thế gian mà không thuộc về thế gian hay sao? 

 

 

Với tinh thần sống đạo và truyền giáo đó, khi chấp nhận đứa con mà chị phụ nữ chịu sinh ra song không tiện nuôi nó, sẽ làm cho chính chị phụ nữ này nhận ra Thiên Chúa T́nh Thương qua việc làm bác ái của Kitô hữu chúng ta, sau nữa, sẽ giúp cho đứa nhỏ trở nên con Thiên Chúa qua Bí Tích Rửa Tội. Đời anh bây giờ không c̣n ǵ khác ngoài cuộc sống cho tha nhân. Nhưng anh vẫn cảm thấy cần đến một suitable partner, một người hỗ trợ xứng hợp như em, cho một thánh gia tân thời, làm nên bởi những phần tử chỉ sống với nhau trong đức bác ái cao cả".

 

 

Tủm tỉm cười, Mai-Linh đặt vấn đề với Tâm:

 

 

- Có phải đại ca của em muốn rủ em lập một tu hội đời không vậy?

 

 

Người nữ tiếp đăi viên nhà hàng lại xuất hiện, bưng ra hai đĩa order chính. Một đĩa Macaroni cho Mai-Linh, và một đĩa Spaghetti cho Tâm. Được đồng ư của cả hai người, cô tiếp viên nhà hàng nghiêng ḿnh xoáy xoáy ở đầu một ống tṛn nhỏ bằng bàn tay nắm lại, cho những sợi cheese trong đó rơi xuống trên từng đĩa món ăn order chính của mỗi người cho đến khi được bảo thôi. Tâm hỏi Mai-Linh:

 

 

- Em uống thêm cà phê nữa nhé.

 

 

- Cám ơn anh. (Mai-Linh bưng ly cà phê lên miệng). Cà phê chưa bao giờ làm em mất ngủ. Nhưng những điều chia sẻ của anh trong bữa ăn tối nay có thể sẽ làm em thao thức.

 

 

Bữa ăn tối của Tâm và Mai-Linh từ lúc bắt đầu ăn uống những món khai vị không ngờ đă lọt vào cặp mắt theo dơi tỉ mỉ của một người đẹp đang ngồi với một người đàn ông ở góc chéo với bàn của hai người. Ngồi quay lưng về phía người đẹp đang theo dơi ḿnh, Tâm không biết ǵ về nét mặt của người đẹp này thay đổi mỗi khi chàng tỏ ra những tác động chăm sóc cho Mai-Linh. Người đàn ông ngồi với người đẹp không hề biết những ǵ xẩy ra trong thâm tâm người đẹp, ngoài những đối đáp có vẻ bất thường của nàng. Lúc c̣n ở trên xe, đề cập đến dự tính lập gia đ́nh với nhau, nàng c̣n đang lưỡng lự như muốn mặc cả thêm với chàng. Đến khi ngồi vào bàn ăn được một chút, th́ chính nàng đặt lại vấn đề lập gia đ́nh với chàng:

 

 

- Anh có dự tính ǵ về việc lập gia đ́nh của chúng ta chưa?

 

   

 

- Ủa. (Người đàn ông hơi bỡ ngỡ nh́n chăm chú vào người đẹp của ḿnh). Anh cứ tưởng em cần một thời gian nữa cho ổn định tinh thần và đời sống, trước khi sống với anh chứ? Em đă quá biết anh chỉ yêu một ḿnh em thôi, đến nỗi đă chờ em đến gần tuổi thu của cuộc đời rồi. Chờ em thêm tí nữa cũng chẳng sao: "T́nh chỉ đẹp khi t́nh c̣n dang dở, đời hết vui khi đă vẹn câu thề" mà em. T́nh yêu mạnh hơn sự chết thế nào cũng làm cho người yêu măi măi trẻ trung và vui sống như vậy. Đừng thấy anh si mê theo đuổi em chung t́nh cho tới nay mà thương hại anh, hay lấy anh để bù vào chỗ trống của ḷng em cho hợp nghĩa đấy nhé.

