Mẹ Maria sang Êphêsô, về Giêrusalem - Công Đồng và Bốn Phúc Âm

 

 

Mẹ Maria rất muốn ở lại Giêrusalem nâng đỡ tín hữu, nhưng để thi hành hoàn hảo đức tuân phục, Mẹ không thắc mắc ǵ về ư kiến của vị Tông đồ mà Mẹ vẫn kính trọng như bề trên.  Mẹ lại hân hoan mừng v́ Người có những dự tính tốt đó nữa.  Bấy giờ thánh Gioan nói:  "Con nghĩ chúng ta cần phải sang Êphêsô.  Sự có mặt của Mẹ ở đó sẽ sinh nhiều lợi ích cho các linh hồn hơn ở Giêrusalem này.  Con nguyện làm thiên thần phục vụ Mẹ trong cuộc hành tŕnh sang thành ấy.  Con chỉ là sâu bọ yếu đuối thôi; nhưng Chúa sẽ đi với Mẹ con ta"…

Vào ngày mồng năm tháng Giêng năm bốn mươi sau Chúa Giáng Sinh, thánh Gioan đến báo cho Mẹ biết mọi sự đă sẵn sàng để lên đường.  Mẹ thân ái từ biệt chủ nhà và gia quyến ông.  Họ rất buồn nên Mẹ an ủi họ và hứa có hi vọng sẽ trở lại.  Xin được thánh Gioan cho phép, Mẹ đi viếng các nơi thánh. Một lần nữa, Mẹ lại ủy cho các thiên thần canh giữ.  Sau đó, Mẹ xin thánh Gioan  ban phép lành để khởi đầu một cuộc hành tŕnh dài.  Từ nhà ra tới hải cảng, nhiều giáo hữu muốn thuê xe cho Mẹ đi; nhưng Mẹ đă lịch sự từ chối: Mẹ chỉ cỡi một con lừa…Lên tới đất, Mẹ làm nhiều phép lạ: chữa nhiều bệnh nhân, trừ nhiều ma quỉ.  Nghe tin Mẹ đến, một số giáo hữu tại Ephêsô dâng nhà họ và tài sản cho Mẹ.  Mẹ nhận ngôi nhà của mấy phụ nữ nghèo, sống độc thân trong tịch mạc.  Trong nhà đó, Mẹ chọn một căn pḥng ẩn kín và một căn khác cho thánh Gioan. Trong căn pḥng đó, Mẹ tiếp tục cầu nguyện cho Giáo Hội và cứu trợ Giáo Hội.  Mẹ sai một số thiên thần đến với các Tông đồ và môn đệ mà Mẹ nh́n thấy đang gặp đau khổ.  Đặc biệt là Mẹ cấp cứu thánh Phaolô. 

Ephêsô là một thành phố xây dựng tại miền cực tây của Tiểu Á.  Đó là một thành phố nổi tiếng trong lịch sử.  Nhưng vinh hạnh lớn nhất của nó là đă được làm nơi cư ngụ của Đức Nữ Vương trời đất trong một thời gian. 

Hồi ấy, thành phố Giêrusalem đang hưởng thái b́nh.  Các Tông đồ và các môn đệ ở đó liền xin thánh Phêrô đến để hội bàn về một số vấn đề quan trọng.  Các vị ấy cũng xin Người mời Mẹ Maria trở về để tất cả các tín hữu đang khát mong gặp Mẹ để được vui. Khi nhận được thư, Mẹ Maria qú xuống hôn kính để tỏ ḷng tôn kính vị Đại Diện Chúa Giêsu, và, v́ tôn trọng thánh Gioan mà Mẹ vẫn nh́n nhận là Bề trên, Mẹ đợi Người đi giảng về mới trao thư cho Người, để Người đọc và xin Người cho biết thư nói ǵ.  Thánh Gioan rất noi gương Mẹ, Người đọc bức thư và hỏi ư kiến Mẹ về vấn đề ấy.  Mẹ thưa:  "Con cứ truyền lệnh điều ǵ con thấy hợp lẽ, Mẹ xin vâng ư con".  Thánh Gioan nói ḿnh xin vâng theo ư thánh Phêrô.  Mẹ nói:  "Phải, ta cần tùng phục vị Đại Diện Chúa Giêsu mới phải đạo.  Vậy con hăy liệu việc mau để ta đi".

