|
8/9 Sinh Nhật Đức Mẹ Theo Cuốn Thần Đô Huyền Nhiệ, truyện về cuộc đời Đức Mẹ, như Mẹ tỏ cho Nữ Đáng Kinh Maria D’Agreda biết từ thế kỷ 17, th́ Mẹ hưởng thọ 70 tuổi thiếu 25 hay 26 ngày. Không biết có phải v́ thế mà giữa Lễ Mẹ Mông Triệu (15/8) và Lễ Sinh Nhật Đức Mẹ 8/9 chỉ cách nhau khoảng bằng ấy ngày? Chi tiết trên đây do người soạn dịch nghiên cứu và suy đoán. |
CHÚA NHẬT XXIII QUANH NĂM
BÀI ĐỌC I: Ez 33:7-9
“Nếu ngươi không chịu nói cho kẻ gian ác, th́ Ta đ̣i máu nó bởi tay ngươi”
Bài trích sách Tiên tri Êgiêkiel.
Đây Chúa phán: “Hỡi con người, Ta đă làm cho ngươi trở nên người lính canh nhà
Israel: vậy khi nghe lời miệng Ta nói, ngươi hăy loan báo cho chúng thay Ta. Khi
Ta phán cùng kẻ gian ác rằng: Hỡi kẻ gian ác, mi sẽ phải chết”; nếu ngươi không
chịu nói, để kẻ gian ác bỏ đường lối ḿnh: th́ chính kẻ gian ác sẽ chết trong sự
gian ác của nó, nhưng Ta đ̣i máu nó bởi tay ngươi. C̣n khi ngươi loan báo cho kẻ
gian ác bỏ đường lối nó, nếu nó không chịu bỏ đường lối nó, th́ nó sẽ chết trong
sự gian ác của nó, nhưng ngươi cứu được mạng sống ngươi.
Lời của Chúa.
Đáp ca: (Xin mời Cộng đoàn thưa) (Xin mời Cộng đoàn đứng)
Ước chi hôm nay các bạn nghe tiếng Người: Các ngươi đừng cứng ḷng.
1. Hăy tới, chúng ta hăy reo mừng Chúa, hăy hoan hô Đá
Tảng cứu độ của ta! Hăy ra trước thiên nhan với lời ca ngợi, chúng ta hăy xướng
ca để hoan hô Người!
2. Hăy tiến lên, cúc cung bái và sụp lạy, hăy qú gối trước nhan Chúa, Đấng tạo
thành ta. v́ chính Người là Thiên Chúa của ta, và ta là dân Người chăn dẫn, là
đoàn chiên thuộc ở tay Người.
3. Ước chi hôm nay các bạn nghe tiếng Người: Đừng cứng ḷng như ở Mêriba, như
hôm ở Massa trong khu rừng vắng, nơi mà cha ông các ngươi đă thử thách Ta, họ đă
thử Ta mặc dầu đă thấy công cuộc của Ta.
BÀI ĐỌC II: Rom 13:8-10
“Yêu thương là chu toàn cả lề luật”
Bài trích thơ Thánh Phaolô Tông đồ gởi tín hữu Rôma.
Anh em thân mến, anh em chớ mắc nợ ai ngoài việc phải yêu mến nhau. V́ ai yêu
người, th́ đă giữ trọn Lề luật. Đó là: Chớ ngoại t́nh, chớ giết người, chớ trộm
cắp, chớ làm chứng gian, chớ mê tham, và nếu có điều luật nào khác, th́ cũng tóm
lại trong lời này là: Ngươi hăy yêu mến kẻ khác như chính ḿnh. Ḷng yêu hương
không làm hại kẻ khác. Vậy yêu thương là chu toàn cả lề luật.
Lời của Chúa.
(Xin mời Cộng đoàn đứng)
Alleluia, alleluia. --- Chúa phán: “Thầy gọi các con là bạn hữu, v́ tất cả nhũng
ǵ Thầy đă nghe biết nơi Cha Thầy, th́ Thầy đă cho các con biết. --- Alleluia.
