Mẹ Maria Thiếp Chết, Mộng Triệu và Nữ Vương
Khi ấy Mẹ đă tới 67 tuổi, những khát vọng của tâm hồn Mẹ không để cho Mẹ được an nghỉ. Trên trời, Chúa Ba Ngôi cũng đ̣i gọi Người chí ái của Chúa về; các thiên thần mong mỏi Đức Nữ Vương, các thánh chờ Đức Chủ Mẫu. Quả thật, Giáo hội luôn luôn cần Mẹ có mặt, nhưng Giáo hội không thể luôn luôn giữ Mẹ lại măi được.
Trong thời gian ba năm cuối cùng đời Mẹ này, Chúa Quan Pḥng hạ lệnh cho toàn thể thiên nhiên bắt đầu để tang Mẹ. Các Tông đồ cảm thấy một đau khổ ray rứt khi nghĩ đến sự mất mát to lớn này. Tín hữu tê tái u buồn. Trời đất, trăng sao mất vẻ xán lạn. Trong hai năm, chim chóc tỏ niềm buồn bă bi thảm bằng những tiếng kêu chiêm chiếp u sầu chung quanh pḥng nguyện của Đức Nữ Vương vũ trụ. Mẹ phải ra lệnh cho chúng hát lên những cung điệu tự nhiên để ca tụng Chúa sáng tạo, chúng mới tạm vui. Mấy ngày trước khi Mẹ qua đời, có một số đông vô kể những con chim nhỏ bay vào pḥng Mẹ, rồi nghiêng đầu mổ xuống đất, khe khẽ kêu lên những tiếng năo nùng. Cả đến các dă thú cũng chung nỗi buồn khắp trời đất ấy. Một hôm, theo lệ thường, Mẹ đi viếng các nơi thánh: khi Mẹ đến nơi, rất nhiều dă thú đến vây quanh Mẹ, con sấp ḿnh dưới chân Mẹ, con cúi đầu kính lạy Mẹ, và con nào cũng rên rỉ buồn sầu. Việc lạ lùng vĩ đại nhất xảy ra sau đại tang này là, trong sáu tháng, mặt trời, mặt trăng, tinh tú đều kém sáng, và ngày Mẹ qua đời, tất cả đều mờ tối đi như khi Chúa Giêsu chịu chết vậy.
Nhưng làm sao nói được những hăm hở của Mẹ Maria mong về với Chúa? Càng gần chiếm hữu được Người, khát vọng của Mẹ càng nồng nàn. Trong thiên nhiên, không thể lấy một ư tưởng nào để tả ra được, chỉ trừ có lửa. Hơn bất cứ một nguyên tố nào, lửa không chịu nén lại bao giờ. Đốt lửa lên rồi nhốt kín lại, một là nó tắt ngúm, hai là nó phá ra mà bùng lên. Mẹ Maria không phá vỡ xiềng xích giam cầm Mẹ, v́ những xiềng xích ấy được giữ lại cách lạ lùng. Mẹ đă giăi bầy dưới chân Chúa những tâm t́nh trong Trái Tim sắp nổ bùng ra của Mẹ: "Hỡi T́nh Yêu êm ngọt của Mẹ ơi! quyến lôi Mẹ về với Con đi. Ôi Con là hy vọng độc nhất của Mẹ, là vinh quang duy nhất của Mẹ, Mẹ đă không yêu một cái ǵ ngoài Con. Con hăy đưa Mẹ tới cứu cánh mà Mẹ đă hướng về, ngay từ phút đầu tiên Mẹ vừa hiện hữu. Hỡi chư vị thiên thần, hăy thương đến kẻ hành khất trên cơi đời này, xin nói với Chúa của tôi và của chư vị rằng, để làm đẹp ḷng Người, tôi sẵn sàng đón chịu mọi đau khổ của cuộc đời đầy ải. Nhưng làm sao tôi có thể sống mà không có Người là sự sống tôi?
Nhưng đối với một cơn khát sốt bỏng bừng bừng, mà một vài giọt nước nhỏ có thấm vào đâu! An ủi của các thiên thần cũng không sao giảm được khát vọng mănh liệt của Mẹ, trái lại c̣n tăng thêm độ mạnh. Những hồng ân rất đằm thắm Mẹ hưởng mỗi Chúa nhật và các lễ trọng cũng c̣n chẳng đủ để giúp Mẹ nữa. Con Chí Thánh Mẹ phải đến viếng thăm luôn, và phải nâng niu âu yếm khôn tả mới làm Mẹ mạnh sức lại được. Trong lúc đó, Mẹ vẫn luôn luôn lo lắng đến Giáo hội, và tăng bội lời cầu nguyện cho Giáo hội, cho các Tông đồ, các môn đệ, cùng tất cả những người trong các thế kỷ tương lai sẽ đi rao giảng Phúc âm, để hết mọi người đều đón nhận đức tin mà được cứu rỗi.
