Lời Thỏ Thẻ
với
nữ
giáo dân Marguerite
(theo
cuốn "Thông Điệp T́nh Yêu Thương Xót cho Các
Hồn Nhỏ")
Con hỏi Đức
Mẹ về lư do Mẹ khóc (như con đă mô thấy trong
một giấc ngủ trước kia của con).
Mẹ khóc về những kinh hoàng của thế giới ngày nay. Mẹ khóc cho sự cuồng dại của các dân tộc đang tự đúc những khí giới để hủy diệt ḿnh. Mẹ khóc v́ sự vô ơn bạc nghĩa của các con cái Mẹ. (1965, trang 52)
"Chúa Giêsu của con ơi, xin Chúa hăy ban b́nh an cho thế
giới."
Cha là B́nh An mà thế giới lại phũ phàng chối
bỏ Cha. (1965, trang 55)
Cha mong muốn có một ngày cầu nguyện và đền
tạ chung cả hoàn cầu v́ tội lỗi của
thế giới' thế giới này là một thế
giới đang luyện đúc khí giới để tự
hủy diệt chính ḿnh. (1965, trang 58)
Con vừa được an ủi hết sức. Rốt
cuộc điều Chúa mong muốn sắp sửa được
hiện thực. Con mới nghe Đức Thánh Cha xin
cầu nguyện khắp thế giới để đền
tội lỗi của nhân loại đáng thương.
Người xin ở mỗi một giáo xứ, mỗi
một nhà thờ hăy cử hành nghi thức thống
hối. Đó là điều mà trong khi con cầu nguyện
Chúa đă soi sáng cho con để con tŕnh với Đức
Giám Mục. Điều Thiên Chúa muốn đă thành. Chúc
tụng danh Người! (1965, trang 62).
(Phụ chú của người soạn dịch: Theo phụ
dẫn của cuốn sách ở cuối trang 62 th́ điều
này được thực hiện vào năm sau đó, điều
mà Đức Thánh Cha yêu cầu trong khoá 4 của Công Đồng
Chung Vaticanô II. Thật vậy, theo sự kiện xẩy ra
th́ Đức Thánh Cha Phaolô VI bắt đầu thực
hiện một ngày như thế lần đầu tiên vào
ngày 4-10-1966, năm 1967 cũng lập lại cùng một
ngày, rồi từ năm 1968 tới nay, ngày này chính thức
được gọi là Ngày Thế Giới Cầu
Nguyện Cho Ḥa B́nh và được dứt khoát ấn định
vào ngày đầu năm dương lịch 1-1)
Nhân loại không thể giầu có trước nhan Cha,
ngoại trừ những của cải mà Cha hiến cho con
người. Ngoài ra chỉ là hư hoại theo cát bụi
của thời gian. Tất cả mọi sự không
phải là những của cải của Nước Trời
th́ chẳng là ǵ, tất cả là hư không.
Con nhỏ của Cha ơi, thế giới này làm sao có
thể nào sống được mà lại không có Cha. (1965,
trang 58)
Giáo Hội đang trải qua một cơn khủng
hoảng trầm trọng.
Không phải các linh mục của Cha đă trở nên
những con người thiếu tin tưởng rồi hay
sao? Đức tin tinh tuyền và đơn thuần không c̣n
đủ cho các ngài nữa.
Giữa ḷng Giáo Hội có một biến loạn cả
thể vẫn diễn ra.
Kết quả là những thái quá đáng tiếc.
Cần phải cầu nguyện: cầu nguyện không ngừng.
Trật tự phải được thiết lập
lại. (1965, trang 59)
Công Đồng sẽ không mang lại tất cả
những thành quả như đă trông mong... Chính lúc mà
tất cả mọi sự dường như tuyệt
vọng, th́ người ta mới trông thấy miếng ván
cứu độ duy nhất.
Cha nói cho con biết: kẻ chết sống cho kẻ
chết, và người sống sống cho người
sống. (17-9-1965)
Mọi sự phải được thực hiện trong
yêu thương.
Nếu thôi yêu thương, Cha sẽ không c̣n là Thiên Chúa
nữa.
Đám nhóc của con (các hồn nhỏ mà Thông Điệp
sẽ khởi xướng - chú thích cuối trang 69) sẽ
nên như ḷng con mong muốn. Con càng quảng đại, nó
sẽ càng tăng tiến.
Tiếng nói của yêu thương đă vang động,
van xin cho ḥa b́nh.
Tiếng nói của thù ghét t́m cách lấn át nó đi. Hăy
cầu nguyện, con nhỏ của Cha ơi, hăy cầu
nguyện nhiều.
Thế giới mong mỏi ḥa b́nh, thế nhưng kiêu
căng lại ra tay phá hoại khủng khiếp. (12-11-1965)
Hỡi con cái, con cái loài người ơi, Cha sung
sướng ở với các con mà các con lại hất
hủi Cha. Các con không được bắt chước
con đà điểu cứ chúi đầu xuống để
khỏi phải nh́n hay bị nh́n thấy. Các con phải đối
diện với thực tại, và cố vận dụng
nghị lực để chữa trị sự dữ đang
không ngừng phát triển giữa ḷng Giáo Hội của
Cha.
Cảm quan về thần linh đang mất đi. Chủ
trương cấp tiến quá đáng đang hủy
hoại cả đến sự sống ân sủng nơi
nhiều linh hồn. (5-1-1966)
Con là người Cha chọn để làm dụng cụ
cho Ư Muốn của Cha. Qua con mà Tiếng của Cha sẽ
mạnh mẽ vang lên, để cảnh giác những con
người nhỏ bé đáng thương của Cha
khỏi bị làm mồi cho sự điên cuồng.
Hố sâu đang mở rộng dưới chân của
họ. Họ không trông thấy nó.
Họ ruồng bỏ Thiên Chúa của họ bằng mưu
đồ khi làm việc lành. Họ gạt sang một bên
yếu tố tạo nên sức mạnh cho họ. Họ
không c̣n giờ để chuyên chú cầu nguyện, v́
thế gian và những ǵ thuộc về thế gian độc
chiếm họ. Họ liều ḿnh hư mất.
Chước cám dỗ là ở chỗ đó. Mà họ th́ mù
quáng. Khi nào họ mới quay đầu lại, coi chừng
đấy kẻo quá trễ. Một khi sự dữ đă
đâm rễ th́ khó mà nhổ nó lên được.
Ai dám đứng ra nhận lănh việc thi hành lệnh
cải cách mà Cha yêu cầu con đây?
Ai dám hiên ngang đường đầu với thế gian
đây?
Chỉ có người nào đặt hết tin tưởng
vào Cha, con người không màng đến vinh hoa trần
thế và nhờ ơn Cha không sợ chống lại đám
đông.
Cha sẽ ở với con người này. (18-1-1966)
Nếu con nói về ḷng nhân ái, tính nhu ḿ, việc từ
bỏ, đức hiền hậu v.v. con sẽ bị
nhạo báng chê cười.
Trong khi đó, nếu con mà đề cập đến
chuyện gương mù gương xấu th́ con sẽ thấy
cả một đám thính giả hâm mộ và chuyên chú
lắng nghe.
Điều đẹp đẽ và tinh khiết không thu hút được
người ta.
Họ hào hứng với cái hạ thấp linh hồn
họ, cái làm cho linh hồn họ nhơ nhớp cho đến
tận thẳm cung của nó. (14-2-1966)
Cái huyền hoặc đang cai trị thế giới. Nó
vẫn cứ chiếm lấy trái tim các con cái của Cha,
tuy nhiên, Thánh Giá của Cha vẫn c̣n đó để
nhắc nhở cho con người về cái huyền
hoặc của những sự vật tạm bợ mau qua.
Sẽ c̣n lại ǵ cho tất cả những điều mà
họ mưu chiếm?
Sau khi chết đi, họ sẽ tiếc xót là chừng
nào.
Than ôi, bấy giờ th́ quá trễ mất rồi.
Mà Cha lại yêu thương họ quá đi.
Buồn biết bao!
Giá con mà thấy được, như Cha thấy, cảnh
băng hoại nơi tâm can của con người,
thấy được vết thương tội lỗi đang
loang lở trong thế giới các linh hồn.
Mà Cha kêu gọi họ tất cả. Họ không nghe
thấy. Họ điếc lác và mù ḷa. (4-3-1966)
Sự sống được tạo nên là như thế đó.
