Chuùa Nhaät

9/6: Á Thánh Mary Taigi (1769-1837)

Lập gia đ́nh năm 20 tuổi

Anne Mary Giannetti lấy một công nhân tên Dominic Taigi.

Được ơn nói tiên tri,

Nhiều hồng y, nữ hoàng, người giầu, kẻ nghèo tuốn đến gia đ́nh này.

Được thị kiến thấy mặt trời đội mạo gai.

Chịu cay đắng ở miệng và nhức đầu khủng khiếp,

Nhất là vào các Ngày Thứ Sáu.

CHÚA NHẬT X QUANH NĂM


PHỤNG VỤ LỜI CHÚA

 

BÀI ĐỌC I: Hos 6:3b-6
“Ta muốn t́nh yêu, chớ không muốn hy lễ”.

 

Bài trích sách Tiên tri Hôsê.
Chúng ta hăy nhận biết Chúa và hăy ra sức nhận biết Chúa. Người sẳn sàng xuất hiện như vừng đông, và sẽ đến cùng chúng ta như mưa thuận và như mưa xuân trên mặt đất. Hỡi Ephraim, Ta sẽ làm ǵ cho ngươi? Hỡi Giuđa, Ta sẽ làm ǵ cho ngươi? T́nh thương các ngươi như đám mây ban sáng, như sương sớm tan đi. V́ thế, Ta dùng các tiên tri nghiêm trị chúng, và Ta dùng lời từ miệng Ta phán ra mà giết chúng. Án phạt các ngươi bừng lên như ánh sáng. V́ chưng, Ta muốn t́nh yêu, chứ không phải hy lễ. Ta muốn sự hiểu biết Thiên Chúa hơn là của lễ toàn thiêu.
Lời của Chúa.

 

Đáp ca: (Xin mời Cộng đoàn thưa)
Ai đi đường ngay thẳng, Ta chỉ cho thấy ơn Thiên Chúa Cứu độ.
1. Chúa là Thiên Chúa đă lên tiếng kêu gọi địa cầu, từ chỗ mặt trời mọc lên tới nơi lặn xuống. Ta không khiển trách ngươi về chuyện dâng lễ vật, v́ lễ toàn thiêu của ngươi đặt ở trước mặt Ta luôn.
2. Nếu Ta đói, Ta không cần phải nói với ngươi, v́ Ta là chủ địa cầu và mọi cái chứa đầy trong đó. Phải chăng Ta thèm ăn thịt ḅ, hay là Ta thèm uống tiết dê ư?
3. Hăy hiến dâng Thiên Chúa lời khen ngợi, và làm trọn điều khấn hứa cùng Đấng Tối Cao. Ngươi hăy kêu cầu Ta trong ngày khốn khó, Ta sẽ giải thoát ngươi và ngươi sẽ kính trọng Ta.

 

BÀI ĐỌC II: Rom 4:18-25
“Ông vững tin mà làm sáng danh Chúa”.


Bài trích thơ Thánh Phaolô Tông đồ gởi tín hữu Rôma.
Anh em thân mến, mặc dầu Abraham tuyệt vọng, ông vẫn tin rằng ḿnh sẽ trở thành cha nhiều dân tộc, như có lời đă phán với ông rằng: “Ḍng dơi ngươi sẽ như thế”. Và ḷng tin ông không nao núng, mặc dầu ông nh́n đến thân xác cằn cỗi của ḿnh, -- v́ ông đă gần trăm tuổi, -- và tuổi già tàn tạ của Sara. Ông đă không cứng ḷng hồ nghi lời hứa Thiên Chúa, trái lại, ông vững tin mà làm sáng danh Thiên Chúa, ông biết chắc chắn rằng Thiên Chúa có quyền năng thi hành điều Người đă hứa. Bởi đấy, “việc đó đă được kể cho ông là sự công chính”. V́ khi chép rằng: “Đă được kể cho ông”, th́ không phải chỉ chép v́ ông mà thôi, mà v́ chúng ta nữa, là những kẻ tin vào Đấng đă cho Đức Giêsu Kitô, Chúa chúng ta, từ cơi chết sống lại, Người đă bị nộp v́ tội lỗi chúng ta, và đă sống lại để chúng ta được công chính hóa.
Lời của Chúa.


