- Được,
cứ làm ơn chờ đến tối nay, cho tới bao
giờ tôi về rồi "vợ chồng ḿnh tâm sự với
nhau về chuyện này". Bye.
Lắc đầu.
Thẫn thờ đặt điện thoại xuống.
- "Lại
đi đâu nữa đây?"
Cứ
thế, kéo dài cả mấy năm nay rồi. Mỗi lần
giận ḿnh hay buồn t́nh là Phương bỏ nhà đi như
thế!
Âm thầm
theo dơi mấy lần gần đây nhất, Tâm biết được
là nàng thường đi nhảy với luật sư Lưu
Khanh, bạn trung học của nàng ngày xưa. Nhiều khi đến
mấy giờ sáng nàng mới về đến nhà.
Điều
làm Tâm buồn hơn nữa là Phương c̣n cho Tâm dám xâm
phạm vào đời tư của Phương khi nàng biết
được Tâm ŕnh rập việc nàng làm, lại c̣n lên
mặt khuyên can nàng nữa. Càng bị Tâm cản trở, h́nh
như Phương càng làm tới, không c̣n nể nang Tâm nữa,
cho bơ ghét.
Tâm không
ngờ con người Phương thay đổi hẳn một
cách mau chóng như vậy. Ở Việt Nam, sống trong một
xă hội lễ giáo và trong một hoàn cảnh khổ cực,
Phương là một người t́nh trăm năm tuyệt
vời lư tưởng, hoàn toàn sống cho chồng, hy sinh và
chung thủy với chồng.
Phương
Việt Nam đó, giờ đây, không c̣n nữa nơi một
opportunity land, một miền đất cơ hội này,
trong xă hội bất cần t́nh làm người, mà chỉ
biết có quyền làm người, sặc mùi individualism, cá
nhân chủ nghĩa, cũng như khuynh hướng
consumerism, khuynh hướng hưởng thụ, được
thể hiện rành rành qua tinh thần competition, tinh thần
tranh thủ, và coi nhau tất cả đều là đối
thủ, là champion của ḿnh về mọi phương diện.
Trong một
môi trường sống như vậy, bề ngoài tuy không bị
cấm cách sống đạo như ở Việt Nam dưới
chế độ cộng sản từ sau 1975 đến bây
giờ, song rất dễ làm cho con người dần dần
mất Đức Tin. Cảm nhận được như
thế, nhất định không để ḿnh bị quay cuồng
theo trào lưu hiện đại, Tâm đă cương quyết
và dứt khoát đi vào con đường hẹp.
Con đường
Tâm đi, Tâm đă biết trước được những
hiểm nguy vô cùng khủng khiếp và khó khăn mà Tâm phải
trải qua. Khủng khiếp c̣n hơn cuộc đại
vượt thoát của Tâm khỏi trại tù cải tạo
cộng sản Việt Nam. Khó khăn c̣n hơn cuộc xuất
hành từ những trại tị nạn Đông Nam Á sau khi
Tâm và Phương bị loại thanh lọc để được
vào tới mảnh đất chảy sữa văn minh và mật
tự do là Mỹ quốc này.
Thực
trạng quả nhiên đă xẩy ra ngay từ trong gia đ́nh
của Tâm trước tiên. Cái giá mà Tâm phải trả chính
Tâm cũng không ngờ đă lên cao quá sức, đến nỗi
Tâm phải đi Chia Sẻ Tâm Linh để có thể tiếp
tục đi cho đến cùng ơn gọi là Kitô hữu với
vai tṛ làm chồng của ḿnh.
Vợ của
Tâm không hẳn là một người vô thần hay theo đạo
lương tâm, mà là một người theo đạo tự
nhiên, cái ǵ nghĩ đúng là làm, hay là theo, không cùng tôn giáo với
Tâm.
Thật
ra, trước khi lấy Tâm, Phương cũng đă ngỏ
ư xin học đạo và theo đạo Công Giáo, nhưng Tâm
không đồng ư. Bởi v́, Tâm không muốn lợi dụng
t́nh yêu của Phương. Nếu v́ Tâm mà Phương theo đạo
th́ cũng v́ Tâm mà Phương sẽ bỏ đạo.
Do đó,
Tâm muốn lấy chính đời sống của Tâm, theo ơn
gọi hôn nhân Kitô hữu, với vai tṛ làm chồng theo gương
mẫu tuyệt hảo của Chúa Kitô, để soi sáng cho
Phương.
Tâm tin chắc,
trong vũ trụ hữu h́nh này, nếu tối tăm chỉ
là phần thiếu ánh sáng, và một lúc nào đó, phần của
vũ trụ thiếu ánh sáng là tối tăm đó, theo luật
tự nhiên vận hành, sẽ được ánh sáng chiếu
tới, làm cho tan biến đi thế nào, không sớm th́ muộn,
Phương cũng nhận ra chân lư.