Con người theo đuổi lợi lộc theo mường
tượng, một lợi lộc mà họ sẽ không bao
giờ đạt được. Họ t́m kiếm
hạnh phúc một cách lệch lạc, nên họ chỉ
gặp thấy buồn đau và giả dối.
Một ḿnh Cha mới có thể ban cho họ b́nh an và hoan
lạc. Họ hăy quay về với Cha rồi họ sẽ
thấy, không phải là một ảo giác, mà là một
thực tại ngọt ngào...
Con thấy đó, con người náo động bâng quơ
vớ vẩn. Họ giống như những h́nh nộm
bị một tên qủi nham hiểm giật giây.
Mọi người, ngay cả thành phần tuyển
chọn của Cha, đang chạy theo duy vật. Việc
cầu nguyện trong đời sống nhân loại ngày
càng ít đi.
Phản loạn đang gầm lên và quyền bính bị coi
thường.
Thế giới đang cần một liều thuốc an
thần.
Trấn an không phải là cách chữa trị, thế
nhưng, tiếng nói của kẻ dữ phải được
tiếng gào yêu thương của người công chính át đi.
(22-5-1966)
Hăy nh́n vào Cha và nói cho Cha hay c̣n khổ sầu nào vĩ đại
hơn sầu khổ của Cha chăng.
Song tất cả những kẻ dửng dưng lại
nhạo cười Cha.
Việc Cha hy sinh mạng sống không sao có thể làm cho
họ động ḷng.
Cơi ḷng của họ cứ trơ trơ cứng như đá,
Thế mà Cha đă đổ Máu Cha v́ họ.
Họ đă được Máu Cha tưới dội.
Họ cũng chẳng màng tới.
Hỡi đứa con nhỏ dấu ái nhất của Cha
ơi, trên thế giới này, luôn luôn vẫn c̣n có những
loại người như Caipha để thù ghét, hay
như Philatô để lên án mà lại dấu tay, với
cả một đám đông mù quáng hùa theo họ.
Con hăy mở toang ḷng của con ra trước những
khốn cùng của thế giới này. Con hăy quên đi
những trục trặc cá nhân mà tưởng nhớ đến
những rắc rối của Cha. Con hăy hoàn toàn hiến
ḿnh cho điều mà Cha mong muốn nơi con. (31-5-1966)
Ai sống trong Cha th́ chết cho chính ḿnh.
Nhiều Kitô hữu yêu mến Thiên Chúa của họ và
những thú vui của họ bằng nhau, mà cán cân
lại thường nghiêng về bên các vui thú hơn.
Đối với nhiều người, Cha chỉ là
một phận sự phải được hoàn thành, ngoài
ra không c̣n là ǵ khác nữa.
Hỡi con cái nhỏ bé của Cha ơi, hăy hoạt động
để chiếm lấy thêm một ít t́nh yêu nữa,
một ít vinh quang nữa cho Thiên Chúa của các con. Cha chúc
lành cho công cuộc của các con và sẽ làm cho nó sinh hoa
kết quả.
Niềm vui chân thực ở trên thế gian này là yêu mến
Cha và phụng sự Cha.
T́nh yêu tăng tiến đức tin.
Đức tin tăng tiến t́nh yêu.
"Ôi, lạy Chúa Trời con, con kính mến Chúa!"
Hỡi đứa con nhỏ của Cha, con hăy lấy t́nh
yêu này mà sinh lợi ích. Nó là cửa mở ra cho tất
cả mọi mật nhiệm của Cha. Nó là ánh sáng
của thế giới. Ánh sáng soi chiếu và thánh hóa tất
cả mọi người thành tâm thiện chí...
Khoa học thường chỉ là một ngôn từ được
dùng để che đậy tính ngông cuồng của con
người cũng như niềm cao ngạo của
họ. Cả vũ trụ này phải khổ v́ nó.
Tuy nhiên, khoa học cũng đáng trọng, nếu được
sử dụng hợp lư trong việc giải quyết
những khó khăn của loài người, và trong việc
phụng sự cho con người. (27-6-1966)
Ai cũng luôn luôn có một yếu điểm mà họ
phải hết sức chú trọng.
Nơi một số người, yếu điễm đó
là ḷng dính bén tiền bạc, bất kể đến
người chung quanh' nơi những người khác,
yếu điểm đó là kiêu căng với tất
cả biến loạn mà nó gây ra. Thế mà, động
một chút, họ liền phong thánh cho ḿnh. Cuối cùng là
trường hợp của những người mà yếu
điểm của họ là tự ái, là bất măn, v.v.
Họ không biết tha thứ lầm lỗi vấp
phạm là ǵ cả, thế mà họ lại nói rằng
họ yêu mến Cha.
Có người xem ra thiện chí, mà hễ con đụng
phải yếu điểm của họ, th́ ḷng đọ
liền khép lại, không tài nào làm cho họ thay đổi được
nữa.
Con người hiền lành và khiêm nhượng trong ḷng th́
rất hiếm hoi, con nhỏ của Cha à. Mà nhiều
người lại bị một cái gai ở dưới
bàn chân, làm cản trở họ tiến đến cùng Cha.
(18-7-1966)
(Khi chiêm ngưỡng Nhan Thánh Chúa)...
Tại sao lại có sự dữ ở khắp mọi
nơi cùng với tác hại của nó nơi các linh hồn?
Và tại sao con người biết quá ít về tấm ḷng
thiết tha của Thiên Chúa đối với họ?
V́ con người ngông cuồng đầy tự cao tự đại
cứ tưởng ḿnh là một chúa tể trên trái mặt đất.
Họ không nhận thức được điều
họ vui thỏa chẳng có giá trị ǵ.
Thế mà... sẽ có một ngày kia ...
Tuy nhiên, những lời của Cha không phải để
cho loài heo.
Mà aiyïà người nhỏ bé đủ để nhận
lấy những lời của Cha đây? (3-8-1966)
Con cố gắng cầu nguyện cho những linh hồn
trong luyện tội, v́ họ cảm nghiệm được
t́nh trạng đáng thương của họ.
Tuy nhiên, họ c̣n có hy vọng. Họ biết rằng,
họ sẽ rời bỏ luyện ngục, và những
khổ h́nh của họ là để sửa soạn cho
họ một hạnh phúc khôn sánh ví.
Ngược lại, kẻ bị trầm luân biết
rằng, những cực h́nh của họ sẽ kéo dài cho đến
vô cùng bất tận. Họ không c̣n hy vọng ǵ cả,
chỉ c̣n lại một ḿnh quằn quại trong cơi đời
đời không có Thiên Chúa!... (9-8-1966)
Hỡi đứa con nhỏ của Cha, con có biết không,
cuộc đời này sở dĩ làm cho rất nhiều
linh hồn thất vọng, và có những lúc làm cho họ ê
chề đau đớn, chính là v́ họ muốn sống
không có Cha, bằng cách, họ hiến dâng cho Cha thường
chỉ là một phần đời giới hạn nào đó
mà thôi.
Trên mặt đất này, ḷng trông mong thiên đàng là ở
với Cha và ở trong Cha.
Cha, Đấng không thể nắm giữ, sung sướng
biết bao để cho các hồn nhỏ yêu dấu
của Cha chiếm giữ.
Hỡi đứa con nhỏ dấu ái của Cha ơi,
nếu con người chịu lắng nghe hơn nữa
trong sự tĩnh lặng của tâm hồn họ, th́
họ sẽ mau chóng nhận ra Tiếng của Cha biết
bao.
Con thấy không, thế giới này chỉ thấy tràn
ngập thái quá những ồn ào chẳng ra làm sao...
T́nh yêu của Cha đối với nhân loại đă đóng
đanh xác thể của Cha, đă đầy đọa
linh hồn của Cha trong một cơn khổ năo kinh hoàng.
(11-8-1966)
Cha là Ánh Sáng và là Chân Lư.
Ánh Sáng chiếu soi thế giới, mà thế giới
lại khinh thường.
Luật yêu thương mà Cha ban cho các con, hỡi con cái
của Cha, là luật duy nhất có thể cứu rỡi
các con.
Thế giới không yêu thương là một thế
giới hư vong.
Các con tin là các con có thể sống mà không yêu thương được
ư?
