GIÁO HỘI HIỆN THẾ
Tháng 1/2005
Ý Chỉ Ðức Thánh Cha
Ý Chung: “Xin cho tất cả những ai đang hoạt động tại Trung Đông biết dấn thân hơn nữa trong việc xây dựng hòa bình”.
Ý Truyền Giáo: “Xin cho những nơi truyền giáo được tăng thêm những vị thừa sai thánh đức và biết quảng đại dấn thân loan báo Tin Mừng của Chúa Kitô cho tất cả mọi người”.
__________________
NGÀY 18 THỨ BA |
Phái đoàn Tôn sư Do Thái khắp Thế Giới về Vatiacan để cảm tạ ĐTC GPII
Vào ngày Thứ Ba 18/1/2005, ĐTC GPII tiếp phái đoàn Do Thái gồm 160 vị lãnh đạo, tôn sư cùng ca trưởng, những người đến để ngỏ lời cám ơn ngài về những nỗ lực ngài thực hiện để hòa giải hai niềm tin giữa hai tôn giáo. Sở dĩ có cuộc triều kiến này là để mừng kỷ niệm 40 năm Tuyên Ngôn “Nostra Aetate” về việc Giáo Hội Công Giáo với Tôn Giáo Ngoài Kitô Giáo được Công Đồng Chung Vaticanô II công bố ngày 28/10/1965.
Phái đoàn Do Thái này gồm có những nhân vật đặc biệt như Obed Ben-Hur, lãnh sự Do Thái ở Tòa Thánh; Amire Ofek, lãnh sự Do Thái về truyền thông ở Nữu Ước; Tôn sư Adam Mintz, chủ tịch Hội Đồng Chư Tôn Sư Ở Nữu Ước; Shmuel Rene Sirot, cựu tôn sư trưởng ở Âu Châu và Pháp quốc; David Lincoln, tôn sư trưởng Hội Đường ở Park Avenue Nữu Ước; Shlomo Riskin, tôn sư trưởng ở Efrat Giêrusalem; và Tôn sư Joseph Arbid ở Đại Hội Đường Rôma. Ngoài ra còn có 12 ca trưởng Do Thái, thành phần đã có mặt trong buổi hòa nhạc ở Đại Hội Đường Rôma từ hôm trước để trình diễn cho phái đoàn đại biểu và đại diện của Vatican cũng như cộng đồng Do Thái ở Rôma.
Theo bản công bố của Tổ Chức Mở Đường là cơ quan xin được có cuộc triều kiến này thì vị chủ tịch sáng lập của tổ chức là Gary Krupp nói:
“Sứ vụ Mở Đường của chúng tôi đó là việc mang những con người thiện tâm lại với nhau, bất kể tôn giáo của họ, cũng như việc khéo léo phá đổ những bức tường cản trở vấn đề gặp gỡ ấy.
“Đức Thánh Cha Gioan Phaolô II đã từng làm điều này cả mấy thập niên. Thật là xứng hợp để chúng tôi khiêm tốn ngỏ lời cám ơn ngài về tất cả những gì ngài đã thực hiện cho nhân dân Do Thái của Trái Đất, nhờ đó, mở đường tiến đền hòa bình đích thực trên Mặt Đất”.
Tôn sư Jack Bemporad, giám đốc Trung Tâm Tìm Hiểu Liên Tôn cũng đã lên tiếng như sau:
“Đây là lần đầu tiên trong lịch sử các vị tôn sư đại diện cho tất cả mọi ngành Do Thái giáo từ khắp nơi trên thế giới cùng nhau để chung tiếng tạ ơn Đức Giáo Hoàng Gioan Phaolô II cũng như Giáo Hội Công giáo về tất cả những gì họ đã thực hiện để xây dựng những chiếc cầu nối cảm thông và tương kính giữa các người Do Thái và Công giáo.
“Trong lịch sử thế giới, 40 năm qua được thấy như là thời gian cách mạng nhất và đáng kể nhất đối với việc tiến bộ nơi mối liên hệ giữa Do Thái và Công Giáo. Từ Công Đồng Chung Vaticanô II và với sự lãnh đạo của Đức Giáo Hoàng Gioan Phaolô II, Giáo Hội Công giáo đã thực hiện những bước tiến rất xa trong việc xây dựng những mối liên kết mới với nhân dân Do Thái dựa trên hỗ tương tính và lòng cảm mến chân thực.
