6
Trước
khi bước vào văn pḥng, Tâm đă thấy được
nụ cười niềm nở chào đón của Mai-Linh,
cô thư kư trẻ trung, tài hoa và rất dễ thương
của ḿnh.
Chưa
bao giờ nàng đi làm trễ. Văn pḥng đại lư
xuất nhập cảng của chàng chỉ duy có hai nhân viên,
nàng và chàng. Văn pḥng mở cửa từ 9 giờ sáng đến
6 giờ chiều mỗi ngày. Thế nhưng, ngày nào nàng
cũng đến từ 8 giờ sáng để làm
những việc lặt vặt, sửa soạn cho một
ngày sống mới, như pha cà phê, sắp xếp ngăn
nắp bàn giấy của chàng và của nàng, hút bụi, lau
bàn ghế tiếp khách, lau lọt pḥng vệ sinh v.v.
Tóm
lại, nàng coi việc làm ăn của chàng như là
của chính nàng, như của hai vợ chồng làm ăn với
nhau. Không phải là Tâm không biết ǵ đến t́nh cảm
của Mai-Linh đặc biệt dành cho ḿnh. Nàng chẳng
những kính phục ḿnh như một ông chủ, một đại
ca, mà c̣n mến thương ḿnh như một người
t́nh lư tưởng, một người chồng sáng giá.
Với
nhan sắc không thua kém vợ chàng là bao nhiêu, tính nết
lại dịu dàng, làm việc chịu khó, tinh khôn quán
xuyến, trẻ trung nhưng không đua đ̣i theo thời
trang trưng diện quá đáng, là những yếu tố
biến nàng trở thành thần tượng chẳng
những của cả đám trẻ đang sinh hoạt
sống đạo hằng tuần với nàng, mà c̣n
của cả những tay thương gia làm ăn với
chàng nữa. Thế nhưng, ḷng nàng đă đầy chàng.
Nàng không thể tiếp nhận ai được nữa.
Không ai có thể thay vị thế của chàng nơi nàng.
Nàng vẫn chỉ biết có chàng và nhất định đợi
chờ chàng, nhất là từ ngày vợ chàng ly dị chàng.
Thật
ra, không phải là Tâm không cảm kích trước t́nh yêu
của một người con gái rất khả ái lại
say mê chàng như thế. Nhất là trong hoàn cảnh độc
thân bất đắc dĩ, cô đơn như chàng
hiện tại. Thế nhưng, trừ khi sức sống đạo
nội tâm sâu xa của chàng bị giảm sút cách nào, và t́nh
yêu chân chính siêu nhiên mà chàng dành cho người vợ đáng
thương của chàng không c̣n nghẹn ứ trong tim chàng
như lúc này nữa, bấy giờ chàng mới có thể
giơ tay lên đầu hàng, ngoan ngoăn để cho Mai-Linh
hằng kiên tŕ công hăm nhào vô chiếm cứ ḷng chàng.
Cuối
tuần vừa rồi, dẫn hai con đi Disneyland chơi,
sau khi nghe xong câu chuyện của người phụ
nữ đang cần sự giúp đỡ của một
cặp vợ chồng có thể chấp nhận dưỡng
dục đứa trẻ mà chị sắp sinh song v́ hoàn
cảnh hai mẹ con không thể sống với nhau được,
chàng đă đưa cho chị ta tấm danh thiếp
của Mai-Linh, với ư định hôm nay chàng sẽ nói
chuyện với nàng ...
Hôm nay
Tâm có ư đến sớm hơn mọi hôm để share
việc sửa soạn văn pḥng làm việc với
Mai-Linh. Đẩy cửa bước vào. Nghe thấy
tiếng giật nước trong pḥng vệ sinh đối
diện với bàn giấy tiếp khách của Mai-Linh. Tâm
ngồi ngay vào chổ của cô thư kư, tủm tỉm
cười, chờ đợi. Cánh cửa pḥng vệ sinh vừa
bật mở, chỉ đợi có thế, Tâm lên tiếng:
- Chào bà
chủ.
Mai-Linh
giật ḿnh, đưa tay lên chặn ngực:
- Chúa
ơi, (thở phào nhẹ nhơm), ông anh của em nát em
kiểu này th́ em chỉ có chết sớm thôi đấy. Mà
sao hôm nay anh ra sớm vậy, em chưa thu dọn xong mà.