Các con nghĩ ḿnh mạnh mẽ và sáng suốt.
Các con chưa bao giờ lại vô thức như thế.
Tại sao các con chú trọng quá nhiều đến cái
sẽ qua đi nhỉ?
Các con cần phải có tất cả những thứ
vụn vặt đó trong hành lư về Trời của các con
hay sao?
Các con hăy suy tưởng đến sự chết là điều
sẽ kết thúc tất cả những xa hoa vô loài của
các con.
Để rồi sẽ c̣n lại những ǵ?
Các con có muốn mang hai bàn tay trắng đến
trước nhan Cha chăng?
Các con nghĩ có đáng liều mất hạnh phúc trường
sinh để đánh đổi lấy cuộc sống mà
các con đang theo đuổi không?
Một it năm sống trên mặt đất này có là bao?
Một ngày kia rồi các con cũng sẽ phải rời
bỏ nó.
Rồi các con sẽ chẳng khóc than trong cơi đời đời
v́ đă ruồng bỏ Thiên Chúa của các con hay sao?
Chớ ǵ ư nghĩ này đánh động ḷng các con.
Các con đă từng nếm được những hoan
lạc thánh hảo của t́nh yêu thần linh chưa?
Các con đă từng lắng nghe và nghe thấy được
Thiên Chúa của các con trong lặng lẽ của cơi ḷng ḿnh
chưa? (11-9-1966)
Hỡi đứa con nhỏ của Cha, Cha không đổ
Máu Cha ra uổng phí đâu. Cha mong HẾT TẤT CẢ con
cái của Cha đều là những con cái của ánh sáng.
Những tội nhân đáng thương có những lúc
họ phạm tội v́ yếu đuối hơn là v́
tội lỗi. Cha phải trợ giúp cho họ. C̣n ai
nữa có thể cứu vớt họ đây? Giữa
tội phạm v́ yếu đuối và tội phạm v́
thích làm điều xấu xa bại hoại có một
sự khác nhau rất lớn.
Kẻ không biết hồi tâm hóa giải sẽ phải vào
lửa đời đời.
Đó là luật của Cha, các con làm ǵ được đây.
Đă là luật của Cha th́ cần phải được
chu tất mà thôi.
Đừng có mà đau ḷng. Hăy nh́n những người được
Cha cứu rỗi.
Bất chấp thế gian và những giả tạo
của nó, họ vẫn có mặt ở đó, bu quanh Thánh
Giá của Cha. Cha hoan hỉ biết bao trong việc hiến
dâng lên Cha của Cha những người mà Cha cứu
rỗi, những người được Cha nuôi
bằng Máu của Cha.
Cha sẽ bảo vệ họ khỏi sự dữ.
Để rồi, cùng với Vị Mục Tử của
ḿnh, họ sẽ tiến vào Vương Quốc của
Thiên Chúa họ. (14-9-1966)
Con người ta không luôn luôn dễ dàng thấu hiểu được
những lợi ích theo sau một hành động.
Đôi khi chân lư đụng chạm đến một
số linh hồn chưa tiến xa trên đường nhân
đức và từ bỏ.
Chính là bởi v́ họ không biết đến niềm vui
và vẻ đẹp của một đời sống tràn đầy
yêu thương và ánh sáng, nên cứ hoan hưởng cuộc
sống khốn cùng của riêng ḿnh.
Vào giờ chết họ mới thực sự phản
tỉnh lại bản thân của họ.
Họ sẽ nhận thức rơ tất cả những ǵ
làm cho họ hạnh phúc trên mặt đất này quả
thực chỉ là hư không.
Những phóng túng làm cho họ chuốc lấy lỗi
lầm nào có ích ǵ đâu?
Ánh sáng chiếu trong tăm tối làm cho họ khóc lóc than
van sầu khổ.
Chỉ có những kẻ không chịu hoá giải mới lià
đời mà không tiếc xót. Thế nhưng, ḷng họ đă
tuyệt vọng. V́ họ phải trả giá cho sự mù
quáng của họ đến vô cùng bất tận.
C̣n những người khác sẽ được thanh
tẩy, tùy theo múc độ nặng nề của tội
ḿnh phạm ...
Thế hệ băng hoại này đă làm tiêu tán hết
những kho tàng ơn phúc của Cha nơi cơi ḷng con người,
và làm cho ḷng họ trở nên khô khan cằn cỗi như
mảnh đất thiếu nước. (16-9-1966)
Ôi, hỡi các con cái của Cha ơi, các con hăy biết
rằng, cần hơn hết mọi sự là việc
nguyện cầu và từ bỏ.
Thế giới đang bị đe dọa nặng nề.
V́ các con mà chẳng lẽ Cha phải sớm ra tay hay sao?
Giờ đây các con muốn nên ngang hàng với Thiên Chúa
của ḿnh, là các con vô ư thức và dại dột.
Hăy coi chừng kẻo t́nh thương của Cha nhường
chỗ cho phép công thẳng của Cha.
Như thế là đủ rồi! Hăy bắt đầu
lại đi! Bằng không, các con buộc Cha phải ra tay
thôi.
Để rồi, chắc chắn các con sẽ phải
hoảng hốt kêu gào lên.
A, hăy nguyện cầu! Hăy nguyện cầu cùng Mẹ Thánh
của Cha. Chỉ có một ḿnh Mẹ có quyền năng
dẹp được cơn nghĩa nộ của Cha thôi.
(21-9-1966)
Những kẻ phạm tội đến lănh nhận Bí
Tích Thống Hối với chủ ư để thanh tẩy
bản thân ḿnh, mà lại không t́m cách tránh tội ǵ cả,
th́ c̣n có lỗi hơn là những kẻ phạm tội bởi
vô thức, không biết là họ xúc phạm đến Cha.
(23-9-1966)
(Về một số người nghiên cứu khoa học)
Họ cũng có giới hạn của ḿnh và cứ bị
giới hạn như vậy. Họ có thể nghiên cứu
những vấn đề mất nhiều công sức và đôi
khi t́m thấy giải đáp cho những vấn đề
này.
Không có ǵ là hữu dụng cho họ cả.
Vấn đề trọng yếu vẫn c̣n là một
vấn nạn đối với họ, và họ sẽ
không bao giờ có thể trở thành những kẻ làm
chủ được cuộc sống.
Cha vẫn từng nói: mọi sự qua đi. Rồi
họ cũng sẽ qua đi. Vào thời điểm mà Cha
ấn định. (6-10-1966)
Con nghĩ rằng tin tức về Việt Nam không
khả quan cho lắm, mặc dù đă có ngày cầu
nguyện (chung thế giới cho ḥa b́nh) 4-10.
Đó là một chấn động do con mănh thú gây ra. Nó có
thể gây nguy hiểm. Con phải cầu nguyện hơn
nữa, và lập đạo binh các hồn nhỏ.
(10-10-1968)
Con người thời nay lấy việc hưởng
thụ các tạo vật thay v́ Thiên Chúa. Thế mà, Cha
vẫn HI-N DI-N trong một xó xỉnh của cơi ḷng họ
mà họ thường không biết đến.
Thế rồi, trong cơn hoạn nạn, họ bất ngờ
nhận ra sự Hiện Diện của Cha trong họ.
Mà thương ơi, thật buồn biết bao cho các con
cái của Cha, cứ phải chịu khổ cực rồi
họ mới đoái hoài đến sự hiện hữu
của Cha.
Bấy giờ, họ bám víu lấy Cha như vớ được
chiếc phao cứu sống.
Song Cha quá rơ ḷng dạ đổi thay của họ.
Cha thừa biết rằng, một khi họ nhận được
các ơn mà họ yêu cầu, họ sẽ quay về với
cuộc sống khốn nạn của họ, họ c̣n làm
cho cuộc sống của họ khốn nạn hơn
nữa, khi họ vô ơn bội bạc quên đi các
hồng ân của Cha.
Thế mà, Cha vẫn mềm ḷng đối với họ, đến
nỗi, Cha không thể nào luôn luôn cầm ḿnh được
trước những giọt nước mắt của
họ.
Ôi, con cái đáng thương của Cha ơi.
Cha phải làmíao cho các con đây?
Cha mang đến cho các con yêu thương và an b́nh' các con
lại lănh đạm và khinh dể Cha.
Này Ánh Sáng đang đến với các con.