 

 

Người đẹp long lanh đôi mắt lạnh lùng và điềm nhiên trả lời:

 

 

- Cho dù tôi có yêu ai đi nữa, nhưng bây giờ quyết định lấy anh th́ không phải là tôi đă chấp nhận hy sinh theo điều kiện của t́nh yêu nên một hay sao, và anh cũng không thấy rằng anh đang có giá hơn người ta hay sao? Vẫn biết khi người ta quyết định lấy nhau cũng chưa hẳn họ đă hoàn toàn yêu nhau hay yêu nhau hoàn toàn, có thể họ yêu một cái ǵ khác của nhau hay yêu chính ḿnh họ cũng không biết chừng.

 

 

Thật ra, tự bản chất, yêu thương là một cái ǵ ích kỷ, là một khuynh hướng t́m ḿnh. Bởi v́, yêu thương nơi con người tự nhiên phát xuất từ nhu cầu tâm lư của con người có phái tính, có nam, có nữ. Đấy là chưa nói đến tŕnh độ yêu thương phát xuất từ nhu cầu t́nh dục theo sinh lư. Là một nhu cầu phái tính thuần túy đi nữa, con người tự nhiên cũng cảm thấy nơi chính ḿnh có một cái ǵ thiếu hụt và khao khát, cho đến khi t́m thấy được đối tượng yêu thương xứng hợp với ḿnh.

 

 

Chính v́ t́nh yêu có tính cách vị kỷ và t́m ḿnh như thế mà trên thực tế, con người sẽ không bao giờ hoàn toàn thỏa măn cho đến khi thực sự t́m thấy ḿnh. Thêm vào đó, t́nh yêu trong con người c̣n có tính cách đam mê và mù quáng. Một khi gặp được đối tượng, con người liền bị thu hút, không c̣n đủ tỉnh táo để phân biệt và chọn lựa. Bấy giờ, đối với họ, tất cả những ǵ họ yêu đều là tốt đẹp, là tuyệt vời, là trên hết, là chính bản thân họ. Đến nỗi, không có thân xác họ không phải là người thế nào, th́ thiếu người họ yêu họ cũng không thể sống như vậy.

 

 

Đó là lư do hiện hữu của hôn nhân, của đời sống nên một thân thể của hai người yêu nhau trong t́nh nghĩa vợ chồng".

 

 

Người nam tiếp đăi viên nhà hàng mặc đồng phục đem những món khai vị đến. Một giỏ stick bread, hai bát xúp nóng, cùng với hai ly giải khát, một ly rượu cho người đàn ông và một ly bia cho người đẹp, được đặt đâu vào đấy trước mặt hai người. Nhắp xong ngụm rượu khai vị, người đàn ông lên tiếng:

 

 

- Rượu chưa vào mà người đẹp của tôi đă say rồi đấy nhé. Thật ra, cái rắc rối ở đây không phải ở tại chính t́nh yêu phái tính, mà là do những tổ chức phức tạp có tính cách h́nh thức theo đ̣i hỏi của pháp lư và đời sống xă hội gây ra. Căn bản của đời sống hôn nhân là ǵ, nếu không phải là t́nh yêu giữa hai người nam nữ. Nếu hai người nam nữ không thật t́nh yêu nhau, hay chỉ v́ bị ép uổng mà lấy nhau, th́ cho dù họ có đem nhau vào nhà thờ để lănh nhận bí tích hôn nhân long trọng và linh thiêng đến thế nào đi nữa, cũng chỉ là bôi bác, không thật. Cho dù lúc lấy nhau họ có thật t́nh yêu nhau để làm phép cưới với nhau mà sau này lại bỏ nhau th́ phép cưới thật ra cũng đâu có công hiệu ǵ đối với họ.

 

 

Do đó, đối với trường hợp của chúng ta, nếu thực sự muốn sống với nhau như vợ chồng, chúng ta chẳng cần lễ nghi tôn giáo ǵ cả. Đằng nào cả hai đứa chúng ḿnh cũng chỉ theo đạo tự nhiên mà thôi. Theo luật pháp đ̣i hỏi, ḿnh đem nhau ra county làm giấy, rồi kư kết trước mặt viên chức của county, thế là xong. Cô nghĩ sao?"

 

 

Người đẹp vừa chăm chú nghe người đàn ông nói, vừa khéo léo theo dơi từng cử động của hai nhân vật mà nàng để ư đến từ đầu.