(Xin mời Cộng đoàn đứng)
Alleluia, alleluia. --- Chúa phán: “Nếu ai yêu mến Thầy, th́ sẽ giữ lới Thầy, và Cha Thầy sẽ yêu mến người ấy, và Chúng Ta sẽ đến và ở trong người ấy”. -- Alleluia.


PHÚC ÂM: Mt 9:9-13
“Ta không đến để kêu gọi người công chính, nhưng kêu gọi người tội lỗi”.


Tin Mừng Chúa Giêu Kitô theo Thánh Matthêô.
Khi ấy, Chúa Giêsu đi ngang qua, thấy một người ngồi ở bàn thu thuế, tên là Matthêô, Người phán bảo ông: “Hăy theo Ta”. Ông ấy đứng dậy đi theo Người. Và xảy ra là khi Người ngồi dùng bữa trong nhà, th́ có nhiều người thu thuế và tội lỗi đến ngồi đồng bàn cùng Chúa Giêsu và các môn đệ của Người. Những người biệt phái thấy vậy, liền nói với các môn đệ Người rằng: “Tại sao Thầy các ông lại ăn uống với những người thu thuế và tội lỗi như thế?” Nghe vậy, Chúa Giêsu bảo rằng: “Người lành mạnh không cần đến thầy thuốc, nhưng là người đau yếu! Các ông hăy đi học xem lời nầy có ư nghĩa ǵ: “Ta muốn ḷng nhân từ, chớ không phải là hy lễ”. V́ Ta không đến để kêu gọi người công chính, nhưng kêu gọi người tội lỗi”.
Phúc Âm của Chúa.
 



SUY NIỆM LỜI CHÚA

 

“Tôi muốn ḷng nhân lành hơn là của lễ”



Giai Đoạn Mùa Thường Niên: Liên Kết Phụng Niên

Mùa Thường Niên được chia ra làm 2 giai đoạn, giai đoạn sau Mùa Giáng Sinh và giai đoạn sau Mùa Phục Sinh. Giai đoạn Mùa Thường Niên sau Mùa Giáng Sinh thường kéo dài từ 5 tuần (Năm A: 2002; B: 1991, 1997; C: 1986, 1989) tới 9 tuần lễ (Năm B: 2000). Căn cứ vào giai đoạn dài ngắn của Mùa Thường Niên (sau Mùa Giáng Sinh) mà Mùa Thường Niên (sau Mùa Phục Sinh) được tiếp tục lại, sớm nhất vào tuần 9 (Năm C; 1989) và muộn nhất vào tuần 13 (Năm A: 1987; B: 2000; C: 1992). Từ trước đến nay (2002), chỉ có năm 1989 là liên tục, nghĩa là không mất một tuần nào giữa hai giai đoạn này: Ở chỗ, Mùa Thường Niên của năm 1989 này sau Mùa Giáng Sinh được kết thúc vào tuần thứ 5, và sau Mùa Phục Sinh cũng như sau sau 3 Chúa Nhật Lễ Trọng (Thánh Thần, Ba Ngôi, Thánh Thể bắt đầu Mùa Thường Niên Hậu Phục Sinh) được tái tục vào tuần thứ 9.

