SUY NGUYỆN và SỐNG ĐẠO
2009, 2010, 2011, 2012, 2013, 2014
Chúa Nhật
Phụng Vụ Lời Chúa
Bài Ðọc I: Cn 9, 1-6
"Các ngươi hãy ăn bánh của ta, và hãy uống rượu ta đã pha cho các ngươi".
Trích sách Châm Ngôn.
Sự khôn ngoan đã xây nhà mình và dựng bảy cột trụ, đã giết các sinh vật, pha rượu, dọn bàn tiệc, và sai những nữ tỳ lên các nơi cao trong thành mà công bố rằng: "Ai ngây thơ, hãy đến cùng ta". Và bảo những kẻ mê muội rằng: "Các ngươi hãy đến ăn bánh của ta, và uống rượu ta đã pha cho các ngươi. Các ngươi hãy bỏ sự ngây dại đi, thì sẽ được sống, và hãy bước theo đường lối khôn ngoan".
Ðó là lời Chúa.
Ðáp Ca: Tv 33, 2-3. 10-11. 12-13. 14-15
Ðáp: Các bạn hãy nếm thử và hãy nhìn coi, cho biết Chúa thiện hảo nhường bao (c. 9a).
Xướng: 1) Tôi chúc tụng Chúa trong mọi lúc, miệng tôi hằng liên lỉ ngợi khen Người. Trong Chúa linh hồn tôi hãnh diện, bạn nghèo hãy nghe và hãy mừng vui. - Ðáp.
2) Các thánh nhân của Chúa hãy tôn sợ Chúa, vì người tôn sợ Chúa chẳng thiếu thốn chi; bọn sang giàu đã sa cơ nghèo đói, nhưng người tìm Chúa chẳng thiếu chi thiện hảo. - Ðáp.
3) Các đệ tử ơi, hãy lại đây, hãy nghe ta, ta sẽ dạy cho các con biết tôn sợ Chúa. Ai là người yêu quý cuộc đời, mong sống lâu để hưởng nhiều phúc lộc. - Ðáp.
4) Hãy giữ lưỡi đừng nói ra điều ác, và ngậm môi cho khỏi thốt ra lời gian ngoa. Hãy lo tránh ác và hành thiện, hãy tìm kiếm và theo đuổi bình an. - Ðáp.
Bài Ðọc II: Ep 5, 15-20
"Anh em hãy ăn ở khôn ngoan theo thánh ý Chúa".
Trích thư Thánh Phaolô Tông đồ gửi tín hữu Êphêxô.
Anh em thân mến, anh em hãy xét coi phải ăn ở thế nào cho thận trọng, đừng như những kẻ dại dột, song như những người khôn ngoan: biết lợi dụng thời giờ, vì thời buổi này đen tối. Vì thế anh em chớ ăn ở bất cẩn, nhưng hãy hiểu biết thế nào là thánh ý Thiên Chúa. Anh em chớ say sưa rượu chè, vì rượu sinh ra dâm dục, nhưng hãy tiếp nhận dồi dào Chúa Thánh Thần, cùng nhau hát lên những thánh vịnh, những ca vãn và những bài ca đạo đức và hết lòng ca tụng Chúa. Hãy luôn luôn cảm tạ Thiên Chúa là Cha trong mọi nơi mọi sự, nhân danh Ðức Giêsu Kitô, Chúa chúng ta.
Ðó là lời Chúa.
Alleluia: Ga 14, 23
Alleluia, alleluia! - Chúa phán: "Nếu ai yêu mến Thầy, thì sẽ giữ lời Thầy và Cha Thầy sẽ yêu mến người ấy, và Chúng Ta sẽ đến và ở trong người ấy". - Alleluia.
Phúc Âm: Ga 6, 51-59
"Thịt Ta thật là của ăn, và Máu Ta thật là của uống".
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Gioan.
Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng dân Do-thái rằng: "Ta là bánh hằng sống từ trời xuống; ai ăn bánh này, thì sẽ sống đời đời. Và bánh Ta sẽ ban, chính là thịt Ta, để cho thế gian được sống".
Vậy người Do-thái tranh luận với nhau rằng: "Làm sao ông này có thể lấy thịt mình cho chúng ta ăn được?"
Bấy giờ Chúa Giêsu nói với họ: "Thật, Ta bảo thật các ngươi: Nếu các ngươi không ăn thịt Con Người và uống máu Ngài, các ngươi sẽ không có sự sống trong các ngươi. Ai ăn thịt Ta và uống máu Ta thì có sự sống đời đời, và Ta, Ta sẽ cho kẻ ấy sống lại ngày sau hết. Vì thịt Ta thật là của ăn, và máu Ta thật là của uống. Ai ăn thịt Ta và uống máu Ta, thì ở trong Ta và Ta ở trong kẻ ấy. Cũng như Cha, là Ðấng hằng sống đã sai Ta, nên Ta sống nhờ Cha, thì kẻ ăn Ta, chính người ấy cũng sẽ sống nhờ Ta. Ðây là bánh bởi trời xuống. Không phải như cha ông các ngươi đã ăn manna và đã chết, ai ăn bánh này thì sẽ sống đời đời".
Ðó là lời Chúa.
Suy Nghiệm Lời Chúa
Chủ đề "sự sống" của Mùa Phục Sinh vẫn tiếp tục với Phụng Vụ Lời Chúa của Chúa Nhật XX Thường Niên Năm B hôm nay, qua đoạn 6 Phúc Âm của Thánh ký Gioan về Bánh Hằng Sống.
Thật vậy, nếu trong bài Phúc Âm Chúa Nhật tuần trước, Chúa Giêsu đã khẳng định ở câu cuối cùng cũng là câu đầu của bài Phúc Âm hômn nay, rằng "Tôi là bánh hằng sống từ trời xuống; ai ăn bánh này sẽ sống đời đời. Và bánh Tôi sẽ ban, chính là thịt Tôi cho thế gian được sống", thì trong bài Phúc Âm Chúa Nhật tuần này, Chúa Giêsu còn khẳng định hơn nữa về tác dụng của Bánh Hằng Sống này, như sau:
"Thật, Tôi bảo thật quí vị: Nếu quí vị không ăn thịt Con Người và uống máu Người, quí vị sẽ không có sự sống trong quí vị. Ai ăn thịt Tôi và uống máu Tôi thì có sự sống đời đời, và Tôi, Tôi sẽ cho kẻ ấy sống lại ngày sau hết. Vì thịt Tôi thật là của ăn, và máu Tôi thật là của uống. Ai ăn thịt Tôi và uống máu Tôi, thì ở trong Tôi và Tôi ở trong kẻ ấy".
Trong bài suy niệm cho Chúa Nhật tuần trước, chúng ta đã suy diễn câu khẳng định của Chúa Kitô "Tôi là bánh hằng sống từ trời xuống; ai ăn bánh này sẽ sống đời đời. Và bánh Tôi sẽ ban, chính là thịt Tôi cho thế gian được sống" như sau:
1- "Bánh hằng sống từ trời xuống" đây trước hết và trên hết là chính bản thân Chúa Kitô; 2- "ai ăn bánh này sẽ sống đời đời" nghĩa là ai nhận biết và tin tưởng Chúa Kitô thì được sự sống đời đời (xem Gioan 17:3); 3- "bánh Tôi sẽ ban chính là thịt Tôi cho thế gian được sống" ám chỉ cuộc Vượt Qua của Chúa Kitô và việc Người thiết lập Bí Tích Thánh Thể là hy tế hiện thực Mầu Nhiệm Vượt Qua của Người, một biến cố mang lại sự sống đời đời cho trần gian qua thừa tác vụ thánh của Giáo Hội.
Nếu "bánh Tôi sẽ ban chính là thịt Tôi cho thế gian được sống", mà "bánh Tôi sẽ ban" đây ám chỉ cuộc Vượt Qua của Chúa Kitô, được hiện thực nơi Bí Tích Thánh Thể trong Phụng Vụ của Giáo Hội thì quả thực "thịt Tôi thật là của ăn, và máu Tôi thật là của uống". Ở chỗ, "Này là mình Thày sẽ bị nộp vì các con" (Luca 22:19) và "Này là máu Thày sẽ đổ ra cho nhiều người" (Mathêu 26:28; Marcô 14:24).
Đúng thế, Chúa Giêsu Kitô là "Lời đã hóa thành nhục thể" (Gioan 1:14), như "Bánh hằng sống từ trời xuống" để "ai tin ("ăn") Người thì được sống đời đời" (xem Gioan 6:40 và 51 / Gioan 3:16), và "Lời đã hóa thành nhục thể" đây đã "ban sự sống" cho riêng các môn đệ cũng như qua trung gian Giáo Hội Nhiệm Thể Người cho chung thế gian, bằng cuộc Vượt Qua của Người, một biến cố nhờ đó các vị đã tin vào Người mà được sự sống đời đời (xem Gioan 17:19,3), một sự sống làm cho họ nên một với Chúa Kitô: "Ai ăn thịt Tôi và uống máu Tôi, thì ở trong Tôi và Tôi ở trong kẻ ấy".
Và chính vì được hiệp nhất nên một với Chúa Kitô mà họ cũng được nên một với Cha để thế gian cũng được thông phần vào sự sống thần linh hiệp nhất nên một này: "Con sống trong họ, Cha sống trong Con - để mối hiệp nhất của họ được nên trọn. Nhờ đó thế gian sẽ nhận biết rằng Cha đã sai Con, và Cha yêu thương họ như Cha đã yêu thương Con" (Gioan 17:23).
Tuy nhiên, Cuộc Vượt Qua ban sự sống đời đời của Chúa Kitô là một mầu nhiệm siêu việt, trí khôn tự nhiên của loài người không thể nào nắm bắt được, thấu hiểu nổi, như phản ứng trong bài Phúc Âm cho thấy: "Vậy người Do-thái tranh luận với nhau rằng: 'Làm sao ông này có thể lấy thịt mình cho chúng ta ăn được?'".
Đó là lý do, trong Bài Đọc 2
hôm nay, Thánh Phaolô mới khuyên Kitô hữu Thành Êphêsô về cả 2 phương
diện tiêu cực và tích cực như sau: "Anh
em chớ ăn ở bất cẩn, nhưng hãy hiểu biết thế nào là thánh ý Thiên Chúa.
Anh em chớ say sưa rượu chè, vì rượu sinh ra dâm dục, nhưng hãy tiếp
nhận dồi dào Chúa Thánh Thần". Về
tiêu cực: "chớ
ăn ở bất cẩn" và "chớ
say sưa rượu chè", về
tích cực: "hãy
hiểu biết thế nào là thánh ý Thiên Chúa" và "hãy
tiếp nhận dồi dào Chúa Thánh Thần". Có
thế họ mới có thể "ở
trong Tôi và Tôi ở trong (họ)"
Theo chiều hướng của Bài Đọc 2, về việc sống khôn ngoan hơn là khờ dại, ở chỗ tìm kiếm những thứ lương thực ăn uống làm cho mình được sống trường sinh bất tử, Sách Cách Ngôn trong Bài Đọc 1 hôm nay cũng kêu gọi "những kẻ mê muội rằng: 'Các ngươi hãy đến ăn bánh của ta, và uống rượu ta đã pha cho các ngươi. Các ngươi hãy bỏ sự ngây dại đi, thì sẽ được sống, và hãy bước theo đường lối khôn ngoan'".
Chiều hướng sống khôn ngoan của Bài Đọc 1 và 2 để được sự sống chân thật còn phản ảnh nơi Bài Đáp Ca hôm nay, một Bài Đáp Ca chất chứa tâm tình chúc tụng ngợi khen Chúa (câu 1), cùng với lời kêu gọi tôn sợ Chúa (câu 2), nhờ đó mà được sống trường sinh phúc lộc (câu 3), và cũng nhờ đó mới có thể làm lành lánh dữ mà bình an vui sống (câu 4).
1) Tôi chúc tụng Chúa trong mọi lúc,
miệng tôi hằng liên lỉ ngợi khen Người. Trong Chúa linh hồn tôi hãnh
diện, bạn nghèo hãy nghe và hãy mừng vui.
2) Các thánh nhân của Chúa hãy tôn sợ Chúa, vì người tôn sợ Chúa chẳng thiếu thốn chi; bọn sang giàu đã sa cơ nghèo đói, nhưng người tìm Chúa chẳng thiếu chi thiện hảo.
3) Các đệ tử ơi, hãy lại đây, hãy nghe ta, ta sẽ dạy cho các con biết tôn sợ Chúa. Ai là người yêu quý cuộc đời, mong sống lâu để hưởng nhiều phúc lộc.
4) Hãy giữ lưỡi đừng nói ra điều ác, và ngậm môi cho khỏi thốt ra lời gian ngoa. Hãy lo tránh ác và hành thiện, hãy tìm kiếm và theo đuổi bình an.
Thứ Hai
Phụng Vụ Lời Chúa
Bài Ðọc I: (Năm II) Ed 24, 15-24
"Êdêkiel sẽ là điềm báo trước cho các ngươi, các ngươi cũng sẽ làm đúng như người đã làm".
Trích sách Tiên tri Êdêkiel.
Có lời Chúa phán cùng tôi rằng: "Hỡi con người, này bằng cái chết bất ngờ, Ta cất khỏi ngươi điều mắt ngươi ưa thích: ngươi chớ than vãn, kêu khóc và rơi lệ. Ngươi hãy âm thầm than van, đừng để tang người chết: hãy vấn khăn trên đầu, xỏ giày vào chân, chớ lấy áo che miệng, chớ dùng bữa nơi nhà hiếu".
