|
4/8 Thánh Gioan Vianney (1786-1859) Là Cha sở Họ Ars. Nổi tiếng là Cha Giải Tội. Ngồi ṭa suốt ngày để giải tội cho đoàn lũ dân chúng kéo đến với thánh nhân từ khắp nơi. |
CHÚA NHẬT XVIII QUANH NĂM
BÀI ĐỌC I: Is 55:1-3
“Hăy đến mua lúa mà ăn”
Bài trích sách Tiên tri Isaia.
Đây Chúa phán: “Hỡi tất cả những ai khát nước, hăy đến uống nước; hỡi kẻ không
tiền bạc, hăy đến mua lúa mà ăn; hăy đến mà mua rượu và sữa, không cần trả tiền
không cần đổi chác ǵ. Tại sao các ngươi không dùng tiền mà mua bánh, sao không
dùng tiền lương mà mua đồ nuôi thân? Vậy hăy lắng tai nghe, hăy đến ăn đồ bổ và
các ngươi sẽ được thưởng thức món ăn mỹ vĩ. Hăy lắng tai và đến cùng Ta, hăy
nghe, th́ các ngươi sẽ được sống; Ta sẽ kư kết với các ngươi một giao ước vĩnh
cửu, đó là những hồng ân đă hứa cho Đavit”.
Lời của Chúa.
Đáp ca: (Xin mời Cộng đoàn thưa)
Lạy Chúa, Chúa mở rộng bàn tay ra, và thi ân cho chúng tôi được no nê.
1. Chúa nhân ái và từ bi, chậm bất b́nh và giàu ân sủng.
Chúa hảo tâm với hết mọi loài, và từ bi với mọi công cuộc của Chúa.
2. Muôn loài để mắt cậy trông vào Chúa, và Ngài ban lương thực cho chúng đúng
theo giờ. Chúa mở rộng bàn tay ra, và thi ân cho mọi sinh vật được no nê.
3. Chúa công minh trong mọi đường lối, và thánh thiện trong việc Chúa làm. Chúa
gần gũi kẻ kêu cầu Ngài, mọi kẻ kêu cầu Ngài cách thành tâm.
BÀI ĐỌC II: Rom 8:35, 37-39
“Không một tạo vật nào có thể tách biệt chúng ta khỏi ḷng yêu mến của Thiên
Chúa trong Đức Kitô, Chúa chúng ta”
Bài trích thơ Thánh Phaolô Tông đồ gởi tín hữu Rôma.
Anh em thân mến, ai sẽ tách biệt chúng ta ra khỏi ḷng yêu mến của Đức Kitô
được? Hay là gian truân, buồn sầu, đói khát, trần truồng, nguy hiểm, bắt bớ,
gươm giáo sao? Nhưng chúng ta vượt thắng được trong tất cả những sự ấy, v́ Đấng
đă yêu thương chúng ta. Tôi chắc chắn rằng dù sự chết hay sự sống, dù thiên thần
hay các bậc quyền quư, tài sức, dù những sự hiện tại hay tương lai, hoặc sức
mạnh, dù cao hay sâu, dù tạo vật nào khác, cũng không có thể tách biệt chúng ta
ra khỏi ḷng yêu mến của Thiên Chúa trong Đức Giêsu Kitô, Chúa chúng ta.
Lời của Chúa.
(Xin mời Cộng đoàn đứng)
Alleluia, alleluia. --- Cha của Đức Giêsu Kitô, Chúa chúng ta đă soi ḷng trí để
chúng ta biết thế nào là sự cậy trông Chúa kêu gọi chúng ta. --- Alleluia.
PHÚC ÂM: Mt 14:13-21
“Mọi người đều ăn no”
Bài trích Phúc Âm theo Thánh Matthêô.