Trong những việc kỳ diệu Chúa làm nơi Mẹ trong những năm cuối đời Mẹ này, có một ơn lạ mà nhiều người cùng với thánh Gioan đă được chứng kiến, đó là khi Mẹ đă hiệp lễ, Mẹ tỏa chiếu rạng ngời trong mấy giờ liền chính ánh sáng Ḿnh Thánh Chúa Giêsu khi ngự vào Trái Tim Mẹ. Những ai nh́n thấy Mẹ trong trạng thái đó, đều được thấm nhuần những ơn thần linh mà không sao diễn tả được sự dịu ngọt của những ơn ấy.
Cứ như vậy, Mẹ Maria đi tới mức chót cuộc lưu đầy của Mẹ. Trước khi về hẳn Quê Hương, Mẹ muốn cùng với thánh Gioan đi viếng lại những nơi thánh một lần cuối cùng. Mẹ xin phép thánh Gioan, rồi ra đi với một ngh́n thiên thần hầu cận không rời Mẹ lúc nào. Mẹ vĩnh biệt từng nơi, vừa ứa lệ vừa cầu nguyện cho những người trong các thế kỷ về sau sẽ đến kính viếng những nơi thánh ấy. Mẹ dừng lại rất lâu trên núi Canvê, cầu xin Con Chí Thánh Mẹ áp dụng ơn Cứu Chuộc của Người cách hiệu nghiệm cho hết mọi linh hồn. ..
Ba ngày trước khi Mẹ Maria từ trần vinh hiển, các Tông đồ và môn đệ đă tề tựu tại Giêrusalem trong mái ấm Tiệc Ly. Vị Tông đồ đến trước nhất là thánh Phêrô. Một thiên thần đă đưa Người từ Rôma về. Mẹ Maria ra tận cửa pḥng nguyện để đón vị Đại Diện Chúa Giêsu. Mẹ qú gối xin thánh nhân ban phép lành và nói: "Mẹ xin cảm tạ Thiên Chúa đă sai người cha thánh thiện đến để giúp Mẹ trong giờ chết". Liền đó là thánh Phaolô, tiếp đến các Tông đồ khác tới bái chào Mẹ với một tâm hồn đau khổ và kính cẩn, v́ các thiên thần đă nói cho các Người biết lư do của cuộc tụ họp lạ lùng này. Mẹ tiếp đón tất cả các Người với một đức khiêm nhượng thẳm sâu, và một t́nh yêu thương hiền ái, Mẹ xin từng vị ban phép lành cho ḿnh.
Các môn đệ trở về v́ được một ơn thúc đẩy bề trong mà không biết mục đích. Thánh Phêrô cho mời họ họp lại với các Tông đồ để bảo cho họ biết mục đích ấy. Người thoạt vừa lên tiếng đă nức nở nghẹn lời. Toàn thể cử tọa cũng chung một cảm xúc đó. Lúc có thể nói lên, Người nói: "Tất cả anh em và các con, chúng ta hăy vào gần bên Mẹ chúng ta. Ta hăy ở đó với Mẹ trong khoảng thời gian ngắn Mẹ c̣n sống với ta, và xin Mẹ ban phép lành".
Các Người thấy Mẹ đang qú trên một bục gỗ nhỏ, nơi Mẹ vẫn thường nằm nghỉ. Một vẻ đẹp rạng ngời từ nơi Mẹ giăi ra, một ánh sáng trời cao bao phủ Mẹ, và các thiên thần hầu cận đứng chung quanh. Vẻ đẹp của thân Xác và gương mặt Mẹ là vẻ đẹp của tuổi ba mươi ba; từ tuổi này, Mẹ không hề thay đổi chút nào. Các Tông đồ, các môn đệ và một số tín hữu đứng thành hàng lớp trong pḥng Mẹ. Thánh Phêrô và thánh Gioan đứng ở ngay đầu bục. Mẹ ngước nh́n hết mọi người một cách rất đoan trang thùy mị thường xuyên và nói: "Các con rất yêu dấu của Mẹ, Mẹ xin các con cho phép nữ t́ của các con đây được nói trước mặt các con và bầy giăi những nguyện vọng khiêm hèn của Mẹ". Thánh Phêrô đáp lại lời Mẹ rằng ai nấy đều lắng nghe Mẹ, sẵn sàng vâng theo ư Mẹ. Người xin Mẹ ngồi xuống, lấy lẽ rằng Mẹ qú để cầu xin Chúa, c̣n nói với các Người Mẹ phải ngồi mới phải, v́ Mẹ là Nữ Vương các Người.