Vậy ban sáng tôi đã nói cùng dân chúng, và chiều thì vợ tôi chết. Sáng hôm sau, tôi thi hành đúng như Chúa đã truyền dạy tôi. Và dân chúng hỏi tôi rằng: "Tại sao ông không giải thích cho chúng tôi biết ý nghĩa việc ông làm?" Tôi bảo họ: "Lời Chúa phán cùng tôi rằng: Hãy nói với nhà Israel: Chúa là Thiên Chúa phán như thế này: Ðây Ta sẽ để đền thờ Ta ra ô uế, đền thờ đó là sự hãnh diện của vương quốc các ngươi, sự mắt các ngươi ưa thích, nơi lòng các ngươi kính sợ. Con trai con gái các ngươi để lại, sẽ ngã gục dưới lưỡi gươm. Bấy giờ các ngươi sẽ hành động như tôi đã hành động: Các ngươi không lấy áo che miệng, không dùng bữa nơi nhà hiếu, cứ đội khăn trên đầu và mang giày dưới chân, sẽ không than vãn, không kêu khóc, nhưng sẽ hao mòn trong sự gian ác các ngươi, và ai nấy sẽ than thở với anh em mình. Êdêkiel sẽ nên điềm báo trước cho các ngươi: các ngươi cũng sẽ làm đúng như Êdêkiel đã làm, và khi mà sự việc xảy ra, các ngươi sẽ biết Ta là Thiên Chúa".
Ðó là lời Chúa.
Ðáp Ca: Ðnl 32, 18-19. 20. 21
Ðáp: Ngươi đã bỏ Chúa, Ðấng đã sinh ra ngươi (c. 8a).
Xướng: 1) Ngươi đã bỏ Chúa, Ðấng đã sinh ra ngươi; đã quên Chúa, Ðấng tạo thành ngươi. Chúa đã thấy, và Người đã nổi cơn thịnh nộ: vì con trai, con gái Người đã trêu chọc Người. - Ðáp.
2) Chúa phán: "Ta sẽ che giấu mặt Ta khỏi chúng, và nhìn xem tương lai chúng sẽ ra sao: vì là dòng giống ngỗ nghịch và là con bất hiếu. - Ðáp.
3) "Chúng đã trêu chọc Ta bằng thứ chẳng phải là Chúa, đã lấy sự dối trá mà chọc giận Ta; Ta sẽ trêu chúng bằng thứ không phải là dân tộc, và sẽ dùng dân tộc dại dột làm cho chúng tức giận".- Ðáp.
Alleluia: Tv 118, 34
Alleluia, alleluia! - Lạy Chúa, xin giáo huấn con, để con tuân cứ luật pháp của Chúa và để con hết lòng vâng theo luật đó. - Alleluia.
Phúc Âm: Mt 19, 16-22
"Nếu ngươi muốn nên trọn lành, hãy về bán hết của cải ngươi có, thì ngươi sẽ được kho tàng trên trời".
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Matthêu.
Khi ấy, có một người đến thưa cùng Chúa Giêsu rằng: "Lạy Thầy nhân lành, tôi phải làm việc lành gì để được sống đời đời?" Người bảo kẻ ấy rằng: "Sao ngươi hỏi Ta về việc lành? Chỉ có một Ðấng nhân lành là Thiên Chúa. Nếu ngươi muốn vào nơi hằng sống, ngươi hãy tuân giữ các giới răn". Người ấy hỏi rằng: "Những giới răn nào?" Chúa Giêsu đáp: "Ngươi chớ giết người, chớ ngoại tình, chớ trộm cắp, chớ làm chứng dối. Hãy thảo kính cha mẹ, và yêu thương kẻ khác như chính mình". Người thanh niên thưa lại rằng: "Tất cả những điều đó tôi đã giữ từ khi còn niên thiếu, vậy tôi còn thiếu sót gì nữa chăng? Chúa Giêsu bảo anh: "Nếu ngươi muốn nên trọn lành, hãy về bán hết của cải ngươi có và bố thí cho người nghèo khó, thì ngươi sẽ được kho tàng trên trời, rồi đến mà theo Ta". Khi người thanh niên nghe lời đó thì buồn rầu bỏ đi, vì anh có nhiều sản nghiệp.
Ðó là lời Chúa.
Suy Nghiệm Lời Chúa
Bài Phúc Âm cho Thứ Hai Tuần XX Thường Niên hôm nay tiếp theo ngay
sau bài Phúc Âm của Thứ Bảy tuần trước, bài Phúc Âm về "Nước Trời
thuộc về những người" sống tinh thần khiêm hạ như trẻ nhỏ.
Về nội dung, có thể nói bài Phúc Âm hôm nay tiếp nối bài Phúc Âm
Thứ Bảy tuần trước. Vì trong bài Phúc Âm hôm nay Nước Trời dường như
không thuộc về thành phần giầu có như người giầu có trong bài Phúc Âm,
cho dù người giầu có này sống đạo đàng hoàng chứ không vì giầu mà bê
bối.
Trước hết, người giầu trong bài Phúc Âm sống đạo đàng hoàng, đến độ
dường như vẫn còn cảm thấy thiếu một cái gì đó cho dù về vật chất giầu
sang phú quí, nên mới lên tiếng hỏi Chúa Giêsu rằng: "Lạy Thầy nhân
lành, tôi phải làm việc lành gì để được sống đời đời?"
Sau nữa, "người thanh niên" này không vì giầu mà sống bê
bối, như lời anh ta đã thưa cùng Chúa Giêsu, Đấng đã liệt kê các giới
răn căn bản trong Thập Giới để được cứu rỗi hay "để được
sống đời đời", những giới răn "chớ giết người, chớ ngoại tình,
chớ trộm cắp, chớ làm chứng dối. Hãy thảo kính cha mẹ, và yêu thương kẻ
khác như chính mình", những giới răn mà anh ta đã tự thú với
Người rằng: "Tất cả những điều đó tôi đã giữ từ khi còn niên thiếu,
vậy tôi còn thiếu sót gì nữa chăng?"
Đúng thế, con người được dựng nên theo hình ảnh và tương tự như
Thiên Chúa nên lòng luôn khắc khoải cho tới khi được nghỉ yên trong Ngài
mà cho dù giầu sang phú quí về vật chất họ vẫn cảm thấy xao xuyến bất an
làm sao ấy. Thái độ của người thanh niên giầu sang trong bài Phúc Âm đã
cho thấy rõ tâm trạng này, chẳng những ở vấn nạn được anh ta đặt ra hỏi
Chúa Giêsu: "Lạy Thầy nhân lành, tôi phải làm việc lành gì để được
sống đời đời?", mà còn ở hành động cuối cùng của anh ta được Phúc Âm
thuật lại rằng: "Khi người thanh niên nghe lời đó thì buồn rầu bỏ đi,
vì anh có nhiều sản nghiệp".
Tuy nhiên, tâm trạng vẫn còn "thiếu sót" này của chàng thanh
niên giầu có trong bài Phúc Âm hôm nay cũng dễ hiểu thôi. Bởi vì, ơn gọi
nên trọn lành không phải ai cũng có thể theo đuổi, hễ muốn là được, mà
cần phải được kêu gọi và tuyển chọn như các vị tông đồ. Mà muốn nên trọn
lành thì điều kiện tiên quyết đó là từ bỏ tất cả những gì con người sở
hữu, nhờ đó họ mới có thể tiến đến chỗ bỏ mình và vác thập giá mà theo
Chúa Kitô Vượt Qua được, như chính Người đã kêu gọi trong bài Phúc Âm
hôm nay: "Nếu anh muốn nên trọn lành, hãy về bán hết của cải anh có
và bố thí cho người nghèo khó, thì anh sẽ được kho tàng trên trời, rồi
đến mà theo Tôi".
Dấu hiệu còn cảm thấy "thiếu sót" và "buồn rầu" của
người thanh niên giầu có trong bài Phúc Âm dầu sao cũng đáng mừng, vì
chúng chứng tỏ người thanh niên giầu có này vẫn còn ý thức đức tin, vẫn
còn khao khát nên trọn lành, tuy chưa thể thực hiện ngay được, hơn là
những con người tham lam làm giầu đến độ bỏ Chúa, bỏ lễ Chúa Nhật,
cho đến khi Chúa để cho thất bại, tan gia bại sản thì đâm ra trách Chúa,
hận Chúa, tại sao Chúa để cho họ bị khốn khó như vậy v.v. Tại sao họ
không tự trách mình bỏ Chúa mà lại trách Chúa bỏ họ nhỉ?! Thật là đáng
thương... Phải chăng tiền nào của ấy!?!
Đúng thế, nếu “kho tàng của các con ở đâu thì lòng các con cũng ở
đó” (Mathêu 6:21), thì có thể sánh ví kho tàng ám chỉ tất cả những gì
con người yêu thích nhất trên trần gian này như là thần tượng hay ngẫu
tượng của con người, được con người hết lòng tôn thờ và phụng sự, giống
như đền thờ Giêrusalem của dân Do Thái, một nơi linh thiêng nhất của họ.
Tuy nhiên, nếu họ không sống xứng đáng với những gì quí báu họ được
Thiên Chúa ban cho, như người thanh niên giầu có trong Bài Phúc Âm hôm
nay, tỏ ra coi của cải hơn lời
mời gọi nên trọn lành hơn của Thiên Chúa,
thì để làm cho con người trẻ đáng thương này nghĩ lại, Thiên Chúa
có thể đụng đến kho t
àng tài sản của
anh ta, như Ngài đã cố
ý làm cho người vợ của vị tiên tri này chết để nên điềm báo cho dân Do
Thái về việc Ngài có ý định đụng
đến chính đền thờ linh thiêng là nơi được qúi trọng
của dân Do Thái, điều Ngài tiên báo thực hiện qua miệng của Tiên
Tri Giêrêmia trong Bài Đọc 1 hôm nay:
“Ðây Ta sẽ để
đền thờ Ta ra ô uế, đền thờ đó là sự hãnh diện của vương quốc các ngươi,
sự mắt các ngươi ưa thích, nơi lòng các ngươi kính sợ. Con trai con gái
các ngươi để lại, sẽ ngã gục dưới lưỡi gươm”….
Nhờ đó, họ “sẽ hao mòn trong sự
gian ác… và khi mà sự việc xảy ra, các ngươi sẽ biết Ta là Thiên Chúa".
Thái độ của người thanh niên giầu có trong Bài Phúc Âm hôm nay và
của dân Do Thái quí trọng Đền Thờ Chúa của họ nhưng lại sống một cách
bất xứng với Thiên Chúa là Đấng ngự nơi đền thờ này và là Đấng ban của
cải cho người thanh niên giầu có, được Thiên Chúa, trong Bài Đáp Ca hôm
nay, khẳng định là “đã bỏ Chúa,
Ðấng đã sinh ra ngươi; đã quên Chúa, Ðấng tạo thành ngươi” (khúc đầu của
câu xướng 1), và vì thế,
để cứu họ vì thương họ, Ngài đã dứt khoát
tỏ thái độ với
họ như những gì Ngài tuyên bố trong Bài Đáp Ca
hôm nay:
1)
Ngươi đã bỏ Chúa, Ðấng đã sinh ra
ngươi; đã quên Chúa, Ðấng tạo thành ngươi. Chúa đã thấy, và Người đã nổi
cơn thịnh nộ: vì con trai, con gái Người đã trêu chọc Người.
2) Chúa phán: "Ta sẽ che giấu mặt Ta khỏi chúng, và nhìn xem tương lai
chúng sẽ ra sao: vì là dòng giống ngỗ nghịch và là con bất hiếu.
3) "Chúng đã trêu chọc Ta bằng thứ chẳng phải là Chúa, đã lấy sự dối trá
mà chọc giận Ta; Ta sẽ trêu chúng bằng thứ không phải là dân tộc, và sẽ
dùng dân tộc dại dột làm cho chúng tức giận".
Lễ Nhớ Thánh Benado tiến sĩ hội thánh 20/8
21/10/2009 – Bài 92 về Thánh Bênađô ở Clairvaux (ĐTC Biển Đức XVI - loạt 138 bài Giáo Lý về Giáo Hội Tông Truyền)
Thứ Ba
Phụng Vụ Lời Chúa
Bài Ðọc I: (Năm II) Ed 28, 1-10
"Ngươi chỉ là người phàm, chớ không phải Thiên Chúa, mà lòng ngươi dám tự cho mình là Chúa".
Trích sách Tiên tri Êdêkiel.
Có lời Chúa phán cùng tôi rằng: Hỡi con người, hãy bảo vua Tirô rằng: Chúa là Thiên Chúa phán như thế này: bởi vì ngươi tự kiêu mà rằng: "Ta là Thiên Chúa, ta ngồi trên toà Thiên Chúa giữa biển", vì ngươi chỉ là người phàm, chứ không phải là Chúa, mà lòng ngươi dám tự cho mình là Chúa! Phải rồi, ngươi khôn ngoan hơn Ðaniel! Không điều bí ẩn nào mà ngươi không biết: Nhờ tài trí và khôn ngoan mà ngươi nên hùng mạnh, và ngươi đã tích trữ vàng bạc trong kho tàng. Nhờ tài trí dồi dào trong việc buôn bán, ngươi đã gia tăng của cải, và tâm hồn ngươi tự cao tự đại về sự phú cường của ngươi.
Vì thế Chúa là Thiên Chúa phán như thế này: Bởi lòng ngươi dám tự cho mình là Chúa, thì đây Ta sẽ dẫn quân ngoại bang, là những kẻ hung bạo nhất trong các dân, đến giày xéo trên ngươi, họ sẽ tuốt gươm chống lại sự khôn ngoan tốt đẹp của ngươi, và làm ô danh ngươi. Họ sẽ giết và triệt hạ ngươi, ngươi sẽ chết như những kẻ chết chìm dưới lòng biển. Trước mặt những kẻ giết ngươi, nào ngươi còn dám nói: "Ta là Thiên Chúa" nữa sao? Vì ngươi là người chứ không phải là Chúa trong tay những kẻ hạ sát ngươi. Ngươi sẽ chết trong tay ngoại bang, như những kẻ không chịu cắt bì: vì Ta đã phán! Chúa là Thiên Chúa phán như vậy.