Khi ấy, Chúa Giêsu nghe tin Gioan Tẩy Giả đă chết, th́ Người rời bỏ nơi đó xuống
thuyền đi đến nơi hoang địa vắng vẻ. Dân chúng nghe biết, th́ từ các thành phố
đi bộ theo Người. Ra khỏi thuyền, Người thấy dân chúng đông đảo th́ thương xót
họ, và chữa những người bệnh tật trong họ. Chiều tới, các môn đệ đến gần thưa
Người rằng: “Đây là nơi hoang địa, mà giờ đă chiều rồi: xin Thầy giải tán dân
chúng, để họ vào các làng mạc mà mua thức ăn”. Nhưng Chúa Giêsu nói với các ông
rằng: “Họ chẳng cần phải đi, các con hăy cho họ ăn”. Các ông thưa lại rằng: “Ở
đây chúng con chỉ có năm chiếc bánh và hai con cá”. Người bảo các ông rằng: Hăy
đem lại cho Thầy”. Khi Người đă truyền cho dân chúng ngồi trên cỏ, Người cầm lầy
năm chiếc bánh và hai con cá, ngước mắt lên trời, đọc lời chúc tụng, bẻ ra và
trao cho các môn đệ, các ông nầy phân phát cho dân chúng. Mọi người đều ăn no.
Và người ta thu lượm được mười hai thúng đầy những miếng bánh vụn. Số người ăn
là năm ngàn người đàn ông, không kể đàn bà con trẻ.
Phúc Âm của Chúa.
“Các con hăy cho
họ ăn”
(Mt 14:16)
Trần Mỹ Duyệt
Có bao giờ bạn tự hỏi với ḿnh rằng, Thiên Chúa thật sự
quan tâm đến cuộc sống ḿnh như thế nào không? Hoặc có bao giờ bạn nhận ra ḿnh
thật sự có phúc v́ được hiểu biết và yêu mến một Thiên Chúa, Đấng không những
thông cảm được mọi nhu cầu tâm linh của ḿnh, mà c̣n gần gữi với tất cả những
nhu cầu của cuộc sống con người như thế nào không?
Thật sự là thế, chúng ta không những được dựng nên, giữa ǵn mà c̣n được chính
Ngài chăm nom, săn sóc một cách hết sức tỷ mỷ và đầy đủ nữa. Có lẽ v́ thế mà
Tôma Aquinas đă phát biểu như sau: “Nếu có một giây phút nào Thiên Chúa quên
không nghĩ đến ta, th́ lập tức giây phút ấy, ta trở về hư vô ngay”. Lời của
Thánh Tômas Tiến Sĩ khiến chúng ta thật sự phải suy nghĩ, và càng suy nghĩ,
chúng lại càng thổn thức, xúc động v́ biết rằng ḿnh được sinh ra, nuôi dưỡng,
và giữ ǵn bởi một Thiên Chúa đầy khôn ngoan, quyền uy, thánh đức, nhưng cũng
rất mực yêu thương.
Bạn hăy t́m cơ hội để đọc một lần toàn bộ Thánh Kinh, chắc chắn bạn sẽ đồng ư
với tôi rằng từng câu, từng chữ trong đó tất cả đều nói lên một điều này là,
Thiên Chúa rất mực yêu thương con người. Ngài yêu thương tất cả và từng người
bằng một t́nh yêu cao vời của một Thiên Chúa.
Ta có thể t́m được dấu chứng t́nh yêu Thiên Chúa trong kinh Lậy Cha, một kinh
nguyện do chính Chúa Giêsu đă dậy. Khi đọc đến những câu: “Lậy Cha chúng con ở
trên trời”, “Xin cho chúng con hôm nay lương thực hằng ngày”, “Xin tha nợ chúng
con. Xin cứu chúng con cho khỏi sự dữ”, chắc hẳn là bạn không thể nào mà không
nghĩ tới một người cha, một người cha rất nhân từ, xót thương và luôn rộng răi
với những lỗi lầm của con cái. Luôn quan tâm đến mọi nhu cầu kể cả nhu cầu cơm
bánh hằng ngày của con cái.