Các con sẽ lănh nhận lấy Ánh Sáng này, như các con
phải lănh nhận lấy, hay chăng?
Các con có nhận ra sự ngắn ngủi của tháng ngày
qua đi chưa?
V́ tất cả mọi sự qua đi.
Các con có hiểu rằng, các con đang bước mau
về cơi đời đời không?
Một năm, hai năm, có là chi?
Một ít năm nữa thôi con đă thuộc về quá khứ
mất rồi.
Đâu có ai c̣n nhớ đến con trên mặt đất
làm con hư nát này nữa.
Thế nhưng, ở nơi mà con sẽ đi đến,
không có một sự ǵ bị lăng quên cả.
Con sẽ gặt được những ǵ con đă gieo
văi.
Con sẽ bị phán xét về điều dữ mà con đă
làm, cũng như được tưởng thưởng
theo điều lành mà con đă lập.
Hăy hồi tâm làm lại con người của ḿnh.
Vẫn c̣n thời giờ.
Hăy gieo ḿnh vào cánh tay Cha.
Hỡi tù nhân của t́nh yêu Cha, giang cánh tay trên thập giá,
Cha chẳng lẽ lại chỉ ôm lấy được
hư không hay sao? (15-10-1966)
Khi tất cả c̣n đang yêu nghỉ, và bằng một
chiếc hôn, Cha đánh thức đứa con nhỏ
của Cha khỏi giấc ngủ mà nó đang mê man, th́ nó
hăy hiến dâng cho Cha trái tim của nó, để dùng vào
việc chuyên chở yêu thương. Nó hăy nguyện
cầu, và cùng với Cha canh chừng thế giới các linh
hồn đang mê ngủ...
Không có ǵ chạm được đến họ,
ngoại trừ chính họ và những lợi lộc tư
riêng của họ.
Có những lúc, qua những hoàn cảnh khác nhau của đời
sống, họ cảm thấy bị xúc động, song
những cảm xúc này bồng bềnh trôi mau.
Họ sống như thể có một ḿnh họ trên
thế gian này, với những hư ảo của họ,
cùng với niềm kiêu hănh thái quá và lặt vặt của
họ.
Hơn hết mọi sự, họ t́m kiếm thỏa măn
thú vui mà họ thèm thuồng một cách vô độ.
Nếu Cha mà không hết sức yêu thương họ th́
Cha đă bỏ mặc họ từ đời nào rồi.
(23-10-1966)
Con người dường như không thấu hiểu được
cái chân thật.
Họ nhớ đến Cha là chỉ để qui cho Cha,
cũng như để gán cho Cha, trách nhiệm về
những hoạn nạn mà họ phải chịu' trong khi đó,
họ là nguyên cớ duy nhất gây nên tất cả mọi
sự.
Cha mong cho tất cả mọi người được
an b́nh chứ không phải chết chóc.
Họ đă không hiểu được như thế,
lại c̣n giống những người mù, lao đầu
xuống cái hố rộng mở ở bên dưới chân
của họ.
Việc phạm thánh của họ giáng xuống Cha một
phát nên thân.
Nếu họ không hồi tỉnh... Th́ rồi sẽ ra
sao?... (25-10-1966)
Điều ǵ hợp với lề luật của Cha th́
chính đáng. Không cần phải t́m kiếm ǵ xa xôi hơn
nữa.
Và mọi Kitô hữu đích danh phải chấp nhận và đón
nhận Lời Cha bằng một tấm ḷng ưu ái và đơn
thành.
Hạnh phúc không dành cho kẻ qủi quyệt.
Khoa học của họ chẳng có lợi ǵ, chỉ làm
cho họ càng rối rít hơn thôi. Đức tin nơi t́nh
yêu của Cha c̣n đáng giá hơn tất cả mọi bài
diễn văn hay ho của họ, cho dù chúng có uyên thâm đến
đâu đi nữa.
Lợi ích mà những sáng chế của họ mang lại
là những ǵ?
Sát hại, gây đau khổ.
Đời sống đối với mọi người đă
ngắn ngủi, mà họ c̣n t́m cách làm cho nó càng vắn
vỏi hơn nữa.
Họ sống trên mặt đất này, như thể
họ vĩnh viễn ở đó vậy.
Ưu tiên trên hết của họ là được nhân
loại trọng vọng.
C̣n việc tôn kính thánh Danh Cha, th́ họ coi chẳng ra ǵ.
Hỡi đứa con nhỏ của Cha ơi, con hăy
nguyện cầu cho những người bối rối'
hăy nguyện cầu cho những người không biết đến
Cha, được trở về với ư nghĩ chính xác
hơn đối với các sự vật.
Lầm lỗi của những con người tàn bạo và
vị kỷ đă gây ra quá nhiều thương tâm trên trái
đất này.
Từ trên Thánh Giá nh́n xuống, Cha khổ tâm trông thấy,
kẻ th́ ảo tưởng, người th́ ngạo
mạn.
Thế nhưng, khi ánh mắt của Cha âu yếm dừng
lại trên những hồn nhỏ, Cha hân hoan nghĩ
rằng, Cha đă không ban phát sự sống của Cha cho
họ một cách luống công vô ích. (16-11-1966)
Hỡi con nhỏ của Cha, giá trị của những
sự vật thiêng liêng được đo lường
theo chiều sâu của chúng...
Cái chết giống như một giấc ngủ dài, bao
chiếm cả thế giới tự nhiên ở nơi
ngưỡng cửa mùa đông. Việc thức giấc
xẩy ra vào mùa xuân, cho cả thế giới tự nhiên
cũng như cho các linh hồn, nó là b́nh minh của một
mùa phục sinh. (18-11-1966)
Đời sống của con người trôi qua trong trông
mong chờ đợi.
Một số th́ đợi chờ cho được
thỏa măn những mơ tưởng hăo huyền của
họ, cũng như những ước vọng xấu xa
của họ.
Một số khác, là thành phần tuyển chọn của
Cha, lại mong chờ Nước Trời và hoạt động
để chiếm lấy nó.
Nhân đức hệ tại việc biết đợi chờ
trong đức tin, can trường và sốt sắng. Hăy
tin tưởng đợi trông ơn Cha trợ giúp trong
những hoạn nạn của các con.
Và, với cả tấm ḷng, các con hăy ước mong cho
Nước Cha trị đến. (19-11-1966)
Hăy để ư đến những vấn đề
trầm trọng ngày nay.
Hăy để ư đến t́nh trạng suy yếu đức
tin nơi nhiều linh hồn.
Hăy để ư đến việc cần thiết của
nguyện cầu và hy sinh.
Hăy tin rằng, các hồn nhỏ được Người
Mẹ dịu ngọt của Cha dẫn dắt, có quyền
năng làm đổi thay cục diện của các biến
chuyển.
Sự dữ nào cũng có thuốc chữa.
Hăy quảng đại. Đừng t́m kiếm hạnh phúc
của ḿnh ở đâu khác, ngoài ở nơi Trái Tim
thần linh của Cha.
Hăy hiến cho Cha mọi sự. Cha sẽ làm tiêu tan sầu
thương của con. Cha sẽ làm nguôi ngoai khắc
khoải của con. (21-11-1966)
Khi ngày ấy đến, nhiều người sẽ run sợ
kêu lên cùng Cha. Và Cha cũng sẽ phải coi như không có
họ.
Phần Cha, Cha c̣n khổ tâm hơn nữa. V́ con có thể
nào ngờ được chăng, khi một người
cha, v́ hoàn cảnh bắt buộc, phải hất hủi đứa
con bất xứng của ḿnh?
Mà Cha c̣n làm ǵ khác hơn được nữa đây?
Hỡi đứa con nhỏ của Cha, hăy khóc than cho
tội lỗi của thế giới.
Hăy nh́n mà xem, họ hạ bệ một vị Thiên Chúa,
thực sự là một Người Cha, xuống tới
múc độ nào. (22-11-1966)
Hỡi đứa con nhỏ của Cha, một điều
gian dối luôn luôn vẫn là một điều gian dối,
dù nhỏ mấy đi nữa.
Nó chỉ có thể làm cho tên là cha của những điều
dối trá khoái chí mà thôi.
Ai xu hướng về sự trọn lành phải ghét
bỏ và tránh lánh dối trá, dù vấn đề có hệ
trọng đến đâu chăng nữa.