“Không có một vị giáo hoàng nào đã từng thực hiện nhiều hay để ý nhiều đến vấn đề thiết lập một mối liên hệ huynh đệ giữa những người Công giáo và Do Thái như Đức Giáo Hoàng Gioan Phaolô II. Ngài là vị Giáo hoàng đầu tiên đến viếng thăm hội đường Do Thái ở Rôma. Ngài đã ban hành văn kiện “Chúng Ta Tưởng Niệm” về Cuộc Tàn Sát Người Do Thái.
“Ngài đã thiết lập những liên hệ ngoại giao trọn vẹn với quốc gia Do Thái. Và ngài đã xin người Do Thái thứ tha cho tất cả những hành động quá khứ chống Do Thái giáo của con cái nam nữ thuộc Giáo Hội Công giáo, trong cuộc ngài hành hương đến Do Thái trong năm 2001. Đối với tôi, đó thực là một cuộc cách mạng. Tôi tin rằng Đức Giáo Hoàng Gioan Phaolô II sẽ được coi là một đại chuyên viên chữa lành mối liên hệ giữa người Công giáo và Do Thái.
“Những nỗ lực của Đức Giáo Hoàng Gioan Phaolô II và Giáo Hội Công giáo vươn đến nhân dân Do Thái là những gì hết sức đáng kể, vì những nguồn quan trọng nhất liên quan đến vấn đề bài Do Thái chủng và chống Do Thái giáo suốt giòng lịch sử vẫn là các giáo huấn của Công giáo.
“Bằng việc từ khắp nơi trên thế giới về Vatican, thành phần tôn sư chúng tôi muốn nói rằng ‘xin cám ơn ngài’”.
VẤN ĐỀ CỨU MA TRỪ QUỈ
Những biến động gần đây về những cái chết cho việc sùng bái ở Âu Châu đã cho thấy một vấn đề đã bị coi thường, đó là tình trạng càng ngày càng hào hứng với việc phò Satan và thế giới huyền bí, nhất là nơi thành phần thanh thiếu niên. Đó là lý do tại sao Đại Học Tòa Thánh Regina Apostolorum và GRIS, một nhóm Ý quốc giám sát những giáo phái tai hại, đã tổ chức một khóa về “Trừ Quỉ và Cầu Nguyện Giải Phóng”. Khóa này, một khóa chỉ mở cho các vị linh mục và chủng sinh, sẽ được thực hiện vào Tháng 2, 3 và 4/2005.
Cha Pedro Mendoza Pantoja là một trong thành phần ban tổ chức Cuộc Họp Tiên Khởi Toàn Quốc Mễ Tây Cơ của Những Nhà Trừ Quỉ và Những Người Phụ Tá Giải Phóng, vào thời khoảng 31/8-2/9/2004 ở trung tâm của hội đồng giám mục nước này. Cuộc họp đã thu hút được 500 tham dự viên. Vị linh mục này điều hợp công việc của 8 vị trừ quỉ theo vùng trong tổng giáo phận Mexicô City. Ngài đã trả lời cho Zenit qua một cuộc phỏng vấn về những vân đề như Vị trừ quỉ là ai? Phải chăng ai cũng có thể trở thành người trừ quỉ? Người ta cần phải làm gì khi họ nghĩ rằng họ là nạn nhận bị quỉ ám hay khi biết rằng có người ở trong trường hợp bị quỉ ám như thế? v.v. Theo vị linh mục chuyên gia trừ quỉ 6 năm vừa rồi thì:
"Satan sử dụng một số những sách lược để tách lìa chúng ta khỏi Thiên Chúa. Những gì ma quỉ chuyên chú đó là làm cho chúng ta bị lẫn lộn, hoặc bằng cách làm cho chúng ta tin rằng hắn không hiện hữu và nếu hắn không hiện hữu thì cũng chẳng có hỏa ngục hay thiên đàng, nên chúng ta cũng chẳng cần phải sợ bị xa lìa Thiên Chúa. Ngoài ra, thay vào đó, hắn hiện hình bằng những thứ áp đảo và ám ảnh để dữ dội hành hạ những ai mở cửa tiếp đón hắn, làm cho họ sợ hãi hắn và không cố gắng đóng cửa lại mà cứ tin tưởng vào hắn".