Trích đoạn Tin Mừng của Máthêu (Mt 14: 12-31), đă khiến chúng ta thật sửng sốt
khi nhận ra rằng, đích thân Chúa Giêsu đă lo lắng và quan tâm đến nhu cầu căn
bản của chúng ta. Ngài là người đă cảm được cái đói và cái khát của tất cả đoàn
lũ theo Ngài. Và Ngài đă đích thân ra lệnh cho các Tông Đồ phải lo liệu cho họ.
Nhưng Ngài thừa biết làm sao các ông có thể nuôi nổi từng ấy người trong hoang
địa. Rồi cũng phải đến tay Ngài thôi. Nhưng Ngài vẫn cứ làm thế để chứng tỏ rằng
không phải ai khác, dù là các Tông Đồ, có thể nuôi sống ta, mà là chính Chúa.
Chúa truyền các Tông Đồ lo chuẩn bị thực phẩm cho dân, những Ngài lại làm phép
lạ để có đủ thức ăn nuôi họ. Qua h́nh ảnh của lần thực thi phép lạ này, chúng ta
thật sự cảm thấy sung sướng và đầy tin tưởng biết bao, v́ biết rằng người mà
đang quan tâm lo lắng đến ḿnh không phải bất cứ ai, nhưng chính Thiên Chúa.
Thông thường khi nghĩ tới một vị thần linh, hay một vị chúa tể nào, con người
thường hay có thái độ sợ hăi và khép nép. Và thông thường h́nh ảnh của những
thần linh hay chúa tể ấy là h́nh ảnh đầy quyền uy và ở xa con người. Nhưng khi
nghĩ đến Thiên Chúa, chúng ta tự nhiên cảm thấy gần gũi, một sự gần gũi đến độ
chúng ta khó ḷng tưởng tượng và tin nổi. Làm sao một vị Thiên Chúa cao sang ngự
trên chín tầng trời lại có thể hạ ḿnh xuống và lo lắng cho con người từng miếng
cơm, manh áo. Cảm được, chia sẻ được, và gần gũi được với những thực tế như tầm
thường và không xứng đáng để Ngài để tâm tới. Và đó là h́nh ảnh của Thiên Chúa
chúng ta. Và đó là h́nh ảnh của một Thiên Chúa gần gũi với mỗi cuộc sống và từng
người. Chúng ta thật sự có phúc và thật sự hạnh phúc ở điểm này.
Có bao giờ bạn mơ thấy hoặc nghĩ rằng một lần nào đó, một vị Giáo Hoàng, một vị
Hồng Y, Giám Mục, hay linh mục đến thăm và ăn một bữa cơm với gia đ́nh bạn
không? Hoặc có bao giờ bạn được hân hạnh đón tiếp một vị tổng thống, quốc
trưởng, hoặc bộ trưởng tới gia đ́nh và cùng chia sẻ với gia đ́nh bạn một bữa ăn
thanh đạm không? Nếu có, hẳn là bạn cho ḿnh hạnh phúc và hănh diện lắm. Nhưng
trong thực tế, hằng ngày chúng ta vẫn gần gũi, thân mật và luôn có một Thượng
Khách ở với ḿnh, trong nhà ḿnh là Thiên Chúa đầy t́nh yêu thương. Chỉ tiếc một
điều là chúng ta ít khi để ư tới.
Thiên Chúa thương con người qua h́nh ảnh Chúa Giêsu thổn thức và chia sẻ tận
cùng sự đói khát của đoàn lũ theo Ngài. Điều này chứng tỏ một điều là Thiên Chúa
rất gần gũi và đi sát với con người và từng người. Nếu Ngài để ư tới từng miếng
cơm, manh áo cho chúng ta, th́ chúng ta c̣n phải lo ǵ? Phải chăng chỉ duy nhất
một điều là ở lại bên Ngài, nghe và thực hành lời Ngài.