PHÚC ÂM: Mt 18:15-20
“Nếu nó nghe ngươi, th́ ngươi đă lợi được người anh em”
Bài trích Phúc Âm theo Thánh Matthêô.
Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng các môn đệ rằng: “Nếu anh em ngươi lỗi phạm, hăy đi
sửa dạy nó, riêng ngươi và nó thôi. Nếu nó nghe ngươi, th́ ngươi đă lợi được
người anh em. Nếu nó không nghe lời ngươi, hăy đem theo một hoặc hai người nữa,
để mọi việc được giải quyết nhờ lời hai hoặc ba nhân chứng. Nếu nó không nghe
họ, hăy tŕnh với cộng đoàn. Và nếu nó cũng không nghe cộng đoàn, ngươi hăy kể
nó như người ngoại giáo và như người thu thuế. Thầy bảo thật các con, những ǵ
các con cầm buộc dưới đất th́ trên trời cũng cầm buộc, và nhũng ǵ các con tháo
gỡ dưới đất th́ trên trời cũng tháo gỡ. Thầy bảo thật con, nếu hai người trong
các con, ở dưới đất, mà hiệp lời cầu xin bất cứ điều ǵ, th́ Cha Thầy, Đấng ngự
trên trời, sẽ ban cho họ điều đó. V́ ở đâu có hai hoặc ba người tụ họp nhân danh
Thầy, th́ Thầy ở giữa những người ấy”.
Phúc Âm của Chúa.
Suy Niệm Lời Chúa
“Nếu anh em các con làm điều sai trái phạm đến các con…”
(Chúa Nhật XXIII Thường Niên)
Thế nào là “Phạm Đến Các
Con”?
Một lần nữa, v́ chủ đề chung của Mùa Thường Niên Hậu Phục Sinh là chứng từ Giáo
Hội, do đó, như Chúa Nhật XXI, Giáo Hội đă bỏ một số đoạn Phúc Âm giữa bài Phúc
Âm Chúa Nhật tuần trước và tuần này. Chẳng hạn như đoạn về biến cố Chúa biến
h́nh trên núi, đoạn về việc Chúa chữa một em trai bị quỉ ám, đoạn tiên báo lần
hai về cuộc Vượt Qua của Người, đoạn về vấn đề nộp thuế cho đền thờ, đoạn về
việc trẻ em đến cùng Chúa, với lời Chúa khuyên đừng làm cho chúng bị gương mù và
đừng khinh thường chúng. Vậy vấn đề Giáo Hội trong bài Phúc Âm hôm nay là ǵ và
như thế nào?
Phân tích về bố cục của bài Phúc Âm hôm nay, chúng ta thấy có hai 3 ư tưởng
chính: ư tưởng thứ nhất là việc sửa lỗi cho nhau: “Nếu anh em làm ǵ sai trái
phạm đến các con, hăy sửa lỗi cho họ…”; ư tưởng thứ hai là quyền cầm buộc của
tông đồ đoàn: “Những ǵ các con cầm buộc dưới đất cũng sẽ bị trên trời cầm buộc…”;
và ư tưởng thứ ba là việc hiện diện thần linh: “Ở đâu có hai ba người hợp lại v́
danh Thày th́ Thày sẽ ở đó với họ”. Ba ư tưởng này hết sức liên hệ với nhau, nếu
chúng ta đặt vấn đề tại sao Chúa lại dạy các tông đồ ngày xưa, cũng như qua các
vị Người cũng cố ư dạy cho Kitô hữu chúng ta hậu lai sau các vị, một điều xem ra
có vẻ trái ngược với giáo thuyết của Người về tinh thần nhịn nhục yêu thương kẻ
thù (x Mt 5:39,44) và ḷng sẵn sàng thứ tha vô bờ bến như bài Phúc Âm tuần tới
đề cập đến (x Mt 18:22). Điều có vẻ mâu thuẫn trong bài Phúc Âm hôm nay là: “Nếu
anh em làm ǵ sai trái phạm đến các con, hăy sửa lỗi cho họ…”. Phải chăng Chúa
Giêsu có ư nói về những sự xúc phạm đến cá nhân ḿnh th́ ḿnh đi sửa lỗi cho anh
em ḿnh? Nếu vậy th́ đâu c̣n ǵ là trọn lành nữa! Chắc hẳn là Chúa Giêsu không
có ư nói như thế. Nhưng, căn cứ vào chỗ nào mà khẳng định như vậy?
