc xiềng khổng lồ ... bắt giữ ... xích lại ... ném xuống vực thẳm” (Rev 20:1-3), thế nhưng, theo Mầu Nhiệm Cánh Chung, theo ư nghĩa và chiều hướng của dụ ngôn cỏ lùng trong ruộng (xem Mt 13:24-30), Satan cùng với đồng bọn của hắn rồi cũng lại được “thả ra khỏi ngục của ḿnh... ra đi cám dỗ các dân nước khắp bốn phương trời ... chiếm cứ toàn thể xứ sở và vây hăm thành tŕ dấu yêu là nơi dân Chúa cắm trại” (Rev 20:7-9), cho đến khi “lửa từ trời xuống nuốt chúng đi. Ma quỉ là thành phần đă lừa đảo họ bị hất nhào xuống hồ diêm sinh, nơi con mănh thú và các tiên tri giả cũng bị ném vào đó. Ở đấy muôn đời chúng sẽ quằn quại ngày đêm” (Rev 20:10), cũng có nghĩa là cho đến khi “kẻ chết bị xét xử theo việc làm của ḿnh theo sổ sách ghi chép... Bấy giờ sự chết và âm phủ bị hất nhào xuống hồ lửa là lần chết thứ hai; ai không có tên trong sổ của kẻ sống đều bị hất nhào xuống hồ lửa này” (Rev 20:12,14).

 

Thực tế cho thấy cuộc chiến “phản kitô” bắt đầu từ con khổng long thực sự đang diễn tiến càng ngày càng trầm trọng, thậm chí đă đến hồi quyết tử một mất một c̣n, đến nỗi, “nếu giai đoạn ấy không được rút ngắn lại th́ không một người nào được cứu độ” (Mt 24:22). Thật vậy, “kẻ nào chối bỏ Chúa Giêsu là Đức Kitô th́ kẻ ấy là tên phản kitô” (1Jn 2:22), tức là “những người không công nhận Chúa Giêsu Kitô đến trong xác thịt” (2Jn 7), th́ trận chiến “phản kitô” quả đă lên đến Tuyệt Đỉnh của ḿnh rồi. Ở chỗ, về phương diện trần gian, con người đă tự cho ḿnh có toàn quyền tự quyết, bằng cách ban hành những khoản luật “phản kitô”, chẳng hạn cho phép phá thai những thai nhi yếu đuối vô tội, và cho phép trợ tử những bệnh nhân bất trị đáng thương, cả hai đều là thành phần “anh em hèn mọn nhất” (Mt 25:40,45) của Lời Nhập Thể; và về phương diện tôn giáo, cách riêng đối với Kitô Giáo, người ta chẳng những tỏ ra không c̣n tin tưởng mà c̣n tỏ ra bất kính đối với Thánh Thể của Lời Nhập Thể, cũng như đối với Vị Đại Diện bằng xương bằng thịt của Chúa Kitô trên trần gian là Đức Giáo Hoàng Rôma.

 

Đó là lư do “Giáo Hội trong thế giới ngày nay” (nội dung của Hiến Chế Mục Vụ về Giáo Hội Gaudium et Spes), kể từ Công Đồng Chung Vaticanô II, đặc biệt qua Sắc Lệnh về Hoạt Động Truyền Giáo của Giáo Hội Ad Gentes (cho các dân nước) ngày 7-12-1965, đă đặc biệt phát động việc truyền giáo, sau đó, qua Tông Thư Evangelii Nuntiandi của Đức Thánh Cha Phaolô VI, ban hành ngày 8/12/1975, về việc truyền bá phúc âm hóa trong thế giới tân tiến, và qua Thông Điệp Redemptoris Missio của Đức Thánh Cha Gioan Phaolô II, ban hành ngày 7-12-1990, về sự khẩn thiết của việc Giáo Hội truyền giáo, đều đă đẩy mạnh việc truyền giáo cho tới cùng. Đúng vậy, chính trong lúc “sự dữ gia tăng làm cho ḷng mến của hầu hết trở nên nguội lạnh” (Mt 24:12) như thế mới có hiện tượng và mới cần đến hoạt động “tin mừng về nước Thiên Chúa được loan truyền khắp thế giới như một chứng từ cho tất cả mọi dân nước. Chỉ sau đó mới tới cùng tận” (Mt 24:14).

 

Tóm lại, nếu cuộc chiến “phản kitô” chỉ chấm dứt khi Chúa Kitô hoàn toàn tỏ ḿnh ra, qua việc phán xét thế gian về ḷng yêu thương phải có đối với thành phần “anh em hèn mọn nhất” của Người (Mt 25:40,45), thành phần Người là Lời Nhập Thể đă “kết hợp một cách nào đó” và đă đồng hóa với họ; và nếu “Chúa Kitô xuất hiện lần thứ hai ... để mang ơn cứu độ cho những ai trông đợi Người” (Heb 9:28), không riêng ǵ những ai sống “tới cùng tận”, mà là cho hết thảy mọi người, những người một khi được ánh sáng thật soi chiếu (xem Jn 1:9), đă “trung kiên đến cùng” (Mt 24:13), trong việc tin nhận “Lời đă hoá thành nhục thể” (Jn 1:14), và tuyên xưng “Thày là Đức Kitô, Con Thiên Chúa hằng sống” (Mt 16:16) “đă đến trong thế gian” (Jn 11:27), th́ quả thực: Lời Nhập Thể là Tuyệt Đỉnh Thời Gian.

 

·        Đối với Kitô hữu, thời gian có một tầm vóc hết sức quan trọng. Trong tầm vóc của thời gian, thế giới đă được tạo thành; trong thời gian, lịch sử cứu độ được thể hiện, khi đạt đến tột điểm của ḿnh ở vào lúc thời gian viên trọn nơi Mầu Nhiệm Nhập Thể, cũng như sẽ đạt đến đích điểm của ḿnh nơi cuọâc trở lại hiển vinh của Con Thiên Chúa vào lúc tận cùng thời gian. Nơi Chúa Giêsu Kitô, Lời hóa thành nhục thể, thời gian mặc lấy một tầm vóc của Thiên Chúa, Đấng tự ḿnh hằng hữu. Việc Chúa Kitô đến thế gian đă mở màn cho ‘những ngày sau hết’ (x. Heb 1:2), cho ‘giờ tận cùng’ (x. 1Jn 2:18), cũng như mở màn cho thời điểm của Giáo Hội, một thời điểm sẽ kéo dài cho đến lúc Chúa Kitô đến thế gian lần sau hết”.

 

(Tông Thư Ngàn Năm Thứ Ba Đang Đến Tertio Mellennio Adveniente, đoạn 10)

 

(Bài viết trên đây  đă được phổ biến trong cùng số báo 12/1999 trên

Nguyệt San Hiệp Nhất của Cộng Đồng CG/VN/GP Orange,

cũng như trên Nguyệt San Dân Chúa Mỹ Châu

và Nguyệt San Dân Chúa Âu Châu)