Ðó là lời Chúa.
Ðáp Ca: Ðnl 32, 26-27ab. 27cd-28a. 30. 35cd-36ab
Ðáp: Ta sẽ giết chết và sẽ làm cho sống lại (c. 39).
Xướng: 1) Ta đã phán: "Chúng đang ở đâu?" Ta sẽ làm cho người ta không còn nhớ đến chúng. Nhưng vì giận quân thù, Ta đã giãn ra, kẻo quân thù chúng sẽ nhạo cười. - Ðáp.
2) Chúng sẽ nói rằng: "Tay chúng ta cao cả, chẳng phải Chúa đã làm những sự này". Dân này chẳng có lo lắng, và không có khôn ngoan chút nào. - Ðáp.
3) Bởi đâu một người lại đuổi theo nghìn người, hai người lại đuổi theo một vạn? Vậy chẳng phải vì Chúa đã bán chúng, và Chúa đã chẳng bỏ mặc chúng sao? - Ðáp.
4) Ngày tiêu diệt đã gần, và thời hẹn chóng đến. Chúa sẽ xét xử dân Người, và xót thương kẻ làm tôi Chúa. - Ðáp.
Alleluia: Tv 118, 36a và 29b
Alleluia, alleluia! - Lạy Chúa, xin nghiêng lòng con theo lời Chúa răn bảo, và xin rộng tay ban luật pháp của Chúa cho con. - Alleluia.
Phúc Âm: Mt 19, 23-30
"Con lạc đà chui qua lỗ kim còn dễ hơn người giàu có vào Nước Trời".
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Matthêu.
Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng các môn đệ rằng: "Thầy bảo thật các con: Người giàu có thật khó mà vào Nước Trời. Thầy còn bảo các con rằng: Con lạc đà chui qua lỗ kim còn dễ hơn người giàu có vào Nước Trời". Các môn đệ nghe vậy thì bỡ ngỡ quá mà thưa rằng: "Vậy thì ai có thể được cứu độ?" Chúa Giêsu nhìn các ông mà phán rằng: "Ðối với loài người thì không thể được, nhưng đối với Thiên Chúa thì mọi sự đều có thể được". Bấy giờ Phêrô thưa Người rằng: "Này đây chúng con đã bỏ mọi sự mà theo Thầy, vậy chúng con sẽ được gì?" Chúa Giêsu bảo các ông rằng: "Thầy bảo thật các con: Các con đã theo Thầy, thì trong ngày tái sinh, khi Con Người ngự trên toà vinh hiển, các con cũng sẽ ngồi trên mười hai toà mà xét xử mười hai chi tộc Israel. Và tất cả những ai bỏ nhà cửa, anh chị em, cha mẹ, vợ con, ruộng nương vì danh Thầy, thì sẽ được gấp trăm và được sự sống đời đời. Nhưng có nhiều kẻ trước hết sẽ nên sau hết, và kẻ sau hết sẽ nên trước hết".
Ðó là lời Chúa.
Bài Phúc Âm cho
Thứ Ba Tuần XX Thường Niên tiếp tục bài Phúc Âm hôm qua là bài phúc
âm về người thanh niên giầu có chưa thể nên trọn lành được vì còn
ham của cải trần gian tuy vẫn sống đạo đàng hoàng.
Bài Phúc Âm hôm
nay, trước hết, liên quan đến tình trạng người giầu có khó vào Nước
Trời, ngoại trừ có ơn đặc biệt của Thiên Chúa, như chính Chúa Giêsu
khẳng định:
"'Thầy bảo thật
các con: Người giàu có thật khó mà vào Nước Trời. Thầy còn bảo các
con rằng: Con lạc đà chui qua lỗ kim còn dễ hơn người giàu có vào
Nước Trời'. Các môn đệ nghe vậy thì bỡ ngỡ quá mà thưa rằng: 'Vậy
thì ai có thể được cứu độ?' Chúa Giêsu nhìn các ông mà phán rằng:
'Đối với loài người thì không thể được, nhưng đối với Thiên Chúa thì
mọi sự đều có thể được'".
Bài Phúc Âm hôm
nay còn liên quan đến thành phần đã bỏ mọi sự mà theo Chúa, thành
phần đã được bù đắp bằng những thứ về cả đời này lẫn đời sau như thế
này:
"Bấy giờ Phêrô
thưa Người rằng: 'Này đây chúng con đã bỏ mọi sự mà theo Thầy, vậy
chúng con sẽ được gì?' Chúa Giêsu bảo các ông rằng: 'Thầy bảo thật
các con: Các con đã theo Thầy, thì trong ngày tái sinh, khi Con
Người ngự trên toà vinh hiển, các con cũng sẽ ngồi trên mười hai toà
mà xét xử mười hai chi tộc Israel. Và tất cả những ai bỏ nhà cửa,
anh chị em, cha mẹ, vợ con, ruộng nương vì danh Thầy, thì sẽ được
gấp trăm và được sự sống đời đời. Nhưng có nhiều kẻ trước hết sẽ nên
sau hết, và kẻ sau hết sẽ nên trước hết'".
Trước hết,
thành phần "bỏ mọi sự mà theo Thày" - "sẽ ngồi trên mười
hai toà mà xét xử mười hai chi tộc Israel": Nghĩa là nhân loại
sẽ được xét xử căn cứ vào chứng từ của thành phần theo Chúa, một
chứng từ cho thấy "đức tin hoạt động qua đức ái" (Galata
5:6), một chứng từ nhờ đó họ có thể nhận biết Thiên Chúa mà được
sống.
Đó là lý do
trong cuộc chung thẩm, Vị Thẩm Phán Tối Cao đã phân loại chiên dê
theo tiêu chuẩn "đức tin hoạt động qua đức ái" này, khi Người phán
xét cả hai về đức bác ái theo bề ngoài nhưng thật ra phán xét đức
tin của họ, ở chỗ dê không thấy Người nơi thành phần anh chị em hèn
mọn nhất của Người nên không thương giúp bởi đó bị loại trừ, còn
chiên dù không thấy vẫn ra tay bác ái cứu trợ nên được cứu độ (xem
Mathêu 25:31-46).
Sau
nữa, thành phần "bỏ nhà cửa, anh chị em, cha mẹ, vợ con, ruộng
nương vì danh Thầy" - "sẽ được gấp trăm và được sự sống đời đời":
Theo Phúc Âm Thánh Marco đoạn 10 câu 30 thì câu nói của Chúa
Kitô đây còn được xác định rõ ràng "đời này" và "đời sau" nữa: "sẽ
được gấp trăm" ngay "ở đời này" và "được sự
sống trường sinh" "ở đời sau". Mà nếu thành phần
môn đệ theo Chúa Kitô mà quả thực "được gấp trăm" ngay "ở đời
này" thì chắc chắn họ sẽ "được sự sống trường sinh" "ở đời
sau".
Đúng thế, ngay
"ở đời này" thành phần môn đệ theo Chúa Kitô không phải là
thành phần "có tinh thần nghèo khó" nên đã được "Nước Đức
Chúa Trời làm của mình vậy" (Mathêu 5:3) hay sao, và họ cũng
không phải là thành phần "hiền lành" nên đã "được đất làm
của mình vậy" (Mathêu 5:5) hay sao, một thứ "đất" biểu
hiệu cho thế gian hay nhân loại. Nghĩa là họ dám đánh đổi tất cả mọi
sự họ có để tậu cho bằng được thửa ruộng thế gian là nơi kho tàng
Chúa Kitô được chôn giấu (xem Mathêu 13:44). Như thế không phải là
họ đã thực sự được "gấp trăm" ngay "ở đời này" hay
sao, là được cả Chúa Kitô lẫn ơn cứu chuộc thế gian của Người?
“Người giàu có
thật khó mà vào Nước Trời. Thầy còn bảo các con rằng: ‘Con lạc đà
chui qua lỗ kim còn dễ hơn người giàu có vào Nước Trời'…. 'Đối với
loài người thì không thể được, nhưng đối với Thiên Chúa thì mọi sự
đều có thể được'".
Câu tuyên bố của Chúa Giêsu về thành
phần giầu có trên trần gian này, nhất là thành phần có lòng tham vô
đáy, cậy mình giầu sang phú quí muốn làm gì thì làm, tỏ ra khinh
người, coi mình là chúa tể mọi sự, như người phú hộ đối với Lazarô
trong Phúc Âm của Thánh Luca (16:19-31), thành phần tự cao tự phụ tự
mãn, như vua Tirô đầy mù quáng ngạo mạn
trước nhan
Chúa trong Bài Đọc 1 hôm nay, khi ông ta tưởng rằng: “Nhờ tài trí và
khôn ngoan mà ngươi nên hùng mạnh, và ngươi đã tích trữ vàng bạc
trong kho tàng. Nhờ tài trí dồi dào trong việc buôn bán, ngươi đã
gia tăng của cải, và tâm hồn ngươi tự cao tự đại về sự phú cường của
ngươi”.
Những con người như ông vua trong Bài Đọc 1 hôm nay, như lời Chúa
phán qua tiên tri Êzêkiên,
chắc chắn không thể nào thoát khỏi phép công thẳng của Thiên Chúa,
Vị Thiên Chúa chân thật duy nhất là Chúa Tể của tất cả mọi sự, Đấng
sẽ làm cho họ biết thân phận tạo vật thấp hèn của họ, như Ngài đã
cảnh giác vua Tirô trong Bài Đọc 1 hôm nay:
“Bởi lòng ngươi dám tự cho
mình là Chúa, thì đây Ta sẽ dẫn quân ngoại bang, là những kẻ hung
bạo nhất trong các dân, đến giày xéo trên ngươi, họ sẽ tuốt gươm
chống lại sự khôn ngoan tốt đẹp của ngươi, và làm ô danh ngươi. Họ
sẽ giết và triệt hạ ngươi, ngươi sẽ chết như những kẻ chết chìm dưới
lòng biển. Trước mặt những kẻ giết ngươi, nào ngươi còn dám nói: ‘Ta
là Thiên Chúa’ nữa sao? Vì ngươi là người chứ không phải là Chúa
trong tay những kẻ hạ sát ngươi. Ngươi sẽ chết trong tay ngoại bang,
như những kẻ không chịu cắt bì: vì Ta đã phán! Chúa là Thiên Chúa
phán như vậy”.
Tuy nhiên, bất kể lời Chúa phán có khủng khiếp đến đâu chăng nữa,
thậm chí việc Chúa làm có như hủy diệt con người chăng nữa, thì tận
kỳ cùng Ngài cũng chỉ nhắm đến một mục đích tôi hậu duy nhất là để
cứu rỗi con người nói chung và cứu rỗi từng người một nói riêng.
Đó là lý do, ngay trong câu xướng đầu tiên của Bài Đáp Ca hôm nay,
Thiên Chúa đã đặt một vấn đề rất căn bản, quan trọng và cần thiết
với họ ngay trong câu xướng 1 của Bài Đáp Ca hôm nay về thân phận
của họ “Chúng đang ở đâu?",
như Ngài đã đặt vấn đề với Adong ngay sau nguyên tội về thân
phận của chàng trước nhan Chúa: “Ngươi
đang ở đâu?” (Khởi Nguyên 3:9).
Tuy nhiên, khi trừng phạt họ để làm cho
họ mở mắt ra, Vị Thiên Chúa vô cùng khôn ngoan thường sử dụng kẻ thù
của họ để làm cho họ bẽ bàng xấu hổ. Nhưng Ngài cũng vẫn tỏ ra e dè
kẻo chính kẻ thù của họ lại lên mặt với họ, như câu xướng 1 và 2 của
Bài Đáp Ca hôm nay cho thấy:
“Nhưng vì giận quân thù, Ta đã giãn ra, kẻo quân thù chúng sẽ nhạo
cười” (1) “Chúng sẽ nói rằng: ‘Tay chúng ta cao cả, chẳng phải Chúa
đã làm những sự này’".
Vì
“Thiên Chúa muốn tất cả mọi người
được cứu độ”
(2Timôthêu 2:4) nên
chẳng bao giờ Ngài lại muốn
cứu người này lại đành bỏ mất người kia, như câu xướng 3 của Bài Đáp
Ca hôm nay cho thấy: “Vậy
chẳng phải vì Chúa đã bán chúng, và Chúa đã chẳng bỏ mặc chúng sao?”
Câu Đáp Ca cuối cùng đã cho thấy LTXC
chẳng những ở chỗ cảnh báo cho những ai sai lầm biết trước những gì
Chúa làm, và ngay chính việc “xét xử” theo đức công minh chính trực
Ngài làm cũng để tỏ lòng “xót thương kẻ làm tôi tớ Chúa”, nghĩa là
cho những ai nhận biết Ngài mà quay trở về với Ngài và thuận phục
Ngài: “Ngày tiêu diệt đã gần, và thời hẹn
chóng đến. Chúa sẽ xét xử dân Người, và xót thương kẻ làm tôi Chúa”.
Thứ Tư
Phụng Vụ Lời Chúa
Bài Ðọc I: (Năm II) Ed 34, 1-11
"Ta sẽ giải thoát đoàn chiên Ta khỏi tay chúng, và đoàn chiên sẽ không làm mồi ngon cho chúng nữa".
Trích sách Tiên tri Êdêkiel.
Có lời Chúa phán cùng tôi rằng: Hỡi con người, hãy nói tiên tri về các chủ chăn Israel, hãy nói tiên tri và bảo các chủ chăn rằng: Chúa là Thiên Chúa phán thế này: Khốn cho các chủ chăn Israel, họ chỉ lo nuôi chính bản thân: chớ thì các chủ chăn không phải lo chăn nuôi đoàn chiên sao? Các ngươi đã uống sữa chiên, đã mặc áo lông chiên, hễ con nào béo tốt, các ngươi làm thịt: nhưng các ngươi không chăn nuôi đoàn chiên của Ta. Con nào yếu đuối, các ngươi không bổ dưỡng; con nào đau ốm, các ngươi không chạy chữa; con nào bị thương, các ngươi không băng bó; con nào đi lạc, các ngươi không đem về; con nào đi mất, các ngươi không tìm kiếm; nhưng các ngươi chăn dắt chúng bằng bạo lực và nghiêm khắc. Các chiên Ta tản mác vì thiếu chủ chăn: chúng làm mồi cho thú dữ ngoài đồng. Các chiên Ta lang thang khắp núi, trên mọi đồi cao, các chiên Ta tản mác khắp mặt đất, và chẳng có ai tìm kiếm. Ta nói, chẳng có ai tìm kiếm.
Vì thế, hỡi các chủ chăn, hãy nghe lời Thiên Chúa phán: Nhân danh mạng sống của Ta, các chiên Ta đã bị cướp mất, các chiên Ta làm mồi cho thú dữ ngoài đồng, vì không có chủ chăn: các chủ chăn của Ta không lo lắng cho đoàn chiên Ta, nhưng chúng chỉ nuôi chính bản thân, mà không chăn nuôi các chiên Ta, vì thế, hỡi các chủ chăn, hãy nghe lời Chúa: Chúa là Thiên Chúa phán như thế này: Ðây chính Ta sẽ đến với các chủ chăn, đòi lại đoàn chiên khỏi tay chúng, và sẽ không cho chúng chăn nuôi đoàn chiên nữa, các chủ chăn không còn nuôi chính bản thân nữa. Ta sẽ giải thoát đoàn chiên Ta khỏi miệng chúng, và đoàn chiên sẽ không còn làm mồi ngon cho chúng nữa.
Vì Chúa là Thiên Chúa phán như thế này: Ðây chính Ta sẽ tìm kiếm các chiên Ta, và Ta sẽ thăm viếng chúng.
Ðó là lời Chúa.
Ðáp Ca: Tv 22, 1-3a. 3b-4. 5. 6
Ðáp: Chúa chăn nuôi tôi, tôi chẳng thiếu thốn chi (c. 1).
Xướng: 1) Chúa chăn nuôi tôi, tôi chẳng thiếu thốn chi; trên đồng cỏ xanh rì, Người thả tôi nằm nghỉ. Tới nguồn nước, chỗ nghỉ ngơi, Người hướng dẫn tôi; tâm hồn tôi, người lo bồi dưỡng. - Ðáp.
2) Người dẫn tôi qua những con đường đoan chính, sở dĩ vì uy danh Người. (Lạy Chúa), dù bước đi trong thung lũng tối, con không lo mắc nạn, vì Chúa ở cùng con. Cây roi và cái gậy của Ngài, đó là điều an ủi lòng con. - Ðáp.
3) Chúa dọn ra cho con mâm cỗ, ngay trước mặt những kẻ đối phương; đầu con thì Chúa xức dầu thơm, chén rượu con đầy tràn chan chứa. - Ðáp.
4) Lòng nhân từ và ân sủng Chúa theo tôi, hết mọi ngày trong đời sống; và trong nhà Chúa, tôi sẽ định cư, cho tới thời gian rất ư lâu dài. - Ðáp.
Alleluia: Tv 118, 135
Alleluia, alleluia! - Xin Chúa tỏ cho tôi tớ Chúa thấy long nhan hiền hậu, và dạy bảo con những thánh chỉ của Chúa. - Alleluia.
Phúc Âm: Mt 20, 1-16a
"Hay mắt bạn ganh tị, vì tôi nhân lành chăng".
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Matthêu.
Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng các môn đệ dụ ngôn này rằng: "Nước Trời giống như chủ nhà kia sáng sớm ra thuê người làm vườn nho mình. Khi đã thoả thuận với những người làm thuê về tiền công nhật là một đồng, ông sai họ đến vườn của ông.
"Khoảng giờ thứ ba, ông trở ra, thấy có những người khác đứng không ngoài chợ, ông bảo họ rằng: "Các ngươi cũng hãy đi làm vườn nho ta, ta sẽ trả công cho các ngươi xứng đáng". Họ liền đi. Khoảng giờ thứ sáu và thứ chín, ông cũng trở ra và làm như vậy.
"Ðến khoảng giờ thứ mười một ông lại trở ra, và thấy có kẻ đứng đó, thì bảo họ rằng: "Sao các ngươi đứng nhưng không ở đây suốt ngày như thế?" Họ thưa rằng: "Vì không có ai thuê chúng tôi". Ông bảo họ rằng: "Các ngươi cũng hãy đi làm vườn nho ta".
"Ðến chiều chủ vườn nho bảo người quản lý rằng: "Hãy gọi những kẻ làm thuê mà trả tiền công cho họ, từ người đến sau hết tới người đến trước hết". Vậy những người làm từ giờ thứ mười một đến, lãnh mỗi người một đồng. Tới phiên những người đến làm trước, họ tưởng sẽ lãnh được nhiều hơn; nhưng họ cũng chỉ lãnh mỗi người một đồng. Ðang khi lãnh tiền, họ lẩm bẩm trách chủ nhà rằng: "Những người đến sau hết chỉ làm có một giờ, chúng tôi chịu nắng nôi khó nhọc suốt ngày mà ông kể họ bằng chúng tôi sao?" Chủ nhà trả lời với một kẻ trong nhóm họ rằng: "Này bạn, tôi không làm thiệt hại bạn đâu, chớ thì bạn đã không thoả thuận với tôi một đồng sao? Bạn hãy lấy phần bạn mà đi về, tôi muốn trả cho người đến sau hết bằng bạn, nào tôi chẳng được phép làm như ý tôi muốn sao? Hay mắt bạn ganh tị, vì tôi nhân lành chăng?"
"Như thế, kẻ sau hết sẽ nên trước hết, và kẻ trước hết sẽ nên sau hết".
Ðó là lời Chúa.
Suy Nghiệm Lời Chúa
Lời Chúa cho Thứ Tư Tuần XX Thường Niên hôm nay được tiếp tục trước
hết với Bài Phúc Âm của Thánh ký Mathêu với 16 cầu đầu ở đoạn 20 về dụ
ngôn thuê thợ làm vườn nho và trả công đồng đều cho họ bao gồm cả người
làm nhiều giờ nhất, từ "giờ thứ ba" trong ngày đến người ít giờ
nhất, từ "giờ thứ 11" trong ngày, tức cách nhau 8 tiếng đồng hồ.
Sự kiện chủ trả
lương đồng đều cho cả nhóm thợ được thuê sớm nhất lẫn nhóm thợ thuê muộn
nhất bề ngoài có vẻ bất công, như chính cảm nhận của nhóm thợ đến làm
sớm nhất:
"Đến chiều chủ
vườn nho bảo người quản lý rằng: 'Hãy gọi những kẻ làm thuê mà trả tiền
công cho họ, từ người đến sau hết tới người đến trước hết'. Vậy những
người làm từ giờ thứ mười một đến, lãnh mỗi người một đồng. Tới phiên
những người đến làm trước, họ tưởng sẽ lãnh được nhiều hơn; nhưng họ
cũng chỉ lãnh mỗi người một đồng. Đang khi lãnh tiền, họ lẩm bẩm trách
chủ nhà rằng: 'Những người đến sau hết chỉ làm có một giờ, chúng tôi
chịu nắng nôi khó nhọc suốt ngày mà ông kể họ bằng chúng tôi sao?'"
Thật ra, theo
lý thì người chủ này chẳng những không bất công một chút nào với nhóm
thợ được ông thuê làm vườn nho cho ông sớm nhất mà còn theo tình tỏ ra
hết sức rộng lượng nữa là đằng khác với nhóm thợ được ông thuê làm vườn
nho cho ông muộn nhất và ít vất vả nhất nữa, như chính câu trả lời
của ông với nhóm thợ than phần hành động của ông cho thấy:
"Này bạn, tôi
không làm thiệt hại bạn đâu, chớ thì bạn đã không thoả thuận với tôi một
đồng sao? Bạn hãy lấy phần bạn mà đi về, tôi muốn trả cho người đến sau
hết bằng bạn, nào tôi chẳng được phép làm như ý tôi muốn sao? Hay mắt
bạn ganh tị, vì tôi nhân lành chăng?"
Đúng thế, ông
chủ vườn nho không bất công với nhóm thợ đầu tiên và 2 nhóm thợ sau đó.
Bởi vì 3 nhóm thợ đến sớm này và ông đã thỏa thuận với nhau về tiền
công đâu vào đấy rồi:
"Nước Trời
giống như chủ nhà kia sáng sớm ra thuê người làm vườn nho mình. Khi đã
thoả thuận với những người làm thuê về tiền công nhật là một đồng,
ông sai họ đến vườn của ông. Khoảng giờ thứ ba, ông trở ra, thấy có
những người khác đứng không ngoài chợ, ông bảo họ rằng: 'Các ngươi cũng
hãy đi làm vườn nho ta, ta sẽ trả công cho các ngươi xứng đáng'. Họ liền
đi. Khoảng giờ thứ sáu và thứ chín, ông cũng trở ra và làm như vậy'".
Còn việc ông
chủ này trả cho nhóm thợ sau cùng bằng nhóm thợ đầu tiên là do lòng
quảng đại của ông, bởi nhóm thợ sau cùng này không hề mặc cả và đòi hỏi
gì, có việc làm là tốt rồi, bằng không sẽ bị ế lao công và thiện chí của
họ, trong khi đó ông chủ cũng chẳng hứa trả cho họ bao nhiêu và họ phải
làm như thế nào: "Đến khoảng giờ thứ mười một ông lại trở ra, và thấy
có kẻ đứng đó, thì bảo họ rằng: 'Sao các ngươi đứng nhưng không ở đây
suốt ngày như thế?' Họ thưa rằng: 'Vì không có ai thuê chúng tôi'. Ông
bảo họ rằng: 'Các ngươi cũng hãy đi làm vườn nho ta'".
Riêng với nhóm thợ cuối cùng này, theo lý họ cũng đáng được hưởng 1 đồng như nhóm thợ đầu tiên. Bởi vì họ cũng đã sẵn sàng đi làm từ ban đầu, đến độ họ cứ đợi mãi mà chẳng có ai thuê mướn. Chẳng những việc họ đã sẵn sàng làm việc từ sáng sớm, mà còn tỏ ra nhẫn nại chờ đợi được thuê mướn nữa, nhất là khi được thuê mướn không mặc cả gì như ba nhóm thợ đầu tiên, có việc là vui rồi, làm gì cũng được, lương bao nhiêu cũng OK, đủ cho họ xứng đáng lãnh nhận bằng đồng lương của nhóm đầu tiên, nếu không muốn nói là còn xứng đáng được hơn thế nữa.
Chưa hết, vấn đề còn được đặt ra với nhóm thợ cuối cùng đặc biệt này là
tại sao chủ vườn nho đã ra thuê thợ làm vườn nho cho mình cả 3 lần trước
đó mà lại không thấy họ là những người mà chính ông chủ cũng phải công
nhận "sao các ngươi đứng nhưng không ở đây suốt ngày như thế?" Phải
chăng vì họ đứng ở chỗ khác với 3 nhóm trước, và ông chủ mỗi lần đi một
chỗ khác để tìm thuê thêm thợ, để rồi cuối cùng ông mới tới chỗ của họ
đứng chờ, biểu hiệu cho vị thế và thân phận của mỗi người ở trong sự
quan phòng thần linh của Thiên Chúa, Đấng kêu gọi họ vào lúc nào Ngài
muốn.
Căn cứ vào dụ ngôn trong bài Phúc Âm này, vào nguyên tắc đối xử của ông
chủ vườn nho với các nhóm thợ được ông thuê vào làm vườn nho cho ông,
thì chúng ta thấy rằng chúng ta được quyền yêu thương người này hơn
người kia, chẳng hạn Chúa Giêsu yêu Tông Đồ Gioan một cách đặc biệt
trong số các tông đồ của Người, nhưng đừng vì thế, vì người được mình
yêu hơn bởi một lý do chính đáng nào đó mà đối xử bất công với những
người khác. Có nghĩa là, theo nguyên tắc, theo lý, phải yêu thương hết
mọi người như nhau, như bản thân mình, nhưng, theo tình, chúng ta vẫn có
thể yêu một người nào đó hơn, vì hoàn cảnh đáng thương cần cứu giúp của
họ, hay vì khả năng phục vụ đắc lực cho công ích của họ v.v.
Trong lịch sử
Giáo Hội cũng xẩy ra những trường hợp được Chúa Giêsu cảnh giác ở câu
cuối của bài Phúc Âm hôm nay: "kẻ sau hết sẽ nên trước hết, và kẻ
trước hết sẽ nên sau hết". Chẳng hạn một Tông Đồ của Các
Tông Đồ Mai-Đệ-Liên, hay Một Đại Tông Đồ Dân Ngoại Phaolô, hoặc một Giáo
Phụ Tiến Sĩ Âu Quốc Tinh v.v. Trường hợp của người thu thuế và người
Pharisiêu trong dụ ngôn cả hai cầu nguyện trong đền thờ cũng cho thấy
rõ đường lối "kẻ sau hết sẽ nên trước hết, và kẻ trước hết sẽ nên sau
hết" ngược đời này vậy (xem Luca 18:9-14). Hay trường hợp của người
con cả tính toán với cha như là một người làm công cho cha và của người
con thứ chỉ muốn làm tôi tớ của cha vì cảm thấy bất xứng làm con của
cha (xem Luca 15:11-32) cũng vậy: "kẻ sau hết sẽ nên trước hết, và kẻ
trước hết sẽ nên sau hết".