“Chính các con
hăy kiếm cái ǵ đó cho họ ăn ǵ đi”
Phúc Âm Chúa Nhật XVIII Thường Niên hôm nay thuật lại việc
Chúa Giêsu làm phép lạ biến “năm ổ bánh và mấy con cá” ra nhiều để nuôi đám dân
chúng đă trung thành đi theo nghe lời Người giảng dạy cả ngày trời trong hoang
vắng. Thế nhưng, Chúa Giêsu không tự ḿnh làm việc này, mà Người đă làm với sự
cộng tác của các tông đồ.
Trước hết, Người thúc giục các vị hăy tự ḿnh thực hiện việc này: “Chính các con
hăy kiếm cái ǵ đó cho họ ăn đi”. Tại sao? Tại v́ cách giải quyết của các vị là
tránh né và phủi tay, như Phúc Âm hôm nay ghi nhận: “Đến chiều tối, các môn đệ
đến đề nghị với Người rằng: ‘Đây là nơi hoang vắng với lại đă muộn rồi. Xin Thày
hăy giải tán dân chúng để họ có thể đi đến các làng mua lương thực mà ăn’”. Sở
dĩ các môn đệ giải quyết một cách dễ dàng và nhanh chóng như vậy là v́ các ông
cũng thương dân, để ư đến dân, nhất là v́ chính các ông biết tự ḿnh các ông
không thể nào lo cho dân được, v́ họ quá đông, “chừng 5 ngàn người, không để phụ
nữ và trẻ em”, ngoài tầm tay của các ông. Thế nhưng, vấn đề ở đây không phải là
việc các ông thương dân và biết ḿnh, cho bằng sự kiện các ông không có ḷng với
dân!
Không phải hay sao, nếu có ḷng với dân, các ông sẽ biết cách và có cách giải
quyết vấn đề của dân ngay. Ở chỗ, thay v́ các ông xin Thày “hăy giải tán” họ để
họ tự lo lấy cho họ, các ông có thể thưa cùng Thày ḿnh rằng: “Xin Thày hăy cho
họ ăn”, v́ các ông biết Thày của các ông có thể làm được mọi sự cơ mà, qua những
lần các ông đă được tỏ tường chứng kiến thấy các phép lạ hiển nhiên Người làm
cho dân chúng. Chẳng lẽ lần này các ông đă quên thực tại này rồi? Hay lần này
chẳng lẽ các ông nghĩ rằng Thày của các ông không làm được điều ấy? Phải chăng,
chính v́ thế, chính v́ muốn nhắc lại cho các ông chẳng những về ư thức “các con
bảo Thày là ai” (Mt 16:15), mà c̣n về ư thức đối với sứ vụ và tinh thần phục vụ
của các ông nữa, Chúa Giêsu mới khéo lên tiếng nhắc nhở các ông bằng câu: “Chính
các con hăy kiếm cái ǵ đó cho họ ăn đi”.
