KHỐI HIỆP NHẤT ÂU CHÂU

 

SẼ ĐI VỀ ĐÂU NẾU MẤT GỐC KITÔ GIÁO
 

xin xem thêm

Với Khối Hiệp Nhất Âu Châu 2005

Với Khối Hiệp Nhất Âu Châu 2004


 

Một Âu Châu tân tiến ngày nay: “kho tàng trong ruộng” và ”viên ngọc quí giá”

 

Thực Hành Sống Đạo của chúng ta theo ý nghĩa của bài Phúc Âm Chúa Nhật XVII tuần này là ở chỗ vừa sống nội tâm vừa sống hoạt động. Nếu mở đầu Bài Giảng Trên Núi, Chúa Giêsu đã kêu gọi thành phần môn đệ của Chúa sống nội tâm trước và hoạt động sau, khi Người thứ tự truyền dạy các vị rằng: trước hết, “Các con là muối đất” (Mt 5:13), rồi đến “Các con là ánh sáng thế gian” (Mt 5:14) thế nào, thì trong bài Phúc Âm liên quan đến cặp dụ ngôn “Kho Tàng trong ruộng” và “Hòn ngọc quí báu” cũng thế, Người cũng muốn nhắc nhở các vị phải sống cả nội tâm lẫn hoạt động, và sống nội tâm trước hoạt động sau. Đó là lý do Người đã nói đến du ỉngôn “kho tàng trong ruộng” trước, rồi mới tới “viên ngọc quí báu”. Bởi vì, “kho tàng trong ruộng” đây là gì, nếu không phải là kho tàng Thánh Sủng, kho tàng Đức Tin trong thửa ruộng tâm hồn Kitô hữu, và “viên ngọc quí báu” ở phương xa đây là gì, nếu không phải là các linh hồn, là Đức Bác Ái, mà thành phần thương gia hay lái buôn, được hiện thân qua tinh thần tông đồ truyền giáo, hay qua bản thân các vị thừa sai, cần phải hy sinh mọi sự mình có để mua cho bằng được viên ngọc quí đây này, tức để cứu lấy các linh hồn, để mở mang Nước Chúa là chính viên ngọc quí báu ấy.

Ý nghĩa của bài Phúc Âm Chúa Nhật XVII tuần này về “kho tàng trong ruộng” và ”viên ngọc quí giá” rất thích hợp với một Châu Âu, một châu lục đã chẳng những chất chứa kho tàng Phúc Âm trong thửa ruộng Kitô giáo của mình, mà còn tìm chiếm được những viên ngọc quí giá là các Giáo Hội địa phương do họ dấn thân truyền giáo từ khi có phong trào Tân Thế Giới cuối thế kỷ thứ 15. Tuy nhiên, cho tới nay, thửa ruộng Kitô giáo tại châu lục này đã trở nên cằn cỗi bởi những luồng gió văn hóa tử vong, những trận bão lốc Tornado vô thần duy vật. Điển hình nhất là Khối Hiệp Nhất Âu Châu bao gồm 25 quốc gia đã cương quyết chối bỏ căn tính Kitô giáo làm nên văn hóa Âu Châu của họ, mà chỉ chú trọng tới thứ bánh kinh tế và chính trị mà thôi. Phải chăng, một khi gạt Thiên Chúa ra ngoài, coi Thiên Chúa như không có hay như đã chết, châu lục Kitô giáo này đang đi đến chỗ, thay vì hiệp nhất với nhau, lại đâm ra chia rẽ nhau, giằng co mãi mà vẫn chưa thể hoàn thành được một bản Hiến Pháp, dù bản Hiến Pháp này chỉ nhắm tới vấn đề thuần kinh tế, như đã hiển nhiên xẩy ra qua vụ trưng cầu dân ý ở Pháp (vào ngày 29/5/2005) và Hòa Lan (vào ngày 1/6/2005) là hai quốc gia thành lập khối này nhưng lại là hai quốc gia đã quay ra bác bỏ bản Hiến Pháp của khối ấụy? Đúng thế, đây là điều đã được cả Đức Tân Giáo Hoàng Biển Đức XVI lẫn Đức Cố Giáo Hoàng Gioan Phaolô II công nhận.