Ngoài ra, Mùa Thường Niên có năm liên tục sau khoảng cách có năm bị hụt mất một tuần. Chẳng hạn chu kỳ Năm A, năm 1987 và 1990 cùng được kết thúc sau Mùa Giáng Sinh ở tuần thứ 8 (ngày 1/3/1987 và 25/2/1995), nhưng sau Mùa Phục Sinh th́ năm 1987 tiếp tục vào tuần thứ 13 (28/6), tức thiếu tuần thứ 9, c̣n năm 1990 tiếp tục vào tuần 12 (ngày 24/6), tức liên tục không mất một tuần nào. Một trường hợp khác cũng trong chu kỳ A, năm 1993 và 1996, cả hai được kết thúc sau Mùa Giáng Sinh vào tuần thứ 7 (21/2/1993 và 18/2/1996), nhưng sau Mùa Phục Sinh, th́ năm 1993 tiếp tục vào tuần 12 (20/6), tức mất tuần thứ 8, c̣n năm 1996 tiếp tục vào tuần 11 (16/6), tức không mất một tuần nào. Riêng năm 2002 của chu kỳ A hôm nay, sau Mùa Giáng Sinh được kết thúc ở tuần thứ 5 (ngày 10/2), nhưng sau Mùa Phục Sinh và sau Ba Lễ Trọng, Mùa Thường Niên sau Mùa Phục Sinh được bắt đầu từ tuần thứ 10 (ngày 9/6), tức mất tuần thứ 6.

Một trong những lư do tại sao có sự kiện dài ngắn, sớm muộn và thiếu đủ này nơi Mùa Thường Niên giữa hai giai đoạn sau Mùa Giáng Sinh và Mùa Phục Sinh, có thể là v́ sự kiện đủ và đúng của các Mùa Phụng Vụ khác, Mùa Vọng (đủ 4 tuần hay tối thiểu đủ 4 Chúa Nhật) và Mùa Giáng Sinh (phải được cử hành vào đúng ngày 25/12 hằng năm), Mùa Chay (đủ 5 Chúa Nhật hay đúng 40 ngày kể từ Thứ Tư Lễ Tro đến Chúa Nhật Lễ Lá), Tuần Thánh (từ Chúa Nhật Lễ Lá cũng là Chúa Nhật Thương Khó kết Mùa Chay 40 ngày) và Mùa Phục Sinh (7 tuần lễ hay đủ 50 ngày trước Lễ Ngũ Tuần cử hành Biến Cố Chúa Thánh Thần Hiện Xuống).

Tuy nhiên, cho dù hai giai đoạn sau Mùa Giáng Sinh và Mùa Phục Sinh có liên tục hay mất một tuần nào đi nữa, Mùa Thường Niên vẫn không bị ảnh hưởng ǵ về ư nghĩa của ḿnh. Đúng thế, v́ giai đoạn khác nhau, mỗi giai đoạn gắn liền với một Mùa Phụng Vụ như thế, mà Mùa Thường Niên sau Mùa Giáng Sinh và Mùa Thường Niên sau Mùa Phục Sinh có một ư nghĩa, nội dung và chiều hướng khác nhau. Nếu ư nghĩa, nội dung và chiều hướng của Mùa Thường Niên Hậu Giáng Sinh, được bắt đầu từ Lễ Chúa Giêsu Chịu Phép Rửa, là Mầu Nhiệm Chúa Kitô Sự Sống Tỏ Ḿnh, th́ Mùa Thường Niên Hậu Phục Sinh, được bắt đầu từ Lễ Chúa Thánh Thần Hiện Xuống, là Mầu Nhiệm Chúa Kitô Sự Sống Tái Sinh. V́ chủ đề cho cả Mùa Thường Niên Hậu Phục Sinh là Mầu Nhiệm Chúa Kitô Sự Sống Tái Sinh, mà Giáo Hội của Người đă nhập cuộc, qua việc rao giảng về Người và làm chứng cho Người, cho tới khi Người lại đến trong vinh quang, một biến cố được Giáo Hội để kết thúc Phụng Niên của Giáo Hội với Lễ Chúa Kitô Vua. Có thể nói, nếu Mùa Thường Niên Hậu Giáng Sinh, chủ đề của Phụng Vụ (Lời Chúa) hướng về Mầu Nhiệm Chúa Kitô Sự Sống Tỏ Ḿnh, qua những việc Người làm chứng về ḿnh theo tác động của Thánh Thần, th́ Mùa Thường Niên Hậu Phục Sinh, chủ đề của Phụng Vụ (Lời Chúa) hướng về Mầu Nhiệm Chúa Kitô Sự Sống Tái Sinh, qua chứng từ của Giáo Hội được thực hiện bởi tác động của Thánh Linh. Bởi thế, cốt lơi của các bài đọc Phụng Vụ Lời Chúa của Mùa Thường Niên (Hậu Phục Sinh) phải được hiểu theo chiều hướng Giáo Hội, chiều hướng Chứng Từ Giáo Hội, hơn là chiều hướng Chúa Kitô Tự Chứng.