Trong khi thánh Gioan chuẩn bị hành trang lên đường, Mẹ Maria họp những phụ nữ đạo đức trong cộng đoàn Mẹ lập, cho họ biết Mẹ sẽ từ biệt họ, và nói những lời ân t́nh thiết tha an ủi họ.  Mẹ trao cho họ những chỉ dẫn chính tay Mẹ viết, đại ư một ít điều ấy như sau:  "Luôn luôn nh́n nhận Chúa Cứu Thế là Chúa thật, là Thầy và là Bạn đường của linh hồn các con.  Hăy hết ḷng phụng sự và yêu mến Người.  Hăy hết sức khiêm nhu tôn kính và vâng phục những vị thừa hành của Chúa.  Hăy giữ cảnh sống tịch mịch bất khả xâm phạm trong ngôi nhà các con đang sống, đừng để cho một người nam nào vào.  Nếu cưỡng bách phải nói chuyện với ai, hăy ra cổng mà nói, trước mặt ba chị em chứng kiến.  Hăy chăm chuyên cầu nguyện và ca hát những kinh Mẹ để lại.  Hăy giữ thinh lặng, hiền từ và bác ái.  Hăy luôn luôn nghĩ tưởng đến Chúa Giêsu Tử Giá trong mọi việc các con làm.  Mẹ sẽ không bao giờ quên các con, và Mẹ luôn luôn sẽ cầu xin Chúa cho các con".

Mẹ Maria và thánh Gioan rời bỏ thành phố Ephêsô sau hai năm rưỡi lưu ngụ tại đó.  Mẹ thoạt vừa ra khỏi nhà, một ngh́n thiên thần hầu cận Mẹ liền hiện ra h́nh người, vơ trang nai nịt và dàn thành trận để bảo vệ Mẹ.  Trước cảnh tượng rất khác thường đó, Mẹ hiểu là cuộc chiến đấu với Luxiphe sắp bắt đầu.  Quả vậy, trước khi ra tới biển, Mẹ đă thấy đen nghịt những quân giặc hỏa ngục trông ghê sợ.  Phía sau chúng là con rồng bảy đầu, to lớn kinh khủng.  Nhưng đă vơ trang bằng đức tin, t́nh yêu và lời Thánh Kinh, Mẹ Maria c̣n có thể sợ hăi cái ǵ nữa?

Tầu vừa giương buồm ra khơi, lũ quỉ căm hờn ấy, được phép Chúa ban, làm nổi lên một cơn phong ba chưa từng thấy bao giờ.  Biển gào lên ầm ầm, át cả tiếng gió vùn vụt thổi.  Sóng nhô cao lên chạm tới mây trời, tạo thành những ngọn núi cao bọt tung trắng xóa, rồi ầm ầm đổ xuống như trút hết căm hờn.  Con tầu đă vững mà lúc ấy nhỏ bé như một con muỗi.  Mỗi đợt sóng tạt vào là tầu muốn tan ra từng mảnh.  Có khi tầu cỡi sóng dẫn lên đến tận trời, có lúc nhào xuống đáy nước trong ḷng biển.  Thủy thủ và hành khách mất vía, thấy rơ tầu được bảo vệ rất lạ mà không biết tại căn cớ nào.  Nhưng họ vẫn kinh hồn, khóc  lóc sợ mất mạng.  Ma quỉ lại hiện h́nh người mà đe dọa, làm họ càng thêm thất vọng, kêu khóc om x̣m.  Nhiều lần thủy thủ đă để mặc cho tầu trôi dạt, nhưng các thiên thần lèo lái thay cho, trước sự non gan hèn nhát của họ.