Vô t́nh muốn tránh né nhưng lại bị Thày túm áo lại như thế, các ông đành phải
thành thực thú nhận: “Chúng con chẳng có ǵ ở đây cả, ngoại trừ 5 ổ bánh và vài
con cá thôi”. (Phúc Âm Thánh Marcô 6:38 cho biết rơ là 2 con cá). Trước tính
chất ngây ngô và tấm ḷng chân thành của ḿnh như vậy, Chúa Giêsu đă phải tự
ḿnh ra tay. Nhưng Người vẫn muốn các ông phải cộng tác với Người để làm việc
này. Ở chỗ, trước hết, các ông phải cung cấp cho Người những ǵ xứng hợp các ông
có, dù chỉ là một chút xíu chẳng là ǵ so với đám đông quá sức của các ông, đó
là “5 ổ bánh và mấy con cá”: “Các con hăy đem các thứ ấy lại đây cho Thày”. “5 ổ
bánh và mấy con cá” này rất quan trọng với các ông, v́ là phần ăn tối của Thày
tṛ các ông, phần ăn không thể nhường cho ai được, vả lại có nhường cũng không
đủ cơ mà. Chưa hết, các ông c̣n có nhiệm vụ phải sửa soạn để dân chúng có thể
lănh nhận những ǵ Người sắp sửa ban phát cho họ một cách đâu vào đấy, bằng việc
các ông bảo họ ngồi xuống trên cỏ theo lệnh của Người (x Mk 6:39; Jn 6:10). Tiếp
theo là chính việc các ông phải làm thừa tác viên phân phối cho dân chúng tất cả
những ǵ được Thày của các ông trao cho các ông, đó là tất cả những ǵ đă được
biến đổi một cách thần linh từ bàn tay quyền năng của Người. Và sau hết là việc
các ông cần phải thu lại tất cả những ǵ c̣n dư, những phần dân chúng ăn không
hết, chứ không được bỏ đi, phí của, dù “những mảnh c̣n lại” ấy chỉ là những phần
không cần nữa, chỉ là những ǵ nhưng không mà có.
Nếu những phân tích trên đây thực sự phản ảnh ư nghĩa của bài Phúc Âm hôm nay
cũng như phản ảnh ḷng mong đợi của Chúa Kitô nơi thành phần môn đệ của Người,
trong việc các vị thi hành thừa tác vụ làm quản lư ban phát các mầu nhiệm Thiên
Chúa được ủy thác cho các vị (x 1Cor 4:1), th́ quả thực bài Phúc Âm hôm nay cũng
hoàn toàn am hợp với chủ đề chung của Mùa Thường Niên Hậu Phục Sinh là Chứng Từ
Giáo Hội.
Thật vậy, Chứng Từ Giáo Hội, theo ư nghĩa của bài Phúc Âm bánh hóa ra nhiều hôm
nay, đă được Giáo Hội, qua Công Đồng Chung Vaticanô II, nhận thức và lần đầu
tiên tuyên xưng rơ ràng nơi Hiến Chế Tín Lư Về Giáo Hội Ánh Sáng Muôn Dân, ở
ngay trong câu thứ hai của đoạn mở đầu là: “Trong Chúa Kitô, Giáo Hội như là bí
tích hay dấu chỉ và như là phương tiện cho sự hiệp nhất mật thiết với Thiên Chúa
cũng như cho sự hiệp thông của toàn thể nhân loại” (Lumen Gentium, 1).
Tuy nhiên, để thực hiện được thừa tác vụ ban phát các mầu nhiệm của Thiên Chúa
vô cùng cao cả, một mầu nhiệm có tác dụng lạ lùng trong việc có thể hoàn toàn
làm thỏa măn ḷng người này, một thực trạng cũng đă được tiên tri Isaia trong
bài đọc thứ nhất cho biết, Chứng Từ Giáo Hội, Nhiệm Thể Chúa Kitô nói chung và
chi thể Kitô hữu nói riêng, cần phải mật thiết kết hiệp với Chúa Kitô như cành
nho dính liền với thân nho (x Jn 15:4-6), một thực trạng đă được Vị Tông Đồ Dân
Ngoại cảm nghiệm, chia sẻ và kêu gọi như sau: “Tôi tin chắc rằng dù tử thần hay
sự sống, dù thiên thần hay thiên phủ, dù hiện tại hay tương lai, dù quyền năng
mănh lực, dù cao vời hay sâu thẳm hoặc bất cứ một tạo vật nào cũng không thể
phân ly chúng ta khỏi t́nh Thiên Chúa yêu thương chúng ta trong Đức Giêsu Kitô,
Chúa chúng ta”.
Đaminh Maria Cao Tấn Tĩnh, BVL