Hôm 19/5/2005, Thứ Năm, ĐTC Biển Đức đã gặp vị tân lãnh sự Bartolomej Kajtazi của Nguyên Cộng Hòa Yogosla xứ Macedonia dịp ông trình ủy nhiệm thư, và ngài đã nói với ông về vấn đề chính yếu là Âu Châu cần đến các quốc gia vùng Balkins và các quốc gia này cần đến Âu Châu.

Như vị tiền nhiệm yêu dấu của tôi đã nói một số lần là: Âu Châu cần đến các quốc gia vùng Balkan, và các quốc gia này cần đến Âu Châu! Việc gia nhập Cộng Đồng Âu Châu, tuy nhiên, không được hiểu thuần túy như là một thứ phương thuốc cứu chữa để thắng vượt đối thủ về kinh tế. Trong tiến trình nới rộng Khối Hiệp Nhất Âu Châu “rất cần phải” nhớ rằng việc nới rộng này “sẽ thiếu bản chất nếu nó bị biến thành những chiều kích thuần túy về địa dư và kinh tế”. Trái lại, việc hiệp nhất cần phải “bao gồm trước hết là một hợp đồng về các thứ giá trị… được thể hiện nơi luật lệ và sinh hoạt của việc hiệp nhất này” (Tông Huấn Giáo Hội Tại Âu Châu, 110). Vấn đề này có lý để đòi hỏi mỗi một quốc gia phải có một tổ chức xã hội biết tự động lấy lại hồn sống của Âu Châu, một hồn sống có được nhờ sự góp phần quyết liệt của Kitô giáo, trong việc xác nhận phẩm giá siêu việt của con người cùng với những giá trị sự thật, tự do, dân chủ và hiến định (cf. ibid., 109).


Chúa Nhật, 31/10/2004, trước khi nguyện Kinh Truyền Tin, ĐTC đã ban huấn từ như sau:


“Hôm Thứ Sáu 29/10/2004, Bản Hiệp Định Về Hiến Pháp của Khối Hiệp Nhất Âu Châu đã được ký kết ở Capitol tại Rôma đây. Đó là một giây phút hết sức quan trọng trong việc xây dựng một “Tân Âu Châu”, một châu lục chúng ta tiếp tục đặt niềm tin tưởng. Nó là một giai đoạn gần nhất của một con đường vẫn còn xa xôi và hình như vẫn còn gay go hơn bao giờ hết.


“Tòa Thánh bao giờ cũng ủng hộ việc phát động một Âu Châu hiệp nhất trên căn bản của những giá trị chung là những gì thuộc về lịch sử của nó. Việc nhìn nhận các căn gốc Kitô giáo của Châu Lục này có nghĩa là thực hiện việc sử dụng một gia sản thiêng liêng của nó là những gì vẫn còn thiết yếu cho việc phát triển mai hậu của Khối Hiệp Nhất ấy.


Bởi thế, Tôi cũng hy vọng rằng trong những tháng năm tới đây, Kitô hữu sẽ tiếp tục góp phần vào tất cả những phạm vi của các cơ cấu Âu Châu, để men phúc âm trở thành những gì bảo toàn hòa bình cũng như cho việc hợp tác giữa tất cả mọi người công dân cùng dấn thân phục vụ công ích”.


Hôm Thứ Bảy, 30/10/2004, tức sau ngày 25 quốc gia hội viên thuộc Khối Hiệp Nhất Âu Châu ký kết vào Bản Hiệp Định Hiến Pháp Âu Châu ở Rôma, ĐTC đã gặp Thủ Tướng Balan Marek Belka, một kinh tế gia và nguyên bộ trưởng kinh tế trước khi được bổ nhiệm chức vụ thủ tướng hôm 24/6/2004, ở Vatican và đã bày tỏ nhận định của mình về nỗ lực của Balan trong việc bảo trì căn gốc Kitô giáo nơi bản hiến pháp này.


Trong lời ngỏ của mình với vị thủ tướng Balan, ĐTC cho biết cá nhân Ngài cùng với Tòa Thánh ủng hộ tiến trình hiệp nhất ấy, hầu “Âu Châu có thể hoàn toàn thở hít bằng hai buồng phổi: bằng tinh thần Tây Phương và Đông Phương”.


“Tôi tin tưởng rằng, bất chấp sự kiện là Bản Hiến Pháp Âu Châu thiếu qui chiếu một cách minh nhiên về các căn gốc Kitô Giáo nơi văn hóa của tất cả mọi quốc gia làm nên Cộng Đồng này, thì những giá trị trường tồn được dẫn giải cẩn thận từ nguồn mạch Phúc Âm bởi những người đi trước chúng ta sẽ tiếp tục tác động những nỗ lực của những ai mang trách nhiệm hình thành dung nhan của châu lục này.


“Tôi hy vọng là cơ cấu này, một cơ cấu tự bản chất là một cộng đồng của các quốc gia tự do, chẳng những thực hiện những gì có thể để đừng làm cho họ bị hụt hang cái gia sản thiêng liêng của họ, trái lại, còn canh giữ nó như là nền tảng của mối hiệp nhất của nó.


“Không thể xây dựng một mối hiệp nhất bền bỉ bằng việc phân ly các xứ sở của Âu Châu ra khỏi những căn gốc làm cho họ tăng trưởng, cũng như ra khỏi cái phong phú dồi dào của nền văn hóa tâm linh ở những thế kỷ đã qua. Sẽ không thể nào có được một sự hiệp nhất ở Âu Châu cho đến khi sự hiệp nhất này được xây dựng trên sự hiệp nhất về tinh thần”.


Đó là thái độ và chủ trương của ĐTC GPII trước biến cố Bản Hiến Pháp Âu Châu được ký kết không minh nhiên nói đến các căn gốc Kitô Giáo là những gì thực sự đã làm nên văn hóa Âu Châu nơi tất cả các nước của Châu Lục này.


ĐTGM Giovanni Lajolo, bí thư của Tòa Thánh đặc trách liên hệ với các quốc gia, trong cuộc phỏng vấn với tờ nhật báo La Stampa hôm Thứ Sáu, 29/10/2004, tức vào chính ngày 25 quốc gia hội viên chính thức ký kết vào bản hiến pháp này ở Rôma, đã cho biết cảm tưởng của mình như sau:


“Việc đề cập tới các căn gốc của Kitô Giáo của Âu Châu trong lời mở đầu Bản Hiệp Định Hiến Pháp là những gì đã được nhiều Kitô hữu ở châu lục này, như Công Giáo, Chính Thống Giáo và Tin Lành, hết sức mong muốn.


“Việc này không tác hại, như một số người lo sợ, đến tính cách trần thế, một tính cách trần thế lành mạnh (!) thuộc cơ cấu chính trị. Trái lại, nó là một việc cần thiết để làm sống động cái ý thức về căn tính lịch sử thực sự của Âu Châu cũng như về các giá trị của châu lục này là những gì vẫn không bao giờ có thể bỏ đi được”.


Tờ nhật báo Turin cũng phổ biến những lời của vị TGM này như sau:


“Nếu một tân ‘Âu Châu cổ’ muốn thi hành, trong lịch sử vào những năm tới đây, một vai trò xứng với quá khứ của mình, thì nó không thể vui vẻ với những thứ hồi niệm mơ hồ, mà là phải ý thức về những gì đặc biệt đã ghi dấu vết tướng mạo thiêng liêng của nó.


“Người ta lấy làm ngỡ ngàng trước cái thiển cận về văn hóa, hơn là thành kiến chống Kitô Giáo, một thành kiến không có gì là lạ, vì khi nói ‘những căn gốc Kitô Giáo’ không có nghĩa là vấn đề hạn chế ý hệ, mà là vấn đề tưởng nhớ đến cái men được dậy lên trong lịch sử Âu Châu, và từ Âu Châu lan tràn khắp thế giới.


