Mẹ Maria Chăm Sóc Giáo Hội Sơ Khai và Cố Vấn Các Tông Đồ
Giáo Hội khi mới thành lập đă được hưởng bằng an hưng thịnh trong một thời gian, dưới sự hướng dẫn của Mẹ Maria. Mẹ đă dâng lên Chúa Giêsu cả mạng sống, để đoàn chiên nhỏ Chúa trao cho Mẹ được phát triển… Mẹ Maria là Mẹ Giáo Hội, nên không muốn cho Luxiphe được tự do tung hoành bách hại Giáo Hội nữa. Mẹ nhân danh Chúa Giêsu ra lệnh cho nó phải trở về hỏa ngục ngay. Đồng thời, để thêm khiếp sợ cho ma quỉ, Chúa Giêsu cũng ra tỏ ḿnh cho nó thấy dưới h́nh bánh rượu trong Trái Tim Mẹ. Vừa nh́n thấy, tên Luxiphe và bọn quỉ liền nhào xuống vực sâu với những tiếng la hét căm hờn. Nhưng v́ lẽ Giáo Hội cần được thử thách, nên Chúa lại cho phép nó ra khỏi hỏa ngục để tiếp tục việc nó định làm. Thấy vợ chồng Anania và Saphira có tính hà tiện, chúng đến cám dỗ vợ chồng đó giữ lại một phần giá bán tài sản, không đem nộp cả cho các Tông đồ. Việc vợ chồng họ nghe mưu quỉ, gây cho Mẹ đau khổ lắm…
Mẹ đặc biệt đem t́nh hiền ái săn sóc cho các Tông đồ, v́ các Người là những bậc thánh thiện cao cả và có sứ mạng quan trọng cao sang. Không phải Mẹ chỉ nâng đỡ các Người ở Giêrusalem thôi, mà khi các Người đi giảng Tin Mừng các nơi khác, Mẹ cũng theo giúp bằng lời cầu nguyện vạn năng, cũng như bằng ánh nh́n trong tâm hồn Mẹ. Hễ thấy các Người lâm khổ, là Mẹ sai thiên thần đến an ủi và tống khứ ma quỉ đang bách hại các Người ngay. Mẹ Maria cũng săn sóc cả đến các tín hữu nữa. Mặc dầu lúc ấy ở Palestina, con số tín hữu đă đông, Mẹ cũng nhận biết được mọi người và săn sóc đến mọi người. Mẹ cứu trợ họ cả trong mọi nhu cầu hồn xác: chữa lành nhiều bệnh nhân, và nếu không cần làm phép lạ để họ được mạnh khỏe lại, Mẹ đến thăm viếng họ, an ủi họ, mang tặng họ những ǵ họ cần dùng. Nhất là Mẹ đă chăm chú đến những người nghèo khổ nhất, Mẹ dọn bữa cho họ ăn, dọn dẹp giường chiếu, giữ ngăn nắp sạch sẽ trong nhà họ, y như là một nữ tỳ của họ. Đối với những tín hữu ở xa, Mẹ cầu nguyện cho họ và kín đáo nhờ các thiên thần đến giúp. Cách riêng, Mẹ tỏ ḷng thương yêu những người hấp hối nhất. Một số rất đông đă được nhờ Mẹ cứu trợ trong cuộc chiến đấu cuối cùng này. Mẹ luôn giúp cho họ vững ḷng cậy trông được phúc trường sinh. Nếu họ ở luyện ngục, ngoài việc cầu nguyện, Mẹ c̣n làm nhiều việc đền tội cho họ. Khi đă đền bồi đủ cho họ rồi, Mẹ sai các thiên thần xuống đem họ về thiên đàng. Việc này, ngày nay Mẹ vẫn c̣n tiếp tục làm cho những ai đáng được Mẹ cứu trợ trong giờ sau hết.
Tất cả các tín hữu, không phân biệt người nào, cũng đầy ḷng mến và ca tụng Mẹ. Trong những người có ḷng tôn sùng Mẹ nhất và được Mẹ âu yếm đặc biệt, nổi nang nhất là thánh Têphanô, một trong 72 môn đệ và một trong bảy vị phó tế đầu tiên. Mẹ rất hài ḷng v́ nh́n thấy rơ là một h́nh ảnh đẹp đẽ của Con Mẹ, với tâm hồn khiêm nhượng, hiền ḥa và trong sạch. Mẹ càng quí yêu ông hơn nữa v́ biết ông sẽ là người đầu tiên được phúc tử đạo… Ông sinh ra ngày 26 tháng 12 và chết cũng vào ngày ấy trong cùng năm Chúa Giêsu tử nạn. Ông được 34 tuổi đúng từng ngày. Mẹ giới thiệu ông với cộng đoàn như là mô phạm của ḷng trung thành mà tín hữu nào cũng phải noi theo.
Quả thực, căm hờn v́ tấm gương anh dũng đó, ma quỉ đă xui siểm các thượng tế và các quan chức Dothái tiêu diệt tất cả các kitô hữu, dưới nước sơn nhiệt thành với luật Maisen. Cuộc bách hại bùng ra rất dữ dội, nhưng Mẹ Maria là Mẹ của Giáo Hội vẫn săn sóc để nó đừng làm hại các linh hồn. Sau khi bắt ma quỉ phải ở lại hỏa ngục tám ngày, Mẹ củng cố tinh thần các Tông đồ, v́ Mẹ thấy rất rơ tương lai các môn đệ. Mẹ thấy các môn đệ quá đông, không thể ẩn náu trong thành thánh được, nên Mẹ có ư kiến là phân tán họ ra khắp xứ Giuđê. Chính vào hồi đó, Mẹ nảy ra ư tưởng phải có một bản tổng yếu những chân lư đức tin, để mọi tín hữu đều có thể học hỏi dễ dàng. Bản ấy sẽ hợp nhất tất cả mọi người lại và sẽ là cây cột chính của Giáo Hội. Chính Thiên Chúa đă gợi cho Mẹ sự quan pḥng đó. Nhưng trước khi đưa ra thực hành, Mẹ c̣n bắt chước ông Maisen, ăn chay cầu nguyện bốn mươi ngày để chuẩn bị. Một hôm, Mẹ cầu nguyện và được Chúa hứa trợ lực các Tông đồ trong việc soạn thảo kinh Tin kính.
Từ trên trời, chúa soi sáng cho thánh Phêrô và các Tông đồ ư định cùng nhau làm một kinh Tin kính. Các Người bàn luận với Mẹ, cùng hợp ḷng ăn chay cầu nguyện mười ngày để chuẩn bị. Khi tới ngày định, thánh Phêrô tŕnh bày vắn tắt về những lư do của bản tổng lược ấy, cử hành thánh lễ, cho Mẹ Maria và các Tông đồ hiệp lễ. Rồi tất cả đều sấp ḿnh cầu xin ơn Thánh Linh. Một lúc sau, nghe tiếng động lớn, nhà Tiệc ly rực sáng và mọi người đều được đầy ơn Chúa Thánh Thần. Bấy giờ Mẹ Maria mời các Tông đồ đọc lên mỗi vị một khoản phải tin, theo ơn Chúa Thánh Linh soi sáng. Thánh Phêrô: bắt đầu, và các tông đồ theo thứ tự tiếp tục đọc thành bản kinh Tin kính này:
Thánh Phêrô: Tôi kính một Thiên Chúa, là Cha Toàn Năng, Đấng Tạo thành trời đất.
Thánh Anrê: Tôi tin kính Chúa Giêsu Kitô, Con một Thiên Chúa, Chúa chúng tôi.
Thánh Giacôbê trưởng: Bởi phép Đức Chúa Thánh Thần, Người thụ thai, sinh bởi Đức Trinh Nữ Maria.
Thánh Gioan: Người chịu nạn đời Phongxiô-Philatô, chịu đóng đanh vào thập giá, chịu chết và an táng.
Thánh Tôma: Người xuống ngục tổ tông và ngày thứ ba Người sống lại từ cơi chết.
Thánh Giacôbê thứ: Người lên trời, ngự bên hữu Thiên Chúa là Cha toàn năng.
Thánh Philippê: Và Người sẽ phán xét kẻ sống và kẻ chết.
Thánh Batôlêmi: Tôi tin kính Đức Chúa Thánh Thần.
Thánh Mathêu: Tôi tin Giáo Hội Công Giáo, các thánh hiệp thông.
Thánh Simon: Tôi tin phép tha tội.
Thánh Tađêô: Tôi tin xác thể sống lại.
Thánh Máthia: Tôi tin sự sống đời đời.
Amen.
Sau đó, Mẹ cho chép lại ngay các tín điều thành rất nhiều bản. Mẹ gửi cho các môn đệ đem chia cho mọi nơi, cho các môn đệ đang giúp các tín hữu, và nhờ các thiên thần hiện ra hoặc soi sáng trong tâm hồn mà trao cho những môn đệ ở xa.
Một năm trôi qua từ khi Chúa Giêsu chịu chết, các Tông Đồ được ơn Chúa soi sáng quyết định đi giảng đức tin trong khắp thế giới. Để biết mỗi vị phải đi xứ nào, các Người theo lời khuyên của Mẹ Maria hợp ḷng ăn chay cầu nguyện trong mười ngày liên tiếp. Từ ngày Chúa lên trời, các Người vẫn giữ tục lệ thánh thiện này mỗi khi định làm những việc quan trọng. Ngày bế mạc, vị Nguyên Thủ Giáo Hội cử hành thánh lễ, Người cho Mẹ và các Tông đồ hiệp lễ. Theo lời đề nghị của Mẹ, sau một kinh nguyện sốt sắng, các Người đọc kinh Tin Kính và thêm lời tuyên xưng này: "Lạy Thiên Chúa hằng hữu, chúng con đây là những con sâu đất hèn mạt, những người thừa hành của Chúa Kitô, chúng con sấp ḿnh vui ḷng chịu hết mọi thứ đau khổ, buồn sầu, nhục nhă và cả đến chịu chết nữa, đề làm tṛn sứ mạng chúng con, chúng con nài xin Chúa sai Thần Linh Chúa xuống, để Người ban sức cho chúng con, và cho chúng con biết mỗi người chúng con phải đi miền nào cho đẹp ḷng Chúa hơn."
Sau lời nguyện đó, một ánh sáng lại hiện xuống nhà tiệc ly, bao phủ mọi người. Và có tiếng phán rằng: "Vị đại diện của Thầy hăy chỉ cho mỗi người những địa phương thuộc về phần của họ. Thầy sẽ ban Thánh Linh soi sáng".
Thánh Phêrô liền chia thế giới thành các phần sau: chính Người nhận các xứ Pongtiô, Galatia, Bitinia, Capađôcia, Antiokia và sau hết là Rôma, nơi sẽ là Thánh Đô của Giáo Hội hoàn cầu.
Thánh Anrê đi nhận xứ Sythia, Epina, Tracia và Akhai. Thánh Giacôbê Trưởng đi xứ Giuđê, Samari và TâyBanNha.
Thánh Gioan, ở lại với Mẹ Maria tại Giêrusalem và, sau khi Mẹ về trời, sẽ đi Tiểu á.
Thánh Tôma sang Persia và các phần đất người Parthô, Ircania, Braman, và Partia.
Thánh Giacôbê Thứ ở lại Giêrusalem, san sẻ với Thánh Gioan việc phụng sự Mẹ Maria.
Thánh Philiphê giảng cho xứ Prygia và Sythia. Thánh Batôlômeô đem Tin Mừng cho xứ Lycaoni, Ấn-độ và Tiểu-Amêni.
Thánh Mathêu đi Ai-cập và Ethiôpi.
Thánh Simon cũng đi Ai-cập và Ba-tư.
Thánh Tađêô sang miền Mesopotamia, Babylon và Persia.
Sau cùng, Thánh Mathia đi Ethiôpi, Arập và Palestina.
Mẹ hứa sẽ nâng đỡ các Tông đồ khi các Người đi giảng đạo khắp thế giới. Mẹ nói với các Người những lời linh động để khích lệ các Người tạ ơn Chúa, chúc mừng các Người v́ đă tùng phục nhiệt thành, cho các Người được đầy tin tưởng và tỏ cho các Người thấy niềm vui mừng mà những tâm cảm thánh thiện của các Người đem lại cho Mẹ. Sau bài huấn từ cảm kích ấy, Mẹ qú gối trước mặt các Người, hôn tay và xin phép lành, như Mẹ vẫn quen làm.