Giữa cơn hỗn độn thảm thê đó, Mẹ Maria vẫn b́nh thản vững vàng trong đại dương cậy trông nơi ơn Chúa, Mẹ lại cầu nguyện cho những kẻ vượt biển, và cảm tạ Thiên Chúa, v́ quyền năng của Người áp đảo được biển dữ, hoặc v́ phép công của Người vùi dập những tội nhân trong ḷng biển.  Nhất là Mẹ dâng những đau khổ trong cuộc hành tŕnh ấy để thế giới trở lại và Giáo Hội tiến triển.

Hôm sau, tầu cập bến.  Thời gian vượt bể mất gấp đôi thời gian thường khác.  Các thiên thần vẫn tháp tùng Mẹ, v́ lũ quỉ đang chờ Mẹ trên bờ biển.  Mẹ vừa đặt chân lên đất, bọn chúng điên cuồng tấn công Mẹ trên địa hạt mọi nhân đức; nhưng những mũi tên chúng bắn ra lại quay mũi cắm vào chúng.

Khi tới Giêrusalem, Mẹ rất muốn đi thăm các nơi thánh của mầu nhiệm Cứu Chuộc ngay, nhưng Mẹ tạm hoăn để đến chào thánh Phêrô Đại Diện của Chúa tại nhà Tiệc Ly.  Mẹ qú gối xin Người ban phép lành, xin Người thứ lỗi v́ đến chậm, nhưng không hề nói đến băo tố trên biển để bào chữa, thánh Gioan liền thuật lại tất cả sự thể.  Thánh Phêrô và tất cả mọi Tông đồ, mọi môn đệ, mọi tín hữu, đều hoan hỉ vô ngần khi đón chào Mẹ, và cảm tạ Mẹ đă trở về với họ.

Trong lúc Mẹ chờ đợi Công Đồng khai mạc, thánh Phaolô và thánh Banabê tới Giêrusalem.  Từng đă nóng ḷng được gặp Mẹ, nên hai vị đến bái chào Mẹ ngay.  Hai vị tin chắc rằng phải tôn trọng Mẹ hơn hết, nên hai vị vui mừng rơi lệ sụp lạy dưới chân Mẹ.  Nỗi mừng của Mẹ cũng bao la không kém: Mẹ vẫn yêu thương các Người trong Chúa với một t́nh âu yếm đặc biệt, rất xứng với nhiệt tâm của các Người.  Mẹ cũng sấp ḿnh xuống trước mặt các Người, xin hôn tay và xin chúc lành.  Lúc đó thánh Phaolô được thị kiến thấy Mẹ mặc Thần Tính Thiên Chúa.  Thấm đậm t́nh cung kính mến yêu, Người thưa lên Mẹ:  "Lạy Mẹ t́nh thương, xin Mẹ tha tội cho con là đứa tội lỗi hèn mạt đă dám bách hại Con Mẹ".  - Mẹ thưa lại:  "Ôi Phaolô đầy tớ của Chúa, nếu Chúa Cứu Chuộc đă chọn con làm một khí dụng ưu tuyển, Mẹ là nữ t́ của Chúa, sao Mẹ lại dám không tha cho con?  Linh hồn Mẹ tán tụng Chúa v́ tất cả ḷng lành Chúa đă đăi ngộ con".  Thánh Phaolô và thánh Banabê cảm tạ Mẹ v́ t́nh Mẹ ân cần giúp đỡ, và xin Mẹ bảo hộ ḿnh trong tương lai.