“(Việc gợi lại) cuộc cách mạng lớn nhất về tinh thần mà nhân loại đã biết tới, không có nghĩa là hy vọng trở về với những thời điểm đã qua, mà là hy vọng hướng về một tân chủ nghĩa nhân bản là những gì sẽ không mất đi sức mạnh của mình bởi khuynh hướng tương đối hay bị triệt sản bởi kỹ thuật… một tân chủ nghĩa nhân bản vốn tôn trọng và cởi mở với các thứ văn hóa khác, nhất là hướng về một hình thức văn minh mới mẻ và cao qúi hơn”.

Đaminh Maria Cao Tấn Tĩnh, BVL

 

 

Khối Hiệp Nhất Âu Châu: Tổng Quan

 

Những lá cờ Khối Hiệp Nhất Âu Châu được kéo lên và những di tích của Bức Màn Sắt bị hạ xuống vào lúc 10 tân phần tử của Khối này bắt đầu nhập cuộc sinh hoạt ở một Âu Châu là nơi cái chia cắt Đông Tây từ Cuộc Chiến Tranh Lạnh 57 năm về trước cuối cùng đã được xóa bỏ.


Giờ đây, Khối Hiệp Nhất Âu Châu với 25 quốc gia phần tử có một tổng số dân là 455 triệu, nhiều hơn Hoa Kỳ khoảng gấp đôi, và là khối kinh tế lớn nhất thế giới, với một tổng sản lượng lớn hơn cả của Mỹ Quốc. Sau đây là cơ cấu tổ chức Khối Hiệp Nhất Âu Châu.


Hội Đồng Âu Châu (Council of Europe)


Không có quyền lập luật, nhưng được phổ biến những “công ước” được các quốc gia phần tử ký kết, chẳng hạn như Công Ước Âu Châu Về Nhân Quyền. Đồng thời có quyền cứu xét việc gia nhập của các nước muốn trở thành hội viên thực thụ. Biểu hiệu của Khối này là 12 ngôi sao vàng trên nền xanh da trời.


Công Đồng Âu Châu (European Council)


Một diễn đàn có thể được coi là Thượng Nghị Âu Châu để quyết định tổng quát về cơ cấu, chiều hướng và lịch trình hoạt động của Khối Hiệp Nhất Âu Châu, được tổ chức một năm hai lần, với sự hiện diện của các vị lãnh đạo các quốc gia phần tử và vị Chủ Tịch của Ủy Ban Âu Châu.


Hội Đồng Khối Hiệp Nhất Âu Châu


Cũng được coi là Hội Đồng Chư Bộ Trưởng. Cơ cấu quyết định chính yếu của Khối Hiệp Nhất Âu Châu. Bao gồm các vị đại diện hành sự từ các quốc gia phần tử. Đặt ra các mục tiêu chính trị, các đạo luật, giải quyết các tranh cãi giữa các quốc gia phần tử. Vai trò chủ tịch và bí thư được luân phiên 6 tháng một. Ủy thác các việc cho những tiểu hội đồng, như Hội Đồng Các Ngoại Trưởng và Hội Đồng Các Bộ Trưởng Kinh Tế và Tài Chính (ECOFIN: Council of Foreign Ministers and Council of Economics and Finance Ministers).


Ủy Ban Âu Châu


Phụ trách dân vụ của Khối Hiệp Nhất Âu Châu, bao gồm 1 vị chủ tịch và 19 ngàn nhân viên trợ lực, biến ủy ban này thành một cơ cấu lớn nhất Khối. Đóng vai trò rộng rãi bao gồm các nhiệm vụ về quản trị, lập pháp, hành sự và pháp sự. Quyền hạn được chia ra làm 3 lãnh vực: Phác họa về lập pháp cho Hội Đồng Chư Bộ Trưởng và Quốc Hội Âu Châu, áp dụng những khoản lập pháp hiện hành, kiểm soát hoạt động thường nhật của Khối, bao gồm cả việc điều hành ngân quĩ và liên hệ với các quốc gia ngoài Khối.