Trước hết là ở cách sửa lỗi cho anh chị em ḿnh. Theo lời Chúa dạy trong cùng
bài Phúc Âm hôm nay th́ phải sửa lỗi cho anh chị em ḿnh từ từ: trước hết là
riêng ḿnh với họ, sau đó nếu cần mới tới chỗ có người làm chứng, và sau hết mới
bất đắc dĩ phải đưa ra cộng đồng giáo hội. Vậy th́ việc sửa lỗi cho nhau ở đây
là việc sửa cho nhau những lỗi phạm đến qui luật chung, chứ không phải những lỗi
phạm đến cá nhân ḿnh. Bởi v́, nếu một trong những người anh chị em của chúng ta
phạm đến cá nhân chúng ta, mà trước hội đồng giáo hội chỉ v́ họ mù tối không
nhận lỗi hay cứng ḷng không chịu ăn năn hối cải khi có lỗi với riêng tôi, chứ
không phải với giáo hội, lại loại trừ họ ra khỏi giáo hội th́ thật là rối đạo,
phản với tinh thần đi t́m con chiên lạc duy nhất trong đàn 100 con (x Lk
15:4-5).
Tại Sao “Phạm Đến Các
Con”?
Có hiểu như thế chúng ta mới thấy được những chữ “phạm đến các con” trong việc
sửa lỗi cho anh chị em ḿnh như lời Chúa Giêsu dạy trong bài Phúc Âm hôm nay đây
có một ư nghĩa hiệp thông hết sức sâu xa đúng với bản chất của Giáo Hội là một
cộng đồng hiệp thông, là một thân thể, một cơ cấu mật thiết đến nỗi chi thể này
đau th́ chi thể khác cũng cảm thấy nhức (x 1Cor 12:26), nhất là bộ óc, trung tâm
thần kinh hệ, nơi điều khiển cả toàn thân. Áp dụng tinh thần hiệp thông vào
trường hợp bài Phúc Âm hôm nay, Chúa Giêsu có ư dạy các tông đồ là thành phần
lănh đạo Giáo Hội của Người, thành phần mà cũng ngay trong bài Phúc Âm hôm nay,
được Người trao cho quyền cầm buộc và cởi mở tôi lỗi trần gian thay Người, là
các con phải yêu thương đàn chiên như chính Thày đă yêu thương chúng, đến nỗi,
các con có thể cảm thấy cái đớn đau của Thày cũng như nỗi buồn khổ như Thày, khi
các con thấy trong đàn của các con cũng là của Thày có những, hay dù chỉ có một,
con chiên lạc. Nó xúc phạm đến Thày cũng chẳng khác ǵ như đă “phạm đến các
con”, v́ các con hết ḷng mến yêu Thày (x Jn 21:15-17), nên một với Thày. Không
phải hay sao, chính v́ mối hiệp thông nên một vô cùng gắn bó mật thiết này giữa
Chúa Kitô là đầu và chung Giáo Hội là thân thể của Người (x Eph 5:23, 25) cũng
như riêng Kitô hữu là chi thể của Người, mà ai xúc phạm đến Kitô hữu là phạm đến
chính Người. Điển h́nh nhất là trường hợp Người tỏ ra với Saulê đang hung hăng
phi ngựa trên đường Damasco đế bắt bớ Kitô hữu thời giáo hội sơ khai ở
Giêrusalem: “Saulê, Saulê, sao ngươi bắt bớ Ta?” (Acts 9:4).
