7
Đúng
ba tuần sau bữa tối tại nhà hàng Olive Garden, nơi
hai cặp bài trùng, Tâm cùng với Mai-Linh và Phương cùng với
Lưu Khanh gặp nhau, Tâm nhận được thiệp
cưới của Phương gửi thẳng đến
văn pḥng làm việc của chàng. Trong thiệp mời tham
dự tiệc cưới và thiệp hồi đáp, nét bút
của Phương đề rơ những chữ "ông bà
giám đốc", tức nàng muốn mời cả chàng
và Mai-Linh đi chung với nhau thành một cặp, như
nàng sánh vai với Lưu Khanh hôm đó.
Qua
những cử chỉ của Phương tối hôm
tại nhà hàng Olive Garden, và c̣n nối dài qua kiểu cách
xưng hô trong thiệp mời tham dự tiệc cưới
của nàng, Tâm cảm thấy h́nh như Phương
hơi ghen với Mai-Linh chứ không phải là nàng lo chàng cô
đơn buồn tủi khi thấy nàng bước sang
ngang.
Nếu
cảm quan trực giác của chàng không sai khi nhận xét
về Phương như vậy, th́ quả thật t́nh yêu
tự nhiên tự bản chất bao giờ cũng ích
kỷ. Bề ngoài Phương ly dị chàng và bất
chấp đau khổ của chàng để đi lấy
người khác, trong khi tận thâm tâm của ḿnh, nàng
vẫn khao khát được chàng yêu, qua thái độ
không muốn chàng yêu "người ta" hay không thích
thấy "người ta" được chàng yêu
ngoài một ḿnh nàng.
Đó là
yếu điểm của t́nh yêu tự nhiên, mà, chính chàng,
cho dù có hiểu được chân giá trị của t́nh yêu
đích thực và đang theo đuổi một hạnh
phúc hôn nhân bất diệt chứ không mau qua giả tạo,
khi nhận được thiệp báo thành hôn của nàng,
cũng không khỏi xót xa, nhức nhối, bàng hoàng, mất
mát ... Cho đến khi có tiếng điện thoại reo
và Mai-Linh xuất hiện trước đôi mắt của
chàng đang thẫn thờ nh́n vào bức chân dung của gia
đ́nh chàng treo trên tường đối diện với
bàn làm việc của chàng.
- Anh
ơi, có điện thoại của một cán sự xă
hội người Việt Nam làm trong nhà thương
cần gặp em gấp về đứa trẻ mới
sinh hôm qua mà người mẹ muốn xin em nuôi đứa
nhỏ. Chắc là chị phụ nữ mà anh đă đề
cập đến rồi đó.
- Ồ,
nếu vậy th́ thời điểm đă đến
thật đúng lúc. Chúng ta cùng nhau lên đường ngay bây
giờ.
Bộ
thiệp cưới của Phương vẫn c̣n được
bầy ra trên bàn làm việc của Tâm, nhưng tác dụng
của nó nơi tâm hồn Tâm bấy giờ hầu như đă
bị đè bẹp dưới tấm thân bé mọn
của một đứa trẻ sơ sinh đáng
thương, đang cần đến ḷng bác ái cấp thời
cứu giúp của chàng và Mai-Linh.
Theo
chỉ dẫn qua điện thoại của người
nữ social worker làm việc trong nhà thương, Tâm và
Mai-Linh đến đúng hẹn. Người nữ cán
sự xă hội trẻ trung của nhà thương cho hai
người biết qua về hiện trạng của
người mẹ và ư định muốn xin hai người
nhận dưỡng dục cho con của bà.
- Sáng
nay, chờ cho người mẹ tỉnh táo hẳn sau
cả một đêm quằn quại sinh nở tự nhiên
mà không cần phải mổ như đa số trường
hợp khác thịnh hành ở Mỹ hiện nay, người
y tá của chúng tôi đến giường của bà để
làm giấy khai sinh cho em nhỏ sơ sinh, người
mẹ mới tỏ cho chúng tôi biết ư định
bất ṭng tâm của bà trong việc chỉ sinh con mà không
thể nuôi con, và bà kêu chúng tôi gọi cho ông bà.