- Th́ ra
giúp em một tay cho nó nhanh. (Tâm hân hoan nh́n Mai-Linh). Theo tinh
thần của Chúa Kitô, làm đầu là làm đầy tớ,
do đó, làm chủ như anh không phải chỉ lo giải
quyết vấn đề thương vụ mà khinh thường
bỏ qua những việc nhỏ nhặt tầm thường
trong văn pḥng. Trên thế gian này, ngoại trừ
những ǵ là tội lỗi, không có việc ǵ là xấu.
Xấu hay không là do ở ḷng con người. Bởi
thế mà Chúa Kitô mới khẳng định cái làm cho con
người ra dơ nhớp bẩn thỉu là do những
tâm tưởng xấu xa phát xuất từ ḷng của con
người mà ra.
- Mới
sáng sớm đầu tuần ông anh đă cho em gái điểm
tâm một bài morale ngon lành rồi đấy nhé.
Nói xong,
Mai-Linh đến rót một ly cà phê đen đem đến
cho Tâm.
- Cám
ơn em. (Tâm nh́n vào ly cà phê). Dầu sao anh cũng phải
công nhận rằng, việc làm ăn của anh, nếu
không có em, không thể có ngày hôm nay. Em thực sự đă lo
cho công việc làm ăn của anh chẳng khác ǵ như
của chính em.
- À, th́
ra đó là lư do lúc năy vừa thấy em anh đă lên
tiếng: "Chào bà chủ". (Mai-Linh cúi nh́n xuống đất).
Thật ra, nếu không có em, anh cũng có người khác
làm vậy, có khi họ c̣n làm ngon hơn em th́ sao. Làm việc
cho anh, hay cho ai cũng thế, nếu chỉ làm v́ đồng
lương hay v́ người chủ trần gian của
ḿnh mà thôi, th́ theo cảm nghiệm em vừa khám phá ra, là ḿnh
làm tôi hai chủ. Thế nhưng, thực tế cho
thấy, đúng như lời Chúa Giêsu nói, không ai có thể
làm tôi hai chủ. Do đó, sở dĩ em có thể hết
ḷng "làm tôi" cho anh là v́, trước hết và trên
hết, Thiên Chúa là chủ tể tối cao của em
hiện diện nơi anh.
Tâm hoàn toàn
sửng sốt trước lời phát biểu hết sức
sâu xa của Mai-Linh. Nàng đă hoàn toàn là một Mai-Linh khác
rồi, không c̣n là một Mai-Linh trong tâm tưởng của
chàng như chàng vừa nghĩ về nàng nữa. Hay là
tại chàng hững hờ với nàng đă đẩy nàng
ra xa chàng, xa thật xa, xa đến nỗi mối liên
hệ của nàng dành cho chàng không c̣n ở trong ṿng khí
quyển của trái đất, mà hầu như đă đi
vào vùng hoàn toàn phóng khoáng của chân không, vùng không c̣n bị
ảnh hưởng bởi lực hút tự nhiên của
trái đất nữa, của t́nh cảm tự nhiên
nữa.
- Chà, cô
thư kư của tôi hôm nay cũng hết xẩy rồi đấy
nhé. (Tâm đăm đăm nh́n Mai-Linh). Chắc cuối
tuần vừa rồi đă đi chia sẻ tâm linh ở đâu
rồi phải không?
- Lời
Chúa trong lễ Chúa Nhật tuần vừa qua đă đánh động
em và làm em suy nghĩ nhiều lắm. (Mai-Linh chân thành chia
sẻ). Những ǵ em vừa bộc phát một cách tự
nhiên là phản ảnh những tâm tư ám ảnh em
suốt cả cuối tuần qua. Em có linh cảm thấy
h́nh như Chúa cho em gặp anh để nhờ anh, qua đời
sống gương mẫu và qua những chia sẻ
sống đạo theo Lời Chúa của anh, em có thể đến
với Ngài như ngày hôm nay đây...
Tâm chợt
sáng mắt mỉm cười nh́n thẳng vào Mai-Linh:
- Anh có
thể đoán ṃ được phần nào Thánh Ư sâu
nhiệm của Thiên Chúa nơi em rồi. Chiều nay, mời
em đi ăn tối với anh, chúng ta sẽ t́m hiểu với
nhau xem sao.