Về phần Thánh Phaolô cũng thế. Thánh nhân đă yêu mến Chúa Kitô, yêu mến giáo
thuyết của Người đến nỗi, ngài cảm thấy như “phạm đến các con”, nên ngài đă
không thể không lên tiếng công khai sửa lỗi cho chính vị lănh đạo Giáo Hội là
Tông Đồ Phêrô, khi thấy Đấng thay mặt Chúa Kitô trên trần gian đă có những tâm
tưởng phản kitô (x Mt 16:23), được tỏ ra ngay trước mặt cả cộng đồng Giáo Hội và
Dân Ngoại bấy giờ ở Antiôkia: “Ngay khi tôi nhận thấy rằng họ (Phêrô, Banabê và
một số người Kitô hữu Do Thái) tỏ ra không được ngay thẳng với chân lư của phúc
âm, tôi đă nói với Cepha ngay trước mặt mọi người như sau: ‘Nếu ngài là một
người Do Thái sống theo những đường lối của Dân Ngoại hơn là của Do Thái th́ tại
sao ngài lại bắt Dân Ngoại chấp nhận sống theo các đường lối của dân Do Thái chứ?’”
(Gal 2:14). Ở đây, sở dĩ Vị Tông Đồ Dân Ngoại Phaolô phải cấp thời “sửa lỗi cho
anh em ḿnh”, chứ không theo thứ tự ba cấp như Chúa Giêsu dạy trong bài Phúc Âm
hôm nay, là v́ việc Thánh Phêrô đang ăn uống với Dân Ngoại, khi vừa thấy nhóm Do
Thái của Tông Đồ Giacôbê đến th́ liền ẩn mặt đi kẻo bị rắc rối với nhóm cắt b́
này, là một tác hành xẩy ra trước mắt mọi người, và là một gương mù cả thể, tác
hại trầm trọng đến đức tin của cả thành phần Kitô hữu thuộc cộng đồng Do Thái
lẫn Kitô hữu thuộc giáo đoàn Dân Ngoại tiên khởi Antiôkia. Dầu sao, việc vị Tông
Đồ Dân Ngoại Phaolô làm ở đây chẳng những cho thấy về đức mến ngài hết sức hiệp
nhất nên một với Chúa Kitô và Giáo Hội của Người, mà về đức tin ngài c̣n nắm
vững được chân lư phúc âm, nắm vững được tất cả những ǵ Chúa Kitô dạy nữa, bằng
không, ngài đă không dám ra mặt sửa lỗi cho anh em ḿnh như thế. Tuy nhiên, việc
thánh Phaolô sửa lỗi cho thánh Phêrô như vậy không phải chỉ liên quan đến vấn đề
tín lư đức tin mà c̣n đến cả món nợ bác ái nữa, món nợ được chính thánh nhân nói
đến ở đầu bài đọc hai hôm nay: “Anh em không mắc nợ ai điều ǵ ngoài món nợ thắt
buộc chúng ta phải yêu thương nhau”. Nghĩa là, v́ yêu kính vị tông đồ lănh đạo
của ḿnh mà thánh Phaolô không thể nào lại để cho vị tông đồ cả ấy phải sống
trong lầm lạc, trái lại, v́ đức ái thúc đẩy, thánh nhân t́m cách cấp tốc cứu vị
lănh đạo của ḿnh bằng việc giải phóng của chân lư đức tin (x Jn 8:32).