Mẹ cũng may cho mỗi vị một chiếc áo mặc trong, dệt liền đường chỉ, tương tự chiếc áo của Chúa Giêsu, áo có mầu vừa tím vừa xám tro, để ngay cả y phục các Tông đồ cũng nên giống Chúa Giêsu. Mẹ tặng mỗi vị một thánh giá đeo trên ḿnh, để thánh giá ấy làm bảo chứng lời các Người giảng và an ủi các Người khi đau khổ. Sau cùng, Mẹ trao cho mỗi vị một hộp nhỏ bằng kim loại chứa mẩu vải khăn bọc Chúa Giêsu, một chút vải thấm máu Chúa ngày chịu cắt b́ và Tử Nạn, cùng với ba cái gai trong triều thiên gai của Chúa. Lúc trao những vật kỷ niệm đáng kính đó, với một vẻ mặt vừa uy nghi như Nữ Vương, vừa dịu hiền như người Mẹ, Mẹ nói với các Người, đó là kho tàng lớn nhất Mẹ có để làm giầu hành trang của các Người. Các Người sung sướng đến rơi lệ sốt sắng mà tiếp nhận từ tay Mẹ, cảm tạ Mẹ ngh́n trùng, và sấp ḿnh thờ lạy những di vật thánh ấy.
Sau khi thánh Phaolô trở lại, ma quỉ căm phẫn bùng lên khát vọng báo thù tín hữu, nhất là Mẹ Maria. Chúng nhất định một phen quyết chiến thật ghê gớm. Mẹ Maria thấy rơ những ư định đen tối của chúng, Mẹ đau khổ rất nhiều, mặc dầu Mẹ biết rơ ác tính của chúng không thể thực hiện nếu Thiên Chúa không cho phép, và ở trần gian này thế nào cũng phải chiến đấu. Nhưng Mẹ cũng biết loài người rất yếu đuối, lúc nào cũng phải sợ sa ngă nặng nề. Cho nên Mẹ đă muốn được thay vào chỗ con cái Mẹ để chịu đau khổ ṿ xé và cám dỗ xông đánh.
Mẹ Maria được biết tất cả những tai biến gần xảy ra cho Giáo Hội. Tai biến ấy xuyên thấu Trái Tim đầy thương cảm của Mẹ một cách đau buốt đến làm Mẹ phải chết, nếu không có ơn trên trợ giúp. V́ không thể cản ngăn được tai biến, Mẹ cố gắng ít là tỉnh giảm được bằng lời cầu nguyện, nước mắt và ư kiến. Một số rất lớn các linh hồn hẳn sẽ nhờ Mẹ mà được cứu rỗi, nhưng Mẹ vẫn đặc biệt che chở các thừa tác viên của Chúa Giêsu, v́ ma quỉ muốn giết họ.
Mặc dầu tâm hồn Mẹ vẫn hết sức b́nh lặng, và bề ngoài Mẹ vẫn thản nhiên như thường, nhưng tâm hồn đau khổ của Mẹ cũng không khỏi lộ trên gương mặt một vẻ buồn u ám. Với cặp mắt sáng của phượng hoàng, thánh Gioan đă nhận ra vẻ buồn ấy; Người đau đớn mênh mông. Sau khi cầu xin Chúa soi sáng, ba lần Người đến pḥng nguyện của Mẹ để hỏi Mẹ về cớ sự, nhưng vẫn không dám vào. Mẹ tự ra ngoài gặp Người, khuyến khích Người mà nói: "Con muốn ǵ cứ nói cho Mẹ biết đi!" Thánh Gioan chỉ trả lời một câu: "Con thấy Mẹ buồn". Nh́n thấy ước vọng của Người, và luôn luôn vâng lời Mẹ, Mẹ xin phép Chúa Giêsu để nói với Người: "Chúa đă tỏ cho Mẹ biết Giáo Hội sắp sửa bị bách hại, nhất là tại Giêrusalem. Một vị Tông đồ sẽ bị giết tại đây, con ạ!" Thánh Gioan thưa lại một câu thật xứng danh nghĩa Tông đồ: "Nếu vậy Mẹ cứ an ḷng, Mẹ ạ. Chúng con ai ai cũng sẵn sàng hy sinh trót mạng sống chúng con cho Chúa. Mẹ quá rơ: Thiên Chúa sẽ được rất nhiều lợi ích từ những gian nan ấy. Nhưng, gian nan lại bắt đầu tại thành phố này, nên Mẹ chẳng nên ở lại đây, ác tâm của con người bị quỉ dữ xúi bẩy, nhỡ ra lại làm hại đến Mẹ là Nhà Tạm giữ Thánh Thể Chúa chăng!"