Sự thật chỉ làm khổ những linh hồn hèn
yếu và hăo huyền mà thôi. Đừng sợ v́ sự
thật mà phải làm khổ họ.
Cha là Sự Thật, và Cha không thể chấp nhận
bất cứ điều ǵ làm lệch lạc đi sự
thật. (27-11-1966)
Có thứ đau khổ xẩy ra cho những con tim sai
lạc, co quắp trong bản thân của ḿnh.
Có thứ đau khổ xẩy ra cho những tội nhân
bị trầm luân, mà dù có chịu đựng khủng
khiếp, cũng không thể nào giúp vào việc tẩy xóa đi
lỗi lầm của họ được nữa.
Có thứ đau khổ xẩy ra cho những môn đệ
của Thánh Giá.
Thứ đau khổ được khao khát và âu yếm ôm
lấy v́ tội lỗi của thế giới.
Thứ đau khổ cao sang kết hợp linh hồn với
Đấng Hoá Công cách tuyệt diệu.
Cũng có thứ đau khổ không khao khát, song được
chấp nhận chịu đựng' và phần đông
thuộc về số này.
Thứ đau khổ này bảo tŕ linh hồn theo đúng với
Ư Muốn của Thiên Chúa.
Để hiểu được giá trị của đau
khổ, th́ phải biết tác dụng và lợi ích của
nó.
Cần rất nhiều mến yêu mới có thể chịu
khổ cho nên.
Biết bao nhiêu người đă bỏ Thiên Chúa của
ḿnh vào giờ phút khổ đau.
Tầm phào là chừng nào cái thứ t́nh yêu của họ.
Vậy mà họ nói là họ yêu mến Cha ư?
Họ cho ai hoan hỉ chịu được khổ đau
là người bất b́nh thường. Thẩm định
này đần độn biết bao.
Cũng tốt để nhắc lại cho họ rằng,
Cha là Nguyên Thủy và là Cùng Đích.
Không ai thoát được định mệnh của ḿnh
cả.
Cha tỏ cho mọi người thành tâm thiện chí đường
lối về Trời.
Họ chớ sợ đi theo Cha.
Phần thưởng ở vào lúc kết thúc. (30-11-1966)
Hỡi đứa con nhỏ của Cha, con thấy đó,
những đối thủ ngang tàng nhất lại không
phải luôn luôn xuất hiện từ bên ngoài, mà là và
thường là được thấy ngay trong ḷng Giáo
Hội của Cha.
Mọi việc làm, dù tốt lành mấy đi nữa,
chỉ hoàn toàn được sáng tỏ, sau khi bị
những người đáng lẽ ra phải bảo
vệ nó th́ lại quay ra phê phán chỉ trích nó. Chính họ
là những kẻ thù đầu tiên lợi hại nhất
của nó, trước khi được nó củng cố.
Tuy nhiên, thật là một điều an ủi khi thấy
rằng, điều lành mà Cha muốn luôn luôn thắng
cuộc. (1-12-1966)
Con người sống không có Thiên Chúa trên đời này th́
có hy vọng ǵ?
Chẳng có một hy vọng nào cả. Đối với
họ, chết là giới hạn tận kết cho một
cuộc sống tầm thường và quằn quại.
Một con người suốt đời bám víu vô độ
vào thế gian, đến giây phút cáo chung, buộc phải
ĺa đời, th́ không tuyệt vọng sao được?
Bấy giờ họ mới thấy rơ cái hư ảo đă
làm cho họ vui thú hết sức khiếp đảm.
Con người bất hạnh này bị ư nghĩ dằn
vặt, không c̣n thấy ǵ khác ngoài tối tăm vây bọc
hắn.
Than ôi, Ánh Sáng sẽ không soi chiếu cho họ nữa, v́
họ đă luôn luôn chẳng coi nó ra ǵ. Để rồi,
trừ phi Chúa ban ơn trợ giúp đặc biệt,
họ sẽ qua đi như họ đă sống: sống
không có Thiên Chúa...
Hỡi đứa con nhỏ của Cha, hăy hy vọng
nơi Cha vượt quá mọi hy vọng.
Tất cả mọi sự Cha đă định liệu
sẽ thành tựu.
Tuy thế, không phải tất cả mọi người đều
sẽ được cứu rỗi, v́ với ư muốn
thong dong của ḿnh, họ đă đi chọn một
vị sư phụ khác mất rồi. (5-12-1966)
Được sống trong t́nh trạng ơn thánh là
một hạnh phúc lớn nhất mà linh hồn có thể
mong ước, và Cha sẽ ban hạnh phúc này cho ai thành tâm
xin Cha.
Một cây thiếu nước sẽ bị vàng, héo và
chết đi, bởi không có dưỡng chất.
Linh hồn thiếu ơn thánh cũng bạc nhược
và liều ḿnh nguy tử như vậy.
Biết bao nhiêu linh hồn trong thế giới này đă
chết mất tiêu, mặc dù bề ngoài họ có vẻ
sung sức, làm cho cả những đứa tinh khôn
nhất trong số con cái của Cha nhiều khi cũng
bị lầm lẫn. (7-12-1966)
Trên thế gian này, đói khát làm hao kiệt xác thân. Thiếu
Thần Linh làm đói lả các linh hồn.
Đói khát nào ghê rợn hơn? Xác thân chết đi rồi
rữa nát, linh hồn được về cơi sống
trường sinh.
Nơi một thân thể yếu đau kiệt quệ, đôi
khi lại xuất hiện một tinh thần mạnh
mẽ và mạnh khỏe, đây mới là một thực
tại.
Tâm trí có thể bị bệnh hoạn, trong khi thân thể
lại mạnh khỏe, song đây chỉ là dáng vẻ
bề ngoài mà thôi' v́ trên thực tế, cả con người
đă bị băng hoại, bị luận phạt và
phải lănh nhận một cái chết nào đó.
Không có Cha, không ai có thể sống được.
Cha là lương thực cho các linh hồn đạo
hạnh.
Nhiều người đă mất lư trí.
Họ chỉ lấy lại lư trí của ḿnh bằng
việc thống hối và nguyện cầu.
Một khi ban cho họ sự sống tức là Cha có
quyền trên họ, họ có hiểu như thế hay
chăng? (13-12-1966)
Họ (giới trẻ, như TV tŕnh chiếu về
băng đảng) vẫn không kém là con cái của Cha,
những đứa con xấu số đáng thương,
những nạn nhân của nhau và của xă hội bỏ
mặc chúng cho số phận thê thảm của chúng.
Mọi việc bác ái hướng về chúng đều được
Cha chúc phúc.
Bị luật pháp loại trừ, chúng chỉ có thể
càng ch́m đắm hơn vào thói hư tật xấu và
băng hoại.
Hăy nguyện cầu cho chúng. Hăy hiến dâng cho Cha những
hy sinh. Cha hứa với con là sẽ cứu một số lớn
trong số những đứa con này... (18-12-1966)
Bao lâu con người từ chối cộng tác và hoàn thành
công việc của Cha th́ Cha sẽ đành phải chịu
bó tay.
Theo bản tính tự nhiên của ḿnh, họ khiếp sợ
chịu khổ đau.
Thế nhưng, Cha cũng đă ban cho họ một
bản tính linh thiêng mà họ thường không biết đến,
họ không thèm biết đến lại càng nhiều
hơn nữa.
May thay, họ c̣n nhớ ra nó mỗi khi họ cần đến
Cha, mặc dù họ có khuynh hướng để cho các
hồng ân của Cha rơi vào quên lăng, ngay khi họ được
thỏa nguyện theo sở cầu của họ.
(22-12-1966)
Họ sẽ được hưởng ḥa b́nh, chỉ khi
nào họ mong muốn có ḥa b́nh.., bằng không, sẽ là
một tai ương.
Tội lỗi là căn nguyên của sự dữ. Cha không
chịu trách nhiệm ǵ về những ǵ xẩy đến
cho họ, do lầm lỗi của họ tạo ra.
Cha là B́nh An và Hoan Lạc, một hoan lạc tinh tuyền và
êm dịu.
Cha ngự trị trong công chính và ngay thẳng.
Thế nhưng, họ loại trừ những ǵ là linh
thánh.
Các nhóm quần chúng như cơn sóng và triều sóng lên
xuống.