Ngoài trường hợp ngoại lệ cần phải sửa lỗi cho anh chị em của ḿnh một cách cấp
tốc và công khai như thánh Phaolô với thánh Phêrô như thế, việc sửa lỗi, khôn
khéo nhất và hiệu nghiệm nhất, bao giờ cũng phải theo cách Chúa dạy trong bài
Phúc Âm hôm nay. Chúa Giêsu đă làm gương điều này. Chẳng hạn như lần Người quở
trách thánh Phêrô nặng lời, được bài Phúc Âm tuần trước thuật lại, nhưng chỉ
riêng Người với Phêrô thôi, v́ bấy giờ Vị Tông Đồ Phêrô này kéo Người ra một bên
mà can ngăn Người. Đối với tông đồ Giuda Ích Ca đă có ư định phản nộp Người,
nhưng trong các môn đệ chưa một ai biết, Người cũng không công khai tuyên bố
trước mặt các vị, nhưng chỉ âm thầm nhắc khéo cho đương sự mà thôi, thậm chí c̣n
rửa chân cho cả hắn nữa (x Jn 13:5,18-30). C̣n việc Chúa Giêsu nghiêm nghị và
thẳng thắn trách móc thành phần luật sĩ và biệt phái một cách thậm tệ trước mặt
dân chúng và các môn đệ của Người (x Mt toàn đoạn 23) là v́ những hành động của
thành phần này đă công khai hóa, nhất là những hành động giả h́nh bất chính của
thành phần đóng vai tṛ thừa kế Moisen trong việc giảng dạy lề luật này có thể
như men (x Mt 16:6) làm gương mù gương xấu tác hại cho những ai đơn sơ nhẹ dạ
như trẻ nhỏ (x Mt 18:5-9).
Tóm lại, qua bài Phúc Âm hôm nay, với ba ư tưởng chính đă được nhắc lại ở đầu
bài, sửa lỗi cho nhau, quyền linh tháo cởi và việc Chúa hiện diện, Chúa Giêsu
muốn tỏ cho chúng ta thấy rằng cần phải thực hiện việc sửa sai trong Giáo Hội,
nhất là bởi những vị có trách nhiệm, như hàng giáo phẩm chẳng hạn. Bởi v́, các
vị lănh đạo nói chung trong Giáo Hội, ngoài cá nhân Thánh Phêrô (x Mt 16:19), đă
được Chúa Giêsu trao cho quyền cầm buộc và tháo cởi, thành phần như vai tṛ
“canh giữ nhà Yến Duyên” của tiên tri Êzêkiên trong bài đọc một hôm nay. Và tất
cả những ǵ Giáo Hội phán quyết, qua quyền bính tối cao của Giáo Hoàng kế vị
Thánh Phêrô, cũng như qua Hàng Giáo Phẩm hợp với Giáo Hoàng, như qua các Công
Đồng Chung, đều là những ǵ phát xuất từ chính Chúa Kitô mà ra, v́ Người ở giữa
các vị, khi các vị nhân danh Người mà qui tụ lại để lên án, bác bỏ, phán quyết
hay định tín một điều ǵ liên quan đến tín lư và luân lư. Lịch sử cho thấy, các
Công Đồng Chung quả thực đă đóng vai tṛ này, cách riêng vai tṛ thực hiện việc
sửa lỗi cho những ǵ “phạm đến các con”, bằng việc bác bỏ những lạc thuyết, và
nếu cần, không ngần ngại phạt vạ tuyệt thông cho những ai nhất định không tuân
hợp với Giáo Hội, đúng như lời Chúa Giêsu căn dặn trong bài Phúc Âm hôm nay:
“Nếu họ thậm chí coi thường cả Giáo Hội th́ hăy xử với họ như là một Dân Ngoại
hay một người thu thuế”.
Đaminh Maria Cao Tấn Tĩnh,
BVL
S Ử A S A I
Trần Mỹ Duyệt
Tâm lư chung con người thường hay dễ dăi với ḿnh và khắt khe với người. Một
hành động sửa sai mang tính cách tích cực, cũng không đi ra ngoài tâm lư này:
Người ta sẽ dễ dàng tự bào chữa cho ḿnh, tha thứ cho ḿnh; nhưng lại gay gắt và
khe khắt trong việc kết án người khác.
Cũng trong tâm thức chung, con người ít khi nhận ḿnh có lỗi ngay cả khi không
thể chối căi được. V́ thế mới có các luật sư, quan toà và hệ thống ṭa án để
định tội và xét xử những hành động sai trái mà kẻ chủ mưu vẫn khăng khăng chối
căi. Nhiều người cho rằng tuy kẻ phạm pháp chối tội trước mặt quan toà, trước
ṭa án hay trước anh em ḿnh, nhưng với lương tâm, họ vẫn không thể nào chối căi
được. Điều này không hoàn toàn đúng, v́ cũng có không ít người, do hành động cố
t́nh trong những sai trái của ḿnh mà tiếng lương tâm không c̣n khả năng thức
tỉnh. Trường hợp này ta gọi là những con người với lương tâm chai đá.
Để duy tŕ và phát triển được t́nh thân hữu mà vẫn không phải bị mang tiếng nhu
nhược, hoặc tiếp tay với những lỗi lầm của ḿnh và của kẻ khác, chúng ta t́m
thấy trong trích đoạn Tin Mừng của Mátthêu như sau:
“Nếu anh em người lỗi phạm, hăy sửa dậy nó, riêng ngươi và nó thôi. Nếu nó nghe
ngươi, th́ ngươi đă được lợi người anh em. Nếu nó không nghe lời ngươi, hăy đem
theo một hoặc hai người nữa, để mọi việc được giải quyết nhờ lời hai hoặc ba
nhân chứng. Nếu nó không nghe họ, hăy tŕnh với cộng đoàn. Và nếu nó cũng không
nghe cộng đoàn, ngươi hăy kể nó như người ngoại giáo và thu thế” (Mt 18: 15-17).
Trích đoạn Tin Mừng trên đă diễn tả một cách hết sức tâm lư về thái độ con người
cần phải có đối với nhau, nhất là trong lănh vực sửa sai những lỗi lầm cho nhau,
nổi bật nhất về ba phương diện: 1) hiểu biết, 2) nhẫn nại, và 3) khách quan.
Chúa Giêsu đă cho chúng ta bài học cụ thể và cần thiết ấy không ngoài mục đích
giúp chính những người mang danh đạo đức, nhiệt thành muốn giúp đỡ kẻ khác. V́
nhiều khi, do ḷng sốt sắng quá mức, hoặc do tâm lư khe khắt với người, rộng răi
với ḿnh mà làm cho những việc làm tốt đẹp trở thành khuyết điểm.
- Hiểu biết: Trước hết việc sửa sai một khuyết điểm nào dù là ở nơi ḿnh hay
người khác, th́ sự hiểu biết căn nguyên, lư do và hoàn cảnh là điều cần thiết.
Nhiệt thành mà thiếu tri thức sẽ không đem lại kết quả tốt. Để hiểu biết rơ hơn
về hoàn cảnh và lư do đưa đến những lỗi lầm và khuyết điểm, Chúa Giêsu đă nói:
“Nếu anh em người lỗi phạm, hăy sửa dậy nó, riêng ngươi và nó thôi” (Mt 18:15).
Đây là những tư tưởng khôn ngoan và tâm lư trong trường hợp cần sửa sai một
người. V́ thông cảm là con đường dẫn đến hiểu nhau, và chia sẻ được những ưu tư
và những thầm kín nhất của nhau.
- Nhẫn nại: Trong toàn bộ trích đoạn Tin Mừng trên, ngoài ra c̣n thấy một điểm
hết sức quan trọng và hầu như được Chúa Giêsu nhắc lại dưới nhiều h́nh thức, đó
là tính nhẫn nại. Trước hết cần nhẫn nại t́m hiểu người anh em ḿnh. Tiếp tới là
nhẫn nại t́m hiểu thêm về những đóng góp của người khác. Tiếp tới nữa mới đưa ra
công luận, tức là quần chúng. Và sau cùng, nếu những ư kiến chung kia không được
chấp nhận, lúc ấy mới có hành động dứt khoát về khuyết điểm của người anh em ấy:
“Nếu anh em người lỗi phạm, hăy sửa dậy nó, riêng ngươi và nó thôi. Nếu nó nghe
ngươi, th́ ngươi đă được lợi người anh em. Nếu nó không nghe lời ngươi, hăy đem
theo một hoặc hai người nữa, để mọi việc được giải quyết nhờ lời hai hoặc ba
nhân chứng” (Mt 18:15-16).
Những diễn tiến này nói lên thái độ nhẫn nại và chờ đợi trong hy vọng. Đây cũng
là tâm lư sửa sai chung, đặc biệt, đối với những ai mà ta cho là khó dậy, khó
bảo. Nhiều khi chính do sự sốt sắng, nóng nẩy của ḿnh mà làm hỏng chuyện. Thánh
Kinh đă có lời nhắc nhở về điều này: “Đừng sửa phạt khi nóng giận”. Khi nóng
giận, chính ḿnh không làm chủ được ḿnh, làm sao có thể đủ b́nh tĩnh để phán
đoán, để sửa sai người khác.
- Khách quan: Điểm quan trọng sau cùng mà Chúa Giêsu muốn nhấn mạnh ở đây khi
chúng ta cần phải kết án, hoặc phán xét người này, người khác, đó là tính cách
khách quan.
Như đă đề cập ở trên, tâm lư chung con người thường hay có những phán đoán bất
công và thiếu khách quan, nhất là những điều dẫn đến sự phúc lợi cho chính ḿnh.
Khách quan, do đó, phải được quan tâm và lưu ư khi đề cập đến thái độ sửa sai và
hướng dẫn người khác. Có những chuyện mà ta tưởng chừng như thật, và vội vàng,
hấp tấp quyết đoán. Những rồi sau này mười, hai mươi năm sau, khi thời gian và
lịch sử đă gạn lọc tính cách chủ quan, lúc ấy mới thấy rằng sự phán đoán và lên
án nhất thời là sai trái, là thiếu công bằng. Tôi nhớ lại một bài báo mà tôi đă
có dịp đọc gần 30 năm trước. Bài báo đề cập đến một tội phạm v́ mang tội ăn cắp.
Quan toà bực tức hỏi anh làm sao mà mới chỉ 3 tháng sau khi được tha, anh lại
phạm tội ăn cắp như thế? Anh đă trả lời rằng, nếu quan ṭa ở vào trường hợp tôi
th́ cũng không hành động khác hơn. Tôi biết tôi có lỗi, và tôi đă cố gắng sửa
sai. Nhưng rồi 3 tháng qua không một hăng xưởng, không một nơi nào cho tôi một
cơ hội để làm việc, để hoàn lương. Tôi đói khổ, vất vả và tủi nhục. Thật ra, tôi
cũng không nghĩ rằng ḿnh cần thiết phải ăn cắp, nhưng v́ không có ǵ ăn, thành
thử tôi đành phải hành động như thế. Ở vào hoàn cảnh này, quan toà nghĩ như thế
nào?
Trong khi làm chánh án xử vụ án “ngoại t́nh”, Chúa Giêsu chỉ hỏi những kẻ cáo
buộc người phụ nữ một câu duy nhất: “Ai thấy ḿnh vô tội th́ hăy ném viên đá đầu
tiên” (Gio 8:7). Và thế là người thiếu phụ được trắng án. Bởi v́ không ai dám
nhận ḿnh vô tội, và trên thực tế cũng chẳng có ai là vô tội.
Tóm lại, thái độ sửa sai của ta phải bao gồm ít nhất ba yếu tố mà Chúa đă đề ra
qua trích đoạn Tin Mừng vừa kể trên, đó là phải thái độ hiểu biết, nhẫn nại, và
khách quan. Khi cần sửa sai người này, người khác, nóng nẩy, chủ quan, và thiếu
hiểu biết sẽ chỉ làm cho thiện chí chúng ta trở thành một động lực làm xa dần
t́nh bằng hữu và tạo thêm hố chia cách.