Quốc Hội Âu Châu


Có 626 phần tử, được tuyển chọn 5 năm một lần, thuộc về gần 100 đảng phái chính trị khác nhau. Có nhiệm vụ bảo toàn những lợi lộc của Khối và bảo đảm quyền lợi của những người công dân của Khối. Có quyền tu chính và phủ quyết việc lập luật của Ủy Ban Âu Châu và Hội Đồng Chư Bộ Trưởng. Cũng có quyền bổ nhiệm ủy ban, tra xét những hoạt động của ủy ban và hội đồng này, chấp thuận ngân quĩ hằng năm của Khối Hiệp Nhất. Địa điểm ở Strasbourg Pháp quốc.


Công Pháp Viện Âu Châu


Thẩm phán cuối cùng giải quyết các vấn đề pháp luật của Khối cũng như giải thích những hiệp định. Bao gồm 15 vị thẩm phán và 9 vị tổng biện hộ, mỗi vị được bổ nhiệm 6 năm. Giải quyết bất cứ điều gì gay go giữa các quốc gia phần tử cũng như của cá nhân và các hãng xưởng nhỏ. Địa điểm ở Luxembourg.


Thanh Tra Viện


Một cơ quan độc lập giữ trách nhiệm bảo toàn tính cách minh bạch về tài chính của Khối này. Mỗi quốc gia phần tử có một vị đại diện với một nhóm nhân viên khoảng 400 người. Thường được coi là “lương tâm về tài chính” của Khối. Trụ sở ở Luxembourg.


Tiểu Ban Kinh Tế Và Xã Hội


Cơ cấu cố vấn này có trụ sở ở Brussels, với 222 phần tử từ ba nhóm khác nhau, mỗi nhóm đại diện cho một lãnh vực xã hội dân sự: Nhóm chủ, nhóm thợ và nhóm những khuynh hướng khác. Lên tiếng thay cho những nhóm này về việc lập luật cho những lãnh vực như nông nghiệp, việc làm và chuyên chở. Dù klhông có một quyền hạn chính thức nào nhưng trách nhiệm khá nặng nề. Thường được coi là cơ quan ECOSOC.


Tiểu Ban Các Miền


Như ECOSOC, là một cơ cấu tham vấn được thiết lập để giữ cho Khối này đụng chạm tới những ý nghĩ căn cốt. Được thiết lập bởi Hiệp Định Maastricht năm 1992, có 222 phần tử, tất cả đại diện cho các miền khác nhau hay các cơ cấu địa phương. Tham vấn về những vấn đề như giáo dục, văn hóa giới trẻ và sức khỏe quần chúng.


Thanh Tra Viên Âu Châu


Có trách nhiệm điều tra những tố giác của những người công dân về tình trạng điều hành sai trái của Khối.


Ngân Hàng Chính Âu Châu


Được thiết lập vào năm 1998, trụ sở ở Frankfurt. Có trách nhiệm trông coi việc thi hành qui chế về tiền tệ trong vùng các nước sử dụng loại tiền chung euro. Hội đồng quản trị gồm có một ban điều hành với 6 nhân viên và các vị giám đốc của các ngân hàng quốc gia thuộc 11 quốc gia sử dụng thứ tiền euro chung này. Cơ cấu này thay cho cơ cấu EMI (European Monetary Institute).


Ngân Hàng Đầu Tư Âu Châu


Cơ cấu tài chánh chính của Khối. Kiếm tiền ở các thị trường quốc tế để cho vay nhẹ lời cho các dự án phát triển khắp trong Khối. Cũng cho vay cả những dự án không phải trong Khối. Ban Giám Đốc bao gồm các vị bộ trưởng tài chính thuộc các quốc gia hội viên.


Lịch Trình Hình Thành Khối Hiệp Nhât Âu Châu


Năm 1951: 6 nước ký Hiệp Ước Balê là Pháp, Bỉ, Ý, Hòa Lan, Lục Xâm Bảo và Tây Đức, thành lập Cộng Đồng Âu Châu về Than và Thép, (European Coal and Steel Community: ECSC), một tổ chức được coi là mở màn cho Khối Hiệp Nhất Âu Châu sau này.


1957: sáu quốc gia này ký thêm hai hiệp ước nữa ở Balê, đó là hiệp ước Công Đồng Kinh Tế Âu Châu (European Economic Community: EEC) và Cộng Đồng Nguyên Tử Lực Âu Châu (European Atomic Energy Community: EAEC).


Năm 1973: Đan Mạch, Ái Nhĩ Lan và Hiệp Vương Quốc nhập cuộc với 6 quốc gia đầu tiên để thành lập Cộng Đồng Kinh Tế Âu Châu.


Năm 1981 Hy Lạp gia nhập và trở thành quốc gia thứ 10, và từ đó Cộng Đồng Kinh Tế Âu Châu trở thành Cộng Đồng Âu Châu.


Năm 1986, Tây Ban Nha và Bồ Đào Nha gia nhập Cộng Đồng Âu Châu.


Năm 1995, Áo, Phần Lan, Thụy Điển nhập cuộc, và từ đây Cộng Đồng Âu Châu trở thành Khối Hiệp Nhất Âu Châu, với 15 quốc gia phần tử cho tới 1/5/2004 mới có thêm 10 quốc gia hầu hết từ Đông Âu (8/10) gia nhập.


Khối Âu Châu này đã ký kết thêm các hiệp ước với nhau sau đây: the Schengen Agreement (1985), the Single European Act (1986), the Maastricht Treaty (1992), the Treaty of Amsterdam (1997).

 

Năm 2004, 10 tân quốc gia nữa nhập cuộc Khối Hiệp Nhất Âu Châu là Balan, Tiệp Khắc, Slavakia, Cyprus, Estonia, Hung Gia Lợi, Latvia, Lithuania, Malta và Slovenia.


Năm 2007, Khối Hiệp Nhất Âu Châu có thêm hai quốc gia (Bulgaria và Rômania) nữa gia nhập, Thổ Nhĩ Kỳ sẽ được tái cứu xét vào thàng 12/2004, và nâng tổng số dân lên thêm hơn 100 triệu nữa là trên 550 triệu, một khối kinh tế mạnh nhất thế giới.


Khối Hiệp Nhất Âu Châu có lẽ đã được bắt đầu từ Victor Hugo năm 1846, với tư tưởng “hình thành mối huynh đệ Âu Châu”. Tuy nhiên, mãi đến sau Thế Chiến Thứ Hai, tức vào năm 1945, Âu Châu mới thực sự áp dụng tư tưởng này, để ít là có thể tránh khỏi những cuộc xung đột xẩy ra như hai trận thế chiến trước đó thuộc tiến bán thế kỷ 20.


Nhận định của Thoidiemmaria.net


Tuy Khối Hiệp Nhất Âu Châu được phát triển để trở thành một khối kinh tế lớn nhất thế giới. Nhưng, Giáo Hội Công Giáo, qua vị đương kim Giáo Hoàng Gioan Phaolô II, đã cảnh giác việc Khối này đã gạt bỏ căn tính và ngồn gốc Kitô Giáo làm nên văn hóa và lịch sử Âu Châu trong Bản Hiến Pháp của họ. Lý do là vì Khối này, dẫn đầu là Pháp quốc, muốn dân sự (chính trị và kinh tế) hoàn toàn tách biệt khỏi tôn giáo.


Đồng ý là như thế. Tôn giáo và dân sự phải hoàn toàn tách biệt nhau về phương diện trách nhiệm và sứ vụ chuyên biệt của mỗi lãnh vực, để tránh khỏi những gì đáng tiếc đã xẩy ra trong quá khư. Như các hoàng đế Rôma xưa đã triệu tập các Công Đồng Chung đầu tiên của Giáo Hội, hay các vị giáo hoàng sau này đã phong vương, phong đế cho các nước thuộc thẩm quyền của mình.


Tuy nhiên, không phải vì thế mà hai lãnh vực này có thể hoàn toàn tách biệt nhau về khía cạnh cùng đích. Nếu con người không nguyên sống bởi bánh mà còn bởi mọi lời do miệng Thiên Chúa phán ra, tức còn phải sống theo luân thường đạo lý và luân lý nữa, mới thực sự là người và nên người thế nào, bằng không con người chỉ sống để mà ăn như con vật, thì dân sự không thể thiếu tôn giáo như hồn sống của mình. Một Âu Châu càng hiệp nhất về phương diện kinh tế và chính trị càng phủ nhận căn tính Kitô Giáo của mình là một Âu Châu đang đi đến chỗ diệt vong.

 

Hiện tượng này đã xuất đầu lộ diện ngay khi Khối này có thêm 25 phần tử nữa vào tháng 5/2004. Điển hình là vấn đề bất đồng việc xài đồng Âu (eu) và việc đóng vai trò thay nhau làm chủ tịch khối. Về vấn đề sử dụng tiền euro, chỉ mới có 12 quốc gia trong 25 thuộc về “eurozone” mà thôi. Về vấn đề giữ vai trò chủ tịch, hôm Thứ Hai 21/6/2004, Đức đã cùng với Pháp đã bác bỏ việc bất cứ ứng viên nào thuộc Hiệp Vương Quốc, Ái Nhĩ Lan, Đan Mạch, Thụy Điển hay 10 tân phần tử được làm chủ tịch Ủy Ban Âu Châu tới đây.


Ngoài ra, vào đầu tháng 6/2004, cuộc bỏ phiếu đầu tiên khi khối này tăng thêm 10 phần tử nữa, đã cho thấy tình hình không khả quan cho lắm. Vì chỉ có 45.5%, một kỷ lục thấp nhất từ trước đến nay. Trong số 15 phần tử cữ có 49%, còn thấpo hơn năm 1999 ở 49.8%. Còn ở các nước Đông Âu mới gia nhập chỉ có 26.4%.


Bởi thế, nếu Khối Hiệp Nhất Âu Châu không mau trở về với căn gốc Kitô Giáo là những gì làm nên lịch sử và văn hóa của họ theo lời kêu gọi của Giáo Hội Công Giáo, họ sẽ không thể tiến triển về phương diện kinh tế, trái lại, lòng đạo càng sa sút, họ càng trở thành một Khối Bất Nhất Âu Châu thay vì Khối Hiệp Nhất Âu Châu. Đó là chưa kể đến tình hình Hồi Giáo đang phát triển mạnh ở đây, vào một lúc nào đó, khối Hồi Giáo, qua sự quan phòng của Thiên Chúa, vì muốn thanh tẩy Âu Châu chẳng hạn, để cho Âu Châu bị Hồi Giáo chiếm đoạt cách nào. Chúng ta hãy chờ xem “dấu chỉ thời đại”.

 

“Dấu chỉ thời đại” đó là, một Âu Châu đã được hình thành bởi văn hóa Kitô giáo, một thứ văn hóa đã làm nên văn minh Âu Châu nói riêng và thế giới nói chung qua việc truyền bá Phúc Âm hóa từ và bởi châu lục này, trở về với căn gốc của mình, mới có thể lấy lại được uy thế cả về đạo lý lẫn chính trị và kinh tế; bằng không, không tìm Nước Chúa và sự công chính của Ngài trước, như thực tế đã từng và đang xẩy ra là, Âu Châu (và cả Mỹ Châu là một tân Âu Châu nới rộng) sẽ cứ quay cuồng với nền văn hóa sự chết, choáng váng với đủ mọi thứ luật rừng và quái rợ, như phá thai, triệt sinh an tử, hôn nhân đồng tính, tạo sinh sao bản v.v., chẳng khác gì một anh chàng đóng khố luân lý đi giầy tây văn minh vật chất vậy.

 

Tóm lại, chúng ta hãy hiệp ý với ý chỉ chung của Đức Thánh Cha Gioan Phaolô II cho và trong tháng 8/2004 trong việc cầu đặc biệt cho Khối Hiệp Nhất Âu Châu như thế này: “Xin cho Khối Hiệp Nhất Âu Châu tìm thấy sinh lực mới nơi gia sản Kitô giáo của mình là những gì thiết yếu làm nên văn hóa và lịch sử của lục địa này”.


 

Ðaminh Maria Cao Tấn Tĩnh, BVL, viết theo tài liệu của CNN