Trong khi
người nữ cán sự xă hội vừa nói vừa
ch́a tấm danh thiếp có tên Mai-Linh ra cho hai người
coi, th́ Tâm bắt đầu kể cho cô ta nghe qua trường
hợp chàng và bà mẹ gặp nhau cách đây gần một
tháng, rồi kết luận:
- Chúng
tôi rất hân hoan vui mừng nhận em nhỏ sơ sinh này
làm con. Không biết thể thức về pháp lư như
thế nào, xin cô làm ơn cho chúng tôi biết và giúp chúng tôi hoàn
tất để có thể sớm lo cho em.
Người
nữ cán sự xă hội nh́n Tâm và Mai-Linh có vẻ cảm
phục và biết ơn:
-
Thật ra, nếu không có ai chịu đứng ra nhận
nuôi đứa trẻ như hai ông bà có ḷng tốt đây,
th́ theo pháp lư, chính quyền của county sẽ là custodian của
đứa bé, là pháp nhân lo cho đứa bé. Sau đó, chính
quyền county, với quyền custody trên đứa bé,
sẽ gửi em vào trong một foster home, kiểu viện
mồ côi ở Việt Nam, để được nuôi
dưỡng và ăn học cho đến năm 18
tuổi. Một người cán sự xă hội về ngành
children của county sẽ được assigned đặc
biệt để cùng với foster home lo cho em nhỏ đến
nơi đến chốn trong thời gian dưới
tuổi trưởng thành của em.
Vẫn
biết đứa nhỏ, về pháp lư đă có chính
quyền county đứng bảo lănh, và về đời
sống đă có foster home lănh tiền của chính phủ để
phục vụ, hoàn toàn không bị xă hội bỏ rơi,
không bị mất hay thiếu quyền làm người,
nhưng về tâm lư, khi nhận thức được thân
phận của ḿnh, chắc chắn nó sẽ cảm
thấy tủi thân, nhất là khi nó thấy được
cái quyền làm người của ḿnh chỉ hoàn toàn là h́nh
thức, không có một tí sự sống nào là t́nh yêu
thương của cha mẹ và của anh chị em trong
cùng một gia đ́nh.
Do đó,
dầu sao người mẹ đáng thương này,
nhất là đứa trẻ sơ sinh vô tội của bà,
cũng có phúc v́ may gặp được ông bà. Vậy để
bắt đầu làm thủ tục, xin ông bà cho biết ông
bà định đặt tên cho cháu là ǵ?"
- Ủa,
(Mai-Linh bỡ ngỡ), chúng tôi tưởng là mẹ của
em đă đặt tên cho em rồi.
Nữ
cán bộ xă hội mỉm cười nh́n Mai-Linh đáp:
- Dù là đứa
con do chính ḿnh thụ thai, cưu mang và sinh hạ, nhưng v́
không dưỡng dục cả hồn lẫn xác nó cho đến
khi nó hoàn toàn trưởng thành về thể lư cũng
như pháp lư, nhất là thành nhân theo đúng nghĩa "là
người" và "làm người", người
mẹ đă từ chối đặt tên cho con ḿnh, nói là
ông bà mới xứng đáng làm việc này.
-
Thế bây giờ chúng tôi có thể gặp người
mẹ được không? (Tâm hỏi người nữ
social worker).
Nh́n đồng
hồ trên tay, cô ta ngước lên đáp:
- Bây giờ
là lúc bà đang cho con bú. Sau khi vào đời, các bé sơ sinh
được nuôi riêng ở trong nursery room. Các em ở đây
xa cách người mẹ, một đàng có lợi cho chính
em nhỏ trong thời gian c̣n non nớt cần phải được
săn sóc cẩn thận về nhiệt độ trong
người, đàng khác cũng có lợi cho chính bà mẹ mới
sinh cần dưỡng sức để có thể lo cho con
sau khi đem con về nhà. Vậy xin ông bà làm ơn đợi
độ 15 phút nữa cho đến khi đứa nhỏ
bú xong, y tá sẽ đem nó về lại pḥng dưỡng
nhi, ông bà sẽ lên thăm hai nơi, cả mẹ lẫn
con.
Tâm
cũng không khỏi hơi bối rối khi bắt gặp
đôi mắt đang e thẹn của Mai-Linh nh́n chàng khi
cả hai nghe thấy người nữ cán sự xă
hội nhắc đến việc cho con bú của người
mẹ tự nhiên.