 

 

- Cho dù chúng ta không tổ chức hôn nhân theo h́nh thức tôn giáo, nhưng chúng ta cũng nên tổ chức một bữa tiệc ra mắt bạn bè thân thuộc trước khi chính thức về sống chung với nhau, cho hợp t́nh hợp lư.

 

 

- Điều ấy dĩ nhiên rồi. Thế nhưng, cô tính tổ chức ở đâu và như thế nào.

 

 

- Tùy theo số khách ḿnh muốn mời. (Người đẹp có vẻ sành sơi về việc tổ chức cưới hỏi). Nếu mời hết mọi bạn bè gần xa và thân thuộc hai bên, chắc là phải tổ chức một là ở trong pḥng lớn của convention center hay ở trong cái hall của một hotel lớn nào đó. Nếu chỉ mời một số chọn lọc đặc biệt th́ không nên tổ chức xẹp ở một nhà hàng Tầu hay Việt, mà nên tổ chức ở Hollywood hay ở Las Vegas mới đáng. Dù tổ chức chung chung hay chọn lọc và ở đâu đi nữa, nên tổ chức vào ngày đầu năm dương lịch sắp tới, và mời các nghệ sĩ chuyên nghiệp làm MC cũng như giúp vui cho nổi nang, cho xứng danh của một người có tiếng tăm như ông trong cộng đồng Người Việt hải ngoại tại Little Sài G̣n này.

 

 

- Chà, (người đàn ông mỉm cười khoái chí), người đẹp của tôi đă tính toán kỹ lưỡng hết rồi. Thế mà mỗi lần tôi nhắc tới cưới hỏi lại làm như thể chưa ready. Có tổ chức linh đ́nh và đại thể hơn nữa tôi cũng làm, không phải v́ tiếng tăm của tôi cho bằng v́ người đẹp của tôi, một hoa hậu xuất chúng mà cộng đồng chưa ai biết tới. Biết đâu, sau đám cưới cô sẽ được mời đi đóng phim hay làm người mẫu không biết chừng. Tôi sẽ bàn với bạn bè văn nghệ để tổ chức long trọng ngày ra mắt người đẹp của tôi mới được.

 

 

Người đàn ông vừa dứt lời th́ người đẹp đứng vội lên chăm chú hướng về phía một bàn ăn khác, nói:

 

 

- Thế nhưng, trước hết, tôi phải đích thân đến mời hai nhân vật rất đặc biệt này của tôi ngay bây giờ mới được, kẻo họ đi mất.

 

 

Nói xong, người đẹp bỏ người đàn ông ngồi lại ngơ ngác nh́n theo nàng đang tiến đến bàn của một cặp Việt Nam khác lúc họ vừa đứng lên sửa soạn ra về.

 

 

- Chào ông bà giám đốc.

 

 

- Ủa, Phương em. (Tâm nhận ra vợ ḿnh). Em đến đây bao giờ vậy. Em ăn uống ǵ chưa?

 

 

- Thôi, xin cám ơn ông đă không quên tôi và c̣n lo cho tôi. (Vừa nói Phương vừa nh́n về phía bàn của ḿnh, người đàn ông thấy vậy liền đứng lên tiến đến bàn của Tâm). Tôi đă có người lo cho rồi. Tiện gặp ông bà ở đây, chúng tôi xin báo tin ngay cho ông bà biết sớm, đến ngày đầu năm dương lịch tới đây, chúng tôi sẽ chính thức làm đám cưới. Ông bà sẽ nhận được thiệp mời của chúng tôi và xin cố gắng sắp xếp để đến chung vui với chúng tôi nhé.

 

 

Vừa lúc đó, người đàn ông tới bàn của Tâm, ch́a tay bắt tay Tâm và Mai-Linh.

 

 

- Chào luật sư Lưu Khanh. (Tâm bắt tay Lưu Khanh rồi quay sang Mai-Linh). Tôi xin giới thiệu đây là Mai-Linh, cô thư kư của tôi.

 

 

Lưu Khanh giơ tay bắt tay Mai-Linh:

 

 

- Anh thật có số đào hoa đấy nhé. Chung quanh toàn là người đẹp, cuộc đời của anh đúng là được ướp toàn bằng những cánh hoa hồng tuyệt vời hương sắc.