Hôm nay họ nhào đến kêu gào Cha.
Ngày mai họ tẩy chay Cha ra khỏi cuộc đời
của họ.
A, con cái loài người ơi, Cha làm sao có thể chịu đựng
nổi các con đây?
Các con đang chạy đi đâu vậy? Cha biết chứ.
Nhưng Cha đă từng cảnh giác các con rất nhiều
lần, mà các con vẫn cứ giả điếc làm ngô với
Tiếng của Cha.
Các con đang đùa giỡn với thứ lửa tạo
nên các khí giới sát hại.
Khốn cho các con, nếu các con không dừng lại.
Các con hủy hoại thân thể của các con.
Nhưng những việc bất chính của các con hủy
diệt linh hồn các con c̣n hơn thế nữa.
Ư nghĩ về cơi đời đời không lay động
được các con, cơi đời đời mà chẳng
bao lâu nữa các con sẽ biết thôi, nếu các con không
ăn năn hối cải.
Rồi các con sẽ thấy nó, như các con vẫn mong
muốn.
Trên mặt đất này, các con chỉ thu nhặt được
cát bụi của cơi đời đời.
Và cát bụi này sẽ theo các con đến nơi mà các con
sẽ tới.
Các con không tin ở t́nh yêu. Trong các con chỉ có tinh thần
tham lam tiền của.
Bằng một tác động, Cha có thể hoàn toàn hủy
diệt các con.
Song Cha chừa cho các con một cơ hội.
Thời gian không hiện hữu cho Cha.
Nhưng thời gian dành để cho các con th́ có hạn
thôi.
Chỉ v́ yêu thương các con mà Cha đă bất kể
mọi sự.
Nhất là bất kể cả chính bản thân của các
con. (29-12-1966)
Hỡi đứa con nhỏ của Cha, con người ta
sống chỉ để t́m kiếm khoái lạc, đó là
một sự thật.
Thế nhưng, đừng nghĩ rằng, sự thật
này là một cái ǵ mới mẻ. Từ trước đến
nay vẫn luôn là thế, và Cha thường phải nhúng tay
can thiệp vào để làm cho họ phải suy nghĩ
lại.
Nơi linh hồn sốt sắng, ḷng mộ đạo phát
sinh ra những hoa trái thánh thiện tuyệt vời.
Khoái thú, trụy lạc và tính hư tật xấu chỉ để
lại cho linh hồn làm nô lệ một cảm giác đắng
cay và một ư chí bạc nhược...
Lề luật mà Cha qui định cho các con là, hỡi con
cái nhỏ bé của Cha, yêu mến Cha và để cho ḿnh được
mến yêu' ưu ái thực thi Ư Muốn của Cha. (3-1-1967)
Nhận biết tặng ân của Thiên Chúa ban là nhân được
một tặng ân khác Người ban cho linh hồn để
lôi kéo những kho tàng t́nh thương đổ vào linh
hồn. (4-1-1967)
Những chất men của đức ái thần linh đều
có nơi hết mọi linh hồn được sinh ra
trong ơn thánh, và phát triển ở đó theo nhịp độ
nhận biết tặng ân của Thiên Chúa. (8-1-1967)
Nhiều linh hồn khao khát nên trọn lành vẫn c̣n tinh
thần chiếm hữu quá lớn. Bởi thế mà dù
họ có cố gắng đi nữa, họ vẫn không
thể nào đạt đến độ làm bộc phát
nơi họ những tia yêu thương biến họ
thành một trung tâm nhiệt nồng đức ái.
Cũng trong chiều hướng chiếm hữu này mà con
người, v́ không hiểu biết và yêu thương nhau được,
nên đă choảng nhau và gây ra mọi h́nh thức tai
ương khủng khiếp.
Nếu t́nh yêu tinh ṛng và quảng đại được
thay vào t́nh trạng của những việc làm đáng
thương đó, th́ thế giới đă trở nên
một thiên đàng rồi, nơi mà công chính và b́nh an
ngự trị.
Nhưng than ôi, những thành phần cứ nhất định
sống bất chấp lư trí c̣n có thể lắng nghe lư trí được
nữa hay chăng? (9-1-1967)
Họ đă tạo nên cuộc đời như ḷng họ
mong muốn, theo như trí óc thông minh bần tiện của
họ. Bởi thế, trong khi có cả triệu triệu
anh em th́ họ lại cô độc một ḿnh, v́ họ co
rụt lại trong 'cái tôi' của họ.
Ư thức hệ của các dân tộc phản lại các
dự án mà Cha phác họa ra cho họ.
Cha sẽ hủy diệt con ḅ vàng của họ.
Nếu cần phải băm đi chặt lại, Cha
vẫn cứ băm cứ chặt để cúu văn
họ...
Bóng tối diệt vong đang chập chờn trên vũ
trụ. Nếu các dân tộc không ăn năn hối
cải, họ hăy cứ mở mắt ra mà xem những tai ương
nặng nề xẩy ra trên mặt đất, dưới
biển cả và trên không trung.
Hăo huyền và mơ tưởng như họ th́ hăy coi chừng,
kẻo bị trao phó cho các lực lượng của
sự dữ họ sẽ bị chúng tiêu diệt.
Thế nhưng, Cha sẽ không bỏ rơi những kẻ
trung tín với Cha... (15-1-1967)
Điều ǵ từ loài người mà có th́ vô dụng.
Điều ǵ bởi Thiên Chúa mà có là Thực Tại và là
Sự Sống. (16-1-1967)
Nhiều người có dồi dào của cải trần
gian hư hoại.
Họ chất chứa trong kho của họ những
bảo tàng vô ích chỉ đưa họ đến
diệt vong.
Họ thiếp ngủ trên nhung lụa. Tỉnh giấc
dậy họ lại nằm trên mặt đất,
trần trụi như những con côn trùng.
Thật hổ ngươi cho họ.
Họ lại c̣n dám nh́n thẳng vào mặt Cha.
Họ che đậy các trách nhiệm của họ dưới
những h́nh thức đầy giả tạo.
Thứ vàng kia sẽ làm nên tṛ trống ǵ cho họ chứ,
thứ vàng mà họ hết sức yêu qúi và đánh đổi
linh hồn của họ để chiếm lấy, thứ
vàng mà một ngày kia họ sẽ phải bỏ lại để
đến trước nhan Cha, với một tấm thân
c̣n nghèo nàn hơn cả những kẻ mà họ đă
chối từ giúp đáp nữa...
Thập giá mà con đang chiếm ngắm lúc này đây nói lên
tất cả mọi sự.
Đối với một con tim yêu mến th́ cần
rất ít lời để hiểu được ư
nghĩa và bài học yêu thương mà nó ban cho loài người.
A, hỡi con cái của Cha ơi, Cha nói thật với các
con: Cha sẽ cứ bị đóng đanh vào thập giá này
bao lâu ḷng của các con không thực sự làm việc đền
tạ t́nh yêu của Cha.
Chính bởi v́ Cha đă tạo dựng nên các con theo h́nh
ảnh của Cha mà Cha yêu thương các con quá sức.
Các con là công cuộc của Cha.
Thế nhưng các con đă làm cho Cha lo âu biết là chừng
nào. Thái độ dửng dưng lạnh lùng của các con đả
thương Cha đau điếng biết bao.
Các hồn nhỏ của Cha sẽ an ủi Trái Tim thần
linh của Cha bằng nỗi êm ái hơn, bằng ḷng
quảng đại hơn, nhờ đó làm giăn cơn khát
yêu thương nung nấu Cha. (19-1-1967)
Hỡi đứa con nhỏ của Cha, ngay cả trong thẳm
cung của một viện tu cũng không ai trốn thoát
khỏi sự dữ.
Chỉ có ân sủng của Cha mới bảo toàn cho
khỏi sự dữ mà thôi.
Thế nhưng, linh hồn kiêu căng tự đắc
không cần đến ân sủng của Cha nên không xin
ơn Cha.
Kẻ thù th́ tinh quái. (21-1-1967)
Nếu con tim của các con tinh tuyền th́ ước
muốn của các con cũng tinh tuyền.
Cái đê tiện của một con người là do
những bản năng thấp hèn của họ mà có.
Chỉ có một phương cách chữa trị duy
nhất: đó là sống trong Cha và sống bởi Cha.