"Tuy
chưa làm mẹ, Mai-Linh cũng biết rằng, nuôi con
bằng sữa mẹ chẳng những là một
phương pháp ngừa thai tự nhiên, mà c̣n là một
phương pháp giáo dục con hết sức nhân bản
ngay từ lúc mới sinh. Bởi v́, cả hai mẹ con đă
tiếp tục liên kết với nhau theo t́nh người,
chứ không phải bằng tiện nghi khoa học. Mẹ
lấy chính chất sống tinh nguyên tươi tốt của
ḿnh để nuôi con, không sợ bị hại đến đường
nét thẩm mỹ nơi bộ ngực của ḿnh là phái đẹp,
chứ không phải nuôi con bằng sữa hóa học,
sữa của khoa học và kỹ thuật, dù loại
sữa nhân tạo này có tốt và bổ béo đến đâu
đi nữa. Phải chăng con người ở trong các
nước văn minh ngày nay đă trở nên như
loại người robo, chỉ biết tác hành cách máy móc và
phản ứng theo lư hơn theo t́nh, là v́ ngay từ bé đă
được nuôi bằng loại sữa formula do khoa
học và kỹ thuật sáng chế? Trái lại, nếu được
nuôi bằng sữa mẹ, nguyên sinh chất của con
người, người con, được h́nh thành trong
ḷng dạ của người mẹ, cũng chỉ
biết rúc rỉa hút lấy chất sống và hơi
ấm từ chính lồng ngực có trái tim đang đập
nhịp sống yêu thương của mẹ ḿnh, để
sống c̣n, để lớn lên, để thành nhân!
Thế
nhưng, cho dù nàng không có gịng sữa tự nhiên của
một người mẹ để nuôi đứa nhỏ
đi nữa, Mai-Linh nghĩ rằng nàng sẽ cố
gắng kiếm cho đứa con nuôi thiêng liêng của ḿnh
uống một thứ mật yêu thương viên măn
của đức bác ái Kitô giáo. Con người dù có được
nuôi bằng loại sữa tự nhiên hay nhân tạo nào đi
nữa, sức khỏe rồi cũng tàn tạ, sự
sống rồi cũng qua đi, như một hiện
tượng bề ngoài vậy thôi, nếu cả con người
của họ không được tẩm bổ hay được
ngâm trong một t́nh yêu thương chân thật và bất
tận là thực tại thần linh mà con người linh
ư vạn vật luôn khao khát và kiếm t́m khi c̣n sống
trên trần gian".
-
Nếu thực sự bà mẹ nhất định như
vậy th́ em nghĩ sao?
Câu
hỏi của Tâm đă kéo Mai-Linh trở về với
thực tại:
-
Lần đầu tiên bất ngờ được làm
mẹ, em đang nghĩ đến trách nhiệm nuôi đứa
nhỏ. Phận sự làm bố của anh bây giờ là đặt
tên cho con. Tên của một người thường mang ba
ư nghĩa theo thời gian. Có thể đặt tên con theo quá
khứ, để kỷ niệm một biến cố nào đó
liên hệ với nó. Cũng có thể đặt tên con theo
hiện tại, căn cứ vào h́nh thù hay đặc tính
tự nhiên của đứa nhỏ. Ba là đặt tên cho
con theo ước vọng của cha mẹ muốn cho con
cái ḿnh trở nên một cái ǵ đó trong tương lai.
Câu
trả lời của Mai-Linh làm Tâm như chợt nghĩ ra
một điều ǵ, chàng liền quay sang cô social worker:
-
Chắc cô không cần gấp biết tên đứa bé ngay
bây giờ. Tôi nghĩ, để thực tế hơn,
nếu cần chính chúng tôi đặt tên cho đứa
nhỏ, chúng tôi muốn thấy mặt đứa nhỏ
trước khi đặt tên cho chín chắc và chính xác.
- Ông bà
nghĩ như thế cũng được. (Cô cán sự
xă hội liền cầm bút lên sửa soạn điền
vào một mẫu giấy trước mặt). Vậy bây
giờ trong khi chờ đợi, xin ông bà cho tôi biết
những chi tiết khác nhé.