 

 

Phương nh́n xéo Lưu Khanh, trong khi Mai-Linh nhă nhặn:

 

 

- Sắc đẹp của con người đúng như luật sư nói chẳng khác ǵ như một cánh hoa, nhưng là một cánh hoa mang thân phận sớm nở tối tàn, khi c̣n tươi th́ c̣n được người ta trưng bày, ngắm ngửi, khi tàn tạ th́ thật là tội nghiệp. Chỉ có t́nh yêu chân chính mới toàn mỹ và không bao giờ phai nhạt mà thôi.

 

 

Phương nh́n Tâm tiếp ngay lời của Mai-Linh:

 

 

- Đă có nhan sắc lại đạo hạnh, thêm khéo ăn nói như thế, thật là xứng hợp với ông giám đốc tu xuất của tôi.

 

 

Tâm khéo léo can thiệp:

 

 

- Phương ơi, anh mừng cho em. Hạnh phúc đang chờ em. Anh sẽ có món qùa rất đặc biệt mừng cho hạnh phúc của em. Trong thời gian bận rộn sửa soạn cho cuộc đời mới, nếu em không ngại, cứ để anh tạm coi sóc hai con thay em một thời gian.

 

 

- Cám ơn ông. (Phương nhún vai). Chúng đă có ngoại của chúng. Dù lo cho hạnh phúc của ḿnh, tôi cũng không quên phận sự làm mẹ của tôi đâu. Phần ông, ông cũng đừng nghĩ ǵ đến mẹ con tôi mà lỡ cả cuộc đời.

 

 

Để chấm dứt câu chuyện cổ tích của Tâm và Phương, Lưu Khanh ch́a tay ra trước mặt Tâm nói:

 

 

- Thôi, chắc hai người đang vội về, không dám làm phiền hai người. Hẹn gặp lại ngày thành hôn của chúng tôi.

 

 

Bắt tay luật sư Lưu Khanh, Tâm và Mai-Linh đều nói:

 

 

- Vâng, nếu không có ǵ emergency, chắc chắn chúng tôi sẽ có mặt. Thôi xin chào luật sư.

 

 

Phương dạn dĩ đưa tay ra bắt tay từ giă Mai-Linh. Sau đó, bàn tay máu lạnh của nàng đă không khỏi rung cảm khi chạm đến bàn tay vẫn nóng ấm của Tâm. Trong khi Lưu Khanh d́u Phương về bàn th́ Tâm và Mai-Linh bước ra khỏi nhà hàng.

 

 

- Chị Phương sắp sửa sang ngang rồi, anh cảm thấy thế nào?

 

- Đó là con đường thênh thang nàng không thể nào không đi qua. (Tâm nhức nhối tự vấn an). Đó cũng là con đường hẹp của anh, hẹp như một đường hầm không lối thoát, và chật như một nấm mồ chôn mối t́nh trần gian hạn hữu, bất toàn. Thế nhưng, con đường thênh thang có nhiều người đi mà nàng theo khuynh hướng tự nhiên hào hứng bước vào này chắc chắn sẽ dẫn nàng đến diệt vong. Anh vẫn cầu nguyện và hy sinh cho nàng. Anh vẫn vững tin là, chính khi anh mất nàng và phải mất nàng, như mất chính sự sống ḿnh, anh mới có thể t́m lại và giữ được nàng trong Thiên Chúa, Đấng mà những ǵ Ngài đă liên kết không ai có thể phân ly. Cho dù vĩnh viễn anh có mất nàng đi nữa, anh cũng sắp có một gia đ́nh mới, một thánh gia, trong đó anh sẽ làm bố, em sẽ làm mẹ, và đứa nhỏ thiên định kia sẽ là con của chúng ta.

 

 

- Chúng ta sẽ yêu thương nhau trong t́nh yêu trọn hảo, không bao giờ tàn phai, không bao giờ thay đổi, như Thiên Chúa là T́nh Yêu đă yêu thương chúng ta.

 

 

Hai tâm hồn bước đi bên nhau như đang đồng hành theo đuổi một ơn gọi linh thiêng của họ.