Một
ngày làm việc của Tâm và Mai-Linh hôm đó hầu như hoàn
toàn yên lặng. Kể cả điện thoại, đôi
khi mới kêu lên một tiếng ngắn và được
giải quyết hết sức gọn. H́nh như vừa
làm, mỗi người vừa theo đuổi một tâm
tư riêng. Bữa ăn trưa chung cũng không có những
chia sẻ sôi nổi như mọi hôm, ngoài việc hỏi
thăm sinh hoạt cuối tuần của nhau và tin tức
chung trong cộng đồng Công Giáo nói riêng và Người
Việt nói chung. Cho tới hết giờ làm việc, hai
người cùng lái xe đến Olive Garden, một tiệm
ăn Ư, chứ không phải Tầu hay Việt, v́ Tâm
muốn thay đổi món ăn quê hương quá quen
thuộc và muốn cho Mai-Linh vốn thích ăn xà lách thưởng
thức món rau sống trộn và bánh ḿ Đà Lạt của
họ.
Đến
ăn tối hơi sớm, hai người kiếm một
chỗ khuất trong một góc nhà hàng rộng răi, không sang,
không hèn. Coi menu, gọi order, chờ món ăn mang đến
...
- Sở
dĩ tối nay anh mời em đi ăn tiệm, (Tâm
bắt đầu nhập đề), trước hết,
là để cám ơn em bấy lâu nay chăm sóc của
ăn thức uống cho anh hằng ngày, sau nữa, để
mừng em v́ em đă được ơn Chúa rất đặc
biệt trong cuối tuần vừa qua, sau hết, chính
yếu là để chia sẻ và bàn luận với em
một việc liên hệ đến cả hai chúng ta.
Mai-Linh
chống tay vào cằm ngồi thật ngay ngắn đăm
đăm nh́n Tâm, không khỏi thắc mắc về cách
sử dụng ngôn từ hơi đặc biệt hôm nay
của chàng: "một việc liên hệ đến
cả hai chúng ta".
- Chà,
việc ǵ mà quan trọng vậy anh. Anh làm em hồi hộp
muốn đứng tim lần nữa rồi nè.
Người
nữ tiếp đăi viên nhà hàng người ngoại
quốc cao lớn trong bộ đồng phục bưng
giỏ bánh nóng c̣n phủ khăn kín và chậu xà lách
trộn đến, với hai ly cà phê kiểu Ư, ly cà phê
Espresso cho Mai-Linh và ly cà phê Cappuccino cho Tâm. Sau khi người
nữ tiếp đăi viên nhà hàng rời bàn, Tâm lấy tay
lật chiếc khăn phủ giỏ bánh ḿ ra, cầm
một chiếc bread stick trao cho Mai-Linh:
- Em đă
thưởng thức bánh ḿ Đà Lạt chưa. Loại
Bánh ḿ que ở đây tuy không ḍn và ngọt như bánh ḿ Đà
Lạt của ḿnh, nhưng h́nh thù của nó hơi giống
bánh ḿ Đà Lạt, ăn vào thấy nó ngầy ngậy,
nhất là ăn với món rau trộn này.
Nói xong,
Tâm dùng bàn tay phải vừa trao bánh cho Mai-Linh trộn đều
chậu rau xà lách lên.
-
Bảo đảm ăn món rau sống này em sẽ không bao
giờ phải đi tập thể dục thẩm mỹ.
Đưa đĩa đây anh xúc cho em.
Mai-Linh
quan sát Tâm vừa nói vừa làm xuất năy giờ, mỉm
cười ch́a đĩa của ḿnh về phía chậu xà
lách trộn có vẻ ngon lành.
- Hôm nay đến
lượt ông anh ra tay tiếp đứa em của ḿnh.
Chỉ có t́nh yêu thương nhau mới làm cho người
ta không phân biệt giai cấp để có thể chăm
sóc và phục vụ cho nhau như vậy mà thôi.
- Và
cũng chỉ có t́nh yêu thương nhau chân thật mới
làm cho người ta thực sự cảm thấy có
phận sự và hân hạnh phục vụ nhau mà thôi.
Cũng trong ư nghĩa và chiều hướng yêu
thương nhau v́ đức bác ái này, anh mới vừa đề
cập đến "một việc liên hệ đến
cả hai chúng ta". Đó là việc anh và em đứng
tên làm cha và làm mẹ nuôi của một thai nhi sắp
sửa được sinh vào đời.
Tâm
nhẩn nha kể cho Mai-Linh nghe tất cả đầu đuôi
câu chuyện của người phụ nữ mà chàng
gặp ở Disneyland cuối tuần vừa rồi, và cách
chàng giải quyết giúp chị ta khi trao tấm danh
thiếp của Mai-Linh cho chị ta. Cuối cùng Tâm hỏi
Mai-Linh:
- Đó
là "một việc liên hệ đến cả hai chúng
ta", em nghĩ sao?