(24-1-1967)
Hăy yêu mến Cha bằng một tấm ḷng tin tưởng.
Hăy vượt lên trên bản thân ḿnh, trên quan niệm nghèo
nàn của các con về những điều các con biết được.
Đừng cố mà khám phá ra điều này có thể là
thế này hay thế kia.
Nếu các con yêu mến Cha th́ các con ở trong sự
thật.
Các con không biết rằng TOÀN THỂ có thể nên một với
vô thể theo ư muốn của ḿnh hay sao?
Người chỉ cần các con ưng thuận mà thôi.
Các con nên suy niệm về cái không đâu đang làm cho các
con vui thỏa lúc này đây th́ hơn.
Linh hồn để cho Cha yêu thương th́ có được
niềm vui, an b́nh và tất cả phong phú của SỰ HỮU.
Hăy coi chừng bản thân ḿnh. Hăy nắm chắc là chỉ
có ḿnh Cha thôi.
V́ chước cám dỗ lớn lao nhất mà các con rất
hay gặp phải là tự tin ḿnh cao cả. Các con giống
như những đứa con nhỏ, lớn lên cứng đầu
cứng cổ, chỉ làm theo những ǵ chúng thích, quên
rằng chúng có một Người Cha yêu thương và
sửa dậy chúng. (28-1-1967)
Các con có là ǵ đi nữa, đừng bao giờ nghĩ
rằng các con hoàn toàn biết ḿnh, v́ trong mỗi người
có một nơi thâm u vượt ra ngoài tầm kiểm soát.
Nên ai không canh chừng ḿnh th́ bất ngờ nơi thâm u này
mà bị chạm đến, nó sẽ trở thành căn
nguyên gây ra những sa ngă nặng nề. (30-1-1967)
Cha sẽ biến đổi hết mọi thú vui tội
lỗi thành đắng cay và hết mọi buồn khổ
thành hoan lạc.
Những giọt nước mắt của con vang vọng
sâu xa trong Trái Tim của Cha.
Thế nhưng, hỡi các con khổ đau nhỏ bé đáng
thương của Cha ơi, Cha dành cho các con thật
nhiều hoan lạc ở trên Trời.
Các con được dựng nên theo h́nh ảnh Ngôi Con Yêu
Dấu.
Các con có là để mến yêu.
Song đáng tiếc thay cách thức các con yêu mến. Các con
vô ư tứ phí phạm tặng ân của t́nh yêu Cha, khi mong
muốn quá nhiều điều phàm tục. Trái tim của
các con lạc hướng trong việc t́m kiếm Sự
Thật và t́m không thấy nó đâu cả. Nó ở kề
cận các con mà các con không nh́n thấy nó.
Hăy nh́n vào Cha và yêu mến Cha.
CHA LÀ T̀NH YÊU, Đấng duy nhất có thể làm cho các con
thỏa măn.
Mọi sự c̣n lại chẳng là ǵ ngoài việc gây ra
thất vọng và những tiếc xót. (10-2-1967)
Những ai hy vọng t́m thấy những điều
mạc khải nơi Thông Điệp này sẽ bị
thất vọng. (12-12-1967)
Công Tŕnh càng quan trọng th́ càng chất chứa nhiều
thiện hảo và càng gặp nhiều trở ngại.
Song đừng sợ ǵ cả, Cha sẽ đập nát từng
trở ngại một.
Thông Điệp của Cha sẽ thắng cuộc.
Ư muốn của con người không thể ngăn cản
Nguồn Mạch mọi thiện hảo ngừng ban Ḿnh cho
những kẻ được tuyển chọn.
Sau băo tố yên hàn sẽ trở lại, cùng với sự
phản tỉnh.
Thần học th́ chính đáng và cần thiết.
Thế nhưng, tấm ḷng sống động và triển
nở theo t́nh yêu, được t́nh yêu chiếm hữu th́
không hiểu tại sao nó yêu thương và nó yêu
thương như thế nào cả.
Thần học không vừa tầm với tất cả
mọi con người nhỏ bé, song t́nh yêu lại để
cho họ nắm giữ. (15-2-1966)
Hăy nh́n mà xem chiều sâu của t́nh yêu Cha, để t́m
kiếm con t́nh yêu của Cha phải xuống sâu là chừng
nào.
Hăy hiểu cho rằng một Thiên Chúa một khi đă
biết trở nên thật nhỏ bé th́ chỉ có thể yêu
thương điều bé nhỏ mà thôi.
Rồi ngày tháng qua đi, con càng ngày càng tiến đến
giây phút trọng đại của cuộc hội ngộ
cuối cùng, và những dấu vết hồng ân của Cha
sẽ càng trở nên hiển nhiên hơn đới với
nhân tính của con.
Nhiều người khiếp sợ v́ cuộc sống
của họ.
Con hăy lo sợ cho sự sống của Cha nơi các linh
hồn, v́ họ ruồng bỏ Cha...
Hỡi đứa con nhỏ của Cha, con có yêu mến Cha
không?
Hăy nói cho Cha nghe đi con, nói cho Cha nghe nữa đi con.
Theo ḷng dịu hiền của Cha, Cha để ư đến
những vận động nhỏ mọn nhất của
ḷng con hướng về Cha. Đừng hà tiện t́nh yêu
của con. Giá con mà biết được nhỉ!
Giữa Cha và con có một khoảng cách không thể khoả
lấp, mà chỉ có t́nh yêu của Cha mới có thể
vượt qua... (17-2-1967)
Người ta không được sợ phải thẳng
tay khi nhờ đó mới chữa trị được.
Có những cái có thể bị tổn thương, song có
những lúc tổn thương lại cần thiết. Con
cái Thiên Chúa không sợ ánh sáng.
Lầm lạc dẫn đến buông thả.
Có một số người v́ vinh dự cá nhân mà theo đuổi
công cuộc tông đồ.
Bao thế kỷ của Thánh Truyền họ có lợi
dụng ǵ đâu?
Họ muốn loại bỏ đi ngay cả con tim của
Giáo Hội.
Họ không c̣n nghe thấy những tiếng đập
của nó nữa, tức những tiếng ḷng các vị
thánh của Cha.
Phải, con gái của Cha ơi, kiêu căng thật là
xảo quyệt. Họ là những nạn nhân của nó mà
không hay biết.
Cha đă nói: phải thực quân b́nh đối với
hết mọi sự. Thế mà, chỉ nghe theo ư riêng ḿnh họ
đă thái quá tạo nên tất cả những ǵ là mới
mẻ tân kỳ.
Thế nhưng, Cha c̣n có những tôi trung tốt lành và Cha ở
với họ trong công cuộc canh tân cần thiết.
Mỗi một người có phận sự cộng tác tùy
theo khả năng của ḿnh.
C̣n ǵ ngọt ngào hơn là hoạt động cho Cha chứ?
Rời Cha trả bằng tiền công thiên quốc.
Hỡi các con cái nhỏ bé của Cha, hăy theo con đường
yêu thương. Đó là con đường thiện
hảo duy nhất, con đường chân thật duy
nhất, con đường duy nhất dẫn các con về
Trời, quê hương yêu dấu của các con. (20-2-1967)
Sở dĩ con người không c̣n biết yêu thương
nữa là bởi v́ họ vẫn cứ muốn nổi nang
hơn thân phận của
ḿnh.
Đứa con nhỏ của Cha ơi, kiêu căng hủy
diệt t́nh yêu đó. (25-2-1967)
Bằng những việc làm bất chính của ḿnh, họ
hối thúc giờ của Cha đến.
T́nh yêu nào có thể bù đắp lại cho Cha rất nhiều
linh hồn này hư đi và rất nhiều linh hồn kia
hư hỏng đây?...
Thế giới đang mất đi cảm thức về điều
quan thiết.
Cha nói thật cho con hay: đối với mỗi người,
điều quan thiết là nghiệp vụ của họ,
song đối với tất cả mọi người điều
quan thiết là yêu mến Cha và làm cho Cha được yêu
mến.
Thông điệp của Cha tốt lành tại sao lại
không quảng bá nó ra?
Nhiều biểu hiện của Cha về t́nh yêu đối
với các linh hồn là một chứng cớ cho sự
chân thật của nó.