Chúa Nhật X Thường Niên Năm A: Ư Nghĩa Phụng Vụ

Căn cứ vào chiều hướng Phụng Vụ này, bài Phúc Âm Chúa Nhật X Năm A của Mùa Thường Niên (Hậu Phục Sinh) đây cần phải được hiểu như thế nào mới đúng?

Bài Phúc Âm hôm nay thuật lại sự việc Chúa Giêsu kêu gọi viên thu thuế Mathêu theo Người, rồi sau đó đă đích thân vào nhà của viên thu thuế này dùng bữa, nên Người đă bị nhóm Pharisiêu x́ xầm trách móc với các môn đệ của Người về việc Người chung đụng với hạng người xấu xa, nhưng Người đă nói rơ cho họ biết rằng: “Tôi đến không phải là để kêu gọi những kẻ tự cho ḿnh là người công chính mà là những người tội lỗi”. Theo chiều hướng của Mùa Thường Niên (Hậu Phục Sinh) về chủ đề Mầu Nhiệm Chúa Kitô Sự Sống Tái Sinh qua Chứng Từ Giáo Hội, bài Phúc Âm này cần phải được áp dụng vào trường hợp Giáo Hội, nghĩa là, Giáo Hội muốn làm chứng cho Chúa Kitô, muốn Chúa Kitô được thế gian nhận biết, thành phần môn đệ theo Người cũng phải giống như Người, ở chỗ, sống bằng t́nh thương, thương tội nhân, đến với tội nhân, chứ đừng tránh họ chỉ v́ khinh họ, như thành phần Pharisiêu xưa. Và chỉ có thế, chỉ khi nào môn đệ của Chúa Kitô biết thương người như thế, họ mới chứng thực sự họ là thành phần công chính, một t́nh trạng công chính bởi được cứu độ khỏi tội lỗi và sự chết nhờ Chúa Kitô Vượt Qua. Đó là lư do trong bài đọc hai, Thư Thánh Phaolô gửi Giáo Đoàn Rôma đă kết thúc như sau: “Chúa Giêsu là Đấng đă bị trao nộp cho tử thần v́ tội lỗi của chúng ta song đă sống lại v́ sự công chính của chúng ta”.

Phải, chính v́ Chúa Giêsu đă sống lại cho sự công chính của chúng ta, mà vào buổi tối ngày thứ nhất trong tuần, khi hiện ra với các tông đồ, Người đă thở hơi trên các vị mà phán: “Các con hăy nhận lấy Thánh Linh. Các con tha tội cho ai th́ tội người ấy được tha, các con cầm tội ai th́ tội người ấy bị cầm lại” (Jn 20:22-23). Qua hơi thở phát ra từ Thánh Thể Phục Sinh của Chúa Giêsu mà chẳng những các tông đồ được công chính hóa, mà các vị c̣n được ban cho quyền năng công chính hóa tha nhân nữa. Như thế, thừa tác vụ của Giáo Hội là thừa tác vụ của ḷng thương xót. Và các vị thừa tác là thành phần lănh nhận ḷng thương xót của Chúa, ḷng thương xót đă công chính hóa các vị, để các vị có thể ban phát cho thành phần tội nhân đáng thương như các vị. Đó là thừa tác vụ t́nh thương, một thừa tác vụ chẳng những liên quan trực tiếp đến thiên chức tư tế thừa tác của thành phần môn đệ Chúa Kitô trong việc ban phát Bí Tích Rửa Tội và Giải Tội. Thế nhưng, chưa hết, trước khi thừa tác vụ t́nh thương này có cơ hội thực hiện, trước hết cần phải có chứng từ t́nh thương được phát xuất từ tất cả mọi thành phần môn đệ Chúa Kitô, kể cả giáo dân lẫn giáo sĩ, để trở thành động lực thúc đẩy con người thế gian đến với Chúa, hay là một hấp lực lôi kéo con người tội nhân về với Chúa.