Kư tên vào
giấy tờ xong, Mai-Linh hỏi cô social worker nhà
thương:
-
Giấy tờ làm xong rồi, nhưng bao giờ chúng tôi mới
bắt đầu chính thức thi hành trách nhiệm cha
mẹ nuôi của ḿnh đối với đứa
nhỏ?
Gấp
những giấy tờ vừa được hoàn tất
lại, cô cán bộ xă hội nhà thương trả lời:
- Các
giấy tờ mà ông bà vừa hoàn tất mới chỉ là
giai đoạn sơ khởi để sửa soạn cho
cả một tiến tŕnh pháp lư phức tạp và tốn
kém trong việc xin trở thành một legal gardian, một
bảo hộ hợp pháp, với tên gọi là cha mẹ
nuôi, là foster parents. Cho đến lúc được ṭa chính
thức chấp nhận bằng giấy tờ, ông bà mới
được toàn quyền trên đứa nhỏ, như
quyền quyết định chỗ ở hay chữa
trị bệnh tật cho cháu chẳng hạn, theo ṭa
ấn định cho quyền hạn của một cha
mẹ nuôi. Tuy nhiên, trên thực tế, khi nào ready, ông bà có
thể đem cháu về nuôi như một foster home. Trường
hợp foster home tạm của ông bà không cần phải có
license, phải có phép mở như các foster home khác trước
khi họ nhận nuôi bất cứ một em nhỏ nào, là
v́ chính người mẹ của đứa nhỏ ngỏ
ư muốn trao con ḿnh cho đích danh của ông bà ngay sau khi
sinh xong.
-
Một khi đă nhận nuôi đứa nhỏ, chúng tôi đă
sẵn sàng ngay từ khi ngỏ ư. Vậy bất cứ lúc
nào được phép là chúng tôi có thể đem cháu về
nhà liền.
Để
trấn an ḷng sốt sắng của hai qúi nhân phù trợ đối
với đứa nhỏ qua câu nói của Tâm, cô cán sự
xă hội nhà thương liền dẫn giải thêm về
thể lệ sinh đẻ hiện hành chung chung của các
bệnh viện.
- Trong
trường hợp sinh nở b́nh thường như
người mẹ này, và trường hợp em nhỏ
sơ sinh lành mạnh như em nhỏ mà ông bà sắp
bảo lănh đây, th́ trong ṿng hai ngày là cả hai mẹ con
có thể ra về bằng an. Bằng nếu đứa
nhỏ bị chứng jaundiced, da vàng bất thường,
hay bị premature, sinh non, không đủ ngày tháng tối
thiểu, hoặc quá nhẹ cân, low birth weight, không đủ
sức nặng b́nh thường v.v., th́ phải ở
lại lâu hơn tùy bác sĩ quyết định. Cho đến
sáng mai, tức sau 48 tiếng, nếu cả hai mẹ con này
không có triệu chứng ǵ bất thường, họ
sẽ được discharged. Bấy giờ ông bà có thể
đón cháu về được rồi. Thôi bây giờ xin mời
ông bà lên thăm hai mẹ con họ.
Nói xong,
cô social worker bấm số extention của nurse station trên khu
sản phụ, thông báo về việc hiện diện
của Tâm và Mai-Linh đến lo cho đứa bé mới
sinh như người mẹ mong muốn.
Theo lời
hướng dẫn của cô cán sự xă hội nhà thương,
Tâm và Mai-Linh dùng thang máy lên lầu, cả hai dự tính đến
pḥng thăm người mẹ trước. Không thấy người
mẹ đâu, cả hai đi ra nursery room thăm đứa
nhỏ. Một sản phụ trong bộ áo nhà thương
đang đứng ở ngoài bức tường kính
của pḥng dưỡng nhi nh́n vào bên trong. Tâm nói nhỏ vào
tai Mai-Linh:
-
Chắc người mẹ của đứa nhỏ đây
rồi?
Vừa
lúc ấy, người sản phụ đang chăm chú nh́n
vào một trong những chiếc nôi của các newborn baby, các
con trẻ mới sinh, như linh cảm thấy có biến động
quanh ḿnh, liền quay ngang và đột nhiên tự động
nh́n xuống sàn nhà, như có vẻ hổ thẹn trước
những người mà chị ta tin tưởng có khả
năng dưỡng dục đứa con mà chị sinh ra nhưng
không thể ở với. Tâm tinh ư lên tiếng trước: