|
|
ĐƯỜNG THÁNH GIÁ GIỚI TRẺ * Đaminh
Maria Cao Tấn Tĩnh, BVL |
Trang 1 Copyright 1998 by
Cao Tan Tinh
|
|
PK 1- Một
buổi chiều tím khi hoàng hôn xuống đồi. Một
người nằm chết trên thập tự máu loang. Một
người nằm đó trong cơn u hoài, đau thương
miệt mài không một ai khóc thương phận Người,
không một ai sớt chia niềm đau của Người. ĐK.-
Lạy Chúa tôi, lạy Chúa tôi, lạy Chúa tôi, xin tha cho tôi
con người bạc t́nh, xin tha cho tôi con người bội
ước. Lạy Chúa tôi, lạy Chúa tôi, lạy Chúa tôi,
Chúa v́ yêu tôi nên vào cuộc đời, Chúa v́ yêu tôi nên nhận
làm người cho t́nh lên ngôi. . Nam (hát tiếp ngay điệp khúc bài "T́nh Thương
Nhiệm Mầu" của Hồng Trần): Yêu thương
là thế đấy, t́nh yêu ôi đắm đuối nhiệm
mầu. Yêu con, chính v́ yêu con, Chúa đă chết trên đồi
vắng. Con xin hy sinh cuộc t́nh, nguyện theo tiếng Chúa
mời gọi, dẫu có lúc sầu héo hon, xin trung kiên theo
Chúa suốt cuộc đời. Nữ (hát tiếp ngay phiên khúc 2 bài "Xin Tri Ân" của
Thành Tâm): Chúa con ơi, con biết rằng Ngài đă chết,
chết cho con, chết hy sinh trên thập h́nh, cho cuộc đời
vơi đi nỗi thương đau, cho khóc than, cho hờn
oan sẽ phai tàn. Chung (giơ tay lên cao hát tiếp điệp khúc bài
"Xin Tri Ân" trên): Xin tri ân, xin tri ân, con cám ơn Ngài.
Yêu thương con, yêu thương con, không bờ không bến.
Hôm nay đây, như hôm qua, mai này vẫn thế. Chúa vẫn
là Thiên Chúa của t́nh thương. Nguyện Đường Thánh Giá (tất
cả qùi đọc rồi đứng lên) Lạy Chúa Giêsu
là Đường, là Sự Thật và là Sự Sống,
xin cho Kitô-hữu chúng con là môn đệ của Chúa biết
bỏ ḿnh đi, vác thập giá ḿnh mà theo Chúa. (Nếu muốn đi trọn 14 Đường
Thánh Giá, th́ bỏ lời kết dưới đây, để
tiếp tục ở trang 49) TUYỆT ĐỈNH ĐƯỜNG
THÁNH GIÁ (Hướng dẫn nữ đọc
lời kết này, nếu muốn chấm dứt tại đây) Như thế, thưa qúi bạn, nếu
thập giá đối với trần gian là biểu hiệu
cho tội lỗi và sự chết, th́ Thánh Giá đối
với Kitô hữu chính là biểu hiệu cho t́nh yêu và sự
sống. Thế nhưng, t́nh yêu và sự sống này chẳng
những là một kho tàng qúi giá cần phải được
che giấu hết sức kỹ lưỡng kẻo bị
đánh cắp, mà c̣n là một nguồn suối tràn lan, như
"máu (biểu hiệu cho t́nh yêu) và nước (biểu
hiệu cho sự sống) chảy ra", từ cạnh
sườn Chúa Giêsu bị lưỡi giáo của người
lính Rôma đâm vào, sau khi Ngài đă chết trên thập giá.
Do đó, để t́nh yêu và sự sống từ thân xác tử
giá và phục sinh của Chúa Kitô có thể chảy đến
"tận cùng trái đất" (Mt.28:20), đến
"mọi tạo vật" (Mk.16:15), cũng trong bữa
tiệc ly, Chúa Kitô đă truyền cho thành phần theo Ngài
rằng: "Thày đă yêu thương
các con thế nào, các con cũng hăy yêu thương nhau như
vậy. T́nh các con yêu thương nhau là dấu để
thế gian nhận biết các con là môn đệ của
Thày" (Jn.13:34-35). Các bạn thân mến, đó là lư do, để
kết thúc việc cử hành Đường Thánh Giá của
chúng ta hôm nay, một cử hành chính mầu nhiệm yêu thương
cao cả đă chiến thắng tội lỗi và sự
chết trên thế gian, ngay nơi bản tính loài người
của chúng ta được Thiên Chúa mặc lấy, chúng
ta hăy nắm lấy tay nhau, "nối ṿng tay lớn",
cùng hát bài "Kinh Ḥa B́nh" của thánh Phanxicô Khó Khăn. "Lạy Chúa
từ nhân, xin cho con biết mến yêu và phụng sự
Chúa trong mọi người. Lạy Chúa, xin hăy dùng con như
khí cụ b́nh an của Chúa. Để con đem yêu thương
vào nơi oán thù, đem thứ tha vào nơi lăng nhục,
đem an ḥa vào nơi tranh chấp, đem chân lư vào chốn
lổi lầm. Để con đem tin kính vào nơi nghi
nan, chiếu trông cậy vào nơi thất vọng. Để
con dọl ánh sáng vào nơi tối tăm, đem nguồn
vui đến chốn u sầu. "Lạy Chúa,
xin hăy dạy con: T́m an ủi người hơn được
người ủi an, t́m hiểu biết người hơn
được người hiều biết, t́m yêu mến
người hơn được người mến yêu.
V́ chính khi thứ tha là khi được tha thứ, chính lúc
quên ḿnh là lúc gặp lại bản thân; v́ chính khi hiến
thân là khi được nhận lănh, chính lúc chết đi
là khi vui sống muôn đời. Ôi Thần Linh thánh ái, xin mở
rộng ḷng con. Xin thương ban xuống những ai ḷng
đầy thiện chí ơn an b́nh"". (Tất
cả cúi đầu lănh nhận phép lành Thánh Giá, nếu có
LM chủ sự) + Đoạn Đường Thánh Giá
Thứ Mười Ba: Chúa Giêsu được hạ xác xuống
khỏi thập giá. Mở Đường Thánh Giá (hướng
dẫn nữ) Chúa Giêsu Kitô, Vị Thiên Chúa hằng sống làm người,
thực sự đă chết trong thân xác được thụ
thai bởi Quyền Năng Đấng Tối Cao và được
sinh ra bởi một con người mà 33 năm sau c̣n ôm lấy
tấm thân của chính Người Con thật sự của
ḿnh trong ḷng, nhưng không phải là một thân xác sinh động
nữa, mà là một tử thi bất động vô hồn
không c̣n nhận ra mẹ ḿnh, không c̣n rúc vào ḷng mẹ để
bú no sữa mẹ, không c̣n nhoẻn miệng hồn nhiên cười
với mẹ, không c̣n bập bẽ hóng chuyện của
mẹ, không c̣n thiếp ngủ ngây thơ trong ḷng mẹ… Diễn Đường Thánh Giá (hướng
dẫn nam) Luật Do Thái không cho xác chết c̣n treo trên
thập giá trong ngày dọn mừng Lễ Vượt Qua.