Ít hôm sau, hai vị đến dự Đại Công Đồng mà thánh Phêrô ra lệnh triệu tập và xin Mẹ Maria là Nữ Vương Giáo Hội đến tham dự, mặc dầu v́ khiêm nhu Mẹ muốn từ chối.  Thánh Phêrô quyết định trước hết phải dành mười ngày để cầu nguyện xin Chúa Thánh Thần soi sáng; ngày đầu tiên và ngày cuối cùng có thánh lễ.  Chính Mẹ Maria sửa soạn pḥng tế lễ tại nhà Tiệc Ly.  Lúc truyền phép, cả nhà Tiệc ly tràn đầy ánh sáng lạ với hương thơm dịu dàng. Các Tông đồ và môn đệ đều hiệp lễ từ tay vị Nguyên Thủ Giáo Hội. Mẹ Maria lúc nào cũng muốn là người cuối rốt. Mẹ lui vào pḥng cầu nguyện suốt mười ngày, không ra khỏi, không ăn, không nói với ai.  Giữa Mẹ và thiên đàng, trong thời gian ấy trao đổi bao nhiệm mầu vinh hiển!...

Mẹ Maria cảm tạ Thiên Chúa v́ Công Đồng thành công mĩ măn.  Sau đó, Mẹ từ biệt thánh Phaolô, thánh Giacôbê và các Tông Đồ khác, khi đă tặng các Người một chút di vật của Chúa Giêsu.  Các Người ra đi với một tâm hồn gan dạ mới, một tin tưởng mới để chu toàn sứ mạng cam go của ḿnh.  Bọn ma quỉ rất muốn gây xáo trộn Công Đồng tại nhà Tiệc Ly, nhưng chúng không thể bén mảng tới.  Nghĩ đến Đức Nữ Vương vô địch, chúng vẫn c̣n run giùng.  Tuy nhiên, Luxiphe cũng cứ lảng vảng ŕnh ṃ quanh Mẹ như một con sư tử rống mồi.  Nó căm tức v́ bất lực không làm ǵ được Mẹ, nên quyết định dùng bốn mụ phù thủy ở Giêrusalem mưu hại Mẹ.  Nhưng bùa ngải của họ thất bại thảm thương…

Nếu không có một ơn giúp sức đặc biệt, sự sống tự nhiên của Mẹ có thể đă bị tan nát trong những đà tiến rất mạnh khát khao ch́m ngập vào Thiên Chúa.  Đồng thời, Mẹ lại cảm thấy bị t́nh hiền mẫu lôi kéo rất mạnh về loài người mà Mẹ là sự sống của họ, như mặt trời là sự sống của thực vật.  Do đó, nảy ra một cuộc tranh đấu giằng co giữa t́nh Mẹ yêu mến Thiên Chúa và t́nh Mẹ yêu thương loài người…

Sáng mỗi Chúa nhật, vào đúng giờ Chúa sống lại, các thiên thần rước Mẹ trên một ngai sáng láng lên thiên đàng, nơi đây, Chúa Giêsu ra đón Mẹ vào. Các thiên thần xướng lên bài ca "Lạy Nữ Vương Thiên Đàng, hăy vui mừng, Alleluia".

Đặc ân thứ hai liên quan đến việc hiệp lễ.  Chúa Giêsu muốn Mẹ hiệp lễ hằng ngày, trừ ngày Chúa Nhật Mẹ đă hợp nhất với Chúa trên trời.  Nhưng v́ bao giờ cũng khiêm nhượng và thận trọng dè dặt, Mẹ không nói việc ấy với thánh Gioan.  Một hôm, thánh Gioan c̣n quá bận bịu với việc đi giảng, Mẹ hỏi các thiên thần xem phải làm thế nào, các vị đó trả lời:  "Thánh ư Chúa là một trong chúng con đi báo tin cho thánh Gioan".  Được tin, thánh Gioan cấp tốc trở về nhà Tiệc Ly, nơi Mẹ Maria đang dọn ḿnh hiệp lễ và thưa Mẹ:  "Mẹ ạ, theo lời thiên thần nói với con, Chúa muốn con cho Mẹ rước lễ hằng ngày".  - Mẹ khiêm nhượng nói:  "Nữ t́ của Chúa xin sẵn sàng tuân vâng ư Chúa".