Thế
nhưng, kinh nghiệm đă cho Tâm thấy, h́nh như càng ngày
Phương càng bị chân lư do Tâm cố ư chiếu soi cho Phương
thấy làm Phương chói mắt, đến nỗi, Phương
đang sờ soạng sắp rơi xuống hố rồi
th́ phải.
Quả
thế, sau khi gọi điện thoại cho chồng xong,
Phương đă lái xe đến văn pḥng của Lưu
Khanh.
- Sao hôm
nay người đẹp của tôi lại xuất hiện
vào một buổi chiều ngày thường như thế
này! Lại có chuyện rồi phải không?
- Luật
sư có khác. Thân chủ chưa khai mà đă biết hết
ruột gan của người ta rồi...
- Nếu
không, (luật sư Lưu Khanh vừa nói vừa ngả lưng
ra phía sau trên chiếc ghế dựa tiện nghi), th́ làm sao
biện hộ cho người ta được, phải không
cơ, thưa bà giám đốc của tôi.
- Vậy
th́ ông luật sư của tôi, (Phương nh́n thẳng vào
mặt Lưu Khanh), có biết hôm nay tôi đến đây bất
thường như thế này cần ǵ không?
- Chuyện
của bà chỉ là chuyện cổ tích. (Sau khi phà khói thuốc
bay lên trần, Lưu Khanh thẳng thắn trả lời).
Tôi đă nói với bà ngay từ đầu, khi bà theo đuổi
hắn cơ mà. Nhưng cũng không trách cô được.
Giữa những thằng con trai tinh nghịch, chọc gái bâu
chung quanh cô bấy giờ, một đứa con gái mới
ra trường trung học con nhà lành như cô làm sao lại
không bị mê hoặc bởi dáng vẻ đạo hạnh
và tính chất mới nguyên (brand new) của một nhà xuất
tu như hắn.
- Anh cho
tôi là mù quáng trong việc yêu thương và sai lầm chọn
lựa ư trung nhân? (Phương vừa soi mặt ḿnh trong gương
của chiếc ví xách tay vừa chặn lời Lưu
Khanh).
- Thật
ra cô chỉ là nạn nhân gián tiếp của duyên phận và
trực tiếp của người chồng mà cô đang sống
bây giờ.
- Anh muốn
nói là... (Phương nheo vầng trán chưa hề có vết
nhăn của nàng).
- Một
xă hội chỉ an lạc khi mọi người tuân theo những
định chế chung. (Dụi điếu thuốc đă
tàn vào khay đựng tro thuốc, Lưu Khanh tiếp). Vũ
trụ này sở dĩ tồn tại tới ngày nay là v́ tất
cả mọi sự vận hành theo những định luật
tự nhiên của trời đất. Cũng thế, sở
dĩ đời sống hôn nhân của cô c̣n lủng củng,
c̣n bất ổn, bất hạnh, là v́ cô đă vận hành lệch
lạc...
- Anh muốn
nói là con người phải sống theo luật tự nhiên,
đừng chống lại nó. (Phương nhẹ đút
một mảnh kẹo cao su vừa bóc xong vào miệng). Như
đói th́ ăn. Ngứa th́ găi. Bằng không sẽ có thể
làm hại đến sức khỏe của ḿnh. Chẳng
những tự ḿnh làm khổ ḿnh, mà c̣n gián tiếp làm thiệt
hại đến công ích và có lỗi với định mệnh
của ḿnh nữa.
- Cô nói rất
đúng. (Lưu Khanh nh́n thẳng vào mặt Phương, dẫn
giải thêm chiều hướng của ḿnh). Theo luật tự
nhiên, chỉ bao giờ con người hoàn toàn thoả măn, hoàn
toàn fulfilled, hoàn thoải mái, nhờ đó, mới productive,
sinh hoa kết quả cho xă hội. Bằng không, cô thử tưởng
tượng xem, một chiếc xe chạy ngược chiều
trên xa lộ, cái ǵ sẽ xẩy ra, nếu không phải
accident. Hiện tượng càng ngày càng hiếm các linh mục
bên Công Giáo, v́ họ không được lấy vợ và có
gia đ́nh như các mục sư Tin Lành, hiện nay là một
bằng chứng cụ thể nhất. Bởi thế, càng
ngày, nhất là tại các nước văn minh Âu Mỹ này,
văn hóa của con người càng tiến gần đến
tâm điểm nhân bản của ḿnh, càng hoàn hảo và hoàn
bị.
- Đó
là lư do ngày nay con người được tự do luyến
ái, (Phương bắt được làn sóng, hào hứng
tiếp vận), chứ không c̣n chế độ cổ hủ
cha mẹ đặt đâu con ngồi đấy nữa. Đó
cũng là lư do luật pháp của các nước văn minh
tân tiến Âu Mỹ cho phép vợ chồng ly dị. Chỉ
cần một trong hai, chứ không cần phải cả
hai đều phải đồng ư, bất cứ lúc nào, hễ
cảm thấy không hợp với nhau nữa. Lư do ly dị
cũng vậy, không cần một trong hai vợ chồng
phải phạm lầm lỗi ǵ trầm trọng đến
bản tính của hôn ước bất khả phân ly mà họ
đă kết duyên với nhau, mà chỉ cần một trong
hai tuyên bố không hợp với nhau nữa là đủ.
Phải không ông luật sư của tôi?
Nói xong,
Phương quan sát phản ứng của Lưu Khanh. Lưu
Khanh phá lên cười khoái chí.
- Bà giám đốc
không học luật mà cũng thông luật nhỉ? Có lẽ
bà đă có ư ly dị??
Phương
đứng lên khỏi chiếc sofa kê dọc theo bàn giấy
làm việc của Lưu Khanh, trịnh trọng tuyên bố
ư định đă bị khám phá của ḿnh:
- Thế
nhưng, ông luật sư của tôi có chịu giúp cho không đây!
- Điều
này không phải là người đẹp của tôi xin, mà là
tôi được diễm phúc th́ đúng hơn. (Xoa tay vào
nhau, Lưu Khanh vô cùng măn nguyện). Vậy th́ ngay tối
nay tôi xin mời nàng đi ăn tối với tôi được
không.
Phương
đưa bàn tay ra nắm tay của Lưu Khanh đang x̣e
ra trước mặt Phương, như dấu hiệu
chứng tỏ cả hai bắt đầu kư giao kèo trở
thành liên minh với nhau.
- Người
đẹp nào dám từ chối lời mời của một
người luật sư tài hoa và gallant như ông luật
Lưu Khanh th́ kể là "siêu thị" đấy nhé?
Nhưng xin ngài luật sư hăy nhớ kỹ cho rằng, từ
trước đến nay, qua sự liên hệ giữa tôi
và ngài, tôi không phải là loại siêu thị thứ
Supermarket để cho thiên hạ tự do ra vào muốn mua
ǵ th́ mua đâu nghe!
- Mà là một
siêu thị thứ Super Woman của ḷng tôi, (Lưu Khanh đột
nhiên quàng cánh tay qua vai của Phương một cách t́nh tứ),
người đẹp mà tôi say mê ngay từ khi c̣n là một
học sinh trung học và theo đuổi cho đến khi nàng
phải trở thành First Lady của tôi.
12 giờ
đêm. Phương bước vào nhà.
- Hay quá!
Cưng của anh đă về rồi. Anh đang lo cho em đây.
Đi lâu vậy chắc là đă t́m được mối
vượt biên rồi nhỉ?
Không thèm
nh́n người chồng đang ngồi ở family room chờ
đợi và vồn vă hỏi thăm, vừa đi thẳng
về master bedroom, Phương vừa nhún vai đáp gọn:
- Ông khỏi
cần phải hỏi. Cứ chờ rồi ông sẽ thấy...
3
Trang giấy
cầm trên tay mờ dần trước mắt Tâm, sau khi từng
chữ, từng lời của mảnh giấy oan nghiệt
lần lượt như mũi nhọn phũ phàng chọc
thẳng vào đôi mắt của Tâm, vào tim gan của Tâm, làm
tuôn ra những gịng nước mắt chua cay nghẹn đắng.
Tâm không
ngờ mọi sự đă xẩy ra như vậy. Xẩy
ra một cách mau chóng! Xẩy ra một cách tàn bạo!! Xẩy
ra một cách tan nát!!!
Tâm thật
không ngờ người vợ yêu qúi nhất trên đời
của ḿnh, là đệ nhất đồng loại của
ḿnh, là bản thân sống động của ḿnh, đột
nhiên lại tự dứt khoát lià bỏ ḿnh, dùng con dao luật
pháp để chặt đứt hôn ước bất khả
phân ly mà cả hai thiết tha yêu nhau đă tự nguyện
thề hứa cách lọng trọng và linh thiêng 21 năm về
trước...
Năm
23 tuổi, sau hai năm đi thử để tập luyện
tâm linh cho thật trưởng thành và vững chắc, sửa
soạn cho thiên chức và sứ mệnh linh mục cao cả
mà Chúa đă gọi ḿnh, Tâm đă trở về đại
chủng viện xin dừng bước và ngậm ngùi lui bước,
vào đời.
H́nh ảnh
duyên dáng mỹ miều của Phương bấy giờ, đối
với con tim hiến dâng cho Thiên Chúa và rộng mở cho mọi
người của Tâm theo ơn gọi tu tŕ, quả là
"đẹp như qủi".
Ngay từ
ban đầu, Phương không hề cám dỗ Tâm. Thế
nhưng, bản chất say mê mỹ thuật và đa t́nh tự
nhiên của Tâm trước nhan sắc thần tượng
thơ ngây của Phương đă