Cũng trong năm 2004, ở Việt Nam đã xẩy ra một câu chuyện đươc linh mục Antôn Nguyễn Ngọc Sơn thuật lại trong bản Hiệp Thông của Hội Đồng Giám Mục Việt Nam số 26-27, tháng 10/2004, một câu truyện cũng đã được phổ biến trên ít là hai tờ Nguyệt San Công Giáo Việt Nam hải ngoại, đó là Nguyệt San Đức Mẹ Hằng Cứu Giúp số 11/2004, trang 37-44, với tựa đề “Cầu Cho Người Đã Khuất”, và Nguyệt San Dân Chúa Mỹ Châu số 12/2004, trang 19-24, với tựa đề “Rao Giảng Tin Mừng Cho Người Đã Khuất”. Trong phần kết luận câu truyện mà chính vị linh mục thuật lại là chứng nhân và là vị “rao giảng tin mừng cho người đãkhuất”, tác giả đã đặt ra một số vấn đề liên quan đến tín lý và đức tin Kitô giáo cần phải được giải quyết. Sau đây là nguyên văn các vấn nạn được vị linh mục này nêu lên:
1. “Trong xã hội Việt Nam hôm nay, bùa ngải, thư yểm là chuyện có thật, nhất là nơi những người buôn bán, như ta từng nghe nói: ‘ngậm ngải tìm trầm’ hay ‘bùa yêu’ của một vài người thỉnh về. Bùa ngải này dựa trên nền tảng nào? Quyền lực này bắt nguồn từ đâu: từ ma quỉ hay chỉ là một điều kỳ diệu mà khoa học chưa khám phá?
2. “Theo niềm tin chung của người tií hữu Công giáo, các linh hồn sau khi chết sẽ ra trước tòa Chúa phán xét để rồi hoặc sẽ lên thiên đàng, vào luyện ngục hay xuống hỏa ngục. Vậy phải giải thích như thế nào về những linh hồn vất vưởng như ông Giuse Trần Đình Sang và các bạn bè của ông? (Ở đây vị linh mục muốn nói đến sự kiện là ông Sang 63 tuổi, tử trận ngày 13/12/1973 tại ngay nơi đang được gia đình cô Maria Trần Thị Phương Quỳnh 26 tuổi thuê mướn để kinh doanh đã 3 năm, đó là căn nhà số 46/5C Chu Văn An, quận Bình Thạnh Thành Phố Hồ Chí Minh)?
3. “Ma quỉ có thể tác động vào những người vô tội và nhập vào họ để gây nên bệnh tật, đau đớn bất kể tự do và ý muốn của người bị nhập?
4. “Làm sao ma quỉ lại có thể ở lâu trong những người đó như vậy, trong khi miệng họ vẫn cầu kinh, dự lễ, rước Mình Thánh Chúa?
5. “Các tôn giáo khác có những nghi thức, bài kinh để trừ tà ma, diệt quỉ như trong tông phái Mật Tông của Phật giáo ở Việt Nam, Tích Lan, Ấn Độ hay Chân Ngôn Tông ở Nhật Bản. Nhiều người tín hữu hình như muốn đồng hóa các nghi thức này của tôn giáo với sự mê tín dị đoan. Vậy cần phải hiểu thế nào trong tinh thần đối thoại liên tôn của Kitô giáo?
6. “Có cần phải phân biệt ‘ma’ khác với ‘quỉ’ để có thái độ thương xót hơn đối với ‘ma’ và đúng đắn hơn vơiù ‘quỉ’? (Đến đây, để chứng minh vấn đề cần phải ‘rao giảng tin mừng cho người đã khuất’, linh mục tác giả đã trích dẫn những lời Thánh Kinh Tân Ước như sau:)
“Thư 1Pr 3, 19-22 nói rõ: vì Đức Kitô chết cho mọi người nên mọi người đều có thể được cứu độ bằng những cách thế không ai có thể ngờ được. Hơn nữa, vì Đức Kitô là Đấng ‘phán xét kẻ sống và kẻ chết’, mà tiêu chuẩn để phán xét là Tin Mừng, nên trước đó, kẻ chết cũng cần được nghe công bố Tin Mừng (x. 1Pr 4, 5-6; x F. Gomez, Kitô học, Chương Đức Giêsu xuống ngục tổ tông, Tập II, tr. 135tt). Đức Kitô rao giảng Tin Mừng cho cả kẻ chết có nghĩa là Người đã hoàn tất sứ mạng cứu độ đối với mọi người. Những người đã chết cũng cần được ‘rửa tội’ bằng cách tuyên xưng lòng tin và tình yêu đối với Đức Kitô. Do đó, vào thời các Kitô hữu thế hệ đầu tiên, ở Côrintô chẳng hạn, người ta đã có nghi thức chịu phép rửa thay cho kẻ chết (x. 1Cr 15,29). Hành động của ông Sang hay những linh hồn khác đã khiến tôi nhớ đến sứ mạng phải truyền giáo cho cả những người đãkhuất. Như thế có lẽ ta không nên nói trừ ma, diệt quỉ mà phải cứu ma, trừ quỉ theo nghĩa Kitô giáo chăng?”
Đaminh Maria Cao Tấn Tĩnh, BVL
(còn tiếp)