Từ ngày đó, lúc hiệp lễ, Mẹ nh́n thấy Nhân Tính Chúa Giêsu rơ như trong ngày Thứ Năm Thánh, nhưng rực rỡ hơn ở trên núi Taborê nhiều.  Mẹ được thưởng thức những êm ngọt của thị kiến ấy suốt ba giờ.  Chúa muốn như vậy để bù cho Mẹ phần nào phúc hưởng kiến mà Mẹ xin triển hạn, và đền bồi trước sự nguội lạnh và cách dọn ḿnh không đủ của các giáo hữu trong các thế kỷ tương lai sẽ tỏ ra khi hiệp lễ…

Khi Mẹ Maria được rước lên thiên đàng vào ngày Chúa Giêsu lên trời, Thiên Chúa ban cho Mẹ tri thức rất vững chắc về tất cả những mầu nhiệm của Luật Mới, cũng như về Phúc Âm và các Sách Thánh sẽ dùng vào việc thiết lập bộ Luật Mới ấy.  Ngay từ những ngày đó, Mẹ đă cầu xin Chúa soi sáng cho các thánh kư.  Sau khi trao vào tay Mẹ ngôi Đền Thờ, tượng trưng Giáo Hội, Chúa Giêsu tỏ cho Mẹ biết đă đến lúc phải viết Phúc Âm.  Nhưng vốn rất khiêm nhu thận trọng siêu việt, Mẹ xin chỉ được thực hiện việc đó qua trung gian thánh Phêrô là vị Nguyên Thủ tối cao của Giáo Hội, rồi Mẹ hợp ư với Người.  V́ thế, tại Công Đồng Giêrusalem, sau khi qui định những việc liên hệ đến các lễ nghi, thánh Phêrô tŕnh bày với Công Đồng việc cần phải viết lại cuộc đời Chúa Giêsu, để khắp nơi đều giảng dạy như nhau về Chúa.  Tất cả đều tán thành ư kiến Người và cầu xin Chúa Thánh Thần chỉ định cho những ai phải làm việc ấy.  Bỗng dưng, một ánh sáng từ trời giăi trên thánh Phêrô, và có tiếng phán rằng:  "Vị Nguyên Thủ Giáo Hội hăy chọn bốn người để viết lại những công việc và giáo lư của Chúa Cứu Thế".  Các Tông đồ và môn đệ bèn sấp mặt xuống đất tạ ơn Chúa.  Khi các Người chỗi dậy, thánh Phêrô nói:  "Anh Mathêu sẽ viết Tin Mừng trước hết, anh Marcô thứ hai, anh Luca thứ ba và anh Gioan thứ bốn".  Thánh Linh đă xác nhận việc tuyển lựa ấy bằng cũng ánh sáng chiếu giăi trên thánh Phêrô như trước.

Mấy ngày sau, thánh Mathêu quyết định viết Phúc âm của Người.  Một đêm, Người vào một pḥng kín trong nhà Tiệc Ly cầu nguyện, xin Chúa ban ơn trợ lực, Mẹ Maria hiện ra với Người trên một ngai lộng lẫy.  Mẹ nói:  "Thiên Chúa chúc lành cho con để con bắt đầu viết Phúc âm.  Mẹ nói trước với con là: con chưa tiện nói về Mẹ nhiều, ngoài những điểm cần thiết để tŕnh bày mầu nhiệm Nhập Thể.  Sau này, khi đức tin đă vững, Chúa sẽ liệu cách làm cho các tín hữu biết đến những mầu nhiệm mà cánh tay quyền uy của Người đă làm cho Mẹ".  Thánh Tông đồ hứa tuân theo chỉ dẫn đó.  Khi thánh Mathêu xin Mẹ giúp cho về bố cục sách Người viết, Thánh Linh ngự xuống soi sáng cho Người.  Người bắt đầu viết dưới sự trông nom của Mẹ Maria.  Hồi ấy là năm 42 sau khi Chúa Giêsu Giáng Sinh.

Bốn năm sau, trong khi đang ở Palestina, thánh Marcô nhờ thiên thần hộ thủ của Người xin Mẹ Maria giúp lời cầu nguyện, để Người viết cuốn Phúc âm mà Người dự định viết, Mẹ liền dâng lời cầu xin lên Chúa.  Theo lệnh Chúa, Mẹ được rước đến nơi thánh Marcô ở.  Thánh Marcô sấp ḿnh trước mặt Mẹ, tuyên nhận ḿnh không đáng được ơn ấy.  Mẹ Maria khuyến khích Người và xin ơn cho Người như đă xin cho thánh Mathêu.  Thánh Linh liền ngự xuống trên Người giữa huy hoàng lộng lẫy.  Người cũng bắt đầu viết Phúc âm với sự xem sóc của Mẹ Maria.

Cách đó hai năm nữa, đến lượt thánh Luca quyết định viết Tin Mừng của Chúa như thánh Phêrô đă phân công.  Lúc đó Người đang ở tại xứ Akhai thuộc nước Hy Lạp.  Mẹ Maria cũng đă hiện đến với Người như với hai thánh kư trước.  Người tŕnh bày với Mẹ nhận xét là đă đến lúc phải nói nhiều về Mẹ hơn.  Mẹ chấp thuận.  V́ thế, Phúc âm theo thánh Luca nói nhiều về mầu nhiệm này hơn hai thánh kư trước.

Sau cùng, măi mười năm sau, tức vào năm 58, Mẹ Maria từ trời xuất hiện vinh quang với thánh Gioan.  Mẹ nói:  "Con ạ, đă đến lúc con phải viết hạnh tích Con Chí Thánh Mẹ; trong sách đó con phải nói cho thế gian hiểu biết rất rơ về Thần Tính của Người, về những mầu nhiệm về Mẹ mà con biết, con chưa nên tiết lộ ra trong thời đại người ta c̣n thờ ngẫu tượng này, e rằng người ta sẽ thờ Mẹ làm Thiên Chúa".  Thánh Gioan sấp ḿnh xuống, lĩnh nhận ơn Thánh Linh như các vị thánh kư trước.  Thánh nhân cũng bắt đầu viết Phúc âm thứ bốn dưới sự chăm sóc của Mẹ Maria.

Biết rằng trên Thiên đàng có nhiều lễ trọng, nên Mẹ cũng muốn đem những lễ ấy vào Giáo Hội dưới trần. Mẹ bắt đầu mô phỏng cách mừng các lễ ấy trong pḥng nguyện của Mẹ.  Theo Mẹ, nếu tỏ ḷng tri ân đặc biệt vào những ngày đă thể hiện các mầu nhiệm ấy sẽ tốt hơn…. Lời cầu nguyện của Mẹ cùng những an ủi của Con Mẹ vẫn thêm măi vào các lễ Mẹ mừng để tôn kính Chúa…

 

 

1- Hoài Thai Vô Nhiễm Tội

2- Thuở Hài Nhi và Ấu Nhi

3- Dâng Mình Trong Đền Thờ

4- Mồ Côi... Lập Gia Đình

5- Thụ Thai Lời Nhập Thể

6- Cưu Mang Đi Thăm Viếng

7- Cứu Mang Đầy Thử Thách

8- Người Bạn Đời Giuse

9- Sinh Con Đấng Tối Cao

10- Với Ấu Nhi Giêsu

11- Lưu Vong Tị Nạn

12- Ẩn Thân ở Nazarét và Lạc Thấy Con

 13- Đồng Hành Tác Vụ Với Con

14- Vượt Qua Với Con

15- Với Giáo Hội Sơ Khai trước sau Biến Cố Hiện Xuống

16- Chăm Sóc Giáo Hội Sơ Khai và Cố Vấn Các Tông Đồ