Mẹ xin vâng lời, nhưng cũng xin các Người ban phép lành đă. Trước mặt thánh Phêrô, Mẹ qú xuống mà nói: "Con là Nguyên Thủ, là Chúa chiên toàn thể Giáo hội, Mẹ xin con chúc lành cho Mẹ là nữ t́ của các con, xin các con tha lỗi cho Mẹ v́ đă khiếm khuyết nhiệm vụ phục vụ các con. Xin con cho phép Gioan được đem tặng hai chiếc áo cũ của Mẹ cho hai thiếu nữ nghèo đă luôn tỏ ḷng quí mến Mẹ". Rồi Mẹ sụp lạy xuống, rơi lệ hôn kính chân thánh Phêrô, trước sự cảm phục của tất cả mọi người chứng kiến, ai ai cũng cảm động. Mẹ lại sấp ḿnh dưới chân thánh Gioan, nói: "Xin con tha cho Mẹ, v́ Mẹ đă thiếu sót bổn phận làm Mẹ đối với con. Mẹ xin hạ ḿnh cảm ơn con, v́ ḷng tốt lành con đă giúp đỡ Mẹ như Con Chí Thánh của Mẹ đă giúp Mẹ. Xin con chúc lành cho Mẹ để Mẹ đến hoan hưởng ánh nh́n của Chúa Tạo Thành Mẹ". Mẹ tiếp tục giă từ từng Tông đồ, từng môn đệ, và chung tất cả những người đến tham dự rất đông. Rồi Mẹ đứng lên và nói với các Tông đồ rằng: "Hỡi các con rất yêu dấu, các con là thầy của Mẹ, Mẹ đă thiết tha yêu thương các con trong Con Chí Thánh Mẹ. Lúc nào Mẹ cũng nh́n thấy Người trong các con là bạn thân và là người ưu tuyển của Người. Theo ư Người, Mẹ sắp về trời. Nhưng ở đó, Mẹ hứa sẽ vẫn luôn ấp ủ các con trong Trái Tim Mẹ như một người mẹ. Xin các con hăy cố làm vinh danh Chúa, và truyền bá đức tin; các con hăy giữ lời Con Chí Thánh Mẹ, hăy tưởng niệm về cuộc đời và cái chết của Người, hăy thực hành giáo lư của Người, hăy yêu mến Giáo hội. Các con hăy thương yêu nhau trong mối giây đức ái thuận ḥa. C̣n con, hỡi Phêrô, Mẹ xin trao phó cho con Gioan và tất cả mọi người".
Những lời đó như những mũi tên lửa xuyên cắm vào tâm hồn hết mọi người hiện diện. Ai cũng đau khổ tái tê, trào lệ phục xuống lạy Người Mẹ yêu dấu của ḿnh. Tiếng nấc nở nghẹn ngào, tiếng than khóc bi ai của họ đă rung động mạnh tâm hồn Mẹ, khiến Mẹ cũng phải sụt sùi. Một lúc sau, Mẹ khuyên mọi người im lặng cầu nguyện với Mẹ…
Lúc bầu không khí êm đềm đă trở lại trong pḥng, Chúa Giêsu từ trời xuống trên một ngai rất lộng lẫy chói ngời, và với một đoàn tháp tùng là toàn thể các thánh và vô số thiên thần, cả ngôi nhà Tiệc Ly tràn ngập ánh vinh quang. Mẹ Maria sấp ḿnh trước mặt Chúa, kính hôn chân Chúa, và làm việc tạ ơn khiêm nhượng hết sức thẳm sâu lần cuối cùng ở thế gian. Chúa Giêsu chúc lành cho Mẹ, rồi nói: "Mẹ rất yêu dấu của Con, Con đă chọn Mẹ là nơi lưu ngụ. Nay đă tới giờ Mẹ phải từ biệt trần gian để lên hưởng vinh hiển của Cha Con và của Con; trên đó đă chuẩn bị cho Mẹ ngay bên hữu Con một địa vị Mẹ sẽ thụ hưởng đời đời. Nhưng, Con đă muốn cho Mẹ, với tư cách là Mẹ của Con, khi vào trần thế, Mẹ đă không vương chút t́ ố, giờ đây Con cũng muốn Mẹ ra khỏi thế gian mà không phải chết. Nếu Mẹ không muốn phải qua cái chết, xin Mẹ đến với Con đi". Mẹ lại cúi sâu lạy Chúa Giêsu và trả lời với một thái độ rất hân hoan rằng: "Con là Chúa của Mẹ, Mẹ xin Con cho phép Mẹ là nữ t́ của Con đây được vào nước hằng sống qua cửa sự chết chung cho mọi người. Mẹ đă cố gắng theo Con khi sống, Mẹ cũng xin theo Con cả khi chết nữa mới phải lẽ".
Chúa Giêsu chấp thuận quyết định ấy của Mẹ. Tức th́ các vị thiên thần xướng lên nhiều ca khúc của Salômôn với nhiều thánh ca mới lạ. Chỉ có thánh Gioan và một vài Tông đồ nh́n thấy Chúa Giêsu, nhưng mọi người, cả những người ở ngoài phố đều được nghe tiếng nhạc trời. Nhà Tiệc Ly ngập đầy hương thơm thiên quốc, tỏa cả ra ngoài. Một ánh sáng chói lọi từ nhà ấy giăi chiếu ra, ai ai cũng nh́n thấy. Có rất nhiều dân chúng Giêrusalem tuốn đến xem. Mẹ Maria cúi ḿnh trên chiếc bục gỗ nhỏ của Mẹ, chắp hai tay lại, mắt nh́n cắm vào Chúa Giêsu, Trái Tim Mẹ cháy bừng lên trong t́nh yêu mến Chúa. Khi thiên thần hát đến câu sau này trong chương hai sách Diễm Ca: "Bạn T́nh Ta ơi, mau dậy đi nào. Đến đi thôi: mùa đông qua rồi", Mẹ Maria thốt lên những lời sau cùng này của Chúa Giêsu trên cây Thánh Giá: "Chúa ơi, con xin phó linh hồn con trong tay Chúa", Mẹ nhắm mắt, tắt hơi. Mẹ đă tắt hơi v́ t́nh yêu quá mănh liệt, không c̣n phép lạ nào cản ngăn nữa, nên đă phá vỡ những ràng buộc của thân xác, chứ không phải tại một suy nhược bệnh tật, hay tai nạn nào. Mẹ sống là nhờ phép lạ. Phép lạ ngừng, Mẹ đi vào cơi chết.
Linh hồn nguyên tuyền của Mẹ Maria giă từ Thân Xác trinh vẹn của Mẹ, lên tới bên hữu Chúa Giêsu trên ngai của Chúa. Ngay lúc đó, Mẹ được tôn lên ngai trong một vinh quang khôn sánh. Tại nhà Tiệc Ly, mọi người nghe tiếng nhạc thiên quốc xa dần trong không gian: đoàn thần thánh tháp tùng đă đi theo Chúa Giêsu và Mẹ Maria lên Thiên đàng rồi.
Thi thể Mẹ Maria, một thi thể từng là cung thánh của Thiên Chúa hằng sống, mặc một vẻ lộng lẫy rất chói ngời và tỏa lên một mùi hương thanh thoát, ở giữa một ngh́n thiên thần hầu cận của Mẹ. Các Tông đồ và môn đệ đau sầu, bùi ngùi, buồn khổ, nhưng hân hoan trước những sự việc lạ lùng vô song ấy. Tất cả đều như ngất ngây một lúc dài, rồi mới bắt đầu hát lên được nhiều thánh ca và thánh vịnh tôn kính Mẹ là Nữ Vương ḿnh. Mẹ qua đời vào thứ Sáu, lúc ba giờ chiều, ngày 13 tháng tám năm 55 sau Chúa Giáng Sinh. Vào năm ấy Mẹ được 70 tuổi, kém hai mươi sáu ngày, tính từ ngày mười ba tháng tám lên tới ngày mồng tám tháng chín là ngày sinh của Mẹ. Mẹ sống c̣n lại sau Chúa Giêsu hai mươi mốt năm, bốn tháng, mười chín ngày.
Trên thiên đàng hoan hỉ tràn ngập, nhưng ở dưới đất đầy màu tang và tiếng khóc. Các Tông đồ, các môn đệ và các tín hữu, tất cả đều thổn thức buồn sầu không nguôi trước cuộc ly trần của Người Mẹ chí ái, Đấng Bảo trợ và là Nguồn vui của họ. Chúa phải thêm sức mạnh cho họ, v́ lúc nào Người cũng cấp cứu các con yêu của Người, để họ khỏi bị đau thương đè bẹp và lo làm những nghĩa vụ sau cùng đối với Thi thể chí thánh của Mẹ. Các Tông đồ đặc biệt đắn đo, đúng mức, đă quyết định sẽ an táng Mẹ tại thung lũng Giosaphát trong một ngôi mồ mới mà Chúa Quan Pḥng vừa liệu cho một cách mầu nhiệm. Theo tục người Do thái, Thể Xác Chúa Giêsu đă được khâm liệm trong một tấm khăn liệm dài với nhiều hương liệu, nên các Tông đồ cũng khâm liệm Thi thể Mẹ Maria như vậy. Để thi hành ư định đó, các Người đă cho mời hai thiếu nữ đạo hạnh mà Mẹ đă trối lại cho hai áo ngắn đến, ủy cho họ việc khâm liệm, và nhặn họ phải hết sức thận trọng kính cẩn. Hai thiếu nữ đó hết sức tôn kính vào pḥng nguyện của Mẹ; nhưng trước ánh ngời chói bao quanh Thi thể chí thánh của Mẹ, họ bị lóa mắt không thể xác định được là Thi thể Mẹ nằm ở chỗ nào.
Vừa sợ hăi vừa kinh ngạc, họ ra thuật lại sự kiện đó với các Tông đồ. Các Người hiểu ngay ra rằng không thể khâm liệm xác từng là Ḥm Bia Thánh của Tân Ước đó theo luật chung được. Thánh Phêrô và thánh Gioan vào pḥng nguyện; hai Người nghiệm thấy rơ ràng ánh ngời chói đó, đồng thời nghe tiếng các thiên thần hát: "Kính mừng Maria đầy ơn phúc, Thiên Chúa ở cùng Mẹ". Các vị khác hát rằng: "Mẹ Đồng Trinh trước sinh Con, Mẹ Đồng Trinh lúc sinh Con, Mẹ Đồng Trinh sau sinh Con". Hai thánh Tông đồ ngẩn người một lúc trước quang cảnh đó, rồi qú xuống cầu nguyện xin Chúa soi cho biết phải làm thế nào. Tức th́ có tiếng trả lời: "Không ai được động tới hay mở Thi thể chí thánh này ra". Chính Mẹ Maria là Nữ Vương những người đồng trinh đă cẩn pḥng mà xin Chúa như vậy.
Lúc đó, hai thánh Tông đồ đi lấy áo quan, đem vào bên giường Mẹ. Ánh chói ngời dịu đi. Hai Người hết sức kính cẩn cầm các chéo áo, nương nhẹ đặt Thi thể Mẹ vào áo quan y nguyên thế nằm cũ. Hai Người cảm thấy Thi thể Mẹ không có một chút sức nặng nào: ngay tấm áo cũng không nh́n thấy. Ánh ngời chói vẫn cứ giảm đi măi, cho tới lúc mọi người có thể nh́n thấy gương mặt và đôi tay Mẹ. Đó là mối ân cần Chúa giữ riêng hẳn cho Ḿnh, để lo cho Mẹ rất trinh trong của Người. Ngay đối với Thể Xác thần hóa của chính Người, Người cũng không bảo tŕ đến thế.
Các Tông đồ tự khiêng lấy Xác Thánh là Đền thờ Thiên Chúa của Mẹ, qua các phố Giêrusalem với một trật tự đẹp đẽ nhất, hợp với một đám tang đẹp đẽ nhất. Chúa đă gợi ư cho toàn thể dân thành đi dự tang lễ Mẹ Chí Thánh Người. Hầu như không có một người Do thái nào hay một người Dân ngoại nào lại không đến dự khi nghe tin. Nhưng trong cơi vô h́nh c̣n có một đám tang lộng lẫy hơn nữa. Trước tiên là một ngh́n thiên thần hầu cận Mẹ, vừa đi vừa cử nhạc trời. Tiếp đến, một số đông đảo các thiên thần khác đi theo, rồi đến các tổ phụ, các tiên tri, thánh Gioakim và thánh nữ Anna, thánh Giuse và thánh Gioan Tiền hô. Sau cùng là một số rất đông các thánh khác.
Trên đường tới mồ đă xảy ra rất nhiều phép lạ. Tất cả bệnh nhân đă dự đám tang đều được hoàn toàn lành mạnh. Nhiều người quỉ ám đă được giải cứu ngay trước khi họ đến gần quan tài Mẹ. Người Do thái và Dân ngoại trở lại đạo Chúa rất đông, đến nỗi sau đó phải dành nhiều ngày để dạy đạo và rửa tội cho họ. Bất cứ ai đi dự tang lễ đều cảm hưởng một hương thơm thanh thoát từ thi thể thánh của Mẹ tỏa ra, đều được thưởng thức ca nhạc nhiệm mầu của các thiên thần, được nhận thấy nhiều sự kiện phi thường, và thảy đều kinh ngạc tán thưởng. Họ đều cao tiếng xưng tụng rằng: Thiên Chúa đă tỏ rạng những ánh cao quang của Người nơi Mẹ Maria. Họ đấm ngực ăn năn sám hối thật t́nh. Cả những động vật vô linh cũng không thiếu mặt trong đám lễ an táng Đức Nữ Vương vũ trụ: lúc Xác thánh Mẹ gần đến mồ, người ta thấy một số đông vô kể chim đủ loại, và nhiều dă thú, chim hót lên những giọng bi ai, dă thú kêu lên những tiếng buồn thảm, tỏ ra ḷng chúng luyến tiếc Mẹ, như là chúng cũng cảm nghiệm được sự mất mát to lớn mà mọi loài đều phải chịu này. Sau cùng, một điều lạ hơn nữa là những bó đuốc soi đường không những không lụi tắt, mà cũng không hề hao hụt chút nào.
Khi tới phần mộ, thánh Phêrô và thánh Gioan để Xác thánh vào, cũng với một niềm tôn kính và dễ dàng như khi đặt vào áo quan. Các Người lăn một tảng đá lớn lấp cửa mộ theo thông tục, sau khi đă che trên Thi thể Mẹ một khăn phủ mặt cách hết sức nương nhẹ.
Lễ an táng xong, các thần thánh trở về trời; nhưng các thiên thần hầu cận Mẹ vẫn c̣n ở lại, tiếp tục tấu nhạc kính tôn. Dân chúng giải tán. Các Tông đồ và môn đệ vừa đi vừa sụt sùi sa lệ, trở về nhà Tiệc Ly. Theo quyết định của các Người, một số Tông đồ và môn đệ liên tục ở lại bên phần mộ của Mẹ bao lâu c̣n nghe thấy tiếng nhạc thiên thần. Riêng thánh Phêrô và thánh Gioan luôn luôn đến thăm mồ và ở lại lâu hơn các vị khác: tâm hồn và kho tàng các Người ở cả nơi mồ Mẹ.
Hương thơm tỏa ra từ Xác thánh của Mẹ lan khắp nhà Tiệc Ly, suốt một năm c̣n phảng phất. Riêng tại pḥng nguyện của Mẹ, hương thơm ấy vẫn thơm phức nhiều năm. Nơi đây, tất cả những ai đau khổ đều đến kính viếng và t́m được một phương dược lạ lùng chữa gian nan họ chịu. Cho tới măi sau này, khi dân thành Giêrusalem phạm quá nhiều tội, những ơn lạ ấy mới ngưng ban.
Linh hồn rất thánh của Mẹ Maria đă hưởng phúc thiên đàng được ba ngày, Thiên Chúa tỏ cho thần thánh biết quyết định hằng hữu của Người là phục sinh cho Xác thể đáng kính của Mẹ. Tới lúc đó, Chúa Giêsu từ trời, đem theo Linh hồn Mẹ chí ái Người xuống mồ thánh của Mẹ giữa vô số đoàn các thiên thần, các vị tổ phụ và các tiên tri. Đến mồ Mẹ, Chúa phán với đoàn tháp tùng rằng: "Mẹ của Cha đă được đầu thai Vô Nhiễm, để Cha mặc lấy Nhân Tính Cha từ nơi bản thể vô nhiễm của Mẹ. Thể xác Cha là Thể xác Mẹ. Hơn nữa, Mẹ c̣n đồng công vào hết mọi công tŕnh việc Cứu Chuộc của Cha. Cho nên Cha phải phục sinh cho Mẹ Cha, như Cha đă sống lại, và phải phục sinh cho Mẹ vào cùng lúc Cha đă sống lại, v́ Cha muốn Mẹ nên tương tự Cha trong mọi sự". Toàn thể các thánh đều ca tụng Chúa v́ sự quyết định ấy, nhất là Adong Evà, Thánh Cả Giuse và hai thánh song thân của Mẹ.
Tức th́ Linh hồn hiển vinh của Mẹ vào lại Thân xác đồng trinh của Mẹ, trả lại sự sống cho Thân xác ấy, mà không hề động chạm ǵ đến tảng đá che mồ, hay đảo lộn những nếp áo và khăn phủ mặt. Không thể nào tả lại được vẻ mĩ lệ và ánh sáng chói ngời trang sức cho Mẹ lúc ấy. Ta chỉ cần nói rằng Chúa Giêsu muốn trả lại cho Mẹ tất cả những ǵ Người đă tiếp nhận từ Mẹ lúc Nhập Thể đă đủ. Hôm đó là ngày Chúa nhật, 15 tháng 8, liền ngay sau nửa đêm. Xác thánh Mẹ Maria ở trong mồ ba mươi giờ y như Xác thánh Chúa Giêsu.
Lúc đó diễn ra từ phần mộ của Mẹ về thiên đàng một cuộc cung nghinh trang trọng không thể tả hết giữa thanh âm của một điệu nhạc say ḷng. Các vị thánh và các thiên thần vào thiên đàng vị nào theo địa vị nấy. Sau cùng là Chúa Giêsu Kitô với Mẹ Rất Thánh Người ở bên hữu. Toàn thể thần thánh đều quay về phía Mẹ để nh́n ngắm và chúc tụng Mẹ trong một nguồn hoan lạc mới lạ, những khúc thánh ca mới và những lời ở trong chương ba sách Diễm Ca. Khi Mẹ tới bệ ngai Chúa Ba Ngôi, Chúa đă tiếp đón Mẹ với một tiếp đón thỏa t́nh nhất. Chúa Cha phán với Mẹ: "Con rất yêu dấu của Cha, con hăy lên cao hơn trên tất cả mọi thụ tạo". - Và Chúa Con thêm: "Mẹ ạ, xin Mẹ nhận từ tay Con phần thưởng Mẹ đáng được". - Đến lượt Thánh Linh nói: "Bạn dấu yêu, hăy vào hưởng nguồn vui vĩnh cửu xứng với t́nh trạng trinh trong của Bạn".
Mẹ Maria ch́m ngập trong đại dương vô cùng của Thần Tính Thiên Chúa. Khi Mẹ đă được tôn lên ngai thần linh, Chúa tuyên dương cho cả triều đ́nh thiên đàng đang tràn ngập tán thưởng, biết những đặc ân đă thông ban cho Mẹ qua sự Mẹ thông phần vào Uy Linh của Người. Chúa Cha phán: "Maria là Nữ t́ của Chúng Ta, từng làm nên những khoái lạc đầu tiên của Chúng Ta, và đă không bao giờ bỏ mất tước hiệu ấy. Người có toàn quyền trên cả Vương Quốc Chúng Ta. Người được nh́n nhận và tôn phong là Chủ Mẫu chính thức vừa là Nữ Vương độc nhất". - Chúa Con phán: "Hết mọi thụ tạo Cha đă sáng tạo và cứu chuộc đều thuộc quyền Mẹ chân thực của Cha: Mẹ là Nữ Vương chính thức cai trị tất cả những ǵ Cha là Vua cai trị". - Sau cùng Chúa Thánh Linh phán: "Hỡi Bạn, với danh nghĩa là Hiền Thê của Ta, danh nghĩa mà Bạn đă tận trung ứng đáp, Bạn được lĩnh vương miện Nữ Vương cho đến muôn đời".
Ba Ngôi Thiên Chúa đặt trên đầu Mẹ một vương miện vinh quang cực kỳ lộng lẫy, rạng chiếu luồng sáng tuyệt kỳ, sẽ không bao giờ có nữa. Cùng lúc ấy, từ ngai Chúa phán ra lời này:
"Hỡi Người Chí Ái của Chúng Ta, Vương Quốc của Chúng Ta là Vương Quốc của Người. Người là Chủ Mẫu, là Nữ Vương hết mọi thụ tạo. Từng được ân sủng nâng cao lên trên mọi loài, nhưng Người đă tự nhận ḿnh hèn kém, hạ ḿnh xuống dưới hết mọi loài. Giờ đây, Người hăy lên chiếm địa vị tuyệt cao xứng với Người. Từ ngai cao cả này, Người hăy thống trị toàn thể thụ tạo: hỏa ngục, trần gian và thiên đàng. Ma quỉ, loài người và thiên thần đều phải tùng phục Người. Chúng Ta trao ủy cho Người quyền bính thần linh của Chúng Ta. Người sẽ nâng đỡ, ủi an, bảo trợ và làm Mẹ của hết mọi người công chính cũng như làm Mẹ của cả Giáo hội chiến đấu. Để thi hành sứ mệnh đó, một lần nữa Chúng Ta tôn nhiệm Người làm Đấng Bảo Quản, Đấng Phân Phát mọi kho tàng của Chúng Ta. Những ǵ thuộc quyền Chúng Ta cũng thuộc quyền Người, như Người đă luôn luôn là của Chúng Ta".
Để thể hiện những đặc ân trao ban cho Đức Nữ Vương vũ trụ, Thiên Chúa ra lệnh cho toàn thể thần thánh trên trời phải tùng phục Mẹ, nh́n nhận Mẹ là Chủ Mẫu ḿnh. Toàn thể thần thánh đều tôn phục Mẹ: những vị được ở thiên đàng cả hồn xác đều sấp ḿnh trước mặt Mẹ và đều suy phục Mẹ bằng những việc tôn kính bề ngoài. Đấy chính là phần thưởng cho đức khiêm nhượng Mẹ đă tỏ ra để tôn kính các thánh khi Mẹ c̣n tại thế. Việc tôn phong Mẹ là Nữ Vương thiên đàng này đă trào đổ một nguồn vui phụ trội cho toàn thể thần thánh. Những vị được hoan hỉ thêm nhiều hơn cả là Thánh Cả Giuse, thánh Gioakim, thánh nữ Anna, rồi những thánh thân nhân và các thiên thần hầu cận Mẹ.
Khi nh́n ngắm Thân xác hiển vinh của Mẹ, các thánh nhận thấy nơi ngực Mẹ có một h́nh cầu nhỏ mĩ lệ ngời sáng đặc biệt, đă và sẽ vẫn c̣n gây cho các Người một tâm t́nh thán thưởng và hân hoan khôn tả. Đó là một bằng chứng, một ân thưởng việc Mẹ vẫn giữ măi trong Trái Tim Mẹ Ngôi Lời Nhập Thể dưới h́nh Nhiệm Tích, sau khi Mẹ đă rước chịu rất xứng đáng, không chút bất toàn nào. Về những ân thưởng khác tương quan với công nghiệp Mẹ lập, không thể nào tả được. Mỗi người được tuyển chọn sau này sẽ thấy ở trên trời, tùy mức độ xứng đáng của họ.
Trong lúc ở trên thiên đàng, xảy ra những sự kiện vinh quang đó, ở trần gian, nơi phần mộ của Mẹ, vào ngày thứ ba, thánh Phêrô và thánh Gioan nhận thấy rằng tiếng ca nhạc thần trời đă ngưng bặt. Nhờ ánh sáng Thánh Linh soi, các Người kết luận rằng Mẹ Maria đă phục sinh và lên trời cả hồn xác. Với tư cách Nguyên Thủ của Giáo hội, thánh Phêrô quyết định là phải tin chắc việc lạ lùng này. Để mọi người đă chứng kiến cái chết và dự tang lễ Mẹ, cũng xác nhận là Mẹ đă sống lại, nhằm mục đích đó, Người họp các Tông đồ, các môn đệ và các tín hữu lại quanh mồ Mẹ. Người tŕnh bày với các vị ấy những lư do Người phải xác chứng rơ với Giáo hội là phép lạ ấy có thật, một phép lạ phải được mọi thế kỷ tôn kính, làm hiển vinh Chúa Giêsu và Mẹ Người hơn. Tất cả mọi người đều chấp nhận ư kiến của thánh Phêrô, và, theo lệnh Người, tảng đá che cửa mồ được cất bỏ. Mọi người chỉ c̣n thấy trong mồ có chiếc áo vẫn c̣n ở nguyên trạng thái như khi Mẹ mặc và tấm khăn phủ mặt. Thánh Phêrô nâng khăn áo đó lên rồi qú xuống tỏ ḷng tôn kính; mọi người cũng lạy phục tôn kính như Người. Vừa thâm tín rằng Mẹ Maria đă được phục sinh và lên trời, vừa thấm sâu một niềm hoan hỉ c̣n pha lẫn ít nhiều nuối tiếc, các Người hát lên nhiều thánh vịnh và thánh ca tán tụng Chúa Giêsu và Mẹ Maria.
Các Người cứ nán lại phần mộ của Mẹ măi, không sao ra về được, nên một thiên thần phải từ trời hiện xuống nói với các Người: "Sao chư vị c̣n ở măi đây? Nữ Vương của chư vị và của chúng tôi ngày nay đă ngự trên trời cả hồn xác rồi. Mẹ sẽ vĩnh viễn thống trị cùng với Chúa Giêsu trên nước trời. Mẹ sai tôi đến xác quyết với chư vị chân lư đó, khuyên chư vị dắt d́u Giáo hội, tuyên giảng Phúc âm, qui hồi các dân tộc. Mẹ ra lệnh là chư vị ai nấy phải tiếp tục nhiệm vụ ḿnh sớm hết sức. Mẹ hiển ngự trong vinh quang, nhưng Mẹ không quên phù trợ chư vị đâu". Những lời đó đă khích lệ các Tông đồ rất nhiều. Và trong các cuộc hành tŕnh truyền đạo, các Người luôn luôn nghiệm thấy ḿnh được Mẹ bảo trợ, nhất là trong giờ tử đạo, v́ lúc đó Mẹ hiện ra với từng vị một và dâng linh hồn các Người lên Thiên Chúa.
12- Ẩn Thân ở Nazarét và Lạc Thấy Con
15- Với Giáo Hội Sơ Khai trước sau Biến Cố Hiện Xuống
16- Chăm Sóc Giáo Hội Sơ Khai và Cố Vấn Các Tông Đồ
17- Sang Êphêsô, về Giêrusalem, Công Đồng Giêrusalem và Bốn Phúc Âm