Bởi thế, để xác của các tử tội bị
treo trên thập giá có thể được hạ xuống,
quân lính phải đến đánh dập ống chân hai người
tử tội cùng bị đóng đanh với Chúa Giêsu,
song lại dùng giáo đâm vào cạnh sườn Người
xem đă hoàn toàn chết thật chưa. Như Philatô ban
phép cho ông Giuse Aramathia, một trong những người môn
đệ âm thầm của Người, thi thể của
Chúa Giêsu đă được hạ xuống khỏi thập
giá. Mạo gai của Người được gỡ
ra. Mẹ Maria đă ôm lấy Thánh Thể Người Con
Chí Ái Chí Tôn của ḿnh, với tấm ḷng tan nát đúng như
lời tiên báo của ông già Simêon: “Con trẻ này sẽ
nên cớ vấp phạm cho nhiều người trong dân
Israel… Phần bà sẽ bị một lưỡi gươm
đâm thâu”. Nghiệm Đường Thánh Giá (hướng
dẫn nữ) Là một tử
thi hoàn toàn vô hồn bất động, Chúa Giêsu không c̣n cảm
thấy ǵ nữa, dù đang ở ngay trong tấm ḷng ấm
cúng của người mẹ đă sinh ra ḿnh 33 năm về
trước. Phần Mẹ Maria cũng thế, giây phút hạnh
phúc nhất của Mẹ, sau đoạn đường
khổ nạn và quăng thời gian tử giá của Chúa Kitô,
đó là lúc Mẹ được ôm lấy Người, để
an ủi, để săn sóc vỗ về. Thế nhưng,
chính lúc ấy Người không c̣n nghe thấy ǵ nữa,
không c̣n cảm thấy ǵ nữa. Bởi thế, Người
Con là hạnh phúc trên hết và hạnh phúc duy nhất của
Mẹ bấy giờ lại trở thành niềm đau nhức
nhối nhất, khủng khiếp nhất, kinh hoàng nhất
cho Mẹ, khi Mẹ ôm lấy tấm thân tan nát lạnh cứng
của Con mà không làm ǵ được. Phải chăng,
qua cảnh tượng vô cùng thảm thương của
hai Mẹ Con Chúa trên đồi tử giá trong một buổi
hoàng hôn tím mầu này, Chúa muốn cho Kitô hữu chứng
nhân chúng con hiểu rằng, để có thể trọn vẹn
kết hợp với Chúa, hoàn toàn nên giống Chúa, sẽ
có những lúc, trong cuộc đời sống đạo
của ḿnh, chúng con phải trở nên lănh đạm như
một xác chết trước những ủi an và thông cảm
của trần gian, nhất là lúc chúng con bước đi
trong thung lũng tối, lức chúng con như bị đầy
xuống âm phủ. Đó là những lúc, đối với
con người tự nhiên của chúng con, nhất là đối
với con người đang nhiệt thành t́m Chúa và gắn
bó với Chúa của chúng con, Chúa sẽ không phải và không
c̣n là một Đấng biến h́nh uy nghi sáng láng trên núi
cao nữa, không c̣n là Cứu Chúa toàn năng của chúng con
nữa, như chính Chúa đă bị Chúa Cha bỏ rơi trên
thập giá, mà là một Vị Thiên Chúa bất lực, một
Vị Thiên Chúa làm người không thể tự ḿnh xuống
khỏi thập giá, song phải được người
ta tháo xuống khỏi thập giá để đem chôn táng
trong một ngôi mộ trống… Hát Đường Thánh Giá (Giờ Tử Nạn của Hoài Đức) Nam (PK1): Hỡi không gian rủ sương mù. Ngàn mây
hỡi, hăy che khắp trời cao. Ánh kim ô vụt lu mờ,
v́ thương Chúa gánh muôn nỗi khổ đau. Nữ (PK2): Xé tung ra màn che đền. Và tan vỡ núi
cao ngất từng mây. Đá muôn năm nào vững bền.
Giờ Con Chúa tắt hơi núi sọ đây. Chung (ĐK): Ôi bởi con mà Chúa mang thảm h́nh!
Con đớn đau nh́n vũ trụ tự hối. Xin giúp
con đường thiêng liêng theo lối. Quyết từ đây
thờ Chúa hết tâm t́nh. |