Cha là Thiên Chúa, Tôn Sư của vũ trụ. Nhưng
những con người bé nhỏ trong mọi cảnh
huống của cuộc đời cũng có thể
hiểu được Cha như những trí khôn cao siêu
hiểu biết Cha.
Các con tất cả đều là con cái của cùng một
Thiên Chúa.
Chớ chi cơi ḷng của các con cởi mở ra trước
Ánh Sáng và Chân Lư. (2-3-1967)
Khốn cho những kẻ gây gương mù cho những
người con nhỏ bé của Cha, lôi kéo chùng vào con đường
lầm lạc theo lư thuyết sai lạc ngoan cố của
ḿnh. Cha nói thật cho con hay: gương mù sẽ quật
lại họ. V́ nếu trong đàn chiên mà có những con sói
th́ vị Mục Tử nhân lành nhận ra chúng và bảo
vệ đàn chiên của Người.
Bộ mặt giả dối của sói không gạt được
chiên, v́ sói sẽ bị chính những kẻ mà chúng dụ
dẫm vạch trần mặt thật của hắn là
kẻ thù của Thiên Chúa và của Giáo Hội.
Giáo Hội thánh thiện và phổ quát. Nền móng của
Giáo Hội không thể chuyển rung. Song hơn lúc nào
hết, lời cầu nguyện thực sự cần
thiết cho việc sống c̣n của Giáo Hội. (5-3-1967)
V́ Thông Điệp của Cha được đặt
nền tảng yêu thương nên Cha chỉ có thể nói
về t́nh yêu.
Hỡi đứa con gái của Cha, con có biết rằng
nơi mỗi một linh hồn, dù nó có thối nát đến
đâu đi nữa, vẫn luôn luôn có một góc trời
xanh nho nhỏ chăng?
Đó là
nơi Cha trú ngụ.
Theo thẩm định của nhiều người th́ linh
hồn này đă bị sự dữ chiếm cứ mất
rồi, thế mà Cha vẫn hiện diện ở đó
như thường.
Có những lúc linh hồn nhớ lại quá khứ, lúc c̣n là
một đứa nhỏ âu yếm nép ḿnh trong cánh tay
của mẹ ḿnh. Bấy giờ, đối với linh
hồn mọi sự đều tuyệt vời, tất
cả đều thật tinh khiết. Để rồi,
linh hồn không khỏi cảm thấy ḷng ḿnh nổi lên
một nuối tiếc xót xa cho lúc bấy giờ, so với
giây phút hiện tại quá ư là hư hỏng.
Ôi nhân loại tội lỗi đáng thương!
Giá các con biết được là, mỗi một lần
các con hối tiếc về những lầm lỗi của
ḿnh, th́ các con đánh động ḷng thương của
Thiên Chúa đến đâu, và ơn tha thứ của Người
sẽ trả lại cho các con niềm thơ ngây vô tội
của một con trẻ nhỏ ra sao.
V́, như con thấy đó, chỉ có kẻ nào muốn
hư đi th́ mới bị hư đi mà thôi. Những
tội nhân thượng hạng nhất là kẻ dửng
dưng và là kẻ lừng khừng, nên họ là người
khó lay động nhất. Họ chạy nhẩy với
thỏ rừng, họ săn bắt với sói hoang, họ
hùa theo với mọi người.
Những linh hồn này làm Cha rùng ḿnh.
Giả h́nh và ti tiện, họ t́m kiếm những danh
vọng và hăo huyền, cho dù có v́ thế mà mất linh
hồn của họ đi nữa.
Thế nhưng, họ sẽ mất hết những thứ
ấy, cùng với việc đạo đức mà họ
thực hành như phương tiện để đạt
được những mục đích của họ.
Cha tha thứ cho tội nhân thống hối.
Tuy nhiên, Cha trừng phạt những kẻ phạm đến
Thần Linh. (8-3-1967)
Nhiều tai biến gây đau thương cho thế giới.
Chiến tranh hủy diệt xác thân và làm sụp đổ
nhà cửa.
Những giới răn của Cha là: 'Các người không được
sát hại nhau', và 'Hăy yêu thương nhau như Cha yêu
thương các con', họ có giữ đâu chứ?
A! Nếu các ngươi không sửa đổi cách sống
của ḿnh th́ Ta sẽ phản ứng thẳng tay. V́ đám
con cái nhỏ bé của Ta, những người mến yêu
Ta, Ta cố quên đi những việc làm bất chính của
các ngươi. Thế nhưng, vẫn chưa đủ
số những người con bé nhỏ này để
ngăn cơn nghiă nộ của Ta đâu.
Nếu các ngươi không chịu nghe tiếng của t́nh
yêu thương th́ các người sẽ nghe thấy
tiếng của phép công thẳng.
Đừng chối bỏ THỰC TẠI. (12-3-1967)
Tinh thần tư hữu phải được loại trừ
không tiếc xót khỏi linh hồn làm tôi mọi cho nó.
Biết bao nhiêu là những việc lành đáng ca ngợi đă
mất đi giá trị đích thực của ḿnh, v́ chúng
bị nhập nhiễm bởi tinh thần tư hữu.
(13-4-1967)
Các con hăy tránh xa những dịp tội th́ Cha sung sướng
để cho các con chiếm giữ Cha.
Thế nhưng, các con hăy coi chừng nhé! Tội lỗi
xảo trá lắm đấy, có nhiều lúc nó ẩn
nấp dưới những dáng vẻ vô tội. Đôi khi
nó c̣n vô hại đối với các con nữa, mà thực
ra nó có thể đưa các con đến một sự
dữ nặng nề.
Các con hăy đo lường tất cả mọi việc
làm của các con trên bàn cân của t́nh yêu linh thánh.
Hăy nh́n xem và ư thức bằng con mắt của Thiên Chúa các
con. Các con sẽ phát hiện được cái xảo
quyệt nhanh chóng là chừng nào. (14-4-1967)
Bàn về cái chết, con đă chẳng nói với người
đó rằng: 'Sợ cho điều không được
biết đến'? Đối với những ai không
nhận biết Cha mới có điều không được
biết đến mà thôi.
Ở dưới thế gian này đó là sự chết.
Cha là Sự Sống Lại và là sự sống.
Ôi hèn yếu thay linh hồn lo sợ cơi đời đời
và than khóc cho ư nghĩ phải rời bỏ thế gian châu
lệ này!
Tương phản lạ kỳ cho con tim nhân loại
hướng về Cha bằng hết mọi tính chất
của hữu thể ḿnh, mà lại không ngừng đ̣i tŕ
hoăn cho cuộc trùng phùng tối hậu này.
Bằng việc từ bỏ ư muốn của con cho ư
muốn của Cha là con làm cho giây phút hiện tại thích
thuận để các linh hồn được bừng nở
thánh thiện.
Hăy sống thời gian c̣n lại của con ở dưới
thế gian này trong niềm lănh đạm thánh đức, để
con khỏi dính bén vô độ với cái mà một ngày kia
sẽ phải qua đi. (15-4-1967)
Việc hủy bỏ đi cái gia sản thừa hưởng
của Giáo Hội Cha th́ cũng tương đương
với việc làm mất đi Giáo Hội vậy.
Không thể nào như thế được.
Một khi đi quá xa họ sẽ không dừng lại được
nữa, và những đ̣i hỏi vô lư của họ sẽ
không biết đâu cho cùng.
Cha nói thật cho con hay, trong đàn chiên của Cha có
những con chiên lạc loài. Chúng lẻn vào đàn chiên
của Cha dưới dáng vẻ hiền ḥa và khôn khéo
nằm vùng để gieo rắc những sai lầm của
chúng.
Giờ đây con đă thấy chưa đứa con
nhỏ của Cha, sự quan thiết sống c̣n của
việc cầu nguyện và hy sinh, rồi việc khẩn
thiết biết bao phải đào tạo các hồn
nhỏ để cứu lấy điều mà lạc
thuyết đang đe dọa nuốt mất.
Trách nhiệm của những người phải công
bố bảo tŕ hay phản kháng th́ trọng đại.
Gia sản của Cha phải được ǵn giữ.
Những vị này phải t́m kiếm những chứng cớ
mà họ muốn nơi chính ḷng của họ hơn
bất cứ nơi nào khác.
Lúc này đây có dính dáng đến quá nhiều lợi
lộc cá nhân, bởi thế nó mới chính là lúc ra tay hành động.
(18-4-1967)