Thành phần thợ
làm vườn nho trước chỉ để lấy công và thành phần làm vườn nho cuối cùng
chỉ cần có việc là làm khác nhau ở chỗ phục vụ vì mình hay vì chủ của
mình. Nếu “vườn nho của Chúa là nhà Israel” (Isaia 5:7) thì quả thực đám
thợ được kêu gọi đến làm vườn nho cho Thiên Chúa mà chỉ tính công sẽ
chẳng khác nào như thành phần chủ chiên bất xứng và bất lợi được Thiên
Chúa nói đến qua mệng Tiên Tri Êkêkiên trong Bài Đọc 1 hôm nay, cần phải
được thay thế kẻo hại đến chiên của Ngài:
“Vì thế, hỡi
các chủ chăn, hãy nghe lời Thiên Chúa phán: Nhân danh mạng sống của Ta,
các chiên Ta đã bị cướp mất, các chiên Ta làm mồi cho thú dữ ngoài đồng,
vì không có chủ chăn: các chủ chăn của Ta không lo lắng cho đoàn chiên
Ta, nhưng chúng chỉ nuôi chính bản thân, mà không chăn nuôi các chiên
Ta, vì thế, hỡi các chủ chăn, hãy nghe lời Chúa: Chúa là Thiên Chúa phán
như thế này: Ðây chính Ta sẽ đến với các chủ chăn, đòi lại đoàn chiên
khỏi tay chúng, và sẽ không cho chúng chăn nuôi đoàn chiên nữa, các chủ
chăn không còn nuôi chính bản thân nữa. Ta sẽ giải thoát đoàn chiên Ta
khỏi miệng chúng, và đoàn chiên sẽ không còn làm mồi ngon cho chúng nữa.
Vì Chúa là Thiên Chúa phán như thế này: Ðây chính Ta sẽ tìm kiếm các
chiên Ta, và Ta sẽ thăm viếng chúng”.
Đối với thành
phần thợ làm vườn nho cuối cùng chỉ cần việc làm hơn là công lao chẳng
đáng gì của mình, sẵn sàng chấp nhận mọi sự theo ý chủ của mình về những
gì mình làm, họ mới cảm nghiệm được tấm lòng vô cùng quảng đại của Vị
Thiên Chúa là chủ mọi sự (chứ không phải loài người), nhất là đối với
những tâm hồn để cho Ngài hoàn toàn làm chủ và điều khiển, và chính vì
thế họ không thể nào không vang lên những tâm tình thấm thía của Bài Đáp
Ca hôm nay:
1) Chúa chăn nuôi tôi, tôi chẳng thiếu thốn chi; trên đồng cỏ xanh rì,
Người thả tôi nằm nghỉ. Tới nguồn nước, chỗ nghỉ ngơi, Người hướng dẫn
tôi; tâm hồn tôi, người lo bồi dưỡng.
2) Người dẫn tôi qua những con đường đoan chính, sở dĩ vì uy danh Người.
(Lạy Chúa), dù bước đi trong thung lũng tối, con không lo mắc nạn, vì
Chúa ở cùng con. Cây roi và cái gậy của Ngài, đó là điều an ủi lòng con.
3) Chúa dọn ra cho con mâm cỗ, ngay trước mặt những kẻ đối phương; đầu
con thì Chúa xức dầu thơm, chén rượu con đầy tràn chan chứa.
4) Lòng nhân từ và ân sủng Chúa theo tôi, hết mọi ngày trong đời sống;
và trong nhà Chúa, tôi sẽ định cư, cho tới thời gian rất ư lâu dài.
Lễ (nhớ) Đức Mẹ Nữ Vương 22/8:
(Trích Thần Đô Huyền Nhiệm, phần truyện hợp với đời sống thầm lặng của Mẹ, một đời sống làm mẫu gương của Dòng Carmêlô)
Vinh Quang Trên Thiên Đàng
Linh hồn rất thánh của Me. Maria đã hưởng phúc
thiên đàng được ba ngày, Thiên Chúa tỏ cho thần thánh biết quyết định
hằng hữu của Ngài là phục sinh cho Xác Thể đáng kính của Mẹ. Tới lúc đó,
Chúa Giêsu từ trời, đem theo Linh Hồn Mẹ chí ái Ngài xuống mồ Thánh của
Mẹ với vô số sư đoàn các thiên thần, các vị tổ phụ và các tiên tri. Đến
mồ Mẹ, Chúa phán với đoàn tháp tùng rằng: "Mẹ của Cha đã được đầu thai
Vô Nhiễm, đê? Cha mặc lấy Nhân Tính Cha từ nơi bản thể vô nhiễm của Mẹ.
Thể xác Cha là thể xác Mẹ hơn nữa, Mẹ còn đồng công vào hết mọi công
trình việc cứu chuộc của Cha. Cho nên Cha phải phục sinh cho Me. Cha,
như Cha đã sống lại, và phải phục sinh cho Mẹ vào cùng lúc Cha đã sống
lại, vì Cha muốn Mẹ nên tương tư. Cha trong mọi sự". Toàn thể các Thánh
đều ca tụng Chúa vì sự quyết định ấy, nhất là Adong Eva, thánh ca? Giuse
và hai thánh song thân của Me.
Tức thì Linh Hồn Hiển Vinh của Mẹ vào lại Thân Xác
Đồng Trinh của Mẹ trả lại sự sống cho Thân Xác ấy, mà không hề động chạm
gì đến tảng đá che mồ hay đảo lộn những nếp áo và khăn phủ mặt. Không
thể nào tả lại được vẻ mỹ lệ và ánh sáng chói ngời trang sức cho Mẹ lúc
ấy. Ta chỉ cần nói rằng Chúa Giêsu muốn trả lại cho Mẹ tất cả những gì
Ngài đã tiếp nhận từ Mẹ lúc Nhập Thể đã đủ. Hôm đó là ngày Chúa Nhật,
mười lăm tháng tám, liền ngay sau nửa đêm. Xác Thánh Me. Maria ở trong
mồ 30 giờ y như Xác Thánh Chúa Giêsu.
Lúc đó diễn ra từ phần mộ của Mẹ về thiên đàng một
cung nghinh trang trọng không thể tả hết giữa thanh âm của một điệu nhạc
say lòng. Các vị thánh và các thiên thần vào thiên đàng vị nào theo địa
vị ấy. Sau cùng là Chúa Giêsu Kitô với Mẹ rất thánh Ngài ở bên hữu. Toàn
thể thần thánh đều quay về phía Mẹ để nhìn ngắm và chúc tụng Mẹ trong
một nguồn hoan lạc mới lạ, những khúc thánh ca mới và những lời ở trong
chương ba sách Diễm Ca. Khi Mẹ tới bê. Ngai Chúa Ba Ngôi, Chúa đã tiếp
đón Mẹ với một tiếp đón thỏa tình nhất. Chúa Cha phán với Mẹ: "Con rất
yêu dấu của Cha, Con hãy lên cao hơn trên tất cả mọi thụ tạo". - Và Chúa
Con thêm: "Me. Ạ, xin Mẹ nhận từ tay con phần thưởng Mẹ đáng được". -
Đến lượt Thánh Linh nói: "Bạn dấu yêu, hãy vào hưởng nguồn vui vĩnh cửu
xứng với tình trạng trinh trong của Bạn".
Me. Maria chìm ngập trong đại dương vô cùng của
Thần Tính Thiên Chúa. Khi Mẹ đã được tôn lên Ngai Thần Linh, Chúa tuyên
dương cho cả triều đình thiên đàng đang tràn ngập tán thưởng, biết những
đặc ân đã thông ban cho Mẹ qua sư. Mẹ thông phần vào Uy Linh của Ngài.
Chúa Cha phán: "Maria là đức nữ tỳ của chúng ta, từng làm nên những
khoái lạc đầu tiên của chúng ta, và đã không bao giờ bỏ mất tước hiệu
ấy. Người có toàn quyền trên cả vương quốc chúng ta. Người được nhìn
nhận và tôn phong là chủ mẫu chính thức, vừa là Nữ Vương độc nhật". -
Chúa Con phán: "Hết mọi thụ tạo Cha đã sáng tạo và cứu chuộc đều thuộc
quyền Mẹ chân thực của Cha: Mẹ là Nữ Vương chính thức cai trị tất cả
những gì Cha là vua cai trị". - Sau cùng Chúa Thánh Linh phán: "Hỡi bạn,
với danh nghĩ là Hiền Thê của Ta, danh nghĩa mà bạn đã tận trung ứng
đáp, bạn được lĩnh vương miện Nữ Vương cho đến muốn đời.
Ba Ngôi Thiên Chúa đặt trên đầu Mẹ một vương miện
vinh quang cực kỳ lộng lẫy, rạng chiếu luồng sáng tuyệt kỳ, sẽ không bao
giờ có nữa. Cũng lúc ấy, từ ngai Chúa phán ra lời này: "Hỡi người chí ái
của chúng ta, Vương Quốc Của Chúng Ta là Vương Quốc Của Người. Người là
Chu? Mẫu là Nữ Vương hết mọi thụ tạo. Từng được ân sủng nâng cao lên
trên mọi loài, những người đã tự nhận mình hèn kém, hạ mình xuống dưới
hết mọi loài. Giờ đây, người hãy lên chiê"m địa vị tuyệt cao xứng với
người. Từ Ngai cao cả này, Người hãy thống trị toàn thể thụ tạo: hỏa
ngục, trần gian và thiên đàng. Ma qủy, loài người, và thiên thần đều
phải tùng phục Người. Chúng Ta trao ủy cho người quyền bính Thần Linh
của Chúng Ta. Người sẽ nâng đỡ, ủi an, bảo trợ và làm Mẹ của hết mọi
người công chính cũng như là Mẹ của cả giáo hội chiến đấụ để thi hành sứ
mệnh đó, một lần nữa chúng ta tôn nhiệm Người làm đấng bảo quản, đấng
phân phát mọi kho tàng của Chúng Ta. Những gì thuộc quyền Chúng Ta cũng
thuộc quyền Người, như Người đã luôn luôn là của Chúng Ta.
|
Để thể hiện những đặc ân trao ban cho Đức Nữ Vương vũ trụ, Thiên Chúa ra lệnh cho toàn thể thần thánh trên trời phải tùng phục Mẹ, nhìn nhận Mẹ là chủ mẫu mình. Toàn thể thần thánh đều tôn phục Mẹ: những vị được ở thiên đàng cả hồn xác đều phủ phục trước mặt Mẹ và đều suy phục Mẹ bằng những việc tôn kính bề ngoài. Đấy chính là phần thưởng cho đức khiêm nhượng Mẹ đã tỏ ra để tôn kính các thánh khi Mẹ còn tại thế. Việc tôn phong Mẹ là Nữ Vương Thiên Đàng này đã trào đổ một nguôn vui phụ trội cho toàn thể thần thánh. Những vị được hoan hỉ thêm nhiều hơn cả là thánh ca? Giuse, thánh Gioan Kim, Thánh Nữ Anna rồi những thánh thân nhân và các thiên thần hầu cận Me.
Thứ Năm
Phụng Vụ Lời Chúa
Bài Ðọc I: (Năm II) Ed 36, 23-28
"Ta sẽ ban cho các ngươi quả tim mới, và đặt giữa các ngươi một thần trí mới".
Trích sách Tiên tri Êdêkiel.
Ðây Chúa phán: Ta sẽ thánh hoá danh cao cả Ta đã bị xúc phạm giữa các dân tộc, nơi mà các ngươi đã xúc phạm danh thánh Ta, để các dân tộc biết Ta là Chúa, Thiên Chúa các đạo binh phán, khi Ta tự thánh hoá nơi các ngươi trước mặt họ. Ta sẽ kéo các ngươi ra khỏi các dân tộc, sẽ quy tụ các ngươi từ các nước, và dẫn dắt các ngươi trên đất các ngươi. Ta sẽ dùng nước trong sạch mà rảy trên các ngươi, và các ngươi sẽ được rửa sạch mọi vết nhơ. Ta sẽ thanh tẩy các ngươi sạch mọi vết nhơ các bụt thần. Ta sẽ ban cho các ngươi quả tim mới, đặt giữa các ngươi một thần trí mới, cất khỏi xác các ngươi quả tim bằng đá và ban cho các ngươi quả tim bằng thịt. Ta đặt thần trí Ta giữa các ngươi, làm cho các ngươi thực thi các huấn lệnh Ta, làm cho các ngươi tuân giữ và thực hành các lề luật Ta. Các ngươi sẽ cư ngụ trong xứ Ta đã ban cho tổ phụ các ngươi; các ngươi sẽ là dân Ta, còn Ta, Ta sẽ là Thiên Chúa các ngươi.
Ðó là lời Chúa.
Ðáp Ca: Tv 50, 12-13. 14-15. 18-19
Ðáp: Ta sẽ dùng nước trong sạch mà rảy trên các ngươi, và các ngươi sẽ được rửa sạch mọi vết nhơ (Ed 36, 25).
Xướng: 1) Ôi lạy Chúa, xin tạo cho con quả tim trong sạch, và canh tân tinh thần cương nghị trong người con. Xin đừng loại con khỏi thiên nhan Chúa, chớ thu hồi Thánh Thần Chúa ra khỏi con. - Ðáp.
2) Xin ban lại cho con niềm vui ơn cứu độ; với tinh thần quảng đại, Chúa đỡ nâng con. Con sẽ dạy kẻ bất nhân đường nẻo Chúa, và người tội lỗi sẽ trở về với Ngài. - Ðáp.