Bởi vậy, dù đă được công chính hóa bởi Phép Rửa, Kitô hữu vẫn không thể là chứng nhân của Chúa Kitô Tử Giá và cho Chúa Kitô Phục Sinh, nếu họ không sống t́nh thương của Chúa Kitô và như Chúa Kitô với những người đáng thương, về thể lư (nghèo nàn hay đau khổ) cũng như về luân lư (gian ác hay tội lỗi). Thậm chí họ không được tỏ thái độ khinh thường hay mất thiện cảm với những người anh em cũng là môn đệ Chúa Kitô nhưng không thuộc về Giáo Hội Công Giáo. Điển h́nh nhất là đối với quí giáo sĩ Hoa Kỳ đang bị tố cáo lạm dụng t́nh dục trẻ em, cũng như đối với những vị mục tử đă hành sử nội vụ, cuối cùng đă đi đến chỗ làm thiệt hại cho Giáo Hội địa phương nói riêng (nhất là về tài chính) và Giáo Hội hoàn vũ nói chung (thế giá và uy tín). Trong trường hợp này, theo chứng từ t́nh thương, Kitô hữu chúng ta cũng không được có những lời lẽ và thái độ chia rẽ hơn là xây dựng. Thậm chí đối những tay phá đạo, từ bên trong (cấp tiến) cũng như bên ngoài (bêu xấu như trong vụ nạn linh mục t́nh dục hiện nay tại Hoa Kỳ), Kitô hữu chúng ta cũng vẫn phải sống chứng từ t́nh thương, một chứng từ cần hơn bao giờ hết trong trường hợp này và đối với những thành phần này. Bởi v́, Chúa nói: “Tôi muốn t́nh thương hơn là lễ vật”.

 

(Đaminh Maria Cao Tấn Tĩnh, BVL)

 

     Ta muoán loøng nhaân töø

       

Traàn Myơ Duyeät

                                   

 

Taâm lyù hoïc khi ñeà caäp ñeán thaùi ñoä chaáp nhaän moät ngöôøi hay moät vaán ñeà, ngöôøi ta coù khuynh höôùng ñoùn nhaän moät ngöôøi maø tröôùc ñoù hoï khoâng laáy laøm thích hoaëc coù loăi, nhöng sau khaùm phaù ra laø coù ñieàu ñaùng yeâu, ñaùng quí, nhaát laø coù thieän chí söûa sai. Moät caùch töông töï, söï tha thöù maø ngöôøi ta daønh cho moät ngöôøi coù tinh thaàn söûa sai nhieàu khi coøn roäng löôïng hôn moät ngöôøi maø khoâng bao giôø bieát hay coù thaùi ñoä söûa sai. Thí duï, moät ngöôøi vaăn coù loái soáng buoâng tuùng, nay quyeát taâm laøm laïi cuoäc ñôøi thöôøng ñöôïc cha meï, hoï haøng, baïn höơu daønh cho söï deă daơi, ñoùn nhaän, vaø thöông yeâu, hôn moät ngöôøi khoâng coù nhöơng khuyeát ñieåm to lôùn nhöng laïi khoâng bao giôø cḥu söûa ñoåi. Trong Thaùnh Kinh hoâm nay, Chuùa Gieâsu cuơng ñaơ laøm ñieàu naøy khi ñoùn nhaän Maùttheâu moät ngöôøi thu thueá.

 

Sôû dó con ngöôøi thöôøng toû ra deă daơi vaø thoâng caûm vôùi moät ngöôøi coù khuyeát ñieåm maø bieát söûa ñoåi, hôn laø moät ngöôøi coù nhieàu tính toát nhöng laïi khoâng muoán thaêng hoa cuoäc soáng, v́ ai ai cuơng thöøa bieát raèng baûn thaân ḿnh vaăn coù nhöơng khuyeát ñieåm vaø khuynh höôùng xaáu. Chính ḿnh cuơng thaáy vui vaø khích leä khi coá gaéng hoaøn chænh moät khuyeát ñieåm naøo. Nhaát laø caûm thaáy sung söôùng, haïnh phuùc khi coù ai ñoù hieåu vaø thoâng caûm ñöôïc vôùi nhöơng yeáu ñuoái vaø khuyeát ñieåm cuûa ḿnh. Söï hoaùn caûi, hay chaáp nhaän moät ngöôøi coù tinh thaàn söûa sai ñöôïc coi nhö moät haønh ñoäng coù tính caùch giaùo duïc vaø tích cöïc. Ngöôïc laïi, thaùi ñoä töï maơn, töï taïi cuûa moät ngöôøi khoâng muoán söûa ñoåi ñöôïc hieåu nhö laø moät thaùi ñoä tieâu cöïc vaø xaáu, maëc duø chæ laø vaøi khuyeát ñieåm nhoû. Do ñoù, cuơng trong caùi nh́n taâm lyù, ngöôøi naøo toû ra ḿnh khoâng caàn söûa sai, hoaëc luoân luoân cho ḿnh laø ñuùng, laø nhöơng ngöôøi mang hoäi chöùng taâm lyù beänh hoaïn.

 

Ñuùng nhaát laø ta phaûi chaáp nhaän ḿnh coù loăi vaø saün saøng söûa loăi duø laø loăi nhieàu hay loăi ít. Ñieàu naøy Chuùa Gieâsu cuơng aùp duïng khi keâu goïi Maùttheâu hôïp taùc vôùi Ngaøi qua yù nghóa Tin Möøng ñöôïc trích daăn cuûa Chuùa Nhaät hoâm nay do chính oâng ghi laïi: “Chuùa Gieâsu ñi ngang qua, thaáy moät ngöôøi ngoài ôû baøn thu thueá, teân laø Maùttheâu, Ngaøi noùi vôùi oâng: “Haơy theo Ta”. Oâng ñaơ ñöùng daäy ñi theo Ngaøi” (Mt 9:9). Ñoù laø moät lôøi môøi goïi daán thaân, moät lôøi môøi goïi töø boû maø Ngaøi daønh cho Mattheâu. Ñoù cuơng laø moät thoâng caûm maø Chuùa Gieâsu muoán chia seû vôùi oâng veà nhöơng pheâ phaùn, ñaøm tieáu vaø khinh bæ maø ngöôøi ñoàng höông ñaơ daønh cho oâng trong vai troø moät chuyeân vieân thueá vuï ñöông thôøi. Hieån nhieân khi Ngaøi goïi oâng, th́ oâng khoâng phaûi laø ngöôøi hoaøn toaøn xaáu, nhöng cuơng khoâng phaûi laø ngöôøi hoaøn toaøn toát. Ñuùng ra oâng laø ngöôøi xaáu döôùi caùi nh́n cuûa ngöôøi Do Thaùi ñöông thôøi. Cuơng coù theå oâng laø ngöôøi xaáu thaät söï khi haønh ngheà thaâu thueá moät caùch baát coâng vaø tham lam.

 

Ñieåm noåi baät ôû ñaây laø Chuùa Gieâsu khoâng nh́n vaøo caùi xaáu tröôùc maët, khoâng quan nieäm veà oâng nhö nhöơng ngöôøi khaùc ñaơ töøng quan nieäm, nhöng ñaơ khaùm phaù ra thieän chí daán thaân vaø söûa sai cuûa Maùtheâu, vaø ñaơ cho oâng moät cô hoäi. Chính v́ theá, Ngaøi ñaơ môøi goïi oâng ñoåi ñôøi, thay ñoåi thaùi ñoä vaø loái soáng baèng moät cuoäc soáng daán thaân yù nghóa hôn. Ñaây laø ñieàu ñaơ caûm phuïc oâng, ñeán ñoä oâng saün saøng töø boû taát caû ñeå theo Chuùa nhö moät baøy toû chaân t́nh ñoái vôùi moät baäc thaày ñaơ hieåu vaø chia seû ñöôïc vôùi nhöơng suy tö cuûa ḿnh.

 

Lôøi môøi goïi daán thaân cuûa Maùttheâu cuơng laø lôøi môøi goïi maø Chuùa Gieâsu muoán daønh cho taát caû moïi ngöôøi chuùng ta, nhöơng toäi nhaân tröôùc maët Thieân Chuùa: “Vaø xaåy ra laø khi Ngöôøi ngoài duøng böơa trong nhaø Maùttheâu, th́ coù nhieàu ngöôøi thu thueá vaø toäi loăi ñeán ngoài ñoàng baøn cuøng Chuùa Gieâsu vaø caùc moân ñeä cuûa Ngaøi” (Mt 9: 10). Ai trong chuùng ta cuơng ñaơ coù laàn nghe thaáy tieáng môøi goïi aáy. Coù theå laø nhöơng tieáng môøi goïi ñaơ tôùi maø ta khoâng ñeå yù laéng nghe, hoaëc cuơng coù theå laø chuùng ta nghe qua roài boû ñoù. Qua duï ngoân ngöôøi gieo gioáng, chuùng ta hieåu ñöôïc ñieàu naøy laø nhöơng haït gioáng rôi vaøo nhieàu ṇ̃a ñieåm khaùc nhau nhö nhöơng taâm hoàn cuûa nhieàu ngöôøi ñaơ ñoùn nhaän Ngaøi vaø tieáng môøi goïi cuûa Ngaøi trong nhöơng hoaøn caûnh soáng vaø taâm lyù soáng khaùc nhau. Do ñoù, Chuùa Gieâsu cuơng mong muoán caâu traû lôøi cuûa moăi ngöôøi chuùng ta nhö caâu traû lôøi cuûa Maùttheâu.

 

Nhöng duø laø Maùttheâu hay ai ñi nöơa, chaáp nhaän lôøi môøi goïi cuûa Chuùa, böôùc ñi theo tieáng môøi goïi aáy vaăn laø nhöơng löïa choïn vaø thaùch ñoá lôùn lao. Baèng vaøo kinh nghieäm soáng thöôøng ngaøy cuơng nhö nh́n vaøo bieán coá trôû laïi cuûa oâng, khoâng ai daùm nghó raèng oâng ñaơ deă daøng vaø khôi khôi chieám ñöôïc ṇ̃a ṿ Toâng Ñoà, trôû thaønh Thaùnh Söû vaø ñöôïc moïi ngöôøi kính troïng. Neáu cuoäc ñôøi eâm aû nhö theá. Neáu cuoäc ñoåi ñôøi laïi suoâng seû nhö vaäy, sao goïi laø cao caû. Sao ñöôïc keå laø ñaùng khaâm phuïc vaø trôû thaønh maău möïc cho chuùng ta. V́ theá, khoâng nhöơng Maùttheâu maø ngay caû chuùng ta nöơa, neáu muoán ñoùn nhaän Chuùa vaøo cuoäc ñôøi ḿnh vaø muoán soáng theo lôøi Ngaøi, th́ ñieàu caên baûn nhaát vaăn laø hy sinh. Ñoù cuơng laø caùi giaù cuûa nhöơng ai muoán laøm moân ñeä Ngaøi.

 

Tuy nhieân, Chuùa Gieâsu qua Maùttheâu cuơng ñaơ noùi vôùi moïi ngöôøi raèng, ñöøng coù sôï haơi hoaëc thaát voïng neáu nhö thaáy ḿnh nhieàu khuyeát ñieåm. V́ Chuùa khoâng nh́n khuyeát ñieåm maø laø thieän chí: “V́ Ta khoâng ñeán ñeå keâu goïi ngöôøi coâng chính, nhöng keâu goïi ngöôøi toäi loăi” (Mt 9:13). Ñaây cuơng chính laø ñieàu noåi baät trong caùch thöùc Chuùa Gieâsu ñaơ ñoái xöû vôùi taát caû vaø rieâng vôùi moăi ngöôøi chuùng ta. Nhöng neáu Chuùa quaûng ñaïi tha thöù vaø môøi goïi chuùng ta, chuùng ta cuơng phaûi quaûng ñaïi tha thöù cho chính ḿnh vaø can ñaûm böôùc theo tieáng môøi goïi aáy baèng taát caû thieän chí quay veà vaø söûa sai, vaø vieäc laøm naøy khoâng maáy deă daøng. Trong caùc tröôøng hôïp beänh nhaân cuûa ngaønh taâm lyù, nhieàu ngöôøi mang taâm beänh naøy, ñoù laø hoï khoâng nhöơng ngang böôùng vaø chöôùng ñeán ñoä khoâng bao giôø chaáp nhaän moät yù kieán naøo cuûa baát cöù ai, ngöôïc laïi, hoï coøn saün saøng chaáp nhaän ñau khoå, cuøng cöïc ñeå baûo veä vaø ñi theo yù kieán cuûa ḿnh. Ngöôøi ngoaøi cuoäc môùi nh́n vaøo hoï thaáy raát caûm ñoäng vaø kính phuïc loái soáng nhö nghieät ngaơ vaø cḥu ñöïng aáy, nhöng hoï chæ laø nhöơng beänh nhaân raát ñaùng thöông. Nhöơng ngöôøi nhö theá khoâng bieát Thieân Chuùa nghó sao, chöù soáng vôùi baïn beø, soáng vôùi tha nhaân th́ thaät söï hoï laø moät vaáp ngaơ lôùn lao. Neáu laø choàng, laø cha, laø vôï, laø meï, hay laø con th́ hoï seơ laøm khoå taát caû moïi ngöôøi trong gia ñ́nh. Chính hoï, hoï cuơng khoâng bao giôø haïnh phuùc ñöôïc vôùi ḿnh, dó nhieân, laø vôùi baát cöù ai.

 

Toùm laïi, thaùi ñoä chaáp nhaän vaø thaùi ñoä söûa sai laø ñieàu Chuùa muoán nh́n thaáy nôi moăi Kitoâ höơu. Ngaøi khoâng chæ môøi goïi Maùttheâu maø thoâi, nhöng qua lôøi môøi goïi aáy, Ngaøi ñaơ môøi goïi taát caû chuùng ta. Phaàn moăi ngöôøi chuùng ta coù cam ñaûm ñaùp traû nhö Maùttheâu hay khoâng, vaăn laø moät thaùch ñoá cho cuoäc soáng ñaïo cuûa chuùng ta. Ñoái vôùi Thieân Chuùa th́ Ngaøi khoâng töø choái baát cöù ai, nhöng coù leơ con ngöôøi th́ laïi öa töø choái Thieân Chuùa bôûi v́ moät phaàn khoâng nhaän ra Ngaøi, maø coù leơ phaàn lôùn laø khoâng muoán söûa sai vaø töø boû chính con ngöôøi, taäp tuïc, thoùi soáng coá höơu cuûa ḿnh maø chuû ñieåm laø t́m cho ḿnh moät loái soáng deă daơi vaø khoâng muoán cḥu khoù; nhaát laø cḥu khoù v́ Chuùa, cḥu khoù ñeå neân toát vaø laøm ñeïp cho ñôøi. Vaäy neáu nhö chuùng ta nhaän ra tieáng môøi goïi cuûa Chuùa hoâm nay, phaûi chaêng chuùng ta ñaùp traû cuơng baèng moät thaùi ñoä quaûng ñaïi nhö Maùttheâu ñaơ laøm: “Oâng ñaơ ñöùng daäy ñi theo Ngaøi” (Mt 9:9), ñeå t́nh thöông vaø loøng nhaân töø cuûa Thieân Chuùa ñöôïc saùng toû nôi cuoäc ñôøi cuûa moăi ngöôøi chuùng ta: “ Ta muoán loøng nhaân töø chöù khoâng muoán hy leă” (Mt 9:13).