- Từ
lúc em được ơn Chúa đến giờ, (Mai-Linh
nh́n que bánh đang cắn dở trên tay đang chống trên
bàn của nàng), em cảm thấy đời em hoàn toàn
thuộc về Chúa. Em đă dâng ḿnh cho Ngài, hoàn toàn tùy Ngài định
đoạt theo Thánh Ư toàn thiện và toàn năng của Ngài.
Có thể Ngài đă dọn ḷng em sẵn sàng trước khi
Ngài trao đứa nhỏ này cho em chăng! Đường
lối Chúa vô cùng huyền nhiệm: chúng ta chỉ nghe được
tiếng gió mà không biết nó từ đâu đến và
sẽ đi đâu, đúng như phúc âm thánh Gioan viết.
- Như
thế có nghĩa là em hoàn toàn và sẵn sàng chấp nhận
đứa nhỏ như con của ḿnh. (Tâm muốn
biết dứt khoát ư của Mai-Linh).
-
Thật ra, nhờ ơn Chúa, bây giờ em có thể v́ Ngài mà
không c̣n sợ thế gian nữa. Nếu thực sự Ngài
muốn em có một đứa con nuôi như thế, em
sẵn sàng ngay, cho dù có bị mang tiếng là gái chưa
chồng mà đă có con, hay cho dù những người
muốn tiến đến với em có v́ đứa
nhỏ mà hiểu lầm và khinh thường em. Nhưng,
vấn đề không phải ở chỗ là em có muốn
nhận đứa nhỏ hay không nhận nó, mà là ở
chỗ Chúa có muốn cho em nhận đứa nhỏ hay
không. Một người sống đạo sâu xa như anh
quá biết điều này. Do đó, em xin anh cho em một
tuần cầu nguyện để t́m hiểu rơ ư Chúa.
Phần em, ḷng em luôn open, luôn sẵn sàng để Chúa
muốn làm ǵ nơi em tùy theo Thánh Ư Ngài xếp định.
Ngài là Cha chúng ta. Ngài biết chúng ta cần những ǵ và
những ǵ có lợi nhất cho chúng ta cũng như vinh
danh nhất cho Ngài. B́nh an vui sống trong ṿng tay và dưới
ánh mắt săn sóc đầy ân t́nh thánh của Thiên Chúa là
Cha toàn năng trên trời của ḿnh không phải là
hạnh phúc cho chúng ta ở trên trần gian này hay sao anh!
Bỏ
ly cà phê xuống sau khi nhấp một ngụm cho ấm
giọng, Tâm tiếp lời Mai-Linh:
-
Những lời em vừa nói chứng tỏ càng lúc em càng
gần Chúa hơn bao giờ hết. Thiên Chúa là T́nh Yêu. Ngài
kéo chúng ta đến với Ngài là muốn dùng chúng ta làm
phương tiện để Ngài yêu thương, để
Ngài tỏ t́nh yêu của Ngài ra cho nhân thế, và để
thế nhân nhờ đức bác ái mà nhận ra chân lư,
nhận ra Ngài là Cha của họ. Chính v́ thế, là Kitô
hữu nếu chúng ta nói là chúng ta yêu Ngài mà trên thực
tế lại không yêu anh em ḿnh th́ chúng ta chỉ là kẻ nói
dối.
Người
phụ nữ phật tử kia đă quyết định
không sát sinh con ḿnh theo trào lưu hợp pháp bây giờ là qúi
lắm rồi. C̣n việc hy sinh hạnh phúc cá nhân để
ở vậy nuôi con đ̣i phải có một đức bác
ái cao cả, vượt trên cả t́nh mẫu tử tự
nhiên, trên hẳn t́nh đồng loại yêu nhau như
bản thân ḿnh, là điều không tuyệt đối
buộc chị ta.
Phần
anh, theo lời Chúa, bất cứ việc ǵ chúng ta làm cho anh
em ḿnh là làm cho chính Chúa, nghĩa là việc Chúa muốn chúng
ta làm. Do đó, anh đă không ngần ngại nhận lời
giúp chị phụ nữ này. Theo anh quan niệm, hoàn
cảnh thiếu hụt của tha nhân chính là dịp để
Kitô hữu thực thi bác ái, là dịp để đức
bác ái trọn hảo Kitô giáo tràn lan theo bản chất sung
măn của ḿnh. Đó không phải là ư nghĩa sâu nhiệm,
là chiều hướng thông ban của Thiên Chúa toàn thiện
muốn nhập thể làm người như chúng ta hay sao?
Đó cũng không phải là môi trường và mục đích
truyền giáo của Kitô hữu sống trong