3) Bởi vì Chúa chẳng ưa gì sinh lễ, nếu con dâng lễ toàn thiêu, Chúa sẽ không ưng. Của lễ con dâng, lạy Chúa, là tâm hồn tan nát; lạy Chúa, xin đừng chê tấm lòng tan nát, khiêm cung. - Ðáp.
Alleluia: Tv 147, 12a và 15a
Alleluia, alleluia! - Giêrusalem, hãy ngợi khen Chúa, Ðấng đã sai Lời Người xuống cõi trần ai. - Alleluia.
Phúc Âm: Mt 22, 1-14
"Các ngươi gặp bất cứ ai, thì mời vào dự tiệc cưới".
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Matthêu.
Khi ấy, Chúa Giêsu lại phán cùng các đầu mục tư tế và kỳ lão trong dân những dụ ngôn này rằng: "Nước Trời giống như vua kia làm tiệc cưới cho hoàng tử. Vua sai đầy tớ đi gọi những người đã được mời dự tiệc cưới, nhưng họ không chịu đến. Vua lại sai các đầy tớ khác mà rằng: "Hãy nói cùng những người đã được mời rằng: Này ta đã dọn tiệc sẵn rồi, đã hạ bò và súc vật béo tốt rồi, mọi sự đã sẵn sàng: xin mời các ông đến dự tiệc cưới". Nhưng những người ấy đã không đếm xỉa gì và bỏ đi: người thì đi thăm trại, người thì đi buôn bán, những người khác thì bắt đầy tớ vua mà nhục mạ và giết đi. Khi vua nghe biết, liền nổi cơn thịnh nộ, sai binh lính đi tru diệt bọn sát nhân đó, và thiêu huỷ thành phố của chúng. Bấy giờ vua nói với các đầy tớ rằng: "Tiệc cưới đã dọn sẵn sàng, nhưng những kẻ đã được mời không đáng dự. Vậy các ngươi hãy ra các ngả đường, gặp bất cứ ai, thì mời vào dự tiệc cưới". Các đầy tớ liền đi ra đường, gặp ai bất luận tốt xấu, đều quy tụ lại và phòng cưới chật ních khách dự tiệc.
Ðoạn vua đi vào quan sát những người dự tiệc, và thấy ở đó một người không mặc y phục lễ cưới. Vua liền nói với người ấy rằng: "Này bạn, sao bạn vào đây mà lại không mặc y phục lễ cưới?" Người ấy lặng thinh. Bấy giờ vua truyền cho các đầy tớ rằng: "Trói tay chân nó lại, ném nó vào nơi tối tăm, ở đó sẽ phải khóc lóc và nghiến răng!" Vì những kẻ được gọi thì nhiều, còn những kẻ được chọn thì ít".
Ðó là lời Chúa.
Suy Nghiệm Lời Chúa
Bài Phúc Âm hôm
nay, Thứ Năm Tuần XX Thường Niên, không còn liên tục với các bài Phúc Âm
trong tuần như các ngày trước, mà là một bài Phúc Âm bắt đầu từ đầu Đoạn
22, hoàn toàn bỏ Đoạn 21 và 17 câu của Đoạn 20. Tất nhiên, việc Giáo Hội
cố ý chọn đọc các bài Phúc Âm hằng ngày trong tuần hay Chúa Nhật này
phải liên tục với nhau về nội dung, cho dù có những đoạn và những câu
Phúc Âm bị cắt bỏ như vậy, vì có thể những chỗ ấy chỉ là những biến cố
không hợp vào thời điểm phụng vụ này.
Chẳng hạn như
biến cố Chúa Giêsu vào Thánh Giêrusalem và thanh tẩy đền thờ rồi nguyền
rủa cây vả và vấn đề thẩm quyền của Chúa Giêsu (xem Mathêu 21:1-27),
những gì mà hầu hết đã được Giáo Hội cho đọc theo Phúc Âm của Thánh ký
Marco ở các ngày Thứ Sáu và Thứ Bảy Tuần VIII Thường Niên rồi, không
cần đọc lại hay lập lại nữa.
Nếu bài Phúc Âm
hôm qua về dụ ngôn người chủ vườn nho thuê thợ làm vườn nho và trả công
cho họ bằng nhau liên quan cả đến ân sủng của Thiên Chúa thì bài Phúc Âm
hôm nay về dụ ngôn một "vua kia làm tiệc cưới cho hoàng tử" lại
càng liên quan đến ân sủng của Thiên Chúa.
Thật vậy, nếu 4
nhóm thợ được chủ vườn nho thuê làm vườn nho cho ông để được trả
công tương xứng, một khoản tiền công chẳng những công bằng về lý đối với
3 nhóm thợ đầu mà còn về tình với nhóm thợ cuối cùng, thì thành
phần được mời đến dự tiệc cưới trong bài Phúc Âm hôm nay đây hoàn toàn
liên quan đến tình nghĩa của Thiên Chúa, tức là họ chỉ việc đến hoan
hưởng mà chẳng phải vất vả làm gì hết, một đặc ân bao gồm chẳng những
thành phần được ấn định ám chỉ dân Do Thái mà còn tất cả mọi người không
trừ ai ám chỉ chung nhân loại hay dân ngoại nữa:
Thành
phần đã được ấn định: "Nước Trời giống như vua kia làm tiệc cưới cho
hoàng tử. Vua sai đầy tớ đi gọi những người đã được mời dự
tiệc cưới, nhưng họ không chịu đến. Vua lại sai các đầy tớ khác mà rằng:
'Hãy nói cùng những người đã được mời rằng: Này ta đã dọn tiệc sẵn rồi,
đã hạ bò và súc vật béo tốt rồi, mọi sự đã sẵn sàng: xin mời các ông đến
dự tiệc cưới'. Nhưng những người ấy đã không đếm xỉa gì và bỏ đi: người
thì đi thăm trại, người thì đi buôn bán, những người khác thì bắt đầy tớ
vua mà nhục mạ và giết đi".
Thành phần
không được mời trước cũng được tham dự: "Bấy giờ vua nói với các đầy
tớ rằng: 'Tiệc cưới đã dọn sẵn sàng, nhưng những kẻ đã được mời không
đáng dự. Vậy các ngươi hãy ra các ngả đường, gặp bất cứ ai,
thì mời vào dự tiệc cưới'. Các đầy tớ liền đi ra đường, gặp ai bất
luận tốt xấu, đều quy tụ lại và phòng cưới chật ních khách dự
tiệc".
Căn cứ vào dụ
ngôn về việc mở tiệc cưới và mời khách đến dự hôm nay, chúng ta thấy nếu
tiệc cưới đây ám chỉ mầu nhiệm nhập thể của Chúa Kitô, Đấng là "Lời đã
hóa thành nhục thể" (Gioan 1:14), Đấng đã kết hiệp thiên tính và
nhân tính lại với nhau nơi ngôi vị thần linh của mình, thì thành
phần được mời đến tham dự tiệc cưới này, tức thành phần được tham phần
vào chính mầu nhiệm nhập thể này tất nhiên phải bao gồm cả dân Do Thái
là giòng dõi Chúa Giêsu được sinh ra về thể lý, lẫn dân ngoại vì Người
mặc lấy nhân tính của cả loài người của họ và như họ.
Chính vì dân Do Thái đã được mời trước, ở chỗ đã được Thiên Chúa
tuyển chọn và lập giao ước với qua các tổ phụ của họ, mà họ không chấp
nhận Chúa Kitô đã đến trong xác thịt, lại còn giết Người nữa, nên họ
đúng là thành phần đã từ chối không đến dự tiệc cưới vậy.
Tuy nhiên, để
xứng đáng với đặc ân tự nhiên được tham dự tiệc cưới cứu độ này, thành
phần tham dự cần phải tỏ ra xứng đáng nữa, bằng không sẽ bị loại trừ:
"Đoạn vua đi
vào quan sát những người dự tiệc, và thấy ở đó một người không mặc y
phục lễ cưới. Vua liền nói với người ấy rằng: 'Này bạn, sao bạn vào đây
mà lại không mặc y phục lễ cưới?' Người ấy lặng thinh. Bấy giờ vua
truyền cho các đầy tớ rằng: 'Trói tay chân nó lại, ném nó vào nơi tối
tăm, ở đó sẽ phải khóc lóc và nghiến răng!' Vì những kẻ được gọi thì
nhiều, còn những kẻ được chọn thì ít".
Như bài Phúc Âm
về việc trả lương cho thợ làm vườn nho, mới nghe qua thì có vẻ bất công
thế nào thì việc ông vua đối xử với thành phần được ông lùa vào dự tiệc
cưới của con ông đã bị ông trừng phạt vì không mặc áo cưới cũng thế. Ở
chỗ, nếu những người này biết trước là cần phải mặc áo cưới thì có lẽ
họ đã không vào, bởi bấy giờ họ không kịp sửa soạn áo cưới hay không có
tiền mua áo cưới v.v.
Thế nhưng, áo
cưới đây là gì, nếu không phải là việc chấp nhận Lời Nhập Thể, Đấng
Thiên Sai, Đấng "đã đến trong xác thịt" (xem 2Gioan 7), "đã
mặc lấy thân phận tôi đòi, được sinh ra như loài người" (Philiphê
2:7), "bởi một người nữ" (Galata 4:4): "Người đã ở trong thế
gian, và nhờ Người mà thế gian đã được tạo thành, nhưng thế gian đã
không nhận biết Người là ai. Người đã đến với những ai thuộc về Người
nhưng họ đã không chấp nhận Người. Bất cứ ai chấp nhận Người thì
Người đã ban cho họ được quyền trở nên con cái của Thiên Chúa"
(Gioan 1:10-12).
Việc chấp nhận
Lời Nhập Thể đây không phải chỉ ở chỗ đáp lại lời mời đến tham dự tiệc
cưới, mà còn ở chỗ đáp ứng xứng đáng với những gì mình được nhưng không
lãnh nhận. Thật vậy, khi chúng ta chấp nhận lời mời gọi đên dự tiệc thì
chính Đấng mời chúng ta sẽ cung cấp áo cưới cho chúng ta mặc. Bởi vì chỉ
có Ngài mới có thể cung cấp tấm áo cưới cần thiết bất khả thiếu và xứng
đáng ấy cho chúng ta thôi, như Bài Đọc 1 hôm nay cho thấy Ngài đã từng
làm cho dân Do Thái được Ngài ưu tuyển, ngay khi họ bất xứng nhất, vào
thời điểm họ đang bị lưu đầy bởi tội lỗi của họ:
“Ta sẽ dùng
nước trong sạch mà rảy trên các ngươi, và các ngươi sẽ được rửa sạch mọi
vết nhơ. Ta sẽ thanh tẩy các ngươi sạch mọi vết nhơ các bụt thần. Ta sẽ
ban cho các ngươi quả tim mới, đặt giữa các ngươi một thần trí mới, cất
khỏi xác các ngươi quả tim bằng đá và ban cho các ngươi quả tim bằng
thịt. Ta đặt thần trí Ta giữa các ngươi, làm cho các ngươi thực thi các
huấn lệnh Ta, làm cho các ngươi tuân giữ và thực hành các lề luật Ta”.
Và đó là lý do Thánh Vịnh gia trong Bài Đáp Ca hôm nay chẳng còn
mong gì hơn ngoài những ước vọng đáp ứng xứng với tác động thần linh của
Thiên Chúa, những ước vọng được bày tỏ như sau:
1) Ôi lạy Chúa, xin tạo cho con quả tim trong sạch, và canh tân tinh
thần cương nghị trong người con. Xin đừng loại con khỏi thiên nhan Chúa,
chớ thu hồi Thánh Thần Chúa ra khỏi con.
2) Xin ban lại cho con niềm vui ơn cứu độ; với tinh thần quảng đại, Chúa
đỡ nâng con. Con sẽ dạy kẻ bất nhân đường nẻo Chúa, và người tội lỗi sẽ
trở về với Ngài.
3) Bởi vì Chúa chẳng ưa gì sinh lễ, nếu con dâng lễ toàn thiêu, Chúa sẽ
không ưng. Của lễ con dâng, lạy Chúa, là tâm hồn tan nát; lạy Chúa, xin
đừng chê tấm lòng tan nát, khiêm cung.
Thứ Sáu
Lễ Kính Thánh Batolomeo Tông Đồ 24/8
Bài Ðọc I: Kh 21, 9b-14
"Trên mười hai móng có khắc tên mười hai tông đồ của Con Chiên".
Trích sách Khải Huyền của Thánh Gioan.
Thiên Thần nói với tôi rằng: "Ngươi hãy đến, ta sẽ chỉ cho ngươi xem phu nhân, bạn của Con Chiên".
Thiên Thần đem tôi lên một núi cao chót vót khi tôi ngất trí, và chỉ cho tôi thấy thành thánh Giêrusalem từ trời nơi Thiên Chúa mà xuống, chói lọi vinh quang Thiên Chúa. Ánh sáng của nó toả ra như đá quý, giống như ngọc thạch, óng ánh tựa pha lê. Thành có tường luỹ cao lớn, trổ mười hai cổng, trên các cổng có mười hai thiên thần, và có khắc tên mười hai chi họ con cái Israel. Phía đông có ba cổng, phía bắc có ba cổng, phía nam có ba cổng, và phía tây có ba cổng. Tường thành xây trên mười hai móng có khắc tên mười hai tông đồ của Con Chiên. Còn đền thờ, tôi không thấy có trong thành, vì Thiên Chúa toàn năng và Con Chiên là đền thờ của thành. Thành không cần mặt trời mặt trăng chiếu soi: vì đã có vinh quang Thiên Chúa chiếu sáng nó và đèn của nó chính là Con Chiên.
Ðó là lời Chúa.
Ðáp Ca: Tv 144, 10-11. 12-13ab. 17-18
Ðáp: Lạy Chúa, các bạn hữu Chúa nhận biết vinh quang nước Chúa (c. 12a).
Xướng: 1) Lạy Chúa, mọi công cuộc của Chúa hãy ca ngợi Chúa, và các thánh nhân của Ngài hãy chúc tụng Ngài. Thiên hạ hãy nói lên vinh quang nước Chúa, và hãy đề cao quyền năng của Ngài. - Ðáp.
2) Ðể con cái loài người nhận biết quyền năng và vinh quang cao cả nước Chúa. Nước Chúa là nước vĩnh cửu muôn đời; chủ quyền Chúa tồn tại qua muôn thế hệ. - Ðáp.
3) Chúa công minh trong mọi đường lối của Người, và yêu thương mọi kỳ công Người tác tạo. Chúa ở gần những kẻ kêu cầu Người, những kẻ kêu cầu Người với lòng thành thật. - Ðáp.
Alleluia: Ga 1, 49b
Alleluia, alleluia! - Lạy Thầy, Thầy là Con Thiên Chúa, là Vua Israel. - Alleluia.
Phúc Âm: Ga 1, 45-51
"Ðây thật là người Israel, nơi ông không có gì gian dối ".
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Gioan.
Khi ấy, Philipphê gặp Nathanael và nói với ông: "Ðấng đã được Môsê ghi trong Luật và các tiên tri nói đến, chúng tôi đã gặp rồi: đó là Giêsu con ông Giuse, người thành Nadarét". Nathanael đáp: "Bởi Nadarét nào có cái chi hay?" Philipphê nói: "Hãy đến mà xem".
Chúa Giêsu thấy Nathanael đi tới Mình, thì nói về ông: "Ðây thật là người Israel, nơi ông không có gì gian dối". Nathanael đáp: "Sao Ngài biết tôi?" Chúa Giêsu trả lời rằng: "Trước khi Philipphê gọi ngươi, lúc ngươi còn ở dưới cây vả, thì Ta đã thấy ngươi". Nathanael thưa lại rằng: "Lạy Thầy, Thầy là Con Thiên Chúa, là Vua Israel". Chúa Giêsu trả lời: "Vì Ta đã nói với ngươi rằng: Ta đã thấy ngươi dưới cây vả, nên ngươi tin, ngươi sẽ thấy việc cao trọng hơn thế nữa". Và Người nói với ông: "Thật, Ta nói thật với các ngươi, các ngươi sẽ thấy trời mở ra, và các Thiên Thần Chúa lên xuống trên Con Người".
Ðó là lời Chúa.
Thứ Tư 4/10/2006 - Bài 20: Tông Đồ Batholomew (ĐTC Biển Đức XVI - loạt 138 bài Giáo Lý về Giáo Hội Tông Truyền)
Phụng Vụ Lời Chúa theo ngày trong tuần
Bài Ðọc I: (Năm II) Ed 37, 1-14
"Hỡi các bộ xương khô, hãy nghe lời Chúa. Ta sẽ dẫn các ngươi ra khỏi mồ, và dẫn dắt các ngươi vào nhà Israel".
Trích sách Tiên tri Êdêkiel.
Trong những ngày ấy, tay Chúa đặt trên tôi, và dẫn tôi đi trong thần trí của Chúa: Người để tôi giữa cánh đồng đầy hài cốt; Người đem tôi đi vòng quanh những hài cốt ấy, có rất nhiều bộ xương khô nằm la liệt trên cánh đồng. Và Chúa phán cùng tôi rằng: "Hỡi con người, ngươi nghĩ các xương này sẽ có thể được sống chăng?" Tôi thưa: "Lạy Chúa là Thiên Chúa, Chúa đã biết". Người liền phán cùng tôi: "Ngươi hãy nói tiên tri về các bộ xương này, và bảo chúng rằng: 'Hỡi các bộ xương khô, hãy nghe lời Chúa. Chúa là Thiên Chúa phán cùng các bộ xương như thế này: Ðây Ta sẽ khiến hồn nhập vào các ngươi và các ngươi sẽ được sống. Ta sẽ đặt gân trên các ngươi, sẽ khiến thịt mọc ra trên các ngươi, và cho da bọc các ngươi: Ta sẽ ban hồn cho các ngươi, các ngươi sẽ được sống và biết rằng Ta là Chúa' ". Tôi đã nói tiên tri như Chúa đã truyền cho tôi.
Ðang lúc tôi nói tiên tri, thì có tiếng ồn ào, và tôi thấy chuyển động: các bộ xương họp lại với nhau, xương ăn khớp với nhau. Tôi quan sát, và này đây, gân và thịt mọc trên các bộ xương: có da bọc lại, nhưng chưa có hồn. Và Chúa phán cùng tôi rằng: "Ngươi hãy nói tiên tri về hồn, hỡi con người, hãy nói tiên tri và bảo hồn rằng: 'Chúa là Thiên Chúa phán như thế này: Hỡi hồn, hãy từ bốn phương tiến đến', và thổi hơi trên những kẻ bị giết này, để chúng sống lại". Tôi đã nói tiên tri như Chúa đã truyền cho tôi. Hồn liền nhập vào chúng và chúng được sống. Chúng đứng thẳng lên làm thành một đạo quân cực kỳ đông đảo.
Và Chúa phán cùng tôi rằng: "Hỡi con người, các bộ xương này là toàn thể nhà Israel. Chúng nói rằng: 'Xương chúng tôi đã khô đét, chúng tôi mất hết hy vọng, chúng tôi đã bị tiêu diệt'. Bởi đó, ngươi hãy nói tiên tri cho chúng rằng: 'Chúa là Thiên Chúa phán như thế này: Hỡi dân Ta, này Ta sẽ mở các cửa mồ các ngươi, Ta sẽ kéo các ngươi ra khỏi mồ, và dẫn dắt các ngươi vào đất Israel. Hỡi dân Ta, các ngươi sẽ biết Ta là Chúa, lúc Ta mở cửa mồ các ngươi, và kéo các ngươi ra khỏi mồ, Ta sẽ cho các ngươi thần trí của Ta, và các ngươi sẽ được sống; Ta sẽ cho các ngươi an cư trên đất các ngươi, các ngươi biết rằng: Ta là Chúa, chính Ta đã phán và sẽ thi hành' ".
Ðó là lời Chúa.
Ðáp Ca: Tv 106, 2-3. 4-5. 6-7. 8-9
Ðáp: Hãy chúc tụng Chúa, vì đức từ bi Người còn muôn thuở (c. 1).
Hoặc đọc: Alleluia.
Xướng: 1) Hãy xướng lên, hỡi những người được Chúa thục mạng cho, những người Chúa đã thục mạng khỏi tay quân thù: những người Chúa đã họp lại từ muôn đất nước; từ đông sang tây và từ bắc chí nam. - Ðáp.
2) Xưa họ lạc lõng trong chốn cô liêu hoang địa, không biết đường đi tới thành trì có thể định cư. Lúc bấy giờ họ đói khát, và sinh lực trong người họ hao mòn. - Ðáp.
3) Họ kêu cầu cùng Chúa trong lúc khốn cùng, Người đã cứu họ thoát cảnh gian truân. Người dẫn họ đi trên con đường thẳng, để họ tới được thành trì có thể định cư. - Ðáp.
4) Những người đó hãy cảm ơn Chúa vì lòng nhân hậu, và những điều kỳ diệu của Người đối với con người ta. Bởi Người đã cho người đói khát được no đủ, người cơ hàn được tràn trề thiện hảo. - Ðáp.
Alleluia: Mt 11, 25
Alleluia, alleluia! - Lạy Cha là Chúa trời đất, Con xưng tụng Cha, vì Cha đã mạc khải những mầu nhiệm nước trời cho những kẻ bé mọn. - Alleluia.
Phúc Âm: Mt 22, 34-40
"Ngươi hãy yêu mến Chúa là Thiên Chúa ngươi, và yêu thương kẻ khác như chính mình ngươi".
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Matthêu.
Khi ấy, những người biệt phái nghe tiếng Chúa Giêsu đã làm cho những người Sađốc câm miệng, thì họp nhau lại. Ðoạn một người thông luật trong nhóm họ hỏi thử Người rằng: "Thưa Thầy, trong lề luật, giới răn nào trọng nhất?" Chúa Giêsu phán cùng người ấy rằng: "Ngươi hãy yêu mến Chúa là Thiên Chúa ngươi hết lòng, hết linh hồn và hết trí khôn ngươi. Ðó là giới răn thứ nhất và trọng nhất. Nhưng giới răn thứ hai cũng giống giới răn ấy, là: Ngươi hãy yêu thương kẻ khác như chính mình ngươi. Toàn thể lề luật và sách các tiên tri đều tóm lại trong hai giới răn đó".
Ðó là lời Chúa.
Suy
Nghiệm Lời Chúa
Bài Phúc Âm hôm
nay, Thứ Sáu Tuần XX Thường Niên, cũng không liên tục với bài Phúc Âm
hôm qua, cách bài Phúc Âm hôm qua 16 câu, trong 16 câu đó có hai
vấn đề được đặt ra cho Chúa Giêsu, trước hết là vấn đề được nhóm biệt
phái cố tình gài bẫy Chúa Giêsu về việc nộp thuế cho Cesar (xem Mathêu
22:22:15-22), và sau đó là vấn đề được nhóm Saducê đặt ra về niềm tin
phục sinh (xem Mathêu 22:23-33), cả hai vấn đề đã được Phúc Âm Thánh ký
Marcô thuật lại ở Thứ Ba và Thứ Tư Tuần IX Thường Niên trước đây.
Tuy nhiên, bài
Phúc Âm hôm nay, bài Phúc Âm về điều răn trọng nhất, dù đã được Giáo Hội
chọn đọc theo Thánh ký Marcô cho Thứ Năm Tuần IX Thường Niên, Giáo Hội
vẫn chọn đọc lại một lần nữa, chẳng những bởi tính cách quan trọng của
giới răn trọng nhất này mà còn liên quan đến Bài Đọc 1 cho năm lẻ hôm
nay nữa. Ngoài ra, giới răn trọng nhất trong bài Phúc Âm hôm nay cũng
liên hệ với 2 bài Phúc Âm hôm qua và hôm kia trong tuần này.
Ở chỗ, nếu con
người sống trọn giới răn trọng nhất là mến Chúa hết mình và yêu nhau như
mình: "Ngươi hãy yêu mến Chúa là Thiên Chúa ngươi hết lòng, hết linh
hồn và hết trí khôn ngươi. Đó là giới răn thứ nhất và trọng nhất. Nhưng
giới răn thứ hai cũng giống giới răn ấy, là: Ngươi hãy yêu thương kẻ
khác như chính mình ngươi", thì các nhóm thợ làm vườn nho lâu giờ đã
không tỏ thái độ bất mãn với chủ và ghen tị với nhóm thợ cuối giờ, và
thành phần bất ngờ được mời đến dự tiệc cưới trong hoàng cung sẽ mặc áo
cưới xứng đáng với đặc ân diễm phúc khôn lường của mình.
Hai giới răn
trọng nhất được Chúa Giêsu khẳng định trong bài Phúc Âm hôm nay rất
thích hợp với ý nghĩa và nội dung của Bài Đọc 1 hôm nay, trong đó Thánh
Gioan thị kiến thấy và thuật lại trong Sách Khải Huyền, đó là “thành
thánh Giêrusalem từ trời nơi Thiên Chúa mà xuống, chói lọi vinh quang
Thiên Chúa”.
Thật vậy, Vị “Thiên
Chúa là tình yêu” (1Gioan 4:8,16) còn muốn gì hơn ngoài tấm lòng của
con người tạo vật của Ngài. Ngài tỏ tình yêu thương nhưng không, toàn
hảo và vô đối của Ngài ra là để làm cho con người nhận biết Ngài. Đến độ
Ngài đã yêu thương họ “cho tới cùng” (Gioan 13:1) nơi Con của Ngài, một
Người Con đã “tỏ Cha ra”
(Gioan 1:17) hoàn toàn nhất và tuyệt hảo nhất ở trên Thánh Giá khi được
Cha tôn vinh để tôn vinh Cha (xem
Gioan 17:1). Và chính vì thế mà thị kiến của Bài Đọc 1 hôm nay mới kết
thúc bằng một chi tiết rất chí lý theo chiều hướng vừa được chia sẻ: “Thành
không cần mặt trời mặt trăng chiếu soi: vì đã có vinh quang Thiên Chúa
chiếu sáng nó (ám chỉ tình Thiên Chúa yêu thương nhân loại)
và đèn của nó chính là Con Chiên (một tình yêu được mạc khải nơi Đức
Giêsu Kitô)”.
Thế nhưng,
không phải ai cũng có thể nhận biết tình yêu Thiên Chúa và đáp ứng xứng
đáng với tình yêu vô cùng bất tận này của Ngài, nếu họ không có Thần
Linh của Ngài ở trong họ làm cho họ trở thành “các
bạn hữu Chúa”, thành phần “nhận
biết vinh quang nước Chúa”, như Bài Đáp Ca hôm nay:
1) Lạy Chúa, mọi công cuộc của Chúa hãy ca ngợi Chúa, và các thánh nhân
của Ngài hãy chúc tụng Ngài. Thiên hạ hãy nói lên vinh quang nước Chúa,
và hãy đề cao quyền năng của Ngài.
2) Ðể con cái loài người nhận biết quyền năng và vinh quang cao cả nước
Chúa. Nước Chúa là nước vĩnh cửu muôn đời; chủ quyền Chúa tồn tại qua
muôn thế hệ.
3) Chúa công minh trong mọi đường lối của Người, và yêu thương mọi kỳ
công Người tác tạo. Chúa ở gần những kẻ kêu cầu Người, những kẻ kêu cầu
Người với lòng thành thật.
Thứ Bảy
Phụng Vụ Lời Chúa
Bài Ðọc I: (Năm II) Ed 43, 1-7a
"Uy nghi Chúa tiến vào đền thờ".
Trích sách Tiên tri Êdêkiel.
Thiên Thần dẫn tôi đến cửa phía đông. Và đây vinh quang Thiên Chúa Israel từ con đường phía đông tiến vào: tiếng của Người như tiếng nước lũ, và địa cầu sáng rực uy nghi của Người. Thị kiến mà tôi đã thấy giống như thị kiến trước kia tôi đã xem thấy khi Người đến huỷ diệt thành phố, và như thị kiến tôi đã xem thấy gần sông Côbar, nên tôi sấp mặt xuống đất. Uy nghi Chúa tiến vào đền thờ theo lối của hướng đông. Thần Trí đỡ tôi lên, và dẫn tôi vào hành lang phía trong. Ðây ánh vinh quang của Chúa tràn ngập đền thờ. Tôi đã nghe có người nói với tôi từ trong đền thờ và người đứng gần bên tôi, bảo tôi rằng: "Hỡi con người, đây là nơi đặt bệ ngai Ta, nơi Ta để chân, nơi Ta ngự giữa con cái Israel đến muôn đời".
Ðó là lời Chúa.
Ðáp Ca: Tv 84, 9ab-10. 11-12. 13-14
Ðáp: Vinh quang Chúa ngự trị trong đất nước chúng tôi (x. c. 10b).
Xướng: 1) Tôi sẽ nghe Chúa là Thiên Chúa của tôi phán bảo điều chi? Chắc hẳn Người sẽ phán bảo về sự bình an. Vâng, ơn cứu độ Chúa gần đến cho những ai tôn sợ Chúa, để vinh quang Chúa ngự trị trong đất nước chúng tôi. - Ðáp.
2) Lòng nhân hậu và trung thành gặp gỡ nhau, đức công minh và sự bình an hôn nhau âu yếm. Từ mặt đất, đức trung thành sẽ nở ra, và đức công minh tự trời nhìn xuống. - Ðáp.
3) Vâng, Chúa sẽ ban cho mọi điều thiện hảo, và đất nước chúng tôi sẽ sinh bông trái. Ðức công minh sẽ đi trước thiên nhan Chúa, và ơn cứu độ theo sau lốt bước của Ngài. - Ðáp.
Alleluia: x. Cv 16, 14b
Alleluia, alleluia! - Lạy Chúa, xin hãy mở lòng chúng con, để chúng con nghe lời của Con Chúa. - Alleluia.
Phúc Âm: Mt 23, 1-12
"Họ nói mà không làm".
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Matthêu.
Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng dân chúng và các môn đệ rằng: "Các Luật sĩ và các người biệt phái ngồi trên toà Môsê: vậy những gì họ nói với các ngươi, các ngươi hãy làm và tuân giữ, nhưng đừng noi theo hành vi của họ: vì họ nói mà không làm. Họ buộc những bó nặng và chất lên vai người ta: còn chính họ lại không muốn giơ ngón tay lay thử. Mọi công việc họ làm đều có ý cho người ta thấy: vì thế họ nới rộng thẻ kinh, may dài tua áo. Họ muốn được chỗ nhất trong đám tiệc và ghế đầu trong hội đường, ưa được bái chào nơi đường phố và được người ta xưng hô là "Thầy". Phần các ngươi, các ngươi đừng muốn được người ta gọi là "Thầy", vì các ngươi chỉ có một Thầy, còn tất cả các ngươi đều là anh em với nhau. Và các ngươi cũng đừng gọi ai dưới đất là "cha", vì các ngươi chỉ có một Cha, Người ngự trên trời. Các ngươi cũng đừng bắt người ta gọi là "người chỉ đạo": vì các ngươi có một người chỉ đạo, đó là Ðức Kitô. Trong các ngươi ai quyền thế hơn sẽ là người phục vụ các ngươi. Hễ ai tự nhắc mình lên, sẽ bị hạ xuống, và ai tự hạ mình xuống, sẽ được nâng lên".
Ðó là lời Chúa.
Bài Phúc Âm cho Thứ Bảy Tuần XX Thường Niên hôm nay cách bài Phúc Âm hôm qua 5 câu, 41-46,
những câu cuối của Đoạn 22, những câu Phúc Âm về vấn đề Chúa Giêsu đặt ra
cho thành phần biệt phái khiến "không ai dám hỏi Người một điều gì nữa
từ đó trở đi" (Mathêu 22:46), đó là vấn đề nếu Đấng Kitô Thiên Sai là
con của Vua Đavít thì tại sao chính vua lại gọi Người là Chúa.
Phải, Giáo Hội đã không chọn đọc bài
Phúc Âm của Thánh ký Mathêu về vấn đề ấy, vì vấn đề này đã được Giáo
Hội chọn đọc cho ngày Thứ Sáu Tuần IX Thường Niên theo Phúc Âm của Thánh ký
Marcô rồi. Bài
Phúc Âm được Giáo Hội chọn đọc hôm nay liên quan đến thành phần luật sĩ và
biệt phái, thành phần bị Người thậm tệ quở trách và vạch trần bộ mặt giả
hình của họ, như chúng ta đã thấy 1 chút trong bài Phúc Âm của Thánh ký
Marcô ở Thứ Bảy Tuần IX Thường Niên, và sẽ thấy tất cả ở trong các bài Phúc Âm của Thánh
ký Mathêu cho 3 ngày đầu của tuần tới, tuần cuối cùng theo Phúc Âm của Thánh
ký Mathêu cho Phụng Vụ Lời Chúa ngày thường trong tuần từ Tuần X Thường
Niên.
Đúng thế, ngay
từ bài Phúc Âm hôm nay, Chúa Giêsu đã nghiêm thẳng vạch trần chân tướng của
hai thành phần luật sĩ và biệt phái đầy kiêu hãnh và ham danh trong dân này:
"Họ bó những
gánh nặng mà chất lên vai người ta, nhưng chính họ thì lại không buồn động
ngón tay vào. Họ làm mọi việc cốt để cho thiên hạ thấy. Quả vậy, họ đeo
những hộp kinh thật lớn, mang những tua áo thật dài. Họ ưa ngồi cỗ nhất
trong đám tiệc, chiếm hàng ghế đầu trong hội đường, ưa được người
ta chào hỏi ở những nơi công cộng và được thiên hạ gọi là 'rabbi'".
Tuy hai thành
phần luật sĩ và biệt phái vốn được coi là thày dạy trong dân này có những cử
chỉ và hành động đầy gương mù gương xấu phản tác dụng bất khả chấp như vậy,
nhưng "Đức Giêsu (vẫn) nói với dân chúng và các môn đệ Người rằng:
'Các kinh sư và các người Pharisiêu ngồi trên toà ông Moisen mà giảng
dạy. Vậy, tất cả những gì họ nói, anh em hãy làm, hãy giữ, còn những việc họ
làm, thì đừng có làm theo, vì họ nói mà không làm'".
Thế nhưng, trên thực tế rất khó thực
hành theo bản tính tự nhiên của loài người. Chúng ta hay có khuynh
hướng đồng hóa tội nhân với tội lỗi hay với gương mù gương xấu của
họ. Ở chỗ, chúng ta chẳng những tỏ ra ghê tởm việc làm xấu xa hay tội lỗi
của họ mà còn ghê tởm và khinh bỉ chính con người của họ nữa. Có những lúc hay nhiều lúc chúng ta thường tấn công họ bằng những lời nói nhục mạ
họ, (thậm chí công khai qua phương tiện
truyền thông: báo chí, email, internet, truyền thanh, truyền hình, thơ nặc
danh, hay ngay cả trên tòa giảng v.v.), hơn là tế nhị và nhẹ
nhàng khôn khéo sửa lỗi cho
họ để họ dễ cảm nhận
bản thân hèn yếu lỗi lầm của mình mà hoán cải trở
về cùng Chúa theo tinh thần và đường lối được Chúa Giêsu huấn dạy trong bài
Phúc Âm Thứ Tư tuần trước.
Chúng ta thường đối xử với anh chị em lầm lỗi của chúng ta
như thể chúng ta là con người toàn hảo, không bao giờ sai lỗi, động một tí là ném đá nhau, thậm chí như thể là quan án của họ, có
quyền tối thượng
trong việc thưởng phạt nhau, trong khi chúng ta chưa thấu suốt được thâm tâm của nhau
như Thiên Chúa là Đấng duy nhất có quyền phán quyết mọi người. Quả thực Chúa
Giêsu nói về chúng ta quá đúng khi Người vừa khiển trách vừa nghiêm
trọng cảnh giác chúng ta rằng: "Đồ giả hình! trước hết ngươi hãy lấy khỏi
mắt của mình cái xà đi đã rồi ngươi mới thấy được một cách rõ ràng mà lấy đi
cái rằm trong con mắt của anh chị em của ngươi" (Mathêu 7:5).
Tuy nhiên,
không phải đối xử một cách cảm thông với những người anh chị em lỗi lầm của
mình đến độ không còn biết phân biệt đâu là phải là trái nữa. Ở chỗ, thương
tội nhân nhưng không chấp nhận tội lỗi của họ. Bởi thế, cho dù ở ngay đầu
bài Phúc Âm Chúa Giêsu khuyên hãy tôn trọng quyền giáo huấn của thành phần
luật sĩ và biệt phái, cuối bài Phúc Âm Người vẫn khuyên dạy dân chúng và các
môn đệ của Người "đừng có làm theo những việc của họ", mà hãy sống
ngược lại như sau:
"Phần anh em,
đừng để ai gọi mình là 'rabbi', vì anh em chỉ có một Thầy; còn tất cả anh em
đều là anh em với nhau. Anh em cũng đừng gọi ai dưới đất này là cha của anh
em, vì anh em chỉ có một Cha là Cha trên trời. Anh em cũng đừng để ai gọi
mình là người lãnh đạo, vì anh em chỉ có một vị lãnh đạo, là Đức Kitô. Trong
anh em, người làm lớn hơn cả, phải làm người phục vụ anh em. Ai tôn mình
lên, sẽ bị hạ xuống; còn ai hạ mình xuống, sẽ được tôn lên".
Trong huấn dụ
của Chúa Kitô trên đây, về hình thức thì nên tránh ba danh xưng "thày",
"cha" và "xếp" đối với bản thân mình, ở chỗ, về tinh thần, cho dù mình có thực sự đóng vai là "sư phụ", là "thân
phụ", là "lãnh tụ" chăng nữa, mình cũng phải dấn thân phục vụ hơn là hưởng
thụ, hãy lợi dụng chức vụ là "thày", là "cha", là "xếp" của mình để mang lại
lợi ích cho thành phần được trao phó cho mình, theo đúng dự định thần linh
của Đấng đã tuyển chọn mình, theo gương của chính Đấng Kitô Thiên
Sai, Đấng đã "đến không phải để được hầu hạ mà là hầu hạ và hiến mạng
sống mình cho nhiều người" (Mathêu 20:28).
Bài Phúc Âm hôm
nay bao gồm giáo huấn chính yếu của Chúa Kitô khuyên dạy các môn đệ tông đồ
của Người, liên quan đến việc con người cần phải tìm kiếm vinh quang Thiên
Chúa trước hết và trên hết, chứ không phải bản thân mình như thành phần biệt
phái và luât sĩ giả hình bị Người thậm tệ khiển trách, và chỉ khi nào con
người chỉ biết tìm kiếm Thiên Chúa mới có thể thấy vinh quang của Ngài mà
thôi, đến độ chính bản thân của họ và những gì họ làm đều phản ảnh vinh
quang Thiên Chúa, như Ngài khẳng định qua miệng tiên tri Êzêkiên trong Bài
Đọc 1 hôm nay:
“Uy nghi Chúa
tiến vào đền thờ theo lối của hướng đông
(có thể
ám chỉ những việc làm công chính
không giả hình).
Thần Trí đỡ tôi lên, và dẫn tôi vào hành lang phía trong. Ðây ánh vinh quang
của Chúa tràn ngập đền thờ. Tôi đã nghe có người nói với tôi từ trong đền
thờ và người đứng gần bên tôi, bảo tôi rằng: ‘Hỡi con người, đây là nơi đặt
bệ ngai Ta, nơi Ta để chân (có thể
hiểu về bản thân của thành phần công chính), nơi Ta ngự giữa con cái
Israel đến muôn đời’".
Như thế thì câu họa của Bài Đáp Ca hôm nay đã chí lý khi vang lên
rằng:
“Vinh
quang Chúa ngự trị trong đất nước chúng tôi”, một Bài Đáp Ca chất
chứa những niềm xác tín và tâm tình của một tâm hồn kính sợ Chúa, chỉ khao
khát và tìm kiếm vinh quang của Thiên Chúa trên hết và trước hết mọi sự mà
thôi:
1) Tôi sẽ nghe Chúa là Thiên Chúa của tôi phán bảo điều chi? Chắc hẳn Người
sẽ phán bảo về sự bình an. Vâng, ơn cứu độ Chúa gần đến cho những ai tôn sợ
Chúa, để vinh quang Chúa ngự trị trong đất nước chúng tôi.
2) Lòng nhân hậu và trung thành gặp gỡ nhau, đức công minh và sự bình an hôn
nhau âu yếm. Từ mặt đất, đức trung thành sẽ nở ra, và đức công minh tự trời
nhìn xuống.
3) Vâng, Chúa sẽ ban cho mọi điều thiện hảo, và đất nước chúng tôi sẽ sinh
bông trái. Ðức công minh sẽ đi trước thiên nhan Chúa, và ơn cứu độ theo sau
lốt bước của Ngài.